Việc chỉ nhắc đến từ Ung thư giống như một tin khủng bố với đa số mọi người. Khi được chẩn đoán là ung thư, hầu hết mọi người đều cảm thấy mình đang mang án tử. Họ phải làm tất cả mọi việc để chiến đấu với căn bệnh này. Bởi vì chẩn đoán này thường được xuất phát từ một nơi đầy sợ hãi. Người bệnh sẵn sàng trang bị đầy đủ mọi vũ khí có sẵn để loại bỏ kẻ tấn công khủng khiếp này. Có vẻ như kẻ xâm lược ghê gớm này phải được kết liễu bất chấp chi phí. Nhiều lần, chi phí đó chính là lời tuyên bố của cơ thể họ.
Tôi nhớ đã nghe một tuyên bố của Mẹ Teresa, về cơ bản, bà ấy nói rằng sẽ không tham gia bất cứ chiến dịch nào để đấu tranh chống lại một điều gì đó như “Đấu tranh chống nghèo” hoặc “Đấu tranh chống đói kém”, bởi một khi bạn đấu tranh chống lại thứ gì đó thì bạn đang truyền năng lượng cho nó bằng cách tập trung vào nó. Đó là một câu nói hợp lý trong thế giới sáng tạo “Tập trung vào những gì bạn muốn, chứ không phải là những gì bạn không muốn”. Nếu bạn chú tâm vào một thứ gì đó với suy nghĩ rằng mình phải chiến đấu nó, đánh bại nó, bạn thực sự sẽ tạo ra nhiều hơn những thứ mình muốn đánh bại. Suy nghĩ của bạn là những thứ được tạo ra, vì vậy sẽ hiệu quả và có ích hơn khi bạn chỉ nghĩ đến những gì mình muốn như “sự thịnh vượng”, “mối quan hệ lành mạnh”, hoặc “một cơ thể hoàn toàn cân bằng và hài hòa”.
Ung thư đang nói với ta về một tình huống đã xảy ra trong thời gian rất dài. Ung thư là một trong những “phương án sau cùng” của thông điệp.
Khi tất cả những nỗ lực khác đều không gửi được thông điệp này. Cuối cùng, các biện pháp quyết liệt hơn phải được thực hiện để thu hút sự chú ý của bạn, nhằm xem xét tình hình. Có thể bạn biết nhiều người đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của họ khi được chẩn đoán mắc bệnh nan y. Đó có thể là một phần mạnh mẽ nhất của thông điệp – để bạn dừng lại và xem xét tất cả những gì bạn đang làm để tồn tại. Nó buộc mọi người phải hướng vào trong cơ thể – có lẽ đó là lần duy nhất trong đời. Có phải chúng ta đã nghe vô số lần rằng đây là nơi chứa mọi đáp án? Vì chúng ta khá cố chấp, nên đôi khi đây là cách để chúng ta dừng lại đủ lâu để nhìn nhận. Như tôi đã nói nhiều lần, bạn không phải là nạn nhân ở đây. Đây không phải là thứ được tạo ra để chống lại bạn. Đây là những gì bạn tự thiết lập để nói chuyện với chính bạn nếu bạn lạc đường, cần sự giúp đỡ để quay lại với cuộc sống. Vì vậy, điều đầu tiên bạn phải coi ung thư chính là một thông điệp mà bạn tự gửi cho chính mình chứ không phải là kẻ tấn công đến để cướp đi mạng sống của bạn. Cuối cùng bạn sẽ đủ nhận thức để thấy nó là gì – Một thông điệp yêu thương mà bạn thực sự cần phải nghe.
Chúng tôi nhận ra thông qua công việc của Dolores rằng ung thư chưa được giải quyết, nó bị lãng quên và kìm nén một sự tức giận sâu sắc. Tức giận vì kìm nén trong một khoảng thời gian dài, nó tự bùng phát mà không có bất kỳ hình thái nào, phát triển thành một căn bệnh cần phải được giải quyết. Phần cơ thể chứa khối u sẽ cho bạn thấy cơ thể đang tức giận về điều gì. Ví dụ: Ung thư vú có thể do tức giận về việc không được nuôi dưỡng hoặc không được phép nuôi dưỡng. Ung thư phổi có thể là sự tức giận về việc không được sống hoặc không có khả năng sống cuộc sống của họ. Ung thư ruột có thể do tức giận vì không thể trút giận hoặc không thể nói chuyện. Trong một buổi thôi miên của Dolores, với một người đàn ông bị ung thư di căn khắp cơ thể, khi cắt bỏ khối u ở một vị trí, nó lại xuất hiện thêm ở một vị trí khác. Khi Dolores hỏi anh ấy, liệu anh ta có đang tức giận hay không. Anh ta hét lên “Có, tôi ghét vợ của mình, cô ta đang nuôi dưỡng bọn trẻ và sẽ không cho tôi gặp chúng”. Trong những trường hợp này, ung thư sẽ di căn từ nơi này qua nơi khác cho đến khi tới nguồn cơn của sự giận dữ. Chỉ loại bỏ khối u và điều trị sau phẫu thuật sẽ không khắc phục được tình trạng nếu bạn không đối phó với sự tức giận – nền tảng của mọi việc.
Điều đầu tiên là phải xác định và hiểu những gì bạn đang tức giận. Sau đó bạn phải giải phóng sự tức giận đó. Vậy nếu bạn có một tuổi thơ/cha mẹ/vợ chồng..cư xử một cách tồi tệ với bạn thì hãy tha thứ cho họ. Bạn đã tạo ra tình huống để trải nghiệm và học hỏi từ đó. Bây giờ nhìn vào nó với tất cả cảm xúc đã bị loại bỏ, và xem nó truyền đạt cho bạn được gì. Nó có thể là một món nợ đã được trả. Dù lý do là gì đi nữa, bây giờ hãy để nó ra đi. Một khi đã hoàn thành một bài học hoặc một loại trải nghiệm, bạn phải chuyển sang bài học và trải nghiệm tiếp theo. Chúng không được xem như là một loại hành lý quá tải, đè nặng chúng ta và gây khó khăn cho việc tiến lên phía trước.
Bây giờ, khi đã xác định được nguồn gốc của sự tức giận, cách duy nhất để giải phóng nó chính là tha thứ. Tha thứ cho mọi người và để họ ra đi. Tôi nói thì dễ nhưng làm thì khó, tuy nhiên điều đó thực sự cần thiết cho quá trình chữa lành. Trong ví dụ trên, Dolores đã nói với người đàn ông kia, anh ta phải tha thứ cho vợ cũ để thoát khỏi căn bệnh ung thư kia. Anh ta nói “Tôi không thể tha thứ cho cô ta, bà không biết cô ta đã làm những gì. Nếu tôi tha thứ cho cô ta, thì cô ta thắng tôi mất.” Dolores trả lời rằng “Cô ta sẽ thắng, nếu cô ta giết được anh.”
Tại một số thời điểm, bạn phải đối mặt rằng đây không phải là chiến thắng hay thất bại. Đó là bài học, là sự trải nghiệm, là buông tay và tiến về phía trước. Chúng ta gắn bó với thế giới này cùng tất cả những cảm xúc kịch tính của nó.
Khi bước vào cuộc sống này, chúng ta đã ký một bản hợp đồng với tất cả những nhân vật mà mình tham gia để có những bài học, những kinh nghiệm khác nhau. Một vài hợp đồng trong chúng dành cho các tình huống nghiệp quả, đó như là một món nợ mà bạn cần phải trả để tạo thế cân bằng. Số còn lại dành cho những việc khác nhau như: Mang những linh hồn nhất định đến với bạn như là con cái, hay làm việc cho một dự án đặc biệt, hoặc cho một vấn đề đơn giản như đến đúng nơi, đúng thời điểm để hỗ trợ hoặc động viên ai đó.
Một số hợp đồng dài hạn như hợp đồng với cha mẹ/con cái/vợ chồng. Một số ngắn hạn như “tình một đêm” – để tạo ra một đứa trẻ hoặc là một tình bạn. Nhiều lần, khi kết thúc hợp đồng với một người, chúng ta ở trong hoàn cảnh đó và nghĩ rằng đó là nghĩa vụ của mình. Đã có nhiều phiên QHHT mà trong đó Siêu thức tuyên bố rằng hợp đồng này đã kết thúc từ lâu, và đó là lý do vì sao đây là một mối quan hệ không lành mạnh. Nó quá hạn đã lâu để một người rời đi và bước vào giai đoạn tiếp theo của hành trình. Trong nhiều phiên khác, có một bên liên tục cố gắng trong những kiếp khác nhau để tìm kiếm sự cân bằng cho các mối quan hệ, tuy nhiên điều này không thực hiện được. Các bên liên quan nhau tiếp tục thực hiện những hành vi khác mà không giải quyết hoặc khắc phục được bất cứ vấn đề nào mà họ có.
Nếu bạn cảm thấy mình đang ở tại thời điểm này với một ai đó, có một cách đơn giản để bạn giải phóng bản thân ra khỏi hợp đồng. Dolores đã đưa vấn đề này ra trong rất nhiều bài giảng của mình và nó luôn có ảnh hưởng sâu sắc. Ở mức độ tinh thần, có thể tưởng tượng bạn đang ở cùng với người đó, và bạn có thể thấy mình chính là người giữ bản hợp đồng. Rất khó khăn để đối diện trực tiếp với người đó, và thỉnh thoảng người đó đi qua mất, khiến bạn không thể nói chuyện với họ. Bạn có thể nói với người đó rằng “Chúng ta đã cố gắng, chúng ta thực sự đã cố gắng” Thấy chính mình xé bỏ bản hợp đồng và nói “Tôi tha thứ cho bạn, tôi giải thoát cho bạn, hãy đi đi”. Khi buông rơi bản hợp đồng xuống đất, bạn có thể nói “Hãy đi và mang theo tình yêu của mình, tôi chọn con đường của riêng tôi, chúng ta không còn là của nhau”. Bạn sẽ thấy một cảm giác nhẹ nhõm tuyệt vời khi không còn gánh nặng trong tim. Bạn phải có cảm giác đó khi nói điều này để nó thật sự hiệu quả. Bạn sẽ tìm thấy một cảm giác rất tự do vì sẽ khó khăn hơn cho người đã làm phiền bạn.
Liên quan đến ung thư, bạn phải giải phóng những vấn đề/con người khiến bạn tức giận. Quá trình này rất đơn giản, nhưng cũng không thật sự dễ dàng. Như trong đoạn cuối, bạn phải ở một nơi nào đó để mình có thể sẵn sàng giải phóng hết tất cả mọi thứ. Có nghĩa là lời nói của bạn phải có hiệu lực. Để giải phóng, bạn phải tha thứ cho tất cả những người liên quan. Tôi muốn mượn nghi thức từ một người bạn rất tuyệt vời và đáng yêu của mình Blair Styra đến từ New Zealand. Nghi thức của anh ấy chính là đưa ra một lời tuyên bố vào mỗi buổi sáng bắt đầu ngày mới.
“Tôi tha thứ cho tất cả những ai đã làm tổn thương tôi trong cuộc sống này, trong bất kỳ cuộc sống nào và bằng mọi cách. Tôi cầu xin sự tha thứ của tất cả những người đã bị tôi làm tổn thương, trong cuộc sống này, trong bất kỳ cuộc sống nào và bằng mọi cách. Tôi tha thứ cho chính bản thân mình vì những thứ tôi đã làm trong cuộc sống này, trong bất kỳ cuộc sống nào và bằng mọi cách”.
Đây là một cách tuyệt vời để quan tâm chính bản thân bạn trong mọi kiếp.Tuyên bố cuối cùng có vẻ là quan trọng nhất – tha thứ cho chính bản thân bạn. Đôi khi đây có thể là bước khó khăn nhất. Hãy nhớ, bạn tự tạo ra tình huống để học hỏi và trải nghiệm. Đến một nơi khách quan với tất cả cảm xúc đã được loại bỏ, và hãy xem những gì bạn muốn truyền tải cho chính bản thân mình hoặc những gì bạn muốn trải nghiệm. Tại thời điểm đó, bạn có thể coi như nhiệm vụ đã được hoàn thành và tiếp tục di chuyển đến những nhiệm vụ khác, những vấn đề khác. Mỗi kinh nghiệm đều giúp bạn tăng trưởng và phát triển. Trải nghiệm tiếp theo có thể nhiều hoặc ít thách thức hơn, nhưng ít nhất nó sẽ khác lần trước.
Nhiều người nói rằng, thời gian đối phó với bệnh ung thư là khoảng thời gian minh mẫn nhất. Bởi suy nghĩ mình sắp chết, nên họ bắt đầu tiết lộ ra những thứ ẩn sâu trong lòng. Đó là lần đầu tiên họ mở lòng mình và giãi bày mọi cảm xúc trong những tình huống khác nhau. Họ đã được thanh tẩy vì đã mở lòng mình và cho phép bản thân bộc lộ những cảm xúc. Một khi tất cả những điều này được thực hiện, chắc chắn họ sẽ có sự thuyên giảm. Bạn có biết tại sao không? Họ đã thanh lọc tất cả những thứ linh tinh, và cơ thể họ không còn phải đối phó những điều này. Có những phương thuốc và xạ trị tốn rất nhiều tiền, nhưng những người biết quan tâm, giải phóng mọi cảm xúc của mình có thể tự chữa lành cho chính bản thân.
Bây giờ tôi không ở đây để phản bác y học (tôi từng là một y tá). Y học có vai trò của nó khi giúp chúng ta giải quyết những vấn đề cấp thiết, sau đó chúng ta có thể giải quyết những vấn đề hiện hữu/vấn đề tiềm ẩn. Điều rất quan trọng là chúng ta lấy lại sức mạnh trong việc tự chữa lành. Chúng ta là người tạo ra bệnh tật, vậy chúng ta cũng là người tạo ra sức khỏe cho chính mình. Chừng nào chúng ta còn giao phó cơ thể mình cho người khác chữa bệnh, chừng đó chúng ta vẫn còn là nạn nhân. Có lẽ vì điều này mà một số thông điệp liên tục được gửi đến “Giữ nó lại” “Tự đứng trên đôi chân của chính mình” “Đây là cơ thể của bạn, không ai có thể hiểu nó hơn bạn” “Không ai có thể chữa lành nó bằng bạn”. Chúng ta phải biết rằng, CHÚNG TA có khả năng tạo ra bất cứ thứ gì mình muốn, và chúng ta cũng có thể tạo ra một cơ thể khỏe mạnh, dồi dào.
Đôi khi điều này có thể đến dưới hình thức một học viên tốt nhất để hỗ trợ ta giúp đỡ chính mình. Như tôi đã nói từ đầu cuốn sách này, điều mà “họ” muốn truyền đạt chính là bạn phải tham gia vào quá trình này. Tôi nghĩ nó là tham dự. Không phải là chữa lành cho bạn, mà là chữa lành với bạn. Có nhiều cách để tham gia vào quá trình này và tôi sẽ nói rõ hơn trong chương 21.
Đã có rất nhiều phiên QHHT mà thân chủ tìm đến Dolores với căn bệnh ung thư. Sau khi tiến hành những bước này với thân chủ, Siêu thức đã mang đến sự chữa lành. Ánh sáng trắng xuyên qua luân xa vương miện của họ, làm tan biến khối u. Phần dư được giải phóng để chuyển qua hệ thống một cách an toàn hơn. Trong một vài trường hợp, thân chủ được khuyên uống nước trái cây hoặc ăn nhiều rau củ trong một khoảng thời gian xác định. Điều này hỗ trợ cơ thể trở lại trạng thái khỏe mạnh tự nhiên.
***
Sách Soul Speak – Tiếng nói linh hồn
Tác giả: Julia Cannon
Người dịch: Young Nguyễn, Phan Thuý, Lily Garden