VŨ TRỤ XOẮN 2 – Chương 28: Một Lựa Chọn Khác Với Walk-in

0
149

Chương 28: Một Lựa Chọn Khác Với

Walk-in

Nhiều phiên của tôi bao gồm một số khía cạnh khác nhau, rất khó để biết phải đưa thông tin vào mục nào. Tôi cố gắng suy nghĩ về chủ đề chính của thông tin hơn là cố cắt nhỏ nó ra. Đây là một ca như vậy. Nó chứa thông tin về ET, dù là một khái niệm khác.

Nó cũng chứa thông tin về một phiên bản khác của Walk-in. Tôi quyết định đặt nó vào mục về các mặt khác nhau của linh hồn này. Có những tài liệu tham khảo đến các chương khác, nơi có thể tìm thấy thông tin tương tự. Mọi thứ trong cuốn sách này dường như đều được truy cập tới lui.

Phiên cá nhân này được thực hiện vào tháng hai năm 2002, khi tôi ở một nhà nghỉ tại Eureka Springs, Arkansas. Đây là thời gian tôi dành riêng cho các phiên cá nhân, tập trung vào khu vực địa phương: Arkansas, Missouri, Kansas và Oklahoma.

Trong vài năm qua, tôi nhiều lần được cung cấp thông tin hoặc khái niệm mới từ một trong những khách hàng của mình. Sau đó, khách hàng tiếp theo đến cho phiên của họ, và khái niệm mới đó được mở rộng. Hầu như ai đó hay cái gì đó ở cõi bên kia đang giám sát các phiên làm việc của tôi, và quyết định sẽ đưa ra mẩu thông tin nào, vào thời điểm nào. Tất nhiên, tôi biết “họ” có vẻ có thể nhận thức những gì được đưa ra trong mỗi phiên, bởi vì “họ” hình như luôn biết về tôi và công việc của tôi. Nhiều lần vào cuối buổi, họ sẽ nói, “Đây là mẩu kế tiếp của thông tin bạn cần cho các cuốn sách của mình.” Hoặc “Bạn nói bạn nghĩ mình đã sẵn sàng cho khái niệm tiếp theo. Vâng, nó đây.” Đây không phải là ngẫu nhiên hay bất cứ cái gì tôi cố ý làm, bởi vì các mảnh của trò đố ghép hình đến từ những người không quen biết nhau khắp trên thế giới, và không biết thông tin mà tôi đang tích lũy. Đôi khi tôi được cho một mảnh từ một người ở Hoa Kỳ, rồi nó được mở rộng bởi một người ở Anh hay Úc. Vì vậy, nó chắc chắn đang được giám sát bởi một người có khả năng nhìn thấy tất cả mọi thứ tôi làm và tất cả những người tôi làm việc cùng.

Điều này xảy ra thường xuyên mà tôi không ngạc nhiên và rất thoải mái với bất cứ ai đang điều hành show. Ca này là một ví dụ về những gì tôi muốn nói. Trong khi làm các phiên cá nhân ở Eureka Springs, tôi nhận được từ Aaron – kỹ sư của NASA, một số thông tin về “ Star Children” hay “tình nguyện viên đặc biệt” được bảo vệ khỏi sự tích lũy nghiệp. Sau đó, khách hàng tiếp theo của tôi, Bobbi, đến cho phiên của cô, và ý tưởng được mở rộng. Dù là ai cung cấp thông tin và giám sát hoạt động, thì tôi cũng rất biết ơn sự giúp đỡ của họ. Cũng như tôi, họ hiểu đã tới thời điểm để một số thông tin nhất định đến với người dân Trái Đất. Tất nhiên, họ cũng nhiều lần nói với tôi rằng tôi sẽ không bao giờ có thể có hết mọi thông tin, bởi vì tâm trí chúng ta không bao giờ có thể xử lý nó. Do đó họ đưa ra những thứ tương tự và ví dụ để minh họa tốt nhất có thể trong phạm vi hạn chế của tâm trí hạn hẹp của chúng ta.

Sau khi nhập thần, Bobbi rời khỏi đám mây và thấy mình trong một quang cảnh sa mạc hoang vắng. Cô ấy là một người nam gần như trần trụi đang tuyệt vọng tìm kiếm thức ăn cho gia đình mình. Nhóm của ông sống trong những hang động sau khi bị người da trắng đuổi khỏi vùng đất của mình. “Họ muốn kiểm soát. Họ muốn chiếm cứ. Và họ thấy chúng tôi không có giá trị.” Nơi trước kia người dân của ông trồng thực phẩm, bây giờ họ đã thoái lui thành tìm kiếm bất cứ thứ gì (động vật nhỏ, thằn lằn và côn trùng) để ăn. Họ đói, và ông ta cảm thấy cung cấp thức ăn là trách nhiệm lớn lao của mình. “Có một mối quan tâm thực sự cho sự sống còn. Chúng tôi đang đói. Tôi có thể cảm thấy điều đó trong dạ dày của mình.” Người đàn ông có cảm giác nghĩa vụ khi minh đã đi mà không đem thức ăn, như thế những người khác có thể ăn. “Tôi có thể cảm thấy dạ dày của tôi có những thách thức.”

Cuối cùng ông ta chết vì thiếu dinh dưỡng. Dù đã loại bỏ mình vì những người khác, nhưng ông cảm thấy mình đã để họ thất vọng. Ông cảm thấy rất nhiều trách nhiệm, và bằng cách chết, ông rời bỏ họ làm họ không có ai kiếm thức ăn cho mình. Tôi phải thuyết phục rằng ông đã làm tốt nhất có thể.

Ông nói, “Nó liên quan đến dinh dưỡng, không nhận được chất dinh dưỡng phù hợp cho cơ thể. Tôi cảm thấy tôi phải hy sinh cho họ. Nếu chỉ có tôi giữ được sức mạnh của mình. Tôi nghĩ rằng cho họ thức ăn của tôi là hữu ích, và như thế thì không được. Tôi hy sinh mạng sống của mình cho tất cả bọn họ, sau đó tôi cảm thấy xấu vì đã bỏ họ lại. Tôi để họ xuống, bởi vì tôi thực sự cần phải chăm sóc bản thân mình trước tiên. Tôi đã không làm điều đó. Tôi sẽ có giá trị hơn cho họ nếu tôi đã chăm sóc và nuôi dưỡng bản thân mình. Đó là một cuộc sống khó khăn, đầy thách thức.”

D: Bạn đã học được gì từ điều đó?

B: Tôi học được rằng tôi không phải hy sinh bản thân mình cho người khác. Đó là việc làm sai. Tôi đã cảm thấy có trách nhiệm quá mức với hành trình của họ, và tôi không nhận ra rằng tôi nên để họ tự chịu trách nhiệm về mình. Đó là cùng-lệ-thuộc. Và hệ thống tiêu hóa của tôi đều bị rối tung vì không nhận được các chất dinh dưỡng thích hợp. Tôi luôn cảm thấy không có đủ.

Bobbi được giải thích rằng cuộc đời này đã được cho cô ấy thấy để giúp giải thích những vấn đề sức khoẻ cô ấy có trong cuộc đời hiện tại liên quan đến hệ thống tiêu hóa của mình.

Bởi vì cuộc đời này quá ngắn, nên có thời gian để khám phá một cái nữa. Vì vậy tôi bảo cô ấy đi tới hoặc đi lùi đến một thời gian khác, nơi mà có gì khác cô ấy cần xem.

B: Tôi về lại thời gian trong cuộc đời này khi tôi còn nhỏ.

Thỉnh thoảng khi thân chủ lựa chọn một sự kiện xảy ra trong cuộc đời hiện tại, thì tức là có điều gì đó cần phải khám phá. Thông thường, đó là điều mà tâm trí ý thức hoặc lãng quên hoặc không bao giờ biết đến lúc đầu. Tiềm thức phơi bày nó bởi một số lý do. Có thể có một cái gì đó mà Bobbi cần tìm hiểu, vì vậy tôi quyết định để cô ấy ở đó thay vì đưa cô ấy đến một tiền kiếp khác.

B: Tôi có một số kháng cự ở đó. Tôi cảm thấy cô đơn. Tôi cảm thấy sợ.

D: Nhưng bạn không cô đơn, phải không? Bạn có một gia đình lớn.

Bobbi có mười hai anh chị em, nhưng cô bị bạc đãi, cùng với những người khác trong gia đình, chủ yếu là vì bố mẹ làm việc quá sức khiến họ không thể thể hiện ra tình cảm gì. Bobbi là song sinh, và em gái là người duy nhất cô có mối liên hệ khi lớn lên.

B: Tôi cảm thấy họ không quan tâm đến tôi. Em tôi ở đó, nhưng cô ấy cũng cảm thấy như vậy. Tôi chỉ cảm thấy cô đơn. Rất cô đơn.

D: Bạn đang thấy thời gian nào trong cuộc đời mình?

B: Khi tôi còn nhỏ. Chúng tôi đi trên con đường đất mà chúng tôi đã sống. Đó là em gái và tôi. Còn con chó của chúng tôi nữa.

D: Ngay cả với gia đình lớn và em gái bạn, bạn vẫn cảm thấy cô đơn.

B: Ừm. Một số trong họ đã đi khỏi khi tôi được sinh ra. Đó là một gia đình lớn. Tôi còn rất nhỏ. Tôi thấy ngôi nhà mà chúng tôi ở, và tôi thấy một ngôi nhà khác. Có hai căn nhà. (Tạm dừng) Có gì đó trên bầu trời. Đó là lý do tại sao tôi sợ hãi. Có một ánh sáng trên bầu trời.

D: Bạn nói em gái của bạn ở với bạn, và con chó?

B: Tôi không thấy cô ấy ở với tôi lúc này. Tôi một mình. Có ánh sáng. Và nó làm tôi sợ. Tôi không biết nó là gì. (Lặp đi lặp lại như thì thầm:) Tôi không biết nó là gì. Nó chỉ là một ánh sáng rực rỡ. (Một tiếng thì thầm) Tôi không biết nó là gì.

D: Bạn có cảm thấy cần phải trở lại ngôi nhà không?

B: (nhấn mạnh) Không! Tôi không thích căn nhà! Tôi không muốn quay lại đó. Đó là nơi tôi cảm thấy cô đơn. Tôi không thích ở đó. Tôi thích ở ngoài. Tôi cảm thấy bên ngoài an toàn hơn.

D: Vậy điều gì xảy ra khi bạn thấy ánh sáng?

B: (thì thầm) Nó đến gần hơn, không phải quá đáng sợ. Nó khác. Tôi không sợ, chỉ tò mò. Bởi vì ánh sáng có cảm giác tốt hơn. (giọng nhẹ khó nghe, chỉ băng ghi được:) Tôi nhảy trở lại! (Lớn hơn) Có gì đó trong ánh sáng. Giống như ai đó trong ánh sáng. Gần giống như họ kéo tôi lên, bởi vì tất cả là một bất ngờ, tôi chỉ là… có sinh mệnh này trong ánh sáng. Và rồi điều tiếp theo tôi biết, tôi không có ở đó. Tôi không còn ở trên mặt đất nữa.

Tôi cố trấn an cô ấy, như thể nói với một cô bé, bởi vì đó là cách cô ấy nghe. Cô đã có những đặc điểm của một đứa trẻ, điều đó có nghĩa là cô đang tái diễn sự kiện đúng như nó đã xảy ra.

B: Nhưng tôi nhắm mắt lại. Tôi không biết tôi muốn thấy điều này. Tôi cảm thấy ai đó chạm vào tôi, tôi vẫn còn sợ hãi. Dạ dày của tôi… Tôi cảm thấy nó trong dạ dày của tôi.

D: Bạn có muốn mở mắt và xem điều gì đang xảy ra không?

B: Vâng, tôi nghĩ tôi sẽ làm. Đụng chạm không phải là xấu. Có sinh mệnh này ở đó trước mặt tôi. Đó là sinh mệnh mà tôi đã từng nhìn thấy trước đó với mái tóc vàng hoe. Nhưng trong ý thức của tôi, có nhiều tóc hơn. Nó không phải là loang lổ. Và đó là mẹ tôi. Mẹ tôi. (Cảm xúc của cô bắt đầu xuất hiện).

D: Làm thế nào bạn biết điều đó?

B: (tức tối) Bạn luôn luôn biết mẹ của mình!

D: Đó là cảm giác bạn nhận được? B: (Tình cảm, gần khóc) Vâng, vâng.

D: Em gái ở với bạn hay bạn ở một mình?

B: (Cố gắng không khóc) Giờ tôi đang ở một mình.

D: Bạn có thể nhìn thấy mình đang ở đâu không?

B: (nghẹn ngào, sau đó:) Giống như một căn phòng. Tôi giống như ở trên bàn. (Lặp lại hai câu cuối cùng) Và tôi ngồi dậy.

Sau phiên này, Bobbi gửi cho tôi một bức thư trong đó cô ấy cố giải thích và làm rõ một số điều đã xảy ra trong phiên. “Tôi vừa được đưa lên tàu, nhớ là nằm xuống và nhìn lên mẹ tôi. Bà ấy có mái tóc vàng hoe. Tôi đã có những giấc mơ về người phụ nữ này, nhưng tôi không biết bà ấy là ai. Bạn hỏi làm thế nào tôi biết đây là mẹ mình. Tôi nhớ mình đã trở nên rất phẫn nộ vì mọi người đều biết mẹ của họ. Vào thời điểm đó, tôi nghĩ câu hỏi này rất ngớ ngẩn. Làm sao bạn lại không biết mẹ mình là ai? Bây giờ tôi cười khi nhớ về phản ứng dữ dội của mình lúc đó, cái thực sự chứng thực trải nghiệm cho tôi.”

Các chuyên gia có thể nói rằng cô bé đã tưởng tượng ra một người mẹ khác để thay thế người mẹ đã rất lạnh nhạt, làm việc quá sức, và không có thời gian cho cô. Nhưng nếu cô ấy đã tưởng tượng và tạo ra một người mẹ khác, tại sao lại là trên tàu vũ trụ?

Điều này cũng tương tự trường hợp trong The Custodians, cô gái trẻ được người cha “thực sự” của mình viếng thăm. Trong ca đó, khi nó bắt đầu gây ra những vấn đề trong cuộc sống thuở nhỏ của cô, người ngoài hành tinh nói với cô rằng ông ta không thể đến nữa, và những kí ức về ông đã bị xóa khỏi trí nhớ có ý thức của cô. Đây có phải là trường hợp tương tự mà những kí ức chỉ còn lại như những giấc mơ kỳ lạ?

B: (Cảm xúc) Và cảm giác tốt khi ở bên bà ấy. Mẹ đã ở đâu?! Và bà ấy nói, “Con có một nhiệm vụ. Con đang làm công việc, Bobbi. Con biết điều đó.” Bà ấy nói, “Con biết Trái Đất là gì. Con biết nó không có thật. Con biết đó là ảo ảnh. Con biết con là ai. Con biết con là con của mẹ, nhưng con biết con cũng là của toàn thể. Con biết rằng con không giới hạn. Con biết những điều này. Mẹ ở đây để giúp con nhớ những điều này. Mẹ ở cùng con.” Bà ấy nói, “Mẹ luôn ở bên con.” Đó không phải là tôi, đó là chúng tôi.

Và chúng tôi, tôi nghĩ, là bà ấy. Và bà ấy ở đó. Bà ấy đang giúp tôi. Bà ấy nói, “Chúng ta ở cạnh con. Chúng ta ở bên con. Chúng ta luôn ở bên con.” Bà ấy nói, “Cái gì làm con nghĩ chúng ta sẽ không giúp đỡ cho con? Chúng ta luôn giúp con.” Tôi cảm thấy cô đơn. Tôi thấy cắt rời. Bà ấy nói, “Chúng ta đã phải cắt dây để con có thể sống cuộc sống.

Chúng ta đã phải cắt dây để con có thể là một con người. Nhưng con không phải con người. Con đang có những trải nghiệm của con người, bởi vì con đang học. Con đang học. Chúng ta đang dạy con.”

D: Nhưng bà ấy nói bà ấy là người mẹ thực sự của bạn. Có phải bạn đã được sinh ra trong thân thể như một đứa trẻ?

B: Không, tôi đã không đến. Đó không phải là tôi.

D: Trong em bé, với chị em song sinh của bạn?

B: Không. Có một sự khác biệt ở đây.

D: Bà ấy có thể giải thích điều đó cho bạn không?

B: Nó liên quan đến thời gian cặp song sinh mất tích.

Đây là một sự việc đã xảy ra khi Bobbi còn rất nhỏ, gia đình cô vẫn coi là chuyện lạ. Cô đã yêu cầu khám phá điều này trong suốt phiên làm việc. Cô và em gái sinh đôi đã biến mất trong một thời gian và không ai có thể tìm thấy họ. Rồi họ bất ngờ trở lại sân trước nhà mình.

Nhân cách của Bobbi rút đi và sinh mệnh nói rằng mình là mẹ cô đã nói chuyện với Bobbi.

B: Có một sự hoán đổi. Chúng tôi có một cách. Tôi đang cố để xem liệu có thể giải thích điều này trong hạng mục con người không. Chúng tôi có một cách mà có thể… gần giống như một sự hoán đổi nhân cách theo cách nào đó. Nó giống như một sự thay đổi, hoán đổi. Có một sự thay đổi đã được thực hiện. Bạn đã không được sinh vào trong đó. Bạn đã quan sát đó, nhưng đó không phải là bạn. Đó không phải là bạn của bây giờ. Có một sự hoán đổi đã được thực hiện. Và không, nó không giống như trải nghiệm Walk-in. Bạn đã đúng với điều đó. Bobbi có ký ức của một cái tôi tương lai trên tàu vũ trụ với mái tóc vàng. Và đó là ký ức về người thực sự là bạn.

D: Thay vì một cuộc sống tương lai, đó là ký ức về những gì thực sự là cô ấy, ý bạn là vậy.

B: Của cái thực sự là cô ấy. Và cũng là phần nào đó từ tương lai, bởi vì không có thời gian ở đó. Không có thời gian. Bạn ở trong chiều kích nơi bạn nghĩ có quá nhiều với thời gian, và thời gian không quan trọng.

D: Đó là sự thật. Nhưng ý bạn là người của bạn trên con tàu đã chọn đứa trẻ này, cơ thể này, để làm gì…?

B: Cơ thể sẽ trải nghiệm nhiều điều mà chúng tôi muốn biết. Chúng tôi muốn biết về trải nghiệm của nhân loại. Bobbi, đó là lý do tại sao trên Trái Đất, bạn luôn quan tâm đến phần tâm lý con người. Bạn không quan tâm đến các giáo lý truyền thống. Tiền tuyến, bạn không hứng thú trong việc đến trường để học tâm lý. Đó không phải là điều bạn ở đó vì nó. Bạn quan tâm đến những ý nghĩa sâu sắc hơn. Bạn muốn có sự thật sâu sắc hơn. Và nó không có trong bản tính nhân loại. Bạn phải sống vì những trải nghiệm của nhân loại, vì vậy bạn có thể quyết định cái gì thật và cái gì không. Và chúng tôi luôn ở đó để cho bạn thấy. Và nó giống như, thư giãn, bởi vì con đường sẽ được rõ ràng. Hãy đi thôi.

D: Bạn có thể giải thích cho tôi điều này xảy ra như thế nào không? Không phải là một Walk-in. Bạn nói nó là không giống.

B: Không giống. Được rồi, tôi thấy cặp song sinh. Có một căn phòng. Cặp song sinh đang nằm trên bàn cùng nhau. Có gì đó… một số loại … Tôi chỉ là gặp khó khăn khi giải thích những gì tôi đang nhìn thấy.

D: Chỉ cần cố hết sức.

B: Có một số loại máy móc. Một số loại, tôi muốn nói “ implant”. Nhưng có một số loại hoán đổi hoặc cấy ghép. Họ hóa đổi như thế nào? Nó không phải là hoán đổi linh hồn. Cặp song sinh không muốn trải qua tất cả những thứ kia. Họ biết cuộc sống của họ sẽ như thế nào. Trầm cảm. Gia đình là những nguồn năng lượng trầm cảm. Cặp song sinh, cặp song sinh ban đầu, không muốn làm điều đó. (Cô ấy gặp khó khăn trong việc tìm ra những từ ngữ) Đổi…. không phải là sự chuyển đổi. Chuyển tiếp? Truyền? Một cái gì đó… một số phần của hoán đổi. Cô ấy nói, “Bạn đang cố gắng quá vất vả.”

D: Chỉ cần để nó trôi đi. Sử dụng những từ bạn có thể tìm thấy.

B: Cô ấy nói, cặp song sinh rất vui vì… đó là chuyện họ đều đã đồng ý. Cô ấy nói, “Tất cả các bạn đã đồng ý đi vào và học điều này.” Tôi luôn tự hỏi tại sao em tôi và tôi không có liên hệ song sinh mà một người luôn biết mỗi khi người kia bị tổn thương, hay sự kết nối đó. Và cô ấy nói, “Đó là bởi vì các bạn bề ngoài là cặp song sinh, nhưng khác nhau. Sinh mệnh hiện tại của các bạn không giống như những cặp song sinh thông thường của Trái Đất. Bạn biết bạn không có kết nối đó. Cuộc sống của các bạn là song song bởi quá trình song sinh, nhưng các bạn là những nhân cách khác nhau. Các bạn là những sinh mệnh khác biệt. Các bạn đang trong các nhiệm vụ khác nhau. Bạn có các sứ mệnh khác nhau.”

D: Nhưng bạn đã nói tất cả đã đồng ý. (Ồ, phải.) Điều gì đã xảy ra với những linh hồn đã tiến vào ban đầu?

B: Họ hạnh phúc. (Cô ấy cười) Họ đang chữa lành.

D: Sau đó họ không ở lại. Không có hai tinh thần trong cơ thể cùng một lúc.

B: Có một thời gian, bởi vì Bobbi cần giúp đỡ để biết cách hoạt động. Vì vậy, có một thời gian mà cặp song sinh đã ở đó. Có những lúc có sự tham gia. Trong những ngày đầu. Ah! Bởi vì Bobbi không nhớ nhiều về tuổi thơ cô. Đã có những thời gian cô ấy tới lui trong ý thức. Tôi không biết làm thế nào. Cô ấy sẽ tới lui vì cô ấy đã học được nhiều hơn về tồn tại trong một đứa trẻ, trong cơ thể, và hợp nhập. Và chúng tôi sẽ không hoàn toàn bỏ rơi bạn. Ah, buồn làm sao.

D: Các tinh thần ban đầu đã đi đâu đó khác?

B: Vâng, tinh thần ban đầu đã ở đó. Có những thứ mà tinh thần ban đầu không thể giải quyết. Và các cô bé rất buồn.

D: Vậy điều gì đã xảy ra với tinh thần ban đầu? Bạn nói họ ở với nhau trong một thời gian.

B: Họ muốn về nhà. Họ nghỉ ngơi. Cô ấy nói, “Họ ổn. Họ đã đi đến một nơi nghỉ ngơi. Và từ nơi họ đang ở, họ có thể xem mấy chuyện này. Họ đã học được.” Cô nói, “Bobbi, họ cũng có thể học hỏi từ việc bạn trải qua những trải nghiệm đó. Vì vậy, giống như họ đã được tách ra một cách nào đó, nhưng vẫn là một phần của nó. Nhưng họ đã học cũng như bạn đã trải qua nhiều trải nghiệm. Họ không có can đảm. Họ không có sức mạnh. Họ không muốn trải qua tất cả những điều đó.”

D: Tại sao đây khác với Walk-in?

B: Đó là một quá trình khác.

D: Bạn có thể cho tôi biết chỗ khác biệt không?

B: Để tôi hỏi cô ấy. Cô ấy nói nhiều lần tinh thần nguyên bản sẽ trải qua phần lớn cuộc sống của Trái Đất cho đến khi nó đạt được một điểm quan trọng thực sự, nơi mà họ không thể tiếp tục nữa. Không có sức đề kháng nào với nó. Giống như bản ngã nhân cách đó muốn tận lực đi càng xa càng tốt trước khi nó bỏ cuộc, trước khi nó cho phép đi, trước khi nó hoán đổi. Và rồi, nó sẽ đến một điểm mà nó thấy rằng nó không thể tiếp tục. Ít nhất nó đã cố gắng. Ý tôi là, nó thực sự đã cố gắng. Tôi thấy sự quyết tâm.

Tôi thấy thực sự cố gắng. Và họ cố gắng càng nhiều càng tốt, và thật khó khăn. Chính là quá khó. Và đó là khi họ hoán đổi. Nó giống như, trong nhịp thở mà ở đó có một phần tỷ giây giữa những hơi thở. Hít vào và thở ra, nơi các thứ xảy ra. Đó là nơi Thượng Đế ở. Và đó là vào những thời điểm mà có những cơ hội để những thứ khác xảy ra.

D: Đó là một Walk-in. Nhưng điều gì đã xảy ra cho Bobbi mà khiến nó không phải cùng một loại?

B: Không. Đã có nhiều quá trình cơ học liên quan. Tôi không hiểu tại sao… đó không phải là từ ngữ. Có một số loại phân tử… Tôi thấy máy móc xung quanh. Tôi nhìn thấy các kết nối. Làm thế nào họ có thể kết nối tinh thần… (thì thầm) làm thế nào nó được thực hiện?

D: Họ có khả năng làm việc đó bằng máy móc?

B: Nó không phải là máy móc bình thường. Đó là năng lượng mà họ có, tôi đang nhìn thấy, trong tay của họ. Họ có thứ gì đó trong tay họ. (Thì thầm) Làm thế nào họ làm điều đó? Tôi không hiểu. Một số loại chuyển giao. Và khi tôi còn là một cô bé, giống như tôi thấy họ chỉ bước vào cơ thể, nhưng nó còn hơn thế nữa. Có sự chuyển đổi này. Tôi tiếp tục hỏi cô ấy cách họ chuyển nó. (Tạm dừng) Nó giống như một quá trình khoa học. Có máy móc xung quanh. Ah, máy móc phải liên quan đến sóng não. Họ làm điều gì đó với sóng não để giúp đạt được một tần số nhất định. Và khi có một tần số nhất định, có một số loại chuyển đổi có thể xảy ra. Đó là công nghệ chiều kích khác. Đôi khi Bobbi nhìn thấy cái gì đó giống như những tuyến năng lượng, và đó là tần số. Khi tần suất là đúng, có thể có sự chuyển đổi của tính cách, hoặc chuyển đổi của ý nghĩ, của ý thức. Liên quan đến tần số.

D: Có chuyện gì đó xảy ra với tôi. Những trường hợp Walk-in khác được thực hiện hoàn toàn bằng hoán đổi tinh thần. Và điều này nghe có vẻ như Bobbi là một sinh mệnh vật lý sống trên tàu vũ trụ chứ không phải tinh thần. (Vâng) Và cô ấy đã phải chuyển đổi theo cách đó. (Vâng) Những người khác là tinh thần đã bước qua, và họ đã đổi chỗ.

B: Vâng, có ý nghĩa. Bởi vì tại điểm chuyển nhượng… Tôi thấy hai thân thể nhỏ trên bàn ở đây. Nhưng có hai sinh mệnh người lớn hơn sẽ được chuyển giao. Người được chuyển nhượng. Người được chuyển nhượng sẽ đi vào. Nhưng có một hộp lưu giữ thời gian. Cô ấy chỉ nhớ nhiều về cô ấy thực sự là ai. Bởi vì các hộp lưu trữ thời gian ngủ say trong nhiều năm. Và bốn mươi tuổi là năm kích hoạt. Cô ấy biết lúc bốn mươi tuổi cần phải vượt qua nỗi sợ hãi của mình. Bốn mươi là những năm quan trọng nhất trong sự thức tỉnh.

D: Đấy là khi kiến thức trở lại. (Vâng.) Sau đó, người được chuyển nhượng thực sự sống một cuộc sống vật lý trên tàu, và không phải là tinh thần đã qua đời.

B: Không, họ không có. Đó là một sự khác biệt.

D: Và bạn có khả năng để thực hiện chuyển nhượng trên tàu. (Phải) Nhưng phải có sự cho phép của linh hồn tồn tại.

B: Ồ, vâng.

D: Nhưng rồi nó đồng ý quay lại.

B: Chuyển nhượng sau đó sẽ quay trở lại.

D: Vì vậy, đó là một sự hoán đổi, nhưng được thực hiện với một sinh mệnh sống khác.

B: Tôi thấy người là Bobbi. Tôi thấy người đến gần như là một năng lượng nam. Tôi không hiểu tại sao nó sẽ là một năng lượng nam, bởi vì họ không phải nam hay nữ.

D: Ít nhiều song tính?

B: Vâng. Bỏ nó đi.

D: Vâng, tôi có thêm một câu hỏi. Điều gì đã xảy ra với thân thể của người được chuyển nhượng? Cái ở trên tàu? Nếu linh hồn rời khỏi cơ thể để vào cơ thể Bobbi, điều gì đã xảy ra với cơ thể đó?

B: Cơ thể giống như trong tình trạng đình trệ (Cô ấy gặp khó khăn với từ đó, và thấy khó phát âm). Có sự đình chỉ nào không? Đó là một sự đình chỉ. Giống như giấc ngủ?

Giống như một giấc ngủ. Và khi bạn hỏi, câu trả lời đến ngay lập tức. Đó là một giấc ngủ, bởi vì đó là một chiều kích mà không có thời gian. Vì vậy, nó giống như cuộc đời ở Trái Đất không liên quan đến thời gian ở bên kia. Vì vậy, cơ thể sẽ ở trong… Tôi tiếp tục có trạng thái… Nó không chỉ là dừng, đình chỉ, thai nghén. Nó giống như sự ngưng nghỉ. Cơ thể đi vào đó trong một thời gian để học. Nó học về nhân loại. Bobbi xem xét nhân loại như người thứ ba. Cô ấy xem xét Trái Đất như Humansville. Và đó là những- thứ-con-người. Có nhà con người. Và cô nhớ khoảng thời gian khi cô hỏi cô đã làm gì trên tàu. (Bobbi đã có cảm giác [xuyên những giấc mơ] rằng cô ấy đã viếng thăm một chiếc tàu vũ trụ khi cô ấy ngủ) Và cô ấy dạy về Humansville. Cô ấy dạy về cuộc sống con người.

D: Vậy đây khác với Walk-in, bởi vì cơ thể ít nhiều ở đó trong một kiểu dừng hình chờ đợi cho sự trở lại của linh hồn. Cơ thể không chết. (Phải) Và linh hồn đang trên sứ mệnh Trái Đất, nhưng nó không muốn trải qua quá trình sinh ra. (Vâng) Sẽ có thêm nhiều sự lãng quên trong quá trình sinh ra?

B: (Vui mừng) Ồ! Nó ép đầu. Cho một số lý do nào đó đã được đưa vào. Quá trình sinh ra, khi họ đi qua kênh sinh, đó là khi những ký ức dừng lại. Có một sự phấn khích ở đây, bởi vì quá trình sinh ra có liên quan đến màn che. Nếu bạn đi qua đó thì tấm màn là dày hơn. OK. Điều đó có ý nghĩa.

Trong công việc của tôi với Walk-in, tôi có phỏng đoán này. Mọi người dường như chắc chắn hơn về tâm linh sau trải nghiệm cận tử hoặc Walk-in, nơi có sự hoán đổi của linh hồn. Thông qua công việc, tôi khám phá ra rằng quá trình sinh ra đã xóa đi ký ức, cũng là thời lượng dành cho em bé tập trung vào việc cố gắng làm cho cơ thể hoạt động: học bò, đi và cuối cùng là giao tiếp, khiến ký ức về cuộc sống ở cõi trung giới và nơi xuất xứ của linh hồn phai mờ. Mặt khác, Walk-in không trải qua những trải nghiệm xóa ký ức này và đi kèm với trí nhớ đầy đủ về nơi từ đó nó đến. Vì vậy, họ biết làm thế nào để sử dụng khả năng tâm linh của mình. Những khả năng này là tiềm ẩn hoặc ngủ đông, vì chúng ở trong rất nhiều người.

D: Vậy đây là lý do cô ấy đồng ý chuyện này. Và chuyện này đã xảy ra vào lúc cha mẹ nghĩ cô ấy mất tích.

B: Cô ấy biết đây là cách nó được thực hiện.

D: Và linh hồn tiến vào này lúc đó có thể xử lý tốt hơn? (Vâng.) Nó đồng ý để xử lý tất cả những điều xấu rất phức tạp mà cô ấy sẽ phải đi qua.

B: Vâng. Và để trụ được hơn.

D: Người mẹ thực sự và những người trên tàu, luôn ở với cô. (Vâng) Giúp đỡ cô ấy trong trạng thái tiềm thức?

B: Họ là “chúng tôi”, vâng.

D: Những người trên tàu này, họ có một ngôi nhà vật lý ở đâu đó không, hay họ chỉ sống trên tàu?

B: Có cái gì đó xa xôi, nhưng họ thực sự sống trên con tàu.

D: Nghề nghiệp của Bobbi là gì khi cô ở trên tàu, trước khi cô được chuyển nhượng?

B: Cô ấy là một nhà phiêu lưu.

D: (cười thầm) Cô ấy nghe giống thế.

B: Cô ấy yêu các ngôi sao, chúng tôi nói vậy. Cô ấy giống như một phi hành gia, chúng tôi sẽ nói vậy. Cô ấy là một nhà du hành không gian. (Cười) Giống như một người du hành xuyên qua các vì sao. Cô ấy yêu các thiên hà. Đây là lý do tại sao Bobbi thích các thiên hà. Đây là lý do tại sao cô ấy cảm thấy như ở nhà khi nhìn thấy mọi tinh vân, và tất cả những điều đó. Cô ấy đang trải qua những gì cô ấy yêu thích. Và có lần Bobbi biết cô ở trong các ngôi sao. Cô ấy sẽ nhìn thấy những vì sao. Cô ấy đã nhìn thấy qua đôi mắt của tôi. Và chúng tôi là những nhà thám hiểm không gian. Chúng tôi là thám hiểm chiều kích.

D: Và đây là một cuộc phiêu lưu khác. (Ồ, vâng!) Không phải sẽ có nguy cơ mắc kẹt ở đây khi bạn đi vào cơ thể vật lý trên Trái Đất sao?

B: Chúng tôi biết phải làm gì.

D: Tôi đang nghĩ về nghiệp.

B: Chúng tôi đều biết về tất cả điều đó. Chúng tôi nhận thức tất cả những điều đó.

D: Bởi vì luôn có nguy cơ tạo ra nghiệp khi bạn đến Trái Đất. Có vẻ như nó là thứ bạn không thể tránh được.

B: Những gì tôi thấy là giống như có một cái phim giữa… Tôi không thể giải thích nó tốt. Giống như một cái phim giữa… có một sự bảo vệ giữa đó.

Đây nghe có vẻ giống lúc Aaron nói rằng có một cái bọc bảo vệ được đặt xung quanh anh ta. Có lẽ phim là cái tương tự.

B: Chúng tôi hiểu được sự vồ bắt. Chúng tôi hiểu sự lôi kéo. Chúng tôi hiểu các cơ chế của việc bị hút vào đây. Tôi thấy việc chỉnh số. Chúng tôi có thể điều chỉnh các thứ. Nó có liên quan đến tần số. Nó có liên quan đến chỉnh số. Bobbi quan tâm đến tần số. Cô ấy hiểu tần số. Cô ấy đang học cách điều chỉnh vào các tần số khác nhau. Nhưng chúng tôi có thể sử dụng một tần số. Chúng tôi biết chúng tôi có thể đi xa đến đâu. Hãy đặt nó theo cách đó. Chúng tôi biết mình có thể đi xa đến đâu mà không bị cuốn vào tất cả những điều đó. Chúng tôi có thể nhìn thấy nó. Chúng tôi có thể nhìn thấy một bức tranh lớn hơn. Ồ, vâng, nó giống như keo dính. Những gì họ chỉ cho tôi cũng giống như keo dính mà bạn không thể tránh khỏi. Chúng tôi thấy sự nguy hiểm. Nó giống như bạn bị bắt lấy. Tôi nhìn thấy cái gì đó bị mắc kẹt trong… nó giống như giấy dính ruồi. Nó giống như những thứ khủng khiếp mà con người bẫy con vật nhỏ vào, và chúng không thể thoát được. Chúng tôi không muốn làm điều đó. Đó là một thứ-con-người. Nó giống như nhân loại các bạn ở trong giấy dính ruồi. Và các bạn đang cố gắng đi xung quanh trong tất cả những điều này. Và ôi, thật khó! Thật khó khăn cho các bạn.

D: Đó là lý do tại sao phải có một nhà phiêu lưu thực sự can đảm muốn làm điều này, bởi vì bạn có thể dễ dàng mắc kẹt.

B: Chúng tôi hiểu tần số rung động. Chúng tôi hiểu cơ chế của ranh giới mong manh để điều chỉnh. Tôi thấy chỉnh số. Chúng tôi hiểu làm thế nào để tránh, làm thế nào để duy trì. Nghiệp là giấy bẫy ruồi của các bạn. Giống như, thoát khỏi nó!

D: Vậy, bạn biết làm thế nào để không bị mắc kẹt.

B: Vâng, chúng tôi biết. Có một người đàn ông ở đây khá giỏi. Anh ta là người giám sát việc này. Có mẹ của Bobbi, có tôi… có Bobbi. Thật khó để giải thích tất cả những điều này.

D: Vâng, tồn tại ở hai nơi cùng một lúc.

B: Vâng, ở hai nơi cùng một lúc. Nhưng có một sinh mệnh khác ở đây. Dường như ở đây có một cơ thể và ở kia không có. Nó giống như một hiện hữu có sự hiểu biết lớn hơn giúp chúng tôi. Chúng tôi biết khi nào không dính vào giấy bẫy ruồi. Đó là tất cả những gì tôi có thể nói. Nhưng nghiệp của các bạn thực sự giống như một cái gì đó bị dính trên giấy bẫy ruồi mà cố gắng kéo ra.

D: Đây có phải là một trong những lý do tại sao Bobbi không có con?

Tôi đã khám phá điều này thông qua một thân chủ khác. Xem Chương 9, “Có Con Tạo Nên Nghiệp”.

B: Ồ, vâng. Có nhiều nghiệp liên quan đến việc đó. Cô ấy biết mình đã có đủ việc để làm.

D: Bởi vì khi có con bạn có nhiều gắn bó vào Trái Đất.

B: Nhiệm vụ có liên quan đến việc học nhiều hơn. Với cái chúng tôi muốn học hỏi từ chiều kích này. Chúng tôi muốn tìm hiểu về trải nghiệm của con người.

D: Chỉ sống những trải nghiệm, và không bị cuốn vào nghiệp.

B: Chính xác.

Trong bức thư Bobbi gửi sau phiên làm việc, cô ấy muốn giải thích những ký ức của mình về nghiệp quả: “Nghiệp trông giống như chuyện chúng ta làm với côn trùng bằng giấy dính. Ở một điểm, tôi đã được cho thấy một hình ảnh mà có thể giống như khi bạn bị kẹo cao su dính vào giày mình, và bạn không thể gỡ nó. Giấy dính ruồi cũng như thế. Con người rất khó “không dính”. Ở một phần, tôi được giải thích làm thế nào người trên tàu ở ngoài nghiệp. Nó dường như không khó khăn như chúng ta luôn luôn nghe thấy, bởi vì họ biết về tần số rung động và biết được tần số chính xác của nghiệp kéo và bẫy. Đây không phải là vấn đề đối với họ.”

“Sinh mệnh đề cập rằng Trái Đất giống như ở trong một mái vòm của tần số rung động. Mái vòm trông giống một màng mỏng bao phủ Trái Đất và nó gợi cho tôi nhớ về bộ phim “Truman Show” nơi Jim Carrey sống cả cuộc đời của mình trong một thiết lập điện ảnh hình vòm thực sự mà không biết rằng mọi người trong cuộc đời anh ta đều là diễn viên, đóng một vai nào đó —— giống như tình trạng của Trái Đất.”

D: Nhưng khi cô ấy cuối cùng rời khỏi cuộc đời này, cô ấy có trở lại với cuộc sống đang ở trên tàu không? Cơ thể vẫn đang chờ đợi?

B: Vâng, cô ấy sẽ làm điều đó.

D: Thay vì đi đến cõi tinh thần? Bởi vì cõi bên kia là nơi mà chúng ta nói rằng bạn sẽ đến khi rời khỏi cơ thể và chết. Hay bạn nhìn nó một cách khác?

B: Tôi không thấy có nhiều sự khác biệt với điều đó. Cô ấy sẽ có một sự chuyển tiếp thông thường. Cô ấy sẽ trải qua trải nghiệm chết với thế giới tinh thần. Chúng tôi là một phần của thế giới tinh thần đó. Chúng tôi là một phần của Nhất Thể. Chúng tôi là một phần của Hiện Hữu. Chúng tôi là một phần của toàn thể. Chúng tôi là tất cả các phương tiện. Nó giống như một thứ domino. Tôi chỉ là một phần của sự tồn tại lớn hơn. Và Bobbi là một phần của tôi, nhưng cuối cùng, đó đều là tinh thần. Đó là tất cả về Nhất Thể. Đó là tất cả về Hiện Hữu. Nó phức tạp, bởi vì cô ấy sẽ ở trong tôi, nhưng chúng tôi vẫn là một phần của Nhất Thể đó.

D: Cuộc sống của người bản địa đói khát có liên quan với Bobbi nguyên bản hay với thực thể đã tiến vào? Có chút rối loạn khi chúng ta có hai người ở đây.

B: Đây là một trong những ký ức của linh hồn ban đầu, cô bé, bé Bobbi, song sinh.

Chúng đã được sử dụng để giúp chúng tôi hiểu cuộc sống của con người.

D: Giống như một dư lượng vẫn còn đọng đó.

B: Ồ, vâng, vâng. Trước khi cô ấy bước vào cuộc đời, chúng tôi có thể thấy được ký ức đó.

D: Đấy là lý do mà linh hồn tiến vào, người được chuyển nhượng, đã không có những ký ức đó. (Phải) Sau đó nó chắc chắn không thuộc về nhân cách Bobbi bây giờ. (Vâng) Đó thuộc về người đã đi nghỉ ngơi.

B: Vâng, thực sự.

D: Vậy bây giờ nó không có ảnh hưởng gì đến cô ấy. (Phải) Vâng, đó thực sự ở đúng chỗ.

B: Chúng tôi sẽ giúp đỡ với tất cả những vấn đề thể chất. Chúng tôi là của sự chính trực của chúng ta. Có một thứ-thời-gian đối với mục đích cô ấy ở đây. Cô ấy có khả năng chữa lành. Cô ấy không biết chúng tôi là ai cho đến lúc này. Và bây giờ cô ấy biết phần “chúng tôi”. Và phần “chúng tôi” là tất cả chúng ta đều là một phần của Tạo Hóa. Cô ấy sẽ mang lại một số năng lượng ánh sáng. Tôi thấy có một chùm ánh sáng tới mà có những thông điệp mã hóa. Nó mã hóa. Các tông. Trong một tai cô ấy sẽ có một giai điệu. Cô ấy sẽ có thể giải mã nó. Cô ấy cần kết nối với tôi trong thiền mà cô ấy đã làm, và nhờ giúp đỡ. Cô ấy sẽ bắt đầu giải mã các thông điệp này. Tôi thấy những chùm sáng. Và tôi thấy nó không phải là chữ tượng hình, nó giống như tiếng Hebrew cổ.

Tôi hiểu những gì cô ấy đang nói đến, vì tôi đã nhận được các mẫu văn bản (hoặc các biểu tượng) từ khắp nơi trên thế giới. Có vẻ như là cùng một thứ, nhiều người đã nói với tôi rằng họ nhận nó khi nó xuất hiện trong các chùm sáng.

B: Chúng tôi đang sử dụng cơ thể vật lý của cô ấy. Cô ấy rất trụ. Cô ấy hoài nghi, nhưng không quá hoài nghi. Cô ấy hoài nghi đến nỗi cô ấy thực sự phân rõ những gì cô ấy nhận được. Cô ấy là một phương tiện rất tốt cho những gì chúng tôi muốn làm. Chúng tôi muốn mang lại một vài sự thật. Cô ấy luôn muốn mang sự thật lên hành tinh này. Đó là lý do tại sao cô ấy ở đây. Nó giống như cơ thể của tôi là… nó không phải là thai nghén. Cơ thể của tôi đang ở trong tình trạng ngưng trệ này, nhưng tôi vẫn ở đây trong tinh thần giúp đỡ cô ấy. Cơ thể tôi cần ở trong trạng thái đó để tôi chú ý đầy đủ đến việc giúp đỡ cô ấy. Để ở với cô ấy. Vì vậy, có một khuôn phép của thông tin qua đến. Ánh sáng qua đến này cần phải được lan truyền xung quanh. Nó sẽ đi nhiều hơn cô ấy có thể tưởng tượng.

D: Cô ấy đã cố tìm thông tin này trước đây, và nó không đến.

B: Cô ấy đã chặn nó. Cô ấy không sẵn sàng cho nó. Cô ấy không có những kinh nghiệm nhân loại mà chúng tôi cần cô ấy có để có thể có được sự thanh minh. Cô ấy luôn cảm thấy chiều kích này chậm chạp.

D: Tôi có thể xin phép không. Tôi có được phép sử dụng một số thông tin này trong công việc của mình không?

B: Ồ, vâng. Đó là lý do tại sao chúng tôi ở đây.

D: Bởi vì có một số phần của nó mà tôi bắt đầu ghép lại với nhau như một câu đố ghép hình.

B: Có những khái niệm ở đây sẽ hữu ích cho con người để hiểu. Khái niệm giấy dính ruồi là để giúp mọi người. Nó giống như TV của bạn. Mọi người sẽ dán mắt vào TV. Nó giống như nghiện. Nó tương tự như thôi miên. Mọi người đang bị thôi miên, và đã đến lúc họ thoát ra ngoài. Đã đến lúc họ thức tỉnh. Chắc chắn rồi.

D: Tôi nghĩ không có bất cứ điều gì là tình cờ xảy ra. Mọi người các bạn luôn cho tôi những mảnh thông tin tiếp theo mà tôi cần. Và bạn có thể biết, người đàn ông tôi làm việc hôm qua đã cho tôi những gợi ý đầu tiên về điều này, về giấy bẫy ruồi và nghiệp. (Xem Aaron – Chương 11)

B: Anh ta đề cập đến giấy dính ruồi và nghiệp quả?

D: Anh ta đã đề cập nó theo một cách khác, giống như một lớp bảo vệ anh khỏi bị kẹt trong nghiệp. Và Bobbi đã nói về màn che và phim. Một số cách để tránh xa nghiệp.

B: Nó giống như một mái vòm, một tần số. Giống như tấm màn là một tần số. Đó là điều tốt nhất tôi có thể đặt nó trong ngôn ngữ này. Tần số đó giống như tấm màn che xung quanh chiều kích này.

D: Cô ấy đã giải thích rõ hơn. Anh ta nói rằng bạn có thể học các bài học, nhưng bạn không phải sa lầy trong nghiệp. Anh mô tả nó như một cách giữ nghiệp không dính vào anh ta.

B: Chính xác. Thế giới là một ảo ảnh. Bạn đang ở đây để học những bài học, nhưng không để bị mắc kẹt trong chúng. Bobbi biết mình ở đây để học sự tách rời, bởi vì cô ấy rất gắn kết. Cô ấy đã tiến vào cùng-phụ-thuộc, vì cô ấy phải học để không cùng-phụ- thuộc. Cô ấy bước vào trên giấy dính ruồi. Và đó là thách thức sâu sắc nhất của nhân loại. Nó giống như bạn đang nằm bẹp trên tờ giấy dính đó. Và cô ấy đứng dậy.

D: Vậy nếu tinh thần ban đầu ở lại trong cơ thể, nó sẽ rất, rất khó khăn.

B: Họ sẽ không muốn ở lại.

D: Vậy, đây thực sự đã giữ cho cơ thể sống. Bằng cách đó, chúng ta có thể gửi tình yêu đến những tinh thần nguyên bản, rằng họ đã từ bỏ cơ thể.

B: Ồ, vâng. Họ nhận được —— con người gọi đó là “phần thưởng”. Họ đã nhận được như một phần thưởng vì cho phép chuyện này xảy ra. Cặp song sinh đã rời đi, nó cũng đã giúp họ, bởi vì trong một thời gian, họ có thể học được từ những kinh nghiệm của người bên này. Và họ vẫn có thể học hỏi từ điều đó, bởi kết nối với Linh Hồn Vĩ Đại. Sự kết nối Tạo Hóa vĩ đại.

D: Em gái cô, Linda, có biết gì về chuyện này không?

B: Cô ấy biết nó trên vài tầng thứ. Điều tương tự xảy ra với cô ấy. Cô ấy phải có những trải nghiệm khác. (Cười) Cô ấy có giấy dính ruồi khác vì cô ấy ở đây để học những thứ khác. Cô ấy kết hôn với một bộ trưởng, một bộ trưởng đồng tính, nên cô có những thách thức riêng của mình. Và vì vậy cô ấy có nhiều trải nghiệm đa dạng khác nhau, nhưng cả hai đều đã trải nghiệm rất nhiều. Họ không muốn tự làm cuộc hành trình. Nó quá nhiều.

Tôi đã chuẩn bị kết thúc phiên và đưa Bobbi trở lại với ý thức đầy đủ, nhưng thực thể đó đã có một vài lời chia tay.

B: Cảm ơn bạn vì cơ hội này. Cho sự hòa phối đối với tất cả những người có liên quan. Chúng ta biết những mạng lưới của mọi thứ này liên kết với nhau.

D: Tôi tiếp tục chạy vào những điều này sâu hơn người bình thường. (Chúng tôi cười.)

B: Đó là nhiệm vụ của bạn.

D: Ít nhất tôi đang ở trên mạng lưới đó, tôi đoán.

B: Ồ, vâng. Ồ, vâng. Bạn có một chủ đề lớn. (Cười)

Tôi đã đưa ra hướng dẫn để các thực thể kia rút đi. Bobbi hít một hơi thật sâu khi những người khác rời khỏi, rồi tôi đưa cô trở lại với ý thức đầy đủ.

* * *

Khi có một buổi làm việc với Jesse ở New York vào năm 2004, tôi đã được đề cập đến một loại thay thế khác với Walk-in: linh hồn cầm giữ.

Thay vì đi vào một tiền kiếp, cô đã đến một sinh mệnh loại năng lượng mà đi tới những nơi khác nhau xuyên vũ trụ. Một trong số này là vật lý và đặc rắn, một số thì không. Cô là một loại mà không cần phải ràng buộc với một cơ thể đặc định.

D: Bạn có bao giờ đi vào thân thể không?

J: Bạn có thể tiến vào những thời điểm khác nhau trong suốt cuộc đời. Nếu bạn muốn.

D: Bạn không phải nhập vào cơ thể khi nó là một em bé sơ sinh?

J: Không cần. Có lẽ một người cần được giúp đỡ, và bạn đến giúp đỡ. Bạn là một phần cuộc sống của họ trong một khoảng thời gian ngắn. Nếu họ cần.

D: Vậy bạn không ở lại đó suốt cả cuộc đời của thân thể?

J: Đôi khi có. Đôi khi không. Nó không nhất thiết phải có một thân thể. Nó có thể là các hình thức khác nhau trên các hành tinh và khu vực khác nhau.

D: Bạn sẽ lấy những hình thức nào nếu nó không phải là một cơ thể?

J: Tôi biết một số trong đó không đặc rắn. (Hơi thở sâu) Thật khó giải thích.

D: Vâng! Tôi nghĩ nó sẽ thế. Nhưng bạn nói bạn thường không ở lại hết cả cuộc đời của cơ thể một hiện hữu hoặc bất cứ hình thức nào là nó. Nhưng nếu bạn tiến vào chỉ để giúp họ trong một thời gian ngắn, có phải đã có một linh hồn hay tinh thần tồn tại sẵn trong cơ thể đó rồi không?

J: Vâng, nhưng họ cần giúp đỡ.

D: Vì vậy, bạn được phép giúp mặc dù đã có một người trong cơ thể kia? (Vâng.) Bởi vì tôi nghĩ có lẽ điều đó sẽ không được cho phép. Có hai linh hồn trong cơ thể cùng một lúc.

J: Tôi không nghĩ linh hồn kia sẽ tiếp tục. Tôi nghĩ nó chỉ ở đó cho sự giúp đỡ. Hoặc thêm vào một cái gì đó để giúp đỡ. Tôi không thể giải thích. Rất khó khăn.

D: Vậy, khi bạn đã giúp tận khả năng, bạn rời đi?

J: Vâng. Tôi nghĩ không nhất định phải đi vào cơ thể. Bạn có thể chỉ ở với người đó. Giao tiếp với họ và gửi năng lượng họ cần. Chuyện đó cũng có thể được thực hiện như thế.

D: Người đó có nhận thức được bạn không?

J: Ý của bạn là gì, người đó?

D: Cơ thể vật lý, người mà ở trong phần ý thức. Họ có biết bạn đang ở đó không?

J: Họ có thể cảm thấy bất đồng. Họ làm những thứ một cách khác với bình thường.

Nhưng linh hồn là người biết mọi thứ. Bạn biết mọi thứ về họ. Và bạn chỉ cần làm những gì bạn nên làm để giúp họ ra. Vì vậy, nó không có gì là xâm chiếm.

D: Vậy, linh hồn biết những gì bạn đang làm. Nó biết bạn đang ở đó? (Vâng.) Và nó cho phép bạn giúp đỡ trong một thời gian ngắn, hoặc trong thời gian cần. (Vâng.) Sau đó, bạn đi từ nơi này sang nơi khác.

J: Đôi khi, vâng. Đôi khi, bạn ở lại. Nếu tinh thần chính có lẽ phải rời cơ thể trong một thời gian ngắn. Chỉ là quay lại cõi bên kia và sửa chữa chính nó hoặc một cái gì đó như thế. Họ rời đi, bạn tiếp quản. Bạn cơ bản trở thành mọi thứ là họ trước đây, cộng với sức mạnh và mối liên hệ trước đây là họ. Và bạn sẽ giúp đỡ trong một thời gian cho đến khi tinh thần trở lại.

D: Giữ cơ thể, phương tiện, sống theo cách đó, giữ nó hoạt động. (Vâng.) Tại sao linh hồn phải quay trở lại để được sửa chữa?

J: Tôi nghĩ nó không thể được sửa chữa đầy đủ trên Trái Đất. Nó phải đi qua bức màn. Trên bức màn. Tôi nghĩ nó phải nghỉ ngơi và có được những điều chỉnh rung động khác.

D: Có chuyện gì xảy ra trong cuộc đời người đó, cuộc đời của phương tiện, mà khiến nó phải quay trở lại và được sửa chữa?

J: Vâng. Những điều khủng khiếp hoặc bi kịch, hoặc linh hồn quá hao mòn, nó thực sự không thể tiếp tục được nữa.

Có vẻ như những người ở cõi bên kia có một giải pháp cho bất kỳ khả năng nào. Thay vì cơ thể chết đi trong khi tinh thần quay về để sửa chữa, linh hồn cầm giữ sẽ đến trong một thời gian và giữ cho cơ thể vẫn còn sống, cho đến khi tinh thần ban đầu cảm thấy nó có thể tiếp tục công việc của mình. Đây khác với hoán đổi vĩnh viễn như Walk-in.

D: Bạn đã bao giờ sống trong một cơ thể vật lý cả cuộc đời chưa?

J: Tôi nghĩ chỉ vài lần. Tôi đang mắc kẹt ở đây bây giờ. Tôi không thích như vậy. Thật khó để ở trong một thời gian dài.

D: Bạn không phải là linh hồn ban đầu đã tiến vào?

J: Tôi không chắc. Tôi nghĩ phải, nhưng tôi không chắc.

D: Bạn có nghĩ bạn đã nhập vào cơ thể cô ấy khi được sinh ra, như một đứa trẻ không?

J: (thở dài) Có thể vào và ra. Tôi không biết. Tôi nghĩ đó là một thời gian dài.

D: Tôi chỉ tò mò muốn biết có phải cô ấy đã ở trong cơ thể suốt thời gian cô ấy sống không.

J: Tôi có những ký ức về nó, nhưng, tôi không nghĩ thế. Tôi nghĩ linh hồn ban đầu không thể làm được. Đó là một thỏa thuận. Họ chỉ rời đi một thời gian và một người khác tiếp quản. Có lẽ những điều đó xảy ra thường xuyên hơn mọi người biết. Linh hồn chia sẻ cơ thể trong một thời gian ngắn và sau đó tiếp tục. Có lẽ linh hồn đầu tiên chỉ là một linh hồn mới mà trước đó chưa từng trải qua cuộc sống Trái Đất. Đây là lần đầu tiên, và giống như trên cơ sở thử nghiệm, và nó đã quá độ. Nếu bạn không thể đi qua với nó, có hai linh hồn khác xếp hàng trong trường hợp đó.

D: Trong trường hợp họ không thể làm công việc?

J: Tôi không biết nó đang làm việc hay chỉ ở đó. Điều quan trọng là phương tiện vẫn còn sống. Vì vậy, ai đó phải thay phiên.

Tôi gọi tiềm thức ra để có thêm thông tin. Jesse nói cô ấy không cảm thấy ở nhà khi ở trên Trái Đất. Đó là một cảm giác cô đơn, và cô ấy muốn biết tại sao cô ấy cảm thấy như vậy.

J: Cô ấy cảm thấy như vậy vì đây không phải là nhà. Nhà thực sự của cô ấy không phải một nơi vật lý. Đó là một chiều kích khác. Nó chỉ là ánh sáng, vẻ đẹp và không có thân thể, không có người ta. Chỉ có năng lượng. Có một nơi khác mà nhiều vật lý hơn chút, nửa đặc rắn. Động vật, cây cối và núi lớn. Cô ấy thích ở lại đó rất nhiều. Đó là một chiều kích khác.

Jesse không có cơ thể khi cô ở bất cứ đâu. Tiềm thức cho biết cô đã không có nhiều cuộc sống trên Trái Đất. Cô sống chủ yếu trong các chiều kích khác, khi cô không phải là một linh hồn cầm giữ.

D: Một phần khác mà chúng ta đang nói… đó là phần mà tới tới lui lui? Hay nó là một thứ khác?

J: Vâng. Đó là người mà tới tới lui lui. Khi nó đến đây và chỉ giúp đỡ, nó đã không ở lại suốt cả cuộc đời.

D: Vậy bây giờ nó ở đây sao?

J: Thật khó giải thích. Bạn không thể nói khi nào phần này bắt đầu, phần kia kết thúc.

D: Ít nhiều có sáp nhập với linh hồn ban đầu?

J: Vâng, nhưng đó là với năng lượng, không có kết thúc và không có bắt đầu. Và khi bạn đến để giúp đỡ những linh hồn, trên Trái Đất trong cơ thể, đó là phần của bạn mà biết những gì họ đang trải qua. Các bạn đều phải học. Bạn chỉ cần biết điều đó, họ là một phần của bạn.

D: Nhà thật sự của Jesse là những nơi tuyệt vời đó. Một ngày nào đó cô ấy có được phép trở lại nơi đó không?

J: Vâng, nhưng thật khó giải thích. Ở đó là tốt, nhưng bạn không tăng trưởng, bạn không đóng góp. Bạn trải qua những trải nghiệm khác nhau để làm phong phú thêm mọi thứ xung quanh bạn. Không phải bản thân bạn, bởi vì bạn không tồn tại như một linh hồn tách biệt. Nó ở xung quanh bạn. Không phải bản thân bạn, bởi vì bạn không tồn tại như một linh hồn tách biệt. Rất khó để giải thích.

Đây là một phiên tẻ nhạt, bởi vì ngay cả tiềm thức cũng không biết làm sao giải thích phần khác kia của Jesse, cái mà chúng ta đã được phép nhìn thoáng qua. Rõ ràng nó đã hợp nhất hiệu quả với nhân cách của Jesse cho nên nó không biết nơi cô ấy rời đi và nó bắt đầu. Nhưng đó sẽ là một điều tốt. Có lẽ có thể hoạt động dễ dàng hơn theo cách đó. Dễ thấy linh hồn cầm giữ là một tinh thần tách biệt đã đồng ý tiến vào và giữ cho cơ thể hoạt động trong khi tinh thần ban đầu đi về cõi bên kia một thời gian. Đây khác với Walk-in vì tinh thần ban đầu đã lên kế hoạch trở lại và tiếp tục nhiệm vụ của mình. Linh hồn cầm giữ sẽ tồn tại bao lâu cần thiết, và sau đó tiếp tục công việc tiếp theo. Trong thời gian chờ đợi khi nó không hoạt động (hay mắc kẹt) nó có thể du hành vũ trụ có mọi cuộc phiêu lưu các loại. Trong chương tiếp theo, chúng ta sẽ thảo luận các mặt hoặc các mảnh linh hồn. Một linh hồn cầm giữ có thể là một trong những cái này, nhưng như Jesse đã nói, rất phức tạp để giải thích.

***

Tổng hợp sách trong Thư viện trái đất 

Facebook page

 

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here