NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 11: Ngăn ngừa trường hợp tự tử

0
140

CHƯƠNG XI

Ngăn ngừa trường hợp tự tử

Một buổi tối trong khi tôi đang đọc bài viết trong phòng của trụ sở TTH tại Adyar, trễ hơn thường lệ. Khi ấy một trong những vị cứu trợ trẻ tuổi của chúng tôi đến trong thể vía, để cùng hoạt động trong đêm như đã hẹn trước. Tôi bảo em đợi vài phút để tôi hoàn tất công việc đang làm. Vì thế em đi quanh vùng kế cận một lúc rồi bay lượn trên vịnh Bengal. Em nhìn thấy một chiếc tàu chạy bằng hơi đang đi ngang qua, em đáp xuống tàu, trong ý tưởng chỉ là tò mò thôi. Nhưng ngay lúc đó một luồng khí màu xám diễn tả sự chán nản cực độ xông ra ngoài phòng lái đóng kín cửa, làm nó chú ý. Như em đã được chỉ dạy, đó là dấu hiệu của sự buồn rầu cực độ của một người, cần phải tìm hiểu xa hơn. Khi em vào đến phòng lái, thì thấy một người đàn ông trẻ đang ngồi cạnh giường, tay cầm khẩu súng. Hắn chỉa súng vào đầu hắn, nhưng lại đặt khẩu súng trở lại. Vị cứu trợ trẻ cảm thấy cần phải có hành động nhanh để giúp hắn, nhưng chưa có kinh nghiệm, nên không biết làm thế nào cho đúng cách. Vì thế em lật đật bay nhanh về phòng làm việc của tôi và la lên một cách kích động: “Hãy đến ngay, có người sắp tự tử!”

Tôi ngưng ngay công việc đang làm, gieo mình xuống chiếc ghế dài và bay theo em ấy ra chiếc tàu. Khi tôi nhìn thấy sự kiện như vậy, tôi quyết định ở lại chiếc tàu để giúp người đàn ông nầy. Tôi lập tức gây ấn tượng mạnh mẽ lên trí não của người sắp tự tử rằng, đây chưa phải là lúc cần hành động như thế, hắn nên đợi đến giữa phiên trực, khi không còn bị chung quanh quấy nhiễu nữa. Vì nếu tôi cố đưa tư tưởng rằng tự tử là hèn yếu vào trí óc của hắn thì hắn sẽ biện luận ngay, và tôi sẽ không có nhiều thì giờ làm chuyện đó. Hắn đồng ý hoãn lại và cất khẩu súng vào hộc tủ. Tôi bảo em bé phụ tá lãnh trách nhiệm canh chừng hắn, nếu thấy hắn có cử chỉ muốn mở cái ngăn tủ thì phải cho tôi hay lập tức. Rồi tôi trở về lại với xác thân làm tiếp công việc bỏ dở, đến khi công việc có thể tạm gác lại qua ngày hôm sau. Vào khoảng 12 giờ đêm, tôi trở lại chiếc tàu để làm vững lòng người bạn cứu trợ trẻ. Trông em ấy có vẻ rất lo lắng, dù rằng em cho tôi biết là chưa có chuyện gì xảy ra. Tâm trí của người đàn ông nọ vẫn còn có vẻ rất chán nản, rối bù, vì chưa giải quyết được gì. Bây giờ tôi bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân của vấn đề làm hắn chán nản. Tôi được biết rằng hắn là một trong những thủy thủ trên tàu, hắn có tội trong sự gian lận biển thủ ngân quĩ của chiếc tàu, mà phần chắc là sẽ bị khám phá nay mai, và hắn sẽ không thể chịu đựng được hậu quả bị khinh khi. Hắn cần tiền để mua một món quà xa xỉ, đắt giá tặng cho một cô gái trẻ đẹp để lấy lòng. Số tiền khá lớn, lấy đâu đền bù bây giờ!

Đây là một chàng trai trẻ, cuộc sống khá đàng hoàng trong sạch, tốt bụng và tự trọng, nhưng việc quá say mê cô gái đã làm cho chàng phải sa vào tội lỗi. Tìm hiểu thêm then chốt của vấn đề, tôi nhận thấy sự chú tâm mạnh mẽ của hắn lúc đó là bà mẹ già ở nhà, người mà hắn thương yêu nhất trên đời. Tôi liền gây ấn tượng hình ảnh của bà mẹ vào trí não hắn và cho hắn thấy là hành động điên rồ của hắn sẽ đưa bà đến sự buồn khổ vô hạn. Chẳng những bà bị mất một đứa con trai, mà còn phải ở trong tâm trạng không yên, vì lo cho số phận của linh hồn con mình. Bây giờ việc cần thiết là phải tìm cách làm cho hắn thoát ra khỏi ý nghĩ dại dột đó. Tôi quan sát đến vị thuyền trưởng của chiếc tàu, thấy ông ta có một tấm lòng rất tốt và dễ thông cảm. Tôi nghĩ có thể kêu gọi lòng nhân từ của ông ta, nên tôi đưa vào trí của anh bạn trẻ ý tưởng là muốn tránh những đau buồn ghê gớm do sự tự tử mang lại cho mẹ, hắn có một cách giải quyết khác, là gặp vị thuyền trưởng để trình bày tất cả mọi sự việc và xin được hoãn lại sự trừng phạt, để hắn có được cơ hội tỏ ra xứng đáng với lòng nhân từ ấy. Sau cùng chàng thủy thủ hồi hộp đi đến phòng vị thuyền trưởng. Việc làm cho vị thuyền trưởng thức dậy đúng lúc chàng thủy thủ tới cửa phòng của ông tương đối dễ dàng.

Chàng thủy thủ kể lại tất cả câu chuyện, và cuộc đối thoại đầy sự cảm thông xảy ra khoảng nửa giờ. Vị thuyền trưởng tốt bụng khuyên bảo chàng như một người cha đối với đứa con lầm lỡ, và vấn đề được giải quyết êm xuôi. Vị thuyền trưởng dùng tiền riêng của ông để bù vào ngân quĩ và chàng thủy thủ trẻ sẽ trả lại dần cho ông ta. Kết quả là một sinh mạng trẻ trung đầy hứa hẹn đã được cứu sống.

***

Tổng hợp sách trong Thư viện trái đất 

Facebook page

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here