CHƯƠNG 19
Con hiếm khi thấy Ngài phẫn nộ như vậy. Thượng Đế không trở thành phẫn nộ. Điều này chứng tỏ Ngài không phải là Thượng Đế.
Thượng Đế là tất cả mọi thứ, và Thượng Đế trở nên tất cả mọi thứ. Không có gì mà Thượng Đế không phải là, và tất cả những gì Thượng Đế đang trải nghiệm là chính mình, Thượng Đế đang trải nghiệm trong con, như con, và thông qua con. Đó là sự phẫn nộ của con mà con đang cảm nhận.
Ngài nói đúng. Bởi vì con đồng ý với tất cả mọi thứ Ngài nói.
Biết rằng mọi ý nghĩ Ta gửi cho con, con nhận được thông qua bộ lọc của kinh nghiệm của riêng con, sự thật của riêng con, những hiểu biết của con, quyết định của riêng con, và lựa chọn của con, và con chọn để trở thành ai. Không có cách nào khác mà con có thể nhận được nó. Không có cách nào khác tốt hơn.
Rồi, lại trở về vấn đề cũ. Ngài nói rằng những ý tưởng và cảm xúc không phải là của Ngài, vậy toàn bộ quyển sách này có thể là sai? Ngài đang nói với con rằng toàn bộ trải nghiệm về cuộc trò chuyện của con với Ngài có thể chỉ là một điều gì đó không đáng nói?
Xem xét khả năng mà Ta đang đem lại cho con những suy nghĩ và cảm xúc của con về một điều (chúng có thể từ đâu tới nữa chứ?), mà Ta đang hợp tác với con để tạo ra kinh nghiệm của con, mà Ta là một phần của các quyết định đó, sự lựa chọn đó, và khai báo đó. Xem xét khả năng mà Ta đã chọn con, cùng với nhiều người khác, làm người mang thông điệp của Ta rất lâu trước khi quyển sách này đến.
Điều đó khó để con tin.
Vâng, chúng ta đã nói về tất cả điều đó trong quyển 1. Tuy nhiên, Ta sẽ nói với thế giới này, và Ta sẽ làm điều đó, và bằng nhiều cách khác nhau, thông qua các bậc chân sư Ta phái tới và sứ giả của Ta. Và trong quyển sách này, Ta sẽ nói với thế giới của con rằng các hệ thống kinh tế, chính trị, xã hội và tôn giáo của các con còn rất sơ khai.
Ta nhận thấy rằng các con có sự kiêu ngạo tập thể rằng những thứ đó là tốt nhất. Ta nhận thấy số đa số con người chống lại bất kỳ sự thay đổi hoặc cải thiện nào khi có bất cứ tổn hại nào cho mình, không cần biết nó có lợi ích cho ai.
Ta nói một lần nữa, những gì cần thiết trên hành tinh của con là một sự thay đổi lớn trong tâm thức. Một thay đổi trong nhận thức của các con. Một sự tôn trọng mới cho tất cả của cuộc sống, và một hiểu biết có chiều sâu về sự quan hệ liên kết của tất cả mọi thứ.
Vâng, Ngài là Thượng Đế mà. Nếu Ngài không muốn mọi thứ theo cách như vậy, tại sao Ngài không thay đổi chúng?
Như Ta đã giải thích cho con trước, quyết định của Ta ngay từ đầu là cung cấp cho con sự tự do để tạo ra cuộc sống của con, và do đó, tạo ra bản ngã của con, như con muốn. Con không thể tự biết con như là Đấng Tạo Hóa nếu Ta bảo cho con biết tạo ra điều gì, làm thế nào để tạo ra, và sau đó bắt buộc, yêu cầu, hoặc làm cho con làm như vậy. Nếu Ta làm điều đó, mục đích của Ta bị mất.
Nhưng bây giờ, chúng ta hãy nói tới những gì đã được tạo ra trên hành tinh của con, và xem nó có làm cho con chút phẫn nộ nào không. Hãy nhìn vào bốn trang bên trong của một trong những tờ nhật báo lớn của con vào một ngày điển hình.
Tờ nhật báo hôm nay.
Được rồi. Hôm nay là Thứ bảy ngày 9 tháng 4, 1994, và con đang nhìn vào tờ San Francisco Chronicle.
Tốt. Mở ra 1 trang bất kỳ nào.
Được rồi. Đây là trang A-7.
Tốt. Con thấy gì trong trang đó?
Tiêu đề là “các nước đang phát triển thảo luận về quyền lao động”.
Tuyệt vời. Tiếp đi.
Câu chuyện báo cáo về những gì mà họ gọi là một “ly khai cũ” về quyền lao động giữa các quốc gia công nghiệp phát triển và các nước đang phát triển. Lãnh đạo một số nước đang phát triển được cho là “sợ một chiến dịch để mở rộng quyền lao động có thể tạo ra tác dụng phụ là ngăn cản các sản phẩm giá thấp của họ trong thị trường tiêu dùng của các quốc gia giàu có.”
Rồi báo đề cập các nhà đàm phán Brazil, Malaysia, Ấn Độ, Singapore và các quốc gia đang phát triển khác đã từ chối thành lập một ủy ban thường trực của Tổ chức Thương mại Thế giới mà sẽ được giao trách nhiệm soạn thảo một chính sách về quyền lao động.
Câu chuyện nói về những quyền gì?
Nó nói, “các quyền cơ bản cho người lao động”, chẳng hạn như cấm cưỡng bức lao động, thành lập các tiêu chuẩn an toàn lao động, và đảm bảo một cơ hội để thương lượng tập thể.
Và tại sao các quốc gia đang phát triển không muốn các quyền đó được đặt vào một phần của thỏa thuận quốc tế? Ta sẽ cho con biết lý do tại sao. Nhưng trước tiên, chúng ta hãy nhận thức rõ rằng không phải là những người công nhân trong những quốc gia này đang chống lại các quyền lợi đó. Những “người đàm phán” cho các nước đang phát triển cũng chính là những người sở hữu và điều hành các nhà máy, hoặc người liên minh chặt chẽ với những người này – những người giàu có và quyền lực.
Giống như trong những ngày trước khi phong trào lao động ở Mỹ, đó là những người bây giờ hưởng lợi từ việc khai thác khối lượng lớn người lao động.
Con có thể chắc chắn rằng các ông chủ này đang lặng lẽ hỗ trợ một số tiền lớn từ Mỹ và các nước giàu khác để khoán cho các chủ nhà máy sản xuất trong các nước đang phát triển (hoặc họ đã xây dựng nhà máy riêng của mình) để bóc lột công nhân nước ngoài nghèo khó, những người mà vẫn chưa được bảo vệ, để tăng lợi nhuận mà vốn đã có quá nhiều rồi, bởi vì nền công nghiệp này không còn có thể bóc lột bất cứ công nhân nào ở quốc gia của chính họ nữa.
Nhưng câu chuyện nói rằng đó là do chính quyền của chúng ta – chính phủ hiện nay – đang thúc đẩy quyền của người lao động như là một phần của một thỏa thuận thương mại trên toàn thế giới.
Nhà lãnh đạo hiện tại của con, Bill Clinton, là một người tin tưởng vào quyền cơ bản của người lao động, thậm chí các nhà công nghiệp mạnh mẽ của con không đồng ý. Ông can đảm chiến đấu với những thế lực có nhiều tiền. Các tổng thống khác của Mỹ và các nhà lãnh đạo trên toàn thế giới đã từng bị thiệt mạng vì lí do đơn giản hơn thế nữa.
Ngài nói rằng Tổng thống Clinton sẽ bị giết?
Chúng ta hãy chỉ nói rằng đang có một quyền lực lớn đang cố gắng loại bỏ tổng thống. Họ nhất định phải đưa được anh ta ra khỏi đó, cũng giống như họ đã phải loại bỏ John Kennedy 30 năm trước đó.
Như Kennedy trước đó, Bill Clinton đang làm tất cả mọi thứ mà kẻ nhiều tiền ghét. Không chỉ thúc đẩy nhân quyền của người lao động trên toàn thế giới, nhưng đứng về phía “người thấp cổ bé miệng” trên mọi vấn đề tiềm ẩn trong xã hội.
Anh ta tin rằng đó là quyền của mỗi người, ví dụ, để có thể truy cập đầy đủ chăm sóc y tế – cho dù họ có đủ khả năng hay không để trả giá và lệ phí cắt cổ mà cộng đồng y tế của Mỹ được hưởng lợi. Ông đã nói những chi phí này phải hạ xuống. Điều đó đã không làm cho anh ta được hưởng ứng bởi nhóm rất lớn người giàu có và thế lực của Mỹ, từ các nhà sản xuất dược phẩm đến các tập đoàn bảo hiểm, từ các tập đoàn y tế cho đến các chủ doanh nghiệp phải cung cấp bảo hiểm hợp lý cho người lao động – rất nhiều người của họ bây giờ đang làm ra rất nhiều tiền sẽ phải làm ra ít hơn một chút nếu toàn dân người nghèo của Mỹ được chăm sóc y tế.
Điều này không làm cho ông Clinton thành người nổi tiếng nhất trong thị trấn. Ít nhất là không như vậy trong một số thành phần xã hội – những người đã được chứng minh trong thế kỷ này có khả năng để loại bỏ một tổng thống.
Ngài đang nói đến?
Ta nói rằng cuộc đấu tranh giữa người “có” và “không có” đã diễn ra như bệnh dịch dai dẳng trên hành tinh của con. Nó sẽ như vậy miễn là có lợi ích kinh tế, chứ không phải là lợi ích nhân đạo, diễn ra trên thế giới – miễn là cơ thể con người, chứ không phải linh hồn, là mối quan tâm cao nhất của con người.
Vâng, con nghĩ Ngài nói đúng. Trên trang A-14 của tờ báo này có một tiêu đề: suy thoái tạo ra sự giận dữ ở Đức. Tiêu đề nhỏ hơn là: “Với tình trạng thất nghiệp cao sau chiến tranh, giàu nghèo xa cách hơn nữa. “
Vâng. Và câu chuyện này nói gì?
Nó nói là phần lớn các kỹ sư của nước này bị sa thải, các giáo sư, các nhà khoa học, công nhân nhà máy, thợ mộc, và đầu bếp. Nó nói quốc gia này đã gặp phải một số thất bại kinh tế, và có “cảm giác lan rộng rằng khó khăn này đã không được phân phối một cách công bằng.”
Điều đó là chính xác. Đúng là đã như vậy. Câu chuyện có nói về điều gì đã gây ra sự sa thải hàng loại này không?
Vâng. Bài này nói các nhân viên tức giận là “những lao động mà đã được chuyển sang các nước có nguồn nhân công rẻ hơn. “
Aha. Ta tự hỏi liệu nhiều người đọc tờ San Francisco Chronicle ngày nay nhìn thấy sự kết nối giữa câu chuyện trên trang A-7 và A-14.
Câu chuyện cũng chỉ ra rằng khi sa thải, lao động nữ ra đi đầu tiên. Bài báo nói “Phụ nữ chiếm hơn một nửa thất nghiệp của toàn quốc, và gần hai phần ba ở phía Đông.”
Tất nhiên. Vâng, Ta tiếp tục chỉ ra, mặc dù hầu hết các con không muốn nhìn thấy nó hoặc thừa nhận điều đó – rằng cơ chế kinh tế xã hội của con đối xử không phân biệt trong giai cấp người dân một cách có hệ thống. Các con không cung cấp cơ hội bình đẳng trong khi con đang lớn tiếng phản đối rằng con đang làm điều đó, và con cần phải tin vào điều viễn tưởng của con về điều này để giữ có cảm giác tốt về bản thân, và con thường bực bội bất cứ ai chỉ cho con thấy sự thật. Tất cả các con sẽ từ chối bằng chứng ngay cả khi nó đang được trình bày trước mặt con.
Xã hội các con là một xã hội của đà điểu.
Có gì khác trên tờ báo ngày này?
Trên trang A-4 là một câu chuyện thông báo ÁP LỰC MỚI CỦA LIÊN BANG ĐỂ KẾT THÚC THIÊN VỊ VỀ VẤN ĐỀ NHÀ Ở. Tờ báo viết “các quan chức ở liên bang đang đặt một kế hoạch mà sẽ buộc …hơn bao giờ hết với những nỗ lực nghiêm túc nhất, để loại sự bỏ phân biệt chủng tộc trong chính sách nhà ở.”
Những gì con phải tự hỏi là, tại sao những nỗ lực như vậy phải bị bắt buộc?
Các con có luật “Fair Housing Act” để ngăn việc đối xử phân biệt trên cơ sở chủng tộc, màu da, tôn giáo, giới tính, nguồn gốc quốc gia, thành phần khuyết tật, hoặc gia đình. Tuy nhiên, nhiều cộng đồng địa phương đã không cố gắng để loại bỏ thiên vị như vậy. Nhiều người ở nước này vẫn cảm thấy rằng một người có thể làm những gì mình muốn với tài sản riêng tư của mình bao gồm việc cho thuê hay không cho thuê bất cứ ai mà ông ta chọn.
Tuy nhiên, nếu tất cả những người sở hữu tài sản cho thuê được phép có những lựa chọn như vậy, và nếu những sự lựa chọn có xu hướng phản ánh một ý thức nhóm, và một thái độ tổng quát đối với loại người hoặc tầng lớp người nào đó, sau đó toàn bộ phân đoạn của một số dân số có thể được loại bỏ một cách hệ thống từ bất kỳ cơ hội nào để tìm ra nhà để sống. Và, trong trường hợp không có nhà ở giá cả phải chăng, các ông trùm đất và quản lý ổ chuột sẽ có thể lấy giá cắt cổ cho nhà ở tồi tệ, mà không cần bảo trì. Và một lần nữa kẻ giàu có và quyền lực lại khai thác quần chúng, lần này dưới chiêu bài “quyền sở hữu”.
Vâng, chủ sở hữu tài sản nên có một số quyền.
Tuy nhiên, khi nào quyền lợi của vài người xâm phạm quyền của nhiều người? Có nghĩa là, và luôn luôn, câu hỏi đối mặt với tất cả các xã hội văn minh.
Có thời điểm nào sẽ có điều tốt đẹp hơn khi quyền của tất cả mọi người thay thế cho các quyền cá nhân?
Liệu xã hội có trách nhiệm với chính nó?
Luật nhà ở công bằng của con là cách con nói có.
Tất cả những thất bại để làm theo và thực thi những luật là cách của những kẻ giàu có và quyền lực nói “Không – tất cả là quyền của các bạn.”
Một lần nữa, Tổng thống hiện tại của con và chính quyền của ông đang buộc vấn đề này. Không phải tất cả Tổng thống Mỹ sẵn sàng để đối đầu với những người giàu có và thế lực – đó là một mặt trận khác.
Con thấy điều đó. Các bài báo nói rằng các quan chức của chính quyền Clinton đã khởi xướng nhiều cuộc điều tra đối xử phân biệt trong vấn đề nhà ở trong thời gian ngắn trong nhiệm kỳ đã được điều tra trong mười năm trước. Một phát ngôn viên của “Fair Housing Alliance”, một nhóm tư vấn quốc gia ở Washington, cho biết chính quyền Clinton đòi hỏi rằng quy chế công bằng nhà ở phải tuân theo là một điều mà họ đã cố gắng thực hiện ở các chính quyền khác trong nhiều năm.
Và vì vậy Tổng thống hiện tại này có nhiều kẻ thù hơn trong tầng lớp người giàu và quyền lực: các nhà sản xuất và công nghiệp, các công ty dược và các công ty bảo hiểm, các bác sĩ và các tập đoàn y tế, và chủ sở hữu tài sản đầu tư. Tất cả mọi người có tiền bạc và ảnh hưởng.
Theo quan sát trước đó, xem ra Clinton sẽ một nhiệm kỳ khó khăn rồi.
Ngay cả khi điều này đang được viết – tháng 4 năm 1994 – áp lực đang nén lên ông.
Phiên bản của tờ báo ngày 9 Tháng 4 năm 1994 có cho con biết điều gì khác về loài người?
Vâng, trở lại trên trang A-14 có hình của một nhà lãnh đạo chính trị Nga đang vung nắm đấm.
Bên dưới bức ảnh là một câu chuyện với tựa “Zhirinovsky Tấn Công Các đồng nghiệp tại Quốc hội”. Bài viết ghi chú là Vladimir Zhirinovsky “đã xông vào ẩu đã đấm đá ngày hôm qua, đánh đập”, một đối thủ chính trị đã la hét thẳng vào mặt ông ta,”Tao sẽ cho mày vào tù tới rục xương! Tao sẽ xé râu của mày ra từng cọng một!”
Và bạn tự hỏi tại sao các quốc gia đi đến chiến tranh? Đây là một nhà lãnh đạo chính của một phong trào chính trị lớn, và trong các phòng họp của Quốc hội, ông đã chứng minh sự nam tính của mình bằng cách đánh đập các đối thủ của ông.
Loài người của con chỉ là một loài rất nguyên thủy, nơi sức mạnh là tất cả các con hiểu được. Không có pháp luật thật sự trên hành tinh của con – Luật thực sự của các con là luật tự nhiên, không thể giải thích và không cần thiết để giải thích hoặc chỉ dạy – Nó có thể được quan sát thấy.
Pháp luật đúng là pháp luật mà theo đó người ta tự do đồng ý để được điều hành bởi vì họ được điều hành bởi nó, một cách tự nhiên. Do đó thỏa thuận của họ không phải vì nó là một thỏa thuận, mà là một sự công nhận lẫn nhau là như vậy.
Các luật này không cần phải được thi hành. Chúng đã được thực thi, bởi phương pháp đơn giản của hậu quả không thể phủ nhận.
Ta sẽ cho con một ví dụ. Loài tiến hóa bậc cao không đánh vào đầu ai bằng một cái búa, bởi vì nó đau. Họ cũng không đập búa vào đầu bất cứ ai khác với lý do tương tự.
Loài tiến hóa cao đã nhận thấy rằng nếu con bổ búa vào đầu người khác, người đó bị tổn thương. Nếu con tiếp tục làm việc đó, người đó tức giận. Nếu con tiếp tục làm anh ta tức giận, anh ta sẽ tìm một cái búa khác và cuối cùng đánh trả trở lại. Do đó loài tiến hóa cao nhận biết rằng nếu bổ cái búa vào đầu kẻ khác, chính là con đang bổ vào chính đầu của con. Không có sự khác biệt nào giữa việc nếu như con có nhiều búa hơn, hoặc búa lớn hơn đâu. Sớm hay muộn con sẽ bị tổn thương,
Kết quả này có thể quan sát mà thấy được.
Loài chưa tiến hóa – những sinh mệnh nguyên thủy – quan sát thấy ra điều tương tự. Họ chỉ đơn giản là không quan tâm.
Loài tiến hóa không sẵn sàng chơi trò “Đứa nào có búa lớn hơn thì đứa đó thắng.”
Loài nguyên thủy không chơi trò gì khác. Một cách ngẫu nhiên, trò này chủ yếu là một trò chơi của nam giới. Trong số loài người của con, rất ít phụ nữ sẵn sàng chơi trò “Bổ Búa” đó. Họ chơi trò chơi mới. Họ nói, “Nếu con có một cái búa, con muốn bổ ra công lý, con muốn bổ ra tự do, con muốn bổ ra tình yêu giữa anh em và chị em của con, và mọi nơi.”
Ngài đang nói đến phụ nữ tiến hóa cao hơn nam giới?
Ta đang quan sát chứ không phán xét cách này hay cách khác trong điều đó. Ta chỉ đơn giản là quan sát. Con thấy đấy, sự thật như luật tự nhiên-có thể quan sát.
Bây giờ cho dù pháp luật đó không phải là quy luật tự nhiên là không thể quan sát được, và do đó phải được con giải thích. Con phải được cho biết lý do tại sao nó cho chính con. Nó phải được hiển thị cho con. Này không phải là một nhiệm vụ dễ dàng bởi vì nếu một điều cho là tốt của riêng con, nó là hiển nhiên.
Chỉ có điều không hiển nhiên phải được giải thích cho con.
Phải mất một người rất bình thường và quyết tâm để thuyết phục người dân một cái gì đó mà không phải là hiển nhiên. Với mục đích này, con đã phát minh ra các chính trị gia. Và giáo sĩ. Các nhà khoa học không nói nhiều. Họ thường không nói nhiều. Họ không cần nói nhiều. Nếu họ tiến hành một thử nghiệm, và nó thành công, họ chỉ đơn giản là chỉ ra những gì họ đã thực hiện. Kết quả nói thay lời cho họ. Vì vậy, các nhà khoa học thường ít nói, không nhiều lời. Họ không cần thiết làm như vậy. Lý do cho công việc của họ là hiển nhiên.
Hơn nữa, nếu họ cố gắng một cái gì đó và thất bại, họ không có gì để nói. Các chính trị gia thì không như vậy. Ngay cả khi họ đã thất bại, họ vẫn nói. Trong thực tế, đôi khi họ thất bại, họ càng nói nhiều. Điều này cũng đúng với các tôn giáo. Họ càng thất bại, họ càng nói nhiều hơn.
Chưa hết, Ta nói với con điều này.
Sự thật và Thượng Đế được tìm thấy trong cùng một nơi: trong sự im lặng. Khi con đã tìm thấy Thượng Đế, và khi con đã tìm thấy sự thật, không cần thiết nói về nó. Nó là hiển nhiên. Nếu con đang nói nhiều về Thượng Đế, có lẽ là bởi vì con vẫn đang tìm kiếm. Không sao. Không sao cả. Chỉ cần biết con đang ở vị trí nào.
Nhưng các bậc chân sư nói về Thượng Đế rất nhiều. Đó là tất cả chúng ta nói về trong quyển sách này.
Con dạy những gì con chọn để học. Và hơn thế nữa, quyển sách này nói về Ta, cũng như về cuộc sống, điều đó làm cho quyển sách này trở nên một trường hợp điển hình trên quan điểm chính con tham gia vào việc viết quyển sách bởi vì con vẫn đang tìm kiếm.
Vâng. Thực sự là như vậy. Và tương tự như vậy cho những người đang đọc nó. Nhưng chúng ta đang nói về chủ đề của sự sáng tạo. Con hỏi Ta ở đầu chương này lý do tại sao, nếu Ta không thích những gì Ta đã nhìn thấy trên trái đất, tại sao Ta không thay đổi đi.
Ta không có sự phán xét nào về những gì con làm. Ta chỉ quan sát nó theo thời gian, như Ta đang làm trong quyển sách này, mô tả nó.
Nhưng bây giờ Ta phải hỏi con – hãy quên đi những gì Ta quan sát và những gì Ta mô tả, con nghĩ sao về những gì con đã quan sát những sáng tạo trên hành tinh của con? Con chỉ xem vài câu chuyện trong một ngày của một tờ báo, và con đã phát hiện ra:
Các quốc gia từ chối trao quyền cơ bản cho người lao động.
Người giàu ngày càng giàu hơn và người nghèo trở nên nghèo hơn trong tình hình khủng hoảng ở Đức.
Chính phủ buộc các chủ sở hữu tuân theo luật pháp về nhà ở công bằng ở Hoa Kỳ.
Một nhà lãnh đạo lớn nói với đối thủ chính trị, “Tao sẽ cho mày vào tù rục xương! Tao sẽ xé râu mày ra thành từng cọng!” trong lúc đấm vào mặt anh ta ngay trong đại sảnh quốc hội của Nga.
Có điều gì khác trong tờ báo này đã thể hiện về xã hội “văn minh” của con không?
Vâng, đó một câu chuyện trên trang A-13 tiêu đề DÂN THƯỜNG CHỊU THIỆT THÒI NHẤT TRONG CUỘC NỘI CHIẾN Ở ANGOLA.
Phụ đề nói là “Trong khu vực nổi loạn, những tên cầm đầu sống sang trọng trong khi hàng ngàn người chết đói. “
Đủ là đủ hiểu rồi. Ta nhận ra toàn cảnh của bức tranh rồi. Và đây chỉ là tờ báo của một ngày thôi?
Một phần của một tờ nhật báo. Con xem chưa hết mục A.
Và vì vậy Ta nói một lần nữa – hệ thống kinh tế, chính trị, xã hội và tôn giáo trong thế giới của con là nguyên thủy. Ta sẽ không làm gì để thay đổi điều đó, vì những lý do Ta đã đưa ra. Con phải có tự do lựa chọn và tự do ý chí trong những vấn đề này để cho con trải nghiệm mục tiêu cao nhất của Ta trong con – đó là cách để biết chính mình là Đấng Tạo Hóa.
Và cho đến nay, sau hàng ngàn năm dài, các con đã tiến xa như thế đấy – đó là những gì con đã tạo ra. Nó có làm con phẫn nộ không?
Tuy nhiên, con đã làm một điều tốt. Con đã chạy đến Ta để được tư vấn.
Nhiều lần “nền văn minh” của con đã tìm đến Thượng Đế để hỏi: “chúng tôi đã sai chỗ nào” “Làm thế nào chúng tôi có thể làm tốt hơn?” Thực tế là các con đã nhiều lần bỏ qua lời khuyên của Ta, điều đó không ngăn cản Ta cho con một lần nữa. Cũng như những bậc cha mẹ thương con, Ta sẵn sàng cho con những quan sát hữu ích khi con hỏi. Như bậc cha mẹ, Ta cũng sẽ yêu thương các con ngay cả khi các con không quan tâm Ta.
Vì vậy, Ta mô tả mọi thứ theo bản chất của chúng. Và Ta nói cho con cách con có thể làm tốt hơn. Ta làm như vậy bằng cách làm cho con cảm thấy phẫn nộ vì Ta muốn con chú ý đến. Ta thấy rằng Ta đã làm như vậy.
Cái gì có thể tạo ra sự thay đổi ý thức cộng đồng mà Ngài đã nói tới nhiều lần trong quyển sách này?
Chuyện đó đang xảy ra một cách chậm chạp. Chúng ta đang dần dần đẽo tảng đá granite lớn những mãnh dư thừa, như một nhà điêu khắc đẽo đi để làm lộ ra những vẻ đẹp thực sự của tác phẩm cuối cùng.
“Chúng ta ư?”
Con và Ta, thông qua công việc của chúng ta trong những quyển sách này, và nhiều người khác, và tất cả các sứ giả. Các nhà văn, các nghệ sĩ, người làm công tác truyền hình và các nhà sản xuất phim. Các nhạc sĩ, các ca sĩ, diễn viên, vũ công, các giáo viên, các pháp sư, những chuyên viên. Các chính trị gia, các nhà lãnh đạo (có, có một số những người rất tốt, một số rất chân thành), các bác sĩ, luật sư (có, có một số những người rất tốt, một số rất chân thành!), các bà mẹ và ông bố và ông bà trong phòng khách và bếp và sân vườn khắp nước Mỹ và trên toàn thế giới.
Con là một sứ giả, là người đưa tin.
Và ý thức của nhiều người sẽ thay đổi. Vì con.
Có phải, phải có thiên Tai trên toàn thế giới, thảm họa khổng lồ, như một số người có đề nghị? Có phải Trái đất phải nghiêng trên trục quay, thiên thạch rớt xuống làm chìm toàn bộ lục địa, trước khi người ta sẽ lắng nghe chăng? Có phải, phải có sự viếng thăm của người từ không gian và làm tâm trí của chúng con khiếp sợ trước khi có đủ tầm nhìn để nhận ra rằng chúng ta đều là một? Có cần thiết rằng tất cả chúng con phải đối mặt với mối đe dọa của cái chết trước khi chúng con có thể biến đổi để tìm một cách mới?
Những sự kiện mạnh mẽ như vậy là không cần thiết, nhưng có thể xảy ra.
Nó sẽ xảy ra à?
Con có tưởng tượng rằng tương lai có thể dự báo được, ngay cả Thượng Đế? Ta nói với con điều này: tương lai con là tạo ra được. Tạo ra nó như cách con muốn.
Nhưng trước đó Ngài cho rằng trong bản chất thực sự của thời gian không có “tương lai”, rằng tất cả mọi thứ xảy ra trong hiện tại – trong phút vô hạn của Bây giờ.
Đó là sự thật.
Vâng, có hay không những trận động đất và lũ lụt và thiên thạch va vào hành tinh “ngay bây giờ”? Đừng nói với con rằng Thượng Đế như Ngài lại không biết nhé.
Con có muốn những điều này xảy ra không?
Tất nhiên là không. Nhưng Ngài nói tất cả mọi thứ sẽ xảy đã xảy ra rồi – là đang xảy ra.
Đó là sự thật. Nhưng những phút vĩnh cửu của Bây giờ cũng luôn luôn thay đổi. Nó giống như một bức khảm, nó luôn luôn ở đó, nhưng liên tục thay đổi. Con không thể chớp mắt, bởi vì nó sẽ khác khi con mở mắt của con một lần nữa. Xem nè! Nhìn thấy không? Nó hiện lên một lần nữa!
TA LIÊN TỤC THAY ĐỔI.
Điều gì làm cho Ngài thay đổi?
Ý tưởng của con về Ta! Suy nghĩ của con về tất cả điều đó là những gì làm cho nó thay đổi, ngay lập tức.
Đôi khi sự thay đổi trong cái tổng thể rất tinh tế, hầu như không thể nhận rỏ, tùy thuộc vào sức mạnh của ý nghĩ. Nhưng khi có một tư tưởng mạnh, hay một suy nghĩ tập thể, thì tác động to lớn đáng kinh ngạc.
Tất cả mọi thứ thay đổi.
Thế thì, sẽ có thiên Tai trên toàn trái đất không, Ngài nói đi?
Ta không biết. Có không?
Đó cho con quyết định. Hãy nhớ rằng, con đang lựa chọn thực tế của con bây giờ.
Con chọn cho nó không xảy ra.
Vậy nó sẽ không xảy ra. Trừ khi nó xảy ra.
Lại nữa rồi.
Vâng. Con phải học cách sống trong mâu thuẫn. Và con phải hiểu sự thật lớn nhất: không có vấn đề gì quan trọng cả.
Không có vấn đề gì quan trọng cả là sao?
Ta sẽ giải thích trong Quyển 3.
Không sao, nhưng con không muốn phải chờ đợi cho những điều này.
Có quá nhiều thứ ở đây để con có thể hấp thụ rồi. Hãy cho mình một thời gian. Cho mình một không gian.
Có thể nán thêm tí được không? Con có cảm giác là Ngài sắp ra đi rồi. Ngài luôn luôn bắt đầu nói chuyện như thế khi Ngài sắp ra đi. Con muốn nói về một số thứ khác … chẳng hạn như, có người ngoài hành tinh không?
Thực tế là, chúng ta sẽ nói về điều này trong Quyển 3.
Con van Ngài, nói thoáng qua thôi, lướt qua thôi cũng được
Con muốn biết có sự sống thông minh ở những nơi khác trong vũ trụ?
Vâng. Tất nhiên. (**Chú thích của người dịch**: bạn có thể đọc “AMI Cậu Bé Của Các Vì Sao” để tìm hiểu thêm về chủ đề này.)
Những sự sống đó có còn nguyên thủy như của chúng con không?
Một số hình thức cuộc sống đó còn nguyên thủy hơn, một số thì không. Và một số đã tiến hóa rất cao.
Họ có đến viếng thăm chúng con bao giờ chưa?
Đúng vậy. Nhiều lần rồi.
Cho mục đích gì?
Để dò xét. Trong một số trường hợp để giúp đỡ một cách tinh tế.
Họ giúp bằng cách nào?
Oh, họ đã giúp bằng nhiều cách. Ví dụ, chắc chắn con biết rằng các con đã tiến xa trong lĩnh vực công nghệ trong 75 năm qua hơn so với tất cả các giai đoạn lịch sử nhân loại trước đó cộng lại.
Vâng, con cho là vậy.
Con cho rằng tất cả mọi thứ từ việc chụp CAT đến máy bay siêu âm đến máy tính con gắn vào trong cơ thể của con để điều hành trái tim của con tất cả xuất phát từ trí tuệ của con người à?
Vâng ạ, con cho là vậy.
Vậy tại sao con người không thể nghĩ ra hàng ngàn năm trước đây?
Con không biết. Có lẽ là do nền công nghệ chưa hình thành. Ý của con là, điều này dẫn đến điều khác. Nhưng công nghệ đầu tiên chưa có, cho đến khi nó có được. Đó là tất cả một quá trình tiến hóa.
Con không thấy lạ là trong quá trình hàng tỷ năm của sự tiến hóa, chỉ trong khoảng 75 đến 100 năm trước diễn ra “bùng nổ” công nghệ?
Con không nhìn thấy nó bất thường là nhiều người trên hành tinh này có thể nhìn thấy sự phát triển của tất cả mọi thứ từ radio đến radar, vô tuyến điện trong cuộc đời của họ sao?
Con không nhận được rằng những gì đã xảy ra ở đây đại diện cho một bước nhảy vọt? Một bước lớn về phía trước không tỷ lệ như để thách thức bất kỳ sự tiến triển của logic?
Ngài đang nói gì vậy?
Ta nói, việc các con đã được giúp đỡ là hoàn toàn có khả năng.
Nếu chúng con đang được “giúp” trong lĩnh vực công nghệ, tại sao chúng con không được giúp đỡ về tinh thần? Tại sao chúng con không được trợ giúp trong vấn đề ” thay đổi ý thức “?
Con đang có đấy chứ.
Thật vậy à?
Không phải là quyển sách này đang làm điều đó à?
Vâng.
Ngoài ra, mỗi ngày, những ý tưởng mới, tư tưởng mới, khái niệm mới đang được đặt phía trước của con. Quá trình chuyển đổi ý thức, nâng cao nhận thức tâm linh, của toàn bộ hành tinh, là một quá trình chậm. Nó cần có thời gian và nhiều kiên nhẫn. Nhiều thế hệ.
Tuy nhiên, dần dần con sẽ đến được. Con đang nhẹ nhàng thay đổi. Sự thay đổi một cách lặng lẽ.
Và có phải Ngài nói với con rằng những người ngoài hành tinh đang giúp chúng con à?
Đúng vậy. Họ đang ở với các con ngay bây giờ, nhiều lắm. Họ đã và đang giúp đỡ trong nhiều năm rồi.
Tại sao họ không hiện diện? Bộc lộ mình? Vậy không phải tuyệt vời hơn hay sao?
Mục đích của họ là để hỗ trợ trong việc thay đổi mà hầu hết các con mong muốn, không tạo ra nó; nâng đỡ chứ không ép buộc. Nếu họ lộ diện, con sẽ bị ép buộc, do sự ảnh hưởng rất lớn của sự hiện diện của họ, cho họ vinh dự lớn và tôn trọng họ với sự khôn ngoan. Sự khôn ngoan mà đến từ bên trong không dễ dàng vứt bỏ hơn sự khôn ngoan đến từ nguồn khác. Các con có xu hướng giữ những gì mình tạo ra lâu hơn là những gì người khác ban cho.
Chúng con bao giờ sẽ nhìn thấy họ được, bao giờ mới tiếp cận các du khách ngoài trái đất như họ thực sự là?
Ồ, có chứ. Thời gian sẽ đến khi ý thức của con sẽ tăng lên và sự sợ hãi của con sẽ giảm dần, và sau đó họ sẽ tự tiết lộ cho con thấy.
Một số người trong số họ đã làm như vậy, với một số ít người.
Bây giờ có một giả thuyết về họ ngày càng trở nên phổ biến hơn rằng những người này thực sự độc ác? Có một số người có ý nghĩ hại chúng con?
Trong số những con người không có ai cố ý muốn hại con sao?
Vâng, tất nhiên rồi. Một số các sinh mệnh ít phát triển, có thể được đánh giá bởi con theo cùng một cách. Tuy nhiên, nhớ lời của Ta. Không phán xét. Không có hành động nào không phù hợp nhìn từ góc độ của người đó.
Một số người ngoài hành tinh đã tiến bộ trong công nghệ của họ, nhưng không phải trong suy nghĩ của họ. Chủng tộc của con rất giống như thế.Nhưng nếu những người ác độc như vậy có công nghệ tiên tiến, chắc chắn họ có thể tiêu diệt chúng con. Có gì để ngăn chặn chúng?
Con đang được bảo vệ.
Thật sự vậy sao?
Vâng. Con được cơ hội để sống số phận của mình, ý thức riêng con để tạo ra kết quả.
Có nghĩa là gì?
Có nghĩa là trong điều này, cũng như trong tất cả mọi thứ, những gì con nghĩ con sẽ nhận được.
Những gì con sợ hãi là những gì con sẽ bị lôi vào. Những gì con chống lại, vẫn tồn tại.
Những gì con nhìn vào biến mất, tạo cho con một cơ hội để tái tạo lại một lần nữa, nếu con muốn, hoặc trục xuất nó mãi mãi từ kinh nghiệm của con.
Những gì con chọn, con sẽ trải nghiệm nó.
Hmmm. Bằng cách nào đó nó không có vẻ như vậy trong cuộc sống của con.
Bởi vì con nghi ngờ vào sức mạnh. Con nghi ngờ Ta.
Có lẽ đó không phải là một ý tưởng tốt.
Chắc chắn không.
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2 (Trọn bộ)
- Download Ebook sách Đối thoại với Thượng Đế tập 2 – File PDF DOCX
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 20 (Kết thúc)
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 19
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 18
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 17
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 16
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 15
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 14
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 13
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 12
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 11
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 10
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 9
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 8
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 7
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 6
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 5
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 4
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 3
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 2
- ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 2: Chương 1