BA LÀN SÓNG TÌNH NGUYỆN VIÊN VÀ TRÁI ĐẤT MỚI – Chương 28

0
145

Chương 28: Lời Nói Của Một Khía Cạnh Khác (Cao Hơn?)

 

Thôi miên lần này làm ở buổi làm mẫu trong lớp của tôi tại đại học Tây Bắc New Mexico, Santa Fe, bang New Mexico. Ngôi trường này rất đặc biệt vì nó cung cấp khóa bốn năm trong tất cả những phương diện y học xen kẽ và trị liệu tự nhiên.

 

Jane là cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, cũng là nhà trị liệu tâm linh đang trở nên có tiếng. Cô ấy sinh ra đã có rất nhiều thiên phú, khác với những đứa trẻ cùng loại chính là, những khả năng đó chưa từng bị áp chế và lãng quên, cô ấy vẫn luôn sử dụng chúng.

 

Thông tin Jane muốn biết nhất là về khởi nguyên của cô ấy. Đây cũng là một vấn đề thông thường, “Tôi từ đâu tới đây?” Tất nhiên, đáp án luôn luôn giống nhau. Mọi người cho rằng họ đến từ một hành tinh nhà xác định, nhưng đấy chỉ là một bước chân trong hành trình dài đăng đẳng của họ. Chúng ta đều đến từ cùng một nơi khi được sáng tạo ra bởi Thượng Đế (hay Nguồn), cũng đưa chúng ta ra ngoài trải nghiệm những hành trình của chúng ta. Jane cũng muốn biết thông tin về lộ trình cuộc đời cô ấy.

 

Lúc xuống từ đám mây, cô ấy không phải xuống Trái Đất, ngược lại hướng lên trên. Cô ấy tiến vào những ngôi sao, cảm xúc kích động. Cô ấy nói mình có cảm giác như về đến nhà, “Vì đó là nơi từ đó mà tôi đến.” Cô ấy nói mình nhớ chỗ đó, nếu có thể tìm lại được thì sẽ rất vui. Thế là cô ấy đi tới phía bắc như mình mong muốn, thấy mình được tinh thể trên bầu trời vây quanh. Sau đó cô ấy rất nhanh xuyên qua không gian, đi tới nơi mình tìm kiếm.

 

Cô ấy thấy phía xa có mấy con tàu vũ trụ bay tới. “Chúng thoạt nhìn nhỏ và tròn, đen và bạc. Chúng đến chào đón tôi, nhưng chúng không phải thật sự đến từ nơi xuất xứ của tôi… Họ chỉ là người tiếp đón.” Tiếp đó cô ấy cảm thấy mình đột ngột bị hút vào một con tàu vũ trụ trong đó. Kế tiếp xảy ra hiện tượng kỳ quái mà tôi từng trải qua. Tôi trước giờ đều chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ gặp  chuyện bất thường, với tôi mà nói, những chuyện thế này cũng không hiếm thấy. Nhưng với một lớp học mà nói, đây sẽ làm bọn họ rất khiếp sợ. Giữa quá trình thôi miên, có một giọng nói khác xuất hiện, xem tình hình, tôi không phải nói chuyện cùng Jane, mà là một loại thực thể ở trên con tàu đó. Khi chuyện như vậy xảy ra, tôi chính là thuận theo tự nhiên.

 

Dolores: Bạn thấy gì trong tàu vũ trụ?

Jane: (lộn xộn) Tôi không hiểu ngôn ngữ của bạn.

 

Tôi cho vài định hướng, nó sẽ hiểu được lời nói của tôi, cũng có thể cùng tôi trao đổi. “Bạn có thể tiếp nối với não của Jane để hiểu được điều tôi nói không? Tôi thật sự rất muốn nói chuyện với bạn. Bạn có thể chấp nhận không?” Nó đồng ý. Tôi giải thích với nó tôi biết nó bình thường trao đổi bằng tâm trí chứ không sử dụng ngôn ngữ. Nhưng bất kể thế nào, chúng ta cũng phải sử dụng ngôn ngữ. “Tôi hy vọng bạn cảm thấy thoải mái, tôi hy vọng chúng ta có thể trao đổi. Bạn có thể không?” Nó đồng ý, tôi bắt đầu hỏi.

 

Dolores: Chúng tôi đang tìm thông tin. Bạn có thể nói với chúng tôi về nơi này không? (Có thể) Đó là một chiếc tàu nhỏ?

Jane: Phải. Nó rất nhỏ, thời gian tôi ở đây không nhiều. Nó chỉ sử dụng để đi qua đi lại. Bên trong thoạt nhìn giống như bên trong máy bay nhỏ, ngoại trừ không có ghế ngồi. Có một nhà bếp kim loại nhỏ. Tôi không xác định phải giải thích sao. Tôi có thể chuẩn bị đồ ăn ở đây, nhưng tôi không phải thật sự hiểu rõ nhà bếp này.

 

Dolores: Nếu nó là nhà bếp, vậy bạn phải ăn cái gì đó sao?

Jane: Tôi không cần ăn… Tôi không biết giải thích sao, nhân loại gọi nó là đồ ăn, nhưng chúng tôi tạo ra khoáng vật… Không, đó không phải từ chính xác. Chúng tôi chính là tạo ra thứ mà cấu tạo của chúng tôi sử dụng cho năng lượng. Tôi không thể giải thích. Tôi chỉ cảm thấy nó, nhưng tôi được yêu cầu để… Có người cần biết thông tin này bởi vì họ cần làm việc với năng lượng đó.

 

Tôi bảo cô ấy miêu tả thân thể mình. “Tôi nhìn không giống bất cứ thứ gì. Tôi không thấy được chính mình. Tôi cảm thấy như một năng lượng… Nhân loại gọi nó là khối cầu. Tuy nhiên, chúng tôi có thể biến thành bất cứ hình dạng gì, đây tùy thuộc vào nơi chúng tôi du hành đến.”

 

Dolores: Bạn là biến hình khi mình muốn hay khi hoàn cảnh…?

Jane: Chỉ ở lúc cần thiết. Chúng tôi không lạm dụng năng lực của mình.

 

Dolores: Bạn có từng có một thân thể vật lý nào không?

Jane: Có, tôi quen thuộc với thân thể vật lý. Tôi không hiểu, nhưng tôi biết cảm giác này từ khi còn là trẻ con, thân thể tôi sẽ biến thành năng lượng. Sau đó tôi sẽ biến mất.

 

Dolores: Cho nên bạn quả thật từng có thân thể.

Jane: Phải. Tôi từng có rất nhiều hình dáng.

 

Dolores: Đó là khả năng của các bạn sao? (Vâng) Có thể bắt đầu từ một thể vật lý, sau đó thay đổi? (Vâng) Ồ, như vậy rất tuyệt. Vậy bạn hiện tại không cần thân thể nữa? Bạn chính là trở thành năng lượng? (Vâng) Ừm, bạn làm gì khi là năng lượng?

Jane: Chúng tôi dạy, chúng tôi làm rất nhiều thứ. Có rất nhiều công việc phải làm trong vũ trụ vì sinh mệnh nhân loại làm nhiễu loạn rất nhiều thứ.

 

Dolores: (cười) Ồ, tôi tin điều đó.

Jane: Khi bọn họ phóng năng lượng của mình ra, chúng tôi phải căn chỉnh lại những ngôi sao, chúng tôi phải lấy khí gas của họ ra. Tôi không hiểu họ phóng ra năng lượng gì. Những năng lượng xa lạ đó tiến vào vũ trụ, ô nhiễm toàn vũ trụ. Rất nhiễu loạn.

 

Dolores: Nó là đến từ nhân loại sao? (Phải) Bạn ở gần Trái Đất? (Không) Vậy nó kéo tới nơi rất xa? (Phải) Họ đang phóng ra thứ gì đó giống như tiêu cực? (Jane bắt đầu khóc lên) Rất khó xử lý phải không? Bạn phải làm sạch nhiễu loạn. Công việc của bạn rất quan trọng. Tại sao nó khiến bạn xúc động?

Jane: Ôi, tôi chính là không hiểu tại sao tất cả nhân loại không hiểu cái mà họ đang làm với chúng tôi. Họ dùng sai giả kim thuật của mình trên hành tinh. Họ đang tạo ra hóa chất lan tỏa đến những vũ trụ khác, họ không biết điều này.

 

Dolores: Họ không nhận ra nó không chỉ bao hàm trong thế giới của chính họ.

Jane: Chính xác.

 

Dolores: Chúng lan ra ảnh hưởng đến thế giới của bạn?

Jane: Tôi không có một thế giới, tôi chỉ thuộc về vũ trụ.

 

Dolores: Bạn từng có phải không?

Jane: Vâng… (khóc) Trước khi nó bị hủy diệt.

 

Dolores: Nói với tôi chuyện gì đã xảy ra.

Jane: Tôi sống trên một hành tinh tinh thể. Khí gas quá mạnh hòa tan hành tinh. Chúng tôi phải tạo ra tàu vũ trụ để có thể đi tới đâu đó.

 

Dolores: Tại sao lại hòa tan?

Jane: Đó là khí gas từ thế giới nhân loại. Chúng quá mạnh, làm tan nó.

 

Dolores: Khí gas tích tụ thành sau một khoảng thời gian?

Jane: Phải. Nó phá hủy rất nhiều hành tinh, cho nên chúng tôi cũng phải cứu viện rất nhiều người. Có rất nhiều sinh mệnh khác ở những hành tinh khác. Chúng tôi tập hợp rất nhiều sinh mệnh khác nhau.

 

Dolores: Vậy nó đã hủy diệt rất nhiều hành tinh?

Jane: Đúng, nó vẫn đang phá hủy, chúng tôi vẫn đang cố gắng…

 

Dolores: Ý của bạn là năng lượng vẫn rỉ ra ngoài?

Jane: Phải, chúng tôi thử lọc và cố gắng tu bổ nó, nhưng bọn họ vẫn cứ làm những chuyện khiến tầng ozone mở ra và nó ra ngoài… (thở sâu) Cực kỳ nhiễu loạn. Có nhiều chuyện cần xử lý như vậy.

 

Dolores: Lúc hành tinh bạn bị hủy diệt, bạn nói bạn đã rời khỏi đó?

Jane: Chúng tôi kiến thiết một con tàu, cho nên chúng tôi có thể rời khỏi và tiếp tục làm công việc của mình. Sau đó chúng tôi phát hiện chúng tôi không còn hành tinh nữa.

 

Dolores: Lúc ở trên thuyền các bạn có thân thể vật lý không?

Jane: Có một cấu trúc.

 

Dolores: Như vậy tại sao các bạn quyết định không ở trong thể vật lý nữa?

Jane: Chúng tôi không cần nữa. Ở một phương diện nào đó, mất đi hành tinh cũng là phúc. Bởi vì lúc ấy chúng tôi đã tiến hóa đến giai đoạn không còn cần nhà nữa. Hơn nữa chúng tôi cũng không cần bất cứ cấu trúc vật lý nào để duy trì năng lượng của mình.

 

Dolores: Các bạn đã tiến hóa vượt lên nó. (Vâng) Bạn biến thành sinh mệnh năng lượng, khối cầu hiện tại này từ lúc nào?

Jane: Sau đó.

 

Dolores: Có người nào nói với bạn bạn phải làm công việc này không?

Jane: Là quyết định của hội đồng. Đây không chỉ là công việc của tôi. Có mấy người trong chúng tôi cũng đang làm.

 

Dolores: Bạn có từng gặp hội đồng chưa?

Jane: Tôi cảm thấy giống như họ thuật lại hướng dẫn. Tôi không thấy được họ. Chúng tôi chính là trao đổi với họ theo một cách năng lượng, họ ở khắp xung quanh chúng tôi.

 

Dolores: Cho nên bạn đồng ý đi khắp vũ trụ cố gắng tu sửa những thứ đang xảy ra? (Phải) Lúc bạn phát hiện năng lượng đó là đến từ Trái Đất, tình huống như thế nào? Bạn xác định thế nào?

 

Jane: Nó có tần số vô cùng đậm đặc và thấp, tôi căn bản không hiểu chúng làm sao đi vào những chiều kích đó. Nó gần như một con rắn khói đen trườn đến, nhưng nó không khuất phục được chúng tôi. Rất dễ làm sạch. Nhưng tốn thời gian để làm như thế là không cần thiết lúc chúng tôi còn những sự việc khác cần được thi hành.

 

Dolores: Tôi tự hỏi nó làm thế nào có thể từ Trái Đất ra đến chiều kích khác xa như vậy?

Jane: Vâng, nó đến bên kia thiên hà của chúng tôi. Nó vượt qua và đi vào những vũ trụ khác. Nó tỏa khắp các nơi, chúng tôi biết nhân loại không cố ý. Chỉ là tình trạng thế này thật là hỗn loạn.

 

Dolores: Họ cho rằng nó chỉ ở Trái Đất và họ không có thương tổn bất cứ ai.

Jane: Vâng. Chúng tôi đã đóng lại rất nhiều cửa vào, không may là sinh mệnh nhân loại cảm thấy họ vẫn cần những người thầy xác định. Nhân loại cảm thấy họ cần vất vả học tập, bởi vậy họ mời những năng lượng dạy bọn họ những bài học theo một cách vất vả.

 

Dolores: Vâng, nó là một hành tinh của những bài học.

Jane: Đúng, chính xác.

 

Dolores: Bạn nói năng lượng tiêu cực rất dễ thanh lí? Bạn là làm thế nào?

Jane: Tôi không hiểu được cái từ đó… Chúng tôi dùng một loại năng lượng tinh thể trạng thái lỏng rất mạnh mẽ bọc quanh những thứ đó. Chúng tôi bao bọc nó, sau đó chúng tôi tạo ra những kết quả tính toán khác. Chúng tôi phải kiểm tra tần số của nó, tìm ra một tần số đủ mạnh để làm tan nó. Sau đó nó sẽ tan trở lại vào năng lượng, nhưng như tôi đã đề cập, rất tốn thời gian. Có những nhiệm vụ khác trong vũ trụ mà có lợi ích hơn cho tập thể.

 

Dolores: Tập thể gì?

Jane: Tổng hợp của vũ trụ và cư dân vũ trụ. Vũ trụ có rất nhiều giống loài, nhân loại không biết điều đó. Nhưng chúng tôi thích nhân loại, họ là một phần của chúng tôi, họ sẽ phát giác ra khi bọn họ rời khỏi thân thể. Nếu họ biết, hành vi của họ sẽ khác đi. Họ rất đáng yêu. Họ là tốt đẹp, họ đều có tình yêu trong tim mình, chúng tôi chỉ muốn họ yêu từ trong trái tim của mình. Nếu họ yêu từ trái tim, họ sẽ không tạo ra những thứ đang xảy ra.

 

Dolores: Tình yêu chính là mọi thứ phải không?

Jane: Đúng. Tạo Hóa tràn ngập yêu thương. Nhân loại chỉ thoáng thấy tình yêu mà Tạo Hóa dành cho họ.

 

Dolores: Tôi nghĩ đó chính là lộ trình của lý do họ ở Trái Đất, để phát giác ra những thứ đó.

Jane: Chính xác. Họ không thấy được cây cối vẫy tay chớp mắt và chào hỏi mình. Họ chỉ đốn chúng đi.

 

Dolores: Họ không thấy tất cả mọi thứ đều đang sống. Họ nghĩ mọi thứ tồn tại ở đây là vì lợi ích của họ.

Jane: Đúng.

 

Dolores: Nếu không bỏ ra nhiều thời gian như thế để thanh lý nhiễu loạn, vậy bạn sẽ làm gì?

Jane: Ồ, có rất nhiều kế hoạch. Có rất nhiều hành tinh chờ được sinh ra, nhưng chúng biết bây giờ còn chưa phải lúc an toàn. Cũng có rất nhiều chủng tộc mong muốn trở thành một phần của quá trình tiến hóa vào tập thể.

 

Dolores: Vậy đây là một trong những chuyện bạn có thể làm?

Jane: Đúng, rất dễ tạo ra những hành tinh, cũng dễ như hủy diệt những hành tinh vậy. Hoặc chuyển chúng vào những thiên hà khác, những hình thái khác phụng sự tập thể.

 

Dolores: Tôi từng đối thoại cùng rất nhiều những người tạo ra hành tinh như bạn. Đó là một nhóm Người đồng Sáng Tạo, phải không? (Phải) Các bạn là dùng năng lượng sao?

Jane: Phải. Không chỉ là năng lượng. Nếu nhân loại hiểu được nó… Chúng tôi nghĩ nó, sau đó nó xảy ra.

 

Dolores: Đó là lý do suy nghĩ rất có sức mạnh phải không? (Phải) Có lẽ đó là lý do nhân loại vẫn chưa ở điểm đó.

Jane: Nhân loại có khả năng xoay xở rất tốt trong não họ. Nếu họ dùng những suy nghĩ và ý định của mình một cách khác đi, họ sẽ sáng tạo ra sự tồn tại nhiều hòa bình hơn. Khi chúng tôi tạo ra hành tinh, nó là được tạo ra như một ốc đảo, không phải dùng để chịu khổ cực. Có người dạy họ phải chịu khổ cực… Không phải chúng tôi. Nhưng bọn họ đều biết sâu trong trí tuệ của họ, não của họ rất mạnh. Họ chỉ sử dụng một chút não cỡ như hạt đậu, nhưng não bọn họ thì rất lớn. Nếu họ sử dụng toàn bộ năng lượng trong não bộ, nó sẽ là một nơi vô cùng khác trên hành tinh này. Mà trên thực tế họ biết cái gì đang xảy ra. Họ cảm thấy nó. Họ đang chuyển tiếp nó. Hành tinh Trái Đất này không phải đang bị hủy diệt. Tôi thật sự muốn họ đừng tập trung vào vấn đề hủy diệt, bởi vì khi bọn họ chú tâm vào năng lượng của sự hủy diệt, họ chính là đang sáng tạo ra nó.

 

Dolores: Họ chăm chú vào cái gì, thì tức là họ đang sáng tạo ra nó.

Jane: Đúng.

 

Dolores: Bạn có hài lòng với chuyện mình đang làm không?

Jane: Có, tôi thật sự yêu công việc của mình. Khi tôi nói “công việc”, đó là cách nói được nhân loại sử dụng.

 

Dolores: Vâng, chúng tôi sẽ nói kiểu đó. Vậy bạn chính là du hành từ chỗ này đến chỗ khác, làm điều bạn được đề nghị làm. (Vâng) Như thế rất tuyệt vời và bạn cũng rất vui vẻ? (Vâng)

 

Bây giờ là lúc liên hệ với chuyện của Jane. “Bạn có biết bạn đang nói chuyện thông qua một sinh mệnh nhân loại không?”

 

Jane: Tôi cảm thấy rất khôi hài, rất kỳ lạ. Có chút trở ngại ở đây.

 

Dolores: Đó là lý do bạn phải sử dụng ngôn ngữ. (Vâng) Điều này có phiền bạn không?

Jane: Sử dụng thân thể nhân loại?

 

Dolores: Để trao đổi với tôi.

Jane: Không. Đây là cần thiết.

 

Dolores: Tôi muốn biết một vài chuyện. Tôi muốn biết bạn có phải cô ấy không, hay bạn là một phần là cô ấy hay gì đó? Bạn nhận thức như thế nào?

Jane: Cô ấy là một phần của chúng tôi.

 

Dolores: Cô ấy là một phần của nhóm các bạn? (Phải) Xin nói thêm với cô ấy về điều đó. Cô ấy đang tìm đáp án.

Jane: Cô ấy đã biết đáp án.

 

Dolores: Đúng. Nhưng trên ý thức thì chưa. Bạn có thể nói với cô ấy để cô ấy hiểu được không?

Jane: Được. Cô ấy ở đây dạy người ta làm thế nào sáng tạo. Làm thế nào sử dụng năng lượng của họ từ nơi xuất xứ của cô ấy.

 

Dolores: Những năng lượng từ nơi xuất xứ của bạn? (Vâng) Cô ấy thật sự chính là bạn phải không? (Phải) Khi chúng ta cố gắng đặt nó vào ngôn ngữ của mình, nó liền trở nên phức tạp.

Jane: Đúng. Nó thường đặt cô ấy ở vào vị thế rất mạnh mẽ. Và thường xuyên, trong sự tồn tại con người của cô ấy, cô ấy có rất nhiều cái mà các bạn gọi là vị thế “đáng chú ý”. Mọi người không biết cô ấy chỉ muốn dạy họ làm thế nào sáng tạo.

 

Dolores: Nếu bạn rất hài lòng với công việc của mình, tại sao lại quyết định trở thành nhân loại?

Jane: Đây là cần thiết.

 

Dolores: Rất bị giới hạn phải không?

Jane: Đúng. Cô ấy không thích như thế.

 

Dolores: Chuyện gì xảy ra khi lần đầu tiên bạn phải làm nhân loại? Bạn là được bảo làm điều đó?

Jane: Phải. Rất khó giải thích, vì cô ấy chưa từng đăng ký để làm nhân loại. Nhưng cô ấy luôn chấp nhận nhiệm vụ của mình.

 

Dolores: Ý của bạn là cô ấy không tình nguyện?

Jane: Chính xác.

 

Dolores: Nhưng có tình nguyện viên phải không?

Jane: Vâng. Có rất nhiều cái mà nhân loại gọi là “danh sách chờ” để có thể vào được hành tinh ngay lúc này.

 

Dolores: Nhưng cô ấy cũng không tình nguyện đến.

Jane: Không, cô ấy chỉ không thích thân thể.

 

Dolores: (cười) Và cô ấy chỉ là được trao một nhiệm vụ hay gì đó?

Jane: Có rất nhiều trong số chúng tôi… rất nhiều những phần của toàn thể của người mà bạn đang nói chuyện cùng… tồn tại trong những chiều kích khác hiện tại, và cô ấy chọn ở trên Trái Đất. Nhưng có nhiều những phân đoạn khác của chúng tôi ở nơi khác ngay lúc này.

 

Dolores: Tôi nghĩ tôi hiểu điều đó rõ hơn đại đa số người, vì tôi hiểu chúng ta có rất nhiều phần. (Đúng) Chúng ta không phải chỉ là một phần. (Đúng) Cho nên cô ấy có thể tồn tại như một nhân loại, cũng có thể tồn tại như là bạn.

Jane: Chính xác. Nhưng cô ấy có rất nhiều chức trách, cô ấy cũng hiểu được có một bức tranh rộng lớn hơn. Cô ấy cần mang đến tần số và những chỉ dạy quan trọng đối với nhân loại để họ chuyên tâm vào năng lượng của mình. Tái tập trung hoạt động não của họ để phụng sự nhiều hơn cho Tạo Hóa và vũ trụ của họ. Một khi họ rời khỏi thân thể mình, họ sẽ hiểu được này.

 

Dolores: Ồ vâng, khi đó rất rõ ràng. (Phải) Nhưng tóm lại, cô ấy quyết định tiếp nhận những nhiệm vụ và trở thành nhân loại?

Jane: Phải. Cô ấy chưa bao giờ tranh luận về nó. Đó là lý do chúng tôi cấp cho cô ấy những nhiệm vụ khó khăn. Cô ấy thích như vậy. Cô ấy thích thách thức.

 

Dolores: Thật không dễ dàng khi làm một nhân loại mà có những khả năng tâm linh khác phải không?

Jane: Đúng. Cô ấy làm điều tốt nhất có thể để khiến người xung quanh cảm thấy thoải mái trước khi cho họ thấy cái thực sự đang diễn ra.

 

Dolores: Được rồi, người bạn đang nói chuyện thông qua hiện tại tên là Jane. (Vâng) Cô ấy từng có những cuộc đời khác trên Trái Đất sao? (Vâng) Có cuộc đời nào mà cô ấy cần biết hay không?

Jane: Không, cũng không cần biết.

 

Dolores: Vậy chú tâm vào thời gian hiện tại là điều quan trọng nhất.

Jane: Chính xác.

 

Dolores: Nhiệm vụ thời điểm này của cô ấy là gì?

Jane: Cô ấy phải dạy rất nhiều người. Có rất nhiều nhà trị liệu cần nhớ lại họ là ai, tần số mà họ mang đến nơi này là gì, năng lượng của họ. Như vậy họ mới có thể phát huy toàn bộ tiềm năng tiến hành công việc của mình.

 

Dolores: Nghe có vẻ như là một nhiệm vụ rất quan trọng. (Vâng) Cô ấy nói nhớ lúc còn rất nhỏ, cô ấy có thể làm rất nhiều chuyện kỳ lạ.

Jane: Phải. Cô ấy trước kia thường xuyên từ trong nôi liên lạc với chúng tôi. Vì nhiệm vụ của mình, cô ấy không quên đi nhiều như những người khác.

 

Dolores: Đại đa số con người cũng không nhớ chuyện lúc nhỏ của họ.

Jane: Chính xác. Đại đa số mọi người sẽ không muốn nhớ. Những linh hồn này vô cùng mỹ lệ, và nhân loại không nhìn nhận bọn họ như vậy, nhưng họ cần đến mà không có ký ức, như vậy họ có thể phụng sự những người có thể phục sự hành tinh.

 

Dolores: Cô ấy có thể nhớ những chuyện cô ấy có thể làm lúc còn là trẻ sơ sinh. (Vâng) Người nhà cô ấy rất hiểu.

Jane: Phải. Họ rất phức tạp.

 

Dolores: Nhưng cô ấy vẫn phải gác lại những khả năng đó, nếu bạn hiểu ý của tôi. (Vâng) Vì muốn sống như một nhân loại, bạn phải thích ứng. (Đúng) Cô ấy muốn biết hiện tại có thể lấy lại những khả năng này không?

Jane: Vâng, là lúc này. Cô ấy biết sử dụng chúng thế nào, nhưng cô ấy cần khống chế chúng, vì có rất nhiều năng lượng mà nhân loại gọi là “xám”…  trong hệ thống trường học cô ấy công tác. Cô ấy biết họ có thể thấy cái mình có thể làm. Bởi vậy để bảo vệ thông tin, cô ấy cần tạm dừng sử dụng khả năng của mình. Cô ấy bảo vệ bản thân, nhưng cũng là bảo vệ thông tin.

 

Dolores: Cho nên khi đó cô ấy phải làm mình dung nhập và trở thành nhân loại. (Đúng)

 

Tôi biết phần đang đối thoại cùng tôi có thể trả lời những câu hỏi Jane muốn biết, nên tôi không cần gọi Siêu thức ra. Nó cũng đồng ý vì tôi đã nói chuyện cùng nó. Lúc tiến hành thôi miên, có khi sẽ rất khó phân biệt giữa người hướng dẫn, thực thể khác và Siêu thức. Người hướng dẫn hay thực thể khác có thể không tiếp cận đến những loại thông tin cần thiết, và thường là người đầu tiên nhận được. Thỉnh thoảng nó sẽ bảo tôi gọi Siêu thức ra vì nó không thể trả lời vấn đề. Đây lại trở về với việc chúng ta dù thế nào cũng đều là một. Tất cả những phần khác của bản thân chúng ta cộng thêm Siêu thức đều là một phần của Nguồn.

 

Mới đầu thực thể nói chuyện với tôi nghe có vẻ là ET hay Alien được phân công đến tàu vũ trụ nhỏ kia. Sau đó nó lại nghe có vẻ như một Sinh Mệnh Đấng Sáng Tạo, tiếp đó nó lại nhận định mình là một phần khác của Jane. Cho nên nó là rất nhiều thứ, cũng giống như tất cả chúng ta. Bởi vậy tôi biết tôi không cần gọi Siêu thức ra cũng có thể có được thông tin.

 

Dolores: Chúng ta có thể chỉ nói chuyện và có được thông tin?

Jane: Phải, bạn là một đường truyền dẫn tuyệt vời để truyền thông tin này ra. Chúng tôi cảm ơn bạn vì mọi thứ bạn làm.

 

Dolores: Tôi vẫn luôn hợp tác với các bạn suốt mọi thời điểm.

Jane: Phải.

 

Dolores: Tôi biết và tôn trọng sức mạnh của bạn. Nếu Jane được cho phép lấy lại những khả năng của cô ấy, đây có phải chuyện tốt không? Có an toàn không?

Jane: Có. Chúng tôi sẽ tạo ra cơ chế bảo vệ xung quanh cô ấy để mang nó vào. Hiện tại ở hành tinh này có rất nhiều người đang chờ đợi thông tin truyền qua cô ấy. Là lúc này.

 

Dolores: Tôi rất bảo vệ thân chủ, chúng ta không muốn làm ra bất cứ chuyện gì sẽ thương tổn hay quấy rầy cuộc sống của cô ấy. Chung quy cô ấy vẫn phải ở nơi này.

Jane: Chính xác. Đó là lý do chúng tôi đã tái cấu trúc nguyên tử của cô ấy.

 

Dolores: Nói với tôi về chuyện đó đi!

Jane: Chúng giữ nhiều carbon hơn và có thể giữ nhiều hydrogen hơn, như thế tính mở rộng và sức mạnh của năng lượng có thể được cho phép tiến vào trường năng lượng của cô ấy.

 

Dolores: Tại sao tế bào phải được tái cấu trúc?

Jane: Bạn có thể tưởng tượng một lượng tần số xuyên qua cô ấy. (Vâng) Chúng tôi không muốn thân thể vật lý của cô ấy bị phá hủy.

 

Dolores: Tôi từng nghe điều đó. Một số năng lượng quá mạnh, có thể phá hủy thân thể vật lý của họ.

Jane: Chính xác, điều này đã và đang xảy ra với rất nhiều nhân loại.

 

Dolores: Rất nhiều thời điểm khi những sinh mệnh loại hình của bạn cố gắng tiến vào, thân thể trẻ sơ sinh không thể tiếp nhận năng lượng. (Vâng) Nó sẽ từ bỏ hay sinh ra và chết ngay. Đó là cái tôi đã nghe được. (Vâng) Cho nên bạn phải cố gắng lại bằng những sự điều chỉnh.

Jane: Thai nhi ổn. Là người mẹ không quan tâm đến năng lượng xung quanh bào thai.

 

Dolores: Quá nhiều cho người mẹ. (Vâng) Trước khi Jane sinh ra, các bạn phải làm gì đó sao?

Jane: Ồ phải. Jane mãi đến khoảng sáu tháng mới tiến vào tử cung, bởi vì họ làm việc trên mẫu thể của cô ấy. Thân thể mẹ cô ấy. Cho nên cô ấy không thể tiến vào tử cung cho đến sáu tháng sau.

 

Dolores: Sau khi thân thể bào thai phát triển sáu tháng, cô ấy mới được cho phép thử nước, nói như vậy được không?

Jane: Vâng. Nhưng cô ấy bận rộn làm những thứ khác. Tôi không biết giải thích sao, nhưng trên cơ bản cái tôi cao hơn của nhân loại hoạt hóa trí tuệ chính họ về cách sáng tạo ra thân thể họ. Và làm thế nào cấu trúc bào thai ở cấp độ tế bào, như thế năng lượng có thể tiến vào.

 

Dolores: Rất nhiều thời điểm bạn quá bận rộn, không muốn tiến vào cho đến phút cuối cùng.

Jane: Đúng. Đây là tình huống của Jane.

 

Dolores: Bạn là chỉ linh hồn, tinh thần…  cái sắp sửa tiến vào?

Jane: Chính xác. Họ không tiến vào.

 

Dolores: Họ cấu trúc bào thai theo ý mình?

Jane: Phải. Bào thai luôn được cấu trúc giống nhau. Sau đó khi bào thai sẵn sàng, linh hồn có thể tiến vào.

 

Dolores: Vậy họ sẽ không điều khiển hay thay đổi thai nhi?

Jane: Ừm, có, vâng, nhưng người mẹ cần sáng tạo… những linh hồn cần thành hình. Có khi những năng lượng hay linh hồn nói với người mẹ là họ đến, sau đó họ bận rộn làm chuyện khác, thỉnh thoảng quên tiến vào trong thân thể.

 

Dolores: Có thể như vậy ư?

Jane: Vâng, cho nên trẻ sơ sinh lúc sinh ra không có linh hồn trong thân thể, đó là bởi vì có những thứ khác cần ưu tiên… Chính là như vậy.

 

Dolores: Làm thế nào một đứa trẻ sơ sinh tồn tại mà không có linh hồn ở trong thân thể?

Jane: Ừm, thân thể người mẹ được thiết kế để gửi tất cả máu và oxy đến những tế bào để tạo ra nó. Bởi vậy trí tuệ của thân thể nhân loại tiếp quản sự thành hình bào thai hiện tại hay cấu trúc vật lý cho linh hồn sẽ đến.

 

Dolores: Thân thể là là thực thể tách rời phải không?

Jane: Vâng. Cho nên nó gần như là một sản phẩm công xưởng. Hết lần này đến lần khác thân thể biết làm thế nào tạo ra thai nhi. Đó là lý do linh hồn có thể tin tưởng là nó có thể tiến đến sau đó vì công việc đã được làm xong.

 

Dolores: Đó là lý do tôi nói với mọi người thai nhi sống dựa vào mẹ, sức sống của người mẹ giữ thai nhi sống. Cho nên trước khi đứa trẻ tách khỏi thân thể mẹ, linh hồn không nhất thiết phải ở trong bào thai.

Jane: Đúng. Thỉnh thoảng linh hồn tiến vào kiểm tra, đây là lúc người mẹ cảm thấy thai đạp. Sau đó linh hồn lại rời khỏi, cho nên người mẹ không thể đoán trước khi nào thai sẽ đạp. Linh hồn ra ra vào vào. Đương nhiên linh hồn có thể đồng thời ở rất nhiều nơi.

 

Dolores: Đó là điều tôi nói với mọi người. Linh hồn không cần phải một mực ở trong thân thể thai nhi, trừ khi tới lúc sắp sinh ra. (Đúng) Sau đó thì nó nhất định phải ở trong thân thể, bằng không đứa trẻ sơ sinh sẽ không sống. (Vâng) Nhưng bạn nói mọi thứ phải tái cấu trúc, như vậy Jane mới có thể chịu tải năng lượng này. (Vâng) Cô ấy có ấn tượng với khả năng hồi nhỏ. (Vâng) Vậy hiện tại cô ấy có thể sử dụng chúng. (Đúng) Bạn làm thế nào tái kích hoạt nó?

Jane: Chúng tôi sẽ đến với cô ấy trong giấc ngủ tối nay của cô ấy. Nhắc nhở cô ấy cách sử dụng an toàn, làm sao sử dụng khi có người khác xung quanh. Làm sao dạy nó một cách an toàn? Làm sao sử dụng an toàn? Nó rất mạnh, bạn biết. Cô ấy đã sẵn sàng.

 

Dolores: Bạn sẽ mang về những khả năng nào trước tiên?

Jane: Ừm, Cô ấy thật sự cần đồng thời ở nhiều nơi. Cho nên cô ấy sẽ làm chủ nó sau đó cũng dạy về nó.

 

Dolores: Là ở hai nơi cùng lúc mà cô ấy từng nói?

 

Đây là một khả năng hồi nhỏ mình có mà Jane nhớ. Chỉ cần dùng ý nghĩ, cô ấy có thể lập tức dịch chuyển thân thể từ chỗ này đến chỗ khác.

 

Jane: Đúng. Nhiều hơn nữa. Cô ấy du hành nhiều đến tương lai, chuẩn bị tốt cho tương lai của mình. Cô ấy sẽ càng thường đến tương lai, cũng đồng thời đến nhiều quốc gia hơn để chuẩn bị cho sau này cô ấy sẽ đến dạy người khác thông tin cần thiết.

 

Dolores: Mọi người sẽ thấy cô ấy như một sinh mệnh nhân loại rắn đặc?

Jane: Vâng, vâng, cô ấy sẽ lấy hình thể khác.

 

Dolores: Ý của bạn là, cô ấy sẽ không đồng thời xuất hiện hai nơi như một tinh thần?

Jane: Sẽ không, cô ấy sẽ chọn một hình dạng sau đó tiến vào.

 

Dolores: Có giống hình dạng hiện tại của cô ấy không?

Jane: Không… Ừm, Thỉnh thoảng. Điều này phải xem cô ấy sẽ đi đâu và cô ấy cần hòa nhập thế nào.

 

Dolores: Cho nên những người khác sẽ thấy cô ấy như một sinh mệnh nhân loại vật lý? (Đúng) Trong thân thể Jane này, cô ấy sẽ ý thức rằng cô ấy đang làm những việc này?

Jane: Vâng. Cô ấy đang làm rồi, cô ấy chỉ còn chưa nhận thấy.

 

Dolores: Cho nên cô ấy hiện tại biết cũng không sao?

Jane: Phải. Cô ấy luôn giúp đỡ mọi người.

 

Dolores: Jane có một vấn đề về cảm giác có cái gì đó đã đến với cô ấy buổi tối. Họ hình như là những sinh mệnh khác loại?

Jane: Ồ, đó là một trong rất nhiều nhiệm vụ của cô ấy. Căn cứ vào cái mà cô ấy làm trong vũ trụ, mọi người check in với cô ấy và để cô ấy biết cách họ đang làm với những nhiệm vụ của mình, hỏi cô ấy tham dự và hỗ trợ ở những khu vực khác.

 

Dolores: Cô ấy nói thỉnh thoảng chuyện này sẽ làm phiền mình.

Jane: Đúng, ừm. Cô ấy thích bận rộn.

 

Dolores: Cô ấy nói thỉnh thoảng cảm thấy sự điều chỉnh được tiến hành đâu đó.

Jane: Vâng. Liên tục rời khỏi thân thể đối với cô ấy là chuyện khó khăn, nên chúng tôi phải liên tục điều chỉnh cô ấy. Như vậy mỗi lần trở lại thân thể, cô ấy sẽ nhớ mình hiện tại là ở trong một thân thể. Cho nên buổi tối chúng tôi chính là tiến hành việc này.

 

Dolores: Nếu cô ấy hiểu thì sẽ tốt hơn. (Vâng) Bạn còn muốn mang lại những khả năng nào nữa? Bạn mong muốn cô ấy làm chủ chúng tại một thời điểm?

Jane: Cô ấy sẽ đồng thời sử dụng những khả năng đó. Xung quanh cô ấy có rất nhiều chuyện, rất nhiều hoạt động đang tiến hành. Cô ấy cần học làm thế nào di chuyển các thứ càng dễ dàng hơn, tốn ít năng lượng. Cô ấy có thể di chuyển chúng trước khi cô ấy đến.

 

Dolores: Bạn là nói cô ấy từ nhỏ đã có sức mạnh làm vật thể lơ lửng? (Vâng) Xin giải thích.

Jane: Tôi hiện tại thấy hình ảnh cô ấy ở trong xe, thỉnh thoảng trên đường có chút chướng ngại vật hay phương tiện khác. Cũng có thể trên đường cô ấy chạy xảy ra một vài tình huống, khiến cho tốc độ cô ấy chậm lại, cho nên không thể đúng lúc đến nơi cần cô ấy. Những tình huống đó đều bị tiêu trừ.

 

Dolores: Vậy cô ấy sẽ biết sau đó có thể di chuyển chúng? (Vâng) Đó là thiên phú rất thú vị.

Jane: Phải. Thỉnh thoảng cô ấy sẽ quên xe của mình không phải tàu vũ trụ. (tôi cười) Cô ấy lái nhanh. Có chút kế hoạch lớn hơn. Một số núi lửa ở chỗ nhân loại gọi là “khu Hawaii” đã chuẩn bị bùng nổ, nhưng thời gian vẫn chưa đến. Cô ấy sẽ cần hợp tác cùng người khác để trì hoãn chúng. Những loại hoạt động đó.

 

Dolores: Ồ? Những thứ đó là nhiệm vụ mà các bạn cấp cho cô ấy buổi tối? (Phải) Cô ấy sẽ làm việc này dưới trạng thái ngủ mơ? (Vâng) Như vậy cô ấy không có ký ức trên ý thức?

Jane: Cô ấy sẽ nhớ. Có đôi khi chúng tôi phải để cô ấy nghỉ ngơi.

 

Dolores: Tất nhiên. Chúng ta không muốn cô ấy mệt mỏi.

Jane: Chính xác.

 

Dolores: Vậy lúc tiến hành nhiệm vụ, cô ấy sẽ có ký ức? (Vâng) Cô ấy cũng không cần nói với bất cứ ai?

Jane: Cô ấy sẽ tìm không ra từ thích hợp để miêu tả.

 

Tôi hỏi nhiều vấn đề hơn về Jane. Một trong số đó là cô ấy có nên dọn khỏi Canada không.

 

Jane: Cô ấy quả thật cần chuyển khỏi đó. Bây giờ vẫn chưa phải lúc. Nơi cô ấy ở có rất nhiều năng lượng mạnh mẽ cần được xua tan. Có rất nhiều năng lượng độc hại trong môi trường đô thị. Có rất nhiều ô nhiễm. Tôi sẽ nhắc nhở cô ấy làm thế nào làm tan năng lượng đồng thời lọc không khí, nhưng cô ấy biết… Cô ấy thấy được mảng hóa học thành hình bao trùm thành phố. Lúc cô ấy lái xe đi vào thành thị, cô ấy thấy nhiều thiên thần xung quanh đó.

 

Dolores: Đó là một trong những nhiệm vụ của cô ấy?

Jane: Phải. Chỗ đó có rất nhiều ô nhiễm…. Ô nhiễm nước.

 

Dolores: Vậy đây là chuyện cô ấy phải làm trước khi rời khỏi Canada. (Phải) Cô ấy muốn biết nơi thích hợp nhất để tới… Nơi lý tưởng nhất đối với cô ấy.

Jane: Cô ấy nên đến Seattle. Người chỗ đó sẽ hiểu cô ấy. Hơn nữa đất đai chỗ đó cần làm công tác chữa trị. Có những khu đang chuẩn bị chìm xuống. Năng lượng càng lúc càng không thể chịu đựng. Cô ấy sẽ chuyển tới đó trong khoảng một năm, theo thời gian nhân loại. Chúng tôi sẽ gửi cô ấy đến khu vực duyên hải. Chỗ đó có rất nhiều công việc phải làm. Cô ấy muốn kết nối với chúng tôi một cách có ý thức. Chúng tôi đang chuẩn bị gặp cô ấy ở phòng khách của cô ấy. Cô ấy muốn gặp chúng tôi vì cô ấy nhớ chúng tôi. Não nhân loại của cô ấy không hiểu chúng tôi là vô hình. Cô ấy muốn thấy chúng tôi, cho nên chúng tôi thỉnh thoảng sẽ đến. Chúng tôi sẽ ở một hình thể làm cô ấy cảm thấy thoải mái.

 

Thể vật lý: Chúng tôi tiến hành scan thân thể. “Hóa chất không cân bằng. Hormone. Hệ thống nội tiết đang chữa trị. Làm việc quá mức, chúng tôi cần cô ấy chậm lại. Xương sống của cô ấy được nhiều người hành nghề không am hiểu xử lý qua, chúng tôi cũng cần chỉnh lại xương sống của cô ấy. Họ đã xử lý một thân thể khác với những thân thể họ thưởng hay gặp. Chúng tôi đang làm điều chỉnh, nhưng cần thời gian mấy ngày. Cô ấy không nên để bất cứ ai xử lý thân thể mình. Người trị liệu khác không hiểu thân thể này. Cô ấy cũng không nhận thấy mình đang gánh vác những năng lượng của người khác. Cô ấy cần bảo vệ dạ dày của mình. Cô ấy cảm thấy những thứ kia ở đó. (họ chăm sóc nó) Chúng tôi tạo một lá chắn năng lượng ở khu vực dạ dày để bảo vệ cô ấy khỏi những năng lượng của những người cô ấy làm việc cùng.”

 

Thông điệp chia tay: Chúng tôi tự hào về cô ấy, chúng tôi biết cô ấy rất cố gắng làm việc. Cô ấy có công việc rất quan trọng phải làm, cô ấy cũng yêu mỗi người. Chúng tôi cảm thấy rất vui với những gì cô ấy làm.

 

Dolores: Chúng tôi vốn muốn trở lại kiếp trước, nhưng bạn nói đó không quan trọng.

Jane: Vâng. Cô ấy đang hợp nhất tất cả thực tại đa chiều kích. Cuộc đời này là quan trọng nhất.

 

Dolores: Như vậy chúng tôi thấy khối cầu là vì đó là một trong những năng lượng chủ yếu của cô ấy? (Vâng) Mà tôi cũng không cần yêu cầu bạn xuất hiện? (Vâng) Bạn sớm biết chúng tôi sẽ làm gì, phải không?

Jane: Chính xác.

 

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here