ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 4 – CHƯƠNG 11

0
120

 CHƯƠNG 11

http://www.llion.net

ttp://www.llion.net

Hãy loại bỏ ý nghĩ của con rằng hạnh phúc phụ thuộc vào bất cứ điều gì bên ngoài bản thân con, và con sẽ loại bỏ được sự ghen tuông. Hãy loại bỏ suy nghĩ của con rằng tình yêu là thứ con nhận được, để đổi lấy những gì con cho đi và con sẽ loại bỏ được sự ghen tuông. Hãy loại bỏ tuyên bố của con trên thời gian, năng lượng, tài nguyên hay tình yêu của người khác, và con sẽ loại bỏ được sự ghen tuông.

Vâng, nhưng làm cách nào để con làm được thế?

Sống cuộc sống của con vì một lý do mới. Hiểu rằng mục đích của điều này không liên quan gì đến những gì con có được từ nó, mà hoàn toàn liên quan đến những gì con đặt vào nó. Điều này cũng đúng với các mối quan hệ. 

Mục đích của cuộc sống là tạo ra Bản Thể mới của con một lần nữa, trong phiên bản kế tiếp vĩ đại nhất của tầm nhìn vĩ đại nhất mà con từng nắm giữ về Con Người của mình. Nó là để thông báo và trở thành, thể hiện và hoàn thành, trải nghiệm và biết được về Con Người thật của con. 

Điều này không yêu cầu phải có những người khác trong cuộc sống của con – hay bất kỳ người nào khác cụ thể. Đó là lý do tại sao con có thể yêu người khác mà không đòi hỏi bất cứ điều gì ở họ.

Ý tưởng ghen tuông với thời gian mà những người con yêu thương dành ra để chơi gôn, làm việc tại văn phòng, hoặc trong vòng tay của người khác, là một ý tưởng chỉ có thể xảy ra với con nếu con tưởng tượng rằng hạnh phúc của chính con bị tổn hại khi người mà con yêu hạnh phúc. 

Hoặc hạnh phúc của con phụ thuộc vào người thân yêu của con luôn ở bên con, thay vì ở bên người khác, hoặc làm điều gì đó khác.

Chính xác ạ.

Nhưng chờ một chút đã. Ý của Ngài là chúng ta thậm chí không nên ghen tuông khi người thân yêu của chúng ta đang trong vòng tay của người khác sao? Ý Ngài là không chung thủy là ổn sao?

Không có cái gọi là ổn và không ổn. Đây là những biện pháp mà con đang ngụy tạo. Con đang tạo ra chúng— và thay đổi chúng — trong khi con tiếp tục đi.

Có những người nói rằng đây là vấn đề của xã hội ngày nay; rằng chúng ta đang sống vô trách nhiệm về mặt tinh thần và xã hội. Chúng ta đang thay đổi các giá trị của mình vào thời điểm này, để phù hợp với mục đích của chúng ta.

Tất nhiên là con đang làm vậy. Đó là cách mà cuộc sống vốn là. Nếu con không làm điều đó, thì cuộc sống không thể tiếp tục được. Con sẽ không bao giờ đạt được bất kỳ tiến bộ nào cả. Con có thực sự muốn giữ mãi những giá trị cũ của mình không? 

Một số người muốn. 

Họ muốn treo cổ phụ nữ ở quảng trường thị trấn, gọi họ là phù thủy, như các con đã làm vài thế hệ trước? Họ muốn nhà thờ của họ gửi binh lính đến trong các cuộc thập tự chinh, giết hàng nghìn người vì không nhìn nhận một đức tin chân chính? 

Nhưng Ngài đang sử dụng các ví dụ lịch sử về các hành vi của con người nảy sinh từ các giá trị đặt sai vị trí, không phải các giá trị cũ. Chúng con đã vươn lên khỏi những cách cư xử đó. 

Con đã vươn lên khỏi sao? Gần đây con có nhìn vào thế giới của mình không vậy? Tuy nhiên, đó là một chủ đề hoàn toàn khác. Hãy bàn về chủ đề này thôi. 

Thay đổi các giá trị là dấu hiệu của một xã hội đang trưởng thành. Các con đang phát triển thành một phiên bản lớn hơn của chính mình. Các con luôn thay đổi các giá trị của mình mọi lúc, khi các con thu thập những thông tin mới, khi các con mang lại những trải nghiệm mới, khi các con cân nhắc những ý tưởng mới và khám phá những cách nhìn mới về mọi thứ, và khi các con xác định lại rằng Các Con Là Ai. 

Đây là một dấu hiệu của sự trưởng thành, không phải của sự vô trách nhiệm.

Hãy để con được hiểu điều này rõ ràng. Đó là một dấu hiệu của sự trưởng thành, qua việc cảm thấy ổn với người thân yêu của chúng ta chơi đùa trong vòng tay của người khác sao?

Đó là dấu hiệu của sự trưởng thành, khi không để cho bình an của con bị tước đi khỏi con, bởi điều đó. Để không làm gián đoạn cuộc sống của con vì điều đó. Để không kết thúc cuộc sống của con vì điều đó. Để không phải để giết người khác vì điều đó. Tất cả những điều này, con người đều đã làm rồi. Thậm chí ngay bây giờ, một vài người trong số các con đang giết người vì điều đó, và hầu hết mọi người trong số các con đang giết chết tình yêu của mình vì điều đó.

Tất nhiên, con không đồng ý với việc giết người, nhưng làm sao nó có thể không giết chết tình yêu của người ta dành cho một người nào đó, khi họ đang yêu một người khác, vào thời điểm mà họ nói rằng họ đang yêu mình?

Bởi vì họ yêu một người khác, điều đó có nghĩa là họ không yêu con sao? Họ chỉ được yêu mình con thôi, thì tình yêu của họ mới chân thật sao? Đây có phải là cách mà con có nó không?

Vâng, thật là chết tiệt! Đó là điều mà nhiều người sẽ nói. Vâng, thật là chết tiệt!

Không có gì lạ khi con gặp khó khăn trong việc chấp nhận một Thượng Đế yêu thương mọi người như nhau.

Chà, chúng con không phải là thần thánh. Phần lớn mọi người cần một số mức độ an toàn về cảm xúc nhất định. Và nếu không có nó, nếu không có người bạn đời hoặc đối tác cung cấp nó, tình yêu có thể chết đi, cho dù người ta có muốn hay là không.

Không, không phải là tình yêu chết đi. Nó là nhu cầu. Con quyết định rằng con không cần người đó nữa. Trên thực tế, con không muốn cần người đó nữa, bởi vì nó quá đau đớn. Vì vậy, con đưa ra quyết định: Tôi không cần em yêu tôi nữa. Hãy đi yêu bất cứ ai mà em muốn đi. Tôi ra khỏi đây.

Đó là những gì xảy ra. Con giết chết nhu cầu. Con không giết chết tình yêu. Thật vậy, một vài trong số các con mang theo tình yêu mãi mãi. Bạn bè nói rằng các con vẫn đang mang theo một ngọn đuốc. Và các con vẫn! Đó là ánh sáng tình yêu của con, ngọn lửa đam mê, vẫn cháy trong con, tỏa sáng đến mức những người khác có thể nhìn thấy được nó. Nhưng điều này không tệ. Điều này nên xảy ra— với việc con nói rằng mình là ai và là điều gì, và con tuyên bố rằng con chọn trở thành người như thế nào.

Con được cho là không bao giờ có thể yêu bất kỳ ai khác bởi vì con đang mang theo ngọn đuốc cho một ai đó?

Tại sao con phải buông bỏ tình yêu đối với người này để yêu người khác? Con có thể không yêu nhiều hơn một người cùng lúc được sao?

Nhiều người không thể ạ. Không phải theo cách đó.

Ý con là một cách đầy nhục dục sao? 

Ý con là một cách đầy lãng mạn. Ý con là, với tư cách là một người bạn đời. Một số người cần một người bạn đời. Phần lớn mọi người đều cần.

Khó khăn là phần lớn mọi người nhầm lẫn giữa tình yêu với nhu cầu. Họ nghĩ rằng hai từ, và hai trải nghiệm này có thể hoán đổi cho nhau. Chúng không thể. Yêu một người không liên quan gì đến việc cần họ cả. 

Con có thể yêu ai đó và cần họ cùng một lúc, nhưng con không yêu họ vì con cần họ. Nếu con yêu họ vì con cần họ, con đã không hề yêu họ chút nào, mà chỉ đơn thuần là yêu những gì họ đã cho con. 

Khi con yêu người khác vì con người của họ, dù họ có cho con thứ con cần hay không, thì con mới thực sự yêu họ. Khi con không cần gì cả, thì con thực sự có thể yêu họ. 

Hãy nhớ rằng, tình yêu là phi điều kiện, phi giới hạn và phi nhu cầu. Đây là cách mà Ta yêu con. Tuy nhiên, đây là một tình yêu mà con không thể tưởng tượng là sẽ nhận được, bởi vì nó là một tình yêu mà con không thể tưởng tượng nổi phải biểu đạt thế nào. Và đó là nỗi buồn của cả thế giới

Bây giờ, khi con nói rằng con muốn trở thành những Sinh vật Tiến hóa Cao cấp, thì sự không chung thủy, như con gọi nó, là không ổn. Đó là bởi vì nó không phù hợp. Nó sẽ không đưa con đến nơi mà con nói rằng con muốn đến được. Và đó là bởi vì không chung thủy có nghĩa là không chân thật, và ở đâu đó sâu thẳm trong tâm hồn con, con biết và hiểu rằng những Sinh vật Tiến hóa Cao thực sự sống, thở và có bản thể của họ — đầu tiên, cuối cùng và luôn luôn. Sự thật không phải là những gì họ nói, sự thật chính là cả con người của họ.

Để trở thành một Sinh vật Tiến hóa Cao, con phải luôn luôn chân thật. Đầu tiên, con phải tự thành thật với chính mình, sau đó đến người khác, rồi đến tất cả những người khác. Và nếu con không sống thật với chính mình, thì con cũng không thể sống thật với bất kỳ ai khác. Vì vậy, nếu con yêu một người khác ngoài người mà con muốn chỉ yêu mình họ, thì con phải nói ra, công khai, trung thực, trực tiếp, rõ ràng và ngay lập tức.

Và điều đó được cho là có thể chấp nhận được không?

Không ai được yêu cầu chấp nhận bất cứ điều gì. Trong các mối quan hệ tiến hóa cao giữa các Sinh vật Tiến hóa Cao, mọi người chỉ đơn giản là sống đúng sự thật của họ — và mọi người đều nói sự thật mà họ đang sống theo. Nếu điều gì đó đang xảy ra với ai đó, điều đó đơn giản là được thừa nhận. Nếu điều gì đó không thể chấp nhận được đối với ai đó, điều đó chỉ đơn giản là được nói ra. Sự thật được chia sẻ với mọi người về mọi thứ mọi lúc. Điều này được thực hiện như một lễ kỷ niệm, không phải là một cuộc gia nhập.

Sự thật nên là một điều gì đó để đón mừng, không phải để thừa nhận.

Nhưng con không thể đón mừng một sự thật mà con đã được bảo rằng phải xấu hổ về nó. Và con đã được bảo là phải xấu hổ về không điều gì hơn, ngoài việc con đã được bảo là phải xấu hổ về con người, cách thức, thời điểm và lý do mà con yêu.  

Con đã được bảo là phải xấu hổ vì mong muốn và đam mê của mình, cũng như vì tình yêu của con với mọi thứ, từ khiêu vũ đến đánh kem cho người khác.

Hơn hết, con đã được bảo là phải xấu hổ về tình yêu của con dành cho Chính bản thân con. Tuy nhiên, làm sao con có thể yêu người khác nếu con không được phép yêu người mà vốn lẽ ra con đang yêu?

Đây là sự phân vân xác đáng mà các con phải đối mặt, với Thượng Đế. 

Làm sao con có thể yêu Ta nếu con không thể được phép yêu bản chất của việc Con Là Ai? Và làm thế nào con có thể nhìn thấy và tuyên bố vinh quang của Ta nếu con không thể nhìn thấy và tuyên bố vinh quang của riêng con?

Ta nói với con điều này – một lần nữa: tất cả các bậc Thầy đều đã tuyên bố vinh quang của họ, và họ đã khuyến khích những người khác cũng làm như vậy.

Con bắt đầu đi trên con đường đến vinh quang của chính mình khi con bắt đầu đi trên con đường dẫn đến chân lý của chính mình. Con đường này được thực hiện, khi con tuyên bố rằng, kể từ đó, con sẽ nói sự thật mọi lúc, về mọi thứ, cho mọi người. Và rằng con sẽ sống theo sự thật của mình.

Trong sự ràng buộc này, sự không chung thủy không có chỗ đứng, nhưng nếu nói với ai đó rằng con yêu người khác thì không phải là không chung thủy. Đó là sự trung thực. Và trung thực là hình thức cao nhất của tình yêu.

Ôi Chúa ơi. Ngài đã làm điều đó một lần nữa. Sẽ có một miếng nhãn dán khác cho tủ lạnh. Ngài có thể vui lòng lặp lại điều đó không? 

Trung thực là hình thức cao nhất của tình yêu. 

Con ước con có thể nhớ điều đó. Trung thực là hình thức cao nhất của tình yêu.

Hãy để nó trên tủ lạnh của con.

Ha! Vậy Ngài dường như đang nói rằng ở trong vòng tay của một người khác cũng ổn, miễn là người ta trung thực về điều đó. Con có đang hiểu đúng không?

Con đang giảm tối đa sự biến động trong thuật ngữ của nó.

À, loài người chúng con thích làm điều đó. Chúng con muốn đưa ra những sự thật vĩ đại và rút gọn chúng thành những kết luận đơn giản. Sau đó, chúng con có thể có những tranh luận thực sự hay ho về chúng.

Ta hiểu. Đó có phải là ý định của con ở đây không? Con có muốn tranh luận với Ta không?

Không. Con thực sự đang cố gắng đạt được sự khôn ngoan ở đây, theo cách vấp ngã của riêng con. 

Vậy sẽ có lợi cho con khi lắng nghe tất cả những gì Ta nói và đặt tất cả các từ của Ta vào ngữ cảnh rộng lớn hơn đó, thay vì chỉ tạo ra một ý nghĩa từ một vài từ của Ta.

Con đồng ý với việc được sửa sai.

Đừng đồng ý với việc được sửa sai. Hãy đồng ý với việc được khuyên nhủ. Việc sửa sai là dành coh những ai đã làm điều gì đó sai trái. Lời khuyên là cho những ai đang tìm kiếm hướng đi. 

Thượng để đưa ra hướng đi, chứ không sửa chữa; khen ngợi, chứ không lên án. 

Ồ, trời… 

Con biết, con biết. Lại là một miếng dán cản khác. 

À, đúng vậy. Nó thực sự là như vậy! 

Hãy làm bao nhiêu miếng dán cản tùy ý con thích. Áo sơ mi nữa.

Lan truyền những lời này ra. Không dừng lại ở đâu cả. Làm một bộ phim. Lên sóng truyền hình. Đừng xấu hổ gì cả!

Trong khi con đang làm điều đó, đừng cảm thấy xấu hổ về tình yêu. Hãy loại bỏ sự xấu hổ đi và thay thế nó bằng sự ăn mừng mà con có thể muốn làm điều tương tự với tình dục. 

Chúng ta đừng nói về điều đó, nếu không câu hỏi của con sẽ không bao giờ được trả lời. Ngài đang nói rằng ở trong vòng tay người khác là ổn, miễn là người ta thành thật về điều đó sao?

Ta đang nói rằng một điều ổn hay không ổn tùy thuộc vào những gì con quyết định về nó. Ta đang nói rằng những người đang trong mối quan hệ thậm chí không thể biết liệu điều đó có ổn với họ không, nếu họ không biết rằng nó đang xảy ra. 

Ta đang nói rằng điều không hiệu quả trong các mối quan hệ phát triển cao là việc nói dối — về bất cứ điều gì. Ta đang nói rằng nói dối là nói dối, cho dù đó là do sự ủy thác hay là thiếu sót. Và Ta đang nói rằng một khi toàn bộ sự thật được nói ra, quyết định của con về việc liệu con có thể yêu một người đã đang yêu, hay hiện tại đang yêu một người khác hay không, cuối cùng dựa trên những gì con tuyên bố là hình thức mối quan hệ thích hợp và thoải mái nhất của con — và rằng điều này, trong hầu hết các trường hợp, dựa trên những gì con tưởng tượng rằng con cần từ người khác để được hạnh phúc. 

Ta đang nói rằng nếu con không cần gì, thì con có thể yêu người khác vô điều kiện, không có bất kỳ giới hạn nào cả. Con có thể cho họ hoàn toàn tự do.

Phải, nhưng vậy thì người ta sẽ không có mối quan hệ bạn đời trong cuộc sống với họ nữa.

Con sẽ không, trừ phi con muốn. Sự làm chủ cuộc sống sẽ đạt được khi điều này trở thành một quyết định và lựa chọn dựa trên điều gì là đúng đối với con, thay vì những gì người khác đã nói với con phải là sự thật, hoặc dựa trên những gì xã hội của con đã thiết lập, như quy ước hiện tại về mối quan hệ bạn đời trong cuộc sống, hoặc những gì con cảm thấy những người khác có thể nghĩ về con.

Các bậc thầy cho mình quyền tự do đưa ra bất kỳ lựa chọn nào họ muốn — và cho những người họ yêu quý sự tự do như nhau.

Tự do là khái niệm cơ bản và cấu tạo của cuộc sống ở mọi nơi, bởi vì tự do là bản chất cơ bản của Thượng Đế. Tất cả các hệ thống làm giảm, hạn chế, cản trở hoặc loại bỏ tự do theo bất kỳ cách nào đều là các hệ thống hoạt động chống lại chính cuộc sống.

Tự do không phải mục tiêu của tâm hồn con người, mà chính là bản chất của nó. Về bản chất, linh hồn vốn tự do. Do đó, thiếu tự do là đã phạm vào chính bản chất của linh hồn. Trong các xã hội thực sự giác ngộ, tự do không được công nhận như là một quyền, mà là một sự thật. Nó là một thứ gì đó vốn tồn tại, hơn là một thứ gì đó được trao cho.

Tự do không được ban cho, mà đúng hơn là, được coi là hiển nhiên. Điều mà có thể quan sát được trong những xã hội giác ngộ là tất cả chúng sinh đều được tự do yêu thương nhau, thể hiện và chứng minh tình yêu đó với nhau, theo bất cứ cách nào là xác thực, chân thực và phù hợp với thời điểm này.

Những người quyết định những gì phù hợp với thời điểm này là những người đang trao đi yêu thương. Không có luật của chính phủ, những điều cấm kỵ của xã hội, hạn chế tôn giáo, rào cản tâm lý, phong tục bộ lạc, hoặc các luật lệ và quy định bất thành văn liên quan đến việc một người có thể được yêu ai, khi nào, ở đâu và như thế nào và một người có thể không được yêu ai, khi nào, ở đâu, và như thế nào.

 Tuy nhiên, đây là chìa khóa khiến điều này hoạt động được trong các xã hội phát triển cao. Tất cả các bên đang yêu phải quyết định xem tình yêu sẽ làm gì bây giờ. Nếu không có sự đồng ý của bên kia hoặc các bên, một bên có thể không quyết định làm điều gì đó vì anh ta cho rằng đó là yêu thương. Tất cả các bên cũng phải trưởng thành, chín chắn và có khả năng tự đưa ra các quyết định như vậy.

Điều này loại bỏ tất cả các câu hỏi con vừa có trong đầu về việc lạm dụng trẻ em, hiếp dâm và các hình thức vi phạm cá nhân khác.

Điều gì sẽ xảy ra nếu con là một bên thứ ba, và con không nghĩ rằng điều mà hai người khác đã quyết định là đầy yêu thương, là đầy yêu thương đối với con? 

Vậy thì con phải nói cho các bên khác biết con cảm thấy thế nào về điều đó, sự thật của con là gì. Và, tùy thuộc vào cách họ phản ứng với sự thật của con, con có thể quyết định những thay đổi nào con muốn thực hiện đối với mối quan hệ của con với họ. 

Nhưng nếu tất cả không dễ dàng như vậy thì sao? Nếu con cần họ thì sao? 

Con càng ít cần ai đó, con càng có thể yêu họ nhiều hơn.

Làm thế nào mà người ta có thể không cần gì từ người họ yêu cho được?

Bằng cách yêu họ, không phải vì những gì họ có thể cho con, mà đơn giản là vì con người của họ. 

Nhưng rồi họ có thể giẫm lên trên mình!

Yêu người khác không có nghĩa là con phải ngừng yêu chính mình.

Trao cho người khác hoàn toàn tự do không có nghĩa là cấp cho họ quyền lạm dụng con, cũng không có nghĩa là kết án con vào nhà tù trên thiết bị của chính con, nơi con sống một cuộc sống mà con không chọn, để người khác có thể sống một cuộc sống mà họ chọn.

Mà trao tự do hoàn toàn có nghĩa là không đặt bất kỳ giới hạn nào lên người khác.

Đợt một chút đã. Làm thế nào người ta có thể ngăn người khác giẫm lên trên mình, nếu người ta không đặt ra bất kỳ giới hạn nào đối với họ?

Con không đặt ra giới hạn trên họ, con đặt ra giới hạn trên bản thân mình. Con giới hạn những gì con chọn để trải nghiệm, không phải những gì người khác cho phép con trải nghiệm.

Giới hạn này là tự nguyện, và vì vậy, theo một nghĩa rất thực tế, nó không phải là một giới hạn nào cả. Nó là một tuyên bố về việc Con Là Ai. Nó là một sự sáng tạo. Một định nghĩa. 

Không ai, và không có gì bị giới hạn trong vương quốc của Thượng Đế. Và tình yêu không biết gì ngoài sự tự do. Linh hồn cũng vậy. Thượng Đế cũng vậy. Và những từ ngữ này đều có thể thay thế cho nhau. Tình Yêu. 

Tự Do. Linh Hồn. Thượng Đế. Tất cả đều mang những khía cạnh của nhau. Điều này chính là tất cả những điều còn lại.

Con được tự do công bố và tuyên bố Con Là Ai trong mọi khoảnh khắc của Hiện Tại. Thật sự, con đang làm như vậy, mà không hề biết. Tuy nhiên, con không được tự do tuyên bố người khác là ai, hoặc họ phải là ai. Điều này, tình yêu sẽ không bao giờ làm cả. Thượng Đế, vốn là bản chất của chính tình yêu, cũng không làm vậy. 

Nếu con muốn thông báo và tuyên bố rằng con là một người cần và yêu cầu tình yêu độc quyền của người khác để được hạnh phúc, để cảm thấy thoải mái, phù hợp và an toàn, con được tự do thông báo điều đó. Con sẽ thể hiện điều đó bằng các hành động của mình trong bất kỳ trường hợp nào; chúng sẽ là thông báo của con.

Nếu con muốn thông báo và tuyên bố rằng con là người cần và đòi hỏi phần lớn thời gian, năng lượng và sự chú ý của người khác để được hạnh phúc, để cảm thấy thoải mái, phù hợp và an toàn, con cũng có thể tự do thông báo điều đó. Tuy nhiên, Ta sẽ nói với con điều này: nếu con cho phép sự tuyên bố về Bản Thân của con chuyển thành sự ghen tuông với người khác, hoặc với bạn bè, công việc, sở thích hoặc những mối quan tâm bên ngoài của người khác, thì sự ghen tuông của con sẽ kết thúc tình yêu của con và rất có thể, cũng sẽ kết thúc tình yêu của người kia dành cho con.

Tin tốt là việc xác định con là ai, và việc con chọn trở thành ai, không cần phải chuyển thành sự ghen tị với người khác, cũng không phải chuyển thành sự kiểm soát đối với họ. Nó đơn giản là nói lên một cách đầy yêu thương rằng con là ai, và con chọn Cuộc Sống cho mình như thế nào. Tình yêu của con dành cho người khác vẫn tiếp diễn, ngay cả khi con nỗ lực vượt qua bất kỳ sự khác biệt nào có thể tồn tại giữa hai người một cách đầy yêu thương và nhân ái, và cho dù con có thay đổi bản chất của mối quan hệ, do kết quả của những khác biệt đó như thế nào đi chăng nữa.

Con không cần phải kết thúc một mối quan hệ để thay đổi nó. Thật vậy, con không thể kết thúc một mối quan hệ, mà chỉ có thể thay đổi nó. Con luôn có một mối quan hệ với tất cả mọi người. Câu hỏi đặt ra không phải là con có một mối quan hệ hay không, mà là con có mối quan hệ kiểu nào?

Câu trả lời của con cho câu hỏi này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của con mãi mãi — và, thật vậy, có thể thực sự thay đổi thế giới.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here