Tốt lắm. Bởi vì bây giờ Ta sẽ yêu cầu con mở rộng không gian dành cho các Khả năng hơn nữa.
Được ạ.
Ta sẽ yêu cầu con mở lòng với khả năng rằng những hiểu biết mới và những khám phá mới có thể được mang đến và đang được gửi đến, thông qua chính con.
Vâng, con hiểu đó là những gì Ngài đang yêu cầu con. Nhưng con vẫn cảm thấy rất… vị kỷ, quá tự phóng đại về bản thân, và thật là…một cái gánh nặng nề làm sao.
Chuyện này chỉ thật sự nặng gánh như vậy nếu như con nghĩ rằng con là người duy nhất được ban cho những khả năng như vậy.
Một ý tưởng như vậy sẽ yêu cầu con phải nghĩ thế về chính con và thậm chí phải tuyên bố ra con là một người đặc biệt. Một người đặc biệt hơn bất cứ ai khác.
Con là người đặc biệt, nhưng con không đặc biệt hơn bất kỳ ai khác.
Vì vậy, hãy biết rằng con không phải cảm thấy nặng nề, hay bằng cách nào đó khác cảm thấy như thể con hoàn toàn một mình gánh trách nhiệm mang đến cho thế giới Thông Điệp Mới mà nó đang chờ đợi. Vì tất cả mọi người ở khắp mọi nơi đều có khả năng đưa ra thông điệp mới này, chia sẻ sự hiểu biết mới này và tiết lộ sự thật mới này.
Nếu thế thật thì mọi người ở khắp nơi đều có thể tự xưng là Sứ Giả mới của Thượng Đế. Làm thế nào chúng con biết được cái nào là thật? Chúng con sẽ lắng nghe ai đây?
Hãy đừng lắng nghe những kẻ tự nhận mình là đặc biệt hơn người khác.
Nếu một người đàn ông hoặc một phụ nữ nào tìm cách tự đặt mình tách biệt và riêng rẽ với phần còn lại của nhân loại, hoặc tuyên bố là cao cả hơn hoặc tốt hơn hoặc thánh thiện hơn phần còn lại của nhân loại, bằng cách tuyên bố bản thân họ là “hơn” hoặc “vĩ đại hơn” những người khác, hoặc để trở thành Đấng Cứu Thế, hoặc vị cứu tinh, hoặc cha mẹ thực sự duy nhất của nhân loại, hoặc nhà tiên tri chân chính duy nhất, hoặc bất kỳ điều gì cao quý khác, hãy tránh họ ra càng nhanh càng tốt.
Nhưng nếu người đàn ông hay người phụ nữ nào tuyên bố mình là sứ giả của Thượng Đế, vì rằng tất cả các con đều là sứ giả của Thượng Đế, và bảo rằng họ là những Đấng Cứu Thế, vì rằng tất cả các con đều là Đấng Cứu Thế, và rằng họ thánh thiện, vì tất cả các con đều thánh thiện, thì hãy lắng nghe họ cẩn thận, vì họ sẽ không bảo các con theo họ, mà theo vị Thượng Đế, đang sống ở bên trong các con.
Vì chính trong trái tim các con, trong linh hồn các con và nơi sâu thẳm nhất của tâm trí, Thượng Đế cư ngụ ở đó. Thượng Đế ngụ ở đó, nơi mà các con sẽ tìm thấy Ta, và chỉ ở đó Thượng Đế mới có thể được trải nghiệm đầy đủ, và chỉ ở nơi đó năng lượng ấy mới có thể tồn tại với sự thánh thiện và chân thật. Không thông qua bất kì ai khác, nơi khác hay bất kì điều gì khác.
Thượng Đế tính, mà con phải thông qua người nào đó, nơi chốn nào đó hoặc điều gì đó khác thì mới nhận ra được là loại Thượng Đế tính được Phóng Chiếu. Các con có thể nhìn tận mắt những biểu hiện của Thượng Đế thông qua mọi thứ tồn tại chung quanh các con từ thế giới bên ngoài, nhưng trực tiếp kinh nghiệm được Thượng Đế là một chuyện khác.
Đừng bao giờ nhầm lẫn giữa biểu hiện với kinh nghiệm.
Một bông hoa xinh đẹp là một biểu hiện của Thượng Đế, nhưng chỉ khi con thấy nó, cảm nhận nó, ngửi mùi hương và chạm tay được vào bông hoa xinh đẹp, thì khi đó con mới biết, mới trải nghiệm được về Thượng Đế.
Biểu hiện bên ngoài có thể dẫn đến trải nghiệm bên trong, nhưng nó không bao giờ có thể thay thế được trải nghiệm bên trong. Nhưng khi trải nghiệm bên trong tạo ra biểu hiện bên ngoài, vòng tròn khép lại hoàn chỉnh — và đây cũng là mục đích của Sự Sống, chức năng của Thế giới và của cả Vũ trụ.
Ồ, wow, chưa bao giờ có thứ gì được giải thích với con theo một cách đơn giản như vậy trước đây. Ngài có thể nói rõ hơn về điều này một chút cho con được không?
Mục đích của Thế Giới, lý do nó được tạo ra, là để cung cấp một trường bối cảnh để cho con có thể nhận ra Thượng Đế tính của chính mình. Quan sát Biểu Hiện Bên Ngoài của Thượng Đế mà Cuộc Sống phô bày, cung cấp, và tạo ra là một phần của con đường giúp cho con nhận ra.
Nhưng đừng nhầm lẫn giữa hai thứ.
Vì Biểu Hiện của Thượng Đế không phải là cái con Kinh Nghiệm được, mà là Kinh Nghiệm của một điều gì đó hay một người nào đó không phải là con. Và khi con làm cho lấy trải nghiệm của kẻ khác làm của mình, thay vì hướng vào Bên Trong con sẽ hướng ra Bên Ngoài. Càng làm thế, con càng rời xa sức mạnh của Thần tính bên trong con, và tự con đánh mất đi sức mạnh của mình.
Không một hóa thân nào của Thượng Đế hay bất kì một vị tôn sư thực thụ nào sẽ yêu cầu hoặc đòi hỏi con phải làm như thế — thậm chí họ sẽ không cho phép con làm thế theo ý con. Do đó, hãy cẩn thận với những người mà đã chuẩn bị cả địa điểm và cách thức để con bày tỏ lòng tôn kính đối với họ.
À. Thì ra đó là ý nghĩa của câu nói, “Nếu con nhìn thấy Đức Phật đi dạo trên phố, hãy nhanh chân né xa ông ta ra.”
Đúng thế. Nếu mọi thứ đã quá rõ ràng từ cái cách người tađối xử với ông ta – và từ cách ông ta cho phép người khác đối xử với ông ta như thế – rằng ông ta là Đức Phật, vậy thì ông ta không phải là Đức Phật, vì Đức Phật sẽ không bao giờ cho phép người khác nghĩ về ông ta hoặc đối xử với ông ta như thể ông ta đặc biệt hơn họ.
Những người chi phối con ở thế giới bên ngoài ngồi trên những vị trí cao nhất, thế nên con phải tuân theo họ và làm tất cả những gì họ bảo con làm. Nhưng đừng làm những gì họ làm, vì họ không thực hành những gì họ rao giảng.
Họ tạo ra gánh nặng và đặt chúng lên vai mọi người, nhưng bản thân họ không sẵn sàng nhấc một ngón tay để di chuyển chúng.
Và những người tự xưng là thầy giáo dạy luật lệ cao cả nhất của linh đạo, nhưng lại không thực hiện nó, tương tự như vậy, xác định ra họ cũng là chuyện rất dễ dàng. Tất cả những gì họ làm là diễn cho người ta xem: Họ may áo rộng với tua rua trên áo thật dài. Họ thích chỗ ngồi danh dự khi tham gia các bữa tiệc, và những vị trí quan trọng nhất trong giáo đường, nhà thờ và đủ loại nơi chốn tụ họp. Họ thích được chào đón trên thương trường, và họ khuyến khích những người khác gọi họ là Cha, và Cha Mẹ đích thực, gọi họ là Bậc Tôn Sư và Người Giảng Dạy Cao Nhất, và Giáo Sĩ và Nhà Tiên Tri.
Nhưng con sẽ không được gọi là “giáo sĩ”, bởi vì chỉ có một giáo sĩ duy nhất mà thôi, và vị giáo sĩ đó đang ở trong tim con.
Và con sẽ không được gọi là bậc thầy, vì con chỉ có một bậc thầy duy nhất mà thôi, và bậc thầy đó ở trong linh hồn con.
Và đừng gọi bất kỳ ai trên Trái đất là “cha tinh thần” hay “mẹ tinh thần đích thực” của các con, vì các con chỉ có một người Cha Tinh Thần / người Mẹ Tinh Thần mà thôi, là Thượng Đế, là Cội Nguồn của Tất Cả Sáng tạo, và tất cả các con đều là con cái của Thượng Đế Duy Nhất đó, là những người anh chị em của nhau và những đứa con bình đẳng — là Một với Đấng Hằng Có.
Cũng không ai được gọi là người thầy cao cả nhất của các con, vì các con chỉ có một người thầy cao cả nhất, là Thượng Đế bên trong các con— nghĩa là trí tuệ, kiến thức và sự thật về chính các con..
Sẽ có những người khác có thể hướng dẫn các con về cách tìm thấy người thầy cao cả nhất này bên trong con, và người đó có thể được gọi là “một” người thầy, một trong số rất nhiều người sẽ đến với con trong suốt cuộc đời để nhắc con nhớ về Con Thật Sự Là Ai. Ngay cả chính bản thân con, con cũng có thể tự gọi mình là một người thầy, hoặc có thể được nhiều người khác gọi là thầy. Nhưng nếu con chọn phụng sự nhân loại theo cách này thì hãy phụng sự với sự khiêm nhường, vì kẻ được tôn lên thì sẽ khiêm nhường, và ai khiêm nhường sẽ được tôn lên.
Ta nói với con điều này: Hoàn toàn có thể nhận ra ai trong số các con là những kẻ vĩ đại nhất, vì bọn họ đều sẽ là những người đầy tớ.
Ý ngài là, không có cái gọi là vị Thầy cao cả nhất hay Đấng Thiên Liêng mà chúng con nên tỏ lòng tôn kính sao? Ý ngài là Moses và Giê-su và Muhammad không đặc biệt hơn bất kỳ ai khác sao?
Hãy đặt điều đó ngược lại. Những người khác cũng đặc biệt như Moses, Giê-su và Muhammad vậy.
Tuyên bố một điều như thế thì quá là táo bạo. Nói những điều kiểu như thế có thể tạo ra rắc rối. Con có thể bị giết vì đã nói những lời ấy. Có thể bị coi là kẻ phản đạo. Còn có thể bị treo một án tử lên đầu mình đấy.
Phải, con có thể bị như vậy.
Ta không hề có ý làm nhục Muhammad bằng cách tuyên bố như vậy.
Nhưng làm sao lời đó lại có thể được hiểu là làm nhục Muhammad cho được? Những tín đồ của Muhammad đã kêu gọi mọi người nên làm như thế cơ mà.
Gì cơ ạ?
Những tín đồ của Muhammad nói rằng tất cả mọi người nên cố gắng để trở nên đặc biệt như ông ấy. Họ kêu gọi mọi người tham gia cuộc hành trình đó. Đó là những gì được chép trong Kinh Hadith. Thông qua quyển sách, những tín đồ của Muhammad sử dụng cuộc đời của ông như khuôn mẫu của họ.
Mọi người có thể nói rằng họ đang mô phỏng đời họ theo chân Muhammad, nhưng họ không nói rằng họ đã nhân bản cuộc sống của ông ấy. Thật là báng bổ khi nói rằng chúng con thánh thiện như Muhammad. Thật là dị giáo khi cho rằng chúng con cũng đặc biệt như Giê-su. Thật là đỉnh cao của sự kiêu căng tâm linh, khi tưởng tượng rằng chúng con cũng khôn ngoan như Moses vậy.
Có phải vậy không? Giê-su đã không từng nói rằng, “Ta và Cha là một,” và “Những người nghe những lời của Thượng Đế, và làm theo đó, đều là anh chị em của Ta” sao?
Có thể, nhưng đều là anh chị em không có nghĩa là người anh không thể đặc biệt hơn những đứa em.
Hãy thử hỏi một người mẹ xem cô ấy có coi đứa con nào đặc biệt hơn không.
Và Giê-su chẳng phải đã từng nói về những phép lạ ông ta làm ra rằng “Những việc Ta đang làm các người cũng sẽ làm được, và các người sẽ còn làm những việc còn vĩ đại hơn những điều này nữa” đó sao?
Đúng vậy, nhưng ông ấy đã nói như vậy đối với những người tin vào ông ấy. Giê-su nói “Ai tin vào Ta,” sẽ làm được những điều này, và còn vĩ đại hơn thế nữa.
Có nghĩa là, “Nếu các người tin rằng ta là Con của Thượng Đế và có thể làm những điều này, thì các người cũng có thể làm những điều này,” phải không?
Con cho rằng nó có thể được giải thích theo cách đó.
Giê-su đã làm gương. Và Muhammad cũng vậy.
Những bậc thầy luôn nêu gương như vậy, khuyến khích người khác làm theo chỉ dẫn của họ, sống như họ đã sống, hiện hữu như họ đã từng hiện hữu.
Tất cả người Hồi giáo đều tìm cách mô phỏng theo cuộc đời của Muhammad. Tất cả người theo đạo Công giáo đều tìm cách mô phỏng theo cuộc đời của Chúa Giê-su. Tất cả các Phật tử đều tìm cách mô phỏng theo cuộc đời của Siddhartha Gautama.
Con không tin rằng con sẽ làm tốt khi mô phỏng theo cuộc sống của những bậc thầy tâm linh vĩ đại nhất của các con sao?
Vâng, con cho rằng con sẽ làm tốt.
Chà, “mô phỏng” có nghĩa là “phấn đấu để bằng hoặc hơn”.
Giờ thì hãy nhìn vào hai từ cuối cùng trong câu đó đi.
Hãy nhìn vào chúng.
Con có hiệu được hàm ý của chúng không?
Giờ thì nó không phải là trò lừa bịp tàn nhẫn nhất trên đời nếu khi hít một hơi thở vào thì khuyến khích các con hãy làm đi, và lúc thở ra thì lại tuyên bố là chuyện đó là bất khả thi sao?
Con chưa bao giờ nghĩ về điều này theo cách đó.
Chà, hãy nghĩ về nó theo cách đó đi. Vì ta sẽ nói với con điều này:
Một vị thầy chân chính không phải là người có nhiều học trò nhất, mà là người tạo ra nhiều vị thầy nhất.
Một nhà lãnh đạo chân chính không phải là người có nhiều người ủng hộ nhất, mà là người tạo ra nhiều nhà lãnh đạo nhất.
Một vị vua chân chính không phải là người có nhiều thần dân nhất, mà là người dẫn dắt cho nhiều người trở nên quý phái nhất.
Một người thầy giáo chân chính không phải là người có nhiều kiến thức nhất, mà là người khiến cho người khác có nhiều kiến thức nhất.
Và một Thượng Đế chân chính không phải là Đấng có nhiều bề tôi nhất, mà là Đấng phụng sự nhiều nhất, và vì thế khiến cho tất cả những người khác đều trở thành những vị Thượng Đế.
Vì đây vừa là mục tiêu vừa là sự vinh hiển của Thượng Đế: “rằng những người thờ phượng Ngài sẽ không còn nữa, và tất cả sẽ biết rằng Thượng Đế không phải là điều không thể với tới nổi, mà là điều hiển nhiên (Từ Đối Thoại Cùng Thượng Đế 1).”
Ôi, con yêu điều đó! “Thượng Đế không phải là điều không thể với tới nổi, mà là điều hiển nhiên” Đó quả là một tuyên bố phi thường.
Con xem đó là điều phi thường bởi vì con đã được bảo rằng điều ngược lại mới là sự thật. Con đã được bảo rằng con không thể thành Thượng Đế được, và con chắc chắn là không bao giờ được dám tự cho rằng mình đã đạt đạo.
Nhưng chẳng phải những Bậc Thầy mà các con nghe theo đều đã làm chính xác như vậy sao?
Vâng, đúng là họ đã làm thế.
Vậy sao con lại tuyên bố rằng làm như thế là điều báng thánh bổ thần?
Con cũng không biết nữa.
Đây là ví dụ về sự mâu thuẫn trong cách các con hiểu về những gì mà những người mang thông điệp đáng kính của tôn giáo các con đã nói.
Nhưng bây giờ là lúc cho
LỜI MẶC KHẢI THỨ HAI
Mỗi người đều đặc biệt như từng con người đã từng sống, đang sống và sẽ sống mãi về sau. Các con đều là những sứ giả. Mỗi một người trong các con là sứ giả đó. Các con đang mang theo thông điệp tới cho cuộc sống về chính cuộc sống. Hằng ngày. Hằng giờ. Hằng phút giây.
Mọi thứ con nghĩ, nói và làm đều là một thông điệp. Cả cuộc đời của con chính là lời con dạy. Hãy hình dung xem, nếu như mai này những người khác sẽ đi trên con đường mà con đã đi ngày hôm nay, con sẽ vẫn chọn đi trên con đường giống vậy chứ?
Con có thể nghĩ rằng mọi người không trông mong con giúp đỡ, nhưng họ có đấy. Nhiều người hơn là con biết đấy. Trên thực tế, tất cả những người mà con chạm đến cuộc đời của họ, đều được tấm gương con nêu tác động. Con đang trao cho họ dữ liệu về cuộc sống. Con đang cho họ biết cuộc sống là như thế nào, mọi thứ là gì và vận hành ra sao, họ sẽ mô phỏng theo con, họ sẽ bắt chước con, họ sẽ đưa dữ liệu của con vào thế giới của họ và biến nó thành một phần trong đời sống của họ.
Con cái của con sẽ làm điều này. Tất cả những người trẻ tuổi, còn là trẻ em hay không, Gia đình của con sẽ làm điều này. Tất cả mọi người, dù có phải là gia đình con hay không, những người nhìn thấy cách con sống và biết về con và được con ảnh hưởng đều sẽ làm như thế đấy..
Hàng xóm của con sẽ làm điều này. Đất nước của con sẽ làm điều này. Các con chính là đất nước mình. Đất nước được tạo nên từ chính các con. Các con chính là tôn giáo của mình. Tôn giáo của các con được tạo nên từ chính các con.
Mọi thứ đều bắt đầu từ con mà ra. Con chính là quân domino đầu tiên. Tất cả những quân domino còn lại sẽ ngã khi con ngã. Con “tin” vào cái gì họ sẽ tin vào cái đó! Vì vậy nên, đừng tin vào bất kỳ điều gì… mà đúng hơn, hãy bước vào.
Hãy bước vào cùng một nhịp với Siêu Thức của các con, bởi vì Siêu Thức đang bước đi trong Đạo. Hãy bước theo những suy nghĩ vĩ đại nhất của con, bởi vì những suy nghĩ vĩ đại nhất của con sẽ dẫn con đến với Đạo. Hãy bước vào tình yêu, bởi vì tình yêu chính là Đạo đó. Và rồi, hãy nhìn mọi thứ xắp vào đúng vị trí của nó, tất cả đều là nhờ con. Con chính là một sứ giả như vậy đấy. Đây là công việc của Thượng Đế mà chúng ta phải làm, con và ta. Vì vậy hãy tiếp tục nào!
Con chưa bao giờ nghĩ mình là một sứ giả cả.
Con chính là sứ giả. Và đây là điều quan trọng con phải biết. Nếu không, con sẽ mất cả đời để đi tìm Kẻ Mang Thông Điệp, cả nhân loại cũng đã tìm kiếm Người đó trong suốt lịch sử rồi.
Loài người các con thỉnh thoảng lại bố cáo rằng Người đó đã được tìm thấy. Và, sau khi đưa ra thông báo đó, con người lại quyết định rằng từ đó mãi về sau, sẽ chẳng thể còn sứ giả mang thông điệp nào khác nữa. Đây không phải là điều mà ta đã nói với các con. Đây là thứ do các con tự dựng nên, là thứ do các con tự định đoạt.
Thực tế là con biết, tất cả các con đều vốn biết, bằng trực giác, rằng điều gì hiệu quả và không hiệu quả để đưa các con đến nơi mà các con nói rằng các con chọn đi đến, để tạo ra những gì các con lựa chọn sáng tạo ra.
Các con đã nói rằng các con chọn tạo ra là một thế giới hòa bình, hài hòa và hạnh phúc. Bên trong các con có một cái la bàn chỉ các con về hướng đó. Có một thước đo bên trong để các con có thể đo lường mọi lựa chọn, một cán cân bên trong mà các con có thể dùng để cân nhắc mọi quyết định.
Các con có trong mình một Hệ Thống Hướng Dẫn Nội Tại, và các con có thể gọi nó bằng bất cứ tên gọi nào con muốn —linh cảm, trực giác, sự tự tin hay “cảm giác từ tận xương tủy” — nhưng các con không thể phủ nhận rằng nó có ở đó.
Đó là một nhận thức lớn hơn. Đó là một cảm giác chắc chắn. Và các con càng dựa vào nó, con sẽ càng biết rằng các con có thể trông cậy vào nó.