Và bây giờ là Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế đã gây ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh.
Vâng. Có thể quan sát để mà thấy được. Ngài cũng nói rằng có những niềm tin về Cuộc Sống đang dẫn chúng con đi lạc đường.
Phải.
Đó là những niềm tin nào ạ?
Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế Và Sự Sống đã gây ra khủng hoảng, bạo lực, giết chóc và chiến tranh là:
1.Con người tách biệt khỏi nhau.
2.Con người không có đủ những gì cần thiết để sống hạnh phúc.
3.Con người phải cạnh tranh để có được những thứ chưa có đủ.
4.Có người tốt hơn kẻ khác.
5.Con người có thể giải quyết những khác biệt nghiêm trọng tạo nên bởi những niềm tin sai lạc khác bằng cách giết chóc lẫn nhau.
Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Cuộc Sống, kết hợp với Năm Niềm Tin Sai Lầm Về Thượng Đế đã gây nên một chuỗi những sai lầm chết người, thứ mà cho đến thời điểm này, đã tạo ra và tiếp tục tạo ra một thế giới đầy phẫn nộ sâu sắc, bạo lực tàn khốc, những mất mát khủng khiếp, thống khổ không dứt, và những nỗi kinh hoàng không có hồi kết.
Các con nghĩ rằng các con đang bị người khác khủng bố, nhưng sự thật là các con đang bị khủng bố bởi chính niềm tin của mình.
Đây là những điều các con phải thay đổi nếu muốn giấc mơ về một thế giới sống trong hòa bình, hài hòa và hạnh phúc thành hiện thực.
Ta nói đi nói lại rằng, giải pháp chính trị hoặc kinh tế sẽ không thể thay đổi tình trang phẫn nộ, bạo lực, mất mát, đau buồn và khủng bố hiện nay. Các con có thể ảnh hưởng đến tình trạng này — nghĩa là, có thể thay đổi chúng phần nào trong một khoảng thời gian ngắn, hoặc có thể làm gián đoạn chúng — nhưng các con không thể loại bỏ chúng mà không thay đổi niềm tin của chính mình.
Bởi vì “niềm tin tạo nên hành vi.”
Đúng rồi.
Con muốn thảo luận sâu hơn về những niềm tin sai lầm này, tất cả chúng.
Tốt lắm, bởi vì đó là trọng điểm của cuộc đối thoại này.
Nhưng trước tiên, trong phần đầu của cuộc trò chuyện này, Ngài đã nói rằng có năm điều chúng con có thể làm ngay bây giờ, nếu chúng con muốn thay đổi thế giới và làm chệch hướng đi tới sự tự hủy hoại. Ngài đã gọi những điều này là “Năm Bước đến Hòa Bình,” nhưng không điều nào trong số đó nghe có vẻ giống như một kế hoạch hành động cả. Chúng hầu như chỉ là những sự vòng vo mang tính triết học. Thứ lỗi cho con, con không có ý miệt thị gì cả đâu. Con chỉ tự hỏi liệu đây có phải là loại thông tin mà sẽ giúp ích được cho mọi người và sẽ phục vụ được cho thế giới vào lúc này hay không.
Mục đích của cuộc đối thoại này là để đánh thức mọi người và để chữa lành thế giới. Chúng sẽ giúp ích và phục vụ được cho mục đích này.
Bây giờ Ta đã nói là, có năm điều các con có thể chọn lựa. Ta không hề nói gì về năm điều các con có thể làm.
Ta nhắc lại ở đây rằng hòa bình trên hành tinh của các con sẽ chỉ có thể đạt được khi các con thay đổi niềm tin, bởi vì trừ phi các con “hiểu thấu” được trọng điểm này, các con sẽ không thể đạt được gì trong quá trình chữa lành hành tinh của mình đâu.
Những gì con tìm cách chữa lành là những vết thương do niềm tin của tạo ra. Niềm tin sâu sắc nhất của các con đã tạo nên những hành vi gây tổn thương.
Loài người mong muốn nhất đó là hòa bình, và Ta đang cho con thấy rằng niềm tin hiện tại của con không hề khiến cho con được an bình cho lắm.
“Bình an” không phải là hành động các con làm. “Bình an” là trạng thái hiện hữu của các con.
Không ai nói, “Con đang làm bình an.[ I’m DOING peaceful.]”
Người ta nói, “Con đang là bình an.”[ I AM BEING peaceful]
Và trạng thái đang là chính là biểu hiện của linh hồn hay của tâm trí.
Ngài vui lòng lặp lại lần nữa ạ?
Trạng thái đang là chính là biểu hiện của linh hồn hay của tâm trí. Còn “Trạng thái đang làm gì” là một biểu hiện của cơ thể vật lí. Tất cả trải nghiệm của cơ thể phát sinh từ trải nghiệm của linh hồn hoặc tâm trí.
Con có thể chọn lựa một trong hai. Nếu con chọn tâm trí, khi tâm trí con cảm nhận, thì cơ thể sẽ cảm nhận. Nếu con chọn linh hồn mình thì khi linh hồn cảm nhận, cơ thể sẽ cảm nhận như thế.
Linh hồn luôn cảm thấy vui tươi, bởi vì linh hồn chính là sự vui tươi. Linh hồn luôn cảm thấy yêu thương, bởi vì linh hồn chính là tình yêu. Linh hồn luôn cảm thấy được kết nối với điều kỳ diệu của cuộc sống, bởi vì linh hồn chính là biểu hiện của sự sống diệu kì
Để luôn cảm nhận được điều này, con phải thoát khỏi tâm trí của mình. Con phải thoát ra “khỏi đầu óc của mình” và đi vào trái tim con.
Con tưởng Ngài sẽ nói, “đi vào linh hồn con”.
Trái tim là cầu nối giữa tâm trí và linh hồn.
Bước đầu tiên, hãy ra khỏi tâm trí và đi vào không gian của con tim. Từ nơi đó đến tâm hồn con chỉ cần nhảy nhẹ một cái là đến thôi.
Khi con ở trong không gian của trái tim mình với người khác, đó là lúc con có thể có một cuộc trò chuyện từ tâm hồn thực sự. Khi con ở trong không gian trái tim với chính mình, đó là lúc con có thể trải nghiệm kết nối với tâm hồn mình ở một mức độ rất sâu sắc. Đó là lúc con có thể cảm nghiệm được sự nên một với Thượng Đế.
Nếu con ở trong tâm trí mình, con sẽ bị ảnh hưởng bởi các kết cấu của tâm trí. Nếu tâm trí bị trì trệ hoặc suy yếu, cơ thể sẽ hành xử theo cách phản ánh điều đó. Nếu tâm trí đã ở mức nâng cao, mạnh mẽ hoặc đã được làm mới, cơ thể sẽ phản ánh lại tâm trí qua cách hành động như thế.
Nếu tâm trí chán nản, bị giảm sút, hạn chế, thất vọng, tức giận, bị thương hoặc kích động, cơ thể sẽ biểu lộ ra. Nếu tâm trí phấn khích, mở rộng, không bị giới hạn, phấn chấn, vui tươi, được chữa lành và bình an, thì cơ thể sẽ hành xử theo một cách hoàn toàn khác.
Nhưng đó chẳng phải là điều mà “các tôn giáo cổ xưa” đã khiến cho mọi người cảm thấy đó sao? Chẳng phải họ cũng nói về “sự đổi mới của tâm trí con người”? Họ cũng làm cho mọi người cảm thấy phấn khích, mở rộng, không bị giới hạn, hào hứng, vui tươi, được chữa lành và thắng lợi sao? Chẳng phải đó chính là những đã hấp dẫn người ta đến với tôn giáo, vì chính những lời hứa đó sao?
Thật vậy. Nhưng các tôn giáo cũ của các con cũng đã không thể giữ lời hứa đó với toàn thể nhân loại.
Tại sao vậy ạ? Nếu tôn giáo có thể khiến cho mỗi người thấy hưng phấn đến thế, tại sao nó đã không thể chữa lành thế giới?
Bởi vì tổ chức tôn giáo như các con đang tạo ra, phần lớn là một trải nghiệm độc quyền. Nó là trải nghiệm dành riêng cho một cá nhân hoặc một hội nhóm mà thôi. Các con chưa tìm ra cách để mang trải nghiệm đến cho tất cả mọi người — nghĩa là cho toàn thể xã hội – bởi vì các con vẫn chưa tìm ra được cái cách để khiến cho mọi người đồng thuận được với nhau về việc trải nghiệm này nên được trải nghiệm như thế nào.
Thật vậy, các con không đồng ý với câu hỏi này một cách kịch liệt đến mức nó đã khiến con phải thôi cảm thấy hưng phấn, để bày tỏ sự bất đồng với người khác vì đã họ không trải nghiệm niềm vui tột độ này theo cùng một cách với các con.
Các con đã tranh cãi đến đối đầu giữa chiến trường để rồi giết nhau trong sự tức giận vì chính niềm vui tột độ này.
TTại sao chúng con lại làm thế? Và tại sao các tôn giáo lại không thể hàn gắn chứ?
Bản chất của các tổ chức tôn giáo là loại trừ đi nhiều thứ cũng như cách chúng bao hàm nhiều thứ vậy. Mọi việc sẽ chẳng có vấn đề gì nếu như các tôn giáo này đã hành xử khoan dung với những tôn giáo mà họ bác bỏ, nhưng họ đó không làm như thế rất nhiều lần.
Các tôn giáo, mà các con tin tưởng có thể dạy về lòng khoan dung, đã không học được cách thực hành nó, và vì thế nên họ dạy điều ngược lại.
Con rất buồn về điều đó. Và con sẽ không tin rằng vấn đề nghiêm trọng đến mức như vậy — mà còn kéo dài cho đến tận ngày nay — nếu con không tận mắt thấy các bằng chứng. Gần đây nhất, bằng chứng gây sốc nhất với con về những gì đang được thảo luận ở đây đã được đăng lên một bài báo ở Cộng hòa Arizona, viết bởi Stephanie Simon, rồi xuất hiện lần đầu trên tờ Los Angeles Times, vào ngày 1 tháng 12 năm 2001. Con muốn sao in lại toàn bộ câu chuyện đó ở đây, bởi vì con muốn tất cả thế giới biết vấn đề này ngấm ngầm – và nghiêm trọng đến mức nào.
Hầu hết những người mà con đã kể câu chuyện này cho họ nghe đều kinh hoàng. Đến há hốc miệng.
Đây là bài báo…
LINH MỤC GIÁO HỘI TINH LÀNH BỊ TẤN CÔNG
KHI THAM GIA SỰ KIỆN ĐA TIN NGƯỠNG VÀ BỊ GỌI LÀ DI GIÁO
St. Louis — Đối với Tổng Giám Mục David Benke, buổi lễ tại Sân Vận Động Yankee là một phước lành, một cơ hội cho các nhà lãnh đạo tôn giáo và các vị lãnh đạo thành phố để mang lại sự an ủi cho một quốc gia mới vừa trải qua những cuộc tấn công khủng bố vào tòa Trung Tâm Thương Mại Thế Giới và lầu Năm Góc. Ông đã cùng với những người nổi tiếng và chính trị gia lên sân khấu, cùng hát những bài hát yêu nước và cầu nguyện.
Ông đã nghĩ đấy là nhiệm vụ của mình với tư cách là một linh mục.
Nhưng một số giáo sĩ có quan điểm hoàn toàn khác. Họ coi việc ông ấy tham gia vào một sự kiện đa tính ngưỡng là dị giáo.
Sáu linh mục từ Nhà thờ Tinh Lành – Hội nghị tôn giáo Missouri đã đệ đơn cáo buộc chính thức vào tuần trước kêu gọi trục xuất Benke khỏi nhà thờ.
Những người khác đã kiến nghị phế truất chủ tịch nhà thờ Gerald Kieschnick vì đã dung túng cho sự tham gia của Benke trong sự kiện và bản thân ông đã cầu nguyện với các tuyên úy từ các giáo hội Tinh Lành khác sau chuyến tham quan đống đổ nát của Trung tâm Thương Mại Thế Giới vào tháng Mười.
Benke “đã tham gia vào việc sùng bái ma quỷ khi tham gia cùng với những người không phải là người theo đạo Cơ đốc” tại buổi lễ ngày 23 tháng Chín, một trong những người bất đồng chính kiến là Tổng Giám Mục David Oberdieck, đã nói với báo St. Louis Post-Dispatch. Oberdieck sẽ không bình luận gì về buổi thứ Sáu trước, ông nói rằng “vấn đề gia đình” không nên được phát sóng trên “phương tiện truyền thông thường.” Nhưng ông giữ lập trường cho rằng Benke là một người tôn thờ ma quỷ.
Ông ta và các giáo sĩ khác cũng cáo buộc Benke thuộc “chủ nghĩa đồng bộ”, mang nghĩa thúc đẩy quan điểm rằng tất cả các tôn giáo đều bình đẳng.
Đơn kiện dài 10 trang chống lại Benke gọi việc ông tham gia vào nghi ở lễ New York là “một hành vi xúc phạm nghiêm trọng chống lại tình yêu của Chúa”, điều mà gây “ấn tượng rằng đức tin Cơ đốc giáo chỉ là một trong số rất nhiều đức tin mà thông qua đó người ta có thể cầu nguyện với Thượng Đế.”
Theo những nhà phê bình này, bằng cách đứng cùng với những “kẻ dị giáo” như người Hồi giáo, người Do Thái, người Hindu giáo và người theo đạo Cơ đốc của các giáo phái khác, Benke đã ngầm tán thành đức tin của họ, tạo ấn tượng rằng tất cả đều mang lại một con đường đến với sự cứu rỗi bình đẳng như nhau.
Các nhà lãnh đạo Giáo hội cho rằng họ không được cầu nguyện nơi công cộng với bất kỳ ai từ một tín ngưỡng khác, ngay cả người đạo Tinh Lành thuộc các giáo phái khác. Họ tin vào việc tôn thờ chỉ với những người diễn giải Kinh thánh và hiểu về Thượng Đế theo một cách chính xác như cách hiểu của họ mà thôi.
“Chúng tôi không thể đi trên con đường hiệp thông với một người mà nghĩ về sự hiệp thông theo một cách hoàn toàn khác,” Tổng Giám Mục David Strand, một phát ngôn viên của nhà thờ, ở tại ngoại ô St. Louis, đã giải thích.
Giáo phái Tin lành lớn nhất quốc gia, Hội thánh Baptist miền Nam gồm 16 triệu thành viên, cũng có truyền thống tương tự. “Tôi không có mọc cái xương nào gọi là đại đoàn kết trong người mình đâu” Tổng Giám Mục Paige Patterson, một cựu chủ tịch của nhà thờ, đã thường nói như vậy. Và thật vậy, nhiều giáo sĩ Baptist miền Nam đã đưa ra quan điểm tránh xa các lễ đa tín ngưỡng sau vụ tấn công ngày 11 tháng Chín.
Nhưng Benke và Kieschnick nhấn mạnh rằng buổi lễ tại Sân Vận Động Yankee không phải là một nghĩ lễ thờ phượng chính thức và do đó không phải là vượt quá giới hạn đối với các thành viên của hội nghị tôn giáo Missouri.
Họ xem nó như một sự kiện thường tình, do Thị trưởng Rudolph Giuliani tổ chức và diễn viên James Earl Jones chủ trì, bao gồm một số lời cầu nguyện.
Khi đến lượt Benke cầm micro, ông ấy đọc một lời cầu nguyện ngắn gọn mở đầu và kết thúc với những đề cập đến Thượng Đế Giê-su. Mặc dù ông ấy đứng trong sự im lặng tôn trọng trong khi các nhà lãnh đạo tôn giáo khác phát biểu, những người ủng hộ ông ấy khẳng định rằng ông ấy không thờ phượng cùng với họ. Ông cũng không đồng ý với quan điểm của họ.
“Việc đưa ra quan điểm rằng khi những người theo đạo Hồi đang cầu nguyện với Thánh Allah, ngài Benke cũng đang cầu nguyện ngay bên cạnh… thậm chí chỉ ngụ ý rằng đó là những gì ông ấy đang làm thôi, thì nó cũng là một sự xúc phạm,” Strand nói.
Đối với buổi cầu nguyện ngẫu hứng của Kieschnick với các tuyên úy từ các giáo phái khác, Strand cho biết sự biện hộ tương tự cũng được áp dụng.
Giờ đọc lại vụ việc đó, con tự nghĩ rằng mình mới thật ngây thơ làm sao.
Ý con là, con nghĩ con là một người khá hiểu biết và biết được những gì đang xảy ra trên thế giới, nhưng ở đây con thấy rằng con không hề biết những gì đang xảy ra xung quanh mình.
Câu chuyện đó khiến con bị sốc. Con đã bị sốc, buồn bã và đau lòng khi con lần đầu tiên đọc nó. Con chỉ không hề biết… Con đã nghĩ rằng những sự việc với mức độ thiếu khoan dung, cực đoan tôn giáo, cuồng loạn đó chỉ có thể tìm thấy ở nơi nào đó khác trên thế giới chứ không phải ở trên chính đất nước của con.
Đã đến lúc con cần thừa nhận sự thật về con người mà không ai muốn nhìn vào. Một trong những vấn đề lớn nhất trên thế giới ngày nay là các tổ chức tôn giáo.
Các tổ chức tôn giáo là vấn đề ấy à?
Tôn giáo không phải là giải pháp, tôn giáo chính là vấn đề. Không phải tất cả các tôn giáo, nhưng hầu hết là thế. Và chắc chắn là, hầu hết những tổ chức tôn giáo lớn nhất. Vấn đề của hầu hết các tổ chức tôn giáo lớn nhất và có ảnh hưởng nhất của các con là việc người mù dẫn đường cho người mù.
Ý ta thật sự là vậy. Quốc gia này đang gánh chịu nỗi đau buồn khôn xiết, mọi người đang tìm kiếm chỗ dựa tinh thần vào thời điểm cần thiết nhất, tìm cách đoàn kết và đồng lòng lại trong một thời điểm hỗn loạn, mà các tôn giáo của chính quốc gia lại đang làm họ phải thất vọng.
Đây là một dân tộc chỉ muốn nối vòng tay và bước cùng nhịp với nhau, mỗi người cầu khẩn Thượng Đế theo sự hiểu biết của mình, mỗi người biết rằng sự chữa lành bắt đầu bằng việc bày tỏ lòng khoan dung với cách hiểu của từng cá nhân, để rồi nhận ra rằng các tổ chức tôn giáo đã ngăn cấm điều đó.
Các tôn giáo đã ngăn cấm sự khoan dung. Con có thể tưởng tượng ra được không? Những người Baptist từ chối cầu nguyện cùng với người Do Thái hoặc người theo đạo Công giáo. Những người theo đạo Tin Lành từ chối cầu nguyện cùng với những người theo đạo Tin Lành khác. Làm như thể đã sai thời điểm, sai nơi, hoặc sai đối tượng để cầu nguyện cùng vậy.
Có gì lạ đâu khi con người trên khắp thế giới đang hỏi, “Có chuyện gì với thế gian này vậy?” Có gì lạ đâu khi các tấm dán và biển quảng cáo đã bắt đầu xuất hiện, nói rằng: Thượng Đế ơi, hãy cứu con khỏi người dân của ngài? Có ai trên thế giới này muốn tin vào một Thượng Đế kém khoan dung và bác ái hơn họ không?
Làm thế nào các con có thể yêu cầu thế giới tự chữa lành trong khi các tổ chức tôn giáo – các chính thể người ta trông đợi sẽ mang đến sự chữa lành đó – lại không làm gì khác ngoài việc gây ra ngày càng nhiều thiệt hại hơn, càng ngày càng làm vết thương loét rộng ra, lan truyền sự phẫn nộ được cho là chính đáng, lan tỏa sự không chấp nhận, sự méo mó cực độ, tính không khoan dung gay gắt của nó ngày càng nhiều hơn?
Nhưng làm sao Ngài có thể đổ lỗi cho tôn giáo nếu như các tôn giáo tin vào một vị Thượng Đế làm chính xác những điều tương tự?
Vấn đề chính là những hiểu biết của các con về Thượng Đế.
Ta sẽ nói lại lần nữa, để con không thể bỏ lỡ… vấn đề mà nhân loại đang phải đối mặt ngày nay là vấn đề thuộc về tâm linh.
Các con không biết các con là ai. Các con không hiểu Thượng Đế là ai. Các con không hiểu thế giới vận hành như thế nào. Không hiểu rằng tình yêu thương là cơ sở của tất cả thuộc về cuộc sống, cũng như các con vẫn không thể hiểu được tình yêu thương nào mà lại vô điều kiện.
Các con tưởng tượng ra rằng Thượng Đế là một vị thần bé mọn, nhỏ nhen và hay ghen tị, bắt con người cúi đầu cầu nguyện, “Ta xin lỗi, hãy theo Ta, hoặc là kiếm đường khác mà đi. Ta nghe lời nguyện cầu của các người. Ta không nghe lời nguyện cầu của các người, bởi vì các người đã không cầu nguyện đúng cách. Các người đã không khiến ta được hài lòng.” Theo cách này, các con đã biến Ta trở thành bản sao của những điều tồi tệ nhất của loài người.
Các con cho rằng các con đang phấn đấu để trở nên giống như Thượng Đế trong đời sống mình… và nếu đây là vị Thượng Đế mà các con đang phấn đấu để trở thành thì các con đã thành công rực rỡ rồi đấy.
Các con có thể cảm ơn các tổ chức tôn giáo đã dạy các con cách để thành công.
Không phải tất cả các tổ chức tôn giáo đều thuộc loại này. Một vài tôn giáo dạy về lòng khoan dung và thực sự thực hành nó. Một vài trong số chúng dạy về một Thượng Đế đón nhận tất cả, và thực sự sống theo lời dạy đó. Nhà thờ Hiệp nhất là một trong những nơi mà con nghĩ đến. Hiệp hội Khoa học Tôn giáo là một tổ chức khác. Và còn nhiều nơi nữa, chẳng hạn như Nhà thờ Cộng đồng Metropolitan, và những nơi khác. Vì vậy, không phải tất cả các tổ chức tôn giáo đều thuộc loại này.
Đánh giá của con là đúng đấy. Nhưng phần lớn các tổ chức tôn giáo đều như thế.
Khi Ta nói “tổ chức tôn giáo” hay “tôn giáo” nói chung, trong bối cảnh của cuộc đối thoại mà chúng ta đang trao đổi, ta muốn mọi người biết rằng Ta đang nói về những tôn giáo dạy một học thuyết độc đoán. Nói cách khác, tuyên bố rằng “Tôn giáo của tôi là tôn giáo đích thực duy nhất.” Loại tôn giáo này chính là vấn đề. Không phải tất cả mọi tôn giáo đều là như thế nhưng là những nơi dạy triết học ly khai và thần học tách rời khỏi vạn vật.
Và như Ngài đã nói, thật không may, hầu hết các tôn giáo lớn trên thế giới đều thuộc loại đó.
Vẫn còn có thể đáng tiếc hơn là con đã biết đến đấy, bởi vì những tín ngưỡng tâm linh mà tri thức của những tôn giáo này căn cứ vào đơn giản chỉ là không đúng sự thật, nhưng nó lại có tác động to lớn đến xã hội nói chung — đến những người tin vào Thượng Đế cũng như những người không tin — như chúng ta sẽ trình bày khi cuộc đối thoại này tiếp tục.
Đúng thế, nhân loại còn phải đối mặt với những vấn đề khác nữa. Vấn đề về đói nghèo, tội phạm và tham nhũng, bất ổn chính trị và sự lạm dụng của chính quyền và lòng tham của doanh nghiệp, và nhiều vấn đề xã hội khác nữa. Nhưng tất cả những điều này – tất cả chúng – đều xuất phát từ vấn đề tâm linh.
Điểm mấu chốt ở đây là thế, là trọng tâm của cuộc thảo luận này. Vì nếu sự hiểu biết tâm linh của các các con đã hoàn chỉnh, thì hẳn chẳng có vấn đề nào trong số này lại đang tồn tại được cả.
Vì các con sẽ không cho phép chúng tồn tại.
Nhưng chính những tổ chức tôn giáo lớn nhất, mạnh mẽ nhất và có sức ảnh hưởng nhất của các con sẽ không cho phép tri thức tâm linh của các con được hoàn thiện, vì những tôn giáo này không cho nó một không gian nào để phát triển cả. Họ không cho phép những điều các con suy ngẫm vượt xa khỏi ranh giới các học thuyết của riêng họ.
Và vì vậy mà, ngay cả khi hành tinh của các con đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng tâm linh quy mô, các con vẫn đang cố gắng giải quyết vấn đề bằng các biện pháp tạm thời mà thôi. Các con đang gấp rút điều trị các triệu chứng, thay vì nguyên nhân, của căn bệnh trên toàn hành tinh này.
Các con đang tìm cách mang lại, cho toàn thể nhân loại sự phấn khích, sự mở rộng, không bị giới hạn, niềm sung sướng, niềm vui, sự chữa lành và hòa bình. Nhưng các con lại đang cố gắng làm điều này thông qua chính trị, với kinh tế, với giáo dục, với các chương trình xã hội, thậm chí bằng cả bom đạn.
Nó không thể được thực hiện theo cách đó.
Các con đang cố gắng sửa chữa mọi thứ ngoại trừ những gì thật sự cần phải sửa. Các con đang cố gắng thay đổi mọi thứ ngoại trừ những gì thật sự cần phải thay đổi.
Các con đang chấp nhận mọi thứ ngoại trừ niềm tin cơ bản nhất của các con. Nhưng chính niềm tin cơ bản nhất của các con mới là thứ đang gây rối ở đây.
Đó là lý do vì sao Năm Bước Đến Hòa Bình lại liên quan đến Thượng Đế và tinh thần, mà không liên quan đến cơ thể.