Chương 30: Một Dãy Thông Tin
Evelyn là y tá chăm sóc những bệnh nhân sắp chết. Cô ấy thể hiện lòng nhân từ vĩ đại, cũng thích làm công việc này. Cô ấy muốn biết sự kiện UFO mình hoài nghi có thật rốt cuộc là sao, chủ yếu muốn tìm hiểu ký ức về sinh mệnh từng đến phòng cô ấy thăm viếng. Trong ấn tượng, cô ấy cũng thấy cảnh sinh mệnh ngoài hành tinh chỉnh sửa trạng thái sinh học gốc của cô ấy trong buồng nuôi dưỡng.
Khi cô ấy tiến vào trạng thái thôi miên sâu, tôi dẫn cô ấy trở lại ngày xảy ra sự kiện đó, cô ấy ở nhà đang chuẩn bị đi vào giấc ngủ (tôi gọi đây là phương pháp đi cửa sau). Cô ấy miêu tả căn hộ nhỏ của mình, cũng nói mèo con và cún con của mình thích cùng cô ấy ngủ ở trên giường lớn. “Chúng tôi nhận nuôi một chú chó giống cockapoo bị lạc, con mèo thì là mèo hoang. Tôi nuôi đã nhiều năm. Chúng hiện có một mái nhà rất tuyệt. Chúng rất được yêu thương.”
Buổi tối đó cô ấy rất bồn chồn, dù quá nửa đêm vẫn không thể ngủ. Chuyện xảy ra tiếp theo khiến đêm nay trở nên đặc biệt. “Thực thể kia xuống từ trần nhà. Tôi rất kinh ngạc. Đám chó mèo trông thấy, nhưng chúng không thể làm gì.” Tôi bảo cô ấy miêu tả, cô ấy nói có hai thực thể. “Họ có cánh tay thật dài… Giống nhân loại… Họ có mặc quần áo… Vest đen… Áo sơmi đen… Giầy đen.”
Dolores: Họ hòa lẫn với phòng đen phải không? Mặt họ trông như thế nào?
Evelyn: Hầu như giống nhân loại, nhưng bọn họ không phải con người… Mắt họ to tròn, giống con người, nhưng lớn hơn nhân loại. Không cảm xúc. Họ không nói lời nào. Họ không cười. Họ thoạt nhìn cũng không phải đang tức giận. Họ nhìn như không có biểu cảm… Chỉ là một khuôn mặt… Tóc đen ngắn.
Dolores: Sau đó chuyện gì xảy ra?
Evelyn: Kéo tay tôi… Tay phải tôi, nhưng hắn kéo sai chỗ hay sao đó, rất đau. (tôi gợi ý chuyện này sẽ không quấy nhiễu cô ấy) Hắn rất mạnh, sức lực rất lớn. Hắn lôi kéo cánh tay tôi. Ở bên đối tượng kia tương đối cẩn thận hơn, nhưng bên phải này thì, hắn kéo tay tôi… Hơn nữa tôi nặng nề… chúng tôi xuyên qua nóc nhà hướng lên trên.
Dolores: Họ chắc chắn phải rất khỏe để họ có thể làm như vậy.
Evelyn: Họ không cần phải mạnh, đó là dùng cách khác. Có liên quan tới trọng lực. Họ biết làm như thế nào.
Dolores: Vậy các bạn hướng lên nóc nhà?
Evelyn: Không. Chúng tôi đã vượt qua nóc nhà.
Dolores: Cảm giác xuyên qua nóc nhà như thế nào?
Evelyn: Vui. Xuyên qua nóc nhà, bạn trở thành một thể với nóc nhà. Bạn có thể cảm thấy thành phần của nóc nhà, chúng nhìn như bọt khí hay gì đó. Trần nhà trở nên khác đi. Gần như là bức họa, không phải tồn tại thật sự.
Trong sách “The Custodians” có mấy ca tương tự. Lúc đầu khi phát hiện có thể xuyên qua trần nhà, họ cảm thấy rất hoang mang. Sinh vật ngoài hành tinh giải thích cấu trúc phân tử con người được hóa giải thành kết cấu phù hợp với vật thể họ phải xuyên qua. Trong mỗi ca, đều có hai thực thể bên cạnh, mỗi bên một người. Như thế là cần thiết để giúp họ xuyên qua vật thể rắn lên trên tàu vũ trụ.
Evelyn: Tôi rất kinh ngạc. Chúng tôi cứ thẳng tắp xuyên qua như vậy. Tôi hiện tại ở bên ngoài, nhìn xuống nhà. Xảy ra thật nhanh. Tôi thậm chí không biết nên nghĩ như thế nào.
Dolores: Bạn sắp đi đâu? Bạn thấy được không?
Evelyn: Không thể… Bên trên một nơi nào đó, nhưng tôi không thấy. Nó xảy ra quá nhanh.
Dolores: Kế tiếp bạn thấy cái gì?
Evelyn: Một căn phòng. Rất tối. Có ánh sáng ở bên trong, nhưng vẫn tối. Không có cửa sổ… Không có cửa.
Dolores: Hai người kia vẫn ở cùng bạn sao?
Evelyn: Phải. Họ đứng phía sau tôi… tôi đang nghĩ mọi chuyện căn bản không có xảy ra.
Dolores: Cô có ý gì?
Evelyn: Đây là một chiếc tàu. Một con tàu vũ trụ, mà hai người ở phía sau tôi, họ không phải con người. Cho nên nhận thức logic của tôi nói với tôi là ai đó chỉ nhấc tôi lên đi một chuyến.
Dolores: Sao bạn biết là tàu vũ trụ?
Evelyn: Tôi làm sao biết? Tôi chính là biết.
Dolores: Kế tiếp thì sao?
Evelyn: Không có gì. Chúng tôi chỉ đứng đó đợi.
Tôi không biết việc này sẽ kéo dài bao lâu, cho nên thu bớt thời gian, để cô ấy thấy mình đang chờ đợi cái gì. Cô ấy tiếp đó thấy hành lang phía trước có ánh sáng, có một sinh vật đi tới chỗ cô ấy. “Sinh vật này rất rất cao. Hắn rất hòa ái, nhưng tôi không nhớ đã từng nhìn thấy cái gì giống như vậy. Mặt hình trái lê… Không có tóc, không có cằm. Trí lực rất cao, rất thông minh. Tôi cho rằng hắn là người lãnh đạo gì đó. Da hắn rất khác với chúng ta… Rất rắn đặc. Không có y phục, không giầy, không gì cả.”
Dolores: Bạn nói rắn đặc nghĩa là gì?
Evelyn: Không có lỗ chân lông thông khí trên da như nhân loại. Nhưng rất mềm mại. Rất rất mềm… Ngón tay rất dài mảnh.
Dolores: Bao nhiêu ngón tay?
Evelyn: Bốn, nhưng gần như có cùng chiều dài. Thoạt nhìn có ngón cái, nhưng tôi nghĩ chúng sắp xếp không giống chúng ta, hơn nữa khoảng cách mỗi ngón tương đối gần.
Dolores: Hắn có mắt mũi miệng giống chúng ta?
Evelyn: Có, nhưng hắn không sử dụng. Chúng cũng không thật sự dùng được. Hắn cũng không thở bằng mũi. Cũng không dùng miệng ăn uống. Chúng chỉ là ở đó, tôi không biết, như vật trang trí gì đó.
Dolores: Mắt hắn thì sao?
Evelyn: Mắt rất dài, hình bầu dục… Rất đẹp. Tôi chưa từng thấy màu như vậy. Giống như tôi… Lam lục… Màu mắt giống như tôi. Hắn không cần dùng mắt như chúng ta. Hắn thấy được, nhưng là thấy mọi thứ ở trong tâm trí mình. Mắt hắn không dùng để đọc hay sử dụng như chúng ta, nhưng chúng rất nhạy bén… Vô cùng hiền hòa.
Vào lúc này, Evelyn bắt đầu ho khan, không thể dừng lại. Tôi ra lệnh làm dịu, như vậy chúng tôi mới có thể tiếp tục, cô ấy cũng sẽ không bị làm phiền.
Evelyn: Hắn đang nói với tôi chuyện có liên quan tới phổi tôi. Bị ô nhiễm… Ô nhiễm quá mức.
Dolores: Hắn có thể thấy được phổi bạn?
Evelyn: Phải, ở trong tâm trí hắn.
Dolores: Hắn có thể thấy được bên trong thân thể bạn?
Evelyn: Hắn không cần nhìn. Hắn có thể cảm thấy. Hắn chính là biết tất cả mọi chuyện.
Dolores: Hắn có thể làm chút gì cho phổi của bạn không? Hay đó chính là chuyện hắn muốn làm?
Evelyn: Hắn làm rất nhiều chuyện. Hắn làm mọi chuyện. Hắn nói toàn bộ môi trường của chúng ta đều bị ô nhiễm.
Evelyn vẫn đang ho khan, cho nên tôi phải cấp cho cô ấy nhiều mệnh lệnh thả lỏng hơn.
Evelyn: Hắn nói ô nhiễm gần như đã tới một cực hạn, cần được thanh lý. Bản thân khí hậu… Hắn cho tôi thấy những cơn gió lớn cần đến để thổi ô nhiễm đi.
Dolores: Có thể làm được sao?
Evelyn: Không có gì là không thể. Bạn biết. Hắn cố gắng dùng từ ngữ tôi có thể hiểu để nói với tôi, hắn nói nếu gió to đến bề mặt và đi vòng quanh Trái Đất theo chiều kim đồng hồ. Bằng những nguyên tố hay năng lượng nào đó trong đó, nó sẽ mang đi tất cả bóng tối, độc tố xám. Ô nhiễm không chỉ là ô nhiễm không khí, là tất cả nhân loại và cảm xúc tiêu cực đang làm ô nhiễm Trái Đất.
Tất cả những thứ này đều có liên hệ. Hắn đang cho tôi thấy tất cả đều kết hợp… nó là toàn thể.
Dolores: Nhưng nếu họ dùng gió to cố gắng thổi tan ô nhiễm, đó sẽ ảnh hưởng đến mọi người?
Đại khái vào lúc này, tôi có thể biết Evelyn đã không đóng vai người quan sát tiếp nhận đáp án từ chỗ thực thể kia. Như thông thường, thực thể tiếp quản và bắt đầu trực tiếp trả lời câu hỏi. Hoặc cũng có thể là Siêu thức vì nó bắt đầu sử dụng thuật ngữ và chọn từ mà tôi quen thuộc. Bất kể thế nào, Evelyn đã rời khỏi cuộc đối thoại. Khi tình huống này xuất hiện, tôi có thể trực tiếp có được đáp án mà không cần thông qua bộ lọc tâm trí kiểm duyệt của con người.
Evelyn: Gió to sẽ không thương tổn con người, vì tổ hợp gió có hạt năng lượng bên trong giống như gió được xây thành từ lực lượng năng lượng. Hàng trăm hạt khác nhau bên trong nó. Không chỉ làm sạch không khí, cũng sẽ làm sạch tần số. Nó tựa như sóng năng lượng thổi qua cơ thể người, làm sạch nhân thể và tất cả sông núi, động vật. Cho nên nó không chỉ là gió, nó có nhiều loại yếu tố cấu thành. Hắn nói tôi sẽ không hiểu.
Dolores: Cho nên nó không phải như gió lốc hay gì đó?
Evelyn: Nó là gió vô cùng mạnh, nhưng nó cũng có năng lượng. Nó chỉ thổi qua cả hành tinh.
Dolores: Chúng tôi luôn nghĩ về gió mạnh như một thứ có tính hủy diệt.
Evelyn: Nó sẽ vòng quanh Trái Đất theo chiều kim đồng hồ, như sương mù trong gió. Nó là một cơn gió mạnh, nhưng không có tổn hại giống như cơn lốc. Nó tựa như năng lượng mông lung sạch sẽ sáng ngời. Nó sẽ có rất nhiều năng lượng trung hòa. Nó có thể trung hòa năng lượng khác nhau, năng lượng không tốt, ô nhiễm độc hại, đau khổ, bất hạnh, chán nản, tham lam… Những thứ đó thậm chí đều không quan trọng. Khi cơn gió thổi này phất qua hành tinh, mọi người sẽ quên đi chuyện xảy ra trước đó. Mất trí nhớ, họ sẽ mất trí nhớ. Những hạt đó sẽ thanh lý đi rất nhiều thứ.
Dolores: Bạn nói họ sẽ mất trí nhớ nghĩa là gì?
Evelyn: Họ có bắt đầu mới.
Dolores: Ý của bạn là họ sẽ quên đi sự vật họ giữ chặt?
Evelyn: Không phải, họ đã từng có, vẫn sẽ có, nhưng bọn họ sẽ dùng ánh mắt vô cùng khác nhau đối đãi sự vật… Một quan điểm khác, kiến giải khác, lý giải khác, ý thức khác. Đó là phương pháp duy nhất mà chúng tôi có thể làm sạch hành tinh này. Hành tinh này đã chịu quá nhiều thương tổn.
Dolores: Bạn có nghĩ điều này sẽ ảnh hưởng đến mọi người ở đây không?
Evelyn: À, phải… Cả hành tinh. Nó phải như thế. Chúng tôi không thể làm một nửa, bỏ một nửa.
Dolores: Nhưng một số người vô cùng tiêu cực.
Evelyn: Không sao. Họ sẽ trưởng thành và kiên cường hơn. Gió sẽ làm họ quên đi chuyện không tốt, họ cần tiến tới bước về phía sự vật tốt… Rất nhiều tình yêu và ánh sáng. Nó chủ yếu sẽ ngưng hẳn thời gian. Sau đó chúng ta sẽ có một trang mới, bắt đầu mới. Các bạn không có vấn đề đối với quá khứ. Rất nhiều người vô cùng mong đợi điều này. Họ biết có cái gì sắp xảy ra.
Dolores: Họ biết là lúc buông bỏ quá khứ?
Evelyn: Phải, và hợp tác cùng ánh sáng chỉ dẫn… Hợp tác với vũ trụ.
Dolores: Nhưng làm như vậy không phải đang chống lại tự do ý chí của họ sao?
Evelyn: Không phải, vì thời gian cũng không tồn tại, chúng tôi chỉ kết thúc đoạn thời gian này. Họ có thể ở lần sau lúc đến chỗ khác tái kích hoạt hay khôi phục là được. Chúng tôi chỉ trì hoãn.
Dolores: Nhưng tôi nghĩ, tự do ý chí là quan trọng. Tôi cho rằng họ không được phép can thiệp tự do ý chí.
Evelyn: Chúng tôi hiểu lời bạn nói, chúng tôi sẽ dùng nhiều thời gian hơn để giải thích. Để chúng tôi nói thế này. Hạng mục công việc ưu tiên… Các bạn có hạng mục công việc cân nhắc ưu tiên. Hạng mục công việc ưu tiên của chúng tôi là… Không, đây không phải cách giải thích tốt… Chúng ta là một. Trò chơi là Thượng Đế… Với năng lượng Thượng Đế. Các bạn đã chơi trò chơi của mình mấy trăm vạn năm. Các bạn chơi trong một hàng rào khu vui chơi, chúng tôi luôn nhìn các bạn luyện tập trò chơi của mình. Nhưng các bạn hiện tại đang hủy hoại rào chắn này. Chúng tôi không muốn mầm bệnh lan đến những người khác vẫn đang trong quá trình học tập.
Dolores: Bạn nói người khác, là các hành tinh khác sao?
Evelyn: Hành tinh khác… những sinh mệnh khác vẫn đứng chơi trong bãi cát.
Dolores: Chúng ta không phải đều ở những giai đoạn học tập khác nhau sao?
Evelyn: Các bạn học cái các bạn chọn học, nhưng các bạn cũng đã sớm biết nó. Bạn thực tế không có gì để học. Các bạn là Thượng Đế. Các bạn là toàn-tri của toàn bộ ánh sáng. Chúng ta đều là ánh sáng.
Dolores: Nhưng bạn biết khi chúng ta đi vào Trái Đất, đều sẽ quên toàn bộ những thứ đó.
Evelyn: Bởi vì các bạn chọn chơi đùa trong sân chơi của mình với tự do ý chí. Bạn có thể làm cái các bạn muốn làm. Cho nên đây thật sự không phải can thiệp, bởi vì bạn không thể can thiệp với Thượng Đế là một. Nó chỉ là một lựa chọn. Bạn chơi đùa trong sân chơi và chúng tôi trông chừng các bạn, kiểm soát để trò chơi của các bạn sẽ không gây hậu quả quá mức cứu vãn như những đứa trẻ. Nhưng các bạn đã chơi quá mức, chúng tôi đã để các bạn chậm rãi chơi trong thời gian, bây giờ chúng tôi phải tới dọn dẹp sân bãi. Chính là như vậy. Cũng chỉ là trì hoãn sự việc thôi.
Dolores: Vậy khi chúng ta tiến vào thời gian mới như bạn nói, Trái Đất cũ sẽ xảy ra chuyện gì? Chúng ta đã nói về gió, nhưng còn thứ nào khác sẽ xảy ra nữa?
Evelyn: Nước… Nước dâng lên… Vỡ đê, đại dương và những cơn sóng rất lớn. Cũng không chỉ có gió sẽ làm sạch bề mặt Trái Đất, nó cũng sẽ giúp hành tinh mỗi khi nó xuyên qua hành tinh, không chỉ bề mặt, toàn bộ bên trong bên ngoài. Bên trong… bên ngoài.
Dolores: Tôi biết có những thành phố trong lòng đất.
Evelyn: Vâng… Họ cũng cần dọn dẹp sân chơi… một số họ. Cho nên dù thế nào thì chúng tôi cũng làm công việc thôi. Họ cũng không phải hoàn toàn hoàn mỹ, một số còn chơi những trò bẩn hơn người trên bề mặt. Cho nên ta hãy làm sạch toàn bộ họ. Bạn đang nghĩ họ đều phải chết. Không phải như thế. Đây chỉ có nghĩa tần số gió đó sẽ quét xuyên bên trong lẫn bên ngoài.
Dolores: Tôi nghĩ nước cũng là một phương pháp làm sạch.
Evelyn: Ồ, muốn làm sạch bãi cát, không chỉ cần nước thôi. Mỗi một thứ trên hành tinh của bạn đều sẽ thay đổi. Tôi rất xin lỗi vì không thể giải thích chi tiết, nhưng mỗi một thứ sẽ thay đổi khác với điều bạn trải nghiệm hôm nay. Chúng tôi có tri thức mà chúng tôi có hôm nay là bởi vì chúng tôi thực tế chưa từng chạy tới chơi đùa. Chúng tôi không lựa chọn như vậy. Có rất nhiều người, rất ổn, chọn điều đó, cái mà họ đang làm. Chúng tôi ở lại trong ánh sáng. Ở toàn bộ thời gian của nhân loại, chúng tôi không chọn giống như họ, nhưng đó không có nghĩa chúng tôi không biết cái diễn ra trên hành tinh của bạn hay hành tinh khác. Rung động của hành tinh sẽ cao hơn. Dù không thể tới được rung động như của chúng tôi, nhưng vẫn sẽ có thay đổi rất quan trọng. Tần số đang thay đổi. Tựa như tần số sóng radio… những thân thể năng lượng, những năng lượng.
Dolores: Chúng ta sẽ giữ thân thể vật lý của mình?
Evelyn: Rất nhiều người có thể, chắc chắn, vâng, với vài thay đổi. Thay đổi sẽ đến từ ánh sáng, đến từ nguồn cung cấp thực phẩm. Mọi người sẽ sống càng hài hòa với môi trường và thân thể của họ hơn. Họ sẽ hiểu mục đích của thân thể này là để phục vụ cho mục đích của trò chơi. Bởi vậy họ sẽ căn chỉnh thân thể họ để thích ứng với bất cứ trò chơi nào họ đang chơi. Họ sẽ càng ý thức hơn… nếu đây là chữ chính xác… nhiều ý thức thân thể họ hơn, nhiều ý thức tâm trí hơn, và nhiều tỉnh táo và thức tỉnh với trò chơi hơn.
Dolores: Thân thể sẽ thay đổi thế nào?
Evelyn: Sẽ nhiều tính bọt hơn… nhiều rung động hơn.
Dolores: Chúng ta vẫn tiêu thụ thức ăn?
Evelyn: Ừm, Bạn sẽ ngưng giết động vật để ăn thịt, vì ăn rung động của một sinh vật sẽ khiến bạn rất khó chịu. Bạn sẽ ăn nhiều đồ lỏng hơn. Khi bạn trồng thực phẩm, bạn sẽ không còn lấy số lượng là trọng yếu, mà là lấy tình yêu. Cây cối bạn trồng mang đến rung động cao hơn, hoa quả cũng sẽ có rung động cao hơn, cho nên bạn không cần ăn nhiều như trước.
Dolores: Chúng ta sẽ thật sự không cần đồ ăn?
Evelyn: Không cần như vậy… Chỉ cần chút ít phần lỏng để duy trì. Đồ ăn sẽ chứa nhiều chất lỏng hơn chất rắn. Thứ bạn trồng sẽ có rung động khác. Thực vật bạn trồng trên mặt đất sẽ có rung động cao hơn, bởi vì đôi tay và tư tưởng của bạn, tâm trí bạn, rung động tâm lý cao hơn. Nó đi vào thực vật được trồng nên mọi thứ đang căn chỉnh với một rung động cao hơn.
Trước buổi thôi miên lúc cùng Evelyn nói chuyện, cô ấy nhắc tới một trong những vấn đề của mình là cô ấy hiện tại cảm thấy buồn nôn mỗi khi ăn. Tôi tự hỏi nguyên nhân là gì. “Rung động của cô ấy tăng lên quá nhanh. Cô ấy rất cố chấp, cho nên hiện tại đồ ăn làm cô ấy khó chịu.”
Dolores: Tại sao lại xảy ra tình trạng như vậy?
Evelyn: Cô ấy muốn nâng cao rung động nhanh hơn, bởi vậy thân thể không thuận theo thông tin tiềm thức cô ấy biết. Chúng tôi không hiểu tại sao. Chúng tôi không thể đồng bộ hóa thân thể một cách đúng đắn. Vì nguyên nhân nào đó, nó không tinh thể hóa được thân thể. Chúng tôi có vài vấn đề trong thân thể vật lý để tinh thể hóa nó mang vào rung động cao nhất… Rung động nguyên bản của cô ấy. Chúng tôi thấy ý nghĩ của cô ấy, cô ấy thích đồ ăn, cái đang từ bỏ cái cô ấy sẽ nhớ, nhưng chúng tôi cần làm nó nhanh hơn.
Dolores: Nhưng bạn biết cô ấy phải ăn thực phẩm thì mới có thể sống tiếp.
Evelyn: Cô ấy có thể sống với đồ lỏng tốt và tinh thể thuần khiết. Để nâng cao rung động trong thân thể, bạn cần tinh thể hóa cũng thanh lọc cơ thể khỏi độc tố. Nó cần tiến trình nhanh hơn. Nó hiện tại là đi tới một bước, lùi về sau hai bước… Vì một nguyên nhân nào đó, không thể theo kịp. Chúng tôi làm rất nhiều điều chỉnh đối với thân thể.
Dolores: Ý của bạn là vì nguyên nhân nào đó mà đang kháng cự, đó là từ chính xác sao?
Evelyn: Cô ấy vì không biết mình nên làm gì, nên rất bi thương, và cấp độ của kháng cự… đau buồn của nó.
Dolores: Bi thương từ đâu mà đến?
Evelyn: Cô đơn Trên Trái Đất, rất rất cô đơn. Chúng tôi hiểu cô ấy muốn về nhà. Chúng tôi biết điều đó và nó làm cô ấy rất rất buồn… rất cô đơn… Cô lập… Cô lập bản thân.
Dolores: Cô ấy không muốn bị thương tổn. Cô ấy từng bị thương tổn rất nặng.
Evelyn: Bạn xem, vấn đề ở đây trong tâm trí. Là ý nghĩ. Tâm trí khác của cô ấy mà chúng tôi nghĩ tới, tâm trí cao hơn của mình… Cô ấy biết cô ấy là gì. Cô ấy biết cô ấy là ai… Cô ấy biết.
Dolores: Ý thức chúng ta không biết những thứ đó. Đó là nguyên nhân.
Evelyn: Chúng tôi không thật sự hiểu vì sao chúng tôi phải nói mọi thứ bằng từ ngữ cho con người các bạn.
Dolores: Tôi hiểu. (cười) Tôi thường hợp tác với bạn. Chúng ta từ từ sẽ đến đích.
Evelyn: Vâng, nhưng bởi vì chúng tôi biết được mọi thứ, vì chúng tôi trở thành cố vấn, tri thức Thượng Đế, ánh sáng sẽ khiến mắt bạn chói mù nếu bạn nói thế. Nó sẽ không làm mắt bạn mù. Đó chỉ là biểu hiện của nó. Tôi trước kia chưa bao giờ thích ở trong thân thể. Tôi chưa bao giờ có ngón tay vật lý, bạn hiểu chứ? Bởi vậy tôi nghĩ ở phương diện nào đó, chúng tôi thật sự không hiểu bộ phận đó. Chúng tôi không hiểu, nếu bạn tới từ nhà, nơi xuất xứ của bạn, nơi xuất xứ với cô ấy, làm thế nào các bạn lại không biết những thứ đó? Cô ấy biết, nhưng cô ấy không biết. Đó nghĩa là gì? Bạn làm sao có thể biết và không biết cùng một lúc? Nhìn đi, nếu bạn có một màng che hay gì đó bịt mắt mình lại, sau đó bạn bỏ nó đi, hoặc bất cứ cách biểu đạt nào bạn dùng. Tâm trí bạn không được kết nối? Chúng tôi hiểu điều đó, nhưng tại sao bạn cần hỏi tất cả những câu hỏi đó khi bạn đã biết bạn là ai và bạn là gì?
Evelyn bắt đầu huyên thuyên trong suốt phần này, nhưng nội dung cũng không quan trọng, cho nên tôi lược bớt một chút, tôi cố gắng tập trung vào phần quan trọng nhất.
Evelyn: Đây phải trở lại nỗi đau buồn của cô ấy. Cô ấy cần tiêu trừ tất cả ý thức, tiêu trừ nó bởi vì bạn có thể vận hành dưới tình trạng không có nó. Tin hay không tùy bạn. Không, đây không đúng bởi vì chúng tôi thấy bạn cần ngôn ngữ, làm toán và lái xe.
Dolores: Bởi vì chúng ta cần ý thức để sống ở thế giới này.
Evelyn: Phải, chúng tôi hiện tại hiểu. Chúng ta dạy lẫn nhau. Phải không? Cho nên chúng tôi cần mang cô ấy ra khỏi đó thêm một chút, cũng để cô ấy thấy được thêm một chút, như thế tâm trí khác của cô ấy, tâm trí ý thức của cô ấy sẽ thả lỏng và cho phép chúng tôi tiến hành trao đổi tần số để nâng cao rung động.
Dolores: Nhưng chúng ta đang tìm hiểu buổi tối kia, cô ấy cho rằng đó là lần đầu tiên cô ấy lên tàu vũ trụ, lần đầu tiên gặp các bạn. (Evelyn cười) Tôi làm việc cùng các bạn đã lâu, tôi biết đó rất có thể không phải lần đầu tiên của cô ấy. (chúng tôi đều cười) Tại sao đêm đó cô ấy được mang vào trong đó?
Evelyn: Để nhắc nhở cô ấy một cách có ý thức. Đó là lý do chúng tôi để cô ấy nhớ từng chi tiết nhỏ, như vậy cô ấy mới có thể tiếp quản lòng hiếu kỳ và hỏi nhiều vấn đề hơn, chứ không phải chỉ “Ồ, vâng, sao cũng được.”
Dolores: Đó là một phần tính hiếu kỳ của cô ấy. Đêm đó xảy ra chuyện gì khác nữa?
Evelyn: Chuyện xảy ra chính là đỉnh đầu… tính tượng trưng… bị tiêu trừ. Đây là tượng trưng, không phải thực tế. Chúng tôi không có cắt phăng đầu cô ấy. (cười)
Dolores: (cười) Phải, tôi biết.
Evelyn: Chúng tôi làm cô ấy triệt để trải nghiệm sự hoàn chỉnh của ánh sáng. Cho nên cô ấy muốn biểu đạt mọi thứ bằng từ ngữ. Ừm, chúng tôi không có năm triệu năm để biểu đạt mọi thứ bằng từ ngữ. (cười) Cho nên đây rất khó khăn. Bạn không thể biểu đạt nó bằng từ ngữ. Không đủ thời gian trong vũ trụ. Nó chính là khó chịu.
Dolores: Tôi biết. Tôi được cho biết rất nhiều lần. Từ ngữ không đủ khả năng. Evelyn: Chúng tôi thậm chí không có ngôn ngữ để biểu đạt. Nó phiền nhiễu. Sẽ có một buổi tối mà cô ấy nhớ tới ánh sáng.
Dolores: Tại sao bạn muốn cô ấy nhớ lại?
Evelyn: Ánh sáng đó? Đó là khởi nguyên của cô ấy. Nó luôn luôn ở đó. Chỉ là bị che lấp đi. Chúng tôi muốn cô ấy hoàn toàn nhớ lại đồng thời biết… Hoàn toàn biết được… Không từ ngữ. Đây là lý do cô ấy có thời gian biến mất không thể giải thích, vì không có thời gian trong toàn-tri. Cô ấy sẽ có ký ức hoàn chỉnh, cô ấy không cần lo lắng chuyện khác hay nghi ngờ sự việc. “Nó đúng hay không đúng?”… Nó chỉ là như thế. Không có giải thích. Thượng Đế là ánh sáng, là năng lượng. Sự vật bạn gọi là Thượng Đế… chỉ là như thế… không có từ ngữ.
Dolores: Bạn nghĩ những ký ức đó sẽ hữu ích cho cuộc sống của cô ấy?
Evelyn: Phải. Sau đó khi cô ấy mang năng lượng vào trong tâm trí ý thức, cô ấy cũng có thể truyền nó ra xung quanh. Bạn xem, đây là một phần của gió. Hiểu biết và những hạt phân tử mà cô ấy truyền ra là một phần của gió. Nó không giống như một thân thể sẽ nổ tung thành mấy trăm vạn mảnh. Năng lượng của nó, không phóng ra từ toàn bộ thân thể, mà là từ tâm trí, cái là một phần của gió. Nhưng tản một hiểu biết đầy đủ ra, chủ yếu bằng bộ phận con mắt thứ ba của bạn. Bạn mang nó vào, cái tôi thấy bây giờ. Bạn biết tôi hiện tại thấy cái gì không? (Gì?) Không gì cả. Không có gì cả. Không từ ngữ, không suy nghĩ, không hư vô và ở cùng một lúc, nó là mọi thứ. Một khi bạn phóng nó, hiểu biết kia, mọi thứ và hư vô trở thành một phần của gió.
Dolores: Bạn là sinh vật trên tàu vũ trụ kia?
Evelyn: Mắt xanh lam kia? Không phải.
Dolores: Tôi không xác định mình hiện tại đang trao đổi với ai.
Evelyn: Vốn là mắt xanh lam kia. Nhưng tôi không phải một thân thể. Tôi là ánh sáng. Hình ảnh tôi phóng ra chỉ là một sự phóng chiếu.. Tựa như một bộ phim. Chỉ là để mắt thấy… để liên hệ, nhưng đó không thật sự là tôi… không phải. Đó là để mắt thấy và nhớ… Một thứ hữu hình. Bạn cần cho nhân loại những hình ảnh. Như vậy cô ấy mới có thể kể với bạn câu chuyện “Tôi đã thấy một người cao cao.” Vì nếu cô ấy nói mình đã thấy ánh sáng… sẽ không ai biết cô ấy đang nói cái gì.
Dolores: Tôi sẽ biết, vì tôi làm việc với những thứ đó.
Evelyn: Nhưng bọn họ thì không. Thiếu kiên nhẫn. Cô ấy thiếu kiên nhẫn. Hiện tại cô ấy được cho thấy hiểu biết mà cô ấy kỳ vọng mọi người thấy được, và nó đang góp phần vào gánh nặng trong thân thể. Vì mỗi một cảm xúc tiêu cực, sốt ruột, nản lòng, tất cả những thứ đó đều sẽ chỉ là chướng ngại mà chúng ta hầu như chắc chắn có thể vượt qua lúc này, vì cô ấy cần thoát khỏi nó một cách có ý thức. Nó cần được căn chỉnh… bạn biết điều này khiến người ta khổ sở… phải nói như thế nào đây… bạn biết càng nhiều, bạn càng không hiểu những người khác. Bạn càng hiểu thứ nào đó, bạn càng không thể diễn giải nó bằng từ ngữ, bạn lại càng thiếu kiên nhẫn với người khác. Bạn sẽ nghĩ, họ sao lại không hiểu được ánh sáng, họ đều tới từ đó mà? Các người sao có thể quên điều đó? Các người sao lại có thể… tôi không muốn nói ra chữ mà cô ấy sử dụng. Nó bắt đầu bằng chữ “s” (thì thầm: ngu ngốc (stupid)) Các người sao lại không biết? Các người sao lại có thể không biết và có thứ gì đó trong mỗi người để kích hoạt cái gì đó của sự tốt lành và tình yêu vô điều kiện? Cô ấy không muốn một người toàn thể… sinh mệnh ánh sáng này. Cô ấy chỉ muốn một ánh sáng li ti trong mọi người để kích hoạt. Cô ấy có khả năng để kích hoạt nó, nhưng cùng lúc đó, cô ấy tổn thương bản thân vì không có kiên nhẫn và không hiểu. Họ không hiểu và ở những phương diện nào đó. Trên một tầng thứ ý thức, cô ấy cũng không hiểu. Vậy cái nào tốt hơn? Biết ít hay biết nhiều? Làm thế nào chúng ta cân bằng hai bên? Làm thế nào bạn phát hiện ra tôi không có thân thể?
Dolores: Tôi trước kia từng nói chuyện với những sinh mệnh cùng loại với bạn, đó là ánh sáng. Rất nhiều người trong họ phóng chiếu thành một hình ảnh để nhân loại cảm thấy dễ dàng hơn.
Evelyn: Ồ, quả thật như thế. Chúng tôi cũng rất quen thuộc với những người đã đến đây để làm việc với ánh sáng như một con người. Chỉ là rất khó giải thích sự việc rõ ràng. Nhưng chúng tôi cấp cho con người một hình ảnh thân thể, cho nên bạn hiện tại có hàng trăm cái thân thể. (cười) Rối quá phải không? Đó là một chuyện đùa tốt đối với bạn.
Dolores: Mọi người luôn nghĩ các bạn là tiêu cực, tôi biết không phải như thế.
Evelyn: Chúng tôi thậm chí không hiểu tiêu cực là cái gì. (cười) Chúng tôi không thể lĩnh hội nó.
Dolores: Nhưng những người không hiểu nói các bạn là tiêu cực.
Evelyn: Đó là bởi vì họ không thấy được ánh sáng, họ sợ hãi. Khiếp sợ. Chúng tôi cũng sắp thanh lý nỗi sợ. Ít nhất là lọc nó đi một cách đáng kể.
Dolores: Cô ấy muốn biết cô ấy có thể thường liên hệ với các bạn được không?
Evelyn: Có, đó là một phần nỗi buồn của cô ấy. Bạn biết, chúng tôi trước giờ luôn kết nối. Tôi không biết phải giải thích như thế nào, nhưng bạn biết chúng tôi đều có kết nối. Nó vẫn luôn ở đó từ ngày đầu tiên cô ấy đến hành tinh này trong cuộc sống này. Tại thời điểm đó trước khi sinh, chúng tôi đã có kết nối. Cho nên chúng tôi có lẽ sẽ làm cô ấy thường thấy được ánh sáng. Giống như bây giờ, ánh sáng rạng ngời vô cùng tươi sáng, đây là nơi cô ấy có thể tìm ra bình yên. Không phải trong hoạt động ngày thường của cô ấy. Hoạt động nhân thế không có gì khiến cô ấy thật sự có cảm thụ. Chỉ ở lúc hoàn toàn kết nối với ánh sáng, cô ấy mới có được bình an.
Dolores: Cô ấy hồi nhỏ từng xảy ra rất nhiều chuyện tiêu cực, cô ấy rất tự nhiên quên đi. Cô ấy trở nên giống như nhân loại.
Evelyn: Vô cùng bận rộn, vâng. Vô cùng bận bịu với cuộc sống, bởi vì chúng tôi cần làm sạch hoàn cảnh xung quanh cô ấy. Chúng tôi cần rải ánh sáng đồng thời khởi động ánh sáng. Sau đó, giống như hiện giờ, bạn nói tự do ý chí. Một số tuân thủ một số không. Mỗi khi cô ấy có thời gian tồi tệ, cô ấy cũng không biết cô ấy vẫn luôn ở đây cùng chúng tôi. Chúng tôi mang cô ấy về nhà. Như vậy cô ấy mới có thể tiếp tục đi tới… từng ngày một. Đây là lý do cái gọi là “hủy diệt bản thân” không xảy ra, không xảy ra ở trong thân thể vật lý. Đó không được cho phép, cô ấy ở cùng chúng tôi. Cô ấy ở nhà.
Dolores: Cô ấy có khi sẽ nghe được âm điệu trong tai, đó là gì?
Evelyn: Chúng tôi thử điều chỉnh thân thể tạo ra một rung động cao. Chúng tôi đang cố gắng điều chỉnh. Đó không phải chip vật lý, không phải implant. Tôi không biết phải giải thích sao. Cô ấy cần chú ý, cũng cần ý thức tạo ra một vài thay đổi.
Dolores: Lúc thiền, cô ấy phóng chiếu mình quay về tàu vũ trụ, thỉnh thoảng cô ấy sẽ thấy mình ở trong một buồng nuôi dưỡng. Bạn có thể nói với cô ấy là chuyện gì không?
Evelyn: Đó là thân thể cô ấy. Chúng tôi không chỉ giúp đỡ với hạt căn bản vật lý, nguyên tử và hiển thị dạng 3D, mà mỗi lần chúng tôi đều sẽ làm một ít điều chỉnh nhỏ đối với tần số. Thứ đó tựa như một ống chỉnh.
Dolores: Ý của bạn là, thân thể Evelyn lúc đó được điều chỉnh?
Evelyn: Phải, thân thể vật lý cũng cần được điều chỉnh. Cái ống giống như trang bị điều chỉnh âm, không chỉ giúp trị liệu thân thể. Đồng thời bạn về đến nhà, cùng chúng tôi ở trong ánh sáng, nó là của thân thể vật lý. Khi bạn tiêu trừ linh hồn, thân thể chính là đa chiều kích. Chúng tôi không thể nhìn xuyên nó, cho nên tôi sẽ không nói đa chiều kích, nhưng nó là toàn ảnh. Những hình ảnh… Cho nên những hạt căn bản đó, khi chúng tôi phóng ánh sáng xác định tiến vào tần số, những hình ảnh toàn ảnh đó sẽ tiếp thu cũng mang lấy những tần số đó, tựa như bạn đang điều chỉnh máy móc chẳng hạn.
Dolores: Cô ấy tỉnh lại thấy mình ở trong một cái bồn nào đó.
Evelyn: Đó là phần chúng tôi cho phép cô ấy thấy và biết. Như vậy cô ấy sẽ có thể nói “Tôi không điên.” Tôi đã chạm tới nó. Tôi đã thấy nó, thân thể nằm trong đó. Sau đó có máy móc, ánh sáng và thứ khác, kỹ thuật toàn ảnh đa chiều (holographic). Mà đồng thời cô ấy cũng có thể đi vào trong ánh sáng, một lần nữa khôi phục năng lượng. Thế là khi cô ấy trở lại Trái Đất, mọi thứ đều khác đi. Mọi thứ đều hoàn mỹ. Không xảy ra chuyện gì cả. Mọi thứ đều có thể chịu đựng được. Mọi thứ chỉ là khác biệt.
Dolores: Cô ấy cũng thấy mấy ngàn người khác ở trong những buồng khác. Cho nên đây chứng tỏ việc đó cũng xảy ra trên người những người khác?
Evelyn: Mấy ngàn… mấy triệu. Chúng tôi hiện tại cần rất nhiều người để giúp đỡ. Chúng tôi cần tái tạo hay chế tạo. Cũng không phải toàn bộ họ là những thực thể giống như cô ấy. Chúng tôi cũng sẽ mang đến những thực thể khác có hoặc không thể mang thân thể vật lý, chúng tôi không phân biệt. Chúng ta đều là một và chúng tôi thử tận lực điều chỉnh càng nhiều thân thể càng tốt, làm họ có thể mang rung động cao hơn, đồng thời có thể lan tỏa nó, và có thể tham dự vào nó.
Dolores: Nhưng không phải mọi người đều có thể làm điều đó?
Evelyn: Không phải mỗi người, không phải. Nhưng chúng tôi đang làm rất tốt… rất tốt. Nó sẽ tạo ra một thay đổi chủ yếu. Đây là một thứ mang tính tập đoàn, bạn biết. Bạn phải thay đổi những hình ảnh toàn ảnh để thích ứng với thân thể nhân loại trên Trái Đất này, bởi vì không gì khác sẽ được dung chứa. Thân thể nguyên bản… cái mà họ gọi là thân thể vật lý… đang giữ rung động tần số thấp đối với chúng tôi, nhưng nó đủ cao… Đây rất phức tạp phải không? (Vâng) Nhưng tóm lại, họ cũng có khả năng phóng chiếu thân thể nhân loại hay phủ bóng nó, giống như bạn đặt một tấm phim lên phần trên của một tấm phim… thân thể này được đưa lên tàu vũ trụ vào buồng nuôi dưỡng, tưởng tượng thân thể vật lý chỉ là hình ảnh toàn ảnh được ánh sáng bên trong chiếm giữ.
Dolores: Tôi sẽ nói một khi tia lửa sinh mệnh không còn, thân thể sẽ hư hỏng?
Evelyn: Sẽ không. Bởi vì chúng tôi làm việc trên những hình ảnh toàn ảnh, vì đó là cái cô ấy đang sử dụng ở cuộc đời này.
Dolores: Ý của tôi là, cái chúng ta gọi là “chết” xảy ra khi tia lửa sinh mệnh rời khỏi thân thể, sau đó thân thể sẽ suy vong.
Evelyn: Những hình ảnh toàn ảnh suy vong, phải, vì tâm trí không còn giữ lấy những khuôn mẫu tư tưởng nữa.
Tôi từng có những thân chủ khác thấy thân thể ET của họ được đặt trong bồn hình trụ nào đó, còn được chăm sóc. Trong những ví dụ đó, khi linh hồn đến Trái Đất trải nghiệm thân thể nhân loại, thân thể khác của họ tiếp tục sống dưới hình thức tạm dừng sinh mệnh nào đó. Thân thể khác được gìn giữ ở đó, sau khi sinh mệnh Trái Đất ngắn ngủi của họ kết thúc, linh hồn liền có thể trở lại tàu vũ trụ tiếp tục sinh mệnh của mình ở đó. Tôi có rất nhiều thân chủ có sự quan sát như vậy. Hơn nữa họ cảm thấy một sự nhìn nhận đối với thân thể đặt trong bồn hình trụ.
Linh hồn (hay sinh vật ngoài hành tinh) đồng ý tiến đến giúp đỡ lúc Trái Đất cần, nhưng cũng không muốn ở lại đây. Nó rất muốn tiếp tục sinh mệnh ở trên tàu vũ trụ của mình, vì đó là cấp độ tiến hóa nó đã đạt được. Ngoài ra, Trái Đất là một nơi khắc nghiệt, họ không muốn ở lại. Một lý do khác là họ sẽ được bảo vệ để không tích lũy nghiệp, vì nghiệp sẽ khiến cho họ bị mắc kẹt lại trong vòng tuần hoàn của Trái Đất. Với một linh hồn thuần khiết hay tiến hóa mà nói, tình nguyện tiến đến Trái Đất là vô cùng dũng cảm và có dũng khí, vì như thế là làm bản thân đối mặt với nguy cơ thật sự là rất có thể bị kẹt ở đây. Đây cũng có thể giải thích tại sao linh hồn trước khi tiến vào thân thể, năng lượng linh hồn trước hết được điều chỉnh (và năng lượng của người mẹ).
Thỉnh thoảng lúc đầu chỉ có một bộ phận nhỏ của linh hồn có thể tiến vào, nếu không thân thể sẽ không thể chịu tải. Thân thể nếu không thể tiếp nhận, thường sẽ tạo thành sinh non tự phát, vì năng lượng quá mạnh. Khi đứa trẻ dần lớn lên, thêm nhiều bộ phận của linh hồn được cho phép tiến vào hợp nhất. Bởi vậy lúc thân thể ET của tình nguyện viên đang đợi linh hồn hoàn thành nhiệm vụ, liền được an bày tiếp nhận giám sát dưới trạng thái ngủ.
Nghe nói, có một sợi dây bạc nối linh hồn với thân thể trong bồn ống trụ. Tôi biết chúng ta đều có sợi dây bạc nối với thân thể chúng ta. Lúc tử vong, sợi dây này liền bị chặt đứt. Vì chúng ta có rất nhiều thân thể tồn tại ở cùng một thời gian (tất cả cuộc sống đồng thời của chúng ta: quá khứ, hiện tại và tương lai). Bởi vậy chúng ta phải có nhiều sợi dây bạc nối các mảnh (nhiều thân thể) với linh hồn chính. Thân thể trên tàu vũ trụ của ET phải tiếp tục duy trì trạng thái sống, như vậy linh hồn mới có thể trở về. Thỉnh thoảng thứ chống đỡ sinh mệnh được thấy xuyên qua ống, thoạt nhìn như nhịp sáng (năng lượng).
Đây cũng là cách mang những khả năng của ET đang tạm dừng hoạt động vào trong cấu trúc thời gian của chúng ta.
Cũng có vài sinh vật ngoài hành tinh một mặt tiếp tục làm việc ở trên tàu vũ trụ, mà một phần của họ thì đi vào Trái Đất đóng vai tình nguyện viên, sinh sống trong thân thể nhân loại. Loại hình thái này trên cơ bản có thể nói là đồng thời tồn tại hai nơi. Điều này là phù hợp với cách nói chúng ta có rất nhiều cuộc đời đồng thời tồn tại. Nhưng các bộ phận cũng không phát giác lẫn nhau một cách có ý thức. Vì sinh vật ngoài hành tinh hiểu quá trình này hơn, họ có thể nhận thấy phần linh hồn sống trên Trái Đất của mình, nhưng phần trên Trái Đất kia thì lại không biết. Nghe nói nhân loại tốt nhất là không nên biết, vì khái niệm này với nhân loại mà nói thật sự quá khó tiêu hóa và lý giải. Nhưng màng che giữa các chiều kích càng lúc càng mỏng đi, có càng ngày càng nhiều tri thức đang thấm vào, Siêu thức sẽ làm thân chủ nhìn lướt qua những chuyện nó cho rằng thân chủ có thể xử lý. Sự việc càng lúc càng phức tạp phải không?
Tôi muốn đặt trọng điểm vào vấn đề sức khỏe của Evelyn. Cô ấy từ nhỏ đã có vấn đề sinh lý rất nghiêm trọng… đau đầu. Thực thể đối thoại với tôi có khả năng hiểu và dùng lời nói chúng ta có thể hiểu để giải thích. Vì trong mắt nó, mọi thứ nhìn thấy là hình ảnh toàn ảnh, hơn nữa không phải sự thật. Tôi phải giải thích với nó những thứ đó với Evelyn mà nói đều rất chân thật, vì chúng gây ra vấn đề, cho nên tôi phải tận lực làm dịu và giảm bớt mấy vấn đề này. Mọi thứ phải về đến cơ bản nhất, tôi mới có thể hiểu và giải thích với mọi người.
Evelyn: Cái này tựa như đổ đầy cái chai, nhưng bạn đổ thêm quá nhiều năng lượng cùng thứ vốn có. Muốn giảm bớt thật ra cũng không dễ dàng. Bạn hiểu ý của tôi không? Rút bớt năng lượng? (Vâng) Tại sao chúng ta phải đem ánh sáng chúng ta có giảm thiểu đến thấp như vậy? Đây là kỹ thuật khó khăn rất nhiều, muốn giảm bớt là khó khăn hơn. Tôi cho rằng học tập gia tăng sẽ dễ hơn nhiều, dễ hơn giảm bớt.
Dolores: Đây cũng sẽ dẫn tới vấn đề huyết áp sao?
Evelyn: Chắc chắn, đây là nguyên nhân chủ yếu tần số hiện tại dẫn tới. Phải giúp cô ấy xử lý mấy vấn đề này, chúng tôi tiến hành điều chỉnh nhiều hơn. Chúng tôi cần thường xuyên thanh lọc thân thể này hơn, cũng căn chỉnh cùng rung động càng cao hơn. Bạn hiểu không?
Dolores: Bạn có thể làm những thứ đó lúc cô ấy còn đang ở tàu vũ trụ?
Evelyn: Khi bạn đem rất nhiều hạt lượng tử khác nhau đặt cùng nhau, nó cần phải căn chỉnh hoàn mỹ, bạn mới có thể gia tăng tần số rung động ở đây… Hạ thấp ở đó. Chúng tôi sẽ bắt đầu từ tĩnh mạch và động mạch tim, đó là một thân thể mạnh khỏe. Cô ấy có rất nhiều năng lượng. Đó là lý do cô ấy không ngủ được.
Dolores: Tôi cũng tò mò về điểm này.
Evelyn: Đó là lý do cô ấy không ngủ được, bởi vì chúng tôi đang tiến hành công việc. Khi chúng tôi tiến hành, giấc ngủ một giờ tương đương với mấy giờ của các bạn.
Dolores: Được, chúng ta muốn thân thể hồi phục cân bằng.
Evelyn: Đúng, hơn nữa không chỉ cân bằng, chúng tôi cũng đang gia tăng rung động thân thể càng cao hơn.
Họ nói rất nhiều chuyện về đồ ăn, cũng đề nghị cô ấy ăn ít thực phẩm đặc, uống nhiều chất lỏng. Tôi hỏi về súp, họ nói được. “Đừng có mấy cục to ở trong súp. Làm chúng thành dạng sệt. Như vậy năng lượng dùng để tiêu hóa sẽ ít hơn một chút.” Tôi nói chúng ta thường ăn ở nhà hàng và đôi lúc không thể tránh ăn thứ đặc rắn.
Evelyn: Trong tương lai, các bạn sẽ thế. Khi việc đó xảy ra, rất nhiều chuyện sẽ thay đổi. Hiện tại, đúng vậy, sẽ tương đối khó khăn, nhưng khi bạn bắt đầu uống nước trái cây đặc, nó rất dễ đi qua hệ tiêu hóa của bạn. Nó sẽ không tăng thêm gánh nặng phóng thích thứ xác định cho gan hay túi mật, vì chất lỏng dễ đi qua, hơn nữa sẽ không gây nhiều áp lực cho các cơ quan. Nó sẽ thuận lợi đi qua thân thể, năng lượng tiết kiệm được từ tiêu hóa có thể sử dụng vào chuyện khác.
Dolores: Nhưng hiện tại chúng tôi thỉnh thoảng có thể có đồ ăn đặc.
Evelyn: Ồ, vâng, nhưng đây sẽ không chỉ là trong tương lai ở dòng thời gian của bạn, nó có thể là hơn trăm năm sau… Năm mươi năm có lẽ… Đó là điều sẽ xảy ra. Tôi nghĩ nó chính là chỉ ở tương lai xa xăm, đây sẽ là cách ăn bình thường. “Hiện tại phải cho cô ấy quen thức ăn thể lỏng, sử dụng càng ít năng lượng hơn. Chúng ta không lãng phí năng lượng vào tiêu hóa.”
Tôi từng có thân chủ nói khi sinh ra, họ không muốn được đút sữa. Họ phải ở lại bệnh viện tiến hành tiêm tĩnh mạch bổ sung dinh dưỡng, cho đến khi họ bắt đầu chịu uống. Siêu thức nói họ đến từ nơi mà thân thể cũng không cần đồ ăn. Tất nhiên họ phải thích ứng việc này để sinh sống ở đây.
Tôi khuyến khích Siêu thức tiếp tục xử lý vấn đề thân thể lúc Evelyn thiền hay ngủ. Tôi nói “Công việc của tôi chính là làm hết sức để giúp đỡ cô ấy. Bạn nhìn nó theo một cách khác, nhưng tôi thì phải thử giúp đỡ mọi người trong thế giới vật lý mà họ đang sống ở đây bây giờ.”
Evelyn: Phải. Đây là chuyện khó giải quyết. Công việc của bạn còn khó hơn tôi.
Dolores: (điều này rất bất ngờ) Bạn cho là như vậy?
Evelyn: Phải, bởi vì bạn phải làm cho bọn họ hiểu chuyện họ không thể hiểu.
Dolores: Đúng. Nhưng bạn quyền năng như vậy, nên tôi cho rằng sẽ khá dễ dàng.
Evelyn: Không, vì tôi hiểu quá trình của nó. Tôi hiểu kế hoạch, toàn ảnh, những tư tưởng. Tôi biết kế hoạch này, mà bạn là sống trong kế hoạch này. Bởi vậy thực tế mà nói, như bạn nói, các bạn sẽ khó lần đầu nhận ra bạn là đang trong một kế hoạch chân thật. Sau đó các bạn còn phải thoát khỏi kế hoạch này và thử làm những người khác tin họ là ở trong một kế hoạch.
Dolores: Phải. Bạn nói với tôi rất nhiều lần, đó là một ảo ảnh.
Evelyn: Nó cũng không có bất kỳ sự tồn tại gì. Đó là lý do chúng tôi cảm thấy thú vị.
Dolores: Đó là một trò chơi. Một vở kịch.
Evelyn: Đúng, nó là một bộ phim. Nó thậm chí không phải phim, vì nó quá đơn giản.
Dolores: Nhưng bạn biết, khi chúng ta dính dáng vào, nó vô cùng chân thật. Đây là chỗ khó khăn.
Evelyn: Đó là thiết kế. Cố ý thiết kế thành như vậy.
Dolores: Làm nó như thực và sống.
Evelyn: Đúng. Mà một khi bạn rời khỏi, bạn sẽ biết bạn ở trong một kế hoạch. Nhưng khi bạn ở bên trong nó, bạn thậm chí không thể tưởng tượng… không phải có những kế hoạch khác… nhưng chỉ có một kế hoạch, đó chính là kế hoạch Thượng Đế. Mỗi một trò chơi đều phải cảm thấy chân thật, như vậy các bạn mới có thể tương tác lẫn nhau. Bạn biết không, tương tác? (Vâng) Cho nên đó là cái xảy ra, các bạn tới đây. Mà thân là sinh mệnh ánh sáng, chúng tôi đang nhìn vào các bạn giống như “Ồ, nhìn những em bé này đi! Nhìn chúng chơi thế nào. Chúng thật là dễ thương.” (chúng tôi cười) Chúng tôi cũng không thật sự lĩnh hội được nỗi đau và nỗi buồn của các bạn, bởi vì chúng tôi biết kế hoạch này vận hành như thế nào. Nhưng chúng tôi cũng biết đó chỉ là một kế hoạch, cho nên chúng tôi cần sống trong kế hoạch này để thể hiện nó, giống như các bạn. Tuy nhiên, nếu bạn trở lại khởi điểm của mọi thứ, cũng không có cái gì để học. Bất luận có kế hoạch hay không, cũng chỉ có một chỉnh thể. Tôi sẽ nói như thế này: Các bạn quá nhàm chán, cho nên các bạn sáng tạo ra kế hoạch này. Bạn biết, có nhiều cách để giải thích nó… chỉ là cái gì đó để làm.
Dolores: Hy vọng chúng ta có thể học được chút gì.
Evelyn: Vì kế hoạch là một kế hoạch trong một kế hoạch, bạn biết ý của tôi không? Một kế hoạch học tập trải nghiệm, nhưng bạn đã tới từ một nơi trước khi kế hoạch tồn tại hay sau khi kế hoạch được đóng lại. Bất luận bạn nhìn vào nó như thế nào. Kế hoạch có thể tiếp tục mãi mãi, nhưng đầu và cuối vẫn chỉ là Một.
Dolores: Như vậy là nguồn… Nguồn Thượng Đế thiết kế nó hay chúng ta?
Evelyn: Cũng không có nguồn Thượng Đế. Chỉ có một. Cái đó cũng là nó.
Dolores: Là cái đó thiết kế kế hoạch này? Hay bản thân chúng ta?
Evelyn: OK, chúng ta cần trở lại Nguồn nguyên bản, đúng không? Bạn không thể hiểu Nguồn là một. Bạn chia nó ra làm rất nhiều cá thể. Tôi không biết đây có phải lời giải thích tốt hay không. Trong thực thể được bạn gọi là Thượng Đế này, có một lượng cực đại không thể đếm hết những khuôn mẫu tư tưởng, trò chơi, ma trận và đủ loại sự vật. Nó chưa từng chia lìa với bất cứ thứ gì. Nó trước giờ là một, mãi mãi vẫn là một. Đây có lẽ là phương thức tốt nhất tôi có khả năng lý giải. Tôi có thể có năm tỷ thứ, nhưng nó vẫn cứ là đầu của tôi. Hiểu ý tôi bây giờ không? Hiểu hơn không? Tôi có một cái đầu, có triệu triệu khuôn mẫu tư tưởng bên trong một cái đầu đó. Tôi có thể có những thứ tốt. Tôi có thể có nhiều thứ. Tôi có thể có cái tôi muốn, nhưng nó vẫn ở trong một cái đầu. Cái đầu đó sẽ không bao giờ nổ thành nhiều cái đầu khác. Nó luôn luôn là vậy, cho nên… chúng ta chơi trong đầu chúng ta. Giải thích như vậy được không? (Vâng)
Đầu óc của tôi choáng váng, cố gắng hiểu một lượng lớn thông tin và so sánh đến từ thực thể này. Nhưng tôi biết tôi đã làm Evelyn ở trạng thái thôi miên sâu hơi lâu, cho nên tôi phải cắt ngang cô ấy, mang cô ấy trở lại ý thức bình thường, để thực thể này trở lại nơi xuất xứ của nó.
Evelyn: Những thông tin đó đối với bạn rất bình thường sao?
Dolores: Tôi có được tư liệu tương tự từ rất nhiều người. Đa số con người không biết, nhưng tôi sẽ viết ra để lan truyền những thông tin đó đến với mọi người. Bạn muốn tôi có thông tin mà tôi có thể nói với người khác.
Evelyn: Phải. Lan truyền ánh sáng và tin tức là rất quan trọng. Bạn có tia sáng. Ý của tôi là, bạn biết cái bạn biết khi bạn biết nó. Như vậy vô cùng tốt.
Dolores: Ừm. Tôi vẫn đang học.
Evelyn: Bạn xem, bạn đã biết mọi thứ. Bạn chỉ cần tháo cái kính râm bé nhỏ này đi, nhìn ánh sáng hoàn toàn tuyệt đối kia, sau đó bạn sẽ biết. Muốn cho họ hiểu những thứ đó là rất khó khăn, bạn sẽ biết. Chúng tôi không thể làm họ hiểu những thứ đó nghĩa là gì, nhưng họ sẽ biết khi mà họ biết.
Thông điệp cuối buổi: Đừng tìm kiếm thân thể tôi. Tôi có thể phóng chiếu mình thành bất cứ thứ gì. Đừng tìm kiếm hình ảnh tương tự, chỉ cần hướng về đi tìm nơi có ánh sáng. Đó là nơi mà tất cả đáp án của tất cả thời điểm sẽ đến. Thay vì trong lòng vẫn nghĩ về chuyển đổi và tìm kiếm những thực thể xác định, nhìn về phía nơi của ánh sáng, đáp án sẽ đến. Ở bên bàn ăn tối… theo lối tư duy của con người… là cách duy nhất để giao tiếp, không phải như vậy. Tôi có thể có bất cứ hình tượng nào, ở bất cứ tàu vũ trụ nào, mang bất kỳ màu mắt nào, hay bất cứ hình tượng nào mà tôi sáng tạo. Nó không phải cố định không đổi hay từ đầu đến cuối vẫn y như một. Chúng tôi không có thân thể, cho nên tôi phải phóng chiếu chút gì đó. Đó là lý do tôi chọn màu mắt của cô ấy. Tôi nhìn vào mắt cô ấy và màu xanh lam của nó. Đó chỉ là giúp cô ấy dễ sinh ra liên hệ hơn.
Tôi nói với Siêu thức đây là lúc nó rời đi, nó nói: “Tôi có thể nói, “Thượng Đế ở cùng bạn”, nhưng chúng ta đều là Thượng Đế, chúng ta đều là một thể, cho nên chúng ta vẫn luôn ở cùng với nhau.”
Bởi vậy, một ca UFO thoạt nhìn điển hình, trong quá trình mở rộng khúc chiết biến thành tình huống rất khác biệt, hiển nhiên thân chủ chỉ nhớ những chuyện ý thức của họ có thể hiểu và ứng phó. Hơn nữa phiên bản giới hạn kia cũng bị bóp méo, bởi vậy biết cái nào là thật, cái nào là ảo là chuyện không tưởng. Chúng ta thăm dò càng sâu, càng mạo hiểm tiến vào Siêu thức, càng phát hiện đáp án khó tin và không thể hiểu được. Bởi vậy, không đi tìm hiểu, chỉ tiếp nhận ý nghĩa bề mặt thôi có tốt hơn không? Chỉ tiếp nhận những cái tâm trí chúng ta và xã hội nói chung có khả năng xử lý? Hay khai quật càng sâu thêm, đi tìm nhiều lời giải thích phức tạp hơn mà chỉ có thể tiết lộ chân tướng khi tâm trí chúng ta sẵn sàng tiếp nhận nó. Như “họ” nói, chân tướng là cái gì?
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI (Trọn bộ)
- Download Ebook sách Ba Làn Sóng Tình Nguyện Viên và Trái Đất Mới – File PDF DOCX
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 37 (Kết thúc)
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 36
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 35
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 34
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 33
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 32
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 31
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 30
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 29
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 28
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 27
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 26
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 25
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 24
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 23
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 22
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 21
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 20
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 19
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 18
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 17
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 16
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 15
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 14
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 13
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 12
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 11
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 10
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 9
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 8
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 7
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 6
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 5
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 4
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 3
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 2
- BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI (Trọn bộ) – Phần Mở Đầu & Chương 1