Đối thoại với Thượng Đế những mặc khải mới – Chương 4.

0
266

Được rồi, niềm tin của nhân loại về Thượng Đếvà Sự sống là chưa hoàn thiện, và chúng con đã truyền lại cho con cháu mình từ thế hệ này sang thế hệ khác chính những hiểu biết chưa đầy đủ này, dẫn tới cuộc khủng hoảng chính trị, kinh tế, xã hội và tâm linh mà thế giới đang phải đối mặt ngày nay.

Chính xác.

Nếu chúng con có thể thay đổi những niềm tin này, chúng con có thể thay đổi cục diện.

Đúng vậy.

Chúng con có thể chấm dứt sự giết chóc và đau khổ.

Các con có thể.

Chúng con cũng có thể chấm dứt đói nghèo và tuyệt vọng.

Các con có thể.

Chúng con có thể chấm dứt áp bức và xâm lược và đàn áp.

Thật vậy, các con có thể.

Nghe có vẻ tràn đầy hy vọng làm sao. Con cảm thấy như thể vẫn còn có một cơ hội.

Ồ, các con có nhiều hơn một cơ hội đấy, con trai của ta à. Con, và tất cả những đứa con của Thượng Đế, đều có một số mệnh tươi vui để mà thỏa sống. Khi các con sử dụng quyền năng diệu kì và vinh quang từ tất cả những món quà mà Ta đã ban cho các con, các con sẽ sống trọn vẹn. Chỉ khi nào các con không sử dụng đến quyền năng, chỉ khi các con gạt sang một bên sự kỳ diệu của việc các con là ai và vứt bỏ những món quà của Ta, thì các con mới có thể không sống trọn vẹn mà thôi. 

Sẽ rất khó để con không sống trọn vẹn đấy. Ta đã khiến cho các con khó lòng mà không đạt được mục tiêu của mình. Vì những món quà Ta dành cho các con là vô cùng phi thường đến nỗi không thể nào không thành tựu. 

Chỉ cần nhìn vào những gì các con đã làm từ trước đến nay! Vượt lên trên mọi hoàn cảnh bất lợi, các con đã đặt mình vào cuộc sống, và lăn giống loài các con vào vùng ý thức. Vượt qua mọi gian khó, các con đã có đủ hiểu biết về thế giới xung quanh mình để tạo ra những thành tựu vật lý thực sự phi thường.

Bất chấp mọi khó khăn, các con dần trưởng thành trong nhận thức về tự thân đến mức các con nhận ra rằng còn có thứ gì đó to lớn hơn những trải nghiệm hạn chế của tự thân, các con phát triển nghệ thuật, văn hóa, khoa học, triết học và tâm linh, để biểu lộ cái nhìn khoáng đạt hơn của mình về sự sống. Khi cac con nhìn xung quanh Vũ trụ của mình (nơi mà các con sẽ sớm có công nghệ để khám phá hiệu quả hơn nhiều), các con sẽ thấy rằng thành tựu mà các con đã đạt được chẳng hề nhỏ bé đâu. Trong tất cả các dạng thức sống đang tồn tại, chỉ một nhóm thiểu số đã tiến tới được trình độ này mà thôi.

Và hãy nhìn vào cuộc sống cá nhân của các các con này. Nhiều người trong số các con đã tiến hóa lên thành những con người năng động, sáng tạo, yêu thương, chăm sóc, với lòng trắc ẩn, quan tâm sâu sắc đến cảm xúc của người khác, cam kết sống để mang đến những điều tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người, với quyết tâm cao rằng các con sẽ dũng cảm khám phá những khía cạnh tri thức các con có, rằng có thể các con sẽ tạo ra tương lai còn tươi sáng hơn rất nhiều.

Con có thấy điều tuyệt diệu đó không? Các con tuyệt diệu như thế đấy, và đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi.

Điều này có thật không? Ngài thực sự nhìn chúng con như thế thật ư?

Ta nói với con này, con có khả năng đạt được những thành tựu và trải nghiệm vượt trên cả những giấc mơ ngông cuồng nhất của mình đấy. Thậm chí ngay bây giờ, con đang đứng ở bên rìa của một Thời Đại Vàng Son, điểm khởi đầu cho một nghìn năm Hòa Bình, giai đoạn mà có thể dẫn đến vinh quang to lớn hơn cho loài người, hơn cả điều mà lúc này trái tim con có thể hiểu thấu.

Đây có thể là món quà các con dành cho tương lai. Đây có thể là số mệnh của các con. Tuy nhiên, các con cần phải chọn lựa nó.

Ngài đang nói về việc thay đổi toàn bộ trải nghiệm của chúng con về cuộc sống trên hành tinh này. Vì dù đã đạt được tất cả những thành tựu này, với tất cả những hiểu biết này, chúng con vẫn chưa thể đạt được hòa bình. Khi Ngài nói thế gian này có thể có cả một nghìn năm hòa bình, Ngài đang nói về việc thay đổi toàn bộ lối sống của chúng con.

Đó là những gì mà chúng ta đang nói tới, phải không nào. Đó là điều con đã yêu cầu Ta giúp đỡ, không phải sao?

Đúng là như vậy, con chỉ là không hiểu làm sao lại có một loại thuốc chữa bách bệnh, một “viên thuốc mầu nhiệm” có thể công hiệu đủ để đạt đến thế giới đó.

Có đấy.

Niềm tin của chúng con sao?

Niềm tin của các con.

Một cách cụ thể thì, là niềm tin về Thượng Đế của chúng con ư?

Về Thượng Đến và về Cuộc Sống.

Còn những người không tin vào Thượng Đế thì sao?

Mọi người có tin vào Thượng Đế hay không cũng không quan trọng. Tất cả mọi người đều có niềm tin về Cuộc Sống. Và con sẽ nhận thấy rằng niềm tin chung của mọi người về Cuộc Sống phản ánh khá nhiều niềm tin chung của nhân loại về Thượng Đế. Điều này có thể hiểu được, còn với những gì Ta sắp nói với con đây là điều mà một số người có thể không chấp nhận được.

Đó là điều gì vậy?

Thượng Đế và Sự Sống là một.

Con có thể gọi hai điều này bằng những tên gọi khác, nhưng chúng đều là cùng một thứ. Thượng Đế là Sự Sống, và Sự Sống chính là Thượng Đế. Thượng Đế chính là năng lượng mà con gọi là Sự Sống, và Sự Sống là năng lượng mà con gọi là Thượng Đế. Cả hai đều là cùng một điều cả thôi.

Sự Sống chính là Thượng Đế đã vật chất hóa.

Vậy nên, nếu chúng con tin vào Sự Sống, thì chúng con cũng tin vào Thượng Đế, Ngài đang muốn nói vậy có phải không?

Đúng rồi. Con không thể tách Thượng Đế khỏi Sự Sống, và con không thể tách Sự Sống khỏi Thượng Đế được. Con có thể nói rằng con tin vào Sự sống nhưng không tin vào Thượng Đế, nhưng điều đó cũng giống như nói rằng con tin vào bộ não nhưng lại không tin vào trí óc vậy.

Con có thể nhìn thấy và chạm vào não bộ, vì vậy con biết rằng nó tồn tại ở đó. Con không thể nhìn thấy hay chạm vào trí óc, vì vậy con không chắc chắn được nó là gì, hoặc liệu nó có tồn tại hay không. Bộ não là tâm trí, được vật chất hóa. Nhưng chính tâm trí của con mới là điều cho phép con suy nghĩ về bộ não của mình. Nếu không có tâm trí thì con thậm chí sẽ không biết được rằng não bộ tồn tại.

Thượng Đế và Sự Sống cũng chính xác là vậy đấy.  

Vậy nên, chúng con chẳng cần phải “tin vào Thượng Đế” để thay đổi thế giới. 

Hoàn toàn không cần.

Nhưng những người tin vào Thượng Đế có một khởi đầu thuận lợi hơn.

Không nhất thiết là vậy đâu.

Sao cơ ạ?

Ta nói, không nhất thiết là vậy.

Ngài có ý cho rằng niềm tin vào Thượng Đế không phải là một điều có lợi ở đây? Nó không phải là một lợi thế sao?

Nó thực sự có thể là một bất lợi đấy.

Làm thế nào mà Ngài có thể nói rằng niềm tin vào Thượng Đế có thể là một bất lợi trong việc thay đổi thế giới được chứ?

Mọi thứ không phụ thuộc vào việc con có tin VÀO Thượng Đế hay không, mà là việc con tin những gì VỀ Thượng Đế.

Ta đã nói với con rằng con không cần phải tin vào Thượng Đế để có thể sử dụng đức tin để thay đổi thế giới gì cả. Tất cả những gì con phải tin chính là Cuộc Sống. Và con thực sự tin vào Cuộc Sống, bởi vì con đang trải nghiệm nó đấy thôi.

Nhưng nếu con là một trong những người tin vào Thượng Đế, những gì con tin về Thượng Đế có thể có tác động phi thường đến những gì con tin về Cuộc Sống — cũng như cách con sống và trải nghiệm đời mình.

Vì vậy, niềm tin của con về Thượng Đế mới là cái trọng yếu ở đây.

Và, nhắc lại lần nữa, thế giới đang ở đúng cái nơi mà nó đang ở vào lúc này — một nơi đầy khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh— vì chính những gì chúng con hiện đang tin về Thượng Đế sao?

Đúng là vậy.

Được rồi, vậy chúng ta hãy bắt đầu từ đó. Chúng con tin gì về Thượng Đế mà lại tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh?

Đầu tiên, các con tin rằng Thượng Đế cần một thứ gì đó. 

Thứ hai, các con tin rằng Thượng Đế có thể thất bại trong việc đạt được những gì Thượng Đế cần.

Thứ ba, các con tin rằng Thượng Đế tách các con khỏi ông ta bởi vì các con đã không dâng cho ông ta những gì ông ta cần. 

Thứ tư, các con tin rằng Thượng Đế vẫn rất cần những gì ông ta cần đến nỗi bây giờ Thượng Đế yêu cầu các con phải dâng nộp nó cho ông ta, từ góc đứng tách rời của các con. 

Thứ năm, các con tin rằng Thượng Đế sẽ hủy diệt các con nếu con không đáp ứng các yêu cầu của Ngài.

Những Niềm Tin Sai lạc này về Thượng Đế đã mang lại nhiều đau đớn và phá hủy đời sống thường nhật của các con, còn hơn tất cả những niềm tin khác của các con gộp lại.

Chà, được rồi… chúng ta có thể thảo luận chi tiết về những niềm tin đó, con cho là….

Thảo luận về điều này có thể có lợi cho con đấy.

Và con muốn thảo luận về điều đó sau. Nhưng hiện tại, con không hiểu những niềm tin này về Thượng Đế tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh giữa con người với nhau như thế nào.

Dễ thôi mà. Các con nghĩ rằng đối xử với nhau giống như cách mà các con tin rằng Thượng Đế đối xử đối với các con là điều đúng đắn. 

Các con cũng nghĩ rằng khi các con tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh, các con đang làm như vậy để đáp ứng yêu cầu của Thượng Đế. Các con nghĩ rằng con đang giúp Thượng Đế đáp ứng nhu cầu của Ngài.

Nhiều người trong số các con tin rằng Thượng Đế muốn khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh, là những gì con cần thực hiện để đáp ứng các yêu cầu của Ngài. Trong bối cảnh này, các con tin rằng giết người bừa bãi là Ý Nguyện của Thượng Đế.

Con người tin vào điều đó sao? Con không biết một ai tin tưởng vào điều đó.

Con có thể không biết họ một cách cá nhân, nhưng ta có thể đảm bảo với con rằng họ tồn tại, và họ đã tồn tại trên hành tinh của con trong một thời gian rất dài rồi.

Ngay từ những ngày đầu tiên các con đã mô tả những trải nghiệm và thảm họa tồi tệ nhất của con người — thậm chí cả những hành động khủng bố do con người tạo ra — là “Ý Nguyện của Thượng Đế”.

Thực ra thì, nỗ lực của các con để hiểu những điều tồi tệ xảy ra với các con là cách các con tin vào sự tồn tại của một Thượng Đế ngay từ đầu — mà còn tin vào một ông Thượng Đế chuyên làm chuyện xấu.

Làm ơn hãy giải thích điều đó đi ạ.

Trong thời kỳ nguyên thủy nhất của loài người, mà các con gọi là thời đại thượng cổ và trước đó, con người không hiểu những khía cạnh đơn giản nhất của cuộc sống xung quanh họ. Tất cả những gì họ biết là sự sống tồn tại xung quanh mà thôi. Rằng ngoài họ ra thì có một cái gì đó khác.

Thứ khác đang tồn tại đó đã tự biểu hiện chính mình khắp xung quanh họ. Nó xuất hiện dưới dạng gió và mưa, mặt trời và mặt trăng và mây, thực vật và cây cối, những sinh vật sống nhỏ bé mà bây giờ các con gọi là côn trùng, và những sinh vật lớn mà bây giờ các con gọi là động vật, và những hiệu ứng ngoạn mục như đám cháy bắt đầu tự phát trong rừng, sấm sét từ bầu trời, những con sóng khổng lồ trên đại dương, và đôi khi, cả sự rung chuyển đáng sợ của chính mặt đất nữa.

Lúc bấy giờ, Người Tinh Khôn (Homo sapiens) đã không biết điều gì tạo ra tất cả những thứ này. Họ không biết tại sao người ta lại chết, tại sao bão, lốc xoáy hoặc hạn hán lại đến và phá hủy mọi thứ, hay tại sao chúng lại xảy ra. 

Để hiểu được những điều này, con người thuở ban đầu đã kết luận rằng phải có một sức mạnh nào đó lớn hơn của họ mới có thể khiến những điều này xảy ra. Họ tưởng tượng ra những “linh hồn” mà đã khiến cái thiện và cái ác hiển hiện trong cuộc sống của họ theo nhiều cách. 

Khi họ nhìn ngày biến thành đêm và đêm thành ngày, cỏ mọc và hoa nở, và cây cối rụng lá và mọc lại, họ bắt đầu thần phục thiên nhiên. Họ tưởng tượng ra “thần mưa” và “thần mặt trời” và nhiều vị thần khác, những vị thần tâm trạng thất thường làm việc tùy ý thích. Họ lý ​​luận rằng điều họ cần làm là tác động đến tâm trạng các vị thần, làm họ vui bằng cách nào đấy, rồi thì các vị thần ấy sẽ ban mưa nắng thuận theo yêu cầu của họ.

Tất cả các cách thức và nghi lễ được tạo ra để “triệu hồi” linh hồn của bất kỳ vị thần nào được cần hoặc mong cầu vào lúc đấy, để xoa dịu họ và tôn vinh họ, cũng như để họ làm những gì con người tha thiết yêu cầu. Có những nghi lễ cầu tự, cầu cho mọi sự hanh thông và lễ nghi đủ loại cho mọi mong muốn. Những nghi lễ này đã phát triển qua nhiều thế kỷ thành cái mà ngày nay một số người trong các con gọi là ngoại giáo.[ Paganism: Từ do giáo hội Thiên Chúa Giáo dùng chỉ những tín ngưỡng thờ thần linh khác ngoài Christ ]

Những câu chuyện thần thoại xây dựng xung quanh việc sức mạnh thiêng liêng ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống trên trái đất như thế nào, và về cách thức mà cuộc sống trên trái đất có thể ảnh hưởng trực tiếp đến sức mạnh thiêng liêng. Những câu chuyện thần thoại này đã được truyền miệng, rồi biến thành niềm tin. Nghĩa là, đối với con người, chuyện kể đã thành nên sự thật. 

Khi thần thoại biến thành sự thật, nó trở thành tổ chức tôn giáo.

Từ cái thuở còn là ngoại giáo cho đến khi được trở thành một trong những tôn giáo chính thống thời hiện đại, nó vẫn chưa thực hiện được bước nhảy vọt. Hầu hết con người ngày nay tiếp tục tin tưởng vào một sức mạnh lớn hơn chính họ, và hầu hết con người tiếp tục tin rằng họ phải làm gì đó để xoa dịu Nguồn sức mạnh đó. 

Ngày nay, trên hành tinh của các con có hàng ngàn tôn giáo, một vài tôn giáo đa thần, và một số tôn thờ một vị thần duy nhất.

Vâng, nhưng chỉ có một tôn giáo thực sự.

Lại nói thế nữa rồi. Đây là câu trả lời cho câu hỏi của con. 

Đây chính là cái cách mà niềm tin về Thượng Đế đã tạo ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh giữa con người với nhau đấy.

Nhưng đó là sự thật! Chỉ có một tôn giáo duy nhất đúng. Các tôn giáo còn lại có thể mang hàm ý tốt, nhưng họ không đúng. Chúng con phải luôn cẩn thận để không bị hấp dẫn bởi những niềm tin sai lầm, thứ nghe ra có vẻ tốt, nhưng lại không liên quan gì đến Luật của Thượng Đế. Bởi vì nếu chúng con chối bỏ Thượng Đế duy nhất thật sự và Luật của Thượng Đế, chúng con sẽ không thể được cứu rỗi nữa, mà sẽ đi thẳng đến địa ngục.

Khi nào?

Khi nào ấy à?

Đúng thế. Khi nào thì điều này sẽ xảy ra?

Tất nhiên là khi con chết.

Và, nếu những tín đồ chân chính cảm thấy rằng con xứng đáng phải xuống địa ngục vì con không tin vào Thượng Đế Thực Sự Duy Nhất, cũng như không tuân theo Luật của Ngài, thì họ được phép đưa con đến nơi đó ngay lập tức, bằng cách giết chết con. Thật vậy, trong một số trường hợp, họ có nghĩa vụ làm như vậy.

Khi các nhà lãnh đạo của một tôn giáo ban hành một mệnh lệnh, tất cả những tín đồ chân chính được lệnh phải tuân theo nó, và giết bất cứ ai mà các nhà lãnh đạo yêu cầu họ giết.

Ai nói với con điều đó vậy?

Là Ngài đã nói đó.

Ta đã nói thế sao?

Phải. Ngài đã nói rằng chúng con có thể tiêu diệt bất kỳ người nào, chính phủ hoặc quốc gia nào mà hành xử theo kiểu dị giáo. Chúng con xem đó là quyền hạn của mình. Dùng Lời của Ngài.

Các con lấy quyền xử lí những vấn đề này từ những lời dạy của Ta sao?

Dĩ nhiên rồi. Chúng con biết mình đang làm theo Ý Chúa, ý Ngài là kim chỉ nam hướng dẫn chúng con, định hướng cho chúng con, cho chúng con lòng can đảm và ban cho chúng con sự an ủi khi chúng con tàn sát con người.

Nhưng ta sẽ không bao giờ Nguyện Ý như vậy.

Ý ngài là gì? Ngài đã đưa ra mong muốn như vậy mà.

Là ý muốn của ta sao?

Chẳng phải Ngài đã chia đôi Biển Đỏ để cho dân Ngài chạy thoát sao? Ngài đã lấp lại cửa biển, chôn vùi khoảng 600 người truy đuổi dưới hàng tấn nước sao? Ngài đã không tiêu diệt gần như toàn bộ dân cứ vùng Sodom và Gomorrah sao? Và còn giết nhiều sinh linh khác, Ngài yêu cầu hoặc chấp thuận việc ra tay giết người trong suốt dòng lịch sử đó sao?

Từ những câu chuyện này và những lời kể khác về những chỉ dẫn và yêu cầu của Đức Chúa Trời, được ghi lại trong Kinh thánh, trong Kinh Qur’an, trong chí tôn ca Bhagavad-Gita, trong Sách Mặc Môn, và trong các Thánh Thư khác, mọi môn đồ của mọi nền văn hóa đều biết về sự Phẫn Nộ của Thượng Đế.

Đúng vậy, đó chính là vấn đề. 

Tại sao dạy cho con cái chúng con sự thật lại là một vấn đề?

Bởi vì nó không phải là sự thật. Không có thứ gọi là sự Phẫn nộ của Thượng Đế.

Đó là một trong những niềm tin sai lầm của các con về Thượng Đế. Nhưng Ta hiểu rõ rằng các con nghĩ đó là sự thật, và rằng đối xử với nhau theo cách mà các con tin rằng Thượng Đế đối xử với các con là hoàn toàn hợp lẽ. Các vịn lãnh đạo tôn giáo của các các con đã thực sự nghĩ như vậy. Họ đã kêu gọi “tất cả những tín đồ thực thụ” hãy “giết những kẻ nghịch đạo”.

À, đôi khi chúng con hay nói “Hãy giết những kẻ ngoại đạo!” nhưng nó có nghĩa như nhau thôi. “Kẻ ngoại đạo”, “nghịch đạo”, khác biệt không quan trọng lắm. Chỉ là tên gọi mà thôi. Vấn đề là, nếu người khác không tin những gì chúng con tin tưởng, Thượng Đế bảo rằng chúng con phải giết họ. Người Công giáo đã làm thế. Người Hồi Giâos đã làm thế. Nhiều nhóm tín đồ khác đã làm thế. 

Con biết lịch sử của một số sự kiện này chứ?

Ồ, vâng. Giáo hoàng Urban đệ II đã đưa ra lời kêu gọi một “cuộc thập tự chinh” tại Clermon t, Pháp, vào năm 1095, đã dẫn đến một loạt các cuộc hành quân của các tín đồ Cơ Đốc Giáo phương Tây chống lại người Hồi giáo và “những kẻ ngoại đạo” khác. Những cuộc thập tự chinh này đã diễn ra trong hai trăm năm, dẫn đến cái chết của hàng trăm nghìn người.

Tương tự như vậy, qua nhiều thế kỷ, các nhà lãnh đạo Hồi giáo đã bảo trợ hết cuộc xâm lược này đến cuộc xâm lược khác, hết cuộc ám sát này đến cuộc ám sát khác, hết cuộc tàn sát này đến cuộc tàn sát khác, nhân danh sứ mệnh tiêu diệt kẻ nghịch đạo.

Và những hành vi này đã không giới hạn trong chỉ thời trung cổ thôi đâu. Năm 1989, Ayatollah Ruhollah Khomeini, khi đó là nhà lãnh đạo tinh thần của cuộc cách mạng Iran, đã công khai lên án một cuốn sách có tên là The Satanic Verses và đã đưa ra một Án lệnh tử hình[ Fatwa: là một Án lệnh có thể đuổi ra khỏi tôn giáo, và có thể ban án tử hình, trong đó mọi tín đồ, ai cũng có thể thi hành Án lệnh.

] đối với tác giả của nó, Salman Rushdie.

Người ta nói rằng người Hồi giáo trên khắp thế giới có nhiệm vụ xử tử Rushdie ngay lập tức, và bất kỳ người Hồi giáo nào làm như vậy sẽ được lên thẳng thiên đường. Người đàn ông đã phải lẩn trốn trong mười năm, cho đến khi chính phủ Iran cuối cùng cũng thu hồi Án lệnh tử hình.

Gần đây nhất, vào cuối những năm 1990, những người Hồi giáo cực đoan, nhiều người trong số họ sống ở Afghanistan, đã tuyên chiến với nền văn minh phương Tây, nói với người Hồi giáo trên toàn thế giới rằng nhiệm vụ của họ là mang đến “cái chết cho nước Mỹ” và “cái chết cho Israel” — chỉ là hai trong số những kẻ thù được chỉ định khác.

Nói cách khác, lịch sử của các con đang tự lặp lại. 

Cứ lặp đi lặp lại mãi. Chúng con dường như chẳng thể tìm ra cách để ngăn nó lại. Bây giờ chúng con còn phải đang đối phó với những hành động khủng bố khủng khiếp, giết hại bao nhiêu người vô tội.

Đã thế, trong một bài báo về các cuộc tấn công của giáo dân Công giáo trong vòng 200 năm, Bách khoa toàn thư Britan nica 2001 đã bình luận mỉa mai, mô tả lại những cuộc thập tự chinh đó. Nó gọi những hành động khủng bố ngẫu nhiên đó cùng với “chủ nghĩa lý tưởng, tham vọng, chủ nghĩa anh hùng, sự tàn ác và điên rồ, cả đám gộp lại, đều đã là một hiện tượng thời trung cổ, và những thứ kể trên không phải là phẩm chất của con người hiện đại.”

Con đoán rằng dòng bình luận đó sẽ phải được viết lại khi họ xuất bản nó lần sau…

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here