NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 14: Những trường hợp tiêu biểu thông thường

0
95

CHƯƠNG XIV

Những trường hợp tiêu biểu thông thường

Một trường hợp đáng buồn, không thể giúp gì nhiều được là trường hợp của 3 em bé sống với một bà mẹ nghiện rượu. Bà mẹ nhận được ít tiền trợ cấp cho các con của bà, nhưng bà đã quên chúng một cách đáng hổ thẹn và hình như bà có rất ít lòng thương xót đối với chúng. Đứa lớn nhất chỉ mới mười tuổi. Tình trạng tinh thần, tình cảm và sức khoẻ của chúng rất tệ. Những ảnh hưởng từ cõi cao hơn dường như không đến được với bà mẹ, mặc dù có nhiều cố gắng để nâng đỡ cho bản chất của bà được tốt hơn. Chỉ còn một điều có thể làmđược là giao phó cho một người giúp đỡ ở bên cạnh giường của những đứa trẻ, để gìn giữ cho chúng khỏi bị ảnh hưởng bởi những hìnhtưtưởng đáng sợ và những thực thể thô trược bao phủ dầy đặc chung quanh bà mẹ suy đồi nầy. Cuối cùng tôi đã chỉ cho một vị tân đoànviên, cách thức tạo ra cái vỏ chắc chắn để che chở chung quanh những đứa trẻ, và xếp đặt những thực thể nhân tạo để bảo vệ chúng nó.

Trong trường hợp nầy có sự khó khăn, là các vị tinh-linh ngũ-hành không chịu làm việc trong những điều kiện đáng ghê tởm như thế, mặcdù các vị ấy có thể bị bắt buộc phải nghe theo mệnh lệnh của vài loại nghi lễ huyền thuật, nhưng điều nầy không được chấp nhận cho người thuộc chánh đạo thi hành. Chúng tôi chỉ chấp nhận một sự hợp tác tự nguyện, chúng tôi không mong đợi những thực thể chưa được tiếnhóa nhiều, như tinh-linh ngũ-hành, phải tự hy sinh, khi bị bắt buộc làm việc trong môi trường đáng ghê tởm đối với chúng. Những hình tưtưởng suông có thể được sử dụng trong bất cứ trường hợp nào. Nhưng cần sự hợp tác sống động của các tinh-linh ngũ-hành để làm linhhoạt những hình tư tưởng nầy, điều ấy chỉ có thể đạt được khi các vị đó thấy hợp lý và thoải mái trong công việc.

Tuy nhiên, sau đó ít lâu, vấn đề tiến triển khả quan hơn do những sự cố gắng liên tục ở cõi vật chất cũng như ở cõi trung giới. Tôi rất mừngvới những kết quả ít nhất là tạm thời. Hai đứa bé lớn được gởi vào nhà giữ trẻ, nhưng đứa nhỏ nhất vẫn còn phải ở với mẹ nó. Phần bàmẹđã chịu gia nhập vào đoàn thể tôn giáo để được theo dõi, khuyên lơn và trong hiện tại tình trạng đã được cải thiện nhiều.

Khi làm việc ở cõi trung giới, có nhiều trường hợp cần phải được theo dõi liên tục. Vị nào muốn nhận lãnh trách nhiệm ấy phải theo sát người cần được giúp đỡ và sẵn sàng hành động khi cần thiết. Thường thì những vị cứu trợ phải làm nhiều công việc khác nhau nơi cõi trunggiới, không thể chỉ dồn hết thời giờ vào một trường hợp riêng rẽ nào, cho nên họ thường tìm một người có liên hệ đến nạn nhân để trôngchừng, và người liên hệ nầy phải là người có khả năng và đáng tin cậy.

Tôi đã nhờ sự giúp đỡ của một người đàn ông vừa mới chết cách đây không bao lâu, vì ông có liên hệ đến một người đang chán nản cựcđộ, và bị bao phủ bởi những đám mây của tư tưởng u sầu, tối tăm, đang cảm thấy bất lực và tuyệt vọng. Từ trước đến nay hắn sống một cuộc đời đàng hoàng, chưa bị tì vết. Nhưng hắn đã làm tổn thương một người, và nay người đó thường nghĩ đến hắn như là một kẻ thùhiểmđộc. Những hình tư tưởng như thế tác động lên hắn như những đám mây của sự chán nản, bám chặt hắn như những con đỉa, hút sinhlực và niềm hy vọng, làm cho hắn cảm thấy thất vọng và đê tiện.

Tôi nói chuyện để cố mang đến cho hắn niềm hy vọng. Cho hắn biết rằng cuộc đời không hoàn toàn giống như nó hiển hiện, và chắc chắncó một sự phán đoán khác hơn là những ác ý của người khác đối với mình. Chán nản là điều sai trái và không ích lợi gì. Tôi giải thích thêmrằng, vì chán nản hắn đã tự làm hại mình. Vì những tư tưởng ấy hoàn toàn không phải do ý chí của chính hắn, chúng nó từ bên ngoài tácđộng lên trí não, làm cho cuộc sống của hắn trở nên thống khổ. Tôi nói với hắn rằng, chúng ta không thể sửa đổi quá khứ, nhưng chúng ta có thể làm giảm thiểu hậu quả, bằng sự cố gắng giữ bình tĩnh để đối diện với sự ghét bỏ được trả lại do những hành động trước kia, và hắnphải cố gắng đáp lại bằng những tư tưởng tốt lành, thay vì bằng những cơn ganh ghét và thất vọng. Tóm lại ý chính của tôi, muốn nói với hắn là phải tự quên mình, quên những nỗi buồn phiền và nên nghĩ đến thái độ nông nỗi của mình sẽ ảnh hưởng đến những người thân ra sao.

Anh chàng đáng thương ấy đã đáp ứng, nhưng chỉ được phân nửa. Hắn nói rằng, hắn đã cố gắng và quyết định làm theo lời chỉ dẫn. Tôi nói thẳng cho hắn biết rằng tôi thấy ít có hy vọng hoặc không có hy vọng thành công. Tôi phá vỡ những luồng tư tưởng chán nản bao phủhắn, và làm tan khối mây đen tối đang vây quanh hắn. Làm cho những hình tư tuởng không thân thiện của người đã bị hắn hại bớt ảnh hưởng lên tâm trí của hắn, trong một lúc, hắn có vẻ tươi tắn hơn. Tôi vẫn giữ trước mặt hắn một hình tư tưởng rõ rệt của người thân hiện còn sống, người mà hắn thương yêu nhất đời. Hắn nói với tôi: “Trong lúc ông ở đây, hình như tôi hiểu và gần như có thể chống lại nỗi thất vọng, nhưng tôi thấy sự can đảm của tôi bị phai mờ, khi ông không có ở đây nữa.”

Vì thế tôi bảo hắn, sự việc không phải như vậy. Mỗi quyết định cố gắng để đánh bại sự thất vọng sẽ làm cho lần kế tiếp dễ dàng hơn, và hắn phải cương quyết không để thất bại khi gặp những trở ngại. Tôi có công việc khác phải đi làm, tôi nhờ một trong những vị phụ tá trẻ của tôi ở lại với người ấy trong một lúc, để quan sát sự tích tụ của những tư tưởng chán nản nơi hắn, và làm tan chúng đi. Tôi biết nếu công việc ấy được làm liên tục, chúng tôi sẽ giúp cho người đàn ông nầy có thể tự mình chống lại tư tưởng chán nản và duy trì tình trạng tỉnh táo, mặc dù đã một thời gian lâu hắn không đủ sức mạnh để cố gắng. Vị cứu trợ trẻ của tôi tiếp tục hành động thêm vài giờ nữa, đến khi nhịp độ trở lại của những tư tưởng đen tối giảm đi nhiều, và người đàn ông có thể tự bảo vệ lấy mình khỏi những tư tuởng có hại. Vị cứu trợ trẻ bèn quay trở về gặp tôi, sau khi để lại vài tư tưởng mạnh mẽ để ủng hộ tinh thần cho nạn nhân.

Khi vị tân đoàn viên vừa mới ra đi, nó nhìn thấy một bé gái (cũng trong thể vía) đang bay một cách vội vã, kinh hãi trước một hình thù yêu quái, giống như loại chằn tinh. Nó dừng lại ngay và hỏi: “Chuyện gì thế?” Em bé vừa run cầm cập, vừa ôm cứng lấy nó và chỉ về hướng con yêu quái đang đuổi theo. Vị cứu trợ trẻ tuổi của chúng ta nhận rằng chính anh ta cũng không thích nhìn một vật đáng ghê sợ như thế. Nhưng vì cô gái, chàng nổi máu anh hùng, và nhớ lại đã được chỉ dẫn rằng khi gặp những thực thể như thế, luôn luôn cần phải tỏ ra can đảm. Vì thế chàng quyết tâm không “lâm trận bỏ chạy” mà hùng dũng đứng lại trực diện với yêu tinh. Con yêu quái không tiến tới thêm, nó dừng lại cách một khoảng, uốn éo vặn vẹo thân hình, nghiến trèo trẹo mấy cái răng “bàn nạo” to tướng, và rõ ràng là nó cố tình làm cho thân hình nó thêm dễ sợ.

Trong một lúc, thấy không thay đổi được gì, vị tân đoàn viên trẻ bị mất kiên nhẫn, anh chàng cảm thấy có thể bị con quái vật tấn công bất cứlúc nào, và chàng ta cũng không biết phải hành động ra sao. Vì thế, vị tân đoàn viên mang theo cô gái vẫn còn đang sợ run đi tìm tôi. Chàng ta di chuyển một cách chậm chạp và thận trọng, mặt luôn luôn quay về phía con quái vật xấu xí đang lần mò theo sau họ.

Khi gặp chúng, tôi tìm hiểu nguyên nhân và biết được cô bé đáng thương nầy thường bị ám ảnh, bởi những cơn ác mộng đáng sợ, mỗi lầnnhưvậy, cô giật mình tỉnh lại và bị kinh giật toàn thân, nhiều lúc người nhà còn nghe tiếng kêu thét thất thanh, vì sợ hãi. Quan sát tôi thấy con quái vật ấy chỉ là một hình tư tưởng xấu xí, được tạm thời làm linh động bởi một loại tinh-linh ngũ-hành nghịch ngợm thấp kém. Hìnhnhư loại tinh linh nầy cảm thấy vui thích khi thấy trẻ em sợ hãi, vì bị hăm dọa. Hai em lắng nghe tôi giải thích cặn kẽ, em tân đoàn viên phẫnnộ, hài tội và muốn lột mặt nạ của tinh linh nghịch ngợm hung ác. Nhưng tôi cho em biết sự kiện đó chỉ là trò đùa nghịch “mèo vờn chuột.” Ởtrình độ thấp kém, những tinh linh nầy phát triển bản chất tự nhiên của chúng, nên cho rằng chúng hiểm ác cũng không đúng lắm.

Để ngăn ngừa những sự điên rồ nầy có thể làm cho con người kinh sợ, tôi chỉ cho vị tân đoàn viên cách thức chống lại tinh-linh ngũ-hành tinh quái, đuổi nó ra khỏi hình tư tưởng. Tôi cũng dạy cho em phương pháp dùng ý chí để làm tan biến hình tư tưởng ấy. Em bé gái đã bớt sợ và có vẻ vui thích, khi nhìn thấy “chằn tinh” bị nổ tung. Qua kinh nghiệm nầy, chúng ta có lý do để hy vọng rằng em bé sẽ can đảm hơn và sẽ có được những giấc ngủ yên lành.

Có rất nhiều hình tư tưởng xấu, thuộc nhiều loại khác nhau được thấy nơi cõi trung giới. Loại xấu nhất là loại có liên hệ đến những tin tưởngsai lạc, mù quáng thuộc về tôn giáo đối với nhiều loại yêu ma và ác thần. Huyền bí gia hoàn toàn có quyền hủy diệt những sản phẩm thuộc loại đó, vì chúng nó không phải là vật sống, không liên hệ gì đến sự tiến hóa và chỉ là sản phẩm tạm thời.

Trong trường hợp nầy, tôi lại được biết thêm, em bé gái có một người anh trai, hai anh em rất thương mến, khắng khít với nhau. Nhưng định mạng trớ trêu đã đem đến một người đàn bà, xen vào tình cảm giữa hai anh em. Người đàn bà ấy ảnh hưởng đến người anh vàxúi giục người anh nghi ngờ những ý nghĩ của đứa em. Em bé gái có những lý do để không tin tưởng người đàn bà ấy và báo trước cho anh cô biết để đề phòng. Nhưng người anh không để tâm đến sự báo trước đó, tiếp theo là mối bất hòa trầm trọng giữa hai anh em. Sự mê đắm của người anh kéo dài hơn một năm, trong suốt thời gian nầy, vì tự ái và không thể tha thứ cho sự bị sỉ nhục, nên cô em xa lánh hẳn người anh. Dần dần người anh khám phá ra được phần nào bản chất thực sự của người bạn, dù rằng lâu nay anh ta tự lừa dối mình và khôngchịu tin điều đó. Ngay khi anh ta cảm thấy không thể nào duy trì lòng tin mù quáng, anh ta vẫn còn cảm thấy có một cái gì ngăn trở khi nghĩ đến em gái. Chàng vẫn còn chút ít hy vọng rằng người đàn bà kia có lẽ vẫn còn trung thành đối với chàng. Do đó tình cảm giữa hai anhemvẫn chưa hàn gắn được, cho dù những lý do gây ra bất hòa đã qua.

Trong trường hợp nầy tốt nhất là đưa hai vị cộng sự viên riêng biệt đến giúp hai người, một cho người anh và một cho người em. Để liên tục khơi dậy lại trong tâm trí của họ hình ảnh của những ngày xưa thân ái. Sau khi xếp đặt và phân công xong, tôi dạy những vị phụ tá phương pháp tạo ra những hình tư tưởng để áp dụng trong công tác. Dĩ nhiên cả hai anh em đều không hay biết gì về sự kiện được trị liệu trên. Dần dần và liên tục, họ có những tư tưởng nghĩ về nhau nhiều hơn. Những sự việc nhỏ nhặt hiện ra nhắc họ nhớ lại thời vui vẻ khi xưa. Tuy vậy, trong một thời gian khá lâu, vì tự ái họ chưa thể làm hòa được với nhau. Nhưng cuối cùng người anh đáp ứng lại những ám thị liên tục, đi đến thăm người em và không ngờ rằng được cô em gái tiếp rất nồng nhiệt, tử tế, vui vẻ và tha thứ. Sự hòa giải có kết quả ngay, và từ đó họ để ý không cho bất cứ đám mây mờ nào xen vào giữa tình anh em của họ nữa.

***

Tổng hợp sách trong Thư viện trái đất 

Facebook page

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here