CHƯƠNG XIII
Câu chuyện của Ivy
Vị nữ anh hùng trong câu chuyện nầy có tên Ivy, là một trong những đoàn viên xuất sắc của chúng tôi nơi cõi trung giới. Lúc còn sống ởcõi trần cô là hội viên của hội Vòng Liên Hoa, và việc làm của cô là thí dụ điển hình cho hội đó. Cô thông minh, lanh lợi, có khiếu về âm nhạc, nghệ thuật, thể thao, và cô cũng là một diễn giả có tài. Nhưng trên tất cả, cô rất tốt bụng, dồi dào tình thương và sẵn sàng chịu đựng những rắc rối khó khăn để giúp đỡ người khác. Một người có những đặc tính như thế ở cõi trần luôn luôn là người cứu trợ tốt ở cõi trung giới. Tôi có cảm tưởng rằng cô ấy sẽ có một cuộc sống hữu ích tuyệt diệu nơi cõi trần, nếu nghiệp quả của cô cho phép như thế. Nhưng trongsuốt cuộc sống, cô không có cơ hội làm được nhiều điều tốt như cô đã làm ở cõi trung giới, sau khi cô từ trần. Tôi chỉ kể sơ lược là cô đãbị chết chìm trong một tai nạn du thuyền. Cô đã đến thẳng với Cyril, vị “sư phụ” đặc biệt của cô, ngay sau khi cô thức tỉnh trở lại. Một thời gian ngắn, sau khi cô cảm thấy an tâm trong sự liên hệ với các bạn hữu trong nhóm, cô yêu cầu được huấn luyện làm công việc cứu trợ. Đây là một trong những tính dễ mến của cô, dù rất khéo léo, nhưng cô không khiêm tốn mấy về những ưu điểm của mình. Cô muốn được chỉ dẫn chính xác công việc phải làm và rất nhiệt tâm học hỏi.
Cô có tính ngay thật như trẻ thơ, cô tỏ ra rất hữu dụng đặc biệt đối với các cô gái nhỏ hơn hoặc bằng cỡ tuổi cô. Cô sốt sắng và thích côngviệc làm ra hình tư tưởng cho mọi người và cô có tài đặc biệt về phương diện nầy. Cô nhận lãnh giúp đỡ những trường hợp của những embé bị sợ hãi ban đêm và những người bị bao vây bởi những tư tưởng kiêu căng, ganh tỵ và say mê theo cảm giác. Trong hầu hết các trường hợp, cô tìm xem vị anh hùng nào là lý tưởng, vĩ đại nhất đối với em bé, xong làm ra hình tư tưởng của vị anh hùng đó, và gởi đến các em bé như vị thiên thần bảo hộ. Trong những giờ nhất định, cô thường xuyên đi thăm tất cả các hình tư tưởng, giữ cho chúng luônluôn sinh động trong công việc. Với cách thức làm việc nầy, cô đã giúp đỡ rất nhiều em bé. Tôi biết một trường hợp cô chận đứng căn bệnhđiên vừa mới phát khởi, và trong 2 trường hợp khác, nếu không có sự chăm sóc của cô thì nạn nhân sẽ bị chết sớm. Ngoài ra còn có nhiềutrường hợp được cải thiện tốt hơn, ngoài sức tưởng tượng, thật khó mà nói hết những việc tốt mà cô đã làm theo cách thức nầy.
Một loại công việc khác, trong những hoạt động của cô là giúp đỡ những người sống mà họ không quên được thời ấu thơ. Nhiều trẻ emliên tục sống trong những giấc mơ màu hồng giữa ban ngày, đôi khi căn bệnh nầy được gọi là “tự nói chuyện với chính mình.” Bé trai thì tựtưởng tượng mình là một vị anh hùng nào đó, xông pha vào những cuộc thám hiểm rùng rợn, một hình ảnh sáng chói trong binh đoàn haytrong các phái đoàn lực sĩ. Bé gái thì tưởng tượng mình được tôn sùng giữa đám đông những hiệp sĩ và tướng quân và nghĩ rằng mìnhđẹp đẽ lộng lẫy trong một địa vị giàu sang quyền thế v.v… Ivy đặc biệt làm cho những giấc mơ ban ngày nầy linh động hơn, làm cho nócóvẻ hiện thực gấp hơn mười lần đối với những người mơ mộng. Nhưng cùng lúc cô làm cho nó vào khuôn khổ và hướng dẫn chúng. Dầndần cô chuyển đổi những giấc mộng ích kỷ thành vị tha, hướng dẫn cho các em tự thấy hình ảnh mình như là những người trợ giúp hữuích. Cô cũng hướng dẫn cho chúng tự mình suy nghĩ, chớ không thụ động suy nghĩ theo những ảnh hưởng bên ngoài, và như thế tính chất của chúng dần dần thay đổi hoàn toàn. “Tâm con người nghĩ điều gì thì sẽ trở thành như thế,” sự kiện nầy cũng đúng đối với trẻ em. Người nào hiểu được quyền năng mạnh mẽ của tư tưởng sẽ không ngạc nhiên về nhiều điều tốt không thể kể hết đã được thực hiện bằngđường lối nầy, nhất là được áp dụng trong lứa tuổi trẻ dễ thụ cảm.
Ngoài những công việc đặc biệt kể trên, Ivy cũng không bỏ quên những công việc bình thường. Một lần kia, tôi chú ý đến một bé gái đangcảmthấy vô vị trong thời kỳ bình phục kéo dài sau cơn bệnh nặng. Tôi nhờ Ivy lo hộ cho em bé, tôi tin rằng cô bạn trẻ sẽ không có thì giờđểbuồn chán trong suốt những tuần lễ nầy. Ivy thường xuyên gởi những dòng tư tưởng tươi vui có đặc tính thu hút, những câu chuyện vànhững hình ảnh ở nhiều nơi khác nhau trên thế giới, cùng với sự giải thích. Ảnh tượng của những sinh vật ở cõi trung giới cũng như ở cõi vật chất và những âm nhạc êm dịu thoát tục. Những việc ấy giúp cho em bé được vui vẻ và hiểu biết thêm.
Tất cả những điều tổng quát diễn tả việc làm của Ivy kể trên chỉ là để giới thiệu một câu chuyện đặc biệt mà tôi sắp kể ra sau đây. Một câuchuyện mà tôi nghĩ rằng độc giả sẽ hiểu thêm những đặc tính của nhân vật chính trong đó. Trong trường hợp nầy cô hành động rất nhiệt tâm, cô cảm thấy có sự thu hút vào công việc, và cuối cùng cô đã thành công.
Tôi sẽ kể vắn tắt câu chuyện theo thứ tự thời gian. Tôi được biết câu chuyện theo ngược dòng thời gian, bắt đầu bằng một biến cố ở giữacâu chuyện, còn phần đầu, then chốt của sự việc, tôi mới được biết sau nầy. Từ thuở xa xưa Ivy được sanh ra tại La Mã, là một thiếu nữ. Lúc đó cô có một người bạn học tên là Rosa. Hai cô rất thân nhau, cùng trưởng thành, dường như không thể rời nhau được. Rosa rất đẹp, khi vừa hơn 15 tuổi thì có một chàng trai đến với nàng. Vì quá tin chàng, Rosa đã bỏ nhà trốn đi, vì sợ bị lộ. Dù ngạc nhiên và đau buồn, Ivy vẫn chân thành đứng về phía bạn, vài lần che giấu bạn và giúp bạn trốn ra khỏi thành phố. Nhưng vì Rosa đã tin lầm người, nàng savào tay kẻ sở khanh và đã chết sớm một cách thảm thương.
Rosa và người đàn ông trẻ trong câu chuyện trên lại tái sanh cùng một lúc vào thời Trung Cổ, lần nầy không có Ivy. Câu chuyện của hai người nầy lại tái diễn giống như kiếp trước, và một lần nữa tấm thảm kịch được lặp lại.
Trong thời hiện tại Rosa được sinh ra trễ hơn Ivy, và ở một nơi khác. Cô không may sinh ra trong hoàn cảnh ngoại hôn, và mẹ cô đã mất sớm, sau khi cô chào đời. Tôi chưa tìm hiểu được nghiệp quả xấu nào đã đưa đến những điều bất hạnh tương tự nhau trong những kiếp sống trước của cô. Câu chuyện của mẹ cô cũng rất thương tâm, và người dì mang cô bé đáng thương Rosa về nuôi, nhưng bà không bao giờ tha thứ cái tội mà bà gán cho Rosa là nguyên nhân cái chết của người em yêu dấu của bà. Hơn nữa, bà dì nầy lại là một tín đồ già nghiêmkhắc quá sùng tín của Thanh Giáo. Vì thế chúng ta có thể tưởng tượng được Rosa đã phải trải qua thời thơ ấu khổ nàn như thế nào!
Khi Rosa lớn lên, khoảng một năm trước đây, cũng người đàn ông trẻ trong những kiếp trước lại đến với nàng. Anh chàng là một nghệ sĩ lang thang, và họ gặp nhau, thương nhau như những lần trước. Người đàn ông không phải là người xấu, cũng không có vẻ gì là hạng người vô loại, nhưng sức khỏe yếu ớt. Tôi nghĩ rằng lần nầy chàng sẽ cưới Rosa đàng hoàng. Nhưng cơ hội đó lại không đến được, vì anh tachết sớmtrong một tai nạn, và để lại tình trạng nan giải cho nàng. Nàng không biết làm sao hơn, dĩ nhiên nàng không thể đối diện bà dì với câu chuyện như thế, và nàng đã có ý nghĩ trầm mình. Nàng để lại một lá thư báo cho người dì về ý định của nàng, rồi đi lang thang ra ngoài với ý định ấy, nàng ngồi bên bờ sông, nhìn xuống nước mà lòng buồn vô hạn.
Cũng nên biết, đến lúc nầy Ivy vẫn chưa biết được điều gì. Nhưng đúng lúc khủng hoảng nầy, tình cờ cô đến đây, dĩ nhiên là trong thể vía. Nhưng tôi không tin đó chỉ là một sự tình cờ, mà có nguyên nhân sâu xa. Dĩ nhiên cô không nhận ra Rosa như người bạn cố tri cách đâyhai ngàn năm trước.Cô thấy Rosa đang trong tình trạng tuyệt vọng kinh khủng, và cảm thấy có sự thu hút mãnh liệt đến nàng với lòng thương xót tràn đầy. Trong vài tuần trước, khi thực hiện một công việc khác, tôi đã dạy cho Ivy cách thức thôi miên và giải thích cho cô biết trongtrường hợp chính đáng nào quyền năng nầy mới được áp dụng. Cô nhận thấy cần đem ra thực hành phương pháp nầy nơi đây, và làmcho Rosa rơi vào giấc ngủ ngay bên bờ sông.
Sau khi cô đã kéo Rosa ra khỏi thể xác, cô làm quen với nàng như một người bạn, cho nàng thấy cô có lòng thiện cảm sâu xa đối với nàng. Cuối cùng cô đã thành công trong việc khuyên nhủ nàng bỏ ý định tự tử. Cả hai không biết kế tiếp phải làm gì, vì thế Ivy đã vội vã đem Rosa đi tìm Cyril. Nhưng giữa lúc ban ngày Cyril đang bận hoạt động trong thể xác, cho nên không sẵn sàng để tiếp xúc ở cõi trung giới, vì thế Ivy đem nàng đến gặp tôi, tôi liền nghiên cứu vấn đề.
Tôi đề nghị trong tình trạng hiện tại Rosa nên trở về nhà. Nhưng nàng quyết liệt từ chối, vì quá sợ hãi bà dì lạnh lùng, tàn nhẫn. Bây giờchỉ còn một cách là nàng phó thác cho may rủi, sống lang thang giữa chợ đời. Cho nên tôi bắt nàng hứa không bao giờ nghĩ đến sự tự tửnữa, vì chúng tôi không thể cho phép nàng làm thế. Xem ra Rosa sẵn sàng muốn đối diện với những khó khăn, khi bắt đầu cuộc sống mới. Nàng nói rằng không có gì khó chịu đựng hơn cuộc sống khốn khổ cũ, cho dù có bị đói. Ivy chấp nhận và nhiệt thành hứa sẽ giúp nàng, mặc dầu tôi chưa biết rõ là cô sẽ làm cách nào.
Chúng tôi đồng ý quyết định như vậy, vì không có cách nào khác, và Rosa được đưa trở lại thể xác bên bờ sông. Cũng may mắn là khi nàngtỉnh lại, nàng còn nhớ đủ những gì mà giấc mộng đã kéo nàng ra khỏi tay tử thần. Nàng bắt đầu đi về phía làng kế bên, mang theo một ít tiền đủ để ngủ qua đêm trong một quán trọ rẻ tiền và mua ít thực phẩm lót dạ. Trong đêm đó Ivy lại đến với nàng, an ủi và khuyến khích nàng tiếp tục theo đuổi ý chí vững chắc trong việc đi tìm một người có thể giúp nàng nơi cõi vật chất. Cùng lúc ấy Cyril cũng đang ngủvà Ivy đến kêu gọi sự hợp tác của nó. May mắn thay, họ tìm ra được một bà cụ nhân từ, vui tính đang sống cô đơn một mình với người tớgái trong một biệt thự nhỏ xinh xắn ở một làng cách đó vài dặm. Họ cố gắng liên tục dàn xếp cho Rosa và bà cụ gặp nhau trong giấc mộng, để họ có sự thân thích và thu hút lẫn nhau, khi họ gặp nhau ở cõi trần.
Vào sáng hôm sau, Ivy điều khiển Rosa đi đến làng mà bà cụ đang sống. Khi đến nơi, nàng cảm thấy uể oải, chán nản và bắt đầu nhận rarằng mình chỉ còn vài xu dính túi và không biết phải đi đâu và phải làm gì! Sự lạc quan và hy vọng đã giúp nàng trong suốt ngày dài, dường như chỉ dựa vào giấc mộng! Cuối cùng, vì kiệt sức, nàng ngồi xuống một chiếc ghế dài bên vệ đường, suy nghĩ miên man đến hoàn cảnh khốn khó. Chính nơi đây, bà cụ đã gặp nàng và lập tức bà có cảm tưởng, đây là cô gái mà bà rất yêu mến trong giấc mộng. Sự tiếp nhậnlẫn nhau của hai người xảy ra thật lạ lùng và tốt đẹp. Cả hai đều ngạc nhiên sâu xa và cảm thấy rất hạnh phúc.
Bà cụ đưa cô gái về ngôi nhà xinh xắn của bà, và sau khi nghe kể về nỗi khổ của nàng, bà động lòng trắc ẩn sâu xa. Bà đề nghị cho nàngởtrong nhà và giúp đỡ nàng, ít nhất cho đến khi nàng sanh con, và cũng có triển vọng bà sẽ nhận nàng làm con nuôi. Ivy cũng đang làmviệc trong chiều hướng đó, và có nhiều hy vọng thành công. Thường thì, khi Ivy đã quyết định một vấn đề gì, cô sẽ theo đuổi thực hiện tới cùng.
***
Tổng hợp sách trong Thư viện trái đất
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH (Trọn bộ)
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 22: Vượt khỏi sự tiến hóa của nhân loại (Kết thúc)
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 21: Con đường đạo thiệt thọ
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 20: Đường đạo lúc sơ tu
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 19: Những điều kiện cốt yếu
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 18: Những nhiệm vụ khác
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 17: Công việc cứu trợ trong thời kỳ chiến tranh
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 16: Công việc giúp đỡ người chết
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 15: Những vụ đắm thuyền và các thảm họa
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 14: Những trường hợp tiêu biểu thông thường
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 13: Câu chuyện của Ivy
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 12: Em bé trai bị thất lạc
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 11: Ngăn ngừa trường hợp tự tử
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 10: Hai anh em
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 9: Sự hiện hình và hậu quả của nó
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 8: Câu chuyện hỏa tai
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 7: Câu chuyện thiên thần
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 6: Một sự can thiệp đúng lúc
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 5: Thực thể của đời sống siêu nhiên
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 4: Những vị cứu trợ
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 3: Kinh nghiệm cá nhân
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 2: Vài trường hợp cứu trợ hiện đại
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH – CHƯƠNG 1: Niềm tin phổ thông về những vị cứu trợ vô hình
- NHỮNG VỊ CỨU TRỢ VÔ HÌNH (Mục lục)