TIẾNG NÓI LINH HỒN – Chương 3 Thật sự chúng ta là ai?

0
268

 Để giải thích rõ việc làm thế nào để quá trình tự chữa lành diễn ra, điều đầu tiên, bạn phải hiểu rõ bản thân mình thực sự là ai. Không chỉ là máu và thịt. Bạn chính là một thực thể bao gồm khung xương, da thịt, tuần hoàn nhưng được kết nối với thứ gì đó vĩ đại hơn nhiều.

Có thể bạn từng nghe câu này: “Bạn không phải là một thể xác mà là bạn có một thể xác”. Đây chỉ là một hình dạng mà bạn lựa chọn cho cuộc sống này. Bây giờ, trước khi lo lắng, nhận ra mọi thứ bạn chọn cho cuộc sống này đều vì một lý do nào đó. Đối với những thứ bạn muốn học hỏi. Khi chúng ta đến với thế giới này, chúng ta đã có ý định học hỏi và trải nghiệm mọi thứ. Bằng cách này, chúng ta có thể lớn lên và phát triển. Không phức tạp mọi thứ, chúng ta có một linh hồn để quyết định đến hành tinh này và trải nghiệm như một con người. Hành tinh mang tên Trái Đất này cũng có những quy tắc, giống như tham gia một trò chơi. Và một trong những quy tắc khi bắt đầu trò chơi trên Trái Đất, chính là không biết luật chơi. Về cơ bản, đây là trò chơi trong bóng tối với một tấm màn che mắt bạn. Điều này khiến trò chơi mang tính thử thách cao và thú vị hơn (tôi đoán vậy). Trở lại với những gì tôi đã nói “Chúng ta có một thể xác chứ không phải chúng ta là một thể xác”. Chúng ta bắt đầu như một linh hồn.

Đây là vũ trụ sống mang tính thách thức nhất. Đây là hành tinh sống có thử thách cao nhất trong vũ trụ. Để được phép bước chân lên hành tinh này, bạn phải là một bậc thầy về khả năng tạo ra hiện thực của chính mình. Đó là một loại linh hồn duy nhất có thể xử lý những gì đang xảy ra trên hành tinh này (trong trò chơi này). Đây không phải do sự cố, tất cả đều đã được sắp đặt. Còn “người chơi” nào ngoài đó nữa không? Bạn biết đấy, đối với những người thích chơi game, đặc biệt là những game trên máy tính. Một trò chơi có các cấp độ khác nhau. Mỗi cấp độ là tất cả những thử thách mà bạn phải đối mặt để vượt qua chướng ngại vật. Bạn sẽ làm gì khi hoàn thành cấp độ đó? Bạn sẽ thăng cấp – nơi có những thử thách khác cao hơn. Được rồi, giả sử bạn đã hoàn thành xong trò chơi. Thật tuyệt! Bạn là chủ nhân của trò chơi đó. Rồi sao? Bạn sẽ tiếp tục chơi trò khác. Có lẽ bạn là một bậc thầy của các trò chơi, nên bạn sẽ chọn những trò chơi mang tính thử thách cao hơn vì bạn muốn trau dồi kỹ năng của mình. Khi bạn hoàn thành trò chơi đó, bạn lại tiếp tục với các trò chơi có tính thử thách cao hơn nữa. Thôi được, nếu bạn tiếp tục những trò chơi và đã hoàn thành tất cả trò chơi ở ngoài kia. Giờ bạn sẽ làm gì? Sáng tạo ra một trò chơi mới chăng? Chúng ta, những bậc thầy về khả năng tạo ra hiện thực của chính mình, muốn có những trải nghiệm đầy thử thách. Nếu bạn là một bậc thầy và muốn tạo ra một trò chơi, bạn sẽ muốn thiết kế trò chơi đó như thế nào? Có lẽ bắt đầu bằng một bối cảnh rất rộng lớn và đông đúc, khiến việc di chuyển xung quanh rất khó khăn? Chúng ta đã quen với một thực thể nhẹ như không khí, có thể tùy ý di chuyển. Với bối cảnh như thế, khiến chúng ta cảm thấy giống như phải di chuyển trong một vũng bùn lầy.

Khi bắt đầu một trò chơi mới, điều tôi quan tâm đầu tiên chính là quy tắc của trò chơi. Làm thế nào để tôi có thể chơi trò này? Chà, giả sử trong trò chơi chúng tôi đang thiết kế, không có quy tắc nào cả. Mọi người chơi đều có thể làm theo ý mình (tự do ý chí). Tiếp theo, làm cho nó trở nên thực sự thú vị hơn bằng cách để người chơi quên rằng: 1. Đây là một trò chơi, 2. Chúng ta thực sự là ai? 3. Chúng ta là người đã tạo ra trò chơi này. Và tấm màn bí ẩn được kéo xuống khỏi tầm mắt khi chúng ta bước vào hành tinh này. Chúng ta là những sinh vật duy nhất trong vũ trụ quên mất mình là ai và mối liên hệ với mọi thứ. 

Chỉ có những bậc thầy về khả năng tạo ra hiện thực của chính mình mới có khả năng và muốn làm những điều như vậy. Chúng ta là những sinh vật vĩ đại và mạnh mẽ, đến đây để có những trải nghiệm ý nghĩa, để học hỏi và vượt qua thử thách. Tất cả điều đó trau dồi cho bản thân của chúng ta, thậm chí nhiều hơn cả những gì chúng ta mong muốn thực hiện. Bởi chúng ta ở đây mà không biết bản thân mình là ai, là cái gì, chúng ta tạo nên hệ thống liên lạc để hỗ trợ trên chặng đường này, để theo dõi nơi ta đến hoặc những điều ta muốn làm khi ở đây. Hệ thống liên lạc này luôn hoạt động, nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng biết cách diễn giải những thông điệp đó. Tôi sẽ nói về điều này sau.

Dolores Cannon (mẹ tôi) dạy về phương pháp thôi miên trên toàn thế giới. Tôi thường ở bên cạnh bà ấy trong lớp học để hỗ trợ khi cần thiết. Trong một lớp học ở Sydney, Úc, khi đang thảo luận về nguồn kiến thức mà Dolores liên hệ được khi bà ấy thôi miên thân chủ của mình, họ đang chia sẻ tất cả trí tuệ thông thái này. Dolores gọi phần này là “Siêu thức” vì bà ấy cũng không biết nên gọi nó là gì nữa. Nó không phải là tiềm thức mà các bác sĩ tâm thần đề cập đến, là tầng trên cùng của tiềm thức được dùng trong quá trình thôi miên để làm việc và thay đổi thói quen. Phần này được người khác gọi là “Siêu linh hồn”, “The Higher self/ Cái tôi cao hơn” hoặc là “Ý thức phổ quát”. Có rất nhiều cuộc tranh luận trong lớp để biết ai/vật này nên được gọi như thế nào, tôi vẫn đứng phía sau phòng làm việc như thường ngày và đột nhiên một hình ảnh xuất hiện trước mắt tôi cho biết tất cả những thứ này là gì. Tôi nghĩ “Ồ, hay lắm”. Sau đó tôi liền nghe một giọng nói “Vẽ nó ra” , tôi trả lời “Được, tôi hiểu rồi”. Tôi nghe họ hét lên “VẼ NÓ”.

Nếu ai trong các bạn đã từng nghe “họ” hét lên với mình, bạn sẽ biết được những gì tôi đang nói. “Họ” sẽ hét lên với bạn nếu cần thiết. Đặc biệt với những ai thực sự cứng đầu.

Có thể bạn muốn biết “Họ” hoặc “Bọn họ” là ai mà tôi thường đề cập đến. Đây chính là những thứ mà thôi sẽ vẽ ra cho các bạn. Vậy nên hãy chờ đợi cùng tôi.

Tôi tiến hành vẽ những gì mình đã thấy, và nhận ra rằng mình không hiểu được nó như đã nghĩ. Trong bức tranh này, “Họ” đã chỉ cho tôi những thay đổi rất tinh tế và quan trọng, tạo ra sự khác biệt trong cách hiểu về nguyên tắc này. Trong giờ giải lao, tôi đưa bức tranh cho người bên cạnh. Khi tôi đang giải thích nó, ai đó từ phòng bên kia chạy đến và nói “Đây chính là đáp án mà tôi đang cố tìm”. Sau giờ giải lao, tôi trình bày bản vẽ lại cho cả lớp. Thú vị là, một số học viên đặt những câu hỏi mà tôi không bao giờ nghĩ đến. Khi nghe những câu hỏi, bức tranh dần hoàn thiện và câu trả lời hiện ra trước mắt tôi.
Bức tranh tiếp tục hoàn thiện khi học viên liên tục đặt câu hỏi. Những câu hỏi rất quan trọng. Bây giờ tôi có thể thấy sức sống từ nó. Tôi sẽ tiếp tục vẽ bức tranh này cho các bạn, nhưng phải hiểu rằng đây là bản vẽ 6D (Tôi chưa biết điều đó có nghĩa là gì, nhưng tạm gọi là như vậy), nên tôi sẽ cố gắng trình bày nó dưới dạng bản vẽ 2D. Tôi đang bị giới hạn, nhưng sẽ cố gắng làm mọi thứ để đạt được thông tin cần thiết.
Do phương tiện hạn chế, nên mọi thứ sẽ vượt quá tỷ lệ của nó. Nhưng hãy sử dụng trí tưởng tượng của mình, tôi tin bạn sẽ hiểu được.
Đây là bạn, đang ngồi đây, đọc những dòng này. Đây là người mà bạn nghĩ là chính mình.

Đây là con người thực sự của bạn

Tôi gọi đây là “Phần tôi lớn” và “Phần tôi nhỏ”. Bạn rất to lớn. Chỉ có một phần rất nhỏ của chính bạn hình thành nên thể xác mà bạn gọi là cơ thể để trải nghiệm cuộc sống. Phần còn lại là phần bao quanh cơ thể chính bạn.
Đây là một người trong gia đình bạn. Ở đây gọi là “Phần tôi nhỏ” của họ

Và “Phần tôi lớn” của họ

Đây là một người khác

Bạn đang thấy gì? Chuyện gì đang xảy ra ở đây?
Cái gọi là “Phần tôi lớn” đang bị chồng chéo. Có vẻ như họ đang kết nối với nhau chăng? Bạn đã nghe điều đó ở đâu?  Đó là lý do tại sao những tuyên bố này là sự thật.
Đường trên đỉnh bức tranh này là thứ khiến tôi cảm thấy nó có sức sống. Nên tôi đã vẽ nó như những đường lượn sóng. Đó là “Thượng Đế” hoặc “Nguồn”.

“Phần tôi lớn” này hòa nhập vào “Nguồn”, vậy điều này có nghĩa gì?

“Phần tôi lớn” hòa nhập với “Nguồn”, vậy nó cho thấy đó là Thượng Đế. Nếu “Phần tôi lớn” thực sự là chính chúng ta, và nó hòa nhập với Thượng Đế, vậy thì chúng ta là Thượng Đế. Đó là lý do tại sao những tuyên bố này là sự thật.
Thượng Đế có bị giới hạn trong bất kỳ hoàn cảnh nào, bởi một vấn đề gì không? Tôi hy vọng bạn sẽ nói là “Không”, vì chúng ta biết phần này là vô hạn, chúng ta có thể làm được mọi chuyện. Nếu chúng ta là Thượng Đế, và Thượng Đế thì vô hạn, có thể làm được bất cứ việc gì. Đoán xem – Chúng ta cũng vô hạn. Chúng ta là những sinh vật mạnh vẽ và vĩ đại – ta chỉ quên mất điều đó. Có nhiều hơn một bức tranh mà tôi đã chia sẻ trong bài giảng, nhưng những thông tin tôi cung cấp ở đây đã đủ cho mục đích của cuốn sách này.
Chúng ta đến đây để có những trải nghiệm tuyệt vời và rèn luyện kỹ năng. Chúng ta đến với những tấm màn che mắt để có thêm nhiều thử thách mới khi không biết tại sao chúng ta lại ở đây và chúng ta đang làm cái gì. Dolores đã hỏi “Họ” Tại sao chúng tôi không thể biết sự kết nối của mình với những người khác, với hành tinh này khi sống ở đây, trong cuộc sống này. Và đây là câu trả lời của “Họ”: “Nó sẽ không là thử thách nếu con đã biết đáp án”.
***
Sách Soul Speak – Tiếng nói linh hồn 
Tác giả: Julia Cannon
Người dịch: Young Nguyễn, Phan Thuý, Lily Garden 

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here