ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 3: Chương 14

0
153

CHƯƠNG 14

 

Con đang đầy kinh ngạc và tôn kính khi đọc những lời này. Cám ơn Ngài vì đã ở đây với con lúc này. Cám ơn Ngài vì đã ở đây với tất cả chúng con. Với hàng triệu người đã đọc từng chữ trong cuộc đối thoại này, và hàng triệu người khác nữa sẽ làm như vậy. Và chúng con không kịp thở bởi Ngài đã đến với trái tim của chúng con.

Những sinh mệnh thân yêu nhất của Ta – Ta đã luôn luôn ở trong trái tim của các con. Ta chỉ vui mừng vì giờ đây con đã có thể thực sự cảm thấy có Ta ở đây.

Ta đã luôn luôn ở bên con. Ta chưa bao giờ rời bỏ con. Ta là con, và con là Ta, và Chúng ta sẽ không bao giờ bị chia tách ra được, không bao giờ, bởi vì điều đó là không thể.

Khoan, chờ đợi một phút! Cái này giống như Deja Vu vậy. Không phải chúng ta vừa mới nói những lời này trước đó đấy chứ?

Tất nhiên! Hãy đọc phần đầu của Chương 12. Chỉ là bây giờ chúng có nhiều nghĩa hơn so với lần đầu tiên.

Vậy Deja Vu (Người dịch: Déjà vu là cảm giác mà một người cảm nhận rằng mình đã sống qua hoàn cảnh đó trong quá khứ) có thật không, và đôi khi chúng ta bắt gặp một thứ gì đó “thêm một lần nữa”, vậy thì chúng có mang nhiều ý nghĩa hơn không?

Con nghĩ sao?

Con nghĩ rằng chắc hẳn có thứ gì đó đang xảy ra!

Trừ khi không có.

Trừ khi nó cũng không phải.

Tốt. Hoan hô nào. Con đang tiến lên rất nhanh, rất nhanh chóng, sự hiểu biết to lớn mới về một thứ gì đó đang trở nên đáng sợ.

Đúng, phải không? Bây giờ, con có một điều nghiêm trọng cần phải thảo luận với Ngài.

Ta biết. Cứ tự nhiên đi.

Khi nào thì linh hồn nhập vào cơ thể?

Con nghĩ là lúc nào?

Khi nó lựa chọn.

Tốt.

Nhưng mọi người muốn có một câu trả lời dứt khoát hơn. Họ muốn biết khi nào sự sống bắt đầu. Một sự sống như họ biết.

Ta hiểu.

Vì vậy, tín hiệu là gì? Có sự xuất hiện của thân thể từ dạ con không – một sự sinh sản theo vật lý? Nó có phải là lúc thụ thai, theo như vật lý thì là sự tham gia của các yếu tố của sự sống vật chất?

Sự sống không có bắt đầu, bởi vì sự sống không có kết thúc. Sự sống chỉ đơn thuần là mở rộng, tạo ra các hình thức mới.

Nó giống như mớ nguyên liệu hỗn độn trong các đèn lava nóng phổ biến trong những năm sáu mươi. Mớ hỗn độn nằm phía dưới một quả bóng lớn, mềm mại, sau đó tăng nhiệt độ lên, chia tách ra và hình thành những mớ hỗn độn mới, tự tạo thành hình thù, tái nhập với nhau ở phía trên, rồi lại đổ xuống cùng nhau để tạo thành những đống hỗn độn mới, cứ lặp đi lặp lại.

Không bao giờ có bất kỳ đống hỗn độn “mới” nào trong ống tuýp. Tất cả đều cùng một chất liệu tự sửa đổi chính nó, trở thành thứ “trông giống như” mới và có chất liệu khác nhau. Chúng đa dạng và vô tận, và thật thú vị để nhìn ngắm quá trình đó diễn ra lặp đi lặp lại. Đó là một phép ẩn dụ tuyệt vời. Các linh hồn cũng tương tự như thế. Linh Hồn Duy Nhất – Cái Tổng Thể – tự sửa đổi để trở thành các phần nhỏ hơn và nhỏ hơn nữa của chính nó. Tất cả các “phần” trong đó đều đã có sẵn từ ban đầu. Không có phần nào là “mới” cả, chỉ đơn thuần là một phần của Cái Tổng Thể Đã Luôn Là Như Thế, tự sửa đổi chính nó trở thành những gì “trông giống như” các phần mới và khác nhau.

Có một bài hát pop rất hay được viết và biểu diễn bởi Joan Osborne nói rằng, “Điều gì sẽ xảy ra nếu Thượng Đế là một người trong chúng ta? Chỉ là một người nhếch nhác bẩn thỉu trong chúng ta?” Con sẽ yêu cầu cô ấy thay đổi lời bài hát thành: “Điều gì sẽ xảy ra nếu Thượng Đế là một người trong chúng ta? Chỉ một người bình thường như chúng ta?”

Ha! Điều đó thật tuyệt. Và con biết đấy, bài hát của cô ấy là một bài hát tuyệt vời. Nó là một cú thúc mạnh vào tất cả mọi người ở khắp mọi nơi. Con người không thể chịu được ý nghĩ rằng Ta không tốt hơn so với một trong số họ.

Phản ứng thật thú vị làm sao, không phải là ở Thượng Đế, mà là ở loài người. Nếu chúng con coi nó là một sự báng bổ đối với Thượng Đế khi Ngài bị đem ra so sánh với một người trong chúng con, điều đó nói lên cái gì?

Cái gì cơ?

Tất nhiên Ngài là “một người trong chúng con”. Đó chính xác là những gì Ngài đang nói ở đây. Vì thế Joan đã đúng.

Cô ấy đúng là như thế. Rất sâu sắc.

Con muốn quay trở lại với câu hỏi của mình. Ngài có thể cho chúng con biết về sự sống bắt đầu từ khi nào không? Tại thời điểm linh hồn nhập vào cơ thể?

Linh hồn không nhập vào thể xác. Mà thể xác được bao bọc bởi linh hồn. Hãy nhớ những gì Ta đã nói trước đó? Thể xác không phải là nhà chứa của linh hồn. Nó là một con đường khác.

Tất cả mọi thứ luôn luôn sống động. Không có thứ gì gọi là “đã chết”. Không có bất cứ dạng sinh mệnh nào như vậy.

Cái Tổng Thể Luôn luôn Sống Động chỉ đơn giản là tự định hướng mình vào một dạng mới – hình thức vật lý mới. Dạng sống này luôn luôn được nạp đầy năng lượng sống, năng lượng của sự sống.

Sự sống – cái mà con gọi là năng lượng sự sống chính là Ta – luôn luôn tồn tại. Nhưng nó cũng chưa bao giờ có ở đó. Sự sống không bao giờ kết thúc, thế nên làm sao mà có thời điểm khởi đầu của sự sống cho được?

Thôi nào, giúp con đi. Ngài biết con đang cố gắng để hiểu điều đó mà.

Đúng, Ta biết chứ. Con muốn Ta tham gia vào cuộc tranh luận này.

Vâng, đúng thế. Con thừa nhận là như vậy! Ý con là, con đã có Thượng Đế ở đây, và con có một cơ hội rất hoành tráng để đặt câu hỏi. Sự sống bắt đầu từ khi nào vậy?

Và câu trả lời cũng rất hoành tráng, mà con lại không thể nghe thấy nó.

Hãy để con thử thêm một lần nữa.

Nó chưa bao giờ bắt đầu. Sự sống không bao giờ có “khởi đầu,” bởi vì cuộc sống cũng không bao giờ “kết thúc”. Các con cứ nghĩ nó phải liên quan đến tính chất sinh học để các con có thể tạo nên một “quy tắc” dựa trên những gì các con muốn, khiến “quy luật của Thượng Đế” là phải nói về cách mọi người cư xử, sau đó trừng phạt họ nếu họ không hành xử theo cách đó.

Có gì sai với điều đó chứ? Không lẽ nó cho phép chúng ta tiêu diệt mấy ông bác sĩ trong các bãi đỗ xe của bệnh viện phá thai mà không bị trừng phạt.

Ừ, Ta hiểu. Các con đã sử dụng và công bố rằng đó chính là quy luật của Ta, để biện minh cho tất cả qua biết bao nhiêu năm.

Ôi, xem kìa. Ngài không nói rằng phá thai là giết người!

Con không thể giết bất cứ ai hay bất cứ thứ gì.

Không. Nhưng lại có thể kết thúc “sự cá tính hóa” của nó! Và trong ngôn ngữ của chúng con, đó cũng gọi là “giết”.

Con không thể ngăn chặn quá trình mà trong đó một phần cá nhân của Ta biểu hiện ra theo một cách nào đó, mà không có sự đồng ý của Ta.

Gì cơ? Ngài đang nói điều gì thế?

Ta nói rằng không có bất cứ thứ gì xảy ra mà chống lại ý muốn của Thượng Đế.

Sự sống, tất cả đều đang xảy ra, là một biểu hiện của Thượng Đế – hãy đọc cho kỹ, cũng chính là biểu hiện của con – một sự hiển nhiên.

Ta cũng đã nói trong cuộc đối thoại này, ý muốn của con cũng là ý muốn của Ta. Bởi vì Chỉ có Cái Một Duy Nhất là Chúng ta.

Sự sống là ý muốn của Thiên Chúa, thể hiện ra một cách hoàn hảo. Nếu có bất cứ thứ gì diễn ra mà chống lại ý muốn của Thượng Đế, điều đó là không thể. Theo định nghĩa về Thượng Đế là Ai, và là Gì, điều đó là không thể. Con có tin rằng một linh hồn bằng cách nào đó có thể quyết định một cái gì đó cho người khác? Cá nhân con có tin rằng, các con có thể ảnh hưởng lẫn nhau theo một cách mà người khác lại không muốn bị ảnh hưởng không? Một niềm tin như vậy sẽ phải dựa trên ý tưởng rằng mỗi người trong các con phải là riêng biệt.

Con có tin rằng con có thể ảnh hưởng đến sự sống theo một cách mà trong đó, Thượng Đế không muốn sự sống bị ảnh hưởng? Một niềm tin như vậy sẽ phải dựa trên ý tưởng rằng các con tách biệt với Ta. Cả hai suy nghĩ này đều sai.

Thật kiêu ngạo vô cùng khi các con tin rằng các con có thể tác động đến vũ trụ theo một cách mà trong đó vũ trụ lại không đồng ý. Ở đây các con đang phải đối mặt với một thế lực hùng mạnh, vậy mà nhiều người trong các con lại tin rằng mình còn mạnh hơn cả thế lực hùng mạnh nhất. Tất nhiên các con không mạnh. Nhưng các con cũng không thua kém hơn thế lực hùng mạnh nhất. Các con chính là thế lực phi thường nhất. Không hơn, không kém. Vì vậy, hãy để nó ở cùng con!

Ngài đang nói rằng con không thể giết bất cứ ai nếu như không có sự cho phép của anh hay cô ấy? Có phải Ngài đang nói với con rằng, ở một mức độ cao hơn, những ai bị giết đã đồng ý rằng mình sẽ bị giết?

Con đang tìm kiếm những thứ ở cõi trần và suy nghĩ của những thứ về cõi trần, và chúng chẳng có nghĩa lý gì.

Con không thể không nghĩ về “những thứ ở cõi trần”. Con ở ngay tại đây, ngay lúc này, trên Trái Đất!

Ta nói cho con điều này: “Con đang ở trong thế giới này, nhưng đừng thuộc về nó.”

Thế thì, thực tại ở Trái Đất này không thật hay sao?

Con có nghĩ như thế không?

Con không biết.

Con đã bao giờ nghĩ rằng, “Có một cái gì đó lớn hơn xảy ra ở đây”?

Vâng, vâng, chắc chắn con có.

Đây là những gì đang xảy ra. Ta đang giải thích nó cho con.

Được rồi, con hiểu rồi. Vì vậy, con đoán rằng bây giờ con có thể đi ngay ra ngoài kia và giết bất cứ ai, bởi vì con không thể giết ai nếu như chưa được sự đồng ý của họ!

Thật ra, loài người thường hành động theo cách đó. Thật lạ đời rằng các con đang có một thời gian khó khăn với điều này, tuy nhiên các con lại cứ đi loanh quanh hành động như thể nó đúng lắm vậy.

Hoặc tệ hơn, các con đang giết người và chống đối lại ý muốn của họ, như thể nó không quan trọng!

Tất nhiên, nó rất quan trọng. Chỉ là chúng con muốn quan trọng hơn. Ngài không hiểu sao? Tại thời điểm loài người chúng con giết một ai đó, chúng con không nói rằng những gì chúng con đã làm là không quan trọng. Tại sao thế, thật xấc xược khi nói như vậy. Chỉ là chúng con muốn quan trọng hơn nữa.

Ta hiểu. Vậy nên thật dễ dàng để con chấp nhận rằng, nó hoàn toàn không sao khi một người giết người khác mà ngược lại ý muốn của họ. Con có thể làm điều này mà không bị trừng phạt. Mọi việc diễn ra như thế bởi nó là ý muốn của họ, rằng cảm nhận của con là không đúng.

Con chưa từng nói điều đó. Đó không phải là cách suy nghĩ của loài người.

Không phải ư? Hãy để Ta cho con thấy các con đạo đức giả như thế nào. Con nói rằng sẽ không sao khi giết một ai đó trái ý muốn của họ, miễn là con có một lý do tốt và đủ khi con muốn họ chết, chiến tranh chẳng hạn, hoặc án tử hình. Tuy nhiên nếu một người nào đó cảm thấy họ có lý do tốt và đủ để muốn mình chết, con có thể giúp cho họ chết. Đây chính là “hỗ trợ cho tự sát,” và đó là sai trái!

Ngài đang chế giễu chúng con sao.

Không, chính các con mới đang nhạo báng Ta. Con nói rằng Ta sẽ tha thứ nếu con giết một người nào đó trái với ý muốn của họ, và rằng Ta sẽ kết án những ai giết một người nào đó thuận theo ý muốn của họ. Thật là điên loạn.

Ấy thế mà, các con không chỉ không nhìn thấy sự điên rồ trong đó, các con còn chỉ rõ ra sự điên rồ ở người khác. Các con là loài đứng thẳng, nhưng các con chỉ biết gây rắc rối mà thôi. Và đây chính là cái thứ logic tra tấn mà các con xây dựng trên nền thần học và toàn bộ sự sống.

Con chưa bao giờ nhìn nhận điều này theo cách đó.

Ta nói cho con biết: Đã đến lúc để con nhìn nhận mọi thứ theo một cách mới. Đây chính là thời điểm để các con được tái sinh, từng cá nhân và toàn thể xã hội. Các con cần phải tái tạo lại thế giới của mình ngay bây giờ, trước khi các con phá hủy nó với sự điên rồ của mình.

Giờ thì hãy lắng nghe Ta đây.

Chúng ta là Một. Chỉ có Cái Một Duy Nhất là Chúng ta.

Các con không tách rời với Ta, và các con cũng không tách rời với nhau.

Tất cả mọi thứ Chúng ta đang làm, Chúng ta đều phối hợp với nhau một cách hoàn hảo. Chúng ta cùng nhau sáng tạo nên thực tại. Nếu các con chấm dứt, thì Ta cũng chấm dứt. Ý muốn của con cũng là ý muốn của Ta.

Không có bộ phận đơn lẻ nào của Đức Chúa có quyền lực trên những bộ phận khác của Ngài. Việc một linh hồn ảnh hưởng lên linh hồn khác trái với ý muốn của họ là không thể. Không có nạn nhân và cũng không có kẻ phạm tội.

Con không thể hiểu được điều này từ quan điểm hạn chế của mình, nhưng Ta vẫn phải nói với con nó là như vậy.

Chỉ có một lý do để trở thành, để làm, và để có mọi thứ – tuyên bố chính xác Con Là Ai. Nếu cái Con Là Ai – như một cá nhân và một xã hội – là người mà con lựa chọn và mong muốn trở thành, thì chẳng có lý do gì để thay đổi bất cứ điều gì. Mặt khác, nếu con tin rằng có một trải nghiệm vĩ đại hơn đang chờ đợi – một biểu hiện thậm chí còn lớn lao của Thượng Đế so với hiện nay – thì con sẽ đi đến sự thật đó.

Vì tất cả chúng ta là những người đồng sáng tạo, điều này giúp cho Chúng ta làm những thứ giúp chúng ta có thể đưa ra cho người khác thấy một con đường, một phần mà Chúng ta mong muốn đi đến. Con có thể là một người dẫn đường, thể hiện ra sự sống mà con muốn sáng tạo, và mời gọi những người khác làm theo con. Con thậm chí có thể nói rằng, “Tôi là đường và là sự sống. Hãy theo tôi.” Nhưng hãy cẩn thận. Có người đã phải chịu đóng đinh khi tuyên bố những lời đó.

Cám ơn Ngài. Con sẽ chú ý đến lời cảnh báo đó. Con sẽ giữ cho mình một thân phận thấp kém.

Ta có thể thấy rằng con đang làm rất tốt.

Ôi, khi bạn nói rằng bạn có một cuộc đối thoại với Thượng Đế, thật không dễ dàng để giữ thân phận chút nào.

Vì những người khác đã phát hiện ra.

Cũng có thể có một lí do khác để con giữ mồm giữ miệng.

Quá trễ rồi.

Vâng, đó có phải lỗi lầm không?

Ta hiểu ý con đang nói gì đấy.

Không sao đâu. Con tha thứ cho Ngài.

Thế ư?

Vâng.

Con tha thứ cho Ta bằng cách nào?

Bởi con hiểu được lí do tại sao Ngài lại làm như vậy. Con hiểu được lí do tại sao Ngài lại đến với con, và bắt đầu cuộc đối thoại này. Và khi con hiểu ra tại sao mọi thứ lại diễn ra như thế, con có thể tha thứ cho tất cả những rắc rối đã gây ra những hậu quả.

Hừm. Thú vị rồi đây. Mong rằng con có thể nghĩ về Thượng Đế cũng cao quý ngang với con.

Cảm động quá!

Con có một mối quan hệ đặc biệt với Ta. Đôi khi con nghĩ rằng con chẳng bao giờ cao quý như Ta, và đôi lúc con lại nghĩ rằng Ta không thể nào cao quý chỉ ngang với con. Con không thấy thú vị sao?

Hấp dẫn thì đúng hơn.

Đó là bởi vì con nghĩ rằng Chúng ta là tách biệt. Những ảo tưởng này sẽ bỏ đi nếu con nghĩ rằng Chúng ta là Một.

Đây là sự khác biệt chính giữa nền văn minh của con – một nền văn minh “sơ sinh” thực sự, một nền văn hóa nguyên thủy – so với nền văn minh phát

tiến hóa cao của vũ trụ. Sự khác biệt lớn nhất là trong nền văn minh tiến hóa cao, tất cả các sinh mệnh đều hiểu rõ rằng không có sự tách biệt giữa bản thân họ và Thượng Đế.

Họ cũng hoàn toàn hiểu rằng không có sự tách biệt giữa bản thân họ với những người khác. Họ biết rằng chính họ đang có những trải nghiệm cá nhân của cái tổng thể.

Ôi, tuyệt thật. Giờ thì Ngài đang đề cập đến nền văn minh tiến hóa cao của vũ trụ. Con đã chờ rất lâu để nghe về điều này.

Đúng, Ta nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta khám phá về điều đó.

Nhưng trước khi chúng ta bắt đầu, con chỉ đơn giản muốn đề cập lại một lần cuối cùng về vấn đề phá thai. Ở đây Ngài đã nói rằng, bởi vì không có bất kỳ điều gì xảy ra mà chống lại với ý muốn của linh hồn loài người, nên giết một ai đó sẽ không sao, phải không? Ngài không bỏ qua cho việc phá thai, hoặc cho chúng con một “lối thoát” ra khỏi vấn đề này, phải không?

Ta không tha thứ cũng không lên án việc phá thai, chiến tranh cũng thế.

Mọi người dân của mọi quốc gia nghĩ rằng Ta tha thứ cho các cuộc chiến tranh mà họ đang chiến đấu, và lên án cuộc chiến tranh mà quân địch của họ đang chiến đấu. Mọi người dân của mọi quốc gia đều nghĩ rằng “Thượng Đế đứng về phía mình”. Tất cả đều mang cái vẻ tương tự nhau. Thật vậy, mọi người đều cảm nhận cùng một thứ – hoặc ít nhất cũng hy vọng rằng mỗi quyết định và lựa chọn họ đưa ra chính là sự thật.

Và con có biết lý do tại sao tất cả các sinh mệnh này đều tin rằng Thượng Đế đứng về phía họ hay không? Bởi vì Ta là thế. Và tất cả các sinh mệnh đều nhận biết được điều này.

Còn một cách nói khác nữa, “Mong muốn của con dành cho con, cũng là mong muốn của Ta dành cho con”. Và cũng còn cách nói khác nữa, Ta sẽ cho con tất cả những gì con muốn.

Không có bất kỳ tự do ý chí nào nếu đưa nó vào con đường dẫn đến sự trừng phạt. Điều này nhạo báng tự do ý chí và làm giả mạo nó.

Vì vậy, đối với việc phá thai hoặc chiến tranh, mua chiếc xe hơi hoặc kết hôn với người nào đó, có quan hệ tình dục hay không có quan hệ tình dục, “làm nhiệm vụ của mình” hay không “làm nhiệm vụ của mình,” chẳng có gì gọi là đúng và sai cả, và Ta cũng không có sự thiên vị trong vấn đề này.

Tất cả các con đang trong quá trình khẳng định chính bản thân mình. Mỗi một hành động đều là một định nghĩa về bản thân con.

Nếu con hài lòng với cách con tự sáng tạo ra bản thân mình, nếu nó có lợi cho con, thì con vẫn sẽ tiếp tục làm mọi thứ theo cách đó. Nếu không, con sẽ dừng lại. Điều này được gọi là tiến hóa. Quá trình này rất chậm bởi vì, theo như tiến hóa của các con, các con vẫn tiếp tục thay đổi ý tưỡng về điều gì là có lợi ích cho mình, các con vẫn thay đổi về khái niệm “hài lòng”.

Hãy nhớ những gì Ta đã nói trước đó. Con có thể đánh giá một người hay một xã hội tiến hóa cao bao nhiêu qua khái niệm “hài lòng” của sinh mệnh và xã hội đó. Nếu các con gây ra chiến tranh và giết chết người khác là phục vụ tốt cho con, thì con sẽ làm như thế. Nếu các con phá thai mà có lợi cho các con, các con sẽ làm như thế. Điều duy nhất mà thay đổi khi các con tiến hóa chính là khái niệm về điều gì là có ích cho các con. Và nó dựa trên những gì các con đang cố gắng để làm.

Nếu con đang cố gắng để đến được Seattle, thì đi về hướng San Jose sẽ không có ích cho con. Không phải là “sai lầm về mặt đạo đức” khi đi đến San Jose – nó đơn giản chỉ là không có lợi cho con.

Câu hỏi về những gì con đang cố gắng để làm, đã trở thành một câu hỏi quan trọng hàng đầu. Không chỉ trong cuộc sống của các con nói chung, nhưng trong từng giây từng phút của cuộc đời các con. Bởi trong những khoảng khắc cuộc đời, sự sống được sáng tạo nên.

Tất cả điều này được nói rất chi tiết tại phần đầu của đối thoại của chúng ta, mà con đặt tên là Quyển 1. Ta cũng đang lặp đi lặp lại nó ở đây bởi vì con có vẻ cần một lời nhắc nhở, và con cũng sẽ không bao giờ đặt câu hỏi với Ta về việc phá thai nữa.

Khi con đang chuẩn bị để phá thai, hoặc khi con đang chuẩn bị hút thuốc, hoặc khi con đang chuẩn bị để chiên xào và ăn thịt con vật nào đó, khi con đang chuẩn bị tông chết ai đó trên xa lộ – bất kể vấn đề là lớn hay nhỏ, bất kể sự lựa chọn đó là lớn hay nhỏ, chỉ có một câu hỏi duy nhất để xem xét mà thôi:

Tôi Thực Sự Có Phải Là Người Này Không? Đây có phải là người tôi chọn để trở thành?

Và hãy hiểu được điều này: Chẳng có vấn đề nào mà không quan trọng. Tất cả mọi thứ đều quan trọng. Sự trọng đại ở chỗ là Con Là Ai và là gì.

Những hành động của con đều là định nghĩa về Tự Thân con.

Đó là câu trả lời cho câu hỏi của con về việc phá thai. Đó là câu trả lời cho câu hỏi của con về chiến tranh. Đó là câu trả lời cho câu hỏi của con về việc hút thuốc và ăn thịt, cũng như tất cả các câu hỏi khác về hành vi của loài người mà con từng đặt ra. Mỗi một hành động đều là một định nghĩa về bản thân con.

Ta muốn nói cho con biết, đứa con yêu dấu của Ta, về vấn đề Con Là Ai, và Con Chọn Để Trở Thành Ai, điều đó rất quan trọng. Không chỉ bởi vì nó đặt định ra mức độ trải nghiệm của con, mà còn bởi vì nó tạo ra bản chất tự nhiên của Ta.

Trong toàn bộ cuộc đời mình, các con đều được bảo rằng Thượng Đế tạo ra các con. Nhưng giờ đây, Ta đến để nói với các con rằng:

Các con đang tạo ra Thượng Đế.

Đó là một sự thay đổi lớn lao về nhận thức của các con, Ta biết điều đó.

Nhưng rất cần thiết để các con đi đến công việc thực sự của mình.

Đây là công việc thần thánh mà Chúng ta phải làm, con và Ta. Đây là nơi linh thiêng mà Chúng ta đang bước đi.

Đây chính là Con Đường.

Trong từng khoảnh khắc, Thượng Đế đều thể hiện Bản Thân bên trong và thông qua con. Con luôn luôn có lựa chọn để sáng tạo ra Thượng Đế theo nhiều cách, và Thượng Đế không bao giờ lấy đi cơ hội đó của con, cũng không bao giờ trừng phạt con vì đã tạo ra một lựa chọn “sai lầm”.

Tuy nhiên, không phải con không có sự chỉ dẫn trong vấn đề này. Nó được xây dựng bên trong con thành một hệ thống chỉ dẫn nội tại, nó cho con thấy con đường trở về nhà.

Đây là tiếng nói thì thầm với con, luôn luôn là sự lựa chọn cao nhất của con, luôn luôn là hướng nhìn ưu tú nhất của con. Tất cả những gì con cần làm chính là chú ý đến giọng nói đó, và đừng phớt lờ nó.

Trong suốt lịch sử của các con, Ta đã gửi đến rất nhiều vị Thầy. Từng ngày từng giờ Ta đều gửi đến các con những thông điệp đầy vui mừng và hạnh phúc.

Kinh Thánh đã được viết ra, và sự sống thần thánh thật sinh động, để con có thể biết được một chân lí vĩnh cửu: Các con và Ta là Một.

Giờ đây, một lần nữa Ta lại gửi cho các con những lời kinh khác nữa, thứ mà các con đang cầm trên tay.

Giờ đây, một lần nữa Ta lại gửi đến cho các con những thông điệp khác, với mong muốn rằng sẽ mang đến cho các con

Những Lời Nói của Thượng Đế. Con có lắng nghe những lời này hay không? Liệu con sẽ nghe được những thông điệp này chứ? Liệu con có trở nên một với tất cả?

Đó là câu hỏi to lớn. Đó là lời mời gọi huy hoàng. Đó là sự quyết định đầy vẻ vang. Cả thế giới đang chờ đợi lời thông cáo của con. Và con đang thực hiện lời thông cáo đó thông qua cuộc đời, qua cách sống của mình.

Chủng tộc loài người không có cơ hội để nâng nhận thức thấp kém của mình lên, chỉ cho đến khi nào mỗi người trong các con tự mình nâng tư tưởng lên đến mức độ cao nhất.

Những tư tưởng ấy đều được thể hiện thông qua con, chính các con sáng tạo ra khuôn mẫu, lập nên khung sườn, bày biện ra như một hình mẫu cho trải nghiệm ở mức độ cao hơn của nhân loại.

Các con chính là con đường và là sự sống. Cả thế giới đều sẽ dõi theo con. Con không có sự lựa chọn trong vấn đề này. Vấn đề duy nhất chính là con không được tự do lựa chọn. Nó đơn giản Đã Là Như Thế. Cả thế giới sẽ dõi theo từng tư tưởng của các con về bản thân mình. Nó đã là như thế, và sẽ là như thế. Đầu tiên là suy nghĩ của các con về bản thân mình đến trước, sau đó sẽ sẽ thể hiện ra tới toàn bộ thế giới vật lý.

Những gì con suy nghĩ, thì con sẽ tạo ra. Những gì con sáng tạo ra, thì con sẽ trở thành. Những gì con trở thành, thì con sẽ thể hiện nó. Những gì con thể hiện, thì con sẽ trải nghiệm. Những gì con đang trải nghiệm, đó chính là con. Những gì mà là con, thì con suy nghĩ. Vòng tròn đã hoàn tất. Công việc thiêng liêng mà con đang tham gia thực sự chỉ mới bắt đầu, giờ thì, con đã hiểu được con đang làm gì.

Chính con là nguồn gốc khiến con nhận thức được điều này, chính con là nguyên nhân khiến con phải bận tâm. Và hơn bao giờ hết, giờ đây con đang bận tâm về Con Thực Sự Là Ai. Giờ thì con đã nhìn thấy toàn bộ bức tranh.

Con Là Ai, Ta là ai. Các con đang định nghĩa Thượng Đế.

Ta đưa con vào dạng vật lý để Ta có thể nhận biết và trải nghiệm Tự Thân Ta. Cuộc sống tồn tại như một công cụ để Thượng Đế có thể biến khái niệm thành trải nghiệm. Nó cũng tồn tại để các con có thể làm điều tương tự. Vì con chính là Thượng Đế, đang thực thi mọi sự.

Ta lựa chọn để tái sáng tạo Bản Thân Ta nhiều thêm nữa trong cùng một thời điểm Ta lựa chọn để trải nghiệm phiên bản vĩ đại nhất mà Ta từng có về Ta Là Ai. Ta đã sáng tạo ra các con, để các con có thể sáng tạo lại Chính Ta.

Đây chính là công việc thiêng liêng của Chúng ta. Đây là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của Chúng ta. Đây là lý do tốt đẹp nhất cho sự tồn tại của Chúng ta.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here