ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 3: Chương 16

0
174

CHƯƠNG 16

 

Đấy mới là những điều con muốn nghe! Đó là lí do khiến con đến đây để trải nghiệm! Nguồn cảm hứng, không bị mất giá trị.

Con không bao giờ bị giảm giá trị, trừ phi con nghĩ rằng mình là như vậy.

Con không bao giờ bị Thượng Đế phán xét hay bị coi là sai trái.

Rất nhiều người không có khái niệm về một Thượng Đế – Người luôn nói rằng “Không có cái gì là đúng và sai,” Người cũng tuyên bố rằng chúng ta không bao giờ bị phán xét.

Ôi, thật là! Mới đầu thì các con nói rằng Ta đang phán xét chỉ trích các con, rồi các con lại thất vọng khi biết Ta không phải như vậy.

Con biết, con biết rồi. Thật là lộn xộn đúng không. Chúng con thật là… phức tạp. Chúng con không muốn Ngài phán xét, nhưng chúng con lại làm thế. Chúng con không muốn Ngài trừng phạt, nhưng chúng con lại cảm thấy lạc lõng khi không có những điều ấy. Và khi Ngài nói, cũng giống như trong hai quyển sách trước, “Ta sẽ không bao giờ trừng phạt các con,” chúng con vẫn không thể tin vào nó, thậm chí một số người trong chúng con gần như nổi điên vì điều đó. Bởi vì nếu Ngài không đến để phán xét và trừng phạt chúng con, vậy thì cái gì có thể giữ cho chúng con đi đúng và chính xác? Và nếu như tại thiên đàng không có “sự công bằng”, vậy thì ai có thể ngăn chặn tất cả những điều bất công bằng trên Trái Đất?

Tại sao các con lại so đo tính toán thiên đàng để nó phải phù hợp với cái mà các con gọi là “bất công bằng”. Nó đâu có phải những cơn mưa rơi xuống từ thiên đàng đâu nào?

Vâng ạ.

Và Ta muốn nói với con điều này: Cơn mưa của sự công bình và bất công bình thì đều giống như nhau.

Nhưng còn điều này thì sao, “Thiên Chúa đã nói, Ngài sẽ báo thù”.

Ta chưa từng nói điều đó. Một ai đó trong các con đã dựng lên thứ này, và phần còn lại trong các con lại tin vào nó.

“Công bình” không phải là một cái gì đó mà con sẽ gặp phải sau khi con hành động, nhưng chính là cái cách con hành động. Công bình chính là hành động, chứ không phải là sự trừng phạt vì một hành động nào đó.

Con cũng nhận thấy vấn đề trong xã hội của chúng con về việc chúng con đang tìm kiếm “sự công bình” xuất hiện theo sau “sự bất công”, đáng lý ra phải “làm việc công bình” ngay từ đầu mới đúng.

Ngay từ đầu! Các con phải đưa nó lên ngay từ đầu! Công bình chính là một hành động, chứ không phải là một phản ứng.

Do đó, đừng nhìn Ta với cái kiểu ” Ta sửa chữa tất cả mọi thứ vào lúc cuối cùng” bằng cách áp đặt một số hình thức của công lý vào “thế giới bên kia”. Ta nói cho con biết điều này: không có “thế giới bên kia” hay “thế giới sau khi chết”, chỉ có duy nhất sự sống mà thôi. Cái chết không tồn tại. Và cái cách mà con trải nghiệm và sáng tạo ra cuộc sống của mình, như những cá nhân và như một xã hội toàn thể, chính là minh chứng cho những gì mà các con nghĩ là công bình.

Vậy ở đây, Ngài không nhìn nhận chủng tộc loài người là một loài tiến hóa cao, phải không? Ý con là, nếu toàn bộ quá trình tiến hóa giống như đã được đặt trên một sân bóng đá, vậy thì chúng con đang ở chỗ nào?

Trên vạch đá phạt 11 mét.

Ngài đang đùa đấy à.

Đâu có.

Chúng con đang ở vạch đá phạt 11 mét ư?

Này, các con đã di chuyển từ 6 đến 11 chỉ trong nửa thế kỷ qua.

Có bất kỳ cơ hội nào để ghi bàn thắng hay không?

Tất nhiên rồi! Nếu như các con không mò mẫm quả bóng thêm lần nữa.

Là sao?

Như Ta đã nói, đây không phải là lần đầu nền văn minh của các con đứng trên bờ vực này. Ta muốn lặp lại điều này, bởi vì nó rất quan trọng. Trước đây trên chính hành tinh này, nền công nghệ của các con đã phát triển quá xa so với khả năng sử dụng nó một cách có trách nhiệm. Các con cũng đang tiến gần đến cùng một mốc lịch sử đó thêm một lần nữa. Nó cực kỳ quan trọng nên các con phải hiểu được.

Công nghệ hiện tại của các con cũng có nguy cơ vượt quá khả năng biết sử dụng nó một cách khôn ngoan. Xã hội của các con đang trên bờ vực trở thành một sản phẩm của công nghệ, chứ không phải công nghệ là một sản phẩm của xã hội nữa.

Khi một xã hội trở thành một sản phẩm của công nghệ, nó sẽ tự phá hủy chính nó.

Tại sao vậy? Ngài có thể giải thích điều đó không?

Có chứ. Vấn đề quan trọng chính là sự cân bằng giữa công nghệ và vũ trụ học, vũ trụ học về toàn bộ sự sống.

Ngài có ý gì khi nói “vũ trụ học về toàn bộ sự sống” vậy?

Đơn giản chỉ là thế, nó là cái cách mà mọi thứ vận hành. Hệ thống. Quá trình.

Đấy chính là cách thức điên rồ của Ta, con biết mà.

Con đã hy vọng thế.

Và trớ trêu thay, một khi các con tìm ra được cách thức đó, một khi các con bắt đầu hiểu nhiều hơn và nhiều hơn nữa về vũ trụ vận hành như thế nào, các con sẽ chơi một trò cực kỳ mạo hiểm có thể dẫn đến sự sụp đổ. Thế nên, sự thiếu hiểu biết có khi lại hạnh phúc.

Tự bản thân vũ trụ đã là một công nghệ. Một nền công nghệ vĩ đại nhất. Nó vận hành một cách hoàn hảo. Theo cách riêng của nó. Nhưng một khi các con đạt được tới đó và bắt đầu làm bừa bộn mọi thứ trong nguyên tắc và quy luật vũ trụ, các con sẽ dẫn tới việc phá vỡ những quy luật ấy. Và đó chính là quả phạt penalty tại 40 thước.

Một trở ngại lớn cho đội chủ nhà.

Đúng vậy.

Vì vậy, có phải chúng con đã rời khỏi giải đấu của chính mình ngay tại đây?

Các con đang đến rất gần rồi. Chỉ có các con mới có thể định đoạt được việc các con có rời giải đấu hay không. Các con quyết định nó bằng chính hành động của mình. Ví dụ, các con biết rằng năng lượng nguyên tử hiện nay có thể thổi tung toàn bộ vương quốc của các con.

Vâng ạ, nhưng chúng con sẽ không làm điều đó đâu. Chúng con đủ thông minh mà. Chúng con sẽ ngăn chặn chính mình.

Thật không? Các con vẫn đang tiếp tục sản xuất vũ khí hủy diệt hàng loạt theo chính cách mà các con đã từng làm, rất nhanh chóng, chúng sẽ đến tay của một ai đó, những kẻ sẽ chiếm giữ thế giới cho riêng mình – hoặc tìm cách phá hủy nó.

Các con đang đưa cho lũ trẻ những que diêm, sau đó lại hy vọng rằng chúng đừng đốt cháy nơi ấy, rồi các con sẽ sớm học được bài học về cách sử dụng que diêm của chính mình.

Phương án giải quyết lại là một điều rất hiển nhiên. Hãy để những đứa trẻ tránh xa những que diêm ra. Sau đó, hãy quăng hết những que diêm của chính mình đi.

Nhưng như thế là quá nhiều để mong đợi một xã hội nguyên thủy tự hóa giải hết khả năng gây hại của chính nó. Và như vậy, giải trừ vũ khí hạt nhân – giải pháp cuối cùng của chúng con – xuất hiện như một câu hỏi khó khăn.

Chúng con thậm chí không thể chấp nhận việc ngừng thử nghiệm hạt nhân. Chúng con là một chủng loài không thể kiểm soát được chính mình.

Và nếu như các con không tự giết chính mình với thứ vũ khí hạt nhân điên rồ ấy, thì các con cũng phá hủy thế giới này bằng việc hủy hoại môi trường. Các con đang làm suy giảm đi hệ sinh thái của mẹ Trái Đất nhưng các con vẫn tiếp tục biện hộ rằng mình có làm thế đâu.

Thế còn chưa đủ, các con còn đang mày mò với các dạng sống sinh hóa. Nhân bản vô tính và kỹ thuật di truyền, các con không làm điều đó với mục đích chăm sóc nuôi dưỡng chủng loài của mình, mà là đang tạo mối đe dọa có thể dẫn tới những thảm họa khủng khiếp bất cứ lúc nào. Nếu các con không cẩn thận, các con sẽ gây ra thảm họa hạt nhân và thảm họa môi trường, y chang những đứa trẻ đang nghịch phá vậy. Bằng cách phát triển các loại thuốc để tăng khả năng làm việc của cơ thể lên mức tối đa, các con đã tạo ra những chủng virus mới vô cùng mạnh mẽ, có thể tấn công và giết chết toàn bộ chủng loài của các con.

Ngài đang làm con thấy sợ đấy. Đó chính là thua cuộc, phải không? Trò chơi kết thúc?

Không. Đó là lúc để tung ra một kinh Kính Mừng, và tiền vệ đang nhìn ngó xung quanh để tìm khu vực trống mà đón bóng.

Con hiểu chưa nào? Con nhắm rằng các con có thể đón nhận được hay không?

Ta là một tiền vệ và vào lần cuối cùng khi Ta nhìn quanh, các con và Ta đang mặc cùng một màu áo. Chúng ta có còn chung một đội không?

Con nghĩ chỉ có một đội duy nhất thôi! Ai là thành viên của đội kia vậy?

Mỗi một suy nghĩ mà bỏ qua sự hiệp nhất của chúng ta, mỗi một ý tưởng mà ngăn cách chúng ta, mỗi một hành động mà thông báo rằng chúng ta không phải một khối đoàn kết. Đội kia “là không có thật, nhưng nó là một phần thực tại của các con, vì các con đã khiến nó như vậy.

Nếu các con không cẩn thận, công nghệ mà được tạo ra để phục vụ các con sẽ giết chết chính các con.

Hiện giờ con cũng có thể nghe được vài người phàn nàn rằng: “Nhưng một người thì có thể làm được gì chứ?”

Họ có thể bắt đầu bằng chính cái câu “một người thì có thể làm được gì?”

Ta đã nói với con rồi, có hàng trăm quyển sách nói về chủ đề này. Đừng phớt lờ chúng nữa. Hãy đọc chúng đi nào. Hành động theo đó. Đánh thức những người khác. Bắt đầu một cuộc cách mạng. Khiến nó trở thành một cuộc cách mạng của sự tiến hóa.

Chúng không phải là những gì đã từng diễn ra trong một thời gian dài chứ?

Phải và không phải. Quá trình tiến hóa sẽ cứ liên tục mãi mãi, tất nhiên là thế rồi. Nhưng hiện giờ quá trình đó đang thực hiện một vòng xoắn mới. Có một sự biến chuyển mới ở đây. Hiện nay các con đang trở nên nhận thức được rằng các con đang tiến hóa. Không những các con đang tiến hóa, mà là tiến hóa như thế nào. Giờ thì các con đã nhận biết được quá trình tiến hóa – và qua đó sáng tạo ra thực tại của các con.

Trước đây, các con đơn giản chỉ là những người quan sát các phần của mình tiến hóa. Bây giờ các con đang là người tham gia có nhận thức. Càng ngày càng có nhiều người nhận thức được sức mạnh của tâm trí, mối liên hệ lẫn nhau của họ với tất cả mọi thứ xung quanh, và bản chất thực sự của họ chính là một sinh mệnh thiêng liêng. ‘Càng ngày càng có nhiều người hơn bao giờ hết đang sống tại nơi đó, thực hành nguyên tắc mà gọi lên và tạo ra những kết quả cụ thể, những kết quả mong muốn, và những trải nghiệm như dự định.

Sự thật này chính là một cuộc cách mạng của sự tiến hóa, càng ngày càng nhiều người trong các con biết sáng tạo ra những trải nghiệm giá trị, sự biểu hiện trực tiếp của Con Thực Sự Là Ai, và sự biểu thị của Con Chọn Trở Thành Ai.

Đó là những thứ làm cho đây là thời kỳ then chốt. Đó là lý do tại sao đây là thời khắc quan trọng. Lần đầu tiên trong lịch sử từng được ghi chép hiện nay của các con (mặc dù đây không phải lần đầu tiên trong kinh nghiệm của loài người), các con vừa có cả công nghệ lẫn sự hiểu biết cách thức để sử dụng nó, để tiêu diệt toàn bộ thế giới của chính mình. Các con thậm chí còn có thể làm cho giống loài của mình tuyệt chủng.

Đây chính xác là một điều nằm trong quyển sách có tên gọi là Tiến Hóa Nhận Thức của Barbara Marx Hubbard.

Đúng thế đấy.

Nó là một tài liệu hấp dẫn, với tầm nhìn tuyệt vời về làm cách nào chúng ta có thể tránh được những hậu quả thảm khốc giống các nền văn minh trước đây, và tạo ra một thiên đường thực sự trên Trái Đất. Ngài đã truyền cảm hứng cho nó à!

Ta nghĩ rằng Barbara có thể nói rằng Ta đã có góp một phần trong đó.

Ngài từng nói trước đó rằng Ngài đã truyền cảm hứng cho hàng trăm nhà văn, rất nhiều sứ giả. Vậy có quyển sách nào Ngài muốn chúng con lưu ý đến không?

Có quá nhiều để có thể liệt kê ra ở đây. Tại sao con không tự mình tiến hành tìm kiếm? Sau đó, tạo một danh sách về những cuốn nào làm con thấy thích thú, và chia sẻ cho những người khác.

Ta đã phát ngôn thông qua các tác giả, nhà thơ, nhà viết kịch từ lúc khởi đầu của thời gian. Ta đã đặt chân lý của Ta trong lời bài các bài hát, và trên từng bức tranh, trong các tác phẩm điêu khắc, và trong mỗi nhịp đập của trái tim con người.

Mỗi một người đến với sự khôn ngoan đều bằng hành trình dễ hiểu nhất, dọc theo một con đường thân thuộc nhất. Mỗi sứ giả của Thượng Đế đều nhận được sự thật trong những thời khắc giản dị nhất, và chia sẻ nó với sự mộc mạc như nhau.

Con cũng là một sứ giả. Hãy đi và nói với mọi người cùng chung sống với nhau trong chân lý cao đẹp nhất. Hãy cùng nhau chia sẻ sự khôn ngoan thông thái. Cùng nhau trải nghiệm tình yêu thương. Hãy cùng nhau tồn tại trong bình yên và hòa thuận. Sau đó, các con sẽ trở thành một xã hội tiến hóa cao, chẳng hạn như những giống loài mà chúng ta từng nhắc đến.

Vậy, sự khác biệt chính giữa xã hội của chúng con và nền văn minh phát triển cao hơn ở những nơi khác trong vũ trụ chính là nhận thức mà chúng con đang có về “sự chia tách”.

Đúng thế. Nguyên tắc chỉ đạo đầu tiên của một nền văn minh tiên tiến chính là sự thống nhất. Sự nhận thức về Cái Một Duy Nhất, và sự thiêng liêng của toàn bộ sự sống. Thế nên những gì chúng ta tìm thấy trong tất cả các xã hội tiến hóa cao chính là họ không bao giờ tước đi sinh mạng của một người mà chống lại ý muốn của người ấy, trong bất cứ trường hợp nào?

Không có trường hợp nào luôn sao?

Không.

Thậm chí nếu bị tấn công ư?

Trường hợp đó không thể xảy ra ở xã hội hay chủng loài tiến hóa cao ấy.

Không phải trong chủng loài, nhưng từ bên ngoài thì sao?

Nếu một chủng loài tiến hóa cao bị tấn công bởi một chủng loài khác, chắc hẳn kẻ tấn công là loài kém tiến hóa. Thật vậy, kẻ tấn công về cơ bản chính là những sinh mệnh nguyên thủy. Không có bất cứ sinh mệnh tiến hóa nào mà lại đi tấn công người khác.

Con hiểu rồi.

Lý do duy nhất một loài bị tấn công có thể giết chết loài khác chính là kẻ bị tấn công ấy đã quên mất Nó Thực Sự Là Ai. Nó là sinh mệnh đầu tiên nghĩ rằng mình là một thể xác – một thân thể vật lý – và rồi nó có thể tiêu diệt kẻ đã tấn công nó, vì nó sợ hãi “mạng sống của nó sẽ kết thúc”.

Mặt khác, nếu sinh mệnh ấy hiểu ra được rằng nó không phải là thân xác ấy, nó sẽ không bao giờ kết liễu những sinh mệnh khác – vì nó chẳng có lí do gì để làm thế. Nó sẽ để cái thân xác thịt này qua một bên và di chuyển vào sự trải nghiệm cái tự thân không phải thân xác.

Cũng giống như Obi-Wan Kenobi!

Đúng, chính xác đấy. Các nhà văn mà các con thường hay gọi là “khoa học viễn tưởng” thường dẫn dắt các con tới gần sự thật hơn.

Con phải dừng lại ở đây thôi. Điều này có vẻ không đúng với những gì đã được nói trong Quyển 1.

Cái gì vậy?

Quyển 1 nói rằng khi ai đó đang lợi dụng bạn, thật không tốt nếu bạn cứ cho phép điều đó tiếp diễn. Quyển 1 cũng nói rằng, khi hành động với tình yêu, thì bao gồm cả bản thân trong số đó nữa. Và nó dường như nói, hãy làm bất cứ điều gì để ngăn chặn sự tấn công vào bản thân mình. Nó thậm chí còn nói rằng chiến tranh là bình thường vì nó như một phản ứng lại sự tấn công – và đây là một trích dẫn trực tiếp: “những kẻ chuyên quyền không được phép phát triển, chế độ chuyên quyền của chúng phải bị ngăn chặn.”

Nó cũng nói rằng “lựa chọn để được giống như Thượng Đế không có nghĩa là bạn chọn trở thành một kẻ tử vì đạo. Và chắc chắn nó cũng không có nghĩa là bạn lựa chọn trở thành một nạn nhân.”

Giờ thì Ngài lại đang nói rằng những sinh mệnh tiến hóa cao hơn sẽ không bao giờ kết thúc mạng sống của thể xác người khác. Làm thế nào những điều này có thể đi chung với nhau cho được?

Con hãy đọc lại những tài liệu của Quyển 1. Thật kỹ càng.

Ta đã đưa ra tất cả các câu trả lời, và tất cả đều phải được xem xét, trong bối cảnh mà con tạo ra, bối cảnh của câu hỏi của con. Hãy đọc những lời phát biểu của con từ trang 127 của Quyển 1. Trong đó con đã cho thấy rằng con chưa sẵn sàng mở cửa cho một cấp độ nhận thức mới. Con đã nói rằng đôi khi những lời nói và hành động của người khác làm tổn thương đến con. Cứ cho rằng nó là như vậy đi, con đã hỏi cách nào là tốt nhất để phản ứng lại những trải nghiệm của sự tổn thương hoặc suy sụp. Ta đã trả lời tất cả.

Ta đã nói ngay từ đầu rằng ngày mới sẽ đến khi những lời nói và hành động của người khác không còn làm con đau khổ nữa. Giống như ObiWan Kenobi, con sẽ trải nghiệm được sự không bị tổn thương, ngay cả khi ai đó đang “giết” con.

Đó chính là mức độ của sự tỉnh thức mà những thành viên trong xã hội tiến hóa mà Ta đang mô tả đã đạt tới được. Những sinh mệnh trong các xã hội đó luôn nhận thức rõ ràng về Họ Là Ai và những gì không phải là họ. Rất khó gây ra cho họ một trải nghiệm về sự “tổn thương” hay “đau khổ”, thậm chí ngay cả khi đưa họ đến bờ vực của cái chết vật lý. Họ chỉ đơn giản là sẽ rời bỏ thân xác và để lại nó cho con, nếu con cảm thấy cần thiết phải làm như vậy.

Điều tiếp theo mà Ta đã đưa ra trong Quyển 1 chính là phản ứng của con đối với những lời nói hoặc hành động của người khác, là minh chứng cho thấy con đã quên Con Là Ai. Nhưng, tại đó Ta cũng nói, điều đó bình thường thôi. Đó là một phần trong quá trình tăng trưởng lên trên. Nó là một phần của sự tiến hóa.

Sau đó, Ta đã đưa ra một phát biểu rất quan trọng. Trong toàn bộ quá trình tăng trưởng của các con “các con phải thực hiện mọi thứ ở đúng cấp độ của mình. Mức độ của sự hiểu biết, mức độ của sự thiện ý, mức độ của sự ghi nhớ.” Tất cả mọi thứ khác Ta cũng đã nói ra ở đó. Ta thậm chí còn cho biết, tại trang 129, “Ta giả định rằng mục đích của cuộc đối thoại này chính là con vẫn còn đang tìm kiếm để nhận ra (làm cho nó thành ‘hiện thực’) Con Thực Sự Là Ai.” Trong bối cảnh của một xã hội mà các sinh mệnh không nhớ được Họ Thực Sự Là Ai, thì những gì Ta nói với con trong Quyển 1 là đúng. Nhưng con đã không hỏi Ta những câu hỏi giống như con đang đặt ra ở đây. Ở đây con chỉ

yêu cầu Ta mô tả các xã hội phát triển cao trong vũ trụ.

Không chỉ đối với các chủ đề trước, mà ngay trong chủ đề chúng ta đang nhắc đến ở đây, nó sẽ rất có ích nếu các con không nhìn nhận những lời mô tả của Ta về các nền văn minh khác là một lời chỉ trích đến các con.

Chẳng có gì gọi là chỉ trích ở đây cả. Cũng chẳng có bất kỳ thứ gì gọi là lên án nếu như con không nghĩ như thế – không hành động như thế – hãy trở nên những sinh mệnh tiến hóa cao hơn. Và vì vậy những gì Ta đã nói ở đây là về những chúng sinh tiến hóa trong vũ trụ sẽ không bao giờ “giết” một sinh mệnh khác trong sự tức giận. Điều đầu tiên, họ không trải nghiệm sự giận dữ.

Thứ hai, họ sẽ không kết thúc trải nghiệm của bất kỳ người nào khác mà không có sự chấp thuận của sinh mệnh đó.

Và thứ ba – trả lời cụ thể câu hỏi của con – họ sẽ không bao giờ cảm thấy “bị tấn công”, thậm chí là từ bên ngoài xã hội hay chủng loài của họ, bởi vì để cảm thấy “bị tấn công” con phải có cảm nhận rằng một người nào đó đang lấy đi thứ gì đó của con – mạng sống, người yêu, tự do, tài sản hoặc nhiều thứ khác.

Và một sinh mệnh tiến hóa cao sẽ không bao giờ trải nghiệm điều đó, bởi vì một sinh mệnh tiến hóa chỉ đơn giản là sẽ cho con bất cứ điều gì con nghĩ con cần, thật đáng buồn là các con lại ở trong thế sẵn sàng đoạt lấy chúng bằng vũ lực – thậm chí có thể tước đi mạng sống của sinh mệnh tiến hóa ấy – đó là bởi vì sinh mệnh tiến hóa biết rằng cô ấy có thể sáng tạo ra tất cả mọi thứ thêm nữa.

Cô ấy sẽ hoàn toàn tự nhiên cho đi mọi thứ, đến một sinh mệnh kém hơn, người mà không nhận thức được những điều này. Những sinh mệnh tiến hóa cao không phải là những kẻ tử vì đạo, cũng không phải là nạn nhân của bất cứ kẻ chuyên quyền nào. Còn vượt xa hơn thế. Những sinh mệnh tiến hóa cao không chỉ nhận thức rõ ràng rằng họ có thể sáng tạo ra mọi thứ thêm nữa, họ thậm chí còn biết rằng mình không bắt buộc phải làm như vậy. Anh ấy hiểu rõ rằng anh ta chẳng cần bất cứ thứ gì để trở nên hạnh phúc, hay để sống sót. Anh ấy hiểu rằng mình không đòi hỏi bất cứ gì cho bản thân mình, và rằng “tự thân anh ấy” chẳng có gì phải làm với những điều kiện vật chất. Những sinh mệnh tiến hóa thấp hơn thường là những chủng loài không nhận thức được điều này. Cuối cùng, một sinh mệnh tiến hóa cao luôn hiểu rằng cô ấy và kẻ tấn công mình đều là Một. Cô nhìn thấy những kẻ tấn công mình cũng là một phần bị thương của Tự Thân cô ta. Chức năng của cô trong hoàn cảnh đó chính là để hàn gắn mọi vết thương, để cái Tất Cả Trong Một lại có thể nhận thức được bản thân nó thực sự là như thế nào. Cho đi tất cả những gì cô ấy có cũng giống như tặng cho con một viên thuốc aspirin vậy.

Ồ. Khái niệm gì thế này. Nhận thức gì thế này! Con cần phải quay trở lại với một vài thứ mà Ngài vừa mới nói. Ngài nói rằng những sinh mệnh tiến hóa cao…

… Cứ viết tắt là “HEBs” (Highly Evolved Beings: HEBs) đi. Tên đó dài quá mà cứ phải gọi đi gọi lại.

Tốt thôi. Vâng, Ngài nói rằng “những sinh mệnh tiến hóa cao” sẽ không bao giờ kết thúc trải nghiệm thể xác của người khác mà không có sự cho phép của chính người đó.

Đúng vậy.

Nhưng tại sao lại có chuyện một sinh mệnh lại cho phép kẻ khác kết thúc mạng sống thể xác của mình được cơ chứ?

Có vô vàn lí do. Có thể nó sẽ trở thành thức ăn, ví dụ thế. Hoặc để phục vụ một vài nhu cầu cần thiết khác, như ngăn chặn một cuộc chiến tranh chẳng hạn.

Điều này có phải là lý do tại sao có những người không giết động vật để làm thức ăn hoặc lấy da mà chưa xin phép linh hồn của sinh mệnh ấy.

Đúng rồi. Đây là cách người Mỹ bản xứ các con hay làm, họ thậm chí không dám ngắt một bông hoa, một ngọn cỏ, một nhánh cây mà chưa xin phép. Tất cả các nền văn hóa bản địa của các con cũng làm như vậy.

Thật thú vị, những nền văn hóa như thế lại bị các con gọi là “người nguyên thủy”.

Ôi trời, Ngài đang nói với con rằng con không thể nhổ một củ cải mà chưa xin phép nó à?

Con có thể làm bất cứ điều gì con lựa chọn để làm. Con đã hỏi Ta rằng “những sinh mệnh tiến hóa” sẽ làm gì kia mà.

Không lẽ người Mỹ bản địa là sinh mệnh tiến hóa cao à?

Cũng như tất cả các chủng tộc và mọi giống loài, một số thì là như vậy, số khác thì không. Mặc dù nên văn minh của họ đã từng đạt đến trình độ rất cao. Các truyền thuyết chứa đựng những thông tin về trải nghiệm văn hóa của họ cũng ở mức độ rất cao. Nhưng các con đã buộc họ phải kết hợp truyền thuyết của riêng họ với truyền thuyết của các con.

Chờ đã! Ngài đang nói điều gì thế? Người da đỏ man rợ lắm! Đó là lý do tại sao chúng con đã tiêu diệt họ, và đưa họ đến nhà tù mà chúng con gọi là vùng đất dành riêng cho người da đỏ! Thậm chí bây giờ chúng con còn đặt những bãi chơi gôn tại những địa điểm linh thiêng của họ, tại sao thế. Chúng con phải làm như vậy. Nếu không, họ sẽ có cơ hội tôn vinh những vùng đất thiêng liêng ấy, và nhớ lại những câu chuyện lịch sử, cử hành những nghi lễ thần thánh.

Ta thấy được toàn cảnh bức tranh ấy rồi.

Không, thật luôn đấy. Tại sao thế, nếu chúng con đã tiếp quản và cố để xóa bỏ đi nền văn hóa của họ, họ cũng có thể tác động lên chúng con. Rồi thì chúng con phải làm thế nào đây?

Chúng con sẽ tôn trọng đất đai và không khí, ngừng gây ô nhiễm sông ngòi, và cuối cùng sẽ là ngành công nghiệp của chúng con!

Toàn bộ mọi người có lẽ còn đi khắp nơi trong tình trạng khỏa thân, không một chút xấu hổ, tắm chung trên dòng sông, sống cùng một vùng đất, thay cho các nhà cao tầng và chung cư tràn ngập, thay cho những con đường trải nhựa.

Chúng con thậm chí còn có thể được nghe những giáo lý trí tuệ cổ xưa, cùng nhau vây xung quanh một đống lửa trại thay vì xem TV! Chúng con chẳng có gì gọi là tiến bộ cả.

Ôi, may mắn thay, con đã biết những gì là tốt cho mình.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here