Vũ trụ xoắn 1 – Chương 12 Năng lượng và sự hỗ trợ.

0
320

CHƯƠNG 12

NĂNG LƯỢNG VÀ SỰ HỖ TRỢ

 

Phần lớn thông tin trong cuốn sách này được tích lũy trong những năm 1980 khi tôi còn là một nhà nghiên cứu non trẻ. Tôi tin rằng tôi đã có tất cả các câu trả lời cho cuộc sống thông qua công việc với tư cách là một nhà trị liệu tiền kiếp. Tất cả các bằng chứng đã chứng minh cho tôi thấy sự tồn tại của luân hồi, nhưng tôi đã sắp xếp các kiếp sống theo thứ tự thời gian tuyến tính, bởi vì đó là cách duy nhất mà tâm trí hầu hết chúng ta có thể hiểu được. Tôi đã hình thành nên những quan điểm của tôi dựa trên những trường hợp mà tôi đã nghiên cứu. Cho đến khi tôi bắt đầu làm việc với Phil và hệ thống niềm tin có trật tự của tôi đã bị phá vỡ. Những nghiên cứu của tôi với anh ấy đã mang lại cuốn sách Những Người Trông Nom Trái Đất, cuốn sách cho tôi một khái niệm hoàn toàn khác về sự khởi đầu của sự sống trên Trái Đất. Còn rất nhiều thông tin chưa được đưa vào cuốn sách đó. Tôi đang nhận được những thông tin và tiếp xúc với những khái niệm mà tôi chưa bao giờ nghe nói đến. Chúng đe dọa lật đổ những niềm tin vững chắc cố hữu của tôi. Lúc đầu, tôi chắc chắn rằng tôi đã có tất cả các câu trả lời nên tôi không muốn khám phá thêm bất kỳ lý thuyết mới không phù hợp nào nữa. Tôi đã có thể bỏ qua chúng, nhưng sau đó tôi quyết định tìm hiểu sâu hơn với một tư duy cởi mở. Tôi nhận ra rằng nếu tôi phủ nhận thông tin mà không kiểm tra, tôi sẽ chẳng khác gì các tổ chức tôn giáo luôn tuyên bố rằng họ là sự thật “duy nhất”. Thay vì ném bỏ các thông tin có vẻ lạc loài, tôi đặt chúng sang một bên và chờ đến lúc phù hợp để nghiên cứu. Bây giờ đã đến lúc để kiểm tra và cố để hiểu chúng, theo cách tốt nhất có thể với tư duy hạn chế của con người chúng ta.

Thay vì bị cô lập với thông tin từ Phil, thông tin bắt đầu đến với tôi từ nhiều đối tượng trên khắp thế giới, như thể đó là sự thật và kiến thức mà tôi chưa được khai thác. Tôi biết rằng không bao giờ có thể hiểu nó ngay từ lúc đầu, và đã có thể bị bỏ qua. Hiện giờ sau hơn hai mươi năm nghiên cứu, tôi nhận ra rằng tôi đã được nhận từng phần nhỏ cho đến khi tôi sẵn sàng tiêu hóa những thông tin phức tạp hơn. Kể cả tôi không thể hiểu nó một cách đầy đủ, và tôi chắc chắn rằng tôi chỉ có một phần nhỏ của một bức tranh lớn hơn rất nhiều, bây giờ tôi đã sẵn sàng thể hiện nó ra để nhiều người khác suy nghĩ cùng.

Trong những ngày đầu của thử nghiệm của tôi vào những năm 1980, chúng tôi thường họp nhóm tại nhà của Billie Cooper ở Rogers, Arkansas. Ở đó, tôi sẽ đưa Phil vào trạng thái thôi miên và bất kỳ ai cũng có thể đặt câu hỏi. Thường thì sẽ có nhiều người có mặt, và đương nhiên câu hỏi của họ xoay quanh các vấn đề cá nhân của họ (như công việc và cuộc sống tình cảm). Nhưng đôi khi các câu hỏi phức tạp được đưa ra, và tôi đã tách chúng ra để đưa vào cuốn sách này, bởi vì tôi thấy chúng bám theo một chủ đề chung.

Điều sau đây thường xảy ra khi chúng tôi yêu cầu đối tượng tự mô tả về mình.

P: Chúng tôi đang nói ở đây như một tập hợp năng lượng. Vì không cần thiết phải cá nhân hóa. Không có cái gọi là khái niệm “tôi” ở đây, vì tất cả là “chúng ta”.

D: Các anh có bao nhiêu người?

P: Để sử dụng một con số vật lý là vô nghĩa. Khi làm như vậy, bà sẽ cố gắng xác định ranh giới của tích cách, rằng sẽ có x tính cách. Và từ nhận thức của chúng tôi, điều này không chính xác. Không có sự phân biệt. Chúng tôi chỉ đơn giản là cùng tồn tại. Không có sự phân biệt giữa nhân cách này với nhân cách khác, hay sự khởi đầu của nhân cách này với nhân cách khác. Nó chỉ đơn giản là một sự tồn tại được chia sẻ và cùng tồn tại.

Không có sự phân biệt. Một lần nữa chúng tôi nói rằng, chúng tôi không tuyến tính về thời gian cũng như khoảng cách, và chúng tôi không có cách nào dịch được khái niệm đó. Chúng tôi chỉ đơn giản là tồn tại. Chúng tôi không cố gắng xác định sự tồn tại của mình. Về phía bà, bà phải xác định và tách biệt chính mình và cô lập chính mình để bà trở thành “bà”. Chúng tôi là chính chúng tôi. Chúng tôi ở trên cõi giới mà không có cái mà bà sẽ gọi là “danh tính”, vì ở cấp độ này không cần xác định. Việc nhận dạng danh tính là tức thời và hoàn toàn. Không cần phải dán nhãn cho nó. Vì khi một người bị đặt cho một cái tên hay danh tính, người ta sẽ tập trung vào danh tính hơn là người đó. Điều này được làm trên cõi giới của bà vì bà không có nhận thức. Nghĩ đến không phải cái nhãn mà là năng lượng. Nếu các bạn là chúng tôi, bây giờ các bạn đang ngồi trong một căn phòng bóng tối hoàn toàn và có người đi ra đi vào mỗi phòng, mỗi người sẽ nhận ra ngay lập tức trong bóng tối rằng những ai đang ngồi và những ai đang di chuyển. Hãy hiểu là những gì mà nhận thức của bà bao hàm rất rộng lớn và vẫn còn nhiều điều để bộ óc tỉnh táo của bà chưa thể hiểu được. Bà thực sự là một với vũ trụ. Và vì vậy bà không nên ngạc nhiên khi thấy rằng có nhiều khía cạnh của bản thân mà bà chưa bao giờ nhận thức được.

D: Điều này có bao gồm những gì mà chúng ta nghĩ là trải nghiệm sống trong quá khứ không?

P: Có thể là những kỷ niệm không khác gì những kỷ niệm được chia sẻ, bởi vì thực tế là bà đang được kết nối, mỗi người trong các bạn với nhau, trên cõi giới nhận thức bên trong mỗi người. Kỷ niệm về một trong hai người được chia sẻ bởi mỗi người bên trong mình. Bà có thể nhớ những suy nghĩ của người khác ở một mức độ rất sâu sắc. Và vì vậy bà có thể thấy rằng cuộc sống quá khứ của bà thực sự được gọi khá chính xác là một ký ức về một người đã từng sống cuộc đời đó. Chúng tôi sẽ nói rằng không có cái gọi là tiền kiếp vì theo quan điểm của chúng tôi, tất cả đều là, và tất cả đang tồn tại đồng thời. Vì chúng tôi không có khái niệm về thời gian, mỗi người đã là của nhau và sẽ là của nhau trong tương lai của bà. Chúng tôi biết điều này không rõ ràng cho bà vào lúc này. Tuy nhiên, mỗi người sẽ được cung cấp thông tin trong tương lai gần, trong đó mỗi người sẽ được thử thách để kiểm tra khái niệm này. Đó là: quá khứ và hiện tại đồng thời với tương lai.

D: Đó là điều khó hiểu. Làm thế nào mà chúng ta có thể liên lạc với một số kiếp trong quá khứ lần này và lần khác? Tại sao chúng ta không đi đến những cái khác nhau mỗi khi tôi hồi quy một người?

P: Bà cũng có thể theo dõi một nốt nhạc đơn lẻ trong toàn bộ bản giao hưởng. Nếu bà có thể tưởng tượng bà đang nghe một nốt nhạc được chơi trên một nhạc cụ và theo dõi nốt nhạc này trong toàn bộ bản giao hưởng, bà sẽ thấy nốt nhạc này xuất hiện trở lại, hay chính xác hơn là nghe nốt nhạc này xuất hiện lại trong toàn bộ bản giao hưởng đó. Và bà thực sự có thể xác định nốt nhạc đơn lẻ này như một danh tính riêng biệt. Bằng cách này, bà có thể nhớ lại những điều, những gì mà bà sẽ gọi là, những kiếp sống đã qua trong toàn bộ lịch sử, chỉ đơn giản bằng cách thu hẹp góc nhìn của bà vào một lĩnh vực cụ thể mà bà muốn chọn. Sự lựa chọn có ý thức có vẻ ngẫu nhiên; tuy nhiên, thực tế là bà đã tự lập trình trước để quay lại phân đoạn cụ thể đó mỗi khi bà quay lại.

D: Chúng ta có thể sử dụng từ “rung động” hoặc “năng lượng”? Rằng những người có thể xem lại nhiều kiếp trước chỉ đơn giản là có thể xem lại được nhiều cấp năng lượng hơn những người khác?

P: Chính xác. Mỗi người trong số các bạn có thể theo dõi nhiều hơn những gì mà bà có thể hiểu được. Điều này có thể. Tuy nhiên, cần phải giới hạn lại kinh nghiệm của một người trong những khía cạnh mang lại sự hiểu biết và giác ngộ. Và vì vậy, bỏ qua những kiếp sống không phù hợp sẽ là một sự khôn ngoan hơn, vì đó không phải là mục đích cuối cùng. Nếu ngay lập tức cho phép nhận thức của bà tiếp nhận tất cả những gì có sẵn trong bà, thì bà sẽ bị choáng ngợp. Vì có quá nhiều điều xảy ra, hơn những gì bà có thể hiểu, ngay cả bây giờ khi chúng tôi nói, trong mỗi tính cách riêng biệt của bà. Trong màu trắng có rất nhiều màu riêng biệt, và bà có thể dễ dàng lấy ra một màu riêng biệt từ màu trắng. Cũng theo cách này, chính bà đã cũng đã rút ra hoặc cô lập một năng lượng cụ thể là một thành phần của Tiềm thức của bà. Và do đó, năng lượng này được đưa xuống cấp độ của bà, hay có thể nói, là khía cạnh này của tính cách của bà. Đó thực sự là một phần của chính bà được kiểm soát tự do ở cấp độ này. Việc các bạn ngồi trong căn phòng này chỉ đơn giản là phần nổi của một tảng băng khổng lồ. Và nếu bà nhận thức được nhiều hơn và có khả năng có ý thức, bà có thể mang nhiều điều nằm dưới bề mặt lên cấp độ của bà và ngược lại. Cái mà bà đã cô lập như chính bản thân của bà có thể đi đến những cấp độ cao hơn, nơi các khía cạnh năng lượng khác của bà đang cư trú. Nhiều người trong các bạn đã làm được điều này tại một số điểm. Không giống như bà đang trải nghiệm một người khác. Nó thể hiện như bà đang trải nghiệm một phần của chính mình mà bà chưa từng thấy trước đây.

D: Có khả năng nào xem xét một cuộc sống chưa từng xảy ra không?

P: Có. Bà có thể đến bất cứ nơi nào mà muốn: quá khứ, hiện tại, tương lai, trên Trái Đất hoặc trong không gian. Không quan trọng ở đâu. Bất cứ nơi nào. Bước vào tương lai thoạt đầu có vẻ khó khăn, đơn giản vì bà không quen nghĩ theo cách đó. Vì vậy, có, bà có thể dễ dàng đi lùi về cuộc sống trong tương lai.

D: Tiến tới ư?

P: Đó là một vấn đề về từ ngữ. Tuy nhiên, như đã nói, tất cả đã xảy ra và tất cả cũng chưa xảy ra. Thời gian quả thực là một yếu tố tương đối.

D: Anh có thể mô tả thời gian đồng thời theo cách mà con người trên cõi giới này có thể hiểu một cách dễ dàng được không?

P: Chúng tôi sẽ cố. Nếu bà muốn, hãy xem xét sự khác biệt giữa một đường thẳng và một đường tròn. Nếu bà vẽ một đường thẳng và nối hai điểm trên một đường thẳng, bà sẽ không thấy có khả năng xảy ra song song, theo nghĩa là tất cả đều nằm trong cùng một mặt phẳng. Tuy nhiên, nếu bà nối hai điểm bên trong một vòng tròn thì thực sự sẽ có khả năng hai điểm được nối với nhau bằng một đường thẳng. Nếu bà chỉ coi thời gian là một khái niệm, và trong bối cảnh khái niệm đó là một đường tròn, thì có khả năng kết nối hai thời điểm với nhau. Giả sử sau đó đường tròn này trở thành một đường xoắn ốc, sao cho các đầu được kéo dài vô hạn đến mức chúng thực tế là cùng một điểm. Khái niệm xoắn ốc này có thể được hình dung để thấy rằng thậm chí trong một vòng tròn, có lẽ, có một quá trình tuyến tính phát triển, từ đầu này đến đầu khác. Khái niệm thời gian này là một khái niệm đặc biệt có bản chất vật lý, vì tất cả mọi người trong thế giới vật chất đều phải tuân theo một số khái niệm cơ bản nhất định. Một khởi đầu và một kết thúc. Sự sống và cái chết. Đen và Trắng. Cộng và Trừ. Cần phải tách biệt các thực tại ra khỏi thế giới tâm linh, ví dụ những thực tại này trong thế giới vật chất, để có thể đạt được một quá trình phân cực. Trong quá trình này, một khái niệm đối ngẫu được đưa ra. Kiểu như cộng và trừ. Do đó, có ý chí tự do, trong khi một đường tròn không có ý chí tự do, bởi vì nó không có bắt đầu và không có kết thúc, và không có đen và không có trắng. Trong cõi vật chất nếu theo khái niệm này, bà có một kết thúc và một kết thúc khác. Ý chí tự do không phải là kết thúc mà chứng minh cho ý nghĩa. Nó chỉ đơn giản là một kết quả từ thực tế của sự phân cực. Ý chí tự do chỉ đơn giản là phát triển từ thực tế là có các cực trong thế giới vật chất. Tuy nhiên, thời gian không phân cực. Không có thời gian cộng và không có thời gian trừ. Thay vào đó là những gì hiện tại và những gì sau đó. Đó là, ngay cả khi chúng ta nói, thay đổi từ cái bây giờ sang cái sau đó. Vậy làm thế nào để có “bây giờ”? Thời gian không bao giờ đứng yên, vì vậy khái niệm “bây giờ” chỉ đơn giản tự động bị bỏ đi. “Bây giờ” là ngày hôm qua hoặc quá khứ. Lúc bà nhận ra rằng “bây giờ” là một suy nghĩ, nó đã trở thành quá khứ. Vì vậy không cần phải lo lắng về “bây giờ”. Bà luôn sống trong tương lai nếu bà chọn.

D: Nhưng tôi nghe nói rằng chúng ta có nhiều tương lai.

P: Chính xác, nhưng nhiều khi bà có thể quan sát những điều có khả năng xảy ra nhất với bà từ hướng cuộc sống mà bà đang đi đến thời điểm đó. Và cũng có ý chí tự do quyết định tất cả những gì sẽ có.

D: Một câu hỏi từ nhóm: Tôi đã quan tâm đến năng lượng, cộng và trừ, nam và nữ, như chúng ta đang thể hiện bây giờ. Có cách nào chúng ta có thể cân bằng những năng lượng đó trong chúng ta?

P: Trước hết, người ta nên biết rằng nhiều người bị phân cực là có lý do. Trong tự nhiên cũng như trong thế giới linh hồn, luôn có những người trội hơn người khác. Và có những người cân bằng. Có lẽ chúng ta có thể sử dụng các ví dụ âm và dương ở đây. Nếu tất cả đều là âm thì có phải là cao quý hơn dương không? Hay cao quý hơn là sự cân bằng tổng thể giữa cả hai? Không phải có nhiều hơn cái này hay cái kia thì là đúng hơn, hay cân bằng nhiều hơn thì là đúng hơn. Chỉ có cái gì là phù hợp nhất. Đối với mỗi bài học cụ thể, ta nên rút ra cái phù hợp nhất, âm hoặc dương. Chúng tôi thấy rằng câu hỏi của bà nói lên việc hòa hợp với bản thân. Đó là, để trở nên cân bằng hơn trong năng lượng của bà. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ cảnh báo bà rằng đứng ở giữa con đường không nhất thiết là vị trí tốt nhất.

D: Và giờ đến câu hỏi về đồng tính luyến ái.

P: Đây chỉ đơn giản là một vấn đề của năng lượng, trong đó có năng lượng nam và nữ. Và ở trong một người đàn ông, khi anh ta được ban tặng chủ yếu là năng lượng của phụ nữ, anh ta thể hiện đặc điểm này, đặc điểm chủ yếu của nữ. Đây là lý do giải thích cho việc chủ yếu nam giới bị thu hút bởi những người ở giới đối lập, dù là họ ở trong cơ thể nam hay nữ. Và do đó, điều được thể hiện xuống một mức năng lượng của một sinh mệnh mang năng lượng nữ trong một cơ thể nam, bị thu hút bởi một năng lượng nam ở trong một cơ thể nam.

D: Ah nói đó là một năng lượng nữ. Ý anh là sao?

P: Sự phân cực hoặc định vị của linh hồn được cho là năng lượng chủ yếu của nữ nhiều hơn.

D: Điều đó có nghĩa là linh hồn có nhiều kiếp sống nữ hơn, hay nhiều trải nghiệm nữ hơn?

P: Linh hồn này rất có thể sẽ có trải nghiệm đó chứ không phải những kiếp trước đã lập trình cho linh hồn nhiều năng lượng nữ hơn. Khi tạo ra một linh hồn, một dấu ấn cá tính thường là nam nhiều hơn nữ hoặc trung tính hơn một chút.

D: Vậy kiếp trước không liên quan gì đến chuyện này?

P: Có, có liên quan rất nhiều vì những trải nghiệm được ghi nhớ trong quá khứ, và do đó, phần nào ảnh hưởng đến cá nhân trong việc nâng cấp năng lượng. Tuy nhiên, các kiếp sống đó không xác định thực thể sẽ là nam hay nữ kiếp này.

D: Tôi nhận thấy rằng nếu một linh hồn có nhiều kiếp sống về giới tính này hơn giới tính kia, thì sẽ khó hoà hợp hơn.

P: Đúng vậy, vì có nhiều quen thuộc hơn với những người khác giới. Nó có thể gây ra sự nhầm lẫn vì trong xã hội này, nhiều chương trình được lập ra để người ta trở thành đàn ông hoặc phụ nữ chứ không chỉ đơn giản là người này hay người kia có giới tính khác nhau.

D: Đây có phải là lý do chính của đồng tính luyến ái hay có những cách giải thích khác?

P: Đây là cách phổ biến nhất. Tuy nhiên, có những trường hợp người ta chọn hóa thân vào một thực tế chéo như vậy để rút ra bài học. Nhiều bài học như: cân bằng, khoan dung, kiên nhẫn, khiêm tốn, v.v… Nó có thể không chỉ đơn giản là sự lựa chọn mà là vấn đề cần thiết.

Câu hỏi: Có giả thuyết cho rằng hành tinh Trái Đất được bao bọc bởi một dải năng lượng. Và được ghi lại mọi hành động, mọi suy nghĩ và mọi thứ đã từng xảy ra. Và bất kỳ ai cũng có thể nhận thông tin chỉ bằng cách chạm vào đó. Có chính xác không?

P: Đó là một tuyên bố chính xác. Vâng, thật sự, vì có cái mà bà có thể gọi là một hào quang bao quanh hành tinh này, nó liên tục được xây dựng từ những cảm xúc và thái độ của những cư dân sống trên hành tinh này. Và vì vậy hào quang này phản ánh toàn bộ chủng tộc cư trú trên hành tinh bên dưới nó. Nói chung, hào quang của bà phản ánh tính cách của bà. Đó là năng lượng nằm trong hào quang của bà.

D: Hào quang của chúng ta bị ảnh hưởng bởi năng lượng mà cơ thể chúng ta tạo ra?

P: Chính xác.

D: Còn những năng lượng bao quanh Trái Đất thì sao?

P: Chúng có phải là những nguồn năng lượng trong tương lai mà có lẽ chưa được chuyển hóa đến mức vật lý? Câu trả lời là có. Đối với các tiến trình trong quá khứ, hiện tại, tương lai là một loại quá trình xử lý. Một quy trình công nghiệp lấy năng lượng từ cõi giới cao hơn và chuyển chúng xuống cõi giới thấp hơn, thông qua hành động của ta. Và vì vậy hào quang là kết quả của quá trình xử lý này. Tuy nhiên, năng lượng đã luôn hiện hữu và sẽ luôn hiện hữu. Tuy nhiên, từ quan điểm của bà, chúng lại được phân loại từ cấp độ này sang cấp độ khác. Hào quang của Trái Đất được tạo thành từ những năng lượng đã được xử lý từ năng lượng cao hơn đến năng lượng thấp hơn. Và vì vậy đây là những hệ quả phụ của trải nghiệm con người. Nhiều như khói bốc lên từ một đám lửa.

D: Anh có thể giải thích sự khác biệt giữa những năng lượng cao hơn và thấp hơn?

P: Những năng lượng cao hơn mà bà có thể gọi là “Thượng Đế” hoặc “chân lý” hoặc “sự giác ngộ”. Đó là chúng. Đó là những tần số có thứ tự cao nhất, và được khai thác qua tâm trí và ý thức của bà. Năng lượng thấp hơn là năng lượng từ cõi giới cao hơn đã được đưa xuống cõi giới thấp hơn. Chúng là hệ quả phụ của trải nghiệm con người. Chúng là năng lượng, tuy nhiên, chúng đã được hạ xuống một mức độ gần gũi hơn với bà. Ở đây chúng ta nói về năng lượng theo nhiều cách khác nhau.  Âm nhạc, toán học, ngạc nhiên, băn khoăn, yêu, ghét. Đó đều là năng lượng.

D: Và tôi hiểu rằng chúng đều được ghi lại. Không cái nào bị lãng phí, không cái nào bị bỏ quên. Đúng không?

P: Không cái nào bị mất đi. Nhiều lắm, tuy nhiên, không được sử dụng. Ví dụ, nếu năng lượng tình yêu bao quanh hành tinh của bà được sử dụng thường xuyên hơn năng lượng thù hận hoặc năng lượng sợ hãi, chúng tôi nghĩ hào quang bao quanh hành tinh của bà sẽ rất khác biệt. Và có mức năng lượng tổng thể cao hơn. Như thể những hệ quả phụ này, những hào quang tỏa ra là biểu hiện của những năng lượng đã được xử lý.

D: Nếu hành tinh này bị phá hủy, những năng lượng này sẽ trở thành gì?

P: Đơn giản là nó sẽ quay trở lại vũ trụ. Và được xử lý lại theo cách khác ở một nơi khác, như bà có thể nói, vào lúc khác. Năng lượng không thể bị phá hủy. Tuy nhiên, cần chuyển hóa các năng lượng này. Vì chúng sẽ trôi dạt vô định trong vũ trụ nếu chúng không được thu thập lại và sử dụng lại cho một khu vực hoặc cõi giới khác, vì vậy chúng có thể được quay trở lại mục đích hữu ích.

D: Vậy những năng lượng này không biến mất mà được biến đổi. Chúng không còn ở dạng cũ. – Anh có thể nói rõ hơn về thứ mà chúng tôi gọi là “linh hồn”? Đây có phải là loại năng lượng mà anh đang nói đến?

P: Có một sự tách biệt ở đây. Chúng ta nói về năng lượng một cách rất tự do, mà linh hồn xử lý. Linh hồn ở đây là cỗ máy vận hành, nếu có thể nói như vậy. Năng lượng sẽ là nguồn nhiên liệu nuôi sống linh hồn. Linh hồn là một tia lửa, một mảnh vỡ của Một Linh Hồn ban đầu. Đối với tất cả, tại một thời điểm, chỉ đơn giản là toàn bộ và cùng nhau. Và trong cái mà bà gọi là sự khởi đầu của sự sáng tạo, sự toàn vẹn này đã bị tách rời. Và mỗi người trong số các bạn sẽ bắt đầu trải nghiệm cuộc sống như những nhân dạng riêng biệt. Đây là cái mà bà đã gọi là thời điểm của Sự sụp đổ, nơi mà kiến thức bị mất và ý thức quay xuống Trái Đất. Và những cõi giới năng lượng cao hơn đã bị bỏ qua và loại bỏ. Vì vậy, bà có thể thấy từ một quan điểm tương tự, đã có một sự sụp đổ ý thức rõ ràng, từ cõi giới cao hơn đến cõi giới Trái Đất cơ bản hơn. Như đã từng cảm nhận trước đây, không có sự gia tăng tội ác khi sự sụp đổ này xảy ra. Nó chỉ đơn giản là sự chú ý của những cư dân đó đã được chuyển từ cõi giới cao hơn xuống thấp hơn. Đó là ý nghĩa của sự sụp đổ. Không phải là một nhận định đúng hay sai. Nó chỉ đơn giản là một thực tế nằm trong lĩnh vực của sự thật. Và vì vậy bà có thể thấy rằng khi bà không còn biết được bà là ai, và là cái gì, bà sẽ có xu hướng đi lang thang, như loài người đã làm trên hành tinh này trong nhiều thiên niên kỷ. Vì vậy, sự sụp đổ chỉ đơn giản là sự lãng quên danh tính thực sự. Hạ thấp ý thức, và quên rằng tất cả thực sự là một phần của tổng thể.

D: Điều gì đã gây ra sự vỡ vụn, sự tan vỡ, ngay từ đầu?

P: Đây là một hành động có chủ đích của toàn bộ Linh hồn, của Linh hồn Tổng thể, để trải nghiệm sự đa dạng. Vào thời điểm đó, người ta cảm thấy cần phải trải nghiệm sự đa dạng. Người ta đã nhận ra rằng để cho phép một người hiểu đầy đủ về cái gọi là Là Tất Cả Mọi Thứ, thì cần có thêm trải nghiệm.

D: Linh hồn cá thể này lúc đầu đã trải nghiệm Trái Đất và mang hình dạng một cơ thể. Sau đó, cơ thể và linh hồn được tách ra khi chết. Chúng tôi biết những gì xảy ra với cơ thể. Điều gì xảy ra với linh hồn lúc đó?

P: Đây chủ yếu là về khía cạnh cá nhân. Với nhiều linh hồn – chúng tôi sẽ gọi họ là những mảnh vụn – nhận thấy họ đã tụt lùi quá mức mà họ có ban đầu. Và do đó, thấy mình xa sự thật hơn so với khi họ mới nhập thể. Và vì vậy cần phải có những bài học để xóa bỏ những sai lầm đã mắc phải. Một số khác thì thấy họ đã trở nên giác ngộ hơn, và vì vậy họ hòa hợp với cấp độ là Một Linh Hồn.

D: Những linh hồn đã thoái hoá có phải đến và sống lại một cơ thể khác không?

P: Không, vì không có cái gọi là phải đến. Nếu có một sự phù hợp, thì có, và có thể đó là điều tốt nhất. Tuy nhiên, không có quy định nào nói rằng một linh hồn phải hóa thân.

D: Điều cuối cùng xảy ra với một linh hồn riêng lẻ.

P: Mục đích cuối cùng cho tất cả các linh hồn là quay trở lại Một Linh hồn. Và mang theo tất cả những gì đã trải qua. Nó giống như là mỗi người trong số các bạn đang thu thập kinh nghiệm và lưu trữ nó cho một ngày nào đó trong tương lai, khi mỗi người trong số các bạn sẽ trở lại với bộ sưu tập kinh nghiệm của mình. Và chia sẻ với tất cả một lần nữa. Và tất cả trải nghiệm đã trải qua từ đầu đến cuối quá trình sáng tạo sẽ được chia sẻ. Đó là một bản giao hưởng của trải nghiệm.

D: Linh hồn nguyên thủy đã tách ra này có giống với khái niệm của chúng tôi về Thượng Đế không?

P: Chính xác. Đó là Một, Tất cả, Chân lý, Ánh sáng. Nhiều người có nhãn dán riêng. Bà có thể nói rằng danh tính của bà tách biệt với Thượng Đế. Tuy nhiên, mỗi người trong chúng ta thật sự là một mảnh riêng biệt hoặc một phần của Thượng Đế. Không có Thượng Đế nếu không có mỗi người chúng ta. Vì mỗi người trong số chúng ta chỉ cần mất đi điều gì đó, thì chính Thượng Đế cũng mất đi.

Phiên này diễn ra vào năm 1987 sau khi Phil đã dành nhiều tháng ở California để làm nhiều công việc khác nhau, gồm cả điện ảnh, và trong khi tôi hoàn toàn đắm chìm trong nghiên cứu thông tin về Nostradamus. Anh ấy đã chuyển trở lại khu vực của chúng tôi và muốn bắt đầu làm việc với tôi một lần nữa. Chúng tôi không có chủ đề nào để tập trung vào, vì vậy chúng tôi quyết định xem phiên này sẽ dẫn đến đâu. Tôi luôn chuẩn bị cho những điều bất ngờ. Tôi đã sử dụng từ khóa của anh ấy và phương pháp thang máy. Khi cửa thang máy mở ra, anh nhìn thấy một ánh sáng trắng rực rỡ.

P: Đó là một ánh sáng hoàn toàn trắng. Tổng năng lượng. Đây là một cõi giới năng lượng, hay một khía cạnh của sự tồn tại mà chúng tôi có thể được gọi là “Người Hỗ Trợ” bên trong. Chúng tôi về bản chất là dạng năng lượng thuần túy không có cấu tạo vật chất, mà chỉ là năng lượng và cấu tạo bởi suy nghĩ.

D: Ý anh là gì khi nói chúng ta là những người trợ giúp?

P: Chúng tôi là những người đến để hỗ trợ những nỗ lực mà bà đã thực hiện. Đó là, để tìm kiếm kiến thức có sẵn cho những người sẽ hỏi. Chúng tôi có bản chất linh hoạt, trong đó chúng tôi có thể nhào nặn mình theo những năng lượng mà chúng tôi tìm thấy xung quanh mình. Chúng tôi có thể tuân theo những năng lượng đã kêu gọi chúng tôi. Là vậy đó, chính là các bạn. Chúng tôi là những người trợ giúp. Chúng tôi mang theo nguồn năng lượng có lợi nhất cho các công việc mà bà sắp tham gia. Chúng tôi hỗ trợ cân bằng năng lượng và do đó mang theo với chúng tôi nguồn năng lượng phù hợp nhất với bất kỳ tình huống cụ thể nào mà chúng tôi gặp phải. Một lần nữa, chúng tôi nói “chúng tôi” vì chúng tôi là một ý thức tập thể và không có bản sắc riêng lẻ. Chúng tôi không chấp nhận khái niệm nhận dạng số ít, mà theo thuật ngữ của con người có nghĩa là cô lập, vì chúng tôi chắc chắn không bị cô lập. Chúng tôi luôn giao tiếp và hiệp thông với tất cả các dạng năng lượng khác. Không có sự cô lập hay tách rời. Chúng tôi chỉ nói từ lĩnh vực mà của sự tồn tại mà chúng tôi nắm giữ, đến lĩnh vực của sự tồn tại mà bà nắm giữ.

Tôi không biết làm thế nào để đặt câu hỏi. Đây là điều mà tôi chưa từng gặp trước đây. Tôi cố gắng liên hệ nó với một cái gì đó quen thuộc trong công việc của mình. Tôi không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, vì tôi luôn bị dẫn vào những khu vực xa lạ và chưa được khám phá.

D: Có bất kỳ mối liên hệ nào với những người hướng dẫn hoặc người bảo hộ của chúng tôi không?

P: Có lẽ có một sự khác biệt ở đây là chúng tôi không phải là bản thân bà hay một phần của bà. Trên thực tế, chúng tôi khác với khía cạnh đó của bà, nhưng thực sự là một phần của chính bà, ở chỗ chúng ta là của tổng thể, một phần trong toàn thể của tạo vật. Do đó, chúng tôi có một số sự thật là một phần của chính bà và một số phần khác thì không. Chúng tôi có và chưa có cái mà bà gọi là năng lượng “Trái Đất”.

D: Vậy ý anh là những người hướng dẫn hay giám hộ của chúng tôi là những khía cạnh của tâm hồn chúng tôi, là bản thân của chúng tôi?

P: Chính xác. Vì bà thực sự là người dẫn đường của chính bà, vì bản thể ở mức cao hơn của bà đang nhìn xuống mức thấp hơn. Bà, người luôn tìm cách xác định bản thân ở một điểm của nhận thức, chỉ đơn thuần là một khía cạnh của con người tổng thể của bà. Bà, bằng cách tìm cách xác định và tách biệt nhận thức của mình, đã tách biệt khía cạnh cụ thể đó của bà ra khỏi toàn bộ bản thân. Đây là những gì mà chúng tôi sẽ gọi là… chúng tôi thấy một thuật ngữ không thể dịch ra được. Tuy nhiên, khái niệm sẽ là sự tách biệt khỏi toàn bộ hoặc sự cá nhân hóa.

D: Là năng lượng, anh đã bao giờ có sự sống trên Trái Đất hoặc tách biệt hoặc nhận dạng theo cách đó?

P: Chúng tôi chia sẻ sự tách biệt của bà, một lần nữa chúng tôi là một phần của sự tồn tại của bà. Về mặt đó, chúng tôi đã nhận ra nhiều hóa thân. Tuy nhiên, chúng tôi không phải là những gì mà bà gọi là “cư dân” của một cõi giới cụ thể. Trên thực tế, chúng tôi là đa chiều và bao gồm đồng thời nhiều cấp độ nhận thức khác nhau. Vì vậy, chúng tôi không thể nói rằng chúng tôi từng được cá nhân hóa, như cách bà nói.

D: Tôi đang cố gắng phân biệt. Tôi nghĩ rằng anh có thể đã từng có những đặc điểm nhận dạng của Trái Đất và tôi đang cố gắng phân biệt. Tôi nghĩ anh có thể đã có những đặc điểm nhận dạng của Trái Đất và sau đó tiến hóa thành một năng lượng cao hơn, như bây giờ. Đúng không?

P: Chúng tôi có thể nói là, không phải chúng tôi đã trở nên phân mảnh. Chúng tôi nói từ cấp độ đa chiều và không phân chia hay chia nhỏ thành các đơn vị năng lượng riêng lẻ. Đơn giản là chúng tôi nhận thức được đồng thời nhiều cấp độ khác nhau. Như vậy, ngay cả  bây giờ chúng tôi cũng nói về mức độ tồn tại của bà, đồng thời đang ở một cấp độ khác. Đó là những gì bà có thể gọi là “nhận thức xuyên qua”.

D: Vậy năng lượng này là sự tồn tại duy nhất mà anh có.

P: Chúng tôi đã tiến hóa từ một dạng nhận thức thấp hơn thành một dạng năng lượng bao trùm hơn. Tuy nhiên, chúng tôi luôn là một năng lượng xuyên không. Năng lượng của chúng tôi luôn là một trong những phương thức hỗ trợ sự tồn tại. Qua đó, chúng tôi hỗ trợ, mang những gì cần thiết cho những đối tượng yêu cầu. Năng lượng của chúng tôi là một ngành dịch vụ như cách bà hay nói.

D: Tất nhiên, tôi luôn bị ràng buộc với suy nghĩ thông thường của chúng tôi. Nên vui lòng thứ lỗi cho các câu hỏi của tôi nếu chúng có vẻ thiếu hiểu biết. Nhưng có phải anh ở cấp độ mà chúng tôi coi là “thiên thần”? Tôi biết các khái niệm của chúng tôi có lẽ rất hạn chế.

P: Chúng tôi cảm thấy rằng, theo thuật ngữ của bà, trên thực tế, một số người xem chúng tôi là thiên thần cũng là phù hợp. Trong thuật ngữ của bà, một thiên thần đến để hỗ trợ mọi người vào lúc cần thiết. Một thông điệp từ Thượng Đế. Một ân nhân. Tất nhiên có nhiều quan điểm khác nhau về thiên thần. Tuy nhiên, với mục đích minh họa, chúng tôi sẽ cho phép mình được xếp vào nhóm thiên thần nếu thấy phù hợp.

D: Tất nhiên, chúng ta có bức tranh tinh thần về các thiên thần có hình dạng người.

P: Đó không là gì khác ngoài năng lượng thuần túy bị thu hút bởi một năng lượng khác. Đó là một vấn đề đơn giản của sự hấp dẫn bởi các lực tương tự. Có lẽ có thể giải thích điều này bằng cách sử dụng thuật ngữ cấp độ “hạt nhân”. Trong đó năng lượng thực sự là hạt nhân về bản chất. Hạt nhân đang được sử dụng ở đây trong thuật ngữ… Chúng tôi nhận thấy luồng suy nghĩ này có lẽ không chính xác và chúng tôi muốn đảo ngược ở đây. Và nói rằng, khái niệm chúng tôi đang mô tả có bản chất điện từ hơn. Trong đó các điện tích đẩy nhau và các mặt đối lập hút nhau. Và theo cách này, người ta có thể thấy rằng khi có sự chênh lệch về năng lượng, thì sự thặng dư sẽ tự nhiên hút về phía thâm hụt. Về cơ bản, đó là nơi ta nhận được các cực đối lập. Một loại có tính chất thặng dư, một loại có tính chất thâm hụt. Và vì vậy tự nhiên cả hai hút nhau.

D: Vậy khi ta sử dụng điện, chúng ta đang sử dụng một phần của những gì mà ta đại diện? Có chính xác không?

P: Nói tốt hơn là, một khái niệm về chúng ta là gì. Nguyên tắc thì là như nhau, không cần thiết sử dụng một phần của chính chúng ta, trong khái niệm chúng ta là một phần của dòng điện chạy qua. Tuy nhiên, ở khía cạnh đó, tất cả năng lượng là của tổng thể, về mặt đó thì nói như vậy là chính xác.

D: Vậy cách chúng tôi sử dụng điện là cách chúng tôi có thể sử dụng các dịch vụ của anh?

P: Có lẽ để giải thích tốt hơn, người ta có thể sử dụng đặc điểm sinh học của hệ thống miễn dịch của bà. Khi có một bộ phận của cơ thể cần một hệ thống phòng thủ cụ thể, thì toàn bộ cơ thể sẽ huy động sự trao đổi chất của mình để sản xuất và gửi enzyme hoặc protein cần thiết để tạo ra các kháng thể đặc biệt để đánh lại sự nhiễm trùng. Do đó, toàn bộ cơ thể phản ứng với một điểm hoặc một vị trí của sự nhiễm trùng, và gửi các nhu cầu cụ thể của phản ứng phòng vệ đến các khu vực có nhu cầu. Tương tự như vậy, vũ trụ nói chung có thể huy động và gửi bất kỳ dạng năng lượng cụ thể nào đến bất kỳ vị trí cụ thể nào trong vũ trụ, để hỗ trợ cho việc chữa lành cái mà chúng ta gọi là “sự bất hòa”. Chúng tôi, trong sự tương đồng này, có thể được so sánh với các kháng thể được gửi đến để hàn gắn sự bất hòa.

D: Tôi luôn có thể có được một bức tranh rõ ràng hơn thông qua những sự so sánh tương đồng. Tôi đã được kể về các nguyên tố? Anh có bất kỳ mối liên hệ nào với loại năng lượng đó không?

P: Như chúng tôi đã nói trước đó, luôn có một mối liên hệ giữa tất cả các cấp độ và các dạng năng lượng. Chỉ đơn thuần là một khu vực của một năng lượng cụ thể thành một dạng của một nhu cầu cụ thể. Và vì vậy chúng tôi tiếp xúc và nhận biết về thứ mà bà gọi là năng lượng “nguyên tố”. Tuy nhiên, chúng tôi không phải là thứ năng lượng được gọi là “nguyên tố”. Như bà sẽ nhận thấy, chúng tôi vượt xa hơn nhiều so với việc bao hàm đồng thời năng lượng đó.

D: Tôi tự hỏi liệu anh có cùng bản chất không? Tôi nghe nói rằng năng lượng nguyên tố rất cơ bản, và không có trí thông minh hay hiểu biết mà dường như là anh có.

P: Có lẽ bà sẽ nhìn vào một đầu của quang phổ bị phân lập hoặc tách biệt thứ mà bà gọi là năng lượng “nguyên tử”. Bà chỉ đang xem xét một khía cạnh cụ thể của tổng năng lượng và mô tả nó như một nguyên tố. Tuy nhiên, nó là một phần và một mảnh của một bức tranh hoàn chỉnh hơn.

D: Tôi đã hiểu rằng năng lượng nguyên tố chủ yếu gắn liền với Trái Đất của chúng ta.

P: Có vẻ như bà sẽ nghĩ rằng đó là những dạng sống thấp hơn, chẳng hạn như cỏ và cây, hoặc những dạng cụ thể mà bà có thể gọi là “dạng sống thấp” trên hành tinh của bà. Tất nhiên, năng lượng có liên quan đến các dạng sống cao hơn như mèo và chó. Và cả năng lượng gắn với các dạng sống cao nhất, đó chính là bà. Không có sự phân biệt giữa các năng lượng, ở chỗ, chúng là một phần và một mảnh của tổng thể. Chúng thường liên quan đến một hoặc nhiều cấp độ nhận thức cụ thể. Sẽ thiếu chính xác nếu nói rằng cỏ không nhận thức, vì nó thực sự có nhận thức. Chính nền tảng mà bà bước đi trên đó thực sự có nhận biết. Từ chối điều này có lẽ bà sẽ tự đặt mình vào vị trí của Thượng Đế, tất cả bao hàm, tất cả nhận thức, và tất cả những thứ khác đều ở bên dưới và không nhận thức. Điều này không chính xác. Tất cả mọi tạo vật đều nhận biết được. Bà có nhận thức được điều này hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào bà. Bà có khả năng nhận thức về mọi tạo vật, từ các dạng nhận thức thấp nhất đến cao nhất. Và không nhất thiết phải giới hạn ở Trái Đất cụ thể của bà. Bà rất có thể nhận thức được toàn bộ sự sáng tạo, chỉ đơn giản bằng cách thừa nhận rằng tất cả mọi thứ đều nhận thức được.

D: Tất nhiên, điều này sẽ làm cho cuộc sống vật chất của chúng ta trở nên khó khăn.

P: Chúng tôi cảm thấy rằng có lẽ nó sẽ làm cho cuộc sống của bà phong phú và đầy đủ hơn, vì bà sẽ không cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Bà sẽ ở trong tình anh em một lần nữa, như số phận của bà. Có lẽ bà đã bị cô lập vì nhiều lỗi không phải của mình hoặc có thể do nhầm lẫn. Tuy nhiên, trách nhiệm cuối cùng của cá nhân là làm thế nào để họ nhận thức được. Nếu một người chọn từ chối sự tồn tại của người khác, thì đó là đặc quyền của họ. Tuy nhiên, sau đó họ phải có khả năng… Chúng tôi sẽ thay đổi điều này vì chúng tôi không muốn biểu thị ý nghĩa của sự trừng phạt. Chúng tôi không muốn thể hiện khái niệm đó. Chúng tôi đang cố gắng ngụ ý rằng một người sẽ tạo ra thực tại của chính mình. Và vì vậy người ta có thể thấy rằng khi tạo ra thực tại của chính mình, họ phải sống với nó.

Vâng, một số người sẽ coi đó là trừng phạt. Nhưng nếu ta tự tạo ra nó, ta phải lãnh hậu quả.

P: Chính xác.

D: Anh tiếp tục nói về toàn thể. Đó có phải là điều chúng ta coi là Thượng Đế không?

P: Ở một cách tiếp cận ngộ nghĩnh hơn, sự toàn thể thực ra là những gì mà bà gọi là “Thượng Đế”, ở đó Thượng Đế sẽ bao trùm tất cả. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy rằng khái niệm hiện tại của bà về Thượng Đế có lẽ sẽ khái quát hơn khi là một bản tóm tắt các thuộc tính của con người được nâng lên địa vị của một đấng sáng tạo.

(Người dịch: Con người thường có xu hướng gán ghép Thượng Đế “có tính người” hoặc giống như một “con người ở cấp độ cao hơn”. Như vậy thì vẫn rất là hạn chế.)

D: Tôi đang tự hỏi liệu anh sẽ được coi là đấng sáng tạo hay người đồng sáng tạo.

P: Tất nhiên, có một số sự thật trong những lời bà nói. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy sẽ không phù hợp nếu tự cho mình là như vậy.

D: Vậy anh chưa tiến hóa xa như vậy? Tôi đoán tôi đang cố gắng để định vị anh.

P: Chúng tôi chưa bao giờ là người sáng tạo. Chúng tôi không phải người sáng tạo. Chúng tôi thật sự có thể là…  tuy nhiên, chúng tôi muốn làm rõ điều này. Tại thời điểm này… (Tạm dừng).

D: Sao? Một sự hiểu lầm hay sao?

Một hơi thở sâu và sau đó Phil đột ngột mở mắt. Anh tỉnh dậy. Điều này thật bất thường. Tôi hỏi anh ấy chuyện gì đã xảy ra.

P: (Anh ấy đang rất tỉnh táo) Tự nhiên nó tắt. Giống như họ đang chuẩn bị nói điều gì đó rồi có một sự gián đoạn trong các trường năng lượng.

D: Anh có nghĩ rằng đó là điều mà họ không nên nói tới?

P: Không, giống như có một sự can thiệp. Đôi khi nó xảy ra, bà biết đấy, khi các năng lượng khác nhau đang đến và đi. Giống như một kiểu rất tế nhị để làm cho nó cân bằng, và nếu một năng lượng bên ngoài xâm nhập thì nó sẽ bị phá vỡ kết nối.

D: Như tĩnh điện à?

P: Chà, không phải năng lượng điện. Nó giống như năng lượng tâm trí hơn.

D: Thứ gì anh đang nghĩ đến?

P: Không, chỉ là năng lượng bên ngoài. Không tệ, giống như kết nối đã bị phá vỡ.

Chưa bao giờ rõ được điều gì đã gây ra sự can thiệp, nhưng Phil nghĩ chúng tôi nên kết thúc phiên làm việc ngày hôm đó. Điều đó ổn với tôi vì toàn bộ phiên làm việc đã khiến tôi căng thẳng. Chúng tôi đang thảo luận một chủ đề rất phức tạp để tôi có thể hiểu và tôi gặp khó khăn trong việc đặt câu hỏi. Nên tôi thở phào nhẹ nhõm khi rời khỏi nhà anh. Tôi biết mình sẽ cần thời gian để hấp thụ và ít nhất cũng đồng hóa một phần thông tin. Tôi không biết rằng tôi đã không nhìn thấy năng lượng cuối cùng của năng lượng kỳ lạ này.

Chúng tôi đã lên lịch một cuộc gặp đặc biệt tại nhà Billie Cooper tối hôm đó. Họ đã lỡ mất các buổi làm việc với Phil khi anh ấy sống ở California, vì vậy họ rất nóng lòng muốn anh ấy trở lại. Có nhiều người có mặt hôm đó chưa bao giờ nhìn thấy hiện tượng này, vì vậy có một không khí tò mò trong phòng khi chúng tôi bắt đầu. Tôi lại sử dụng từ khóa của anh ấy và phương pháp thang máy. Khi cánh cửa mở ra, ánh sáng rực rỡ đã trở lại, gần như là nó chưa từng biến mất. Vì tôi không có thời gian để xây dựng câu hỏi, nên đầu óc tôi gần như chạy đua để nghĩ cách bắt đầu.

D: Đây có phải là ánh sáng chúng ta đã thấy chiều nay không?

P: Đúng rồi.

D: Anh có nghĩ đây là năng lượng thích hợp để trả lời các câu hỏi của tôi tối nay không?

P: Đối với nhóm này tại thời điểm này, đây là một mối liên hệ cho những gì bà cần hỏi và những gì bà có thể được nhận. Đôi khi, người ta sẽ hỏi điều gì là không thực tế để được trao cho, vì thế chúng ta chỉ nhận được cái gì gần với những cái chúng ta đã yêu cầu.

D: Khi chúng tôi liên lạc với năng lượng này vào chiều nay, họ nói rằng họ có bản chất của người hỗ trợ. Bản chất trợ giúp là năng lượng được sử dụng khi ta muốn tạo ra mọi thứ trong đời và khiến cho mọi thứ xảy ra. Đây là năng lượng được mang đến để sử dụng, và có thể được sử dụng bằng nhiều cách. Tôi định nghĩa như vậy có chính xác không?

P: Chúng tôi sẽ nói rằng điều đó là chính xác.

D: Đó là một năng lượng bao gồm nhiều chiều không gian thay vì ở một cấp độ. Do đó, nó có rất nhiều kiến thức, hơn là một năng lượng đơn lẻ. Vì vậy, có lẽ đó là một năng lượng thích hợp để chúng ta liên hệ tối nay.

P: Chúng tôi muốn nói rằng có lẽ một lời giải thích rõ ràng hơn sẽ cần từ từ. Chúng tôi muốn giải thích rằng năng lượng này không có tính chất tích trữ. Đó là, một dạng hay một nơi chứa đựng kiến thức. Chỉ đơn giản là một ống dẫn mà thông qua đó, kiến thức được truyền đi. Chúng tôi mang lại những gì được yêu cầu. Chúng tôi không nắm giữ hoặc lưu trữ kiến thức này. Có lẽ ở cấp độ của bà, đây là một điểm không đáng kể. Tuy nhiên, trong những cuộc trò chuyện tiếp theo, có thể thấy rằng thực sự có sự khác biệt sâu sắc giữa những người sẽ truyền tải kiến thức này và những người sẽ lưu trữ hoặc tiếp nhận kiến thức này.

Các câu hỏi đã được trả lời sẽ được đưa vào các chương khác nhau trong cuốn sách này.

Nhiều lần tại các cuộc họp này, các linh hồn, hoặc bất cứ thứ gì như thế, sẽ xuất hiện để tò mò về chúng tôi. Những điều này thường khiến chúng tôi thích thú và giật mình khi họ đặt câu hỏi cho chúng tôi. Một số câu hỏi rất khó trả lời, vì chúng liên quan đến các khái niệm trong nền văn hóa của chúng ta mà chúng ta không nghĩ đến. Những lúc như vậy chúng tôi thường cảm thấy trân trọng vì những câu hỏi khó khăn mà chúng tôi đặt họ vào tình trạng tương tự. Nhưng điều đáng chú ý là họ luôn có thể tìm ra câu trả lời ngay lập tức, trong khi chúng tôi phải vấp ngã và suy diễn và thường chỉ nhún vai cam chịu khi họ lật ngược thế cờ.

P: Không cần phải sợ chúng tôi vì chúng tôi nói thông qua người đàn ông này, anh ta làm điều này một cách tự nguyện và không sợ hậu quả xấu. Anh ấy mang năng lượng này qua anh ấy để chia sẻ với bà, vì anh ấy đã tìm thấy sự thật trong năng lượng này, và vì vậy mong muốn chia sẻ nó với những người khác. Khi cho đi, anh ta nhận được rất nhiều. Một lần nữa không cần phải sợ chúng tôi. Chúng tôi chỉ đơn giản là một số người đã đạt được cấp độ cao hơn nhiều so với cấp độ hiển hiện trong tự nhiên trên hành tinh của bạn. Chúng tôi ở đây để mang lại sự thật và sự giác ngộ. Và đễ hỗ trợ nâng cao ý thức trên hành tinh của bà, để sự ngu dốt và mê tín dị đoan đang thịnh hành sẽ bị xua tan và thay thế bằng kiến thức và sự thật. Chúng tôi đến trong hòa bình, hòa hợp và yêu thương. (Giọng nói trầm hơn và nghe khác hơn của Phil. Nó khiến tôi ớn lạnh). Lúc này, bà đang được quan sát bởi một người vĩ đại hơn bất cứ sinh mệnh nào từng có mặt trong căn phòng này. Tại thời điểm này, có một Người theo dõi, một người giám hộ được phân công đến căn phòng này, để bảo vệ những người đang tụ họp ở đây, những người mong muốn được học hỏi. (Giọng nói cứ thấp dần và trầm hơn. Không giống với giọng bình thường của Phil. Điều này cũng rõ ràng với những người khác trong phòng.) Bây giờ chúng tôi sẽ hỏi rằng liệu bà có thể cho chúng tôi hỏi một câu được không?

Thật bất ngờ, nhưng khi tôi nhìn quanh phòng, những người khác đều gật đầu đồng ý rằng chúng tôi nên thử ở góc độ này.

Một thành viên của nhóm hỏi, “Anh có những phiên bản đã từng sống trên Trái Đất không?”

P: Đúng, đó là một tuyên bố chính xác. Nếu có thể, hãy tưởng tượng ý thức chung của mỗi người trong căn phòng này, bây giờ, cùng nhau mà không có cơ thể vật lý của các bạn. Nếu ý thức của bạn được loại bỏ khỏi cơ thể, các bạn sẽ được kết hợp với nhau bởi một lợi ích chung, hoặc một mục tiêu chung. Và chúng tôi là như vậy đấy. Chúng tôi nhận thấy rằng năng lượng của chúng tôi giống nhau về độ rung và rất tương thích, mặc dù không giống nhau. Chúng tôi chỉ đơn giản là làm việc rất tốt với nhau như một đơn vị, chia sẻ thông tin và ý tưởng và cung cấp những thứ mà chúng tôi quen thuộc tại bất kỳ thời điểm nào. Không có danh tính cũng như không cần thiết phải có danh tính. Chúng tôi chỉ đơn giản là tồn tại.

D: Và anh muốn hỏi chúng tôi một số câu hỏi?

P: Tại thời điểm này, chúng tôi đánh giá cao cơ hội này. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ để bà xác định bất cứ cam kết nào trong cuộc hẹn này tối nay. Nói cách khác, bà có thể hỏi trước.

D: Cách nào cũng được. Tôi tin rằng chúng ta có đủ thời gian.

P: Có một lĩnh vực mà chúng tôi muốn đề cập tối nay, nếu có được sự đồng ý của nhóm bà. Và đó sẽ là lĩnh vực về nhận thức tình dục, hay nói cách khác là bản dạng giới. Chúng tôi ở đây không có danh tính về giới. Chúng tôi chỉ đơn giản là năng lượng tâm linh thể phách (etheric) và cảm thấy khá thú vị – không có nghĩa là thiếu tôn trọng – rằng bà xem bản thân mình là người này hay người khác. Dường như bà có nhu cầu rất lớn để tách mình ra theo bản dạng giới. Điều này chúng tôi thấy hấp dẫn nhất. Có vẻ như có một số phân tách ở đây trong bản sắc riêng của bà. Chúng tôi cảm thấy bà đã đánh mất danh tính thực sự của mình khi phải liên hệ đến nhau về những điều này. Đó chỉ đơn giản là một quan sát từ quan điểm tham khảo của chúng tôi. Và đó chỉ đơn giản là vấn đề mà chúng tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ đưa ra thảo luận nếu bà cảm thấy nó phù hợp.

D: Hừm, một chủ đề khá lạ. Tôi không cho là chúng tôi đã nghĩ về nó, đúng không?

Một thành viên trong nhóm xung phong, “Tôi có thể nói rõ hơn một chút được chứ?”

P: Chúng tôi hy vọng rằng bà sẽ làm như vậy. Và vì vậy, cho chúng tôi thêm một số cái nhìn sâu sắc về sự xuất hiện này để có thể hiểu rõ hơn từ cấp độ của chúng tôi.

Thành viên của nhóm tiếp tục nói, “Theo cách hiểu của chúng tôi, anh muốn thảo luận về lĩnh vực thể chất. Và anh là năng lượng thuần khiết, không quan tâm đến những thứ vật chất, vì vậy anh không phải lo về bản sắc giới tính. Nhưng ở góc độ vật chất, điều này rất quan trọng, bởi vì nó đại diện cho bản sắc của chúng tôi. Vì vậy anh đã đi đến một lĩnh vực thảo luận có thể hơi xa lạ với năng lượng etheric. Nếu chúng tôi bị giới hạn trong các cơ thể vật lý, đây là một phần rất quan trọng, và chúng tôi phải quan tâm đến điều này. Anh có hiểu chứ?”

P: Chúng tôi đang đồng hóa thông tin này. Và sẽ trả lời như thế này: Chúng tôi hiểu mối quan tâm của bà. Chúng tôi hiểu nhu cầu của bà để định dạng hoặc nhận diện khía cạnh vật chất của bà. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy – và chúng tôi ở đây không phải rao giảng, chỉ đơn thuần là đưa ra những nhận xét từ khía cạnh của chúng tôi – rằng không có quá nhiều ý thức về sự chăm sóc nuôi dưỡng dành cho những cơ thể vật chất này, mà là ý thức về bản sắc dành cho cơ thể vật chất này. Dường như bản thân cơ thể vật chất đã có một danh tính.

D: Đúng vậy. Nó đã có một danh tính bởi vì đó là cách chúng tôi nhận ra bản thân, được xác định với thời gian và vật chất. Tôi có thể hỏi một câu hỏi không? Có ai trong số các bạn đã từng ở trong một cơ thể vật lý chưa?

P: Chưa từng, vì chúng tôi chưa ở mức mà vật chất có thể tự thể hiện. Chúng tôi là một năng lượng đơn giản là không có lợi cho việc hình thành vấn đề vật chất. Nó là năng lượng điện trường, không phải là cấu trúc hay thành phần tạo điều kiện cho sự hình thành vật chất. Không ai trong số chúng tôi ở thời điểm này đã từng có trải nghiệm cái mà bà gọi là một hiện thân “vật lý”, mặc dù điều đó không có nghĩa là chúng tôi chưa từng ở trên hành tinh của các bạn trước đây. Chúng tôi đã đến đó nhưng không phải ở dạng người. Đã có nhiều dạng sống khác ngoài con người trên hành tinh của bà, có ý thức. Tuy nhiên, bà không có lưu trữ nào về các mẫu này, vì không có ai lưu trữ.

Thành viên: Vậy nguồn gốc của anh là gì?

P: Chúng tôi nói từ bản chất của sự thật, về Một Thượng Đế Thật, như bà sẽ nói bằng tiếng của bà. Chúng tôi nói từ những người ban bố sự thật, từ tập hợp của ánh sáng, hoặc như cách bà nói, là tổng lãnh thiên thần. Chúng tôi là một thông điệp thông tin. Chúng tôi xác định vai trò của mình là những người ban bố sự thật. Có nhiều nhóm hoặc đoàn khác mà trách nhiệm của họ có thể là vấn đề sức khỏe, hoặc có lẽ là xây dựng hoặc tái tạo lại hành tinh. Có những nhóm mà toàn bộ chức năng chỉ là xây dựng vũ trụ.

D: Cấp độ của Đấng Sáng Tạo.

P: Chính xác. Có nhiều nhóm chuyên môn khác nhau. Vì các bạn tìm kiếm thông tin, các bạn đã liên hệ với chúng tôi, những người ban bố sự thật. Và vì vậy chúng tôi ở đây.

Thành viên: Tôi nghĩ tôi hiểu điều đó. Chúng tôi có trách nhiệm trong lĩnh vực vật chất của mình. Các anh có những loại trách nhiệm nào? Tôi biết rằng các anh không bị giới hạn bởi thời gian như chúng tôi. Các anh sống vì điều gì? Năng lượng này để làm gì?

P: Có rất nhiều công việc và sự chú ý trên cõi giới này được dành cho việc hình thành và tạo ra các năng lượng phụ, hoặc để diễn giải, tạo ra các vòng tròn trong một cái ao. Công việc của chúng tôi, nếu chúng tôi có thể so sánh tương tự, chỉ đơn giản là ném đá xuống nước và làm cho các vòng tròn tỏa ra từ nơi đó. Chính trong những vòng tròn đồng tâm tỏa ra bên ngoài này là nơi chúng tôi vượt trội hoặc giỏi nhất. Tất nhiên, bà phải hiểu đây chỉ là một sự so sánh đơn giản. Nhưng mục đích là tạo ra các mẫu năng lượng hữu ích cho những dạng sống và những năng lượng ở một cấp độ thấp hơn chúng ta một chút. Nói cách khác, chúng tôi tạo ra một bầu không khí hoặc môi trường có lợi trong những vòng tròn năng lượng này. Để những người đang làm việc bên dưới chúng tôi có một môi trường hiếu khách để làm việc. Đó là một chuỗi môi trường kế thừa giống như chuỗi phân cấp tự nhiên của bà trên thế giới vật chất. Điều này có dễ hiểu không?

Các thành viên đều phản hồi là có.

D: Nó hơi phức tạp. Nhưng có phải đây cũng là những năng lượng mà bản thân chúng tôi có thể sử dụng để tạo ra mọi thứ?

P: Không trực tiếp. Vì những năng lượng mà chúng tôi xử lý ở mức độ cao hơn nhiều so với mức mà bà có thể tương tác trực tiếp. Tuy nhiên, thông qua các tình huống như thế này, sẽ có tác động bắc cầu, chúng ta có thể trao đổi các khái niệm và những sự so sánh, hình dung, hợp lý hóa, v.v… Vì vậy thực tế là sự thật của chúng tôi có thể được bắc cầu đến mức độ hiểu biết của bà và ngược lại.

D: Đây là lý do tại sao anh có vẻ xa lạ với các khái niệm khác nhau của chúng tôi.

P: Chính xác. Chúng tôi xin lỗi vì chúng tôi thực sự không muốn thuyết giảng mà chỉ quan sát. Nhưng chúng tôi cảm thấy các bạn quá chú trọng vào bản dạng giới. Và đã được kéo ra khỏi danh tính thực sự, ý thức hoặc các nhận dạng của Thượng Đế hoặc Chúa, hoặc một trong hàng trăm nghìn thuật ngữ được đặt cho nó. Đó là danh tính thật sự của bà, năng lượng là năng lượng giống như chính chúng tôi. Tất nhiên, bà biết các cơ thể vật lý của bà không hơn gì một nông cụ hoặc một công cụ. Giống như là khi bà, đang lái xe của mình, giả định danh tính của chính cái xe, và không chỉ là hành khách trên xe. (Cười lớn). Bà sẽ cảm thấy rằng bà là một cái xe Buick. Bà to lớn. Bà màu đỏ. Bà sẽ cảm thấy bốn cái lốp xe dưới chân. Và bà sẽ cảm thấy từng vết xước và vết lõm trên người. Tất nhiên đây là một sự hình tượng hóa đơn giản. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy rằng nó đầy đủ – ít nhất là theo quan điểm của chúng tôi – tóm tắt các nhận thức về việc làm thế nào thực tại vật chất trông như là vượt qua thực tế tâm linh.

D: Vâng, nhưng bất cứ khi nào anh ở trong một cơ thể vật lý, tiềm thức sẽ quên đi phần khác và chỉ tập trung vào thể chất. Đây là một trong những mối nguy khi xâm nhập vào một cơ thể.

P: Đó là một tuyên bố hoàn toàn chính xác. Thực sự là một mối nguy hiểm, một mối nguy hiểm không chính xác hoặc không cần thiết được ban cho nhưng là một thứ thực sự phổ biến.

Một thành viên khác của nhóm xen vào, “Có phải anh đang nói rằng chúng tôi đã trở nên gắn bó với cơ thể mang tinh thần của chúng tôi, đến mức chúng tôi hòa nhập và cảm nhận từng vết xước, từng vết sưng, và tự hào về màu sắc và v.v… của chúng tôi, hơn là liên quan đến danh tính thực sự và tinh thần?”

P: Chính xác, và là một cái nhìn sâu sắc nhất về một vấn đề rất thực tế trên hành tinh này. Danh tính thực sự nằm trong vật chất. Và việc một cá nhân nhận ra danh tính thực sự của mình là một năng lượng bên trong, chứ không phải là phương tiện xung quanh.

D: Vậy có phải chúng ta đang tạo ra quá nhiều sự phân chia giữa nam và nữ, thay vì tích hợp cả hai vào con người của chúng ta?

P: Điều đó hoàn toàn chính xác. Vì trong sự tách biệt danh tính này, các luật xã hội quy định rằng các năng lượng được bao bọc trong năng lượng nam tính, theo quy ước xã hội sẽ liên hệ theo một cách cụ thể với những năng lượng được bao bọc trong một phương tiện nữ tính. Và chúng tôi có thể sử dụng một ví dụ, phong tục hẹn hò, ngôn ngữ cơ thể của bà, v.v… Tại thời điểm này, trong khu vực này của hành tinh của bà, quy chuẩn được chấp nhận cho toàn bộ là hướng tới các giới tính có bản sắc đối lập. Và nhận thức về các giới tính không được chấp nhận với các giới tính có danh tính bình đẳng, như trên cõi giới của chúng tôi. Chúng tôi cảm thấy đã có nhiều sự sai lệch do nhận dạng nhầm lẫn này. Những gì chúng tôi đang nói ở đây không phải bất cứ điều gì về các quan hệ tính dục, mà chỉ đơn giản là bạn bè. Nhiều người đàn ông ngại kết bạn với nhau vì họ đều là đàn ông. Và nhiều người phụ nữ ngại kết bạn vì cả hai đều là phụ nữ. Và nhiều người phụ nữ và đàn ông sợ trở thành bạn bè, vì họ sợ những động cơ ở mức độ thầm kín. Nên ta thấy có nhiều hiểu lầm được đưa ra bởi nhận dạng vật lý này.

D: Có cân bằng giữa tính nam và tính nữ bên trong các năng lượng không?

P: Với tất cả các mục đích thực tế, không có thứ gọi là năng lượng nam tính và nữ tính ở cấp độ này. Đơn giản là có năng lượng. Không có sự phân biệt.

Thành viên: Tôi nghĩ rằng để có thể nhận ra, anh phải có một số trải nghiệm với nó. Vậy anh là năng lượng đã được tạo ra bởi các năng lượng cao hơn, hay anh là những năng lượng được tạo ra từ các mô hình suy nghĩ từ Trái Đất?

P: Chúng tôi được tạo ra bởi Bậc Thầy, bởi Một-Tất Cả. Vị thần tối cao của mọi tạo vật. Chúng tôi không, như bà nghi ngờ, không có năng lượng Trái Đất, vì chúng tôi đến từ một cõi giới xa ở phía trên mà năng lượng Trái Đất có thể tiếp cận. Tuy nhiên, khi bà tiến xa hơn từ mức độ tồn tại nam – nữ, sự phân biệt giữa nam và nữ ngày càng ít đi. Đến điểm như chúng tôi ở đây, không còn bất cứ sự phân biệt nào. Chỉ đơn giản là vì mục đích sinh sản mà có sự khác biệt này. Tuy nhiên, không cần phải sinh sản ở cõi giới tâm linh. Trong cõi giới tâm linh không cần có sự phân biệt, và vì vậy bà càng lùi xa khỏi cõi giới vật chất của bà, sự phân biệt càng ít cho đến mức không còn sự phân biệt nào nữa.

D: Đây là một trong những bài học mà chúng tôi chọn để học và trải nghiệm, để đến với cõi giới này và đi vào những cơ thể vật lý này ở những giới tính khác nhau. Rõ ràng anh là một năng lượng đã không quyết định được những điều đó, vì tất cả là một phần của việc học của chúng tôi.

P: Không có sự lựa chọn nào trong vấn đề này. Đối với việc chọn hóa thân, chúng tôi không thể chọn. Đó là một vấn đề vật lý.

D: Anh sẽ không được phép hay là anh không thể?

P: Năng lượng của chúng tôi sẽ không thể chứa trong một cơ thể vật lý. Đó là một vấn đề của rung động. Các cơ thể vật lý với năng lượng đang rung động ở một mức độ quá chậm của bà sẽ không thể chứa năng lượng của chúng tôi. Giống như cố gắng giữ nước trong một cái xô màn hình. Chúng tôi không đưa ra một lời phán xét ở đây vì chúng tôi hiểu các lý do bà ở trong cơ thể vật chất. Có nhiều bài học đã được rút ra. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy rằng – và một lần nữa chúng tôi nói điều này với sự quan tâm yêu thương hết sức có thể – rằng theo quan điểm của chúng tôi, dường như đây là sự xác định danh tính quá mức với các phương tiện vật chất. Và ít hơn ở khía cạnh năng lượng của các danh tính của bà. Có lẽ chúng tôi đang có thành kiến trong quan điểm của mình bởi vì chúng tôi đang quan sát từ một vị trí muốn loại bỏ nó đi.

D: Tôi nghĩ có lẽ anh là một năng lượng tiến bộ. Rằng có thể một lúc nào đó đến lúc anh sẽ hóa thân vào một cơ thể.

P: Nếu có thể đưa một cơ thể vật chất lên cấp độ có thể chứa được chúng tôi, thì điều đó là khả thi. Tuy nhiên, tại thời điểm này, ít nhất là trong trải nghiệm của chúng tôi và ở mức độ vật chất mà chúng tôi đã trải qua, điều đó sẽ không thể thực hiện được.

D: Sự khác biệt giữa năng lượng tinh thần mà chúng tôi có trong cơ thể vật chất và loại năng lượng của các anh là gì?

P: Đơn giản là tần số của rung động. Chúng tôi nhận thấy trong cuộc trò chuyện này nhiều sự khai sáng. Và chúng tôi đánh giá cao sự trung thực và thẳng thắn của bà. Đôi khi chúng tôi cũng muốn quan sát để có thể học hỏi từ các cuộc thảo luận của bà. Chúng tôi đánh giá cao điều này, vì thường không có nhiều người đến cấp độ của chúng tôi để chia sẻ với chúng tôi những sự thật của các bạn, khái niệm của các bạn. Mặc dù chúng không phải của chúng tôi, nhưng chúng tôi đánh giá cao việc chia sẻ chúng với bà, vì chúng cũng khai sáng cho chúng tôi. Rõ ràng có ý kiến cho rằng chúng tôi vượt trội về một mặt nào đó bởi vì chúng tôi khác biệt. Điều đó không đúng. Chúng tôi đang ở một sự rung động khác, có thể phần nào bị loại bỏ từ chính bà, tuy nhiên điều này không khiến chúng tôi trở nên vượt trội. Trong vương quốc của Thượng Đế không có bề trên và kẻ thấp hèn. Chỉ có những người tồn tại trong các dạng và không gian thích hợp của họ, và họ làm những gì đơn giản là điều phải làm. Không có khái niệm tốt hơn hoặc ít hơn. Đây là một khái niệm đặc biệt của con người.

Thành viên: Anh có phải là một sinh vật hoàn thiện và anh có con đường tiến hóa ở cấp độ của mình không? Anh có đang quay trở lại nguồn gốc của tất cả năng lượng trong vũ trụ, hay anh sẽ ở lại cấp độ này?

P: Trước hết, chúng tôi muốn nói rằng có một số giả thuyết mà chúng tôi thấy không hoàn toàn chính xác. Chúng tôi không phải những sinh vật hoàn thiện, và còn xa mới tới được. Chúng tôi cũng đang học hỏi những sinh vật khác. Chúng tôi là những sinh vật siêu phàm. Chúng tôi đang trên con đường tiến hóa như bà thường nói. Chúng tôi không có câu trả lời cuối cùng. Vì chúng tôi đã đạt được bước cuối cùng, sẽ không có cách nào có thể giao tiếp thông qua phương tiện này và để anh ta sống với nó. Đó là một năng lượng vượt xa bất cứ thứ gì có thể chứa một dạng vật chất. Chỉ đơn giản là nâng độ rung của các phân tử vật chất đó lên một cấp độ vượt xa mức mà chúng duy trì, và sau đó nó sẽ tan rã. Chúng tôi không muốn làm bà sợ hãi hoặc cảnh cáo bà, nhưng để bà cảm nhận được sức mạnh của năng lượng đó. Vì năng lượng đó sẽ mạnh đến mức khiến tất cả mọi người trong căn phòng xung quanh anh ta bốc hơi, đơn giản là vậy. Bà không có khái niệm về sức mạnh của năng lượng Thượng Đế toàn bộ. Nó quá mạnh để được nâng lên cấp độ này. Năng lượng này vận hành toàn bộ vũ trụ, tất cả của tạo hóa. Và như vậy, ngay cả ở dạng cực nhỏ, đưa đến cấp độ này, sẽ không tốt. Tại thời điểm nào đó trong quá trình tiến hóa của bà – và điều này bao gồm tất cả mọi người trong căn phòng này theo nghĩa vật lý – mỗi người trong số các bạn sẽ, không chỉ đạt được, mà sẽ vượt qua nó. Chúng tôi cũng vậy, là một loài tiến hóa. Chúng tôi đang ở một cấp độ siêu việt và chưa hoàn thiện. Tuy nhiên, chúng tôi giác ngộ hơn từ quan điểm rằng góc nhìn của chúng tôi rộng hơn nhiều so với quan điểm của bà. Có những điều mà bà có kiến thức sâu sắc, chúng tôi không biết. Và do đó, chúng ta cung cấp và tiếp nhận kiến thức này thông qua giao tiếp. Chúng tôi học hỏi từ điều này như các bạn. Chúng tôi có thể dễ dàng tự nhóm lại với nhau và liên hệ với một người trong các bạn để chúng tôi có thể đặt câu hỏi. Và khá thường xuyên.

D: Vậy một lúc nào đó chúng tôi sẽ đạt được trình độ đó?

P: Chính xác. Tuy nhiên nó sẽ không được trao cho mà phải được học. Để nâng cao kiến thức và nhận thức của bà, tần số rung động của bà phải tăng lên. Và do đó, bà càng trở nên hòa hợp với cái tuyệt đối, với một bản sắc chân chính của Thượng Đế, thì sự rung động của bà sẽ càng tăng lên. Và như vậy bà sẽ, thông qua quá trình tiến hóa tâm linh của bà, cuối cùng bà sẽ đạt được sự rung động mà chúng ta cộng hưởng bây giờ. Nhưng có một giả định rằng cấp độ của chúng tôi là ở mức mà bà muốn phát triển. Một lần nữa, có nhiều khu vực và cấp độ khác nhau để phát triển. Bà có thể tưởng tượng mình đang đứng dưới chân một ngọn núi bao la, với nhiều, rất nhiều, nhiều con đường khác nhau để trèo lên. Bà đứng dưới chân một con đường mà các nhánh rẽ vào vô số con đường khác. Tất cả cuối cùng đều dẫn đến đỉnh nhưng không phải tất cả đều đến cùng một vị trí ngay ở trên đỉnh. Vì có lẽ ở mức cao nhất là một cao nguyên và bà có thể ở nhiều nơi khác nhau trên cao nguyên này. Rồi mỗi người trong số các bạn sẽ ở một thời điểm nào đó bên dưới cao nguyên, có lẽ gần đáy, giống như chúng tôi. Và bà có thể thấy rằng đã có một khoảng cách nào đó giữa bà và đáy. Bởi vì khi đạt đến cấp độ mà chúng ta có thể giao tiếp, bà đã đi được một quãng đường xa. Rồi bà có thể nhìn thấy rằng sườn núi được được bao phủ bởi các con đường khác nhau, có nhiều cách khác nhau để đi trong quá trình tiến hóa của mình. Chúng tôi, có lẽ lệch về một phía và ở cấp độ nào đó cao hơn bà, nếu bà chọn đặt chúng tôi ở đó. Và chúng tôi cảm thấy vui vì bà sẽ làm như vậy. Sau đó bà có thể thấy rằng có lẽ bà sẽ muốn đi theo con đường hoặc các con đường mà bà có thể đến cùng một điểm của chúng ta ở sườn núi này. Tuy nhiên, có vô số lựa chọn mà bà không cần hoặc có thể muốn. Cuối cùng thì bản thân bà cũng sẽ đạt được đến điểm trên cao nguyên, có lẽ trong một thời gian ngắn hơn nhiều, hoặc có thể lâu hơn nhiều, chúng tôi đang dùng các thuật ngữ của bà. Cuối cùng thì tất cả chúng ta sẽ đến được cao nguyên trên đỉnh. Tuy nhiên, chúng ta có thể không nhất thiết phải ở cùng một điểm ngay cả trên cao nguyên trên đỉnh. Điều này bà có hiểu không?

***

Tổng hợp sách trong Thư viện trái đất 

Facebook page

 

 

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here