Đối thoại với Thượng Đế những mặc khải mới – Chương 17.

0
122

Ngài đã nói điều gì đó khá lôi cuốn trước đó. Ngài đã nói, “Không ai làm bất cứ điều gì không đúng cả, dựa trên mô hình thế giới của họ.” Con có thể thấy câu này được áp dụng vào thực tế như thế nào. Đó là lí do mà ngoài các bản thánh ca Hồi giáo ra thì bất kì thể loại âm nhạc nào khác cũng bị người Taliban cấm ở Afghanistan.

Chính xác. Đó là mô hình thế giới của họ. Đối với họ, điều này có vẻ như là hoàn toàn hợp lý.

Vì vậy, nếu chúng con thấy hành vi của một người hoặc hành vi của cả một nhóm người không thể chấp nhận được, chúng con phải làm để tạo ra sự thay đổi lâu dài là tác động đến mô hình thế giới đang tạo ra hành vi của họ.

Bây giờ con hiểu rồi đấy. Con đã hiểu trọng điểm chính của cuộc đối thoại này. Đó là những gì ta đang nói ở đây. Con có thể tìm cách thay đổi hành vi, nhưng điều đó nhiều nhất cũng sẽ chỉ tạo ra thay đổi ngắn hạn mà thôi. Nhưng nếu con thay đổi niềm tin, thì con sẽ tác động được đến nguồn gốc của hành vi.

Đó là lý do tại sao ta đã nói rằng điều mà sẽ có lợi cho con người ngay bây giờ nếu họ muốn chung sống với nhau trong hòa bình và sự hài hòa, đó là một trải nghiệm tâm linh mới, một “mô hình thế giới” mới dựa trên niềm tin được mở rộng và thay đổi.

Làm thế nào để chúng con tạo ra được điều đó? Con biết trước đó ngài đã nói rằng để người khác cảm thấy “an toàn” với những niềm tin mới này, chúng ta phải chứng minh rằng chúng có hiệu quả, lấy chính cuộc sống của chúng ta ra làm gương. Nhưng để bắt đầu, thì làm thế nào để chúng ta tạo ra được những niềm tin mới ạ?

Con sẽ không tạo ra được bất kỳ niềm tin mới nào, trừ phi và cho đến khi các con quyết định rằng một số niềm tin cũ của các con không phù hợp.

Niềm tin là thứ con người khó mà buông bỏ. Một khi con tin một điều, con tin nó cho đến khi nó được chứng minh là sai. Thậm chí sau đó, nhiều người các con vẫn tiếp tục tin vào điều đó, không chịu từ bỏ những ý tưởng cũ, rất lâu sau khi chúng đã được chứng minh là không chính xác, không hiệu quả hoặc không thể thực hiện được. Nhưng ít nhất ở đây, trong cuộc đối thoại này, con sẵn sàng nhìn vào nó. Và đó là bước đầu tiên để thay đổi. Con không thể thay đổi bất cứ điều gì mà con thậm chí còn không muốn nhìn vào. Vì vậy, trước tiên Con phải quyết định rằng niềm tin cũ của con là không phù hợp.

Trong cuộc đối thoại này, chúng ta đã khám phá Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế. Đây là những niềm tin không còn phù hợp đối với cộng đồng loài người. Không thể có tranh luận nghiêm chỉnh về điều đó. Thực tế rằng chúng không phù hợp là có thể quan sát và chứng minh được. Điều kiện xung đột vẫn đang tiếp diễn trên hành tinh của các con là một minh chứng cho điều đó.

Nếu niềm tin hiện tại của các con về Thượng Đế là chính xác, thì xung đột đã được loại bỏ trên hành tinh của các con từ lâu rồi. Thay vào đó, niềm tin của các con về Thượng Đế thực sự tạo ra xung đột. Ta đã chỉ ra điều này nhiều lần. Mục đích là để con sẽ không thể bỏ lỡ điểm này — hoặc tảng lờ nó đi.

Trước đó, Ngài đã nói rằng có mười niềm tin sai lầm mà con người tin tưởng. Có mười cả thảy.

Phải. Bên cạnh Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế, cũng có Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Cuộc Sống, khiến trải nghiệm trên Trái Đất của các con là vô cùng, vô cùng khó khăn.

Những Niềm Tin Sai Lầm về Cuộc Sống này có quan trọng, chúng có tạo ra nhiều tác động, như Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế không?

Mỗi một chút đều quan trọng hệt như vậy. Chúng cũng tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh.

Vậy chúng ta hãy xem xét chúng bây giờ nào. Chúng ta vẫn chưa thảo luận về những điều này.

Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Cuộc Sống là:

1. Con người tách biệt với nhau.

2. Không có đủ những gì con người cần để được hạnh phúc.

3. Để có được những thứ không có đủ, con người phải cạnh tranh với nhau.

4. Một số người tốt hơn những người khác.

5. Con người giết hại nhau để giải quyết những khác biệt nghiêm trọng do tất cả những niềm tin sai lầm khác gây ra là điều thích hợp.

Được rồi, chúng ta hãy quay lại đầu danh sách và xem qua những thứ này.

Được thôi.

Điều Niềm Tin Sai Lầm Đầu Tiên Về Cuộc sống là con người tách biệt với nhau. Ý tưởng này xuất hiện từ Niềm Tin Sai Lầm Thứ Ba Về Thượng Đế, và vì vậy chúng ta thấy cách mà những Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế có tác động lan tỏa đến thế nào.

Những Niềm Tin Sai Lầm về Thượng Đế của giống loài các con rất mạnh mẽ. Chúng tác động đến mọi lĩnh vực trong trải nghiệm chung của các con, ngay cả đối với những người không tin vào Thượng Đế. Bởi vì chúng được kết nối rất sâu sắc với nguyên nhân gốc rễ của mọi trải nghiệm, như bây giờ con đã hiểu về nó, những ý tưởng của các con về Thượng Đế ảnh hưởng và thực sự tạo ra niềm tin của các con về Cuộc Sống — do vậy cũng tạo ra những ảo tưởng trong lĩnh vực trần tục của cuộc sống.

Con tin rằng Thượng Đế đã tách con ra khỏi Ngài bởi vì con đã không cho Thượng Đế những gì Ngài cần. Ngược lại, ý tưởng này xuất phát từ niềm tin của con cho rằng Thượng Đế cần điều gì đó, và Thượng Đế thực sự có thể không đáp ứng được nhu cầu của Ngài. Cả hai ý tưởng này bề ngoài gần như là vô lý, nhưng sự phi lý của các ý tưởng chưa bao giờ ngăn được loài người đón nhận chúng.

Như con đã chỉ ra, theo định nghĩa của chúng con, Thượng Đế là Đấng Toàn Năng, Tối Hùng Mạnh và là Đấng Tối Cao. Con có thể nghĩ rằng chúng ta có thể “hiểu được” là Thượng Đế không cần và không đòi hỏi gì để được hạnh phúc cả. Tuy nhiên, ý tưởng rằng bằng cách nào đó chúng con phải xoa dịu Thượng Đế (để có được những phước lành của Ngài, chứ không phải những lời nguyền rủa của Ngài, giáng lên mình và đảm bảo một chỗ cho mình trên Thiên Đường) vẫn tồn tại.

Và những gì con người đã làm để “xoa dịu Thượng Đế” là vô nhân đạo. Các con đã bắt bớ người khác, khiến họ đau khổ phi thường, và các con đã giết hàng triệu người, để làm vui lòng Thượng Đế này của các con.

Trong những ngày đầu tiên của sự sùng bái ngoại giáo, con người thậm chí còn hiến tế những đứa trẻ – những đứa trẻ nhỏ bé, hiện thân của sự vô tội hoàn toàn – đặt chúng lên giàn thiêu và thiêu sống chúng với hy vọng khiến các vị thần linh mỉm cười.

Nhu cầu “làm cho Thượng Đế hạnh phúc” này xuất hiện từ suy nghĩ sai lầm của các con rằng bằng cách nào đó, Thượng Đế không hài lòng. Đây là một ý tưởng điên rồ, bởi vì Thượng Đế chính là Hạnh phúc. Nhưng các con đã bám vào ý tưởng của các con về một vị thần linh ủ ê, không hài lòng.

Ý tưởng của các con rằng Thượng đế không hạnh phúc – và con người là nguyên nhân – là điều đã tạo ra cơ sở điên rồ để các tôn giáo điên rồ truyền cảm hứng cho con người làm ra những hành động điên rồ.

Con chưa bao giờ nghe điều này được trình bày một cách trực tiếp như vậy.

Đây là lần đầu con được nghe đấy.

Đây thực sự là một ý tưởng ngu ngốc phải không?

Còn hơn cả ngu ngốc nữa. Nó là tư tưởng chết người.

Nó cũng là điển hình của sự kiêu ngạo khi mà các con tưởng tượng rằng bằng cách nào đó, điều gì đó mà con người đã làm lại có thể khiến Đấng Tạo Hóa của Vũ Trụ từ bỏ Hòa Bình và Tình Yêu – vốn là Bản chất của việc Đấng Tạo Hóa Là Ai và Là Gì. 

Nói cách khác, các con tưởng tượng rằng Ta sẵn sàng từ bỏ Chính Mình để phản ứng lại một điều gì đó mà các con đã làm. Lý do các con tưởng tượng rằng Ta làm điều này bởi vì các con làm chuyện như thế.

Và chúng con thậm chí còn không thấy mối tương quan gì.

Không, các con không thấy.

Chúng con nói rằng chúng con được tạo ra theo “hình ảnh và sự tương đồng với Thượng Đế”, nhưng Ngài đã đúng về những gì Ngài đã đề xuất trước đó — những gì chúng con đã làm là tạo ra Thượng Đế theo hình ảnh và sự tương đồng với con người.

Và như vậy, các con đã tưởng tượng ra một Thượng Đế mà đã tách con người ra khỏi Ngài, bởi vì Ngài không hài lòng với con người. Đây là những gì con người làm với nhau khi họ không hạnh phúc, và các con đã kết luận rằng Thượng Đế cũng sẽ làm như vậy. Ý tưởng về sự Tách Biệt Vĩ Đại này đã tạo ra cho các con trải nghiệm sống tách biệt khỏi nhau. Ta đã giải thích cho con cách điều này xảy ra rồi đấy.

Con người đã biết — họ hiểu bằng trực giác; họ có một ký ức thuộc cấp độ tế bào về một sự thật — rằng họ là một với tất cả sự sống. Là một với Trái đất, và là một với các sinh vật trên Trái đất. Là một với bầu trời, và  làmột với mọi thứ trên bầu trời. Là một với sự thánh linh, và là một phần của chính những gì vốn là thánh linh.

Rồi những câu chuyện về sự tách biệt bắt đầu. Như Ta đã giải thích trước đó, những câu chuyện này bắt nguồn từ kinh nghiệm thuở sơ khai của con người. Các tôn giáo đã hệ thống hóa kinh nghiệm đó, biến huyền thoại thành giáo điều. Niềm Tin Sai  về sự chia cắt của các con vậy là đã hoàn tất. Tách biệt khỏi Thượng Đế, và tách biệt khỏi tất cả thuộc về cuộc sống.

Tôn giáo hiện đại đã có cơ hội phá vỡ Niềm Tin Sai  đó, dẫn con đến với chân lý. Nhưng tôn giáo hiện đại đã chọn gắn bó với những giáo lý của thời kỳ tiền hiện đại, để giữ lại những giáo điều của hàng trăm và hàng ngàn năm trước. Và như vậy, tôn giáo hiện đại đã khiến con người hiện đại phải thất vọng.

Nếu con can đảm, nếu con rất dũng cảm, con sẽ cho phép một trải nghiệm Tâm linh Mới để nâng cao trải nghiệm tôn giáo của con. Trải nghiệm tâm linh này sẽ không bác bỏ hoàn toàn các giáo lý tôn giáo truyền thống, mà mở rộng chúng và thay đổi một số giáo lý mà các con đồng ý rằng không còn áp dụng được, hoặc không còn phù hợp nữa.

Cho đến bây giờ Ngài đã tuyên bố điều này nhiều lần rồi. 

Ngài cứ lặp đi lặp lại lời đó.

Ta muốn nó là thứ mà con sẽ mang theo từ cuốn sách này, một cách vững chắc, trong nhận thức của con, vì nó thực sự là hy vọng duy nhất của con cho một ngày mai thực sự khác.

Một ngày mai tràn ngập không phải sợ hãi, đấu tranh, tàn bạo, xung đột, chiến tranh khốc liệt và chết chóc bạo lực; mà là hòa bình, niềm vui và tình yêu.

Những gì Ta đang làm ở đây là ghi lại tất cả những gì Ta đã nói với con trong vài năm qua và tập hợp tất cả lại ở một nơi, nói đi nói lại, khẳng định lại và nhắc lại những nhận xét và quan sát mà Fa đã đưa ra trước đó ở đây và ở những nơi khác, và sau đó thêm vào thông tin mới và rất quan trọng liên quan đến cuộc khủng hoảng đang diễn ra.  Và loài người đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn, đừng nhầm lẫn về điều đó. Đó là một cuộc khủng hoảng về xung đột giữa các hệ tư tưởng. Đó là một cuộc khủng hoảng về niềm tin.

Như Fa đã nói, các con đã đánh đồng sự mất kết nối của các con với Thượng Đế (bản thân nó là một niềm tin sai lầm) với sự mất kết nối với Cuộc Sống. Việc con đã làm như vậy là điều hoàn toàn tự nhiên, vì ở một mức độ rất sâu sắc nào đó, con đã biết và hiểu rằng Thượng Đế LÀ tất cả thuộc về Cuộc Sống.

Mặc dù on có thể không trình bày nó rõ ràng theo cách đó, nhưng ở cấp độ tế bào, con đã biết rằng điều này là đúng. Do đó, tất cả mọi thứ và mọi người trong Cuộc Sống đều làm con thấy như là Tách Biệt với con, trong giây phút mà con chấp nhận rằng con là Tách Biệt với Thượng Đế.

Ngược lại, tất cả mọi thứ và mọi người trong Cuộc Sống đều được cảm thấy như Là Một với ​con, trong giây phút con chấp nhận rằng con là Một với ​​Thượng Đế. Đây là điều mà tất cả các bậc thầy đều dạy và tất cả các nhà huyền học đều đã tường thuật lại.

 Con đã chấp nhận rằng con là Tách Biệt Khỏi Thượng Đế không phải vì con đã trải nghiệm rằng con tách biệt, mà bởi vì con đã được bảo rằng con tách biệt – bởi tổ chức tôn giáo.

Tôn giáo của một người là sản phẩm của nơi sinh ra và sự dạy dỗ thuở nhỏ của người đó. Nó không phải là sản phẩm của chân lý vĩnh cửu, mà là của môi trường văn hóa. Mọi người tin những gì họ đã được dạy để tin. Họ không đặt câu hỏi về nó, bởi vì họ không muốn đặt câu hỏi về nguồn gốc của nó. Ta mời con thực hiện cuộc khảo sát này: 

Con sẽ cho rằng ai sai, nếu con thay đổi một số niềm tin cơ bản nhất của mình? Có một câu chuyện nằm trong đó.

Chừng nào mà con còn tin rằng có điều gì đó là Đúng và Sai, thì con vẫn sẽ sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ để là “đúng”. Con sẽ không thay đổi niềm tin của con nếu con nghĩ rằng làm như vậy sẽ khiến cho con, hoặc người con yêu thương, trở nên sai lầm. Nhưng ngay sau khi con thay đổi trục Đúng-Sai thành mô hình Điều gì hoạt động hiệu quả – Điều gì không hoạt động hiệu quả[ What works and what doesn’t], việc phân tích phê bình những niềm tin cơ bản sẽ bớt khó khăn, chưa nói gì đến việc thay đổi chúng cả.

Ngày nay, thế giới đang sống trong một mô hình Đúng – Sai, và do đó gia cố thêm cho Niềm Tin Sai Lầm Thứ Ba Về Thượng Đế và Niềm Tin Sai Lầm Đầu Tiên về Cuộc Sống — Niềm Tin Sai rằng Sự Chia Rẽ có tồn tại.

Nếu con dám nói rằng con đã trải qua điều ngược lại, rằng con đã biết đến niềm hạnh phúc vui sướng khi được kết hợp hoàn toàn với những người khác và với Thần thánh, rất có thể con sẽ được yêu cầu phải cảnh giác với những trải nghiệm như vậy — và chắc chắn phải cảnh giác khi nói về chúng. 

Con đã trải qua điều đó.

Ta chắc rằng là thế.

Và chính ảo tưởng về sự chia rẽ này cho phép chúng con gây ra cho người khác những điều mà chúng con sẽ không bao giờ gây ra cho chính mình.

Đúng vậy.

Nó cũng tạo ra Niềm Tin Sai rằng không có đủ những gì con cần để được hạnh phúc. Niềm Tin Sai Lầm Thứ Hai Về Cuộc Sống.

Phải ạ.

Nếu con nghĩ rằng chỉ có Một trong số các con— nghĩa là, nếu con coi bản thân mình là Một Cơ thể, thứ mà vốn chính là con đấy—

—hay một cộng đồng— 

—hay một cộng đồng… con sẽ biết rằng con luôn có đủ, bởi vì con sẽ tạo ra trải nghiệm về nó. Với niềm tin như vậy, các con sẽ chia sẻ và chia sẻ đồng đều như nhau; các con sẽ đảm bảo cho hạnh phúc của nhau.

Đây là truyền thống cao nhất của đức tin Hồi giáo, coi tất cả người Hồi giáo là thành viên của Một cộng đồng. Giáo lý Hồi giáo kêu gọi người Hồi giáo hãy cho người nghèo và luôn hỗ trợ cộng đồng. Các thành viên của Giáo hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Giê-su — Người Mặc Môn — cũng đã thành lập một cộng đồng trên toàn thế giới, được hỗ trợ bởi một trong những hệ thống nội bộ lớn nhất về hỗ trợ có tổ chức, phi chính phủ, cho người nghèo và những người khó khăn trong số các thành viên của bất kỳ tổ chức tôn giáo nào trên thế giới. Các tổ chức từ thiện Công giáo và các nhóm thu hút các giáo phái Cơ Đốc Giáo khác, cũng như các tổ chức từ thiện tương tự của người Do Thái, cũng tìm cách chia sẻ sự giàu có của thế giới với những người kém may mắn hơn và những người đang gặp khó khăn.

Đây là tất cả những biểu hiện xứng đáng của một sự hiểu biết đang hình thành. Khó khăn là nhiều tổ chức tôn giáo tạo nên một vòng tròn khép kín quanh các thành viên của chính họ, từ đó thể hiện những hạn chế trong hiểu biết của họ. Các bang và quốc gia cũng làm như vậy. Cũng như các nhóm văn hóa, dân tộc, chủng tộc, và xã hội thuộc mọi loại, mỗi nhóm tạo ra một hàng rào vệ sinh (dùng để ngăn dịch bệnh) một cách có ý thức hoặc vô thức.

Cuộc sống tách biệt như vậy không làm gì để thúc đẩy trải nghiệm về tính “nhất thể” của nhân loại, mà thực vậy, lại tạo ra cảm giác cần một khiên chắn bảo vệ, tách biệt mọi người, theo quan điểm hạn hẹp nhất của họ. Với một cái nhìn hạn hẹp như vậy, không phải mọi thứ đều có thể được nhìn nhận như thực tế. Khi tầm nhìn bị giới hạn, thì ý thức cũng thế.

Những gì con trải nghiệm như thể là sự an toàn trong bụng mẹ, chúng trở thành nơi sinh ra đạo đức của con. Nhưng việc nâng cao ý thức của con sẽ kéo con ra khỏi sự phân biệt quen thuộc, giống như khi kéo con ra khỏi bụng mẹ, sau đó con sẽ phát hiện ra rằng sự phân biệt là không cần thiết, rằng hàng rào đã tách con khỏi không gì khác hơn ngoài Bản ngã của chính con.

Đây sẽ là bất ngờ lớn nhất. Đây sẽ là sự ngạc nhiên lớn nhất. Con chỉ đơn thuần là tự tách mình ra khỏi chính mình mà thôi.

Khi con vượt qua vòng cô lập của mình, con sẽ phát hiện ra rằng mọi người khác cũng giống như con.

Không chỉ mọi NGƯỜI khác, mà còn là mọi THỨ khác. Kiểm tra kỹ  con sẽ thấy rằng con và những tảng đá, cây cối và các hành tinh, mặt trời và mặt trăng đều được tạo nên từ một thứ giống hệt nhau. Giống như những hoa tuyết đẹp đẽ, các con đều trông khác nhau, nhưng tất cả các con đều được cấu thành từ một chất hệt như nhau. 

Khi con khám phá ra tính chất “là một (với tất cả)” của mình, con sẽ ngạc nhiên về cách mà con từng có thể tưởng tượng rằng mình tách biệt khỏi bất kỳ ai hay bất kỳ thứ gì khác. Con sẽ thấy rằng khi con đối xử với bất cứ ai hoặc bất cứ điều gì như thể đó không phải là con, con đã không làm tổn thương ai khác ngoài chính con.

Làm thế nào mà tất cả điều này lại xảy ra được? Làm thế nào mà chúng con lại trở nên tách biệt khỏi chính mình?

Nó xảy ra khi con quyết định cho rằng con không hoàn hảo. Lúc nào đó trong quá trình truyền lại những câu chuyện và thần thoại, con đã nảy ra ý tưởng rằng con thấp kém hơn thế giới và cuộc sống xung quanh.

Như Ta đã giải thích trước đây, con đã thấy ảnh hưởng của gió và mưa, bão tố và bản thân Cuộc Sống đối với con, và con xác định rằng “các vị thần” mạnh mẽ hơn mình. Con không bao giờ có thể trở nên mạnh mẽ như thế này, cho dù con đã cố gắng thế nào đi chăng nữa. Vì vậy, con đã tưởng tượng ra sự không hoàn hảo của chính mình. Con “kém hơn” các vị thần. Trong cơn thất vọng và tức giận, con đã quay lưng lại với chính mình, tự đánh giá mình và lên án bản thân vì đã “không đủ”.

Trải nghiệm đầu tiên của con người về sự thiếu thốn không phải ở thế giới bên ngoài con, nơi rõ ràng là có rất nhiều, mà là ở chính bên trong con, thứ được đánh giá là rất nhỏ so với phần thưởng và sự tráng lệ bên ngoài của thế giới xung quanh mà con nhìn thấy. Một cái nhìn vào bầu trời đêm là đã đủ để thuyết phục con về sự tuyệt vời của cái mà con nghĩ là Không phải là Con, và sự yếu kém của thứ mà con nghĩ là Con.

Chính từ ý tưởng về sự yếu kém của con mà con đã chưa bao giờ hồi phục được. Nhưng hiện tại có thể là lúc để con chữa lành. Đây có thể là khoảnh khắc mà con nhớ lại:

Con và những vì sao là một.

Không phải theo nghĩa bóng, như trong một bài thơ hay một bài hát, mà là theo nghĩa đen. Con sẽ tìm thấy các nguyên tố vi lượng giống như trong con mà con sẽ tìm thấy trong tất cả các thiên thể — và thực sự là trong mọi thứ khác.

Điều này có làm con ngạc nhiên không? Con có kinh ngạc không, khi biết rằng không có thứ gì được cấu tạo từ chất nào khác cả, ngoài sự kết hợp và nồng độ khác nhau của Một Chất Duy Nhất Tồn Tại? Nó vốn không được cấu tạo từ chất nào khác cả. Ta đã nói với con điều này trong một thời gian dài.

Đúng, Ngài đã, nhưng con nghĩ hầu hết mọi người đều nghĩ rằng điều này có hàm ý theo nghĩa bóng, không phải theo nghĩa đen.

Đó là sự thật theo nghĩa đen, con của ta. TẤT CẢ CÁC CON ĐỀU LÀ MỘT.

Trong giai đoạn đầu của quá trình phát triển, giống loài của con đã không thể hiểu được điều này. Bây giờ, trong những năm đầu tiên của tuổi thiếu niên, các con có thể.

Loài người của chúng con đang ở tuổi thiếu niên ư?

Trong những năm đầu tiên của tuổi thiếu niên. Nhưng loài người có thể không bao giờ đạt đến sự trưởng thành với cái cách mà mọi thứ đang diễn ra. Các con đang cãi vã với nhau như những đứa trẻ không muốn chia sẻ đồ chơi của mình vậy.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here