Đối thoại với Thượng Đế những mặc khải mới – Chương 18.

0
213

Ngài có nghĩ rằng chúng con sẽ học được không? Ngài có nghĩ rằng chúng con sẽ tìm ra cách để hòa thuận, để làm một điều đơn giản như việc chung sống với nhau trong hòa bình và hạnh phúc vậy?

Các con sẽ làm được nếu các con từ bỏ những niềm tin sai lầm của mình và những thành luỹ loài người đã dựng nên xung quanh những niềm tin nãy.

Ta đã đến đây để giúp các con. Ta đã luôn ở đây. Ta chưa bao giờ rời đi cả. Điều mà vốn Là Chính Con không thể rời bỏ con, mà vẫn luôn ở bên con. Và vì vậy, ta sẽ trả lời, ngay cả trước khi con hỏi.

Nhưng con không biết điều này, bởi vì con không biết Ta. Con tưởng tượng rằng Ta đã tách ra khỏi con. Con tưởng tượng rằng các con bị chia cắt khỏi nhau. Cả hai sự tưởng tượng đều không có thật. Cả hai sự tưởng tượng đều không có ích lợi gì cho con cả. 

Ba Niềm Tin Sai Đầu Tiên trong Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Cuộc Sống… “Con người tách biệt khỏi nhau”… “Không có đủ những gì con người cần để được hạnh phúc”… và, “Để đạt được những thứ không có đủ, con người phải cạnh tranhvới nhau ”… là đủ để tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc, và chiến tranh trong và về chính những ảo tưởng này.

Làm thế nào mà chúng con có thể đi đến Niềm Tin Sai Lầm Thứ Ba Về Cuộc Sống, niềm tin sai về sự cạnh tranh?

Ngay sau khi con chấp nhận rằng “không có đủ” những thứ của cuộc sống, con đã kết luận rằng con phải làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo rằng con và người thân của con có đủ. Ban đầu, con chỉ cần với tay ra và lấy nó. Trong trường hợp này, cánh tay nào nhiều cơ bắp nhất thì thắng.

Sau đó, khi con bắt đầu bước vào giai đoạn thiếu niên của giống loài mình, con đã tiến hóa đến mức mà dường như không công bằng với con, rằng kẻ lớn nhất và mạnh nhất luôn chiến thắng. Nhưng con đã không tiến hóa đến mức độ mà con chọn nhìn thấy được mọi người đều chiến thắng. (Con vẫn chưa tiến hóa đến mức độ đấy.) Vì vậy, các con bắt đầu nghĩ ra những “lý do” khác cho một người hoặc một nhóm người đặc biệt, thay vì chỉ là người khác, để có được sự chia sẻ của nhiều nhất về bất cứ điều gì mà con nghĩ rằng con cần để được hạnh phúc.

Con đã phát triển các cuộc thi, nơi vũ lực không phải là yếu tố duy nhất để xác định kẻ thắng người thua, kẻ có và người không.

Tất cả những điều này đã đủ bất lợi rồi (những sinh linh giác ngộ không cạnh tranh với nhau để giành lấy và tích trữ thứ thuộc về mọi người), nhưng các con thậm chí đã không xây dựng các cuộc thi một cách công bằng. Các con đã chọn việc tạo ra các cuộc thi, mà trong đó, người chiến thắng được công bố trước thời hạn.

Ý Ngài là gì ạ?

Ý ta là, trong nền văn hóa của các con, các con đã quyết định rằng nếu con giàu có, da trắng, Cơ Đốc Giáo, là người Mỹ và là nam giới, thì con là một trong số những người chiến thắng khi tham gia cuộc thi. 

Mỗi nền văn hóa, mỗi nhóm nhỏ của toàn thể nhân loại, đều có danh sách, ý tưởng của riêng nó về việc ai là “người chiến thắng” trong cuộc cạnh tranh của cuộc đời cho Thứ Không Có Đủ, và nếu ta nhắc đến các nền văn hóa khác, ta cũng có thể dễ dàng nói rằng việc là người da đen, người Nga hoặc người Hồi giáo đặt con trong danh sách của người chiến thắng.

Nhưng việc là “nữ giới” không đưa người ta vào danh sách này, trong hầu hết các nền văn hóa của nhân loại.

Đó là sự thật, và đó là bởi vì, để tạo ra các cuộc thi trong đó các con tuyên bố người chiến thắng trước thời hạn, các con phải quay trở lại việc sử dụng vũ lực để khiến những người thua cuộc phải im lặng. Và do đó, bạo lực, cơ bắp từ thuở sơ khai, là yếu tố quyết định cuối cùng. 

Bởi vì các con tiếp tục cho phép lực lượng vật lý sơ khai hoặc lực lượng kinh tế tàn bạo quyết định hầu hết các vấn đề và tất cả các xung đột lớn trong trải nghiệm của con người, trong hầu hết mọi nền văn hóa của loài người hiện nay, “giàu có” và “nam giới” là hai hạng mục tầng cao chính yếu. Nếu con có cả hai điều này, con đang  ở vị trí thống trị bởi vì Con có sức mạnh và quyền lực, và con được tuyên bố là “người chiến thắng” trước thời hạn trong các cuộc thi giữa loài người của các con vì nhiều thứ trên đời này.

Trong những ngày đầu tiên, sự chiếm ưu thế của nam giới đã được thể hiện qua một câu lạc bộ. Ngày nay, nó được thể hiện bằng tiền bạc, ảnh hưởng và quyền lực — mà các con chắc chắn rằng hầu hết đều do nam giới kiểm soát và giữ lại. Vì vậy, nam giới tiếp tục đạt được mọi thứ bằng cách sử dụng vũ lực. Và vì các con đã tưởng tượng ra một vị Thượng Đế cũng sử dụng vũ lực để đạt được mọi thứ Ngài muốn, các con đã quyết định rằng Thượng Đế phải là nam.

Vâng, tất nhiên Thượng Đế là nam. Không phải sao? Ngài không phải là nam sao?

Không.

Nhưng con được dạy rằng Thượng Đế là “Ngài.”

Ai dạy nào?

Tôn giáo của con.

Hầu hết các tôn giáo của con đều do nam giới thống trị và được tạo ra bởi các xã hội do nam giới thống trị. Một số tôn giáo thậm chí còn dạy — nghĩa là, họ coi đấy như một khía cạnh của giáo lý — rằng phụ nữ phải phục tùng nam giới.

Phải, chúng ta đã nói nhiều lần về xu hướng bất hạnh này của người Hồi giáo khi đối xử với phụ nữ như thể họ là công dân hạng hai.

Như trong nhiệm vụ này sao?

“Mọi đàn ông cầu nguyện hoặc tiên tri mà đầu họ bị che lại, thì đều làm ô uế đầu mình. Nhưng mọi phụ nữ cầu nguyện hoặc tiên tri mà đầu họ không được che lại, thì đều làm ô uế đầu mình, vì điều đó với việc cạo đầu là hệt như nhau.”

“Vì nếu một người phụ nữ không được che đậy, hãy để tóc cô ấy được cắt ngắn lại. Nhưng nếu một người phụ nữ bị cắt ngắn tóc hoặc cạo trọc, thì là điều đáng xấu hổ, hãy để cô ấy được che đầu lại.”

“Quả thật, một người đàn ông không nên che đầu mình, vì người ấy là hình ảnh và sự vinh quang của Thượng Đế; nhưng đàn bà là vinh quang của đàn ông.”

“Vì đàn ông không phải từ phụ nữ mà ra, nhưng phụ nữ lại từ đàn ông mà ra.”

“Đàn ông cũng không được tạo ra vì phụ nữ, mà phụ nữ được tạo ra vì đàn ông.”

Ngài có thể thấy những sắc lệnh Hồi giáo như vậy thực sự hạ thấp phụ nữ như thế nào.

Ngoại trừ đó không phải là một sắc lệnh Hồi giáo. Đó là từ Kinh Tân Ước.

Không, không, chờ đã, không. Đó là Đạo Hồi đã nhiều lần đặt phụ nữ vào vị trí thấp kém như vậy, chứ không phải Cơ Đốc Giáo!

Ta nghĩ tốt hơn con nên đọc phần 1 Corin thians, 11:4–9. Hay thử đọc Ephesians 5:22–24 xem, phần mà khiến cho nhiều thứ rất rõ ràng:

“Hỡi những người vợ, hãy phục tùng chồng mình, như phục tùng Thượng Đế. Vì chồng là người đứng đầu của vợ, cũng như Đấng Christ đứng đầu Hội thánh vậy….”

“Vì vậy, cũng như Hội thánh tuân theo Đấng Christ, thì các bà vợ hãy phục tùng chồng mình trong mọi việc.”

Chà. Đợi đã. Chờ một chút. Được rồi, có lẽ con đã nhầm. Không chỉ những người theo đạo Hồi mới làm giảm vị thế của phụ nữ trong xã hội của họ. Những người đạo Thiên Chúa giáo cũng làm như thế.

Trên thực tế, là hầu hết mọi nền văn hóa tôn giáo cổ đại.

Ngài nói đúng. Bây giờ con lật lại phần giới thiệu về Chí Tôn Ca, được viết bởi Bậc Thầy Tâm Linh AC Bhaktivedan ta Swami, con thấy những lời này: 

“Bản chất của vật chất là gì? Nó được giải thích trong Chí Tôn Ca là bản chất tự nhiên [ prakrti] thấp kém, bản chất thấp kém. Prakrti luôn bị kiểm soát… Prakrti là phụ nữ, và bà ấy bị Thượng Đế kiểm soát, cũng như các hoạt động của một người vợ được kiểm soát bởi người chồng vậy. ”

Trời ạ, niềm tin này thực sự đã ngấm vào mọi nền văn hóa trên hành tinh này, thứ niềm tin rằng phụ-nữ-thì-thấp-kém này, phải vậy không?

Đúng thế, nó đã ngấm rất sâu.Theo luật Hồi giáo, lời khai tại tòa của một phụ nữ có giá trị bằng một nửa lời của đàn ông.

Ngài đang đùa à!

Ta ước gì Ta đang đùa thật đấy.

Chà, có lẽ, với loại chuyện hiển hiện trong nhiều tôn giáo như thế này, Thượng Đế thực sự muốn nói rằng phụ nữ thấp hơn đàn ông.

Họ không hề thấp hơn.

Ngài có chắc không?

Ta chắc chắn.

Nhưng họ phải được bảo vệ, giữ trong nhà, không được phép làm việc, không được học hành. Họ phải cắt bỏ các cơ quan sinh dục của họ, để họ không thể tận hưởng khoái cảm nhục dục. Và mặc dù họ sẽ không được thỏa mãn tình dục, nhưng họ phải cung cấp sự thỏa mãn ấy cho đàn ông, thông thường là theo yêu cầu, thường là một kỳ vọng không thành văn và là điều kiện trong hợp đồng hôn nhân của họ.

Họ cũng có thể được mua và bán, một lần nữa với mục đích cung cấp khoái cảm tình dục cho nam giới.

Phụ nữ không được đi ra ngoài nơi công cộng trừ phi đi theo cùng người bà con là đàn ông cùng huyết thống, và rồi phải che kín cơ thể để không bị nhìn thấy. Họ không thể bầu cử, hoặc nắm giữ các vị trí có thẩm quyền.

Họ không thể có mặt trong phòng họp của công ty hoặc những nơi có quyền lực chính trị. Họ có thể không phải là mục sư hay linh mục, giám mục hay giáo hoàng, giáo sĩ Do Thái hay ulama, hoặc thậm chí ngồi trong cùng khu vực của đền thờ với nam giới. Nếu họ có công việc, họ sẽ không được trả lương như nam giới, ngay cả khi họ làm cùng một công việc. Nhưng trong bất kỳ trường hợp nào đi nữa, sẽ rất khó để họ đảm đương được công việc, bởi vì họ đã được giao nhiệm vụ cụ thể, là làm cho đàn ông hạnh phúc, bên cạnh việc cung cấp khoái cảm tình dục cho đàn ông. Họ phải nấu ăn, dọn dẹp, dự trữ đồ ăn, xử lý giặt là, nuôi dạy con cái và đưa chúng đi học piano, tập bóng đá, và bất cứ nơi nào chúng cần đến.

Để con xem… con có bỏ sót gì không?

Không nhiều đâu.

Con đang cố gắng nghĩ về một số cách chúng con đang đối xử với phụ nữ trong các xã hội khác nhau trên thế giới và cách chúng con biện minh cho điều đó.

Đó thực sự là nhiều tổ chức tôn giáo khác nhau của chúng con đã cho chúng con biết nhiều điều trong số những điều này, và tạo điều kiện sản sinh ra những điều khác, phải vậy không?

Ta e rằng là như vậy.

Và nhiều người đã tin họ. Nhiều người vẫn còn tin họ. Về cơ bản, ý tưởng chung đấy là phụ nữ đơn giản không bằng nam giới. Nhưng làm thế nào mà các tôn giáo có ý tốt của chúng con lại có thể đi đến kết luận như vậy nếu đây không phải là Lời Dạy Trực tiếp từ Thượng Đế?

Bạn của ta, không chỉ đơn giản là phân biệt đối xử với phụ nữ mà các thánh thư của con đã nói rằng là một sự lời dạy trực tiếp từ Thượng Đế. Thời này hay thời khác, những tổ chức tôn giáo của các con cũng đã dạy, rằng Luật của Thượng Đế cấm những người thuộc các chủng tộc khác nhau liên hôn với nhau, rằng những người cùng giới tính không được thể hiện tình yêu về mặt thể chất của họ dành cho nhau, và thậm chí rằng người da đen không được làm linh mục.

Phải ạ. Giáo hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Giê-su — Giáo Hội Mặc Môn — luôn dạy rằng tất cả những người có đức tin đều được xem là linh mục. Nhưng trong một thời gian dài, Nhà thờ Mặc Môn nói rằng điều này không áp dụng cho những người đàn ông mà trùng hợp là người da đen. Người da đen bị cho là thua kém người da trắng và do đó, không đủ tiêu chuẩn. Chỉ mới cách đây một thời gian tương đối ngắn, các cha xứ trong nhà thờ mới bằng lòng rằng người da đen không thua kém người da trắng và sau cùng cho phép họ có thể trở thành linh mục như thế nào.

Bây giờ giá như họ có thể quyết định điều tương tự về phụ nữ…

Đừng nín thở. Nhưng làm thế nào mà loại chuyện này có thể xảy ra được chứ? Làm thế nào mà các tôn giáo, được cho là mô hình của tình yêu và sự chấp nhận, lại thực sự ủng hộ việc sự phân biệt đối xử như vậy?

Sự biện minh của họ bắt nguồn từ  Niềm Tin Sai Lầm Thứ Tư Về Cuộc Sống, trong đó nói rằng một số người tốt hơn những người khác. Chính sự ảo tưởng này đã cho phép xã hội của con đi theo dấu chân của các tổ chức tôn giáo và thực hiện hành vi phân biệt đối xử dưới mọi hình thức.

Các con thậm chí còn sử dụng sự phân biệt đối xử trong ngôn ngữ hàng ngày của các. Con có thể nhận thấy rằng trong cuộc trò chuyện này, ta đã sử dụng các thuật ngữ “ông ấy” và “bà ấy” thay thế cho nhau khi đề cập đến Thượng Đế. Đây là điều mà con không hề làm.

Con đã chú ý thấy điều đó, và con đã tự hỏi về nó.

Con tự hỏi vì con biết rằng ngôn ngữ là một phần rất quan trọng trong việc tạo nên câu chuyện văn hóa của con người.

Bởi vì chủng tộc của con đã sử dụng từ “Ngài” chỉ để chỉ Thượng Đế trong hầu hết các thiên niên kỷ gần đây, nên không mất nhiều thời gian để những người trẻ trong các con — những người trẻ của cả hai giới — hình dung được rằng: Thượng Đế là nam, và như vậy , bằng cách suy luận, nam giới thì cao hơn nữ giới.

Bây giờ khi trải nghiệm Tâm linh Mới bao trùm toàn hành tinh, thì những suy luận như vậy sẽ chỉ còn là dĩ vãng.

Một phần lớn của trải nghiệm Tâm linh Mới sẽ liên quan đến việc tạo ra sự bình đẳng thực sự cho phụ nữ, cuối cùng chấm dứt việc tước quyền và hoàn toàn lạm dụng một nửa nhân loại.

Đây là một trong nhiều lý do tại sao con có thể đoán được trải nghiệm Tâm linh Mới sẽ bị phản đối bởi những người nắm giữ quyền lực. Hầu hết những người nắm quyền hiện nay là đàn ông. Và đàn ông tin vào điều ảo tưởng mà họ gọi là ưu thế của họ, mặc dù nhiều người đàn ông giờ đây đã tự thuyết phục mình rằng họ đang không thực sự khẳng định ưu thế của họ trong những hành động và quyết định của họ liên quan đến phụ nữ, mà đó là sự quan ngại của họ dành cho phụ nữ, và sự nhạy cảm của họ với thực tế rằng nam giới và phụ nữ có những vai trò khác nhau trong xã hội.

Những người chúng con xếp vào “Nhóm Quan Ngại” nói rằng, tất cả những gì họ làm, bằng cách tuyên bố và ủng hộ các luật lệ và phong tục hạn chế phụ nữ, chính là đang bảo vệ phụ nữ khỏi bị bóc lột và ngược đãi. Nhưng chính sự bảo vệ của chúng tạo ra sự bóc lột và ngược đãi lớn và tràn lan.

Nhóm Các Vai trò Khác Nhau cho biết họ chỉ đơn thuần tìm cách giữ rõ ràng các vai trò quan trọng và riêng biệt mà nam giới và phụ nữ được giao cho, trong các công việc của con người. Nhóm này cũng bóc lột và ngược đãi phụ nữ một cách ồ ạt trong sự giả vờ quan ngại này. Nhóm này tuyên bố rằng Thượng Đế đã giao cho con người và phụ nữ vai trò của họ, và nó tufyên bố rằng lý do loài người đang vất vả đấu tranhcho sự tồn tại của mình, chính là vì những vai trò này đã bị lật đổ. Phụ nữ đang ra ngoài làm “công việc của đàn ông” và mặc “quần áo của đàn ông” và muốn “quyền lực của đàn ông”, và theo nhóm này, đó là điều đang tạo ra sự biến động trong xã hội của chúng ta.

Chà, nó đang tạo ra sự biến động, nhưng sự biến động đó là cần thiết nếu con muốn tạo ra một xã hội của những Con Người Mới, những người hiểu rằng cả chủng tộc, giới tính, quốc tịch, sự thuyết phục về tôn giáo cũng như xu hướng tính dục hay bất kỳ khía cạnh nào khác của cá nhân một người đều không nên loại trừ người đó khỏi việc tham gia trọn vẹn vào những trải nghiệm của con người ở cấp độ cao nhất, và theo bất kỳ cách nào người đó chọn, miễn là lựa chọn đó không ảnh hưởng đến quyền hoặc sự an toàn của người khác.

Giờ đây tuyên bố đó có thể là lời mở đầu cho Hiến Pháp Địa Cầu dành cho những Con Người Mới. “Không điều gì về chủng tộc, giới tính, quốc tịch, sự thuyết phục về tôn giáo, khuynh hướng tính dục hoặc bất kỳ khía cạnh nào khác của cá nhân, có thể khiến một người không đủ điều kiện tham gia một cách trọn vẹn và bình đẳng vào trải nghiệm con người ở cấp độ cao nhất.”

Chà…

Đúng vậy, đó sẽ là một ý tưởng mang tính cách mạng. “Cách mạng” có nghĩa là “xoay vòng” hoặc xoay chuyển, và một ý tưởng như vậy sẽ xoay chuyển phần lớn thực tại của các con. Nó sẽ sửa chữa sai lầm từ Niềm Tin Sai Lầm Thứ Tư Về Cuộc Sống.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here