Những ấn tượng đầu tiên của Jane dường như là một vùng đất huyễn tưởng, bởi nó thật điền viên. Cô mô tả một khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp nơi cô nằm trên bãi cỏ trong một đồng cỏ thưởng ngoạn chim bướm, có tiếng nước chảy trong khu rừng gần đó. Thậm chí còn có một tiểu thiên tiên rắc bụi cổ tích vàng xung quanh.
“Cảnh đang thay đổi. Đây rất lạ. Các thứ tiếp tục xuất hiện trong đó không liên quan. Bây giờ tôi thấy một bộ tộc da sẫm màu ở bên phải tôi, họ đang ngồi xổm xuống. Họ đang xem. Có vẻ như họ đang nhìn tôi. Tôi thấy tất cả họ đều nhìn vào nơi tôi đến từ đó, dù tôi không biết đó là gì. Có vẻ như tôi đang quan sát. (Tạm dừng) Rất lạ. Đối với tôi, tôi trông giống như một khối cầu. Đâu đó giữa hồng và đỏ. Không phải màu hồng nóng, có thể giống như màu đỏ tía —— giống như vậy. Điều này rất lạ, tựa như tôi chỉ là một quả cầu trôi nổi ở đó và nhìn vào cảnh này.”
D: Những người này nhìn thấy bạn giống như vậy?
J: Tôi chỉ cảm thấy và nhìn thấy mọi ánh mắt của họ đặt trên tôi. Tôi không biết họ thấy gì. Họ chỉ đang nhìn vào tôi. Bây giờ mọi thứ đang thay đổi quá nhanh. Lúc đầu, tôi cảm thấy tôi đang đi dọc theo một lòng sông khô, và những người ở bên cạnh. Giống như tôi chỉ ở trong khối cầu này, và tôi đang quan sát những gì ở bên ngoài. Chỉ có nó tiếp tục thay đổi. Nó không giữ nguyên quá lâu. Tôi đi qua bộ lạc, và rồi đó là một lòng sông đầy cát khô. Và bây giờ có cây ở hai bên. Với tôi, tôi chỉ đi qua. Thật lạ. Và những cảnh tiếp tục thay đổi nhanh đến mức tôi thậm chí không thể có được một bức tranh về nó. Tôi cảm thấy như tôi đang nhìn ra ngoài và thấy…. Bây giờ tôi thấy những con khỉ ở trên cây. Và tôi ở các tòa nhà nhìn… nó quá nhanh.
Tôi không biết bất cứ gì tôi đang làm, chỉ đi qua và quan sát.
D: Vậy bạn cảm thấy cơ thể của bạn là khối cầu? Hay bạn ở trong một quả cầu?
J: Tôi không cảm thấy cơ thể. Tôi chỉ cảm thấy và trông thấy quả cầu.
D: Và bạn có thể đi bất cứ nơi nào bạn muốn đi.
J: Tôi không chắc đó là nơi tôi muốn đi hay đó là nơi tôi được lên chương trình đi. Nhưng khi bạn hỏi tôi, và tôi nghĩ: được, nếu đó là nơi tôi muốn đi, thì tôi muốn ra đại dương. Và tôi đã ở đó. Vì vậy, có lẽ tôi có thể đi đến nơi tôi muốn. Có vẻ tôi đang lướt đi một chút trên mặt đất và di chuyển qua tất cả những cảnh khác nhau này. Bây giờ tôi không cảm thấy mình được lên chương trình. Tôi nghĩ có một số chương trình, và một số kiểm soát, không phải là một người nào hay ai khác.
D: Hãy xem làm quả cầu này, bạn đã đến từ đâu. Nếu bạn được lên chương trình, hãy xem ai đã lên chương trình cho bạn. Và chúng ta có thể làm điều này rất dễ dàng bằng cách đi ngược lại. Làm quả cầu này, bạn đến từ đâu? Bạn bắt đầu từ đâu trên hành trình quan sát này?
J: Tôi cảm thấy như mình đang bị hút ngược lại, di chuyển về phía sau rất nhanh. Tôi thấy một số hành tinh ở đằng xa. Tôi chỉ di chuyển về phía sau. (Tạm dừng) Tôi đang thấy một số loại máy móc. Chúng có màu xám bạc với chất liệu kiểu như kính râm màu tối trong chúng. Và tôi đang di chuyển ngược qua chúng. Chúng ở bên cạnh tôi và tôi đang di chuyển về phía sau.
D: Máy móc này ở đâu?
J: Trên bầu trời. Đó là ánh sáng, và bây giờ tôi đang đi qua bóng tối. Tôi cảm thấy như tôi đã trở lại một ngôi sao. Như thể tôi đập vào bề mặt và sáp nhập. Tôi đang nhìn thấy những ngôi sao xung quanh, có vẻ như tôi đã đi thẳng vào một trong số chúng.
D: Nhưng máy móc ở ngoài không gian?
J: Có một số, và tất cả đều giống nhau. Chúng đang lướt qua hai bên tôi khi tôi lùi lại. Tôi di chuyển qua chúng. Chúng tôi không đi cùng nhau, nhưng tôi đã đi ngang qua chúng.
D: Sau đó, bạn đã đi đến ngôi sao này và sáp nhập vào nó?
J: Vâng, giống như một giọt nước rớt vào ao, nước chỉ bắn lên và hòa nhập cho đến khi cả mặt nước đều bình lặng.
D: Cảm giác như thế nào?
J: Cảm thấy thực sự tốt. Nó làm tôi buồn. Cảm giác rất tuyệt.
D: Bạn cảm giác rằng bạn đang ở một mình, hay có những người khác ở với bạn?
J: Đó đều là một, tất cả đều ở đó. Tôi là một phần của Toàn Thể. Chúng tôi đều giống nhau, và tất cả chúng tôi đều ở đó. Nó chỉ là một hình thể. Nó bạc, gần giống như một quả cầu thủy ngân khi tất cả đều trở lại với nhau. Tất cả đều mềm và bạc. Đó không phải nơi tôi đã được hình thành —— cách tôi được tạo ra, nhưng rất thoải mái và quen thuộc. Chỉ cảm thấy đúng. Nó làm cho trái tim tôi cảm thấy rộn ràng. Tôi vừa sáp nhập với nó, cảm thấy tốt.
D: Đó là điều quan trọng, miễn là cảm thấy thoải mái. Bây giờ chúng ta hãy tiến đến khi bạn rời khỏi nó và bắt đầu cuộc hành trình. Có ai bảo bạn làm điều này không?
J: Không phải ai đó đã nói với tôi. Không ai nói cho ai biết phải làm gì. Chỉ là tất cả chúng ta đều biết. Tất cả các phần của chúng ta sống ở đó, chúng ta chỉ biết chúng ta phải làm gì. Và chúng ta chỉ làm điều đó.
D: Vậy không ai bảo bạn làm điều đó. Bạn chỉ biết bạn phải làm điều đó.
J: Vâng. Nó không phải là một câu hỏi. Nó không phải là một cuộc thảo luận. Nó chỉ là khi chúng ta biết đã đúng thời điểm, và chúng ta đi.
D: Bạn phải làm gì?
J: Tôi đang quan sát. Khi tiến về phía trước, tôi đã lấy lại hình dạng của mình từ Toàn Thể. Cảm thấy như tôi đã bắn ra từ Toàn Thể, và bay rất nhanh trở lại con đường mà tôi vừa mới đến.
D: Bạn đã lấy hình thể gì khi tách ra?
J: Đó là một quả cầu bạc. Đó là một vòng tròn xuất phát từ Toàn Thể, nhưng sau đó Toàn Thể hợp nhất tất cả lại với nhau cho đến khi nó mịn trở lại. Và sau đó cùng một thứ khi tôi trở lại.
D: Vậy tất cả các bạn cảm thấy đây là những gì bạn phải làm, rời và đi một mình?
J: Vâng, đó là điều chúng tôi làm. Chúng tôi làm hành trình, chúng tôi quan sát, chúng tôi trở lại. Cảm thấy như khi tôi trở lại với Toàn Thể, thông tin chỉ được hấp thụ.
D: Bạn có biết chuyện gì xảy ra với thông tin sau đó không?
J: Chúng tôi đang quan sát và chủ yếu là tôi nhận Trái Đất. Nhưng có những hành tinh khác cũng đang được quan sát, chúng tôi đang theo dõi và trợ giúp họ.
Dường như linh hồn hay tinh thần đang làm công việc của họ dưới hình thể này như một người quan sát. Họ thu thập thông tin rồi chuyển về. Họ dường như cũng giúp đỡ bằng nhiều cách khác nhau trong hình thể tinh thần của họ, mặc dù sẽ có những hạn chế rõ ràng, nhưng ở đâu đó dọc theo, nó đã được quyết định rằng họ có thể có ảnh hưởng nhiều hơn nếu họ sống trong một cơ thể vật lý và tiếp xúc trực tiếp với con người. Cách nào là tốt hoặc hiệu quả hơn thì vẫn là một vấn đề tranh cãi. Đây cũng giải thích về số lượng ngày càng gia tăng những người lần đầu tiên ở đây trên Trái Đất mà tôi tìm thấy. Đây là lý do Trái Đất rất hỗn loạn và xa lạ với họ. Có lẽ người ta nghĩ sẽ có hiệu quả hơn nếu họ tươi mới và không bị vướng bận bởi tiền kiếp và nghiệp. Họ cũng sẽ không sụp đổ do việc sống giữa những tiêu cực của Trái Đất qua nhiều kiếp sống. Do đó, một lời giải thích cho nhiều tinh thần tươi mới đến vào lúc này.
D: Sau đó khi lấy về và hấp thụ, Toàn Thể làm gì với thông tin?
J: Tôi nhận được sự hiểu biết rằng chúng tôi xem và giúp những nơi mình có thể. Nó theo dõi, quan sát, nhìn thấy những gì đang xảy ra, mang về thông tin về những gì đang xảy ra. Chỉ cần đi du hành xung quanh và phát ra một năng lượng để tận lực giúp bây giờ. Có một số loại năng lượng được phát ra trong quá trình du hành. Tôi thấy nó không chính xác là giống, nhưng tương tự như bụi tiên đang lan rộng. Tôi thấy một loại năng lượng gần như đang được rắc. Có rất nhiều khối cầu làm việc này. Có rất nhiều, nhiều người khác nhau rời khỏi Toàn Thể và tới. Tôi thấy một năng lượng đang được rải lên Trái Đất mà có sẵn để sử dụng, một số được sử dụng, một số thì không. Một số người đang sử dụng năng lượng để giúp đỡ, một số thì không. Một số là đi vào tiêu cực quá sâu, nên không nhận thức được ánh sáng mà họ không biết rằng nó đang ở đó. Nhưng năng lượng đang được rắc lên. Đó là những gì tôi làm.
D: Bạn đã bao giờ muốn tiến vào một cơ thể vật lý chưa?
J: Tôi đã làm điều đó. Khi là người quan sát, chúng tôi chỉ biết công việc của mình là gì. Đó là những gì chúng tôi làm và chúng tôi không thắc mắc về nó. Chúng tôi chỉ biết đó là mục đích của mình, và chúng tôi làm điều đó, sau đó chúng tôi trở lại, và đó là nó.
D: Vậy thỉnh thoảng bạn đi vào cơ thể vật lý?
J: Năng lượng trong khối cầu đã ở trong cơ thể vật lý trước đây. Mặc dù nó không cảm thấy đồng thời. Khi cảm thấy hình dạng của quả cầu, tôi cảm thấy đó là một biểu hiện khác, và một trải nghiệm khác với vật lý. Khi đi du hành theo cách đó, tôi làm công việc của mình và quay trở lại với Toàn Thể. Nhưng một phần năng lượng trong khối cầu ở những thời điểm khác là trong thể vật lý.
D: Chỉ một phần của năng lượng?
J: Vâng, cảm giác như vậy.
D: Đây có phải thứ mà con người gọi là “linh hồn” không? Hay là một tinh thần? Hoặc có sự khác biệt giữa cái đó và khối cầu không?
J: Khối cầu chỉ là một hình thể khác mà linh hồn đã lấy.
D: Vậy nó có thể để lại một phần năng lượng của nó trong cơ thể con người?
J: Vâng. Tôi cảm thấy năng lượng trong khối cầu là một biểu hiện mà bản chất linh hồn có thể mang lấy, và cơ thể con người là một biểu hiện khác.
D: Tại sao nó quyết định tiến vào cơ thể con người? Tại sao nó thôi làm một người quan sát?
J: Chỉ là một biểu hiện khác, trải nghiệm khác, một phần khác của Toàn Thể mà muốn trải nghiệm.
D: Có đúng không khi nói khối cầu (hay linh hồn) tiếp tục sự tồn tại của nó, và chỉ là một mảnh của năng lượng tiến vào cơ thể con người?
J: Có vẻ như đó là một trải nghiệm khác. Rằng nó có một số trải nghiệm làm khối cầu, sau đó năng lượng có thể chọn đi vào cơ thể con người. Có nhiều biểu hiện —— đó không phải là hai biểu hiện duy nhất. Nhưng 100% năng lượng đầy đủ không bao giờ ở trong một biểu hiện, vì vậy nó được phân chia vào trong nhiều thứ, trong nhiều thứ khác nhau —— tôi tiếp tục nhận được từ “biểu hiện, trải nghiệm”. Nó được phân chia vào trong nhiều biểu hiện khác nhau.
D: Lí do nào 100% sẽ không tiến vào một trải nghiệm, một biểu hiện?
J: Tôi hiểu rằng có nhiều hơn một lý do. Một trong đó là, ví dụ, nếu 100% tiến vào cơ thể con người, sẽ là quá nhiều năng lượng để sống trong cơ thể con người. Chỉ một phần trăm của nó đến.
D: Nó quá mạnh?
J: Vâng. Và một lý do khác chỉ là trải nghiệm càng nhiều thứ càng tốt cùng một lúc. Không cần phải là 100% ở bất cứ nơi nào.
D: Để trải nghiệm càng nhiều càng tốt, để lấy về càng nhiều thông tin càng tốt.
J: Trong bất kỳ vai trò nào nó quyết định, bất cứ biểu hiện nào nó quyết định đưa vào các thời điểm. Tôi đang thấy Toàn Thể, Nguồn, và sau đó các tia lửa khác nhau xuất hiện như những linh hồn cá nhân. Rồi sau đó những linh hồn đấy cũng tách ra thành những biểu hiện khác nhau theo những gì được chọn. Và tôi thấy tất cả chúng đến từ Toàn Thể, ánh sáng khổng lồ. Giống như chúng là những đường sáng nhỏ vòng quanh vòng quanh và vòng ra khỏi Toàn Thể. Chúng đang đi vòng vòng và quay trở lại, rồi lại tách ra. Và tất cả đều xảy ra cùng một lúc. Nhưng tất cả chúng đều bắt đầu từ cùng một nơi và tách ra, và trở về. Đó là tất cả.
D: Tôi đang cố hiểu điều này. Khi đang trải nghiệm, bạn là trải nghiệm cả tích cực lẫn tiêu cực phải không? (Vâng) Có lý do nào không?
J: Tôi nhận ra rằng đó chỉ là kiến thức cùng thông tin, và trí tuệ để biết sự khác biệt, bởi vì chúng ta tách khỏi Ánh Sáng, từ Tích Cực. Muốn trải nghiệm thứ gì đó khác biệt, và bây giờ chúng ta có. Và bây giờ tất cả chúng ta đều cố gắng quay lại với Toàn Thể và Ánh Sáng. Để tạo lại một vòng tròn đầy đủ.
D: Điều gì xảy ra khi bạn thực hiện một vòng tròn đầy đủ và cuối cùng trở về?
J: Sau đó, chúng ta nhảy ra một lần nữa.
D: Bạn muốn bắt đầu lại toàn bộ?
J: Trong bất cứ cách nào chúng ta chọn. Nó không phải lúc nào cũng giống nhau. Và tôi vẫn chỉ là thấy mọi thứ. Nó giống như những tia sáng nhỏ đi ra và tạo thành một vòng tròn tựa như đang đi vòng quanh một quả địa cầu, không có gì ở trung tâm mà tôi đang thấy. Nhưng nó tạo nên hình dạng quả địa cầu và tất cả chúng đều tách riêng ra rồi đi theo mọi hướng khác nhau quanh đi quanh lại, sau đó trở lại một lần nữa. Nhưng tôi không thấy kết thúc khi mọi dòng chảy sự sống, mọi biểu hiện đều trở lại vào trong Toàn Thể. Tôi vẫn chỉ nhìn thấy vòng tròn, vòng tròn, vòng tròn. Tôi không thấy điều gì xảy ra nếu và khi mọi tia lửa cá nhân quyết định ở lại nhà.
D: Vâng, sẽ thế nào nếu họ đột nhiên nói, “Tôi không muốn đi ra ngoài nữa”?
J: Có đủ mong muốn đi ra ngoài mà giữ cho chu kỳ tiếp diễn. Tôi không thấy chỗ họ đều quay lại đây và không rời đi thêm nữa. Tôi không thấy phần đó. Tôi chỉ thấy vòng tròn với tất cả ánh sáng này vòng quanh và vòng quanh. Và trở lại thông qua Nguồn, sau đó tách ra một lần nữa.
Không phải đều cùng là những người đó, không phải đều cùng một lúc, và không phải ngay lập tức, nhưng nó là một vòng tròn. Cuối cùng, mỗi tia lửa lại rời đi một lần nữa tiến vào bất kỳ biểu hiện nào nó chọn, hoặc những biểu hiện. Có thể có nhiều hơn một sự lựa chọn trong khoảng thời gian đó.
D: Bạn cảm thấy thế nào về điều đó? Đây có phải chuyện bạn thích làm không?
J: Nó gần như cảm thấy buồn cười. Có vẻ như chúng ta cứ đi vòng quanh và vòng quanh, nhưng đó không sao cả. Và khi chúng ta quay lại Nguồn, chúng ta muốn đi hoặc chúng ta đi một lần nữa. Nhưng không phải lúc nào cũng là nhân loại, nên không phải lúc nào chúng ta cũng có trải nghiệm làm nhân loại. Có những biểu hiện khác, vì vậy nó không phải lúc nào cũng cảm thấy giống nhau. Nhưng nó gần như làm tôi cười vì chúng ta cứ tiếp tục đi và đi.
D: Những biểu hiện khác không phải nhân loại sẽ là gì?
J: Tôi đang nhìn thấy sự sống trên các hành tinh khác, những chiều kích khác, và các kỳ nghỉ ngơi. Những lựa chọn khác nhau.
D: Chỉ học, quan sát, là chủ yếu?
J: Đôi khi chỉ để thư giãn. Đôi khi chỉ để có một thời gian để được hợp nhập hơn, yên tĩnh hơn. Đó là một biểu hiện khác trong vật lý. Nó cảm thấy rất tích cực, và rất nhiều sự lựa chọn khác nhau. Nhưng có những nơi khác để đi mà thanh bình hơn, và thư giãn hơn. Và chúng ta chọn đến đó chỉ để có trải nghiệm.
D: Ngay cả khi bạn cảm thấy mệt mỏi sau một thời gian làm cùng một thứ lặp đi lặp lại? (Vâng) Những nơi như chỗ bạn vừa đến nghỉ ngơi là gì?
J: Tôi thấy một cái bây giờ chỉ là màu xanh lam, và nó cảm thấy yên bình và an tĩnh. Còn cảm thấy chậm rãi. Hình ảnh tôi muốn giải thích giống như trôi nổi trong nước mà không phải làm gì cả, gần giống như đang ở trong bụng mẹ. Nổi và chỉ cảm thấy an bình.
D: Có ai bảo bạn hãy đi ra ngoài một lần nữa không?
J: Tôi không nhận được về bất kỳ ai đang nói cho tôi biết phải làm gì. Tôi không thấy bất kỳ sự khác biệt nào về thẩm quyền hay bất cứ thứ gì như vậy. Nó chỉ cảm thấy như một nơi để thư giãn. Và khi thời điểm đến, bạn biết điều đó và bạn chuyển sang bước tiếp theo.
D: Trong lúc đó, bạn đang tích luỹ thông tin từ nhiều kiếp, nhiều trải nghiệm, nhiều biểu hiện?
J: Và chỉ thư giãn, đặc biệt là từ thế giới vật lý 3D. Nó quá cuồng loạn về mặt thể chất, tâm lý, tình cảm. Đó là một chuyến đi tàu lượn siêu tốc cực nhanh. Tôi thấy khi chúng ta rời khỏi vật lý, nó giống như các cạnh của trường năng lượng chúng ta bị sờn và không đồng đều. Vì vậy, chúng ta có thể đến nơi tôi đang thấy này để thư giãn và hợp nhập. Nó giống như chúng ta đang kéo năng lượng của mình vào trung tâm một lần nữa.
D: Hồi phục. (Vâng) Cho nên, trải nghiệm vật lý, cuộc sống làm một con người, không phải một công việc dễ dàng.
J: Vâng. Không phải là một công việc dễ dàng, nhưng nó chỉ là một lựa chọn và một biểu hiện. Đó chỉ là một trải nghiệm mà chúng ta đã tự dàn dựng. Và chuyện này sẽ khiến nó dễ dàng hơn nhiều đối với những người tìm ra điều đó.
D: Nhưng bạn biết con người là như thế nào, đưa nó từ bức tranh rộng lớn hơn xuống đến phàm trần. Chúng ta bị cuốn vào cảm xúc, phải không?
J: Vâng.
Sau đó tôi nghĩ đã đến lúc gọi tiềm thức ra để nhận được đáp án cho câu hỏi của Jane. Mặc dù, theo cách trả lời này, tôi có thể đã nói chuyện với phần mà có mọi câu trả lời đó. Nhưng nó bảo tôi có thể gọi vào tiềm thức nếu tôi muốn. “Tại sao bạn lại chọn trải nghiệm này để Jane nhìn thấy hôm nay?”
J: Cô ấy tò mò về việc có những cuộc sống trong các hình thức khác, vì vậy chúng tôi muốn cô ấy thấy điều đó. Và cũng biết rằng mục đích của cô ấy trước đây là giúp đỡ.
D: Bạn đã cố cho cô ấy thấy tất cả bắt đầu như thế nào, cô ấy đến từ đâu?
J: Nó lớn hơn rất nhiều so với nơi cô ấy ở bây giờ, lớn hơn rất nhiều. Đôi khi rất khó khăn vì bị cuốn vào ngày-qua-ngày và mất đi tầm nhìn của bức tranh lớn. Cô ấy bước vào thế giới này và chọn cuộc sống này để có thể trải nghiệm đầy đủ mọi cách khác nhau mà con người có thể cảm nhận được. Và sử dụng điều đó để giúp những người khác —— những người có thể bị lạc mất cùng vật lộn, và cần phải có ai đó để kết nối.
Đau khổ của động vật ảnh hưởng sâu sắc đến Jane. Cô muốn có một lời giải thích cho phản ứng của mình về điều đó.
J: Vâng, cô ấy vẫn vật lộn với phản ứng của con người, và đây là một trong những điều khó khăn nhất đối với cô ấy. Cô ấy hiểu được sự lựa chọn của con người, dù bề mặt nó nhìn có vẻ xấu hay tiêu cực thì cũng không quan trọng. Nhưng hiểu biết về động vật —— điều đó khó khăn hơn cho cô ấy. Tuy nhiên, cô ấy nên biết rằng chúng cũng có sự lựa chọn, cũng đã tình nguyện đến, sống và chết. Bất cứ điều gì đã và sẽ xảy ra với chúng, chúng cũng đã đưa ra lựa chọn đó. Chúng không phải là không có sự lựa chọn.
Đây cũng tương tự như Người-Lần-Đầu Nhật Bản (Chương 15), trong đó cô ấy thấy bản thân trôi nổi qua các cảnh khác nhau mà mình đang quan sát.