Và nó là sự thật. Tất cả những đức tính cao cả nhất của Thượng Đế — tình yêu thương, lòng trắc ẩn, sự quan tâm, sự kiên nhẫn, sự chấp nhận và sự hiểu biết, khả năng sáng tạo và truyền cảm hứng — là tất cả những gì về nhân loại thực sự.
Nhưng nhân loại không phải lúc nào cũng hành động với phẩm chất nhân loại như vậy. Điều gì ngăn cản chúng ta?
Những ảo tưởng mà các con lưu giữ trong tâm trí về Thượng Đế và về Cuộc Sống, cộng với nỗi sợ hãi mà những ảo tưởng đó tạo ra và cấu trúc tinh thần của các con, những thứ mà tạo ra các quy ước xã hội rối loạn chức năng — chẳng hạn như quy ước sử dụng bạo lực để giải quyết các vấn đề của con người và tuyên bố rằng Thượng Đế thực sự ra lệnh, bỏ qua, và tưởng thưởng cho sự giết chóc như vậy.
Mọi hành động và phản ứng của con người đều bắt nguồn từ một trong hai nơi: tình yêu hoặc nỗi sợ hãi. Về mặt cơ bản của nó, không có nơi nào khác mà từ đó sự sống có thể xuất hiện, không có nguồn nào khác mà từ đó suy nghĩ, lời nói và hành động có thể phát sinh. Và trong số hai điều này, nỗi sợ hãi là nhà lãnh đạo nòng cốt, với tư cách là nhà bảo trợ cho hành vi của con người.
Hầu hết các cấu trúc tinh thần và quy ước xã hội của các con đều dựa trên sự sợ hãi. Các con đã đặt chúng vào vị trí để bảo vệ các con khỏi điều gì đó. “Đạo đức” của các con bảo vệ các con khỏi việc làm “sai trái” và bị trừng phạt (bởi Thượng Đế hoặc con người). “Công lý” của các con bảo vệ các con khỏi bị “đối xử bất công”. Ngay cả cấu trúc tinh thần được gọi là “quyền sở hữu” cũng là một sự bảo vệ. Các con tưởng tượng rằng nó bảo vệ các con để thứ gì đó không bị tước đi khỏi các con.
Không có sự bảo vệ nào trong số này có tác dụng về lâu dài, mà việc sống cuộc đời của các con đã được chứng minh được điều đó. Và như vậy một lần nữa trận chiến của các con lại bắt đầu.
Nó không bao giờ dừng lại, phải không?
Nó không dừng lại, và nó sẽ không, cho đến khi các con bỏ đi nỗi sợ hãi của mình và những ảo tưởng tạo ra chúng. Sau đó, các quy ước xã hội của các con — cách các con tương tác với nhau mà điều khiển cuộc sống của các con — sẽ thay đổi, và phản ánh chặt chẽ hơn các Nguyên Tắc Sống Cơ Bản mà giờ đây chúng đang tìm cách thể hiện nhưng vẫn không thành công.
Tại sao chúng con lại không được bảo về những điều này trước đây? Tại sao con phải đợi đến cuộc đối thoại này với Thượng Đế mới được ban cho những sự thật về cuộc sống, mà đang được trình bày rõ ràng ở đây?
Phần lớn, bởi vì một trong những cấu trúc tinh thần khác của con: “Những gì các con không biết sẽ không làm tổn thương các con.”
Những điều đang được nói ở đây là những điều mà các nhà lãnh đạo tôn giáo của các con và các chính trị gia của các con sẽ không nói với các con. Ngay cả khi họ tin vào những điều này, họ cũng sẽ không nói với các con.
Có nhiều hơn một bí ẩn về tôn giáo đã được giấu giếm khỏi người dân, với lý thuyết rằng “nó là quá nhiều đến nỗi họ không thể xử lý được.” Có nhiều hơn một sự thật về xã hội đã không được nói ra, với cùng một lời biện minh.
Thật vậy, việc giấu giếm bí mật với nhau đã trở thành một lối sống của con người.
Ngày nay các con đang sống trong một xã hội bí mật về cơ bản, nơi nhiều điều không được nói ra hơn là được nói ra, nhiều điều được che giấu hơn là được tiết lộ, nhiều điều được che đậy hơn là được khám phá.
Con người đã tạo ra môi trường này một cách khá có chủ đích, họ sợ rằng nếu mọi người đều biết mọi thứ về mọi người thì sẽ không ai có thể trở thành, làm và có được những gì họ muốn.
Ý tưởng của các con là, cách duy nhất để đạt được những gì các con muốn là không nói với bất kỳ ai khác về những gì các con đang theo đuổi, càng không nói về những gì các con đang làm để cố gắng đạt được nó.
Điều kỳ lạ là, các con không thực sự muốn việc không hoàn toàn minh bạch. Các con không thích nó. Nó không làm cho các con cảm thấy tốt. Nhưng các con tin rằng mọi người khác đều đã bật “thiết bị che giấu” của họ lên, và vì vậy các con cũng bật nó lên.
Con chắc chắn hiểu rằng chúng con đã xây dựng một quy ước xã hội được gọi là “bí mật”. Chúng con thậm chí có danh mục cho điều này bây giờ. Chúng con sử dụng các thuật ngữ “lời nói dối xã hội”, “bí mật công nghiệp”, “an ninh chính phủ” và thậm chí là “bí ẩn tôn giáo” để phân loại các cách mà chúng con nói dối nhau, bằng cách lược đi một phần hoặc thông qua sự ủy nhiệm.
Phải, và con người cũng đã tạo ra những quy ước xã hội khác, gây tổn hại không kém. Và cứ tiếp tục như vậy, mỗi cấu trúc tinh thần của các con được xây dựng dựa trên niềm tin sai lầm của các con về Thượng Đế và về Cuộc Sống, mỗi cấu trúc tinh thần được tạo ra từ sự tìm kiếm chân thành cách cải thiện cuộc sống và mang lại một sự thật cao cả hơn cho trải nghiệm của các con, nhưng mỗi cấu trúc tinh thần đều bóp méo sự thật đó, theo những cách mà tạo ra hành vi rối loạn chức năng — và một thế giới vô cùng rối loạn chức năng và nguy hiểm.
Khi con nghe điều này, con bắt đầu nghĩ rằng toàn bộ hệ thống giá trị con người của chúng con mang tính phá hoại hơn là mang tính xây dựng. Đây có phải là những gì ngài định làm trong cuộc đối thoại này, cố gắng khiến chúng con từ bỏ toàn bộ chuỗi giá trị của mình không?
Ta đang cho con thấy rằng con đã đang làm điều đó rồi. Con làm điều đó bất cứ khi nào con muốn, tùy thuộc vào những gì con tìm kiếm và mong muốn trong bất kỳ thời điểm nhất định nào.
Ta gợi ý rằng có thể lý do khiến con thường từ bỏ các giá trị của mình là vì chúng được xây dựng dựa trên những niềm tin sai lầm, và ở đâu đó sâu thẳm bên trong con, con biết điều này. Trong số những niềm tin mà con đã ngầm xác định là nhầm lẫn, chính là quan niệm rằng không bao giờ có bất kỳ giá trị đạo đức thực sự nào thay đổi.
Tôn giáo của các con và truyền thống của các con và nền văn hóa của các con tìm cách nói với các con rằng các giá trị đạo đức không bao giờ thay đổi, nhưng trái tim của các con biết điều này là không đúng.
Với cuộc đối thoại này, ta xác nhận với con những gì các con đã biết. Ta đang khiến con lưu ý rằng, các con biết rằng đạo đức thực sự thay đổi, rằng những ý tưởng có giá trị đạo đức cao ở một thời điểm và địa điểm, có thể không có giá trị cao ở một thời điểm và địa điểm khác, rằng những niềm tin được duy trì trong một thiên niên kỷ không nhất thiết — và trên thực tế, hiếm khi — áp dụng được cho thiên niên kỷ tiếp theo.
Ta mời các con đến đây để áp dụng một chuỗi niềm tin cốt lõi mới, mà từ đó các con có thể tạo ra những giá trị cơ bản mà các con không cần phải bỏ chúng đi nữa. (Chúng có chức năng.) Niềm tin cốt lõi có thể thay đổi khi các điều kiện, nhận thức và trải nghiệm thay đổi. (Chúng có thể thích nghi.) Những niềm tin cốt lõi sẽ luôn phục vụ kế hoạch của con người vì chúng phục vụ kế hoạch của linh hồn. (Chúng là bền vững.)
Hiện tại, những niềm tin là nền tảng cho xã hội của con người là những niềm tin phục vụ cho kế hoạch của cơ thể, và do đó, chúng dẫn các con vào tình trạng rối loạn chức năng nghiêm trọng.
Ý ngài là gì, “kế hoạch của cơ thể” ư?
Kế hoạch của cơ thể chính là để được sinh tồn, được cho ăn, được giữ an toàn và để cảm thấy vui vẻ.
Kế hoạch của linh hồn là khá là khác biệt. Linh hồn biết rằng sinh tồn không phải là một vấn đề, cũng không phải là việc giữ an toàn hoặc cảm thấy vui vẻ. Linh hồn hiểu rằng linh hồn là Bản thân Sự sống, được biểu hiện cục bộ. An toàn và niềm vui là những phẩm chất vốn có của linh hồn. Linh hồn không tìm kiếm những điều này, bởi vì linh hồn chính là những điều này.
Linh hồn của con là sự cá tính hóa của Tinh Thần Linh Thiêng, là Tất Cả Mọi Thứ Đang Tồn Tại. Linh hồn là năng lượng sống mang tầm vũ trụ, tập trung và khu trú, và dao động ở một tần số cụ thể trong một thời gian và không gian cụ thể. Năng lượng rung động theo một cách cụ thể cao như vậy là Dòng chảy Đơn lẻ của Cuộc sống mang tầm Vũ trụ. Con có thể viết tắt điều đó bằng ngôn ngữ của Con là SOUL.
Linh hồn sử dụng phần còn lại của Chính nó — nghĩa là, nó dựa trên Năng lượng của Cuộc sống mang tầm Vũ trụ, mà nó là một phần trong đó — như một trong ba công cụ để tạo ra một trải nghiệm cụ thể.
Năng lượng của Cuộc sống mang tầm Vũ trụ đôi khi được gọi là tinh thần. Các công cụ khác là cơ thể và tâm trí.Linh hồn của con chính là việc con là ai. Cơ thể con và tâm trí con là những gì mà con sử dụng để trải nghiệm việc con là ai, trong Cõi Tương Đối.
Nhà của linh hồn con là trong Cõi Tuyệt Đối, nơi Tinh Thần Linh Thiêng ngự trị. Linh hồn của con hiện đang sống trong Cõi Tương Đối, và đang trên một chuyến hành trình trở về nhà. Khi nó trở về nhà, nó lại một lần nữa sát nhập với Phần Còn Lại của Chính Nó. Đó là, nó tái hợp với Tinh Thần Linh Thiêng, dung hợp với Nó để trở thành Một Tinh Thần một lần nữa.
Trong một số truyền thống huyền bí phương Đông, sự hợp nhất này được gọi là samadhi. Nó có thể đạt được ngay cả khi linh hồn ở trong Cõi Tương Đối, với một cơ thể và một tâm trí, mặc dầu nhìn chung, trải nghiệm này là ngắn ngủi thôi. Linh hồn cũng có thể rời khỏi cơ thể và tâm trí để làm mới mình và nạp lại năng lượng. Điều này được thực hiện trong khoảng thời gian mà các con gọi là ngủ. Cuối cùng, linh hồn có thể dung hợp với Năng Lượng Vũ Trụ của nó, trở thành Một với Tinh Thần Linh Thiêng, trong một thời gian kéo dài, rất dài. Đây là những gì xảy ra vào thời điểm mà các con gọi là cái chết.
Tất nhiên, không có thứ gọi là cái chết. Cái chết chỉ đơn giản là cái tên các con đặt cho trải nghiệm của linh hồn trong việc chuyển đổi năng lượng của cơ thể và tâm trí của các con, khi nó tái hợp với Vạn Vật Trong Vạn Vật.
Điều này, linh hồn làm như một phần của một chu kỳ bất tận. Sau đó, sau khi tái trải nghiệm niềm cực lạc của sự dung hợp với Tinh Thần Linh Thiêng (samadhi) và sự Hiểu Biết tối thượng về việc Là Một, linh hồn tái xuất từ Tất Cả, kiểm soát và điều chỉnh dao động của nó, và chuyển đổi năng lượng của nó tại một điểm khu trú mà các con gọi là Không gian – Thời gian Liên Tục.
Thông qua chu kỳ bất tận này của việc Thần Tính Trải Nghiệm Chính Bản Thân Thần Tính, cuộc hành trình gần đây nhất của linh hồn đã tạo ra Bản Thể mà con gọi là “con”.Nhưng làm ơn, hãy giải thích điều này: Con đã luôn nghe nói rằng linh hồn khao khát được biết mình là Một với Tất cả Vạn Vật Đang Tồn Tại.
Điều đó đúng.
Nhưng nếu đây là điều mà linh hồn khao khát, thì sao, một khi nó cuối cùng cũng được tái hợp với Vạn Vật Trong Vạn Vật — một khi cuối cùng nó cũng đã về nhà với Thượng Đế — thì nó lại không ở lại đó? Tại sao linh hồn tái xuất từ Tất Cả lại trở nên “cá tính hóa” một lần nữa?
Bởi vì Vạn Vật Thiêng Liêng cũng khao khát được trải nghiệm tất cả các khía cạnh cá nhân của Thần Tính của nó. Nó mong muốn được biết bản thân mình một cách toàn diện, theo kinh nghiệm, và để mở rộng và tái tạo lại bản thân nó – để trở thành một phiên bản ngày càng lớn hơn nữa của Chính Nó – và cách nó thực hiện điều này, là đi vào Cõi Tương Đối ở Dạng Thức được Cá Tính Hóa.
Tinh Thần Linh Thiêng xuất hiện từ Tất Cả như những ảnh chiếu cá nhân của Tất Cả, để có được trải nghiệm toàn diện về Tất Cả, thông qua vô số biểu hiện đặc biệt, mà các con gọi đúng là Phép Mầu ngoạn mục của Cuộc Sống.
Nó chính là một phép mầu! Và nó thật ngoạn mục. Nhưng dù nó đẹp đẽ về nhiều, thật nhiều mặt đi nữa, thì sự sống trên hành tinh này vẫn đang bị đe dọa. Chúng con đang phá hủy nó, từng chút một, và chúng con dường như không biết cách nào để ngăn mình lại.
Đó là lý do tại sao ta lại đến với các con ở đây. Ta đang nói với các con cách để ngăn chặn chính mình lại, trong cuộc đối thoại này. Đó là tất cả những gì về những Mặc khải Mới.
Khi các con nghiên cứu những điều mặc khải này, khi các con kết hợp tất cả chúng lại với nhau để tạo thành một nền vũ trụ học mới, sự hiểu biết của các con sẽ tăng lên, nhận thức của các con sẽ mở rộng và các con sẽ tự động ngăn bản thân mình lại.
Và bây giờ, hãy đón nhận điều này,
LỜI MẶC KHẢI MỚI THỨ TÁM:
Con không phải là cơ thể của mình. Con vốn là vô hạn và bất tận.