CHƯƠNG 10
Vậy, để ôn lại, ba bước đến với Thượng Đế đầu tiên là: Biết Thượng Đế, Tin cậy Thượng Đế, Yêu Thượng Đế.
Đúng vậy.
Mọi người đều yêu Thượng Đế! Điều cuối cùng đó hẳn sẽ dễ dàng!
Nếu nó dễ dàng như vậy, tại sao nhiều người trong số các con lại gặp khó khăn khi thực hiện nó đến vậy?
Bởi vì chúng con không biết việc yêu thương Thượng Đế thì “trông như thế nào.”
Và đó là bởi vì các con không biết việc yêu nhau trông như thế nào.
Bước thứ ba có thể không dễ dàng trên một hành tinh mà việc yêu ai đó mà không có nhu cầu gì cả, là chưa từng được nghe đến, nơi mà việc yêu người khác vô điều kiện rất hiếm khi được thực hiện, và nơi mà việc yêu tất cả mọi người phi giới hạn thực sự bị coi là “sai lầm”. Con người đã tạo ra một lối sống mà ở đó, việc cảm nhận sự Hợp Nhất với mọi người thực sự sẽ khiến họ gặp “rắc rối”.
Và con vừa chỉ ra những nguyên nhân chính của tất cả những rắc rối này đấy.
Con có thể gọi đây là ba điều kết thúc tình yêu vĩ đại.
1. Sự thiếu thốn
2. Sự kỳ vọng
3. Sự ghen tuông
Con không thể thực sự yêu người khác khi có sự hiện diện của bất kỳ điều nào trong ba điều này. Và con chắc chắn không thể yêu một Thượng Đế chìm đắm trong bất kỳ điều nào trong số này, đừng nói là cả ba điều này. Tuy nhiên, đó chính xác là thể loại Thượng Đế mà con tin tưởng, và vì con đã tuyên bố điều đó là đủ tốt cho Thượng Đế của con, con cũng đã cho phép nó đủ tốt cho chính mình. Vì vậy, đó là môi trường mà các con tìm cách tạo ra và duy trì tình yêu của các con dành cho nhau.
Con đã được dạy về một Thượng Đế ghen tị, đấng mà có những kỳ vọng to lớn, và thiếu thốn đến mức nếu tình yêu của Ngài dành cho con không được đáp lại, Ngài sẽ trừng phạt con bằng sự nguyền rủa đời đời. Những lời dạy này bây giờ là một phần trong câu chuyện văn hóa của con. Chúng đã quá ăn sâu vào tâm trí của con đến mức đó sẽ là một hành động to lớn để loại chúng tận gốc. Tuy nhiên, con không thể hy vọng mình thực sự có thể yêu nhau được, đừng nói là yêu thương Ta, cho đến khi mà con loại trừ được điều đó.
Chúng con có thể làm gì ạ?
Để giải quyết một vấn đề, trước tiên con phải hiểu nó. Chúng ta hãy xem xét từng yếu tố một trong vấn đề cụ thể này.
Sự thiếu thốn là điều giết chết tình yêu mạnh mẽ nhất trên đời. Nhưng hầu hết những người thuộc giống loài của con không biết sự khác biệt giữa tình yêu và nhu cầu, vì vậy họ đã nhầm lẫn giữa hai điều này và tiếp tục nhầm lẫn như vậy hàng ngày.
“Cần” là khi con tưởng tượng rằng có điều gì đó bên ngoài bản thân con mà bây giờ con không có, và con cần nó để được hạnh phúc. Bởi vì con tin rằng con cần điều này, con sẽ làm hầu hết mọi thứ để có được nó.
Con sẽ tìm cách đạt được những gì con nghĩ rằng con cần.
Phần lớn mọi người có được những gì họ nghĩ họ cần bằng cách giao dịch. Họ đánh đổi những gì họ đã có để lấy những gì họ tìm cách để có được.
Đó là quá trình mà họ gọi là “tình yêu”.
Vâng, chúng ta đã có cuộc thảo luận này trước đây.
Thật vậy, chúng ta đã. Nhưng lần này, chúng ta hãy tiến thêm một bước nữa vì điều quan trọng là con phải hiểu cách con đến với ý tưởng về tình yêu này như thế nào.
Các con tưởng rằng đây là cách thể hiện tình yêu thương của các con dành cho nhau, bởi vì các con đã được dạy rằng đây là cách Thượng Đế bày tỏ tình yêu thương đối với các con.
Thượng Đế đã vạch ra một thỏa thuận trao đổi: nếu con yêu Ta, thì Ta sẽ để con được lên thiên đàng. Nếu con không yêu Ta, thì Ta sẽ không để con được làm vậy.
Ai đó đã nói với con rằng Thượng Đế là như vậy, và vì thế mà các con đã trở thành như vậy.
Như Ngài đã nói: điều gì đủ tốt đối với Thượng Đế thì hẳn phải đủ tốt đối với con.
Chính xác. Vì vậy, các con đã tạo ra trong thần thoại loài người của các con một câu chuyện mà các con sống theo hàng ngày: tình yêu là điều kiện. Tuy nhiên, đây không phải là sự thật, mà là một thần thoại.
Đó là một phần của câu chuyện văn hóa của các con, nhưng nó không phải là một phần thực tế của Thượng Đế. Trong thực tế, Thượng Đế không cần gì cả, và do đó, không cần gì ở các con cả.
Làm sao Thượng Đế có thể cần bất cứ thứ gì? Thượng Đế là Tất cả trong Tất cả, Mọi thứ, Động lực bất biến, Nguồn cội của bất cứ điều gì mà các con có thể tưởng tượng rằng Thượng Đế cần.
Hiểu rằng Ta có tất cả mọi thứ, là tất cả mọi thứ, và không cần gì cả là một phần của việc biết về Ta.
Bước một trong tình bạn với Thượng Đế.
Phải. Một khi các con thực sự biết về Ta, các con bắt đầu gỡ bỏ thần thoại của các con về Ta. Các con thay đổi suy nghĩ của các con về việc Ta là ai và Ta là như thế nào. Và một khi các con thay đổi suy nghĩ về việc Ta là như thế nào, các con bắt đầu thay đổi suy nghĩ của mình về việc các con phải như thế nào. Đó là khởi đầu của sự biến đổi. Tình bạn với Thượng Đế là như vậy. Nó biến đổi con.
Con rất vui mừng về điều này. Không ai từng giải thích mọi thứ với con một cách đơn giản, rõ ràng thế này.
Vậy hãy lắng nghe điều này một cách cẩn thận, vì đây là sự giảng giải tuyệt vời nhất trong tất cả.
Các con được tạo ra theo hình ảnh và sự tương đồng với Thượng Đế. Bây giờ các con đã luôn hiểu điều này, vì điều này, các con cũng đã được dạy về rồi. Nhưng các con đang nhầm lẫn về hình ảnh và sự tương đồng của Ta. Vì vậy, các con đã nhầm lẫn về những gì hình ảnh và sự tương đồng của các con.
Các con tưởng tượng rằng Ta là một vị Thượng Đế luôn có nhu cầu — trong số đó, là nhu cầu được các con yêu thương Ta. (Bây giờ, một số nhà thờ của các con đã tìm cách mô tả điều này là không có nhu cầu về tình yêu của các con, mà chỉ đơn thuần là mong muốn nó. Thật đơn giản, họ nói: Mong muốn của Ta là các con yêu Ta, nhưng Ta sẽ không bao giờ ép buộc các con. Tuy nhiên nó là “mong muốn” không phải là “nhu cầu” nếu Ta sẵn sàng hành hạ các con vĩnh viễn, nếu Ta không đạt được nó? Đó là loại mong muốn gì vậy?)
Và do đó, được tạo ra trong hình ảnh và sự tương đồng với Ta, các con đã đấy gọi là bình thường để trải nghiệm cùng một mong muốn. Vì vậy, các con đã tạo ra điểm hấp dẫn chết người của mình.
Nhưng bây giờ Ta đang nói với các con rằng Ta không có nhu cầu gì cả. Tất cả những gì về Ta bên trong Bản thân Ta, là tất cả những gì Ta yêu cầu, để thể hiện tất cả những gì về Ta ở bên ngoài Bản thân Ta. Đây là bản chất thực sự của Thượng Đế. Đây là hình ảnh và sự tương đồng mà từ đó các con đã được tạo ra.
Con có hiểu điều đó không? Con có thấy hàm ý của nó không?
Con cũng không có nhu cầu. Con không cần gì để có được hạnh phúc trọn vẹn cả. Con chỉ nghĩ là con cần mà thôi. Hạnh phúc sâu sắc nhất, hoàn hảo nhất của các con sẽ được tìm thấy bên trong, và một khi các con tìm thấy nó, không gì bên ngoài Bản thân của các con có thể sánh được với nó, cũng như không có bất kỳ thứ gì có thể phá hủy nó.
Ôi trời, hạnh phúc cũ nằm trong bài thuyết pháp. Xin lỗi, nhưng làm sao mà con lại không trải nghiệm điều đó cho được?
Bởi vì con không tìm cách để trải nghiệm. Con tìm cách trải nghiệm phần vĩ đại nhất của Bản thân bên ngoài Bản thân của con. Con tìm cách trải nghiệm Con Là Ai thông qua người khác, thay vì cho phép người khác trải nghiệm Họ là ai thông qua con.
Ngài vừa nói gì ạ? Ngài có thể nói điều đó một lần nữa được không ạ? Ngài có thể nói điều đó một lần nữa được không ạ?
Ta đã nói, các con tìm cách trải nghiệm việc Các Con là Ai thông qua người khác, thay vì cho phép người khác trải nghiệm việc Họ Là Ai thông qua các con.
Đó có thể là điều quan trọng nhất mà Ngài từng nói với con.
Đó là một tuyên bố khá cảm tính.
Điều đó nghĩa là gì? Nhiều tuyên bố quan trọng nhất của cuộc sống là cảm tính.
Các con biết rằng chúng đúng trước khi các con biết tại sao hoặc như thế nào. Chúng đến từ sự hiểu biết sâu sắc hơn vượt qua bằng chứng và lý lẽ, logic và lý trí và tất cả những công cụ mà con dùng để cố gắng xác định liệu điều gì đó có đúng hay không — và do vậy, xác định xem liệu nó có quan trọng hay không. Đôi khi con biết một điều gì đó quan trọng chỉ từ dáng vẻ của nó. Nó “có vẻ là thật”.
Cả đời con, con đã tin những gì người khác nói về con. Con đã thay đổi hành vi của mình, thay đổi con người của mình, để thay đổi những gì người khác đang nói về mình và thay đổi những gì họ nói với con về bản thân mình. Con thực sự đang trải nghiệm bản thân thông qua những người khác, giống như Ngài đã nói.
Phần lớn mọi người đều làm điều đó. Tuy nhiên, khi con đạt đến mức độ làm chủ cuộc sống, con sẽ cho phép người khác được trải nghiệm Con Người Thật Của Họ thông qua con. Đây là cách mà con sẽ biết một Bậc Thầy khi con nhìn thấy một người: Bậc Thầy là người nhìn thấy con.
Bậc Thầy đưa con trở về lại với Bản Thân con, bởi vì Bậc Thầy nhận ra con. Đó chính là, Bậc Thầy nhận thức về con lần nữa – biết về con một lần nữa. Và vì vậy, con cũng một lần nữa, lại nhận thức được về Bản Thân con. Con lại biết về Bản thân của mình lần nữa, đúng như Con Người Thật Của Con. Sau đó, con truyền lại điều này cho người khác. Con đã trở thành một Bậc Thầy, và không còn tìm cách biết về Bản Thân mình thông qua người khác nữa, mà chọn để người khác biết về bản thân mình thông qua con.
Như vậy, Ta đã nói, một Bậc Thầy thực sự không phải là người có nhiều học trò nhất, mà là người tạo ra nhiều Bậc Thầy nhất.
Làm thế nào để con có thể trải nghiệm được sự thật của điều này? Làm thế nào con có thể ngừng cần xác nhận từ bên ngoài, và tìm thấy tất cả những gì mà con cần để trở nên hạnh phúc từ nội tại bên trong?
Hãy đi vào bên trong.
Để tìm những gì bên trong, hãy đi vào bên trong. Nếu con không đi vào bên trong, con sẽ đi ra bên ngoài.
Ngài cũng đã từng nói điều đó rồi.
Thật vậy, Ta đã chia sẻ với con tất cả những điều này trước đây. Tất cả sự khôn ngoan này đã được trao cho con rồi. Con tưởng tượng rằng Ta sẽ bắt con chờ để nghe được những sự thật vĩ đại nhất sao? Tại sao Ta lại phải giữ bí mật những điều này?
Con không chỉ đã nghe những điều này trước đây trong các cuộc trò chuyện trước đây với Thượng Đế, con còn nghe thấy chúng ở những nơi khác nữa. Không có sự tiết lộ nào ở đây, ngoại trừ sự tiết lộ rằng tất cả đều đã được tiết lộ.
Ngay cả chính con cũng đã được tiết lộ cho Bản Thân của con. Và sự tiết lộ đó, đã được ban cho con, nằm sâu trong tâm hồn con.
Một khi con có được cái nhìn thoáng qua về điều đó, một khi con thậm chí chỉ có một kinh nghiệm ngắn ngủi về nó, con sẽ biết rất rõ rằng không có gì nằm bên ngoài bản thân con có thể sánh nổi với những gì bên trong con; rằng không có cảm giác nào con nhận được từ bất kỳ nguồn nào hoặc xúc tác nào bên ngoài, có thể giống được với niềm hạnh phúc chung của sự trở thành một với Thượng Đế từ bên trong.
Ta sẽ nói với con lần nữa, chính từ bên trong, mà niềm hạnh phúc của con sẽ được tìm thấy. Ở đó, con sẽ một lần nữa nhớ lại Con Là Ai, và con sẽ được trải nghiệm một lần nữa rằng con không cần bất cứ thứ gì nằm bên ngoài Bản thân của mình.
Ở đó con sẽ nhìn thấy hình ảnh của con, trong sự tương đồng với Ta.
Và vào ngày đó, nhu cầu của con sẽ kết thúc, và cuối cùng con có thể yêu thật lòng, và thật lòng yêu.
Ngài nói với một sức lực, sự duyên dáng và tài biện luận. Con thường bị Ngài làm cho ngạt thở. Nhưng hãy nói lại cho con biết cách con có thể đi vào bên trong đi ạ. Làm sao con có thể biết bản thân mình là người không cần gì bên ngoài bản thân mình cả.
Đơn giản là hãy im lặng. Hãy ở cùng Bản thân con trong sự tĩnh lặng. Hãy làm điều này thường xuyên. Hãy làm điều này mỗi ngày. Thậm chí với thời lượng ngắn hằng giờ, nếu con có thể.
Chỉ là dừng lại. Dừng lại mọi thứ mà con đang làm. Hãy dừng tất cả những suy nghĩ của con lại, chỉ “tồn tại” trong một khoảng thời gian ngắn. Dù chỉ trong một khoảnh khắc. Nó có thể thay đổi mọi thứ.
Hãy dành một giờ mỗi ngày vào lúc bình minh và dành nó cho Bản Thân con.
Hãy gặp gỡ Bản Thân của con ở đó, trong giây phút thiêng liêng. Sau đó, tiếp tục với thường nhật của con. Con sẽ là một con người khác.
Ngài đang nói về thiền định.
Đừng để mình bị cuốn vào những nhãn mác, hoặc cách làm nhiều thứ. Đó là những gì tôn giáo đã làm. Đó là những gì những giáo điều tìm cách làm. Đừng tạo nhãn hoặc một bộ quy luật xung quanh vấn đề này.
Điều mà con gọi là thiền không gì khác hơn là ở cùng với Bản Thân con — và do vậy, cuối cùng, Là Chính Bản Thân con.
Con có thể làm điều này bằng nhiều cách. Đối với một số người trong các con, nó có thể trông giống như những gì các con gọi là “thiền định” — tức là ngồi yên lặng. Đối với những người khác, nó có thể trông giống như việc đi bộ một mình, giữa thiên nhiên. Chà sàn đá bằng bàn chải trên tay và quỳ trên đầu gối có thể là một cách thiền định — như nhiều nhà sư đã phát hiện ra. Những người khác, những người từ bên ngoài đến một tu viện và nhìn thấy công việc này, và nghĩ, ồ, thật là một cuộc sống khó khăn. Tuy nhiên, nhà sư vẫn hạnh phúc, an lạc sâu sắc. Ông ấy không tìm cách thoát khỏi việc cọ rửa sàn, ông ấy đang tìm kiếm một tầng khác để cọ rửa! Cứ cho tôi một tầng khác đi! Cho tôi thêm một bàn chải khác! Cho tôi thêm một giờ đồng hồ nữa quỳ gối và cọ rửa bằng tay, mũi tôi cách sàn đá sáu inches. Tôi sẽ đưa cho anh một sàn nhà sạch sẽ nhất mà anh từng được thấy! Và linh hồn tôi sẽ được thanh tẩy trong quá trình này. Thanh tẩy khỏi suy nghĩ rằng hạnh phúc đòi hỏi một điều gì đó nằm bên ngoài chính bản thân nó.
Phục vụ có thể là một hình thức thiền định sâu sắc.
Được rồi, chúng ta hãy nói rằng con đã phát hiện ra con không cần bất cứ điều gì từ bất kỳ ai khác để được hạnh phúc thực sự. Điều này không làm cho con trở thành chống đối xã hội sao?
Ngược lại, nó sẽ khiến con trở nên hòa đồng hơn bao giờ hết, vì bây giờ con thấy rõ rằng con không có gì để mất!
Không có gì ức chế việc yêu thương nhau của các con hơn là suy nghĩ rằng các con có gì đó để mất.
Cũng chính vì lý do này mà các con đã cảm thấy khó khăn và đáng sợ khi yêu thương Ta. Con đã được bảo rằng nếu con không yêu Ta đúng cách, đúng lúc, vì những lý do đúng đắn, thì Ta sẽ trở nên giận dữ. Vì ta là một Thượng Đế ghen tuông, con đã được bảo rồi, và Ta sẽ không chấp nhận tình yêu của con bằng bất cứ cách nào, hình dạng, hay hình thức nào khác hơn là thứ tình yêu mà Ta đòi hỏi.
Không gì có thể sai sự thật hơn, nhưng nhận thức của con cũng đang nằm cách rất xa sự thật.
Ta không cần gì ở con, và do đó không tìm kiếm, không muốn và không đòi hỏi gì ở con cả. Tình yêu của Ta dành cho con là phi điều kiện và phi giới hạn. Các con sẽ trở lại Thiên đường cho dù các con có yêu thương Ta theo cách đúng đắn hay là không. Cũng không có cách nào khác để các con không trở lại Thiên đường, bởi vì chẳng có nơi nào khác để đi nữa cả. Như vậy, cuộc sống vĩnh cửu của các con được bảo toàn, và phần thưởng vĩnh cửu của các con được đảm bảo.
Ngài đã nói trong Đối Thoại cùng Thượng Đế rằng thậm chí việc ân ái, trải nghiệm khoái lạc tình dục, có thể là một hình thức thiền định.
Chính xác là vậy.
Nhưng đó không phải là ở cùng với bản thân mình. Cảm giác điều đó như là đang ở cùng người khác.
Vậy thì con không biết cảm giác thực sự yêu là như thế nào rồi. Vì khi con thực sự yêu, chỉ có một mình con trong phòng. Điều mà ban đầu là ở cùng với người khác, sẽ trở thành một trải nghiệm về việc trở thành Một – về việc ở cùng với Bản Thân. Thật vậy, việc trở thành Một là toàn bộ mục đích của biểu hiện tình dục, và của mọi dạng thức tình yêu.
Ngài có câu trả lời cho mọi thứ!
Ta hẳn nên hi vọng vậy.
Vậy còn hai điều kết thúc tình yêu khác, là kỳ vọng và ghen tuông thì sao?
Ngay cả khi các con xoay sở để loại bỏ được nhu cầu khỏi mối quan hệ giữa các con với nhau và với Ta, thì các con vẫn có thể phải khổ sở với sự kỳ vọng. Đây là một trạng thái mà trong đó, các con có ý tưởng rằng ai đó trong cuộc sống của các con sẽ biểu hiện theo một cách cụ thể, sẽ xuất hiện như các con nghĩ rằng họ là thế, hoặc như các con nghĩ rằng họ nên là thế.
Giống như nhu cầu, kỳ vọng là chết người. Kỳ vọng làm giảm tự do, và tự do là bản chất của tình yêu.
Khi con yêu một ai đó, con cho họ toàn bộ tự do để trở thành con người mà họ vốn là, vì đây là món quà lớn nhất mà con có thể tặng cho họ, và tình yêu luôn trao đi món quà lớn nhất.
Đó là món quà mà Ta tặng con, vậy mà con lại không thể tưởng tượng được rằng Ta đang tặng nó cho con, bởi vì con không thể tưởng tượng được một tình yêu lớn đến thế. Vì vậy, con đã quyết định rằng Ta hẳn phải cho con được tự do để làm chỉ những điều mà Ta muốn con làm mà thôi.
Đúng vậy, những tôn giáo của các con nói rằng Ta cho các con quyền tự do để làm bất cứ điều gì, để đưa ra bất kỳ lựa chọn nào mà các con muốn. Nhưng Ta hỏi con một lần nữa: nếu Ta hành hạ con không ngừng và nguyền rủa con vĩnh viễn vì đã thực hiện một lựa chọn mà Ta không muốn con thực hiện, thì Ta đã làm cho con được tự do chưa? Chưa. Ta đã làm cho con có khả năng. Con có thể đưa ra bất kỳ lựa chọn nào mà con muốn, nhưng con không được tự do lựa chọn. Không, nếu như con quan tâm đến kết quả. Và, tất nhiên, tất cả các con đều làm như vậy.
Vì vậy, đây là cách các con đã xây dựng nó: nếu Ta ban cho con phần thưởng của con trên thiên đường, thì Ta hy vọng con sẽ làm mọi việc theo cách của Ta. Và các con gọi điều này là tình yêu của Thượng Đế. Rồi các con giữ cùng một kỳ vọng về nhau, và các con gọi điều này là tình yêu. Nhưng nó không phải là tình yêu, trong bất kỳ trường hợp nào ở đây ả, bởi vì tình yêu không kỳ vọng gì cả, đừng nói là những gì mà tự do cho đi, và tự do cũng không biết kỳ vọng là gì.
Khi con không yêu cầu một người xuất hiện như con tưởng tượng rằng con cần họ như thế, thì con có thể bỏ đi kỳ vọng. Sự kỳ vọng biến mất ngoài cửa sổ. Rồi con yêu họ chính xác như họ đang là. Tuy nhiên, điều này chỉ có thể xảy ra khi con yêu chính Bản Thân mình đúng như con vốn là vậy. Và điều đó chỉ có thể xảy ra khi con yêu thương Ta đúng như Ta vốn là vậy.
Để làm được điều đó, con phải biết về Ta như Ta vốn là, không phải như những gì con đã tưởng tượng về Ta.
Đó là lý do tại sao bước đầu tiên để có tình bạn với Thượng Đế là biết về Thượng Đế, bước thứ hai là tin tưởng Thượng Đế mà con đã biết, và bước thứ ba là yêu thương Thượng Đế mà con đã biết và tin cậy. Con làm điều đó bằng cách đối xử với Thượng Đế như một người mà con biết và tin tưởng.
Con có thể yêu Thượng Đế vô điều kiện không? Đó là câu hỏi lớn. Toàn bộ thời gian này, có thể con đã tưởng rằng câu hỏi là, Thượng Đế có thể yêu con vô điều kiện không, nhưng câu hỏi lớn là, Con có thể yêu Thượng Đế vô điều kiện không. Bởi vì con chỉ có thể nhận được tình yêu thương của Ta theo cái cách mà con trao đi tình yêu thương của con cho Ta mà thôi.
Ôi, trời ơi, đó là một câu nói vĩ đại. Con sẽ yêu cầu Ngài lặp lại điều đó một lần nữa. Con không thể để điều đó cứ trôi qua như vậy được.
Con chỉ có thể nhận được tình yêu thương của Thượng Đế theo cách mà con trao yêu thương của mình cho Thượng Đế mà thôi.
Con cho rằng điều này cũng đúng với các mối quan hệ của con người.
Tất nhiên. Con chỉ có thể đón nhận tình yêu của người khác theo cách mà con dành cho họ tình yêu của mình. Họ có thể yêu con theo cách của họ chừng nào họ còn muốn. Con chỉ có thể nhận nó theo cách của con.
Con không thể trải nghiệm những gì mà con không cho phép người khác trải nghiệm.
Và điều đó đưa chúng ta đến yếu tố cuối cùng trong câu trả lời này:
Sự ghen tuông.
Từ quyết định yêu Thượng Đế một cách đầy ghen tuông của con, con đã tạo ra huyền thoại về một Thượng Đế yêu một cách đầy ghen tuông.
Đợi một chút đã ạ. Ngài đang nói rằng chúng con ghen tuông vì Ngài sao?
Con nghĩ ý tưởng về một Thượng Đế ghen tuông đến từ đâu?
Các con đã cố gắng hết sức có thể để làm tổn thương tình yêu của Ta.
Các con đã cố gắng trở thành người sở hữu duy nhất. Các con đã đặt những tuyên bố của mình lên Ta, và làm như vậy một cách vô cùng tàn nhẫn. Các con đã tuyên bố rằng Ta yêu các con và chỉ duy nhất các con mà thôi. Các con là người được chọn, các con là quốc gia dưới quyền của Thượng Đế, các con là một nhà thờ chân chính duy nhất! Và các con rất ghen tuông về vị trí này mà các con đã ban tặng cho chính mình. Nếu ai đó tuyên bố rằng Thượng Đế yêu thương tất cả mọi người như nhau, chấp nhận mọi tín ngưỡng, chấp nhận mọi quốc gia, các con gọi đó là sự báng bổ. Các con nói rằng việc Thượng Đế yêu theo bất kỳ cách nào khác ngoài cách mà các con bảo rằng đó là cách Thượng Đế yêu, là một sự báng bổ.
George Bernard Shaw nói rằng những sự thật vĩ đại bắt đầu bằng những lời báng bổ.
Ông ấy đã đúng.
Loại tình yêu đầy ghen tuông này không phải là cách Ta yêu, nhưng đây là cách mà con đã nhận biết tình yêu của Ta, bởi vì đây là cách mà con đã yêu Ta.
Đây cũng là cách mà nào giờ các con đã yêu nhau, và nó đang giết chết các con. Ý Ta là theo nghĩa đen đấy. Các con đã được biết đến là sẽ giết nhau, hoặc giết chính mình, vì sự ghen tuông của các con.
Nếu con yêu một người khác, con nói với họ rằng họ phải yêu con, và chỉ con mà thôi. Nếu họ yêu một người khác, con trở nên ghen tuông. Và đây còn không phải là nơi nó bắt đầu và kết thúc đâu.
Vì con không chỉ ghen với người khác, con còn ghen cả với công việc, sở thích, con cái, bất cứ điều gì mà lấy mất đi sự tập trung vào con, từ người thân yêu của con. Một số người trong các còn còn ghen tuông cả với một con chó, hoặc một trò chơi golf.
Ghen tuông có nhiều dạng, nhiều mặt. Không có mặt nào, dạng nào là đẹp đẽ cả.
Con biết. Một lần, trong lúc con đang ghen tuông về một người phụ nữ tên Dawn, mà con yêu sâu sắc, con đã bày tỏ điều đó với cô ấy, và cô ấy nói với con, rất nhẹ nhàng, “Neale, đây không phải là phần hấp dẫn nhiều lắm của anh đâu.”
Con không bao giờ quên điều đó. Nó đã được nói ra một cách đơn thuần, không có cảm xúc gì.
Đó chỉ là vấn đề thực tế mà thôi. Không có tranh luận về những gì con vừa nói, và không dài dòng thảo luận về những gì cô ấy vừa nói. Cô ấy chỉ cần thể hiện suy nghĩ đó ra trong căn phòng. Nó đã tan tành.
Dawn đã tặng con một món quà tuyệt vời.
Vâng, cô ấy đã. Tuy nhiên, sự ghen tuông vẫn là thứ khó vượt qua được đối với con. Ngay khi con nghĩ rằng cuối cùng con đã loại bỏ được nó, thì nó sẽ xuất hiện thêm. Giống như nó đang lẫn trốn, và con thậm chí còn không biết rằng nó ở đó. Trong thực tế, con thề rằng nó không có ở đó. Rồi sau đó, bùm, nó ở đây.
Con nghĩ bây giờ con ít trải nghiệm điều đó hơn, nhưng nếu con nói rằng con không bao giờ cảm thấy gì cả, là con đang nói dối.
Con đang cố gắng điều chỉnh, vậy là đủ. Con đang nhận ra nó như nó là vậy, và điều đó là tốt đấy.
Nhưng làm thế nào để con có thể loại bỏ được nó? Con biết một số người thực sự đã thoát khỏi nó hoàn toàn. Họ làm điều đó bằng cách nào? Con muốn làm điều đó!
Ý con là con ghen tị với những người không có cảm giác ghen tị sao?
Điều đó khá là buồn cười.
Dễ thương. Ngài thật dễ thương, Ngài biết vậy không?
Tất nhiên là Ta biết. Con nghĩ điều gì đã giúp Ta tiếp tục?
Được rồi, vậy câu trả lời là gì ạ?