TIẾNG NÓI LINH HỒN – Chương 4 Giải thích chỉ dẫn

0
326

 Như tôi đã đề cập đến ở chương trước. Chúng ta là một thực thể to lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chính mình, nhưng chúng ta lại quên mất việc mình thực sự là ai và là cái gì. Chúng ta đến trái đất này với một kế hoạch về việc mình muốn trải nghiệm và hoàn thiện, về những người mình muốn gặp và kết nối với nhiều lý do. Bởi vì chúng ta quên hết tất cả những điều này, chúng ta cố gắng đưa ra những thông điệp để giữ mình đi đúng hướng. Cảm giác như trên con đường đời, ta đi qua một bãi mìn, và nhận ra rằng mình bị tấn công từ các hướng khác nhau, với mọi loại trải nghiệm. Hy vọng chúng ta sẽ phát triển dựa trên những kinh nghiệm này.

Bạn có thể xem đây là một hệ thống hướng dẫn hoặc thiết bị điều khiển để liên tục đưa ra những tín hiệu giúp bạn biết được bước tiếp theo sẽ như thế nào. Tôi nghĩ sẽ rất hữu ích khi tự nhìn nhận lại bản thân, tình trạng cuộc sống của mình một cách hoàn toàn khách quan giống như khi tôi mô tả về hệ thống này. Nếu bạn có một cái nhìn khách quan để giữ những quan điểm đó thì điều này còn quan trọng hơn cả việc tiếp nhận những thông điệp được gửi đến.

Chúng ta bước vào cuộc đời khi biết rằng mình sẽ không nhớ bản thân mình là ai, và đang làm cái gì, nhưng chúng ta luôn luôn kết nối với con người thật của mình như tôi đã nói ở chương trước.

Vì mục tiêu của chúng ta trên “trò chơi” mang tên Trái Đất là để làm rõ mục đích của mình khi đến đây, và trong quá trình tìm hiểu về bản thân mình, chúng ta đã thiết lập một cách để truyền tải những thông điệp tới chính mình. Thực sự chúng ta chỉ có thể nói chuyện với “Phần tôi lớn” nhưng điều đó thật khó tin, và chúng ta đều phủ nhận khả năng này. Nếu không tin vào khả năng đó, nó sẽ không tồn tại trong cuộc sống thực của chúng ta. Như vậy nếu chúng ta không biết mình có khả năng giao tiếp và nhận đáp án từ một phần của chính mình, vậy thì làm cách nào để chúng ta nhận được những thông điệp gửi tới?

Bạn sẽ làm gì khi cố gắng giao tiếp với một ai đó, nhưng họ lại không nghe thấy bạn. Thứ nhất, bạn cố gắng nói lớn hơn nữa. Thứ hai, bạn có thể dùng tay hoặc cử chỉ. Tiếp đó, có thể bạn sẽ cố viết tin nhắn. Tương tự như vậy, bạn có nhiều cách để nhận thông điệp cho chính mình. “Nói” luôn là lựa chọn đầu tiên. Đó là cách truyền tải thông điệp nhanh và chính xác nhất, miễn là thông điệp đó có thể hiểu. Nếu chúng ta chưa nghe, cách tiếp theo để gửi thông điệp chính là thông qua bộ máy đang vận hành hàng ngày – Cơ thể của chúng ta. Cơ thể chính là một thông điệp tuyệt vời.

Cơ thể đang nói chuyện với bạn mọi lúc, nên bạn cũng có thể nói chuyện với nó. Nó thích những cuộc trò chuyện này. Cơ thể của bạn là một Vũ trụ – Vũ trụ đó bao gồm tất cả các cơ quan, mô và tế bào. Khi bạn nói chuyện với nó, âm thanh của bạn là âm thanh của Thượng Đế. Giờ đây, nó biết việc mình làm được công nhận, và nó sẽ tiếp tục công việc một cách hài hòa với cơ thể bạn. Một trong những học viên của Dolores đã xác nhận điều đó là thật, khi cô ấy cố gắng thử nghiệm với khái niệm này. Cô ấy đã đăng bài trên diễn đàn QHHT và đây là một ví dụ tuyệt vời về việc chúng ta có thể giao tiếp với cơ thể.

“Mỗi mùa đông tôi đều bị cúm hoặc cảm lạnh. Triệu chứng gồm ớn lạnh, tê chân, sốt nhẹ và bị nghẹt mũi trong ít nhất khoảng 3 tuần. Cuối tuần này, chúng tôi trở về từ Oregon và tôi cảm thấy các triệu chứng dường như nặng hơn, nên ngày hôm sau tôi quyết định xem thử liệu mình có thể tự ngăn chặn cơn cảm cúm này không.

Tôi nói ‘Vi khuẩn và virus trong cơ thể hãy chú ý, đây là Thượng Đế đang nói chuyện với các con, ta muốn các con biết rằng mình được yêu thương như thế nào và ta biết ơn các con vì đã xuất hiện, dạy cho ta cách chữa lành cho chính mình. Công việc đã hoàn thành, bằng tình yêu và lòng biết ơn, ta muốn giải phóng các con. Bây giờ các con có thể đi tìm kiếm ánh sáng, tiếp tục cuộc hành trình của mình với vô số tình yêu và lòng biết ơn’. Sau đó, tôi nhìn thấy/hoặc cũng có thể là tưởng tượng ra những đốm màu nhỏ rời khỏi cơ thể của mình, di chuyển về phía trước và thoát ra khỏi ô cửa ánh sáng vàng/hoặc có thể là màu trắng. Tôi lặp lại điều này vài lần một ngày trong những ngày tiếp theo đó. NÓ THỰC SỰ HIỆU QUẢ, thật sự tuyệt vời khi mọi triệu chứng không tiến triển thêm, ngoài việc bàn chân tôi vẫn còn tê”.

Tôi chắc chắn còn có nhiều điều hơn nữa so với những gì chúng ta đang biết vào lúc này. Rất nhiều lần tôi nghe rằng những điều chúng ta biết chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Tôi đoán một khi chúng ta thấu hiểu và nắm bắt được chúng, chúng ta sẽ được cung cấp những khái niệm lớn hơn nữa để thấu hiểu bản thân mình. Chúng ta phải thực hiện từng bước nhỏ, bắt đầu lại từ đầu và tiến hành từ lúc đó. Đây không phải là một cuộc thi để xem ai làm nhanh nhất, chúng ta ở đây để xem ai là người làm việc đó. Chúng ta đến đây với một kế hoạch hoặc một nhiệm vụ cần thực hiện để có những trải nghiệm nhất định. Có vẻ như đó là một thành tựu rất đơn giản, nhưng nếu bạn không thể nhớ rằng tại sao mình lại ở đây và nhiệm vụ của mình là gì, thì rất dễ phân tâm và bị loại khỏi cuộc chơi. Bước đầu tiên để làm cho hành trình này bớt kịch tính và phức tạp hơn chính là lắng nghe những hướng dẫn của bạn. Nó thiết lập để giúp bạn thoát khỏi những phiền nhiễu và cạm bẫy.

Hãy tưởng tượng bạn đang ở trong một mê cung, với những bức tường cao vượt ra khỏi tầm nhìn. Bạn có thể đi vòng vèo trong mê cung, va trúng những bức tường và đi vào “đường cùng” có khắp các góc của mê cung đó. Bạn sẽ đi hết mọi ngóc ngách để tìm đường, và có thể cuối cùng bạn sẽ tìm được đường ra. Nếu bạn phân tích tất cả những cách mình đã thử, và sau quá trình loại bỏ những trường hợp đi sai để tìm ra lối đi đúng, thì rất tuyệt. Thật không may, hầu hết chúng ta đều không nhìn nhận lại tất cả những tình huống của mình, không phân tích các lựa chọn để tìm ra đúng hướng. Hầu hết chúng ta đều bị cuốn vào những cảm xúc và sự kịch tính của những tình huống mà không nhìn nhận, phân tích môi trường xung quanh để rồi hoàn toàn bị cuốn vào mê cung đó. Sau đó, thậm chí chúng ta còn quên mất luôn đó chỉ là một mê cung. Bây giờ tôi không nói đến việc phải mất bao lâu để vượt qua một mê cung. Tất cả là những trải nghiệm, nếu đó là những trải nghiệm bạn muốn có, thì tốt thôi. Tôi chỉ muốn các bạn biết còn có một lựa chọn khác dành sẵn cho bạn.

Giả sử có một ai đó ở ngoài mê cung này có thể thấy toàn bộ bức tranh mê cung với tất cả những đường cùng và chướng ngại vật, và người này có thể gửi những thông điệp để đảm bảo bạn đi đúng hướng và thoát khỏi mê cung đó. Sao có thể tuyệt vời như vậy được? Đó giống như vũ khí bí mật, hệ thống hướng dẫn riêng giúp bạn vượt qua mê cung này. Yêu cầu duy nhất là bạn phải có khả năng nhận được những thông điệp từ người đó. Nếu bạn không lắng nghe, họ sẽ tìm cách để gửi được những thông điệp tới bạn. Họ có vô số cách để làm điều này, và bạn cũng có vô số cách để yêu cầu sự hỗ trợ. Tuy nhiên, việc vượt qua mê cung là tùy thuộc hoàn toàn vào lựa chọn của bạn. Không có cách nào là sai hoặc đúng. Tất cả đó là những trải nghiệm của bạn. Có thể một số người chọn cách lắng nghe những hướng dẫn và hoàn thành tất cả mục tiêu họ đặt ra trong cuộc sống. Một số người lại chọn cách không lắng nghe những hướng dẫn đó, để rồi đi lang thang và vô tình va trúng những bức tường, cuối cùng là đi vào ngõ cụt. Số khác lại chọn đi theo một hướng khác với những gì đã được chỉ dẫn, nghĩ rằng mình biết mọi chuyện. Tất cả những lựa chọn này, đều mang lại những trải nghiệm khác nhau, vậy nên nhìn chung chúng đều ổn. Tôi ở đây để cho các bạn biết rằng các bạn có ý thức để tự lựa chọn cách mà mình muốn. Không có lý do gì để nói rằng bạn không biết (cho dù tin hay không) rằng có ai đó ở ngoài kia đang giúp đỡ mình. Đó là lựa chọn của bạn, cho dù là lắng nghe hay là tuân theo những chỉ dẫn đó.

Tôi nhận ra các thông điệp cũng có thể gây nhầm lẫn. Chúng ta không nhận được những hướng dẫn thông dịch qua ngôn ngữ mà mình đang sử dụng. Chúng ta biết nó ở những cấp độ khác nhau, nhưng cho tới khi nhận được các hướng dẫn để giải nghĩa các thông điệp thì chúng ta vẫn hoàn toàn mò mẫm trong bóng tối. Ngôn ngữ ký hiệu được sử dụng với một phần cơ thể của chúng ta. Như tôi đã nói trước đây, cỗ máy mang tên cơ thể của chúng ta đang vận hành mỗi phút mỗi ngày, vậy nên nó là thiết bị tốt nhất để gửi những thông điệp cho đến khi chúng ta trực tiếp nghe được thông điệp đó. Hầu hết những thông điệp này phát đi phát lại liên tục, cho tới khi ta dễ dàng gọi nó như là một ngôn ngữ. Một khi hiểu cách hoạt động của nó, bạn sẽ thấy nó thực sự đơn giản và xinh đẹp như thế nào. Bạn không còn phải đi lang thang vô định để tìm kiếm con đường cho riêng mình. Bạn luôn nhận được những thông điệp, nhưng cho tới giờ bạn vẫn chưa có điều cần thiết để thông dịch lại những thông điệp này. Vì vậy, cho tới khi bạn tự khám phá ra nó, hãy xem cuốn sách này là hướng dẫn thông dịch của mình, để có thể vượt qua mê cung mang tên cuộc sống.

***

Sách Soul Speak – Tiếng nói linh hồn 

Tác giả: Julia Cannon

Người dịch: Young Nguyễn, Phan Thuý, Lily Garden 

Mục lục

Chương 5: Cảm xúc 

***

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here