CHƯƠNG 7
Nhưng phần lớn những người này không thể nghe nổi điều đó. Họ
quá tiêu cực với cảm giác tội lỗi của bản thân — hoặc có lẽ là cay đắng với
những lá bài mà cuộc đời đã chia cho họ. Một số người trong số họ thậm chí còn
sợ rằng họ sẽ làm điều đó một lần nữa. Vì vậy, họ thấy cuộc sống của mình là vô
vọng. Vô nghĩa.
Không có cuộc đời nào là vô nghĩa cả! Và Ta nói với con
rằng không có cuộc đời nào là vô vọng cả.
Sợ hãi và cảm giác tội lỗi là kẻ thù duy nhất của con người.
Ngài đã nói với con điều đó trước đây.
Và ta sẽ nói cho con một lần nữa. Nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi
là kẻ thù duy nhất của con.
Nếu con buông bỏ nỗi sợ hãi, nỗi sợ hãi sẽ buông bỏ con. Nếu con
giải phóng đi cảm giác tội lỗi, cảm giác tội lỗi sẽ giải phóng con.
Làm thế nào chúng con làm được việc đó ạ? Làm thế nào để chúng
con bỏ đi được nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi ạ?
Bằng cách quyết định.
Đó là một quyết định tùy tiện, không căn cứ vào bất kỳ điều
gì cả ngoài sở thích cá nhân. Con chỉ đơn giản là thay đổi suy nghĩ của
con về bản thân mình và cách mà con chọn cảm nhận.
Nó giống như Harry Palmer của con từng nói: Chỉ cần một quyết
định là có thể thay đổi suy nghĩ của một người.
Ngay cả một kẻ giết người cũng có thể thay đổi suy nghĩ của
mình. Ngay cả một kẻ mang tội cưỡng bức cũng có thể tái tạo lại chính mình.
Ngay cả một kẻ bạo hành trẻ em cũng có thể được cứu chuộc lại. Tất cả những gì
cần làm là một quyết định sâu thẳm trong trái tim, tâm hồn và tâm trí: Đây
không phải là Con Người Tôi.
Điều đó phù hợp với bất kỳ ai trong chúng con, bất kể hành vi sai
trái của chúng con, là lớn hay nhỏ sao?
Điều đó phù hợp với bất kỳ ai trong số các con.
Tuy nhiên, làm sao con có thể tha thứ cho bản thân nếu con đã làm
điều không thể tha thứ được?
Không có cái gì gọi là không thể tha thứ được cả. Không có sự
xúc phạm nào quá lớn đến nỗi Ta sẽ từ chối tha thứ cho nó. Ngay cả những tôn
giáo nghiêm khắc nhất của các con cũng dạy về điều đó.
Họ có thể không đồng ý về cách chuộc tội, họ có thể không đồng ý
về con đường, nhưng tất cả đều đồng ý rằng có một cách, có một con đường.
Cách này là gì ạ? Làm thế nào con có thể chuộc tội nếu như
bản thân con coi hành vi phạm tội của mình là không thể tha thứ được?
Cơ hội chuộc tội tự động đến với con ở thời điểm mà con gọi là
cái chết.
Con phải nhận ra rằng “sự chuộc tội” (atonement) chỉ là như thế –
nó là “sự trở thành một” (at-one-ment). Đó là nhận thức rằng con và tất cả
những người khác là Một. Đó là sự hiểu biết rằng con là Một với mọi thứ — kể cả
Ta.
Con sẽ có kinh nghiệm này — con sẽ nhớ điều này — ngay sau khi
chết, sau khi con rời khỏi cơ thể mình
Tất cả các linh hồn đều trải nghiệm sự trở thành Một của họ
theo một cách thú vị nhất. Một lần nữa, họ được phép trải qua mọi khoảnh khắc
trong cuộc sống mà họ vừa hoàn thành — và trải nghiệm điều đó không chỉ từ quan
điểm của họ, mà từ quan điểm của mọi người khác bị ảnh hưởng bởi khoảnh khắc
đó, họ được suy nghĩ lại mọi suy nghĩ, nói lại mọi lời nói, làm lại mọi việc
làm, và để trải nghiệm tác động của nó lên từng người mà nó đã ảnh hưởng,
như thể họ là người kia — mà vốn họ chính là người kia.
Họ được biết rằng họ là ai, theo kinh nghiệm, Vào thời điểm này,
tuyên bố “Tất cả chúng ta đều là Một” sẽ không còn là một khái niệm nữa, nó
sẽ là một trải nghiệm.
Đó có thể là một địa ngục trần gian. Con tưởng Ngài đã nói trong
quyển Đối đối thoại cùng Thượng Đế rằng không có thứ gọi là địa
ngục.
Không có nơi nào là nơi dày vò và đọa đày vĩnh viễn, chẳng hạn
như cái nơi mà con đã tạo ra trong môn thần học của mình. Nhưng tất cả các
con – tất cả các con – sẽ trải nghiệm tác động, kết quả và hậu quả của các
lựa chọn và quyết định của các con. Tuy nhiên, điều này là về sự phát triển,
chứ không phải là về “công lý.” Đó là quá trình tiến hóa, chứ không bao giờ
là “sự trừng phạt” của Thượng Đế cả.
Và trong quá trình “đánh giá lại cuộc đời” của con, như một số
người đã gọi nó, con sẽ không bị đánh giá bởi bất kỳ ai, mà chỉ đơn giản là
được phép trải nghiệm lại những gì mà Toàn thể Con đã trải qua, thay vì phiên
bản bản địa hóa của Con, đang trú ngụ trong cơ thể hiện tại của con đã trải
qua, tại mỗi thời điểm trong đời.
Than ôi. Điều đó vẫn nghe như nó có thể sẽ rất đau đớn
vậy.
Nó không đau đớn. Con sẽ không trải qua nỗi đau, chỉ có sự nhận
thức mà thôi. Con sẽ hòa hợp sâu sắc với, nhận thức sâu sắc về tổng thể của
mọi khoảnh khắc và những gì nó lưu giữ. Tuy nhiên, điều này sẽ không gây đau
đớn, mà đúng hơn, là sự khai sáng.
Không phải “than ôi,” mà là Chính Xác.
Nhưng nếu không có chuyện “than ôi”, thì đâu là “sự đền trả
lại” cho những tổn thương mà chúng con đã tạo ra và những nguy hại mà chúng
con đã gây ra?
Thượng Đế không quan tâm đến việc trả đũa lại con đâu.
Thượng Đế chỉ quan tâm đến việc đưa con tiến về phía trước mà
thôi.
Đây là quá trình tiến hóa mà con đang tham gia vào, chứ không
phải là con đường dẫn đến địa ngục.
Mục tiêu là nhận thức, không phải là quả báo.
Thượng Đế không quan tâm đến việc “trả đũa lại chúng con.”
(getting us back.) Thượng Đế chỉ quan tâm đến việc “giúp chúng ta có
được nó!” (back us getting it)
Có thể nói rằng không tệ. Không tệ một chút nào cả.
Chà, con nghĩ điều quan trọng là chúng ta phải cảm thấy nhẹ lòng
ở đây. Con đã trải qua nhiều năm sa lầy trong cảm giác tội lỗi, và một số người
dường như nghĩ rằng con nên giữ lấy tội lỗi mãi mãi. Nhưng cảm giác tội lỗi
và hối hận không phải là một điều giống nhau. Bởi vì con đã ngừng cảm thấy tội
lỗi về điều gì đó không có nghĩa là con không còn hối tiếc. Sự hối hận có thể
mang lại hiệu quả, trong khi cảm giác tội lỗi chỉ khiến con suy nhược mà thôi.
Ngài nói chính xác rồi. Ngài nói về điều đó thật
hay.
Khi chúng con không còn mặc cảm tội lỗi, như Ngài đã nói, thì
chúng con có thể tiến về phía trước, với cuộc sống của mình. Chúng con có thể
tạo ra thứ gì đó đáng giá từ lỗi lầm.
Rồi chúng con có thể kết bạn lại với chính mình lần nữa — và
rồi chúng con có thể kết bạn với Ngài.
Con có thể, thực sự. Con sẽ làm bạn với Bản thân mình một lần
nữa, con sẽ yêu Bản thân của mình, khi con biết, và cuối cùng cũng thừa nhận
về việc Con Thực Sự Là Ai.
Và khi con biết về Bản thân mình, con sẽ biết về Ta.
Và bước đầu tiên trong việc có được một tình bạn chân
thật, có hiệu quả với Thượng Đế như vậy là đã hoàn thành
rồi.
Vâng.
Con ước gì nó đơn giản như cách mà Ngài khiến nó nghe như
là vậy.
Nó đơn giản mà. Hãy tin tưởng Ta.