Chương này sẽ cho thấy rằng những người báo cáo đến Trái Đất lần đầu tiên không chỉ là một hiện tượng của riêng nước Mỹ —— tất nhiên tôi có nhiều khách hàng hơn ở quê nhà, nhưng tôi cũng có phiên khi đến các nước khác. Tôi đang được tiếp xúc với nhiều điều kỳ lạ và khác thường mà hiện đã thuyết phục tôi rằng đang xảy ra trên toàn thế giới.
Người-Lần-Đầu Nhật Bản
Phiên này diễn ra trong tour mới nhất của tôi ở Úc vào năm 2007, khi tôi thuyết giảng và tiến hành các lớp thôi miên của mình. Dù có một lịch trình rất đầy đủ, nhưng tôi vẫn có thời gian để làm việc trong một vài phiên cá nhân.
Jasmin là một thiếu nữ người Nhật, xuất hiện như một cô búp bê Trung Hoa nhỏ bé mỏng manh tinh tế. Nhưng điều này che giấu một nội tâm rất mạnh mẽ và quyết đoán. Tôi đã học được rằng không thể bị lừa bởi những ấn tượng bên ngoài. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy ở New Delhi, Ấn Độ khi tôi phát biểu tại một hội nghị thôi miên quốc tế vào năm 2006. Sau đó tôi gặp lại Jasmin ở Úc, nơi cô đang học đại học. Cô ấy rất thông minh, tuy vẫn đang hoàn thành bằng Thạc sĩ tại Đại học, nhưng cô ấy đã bắt đầu công việc kinh doanh của chính mình. Cô cũng rất tích cực trong nhiều phương thức chữa trị khác nhau, và cô có một sự tò mò tích cực để tìm hiểu thêm. Một lần nữa, tôi đã gặp khó khăn khi chép lại băng bởi khẩu âm.
Khi vào cảnh, cô thấy mình đang ở trong sa mạc, có lạc đà và lều. Dù thấy con người, nhưng cô ấy không đi vào bất cứ cơ thể nào trong số họ. Cô ấy nói đó không quan trọng, bởi cô ấy không kết nối với những người này. Cô ấy dường như đang trôi nổi và chỉ nhìn, quan sát. “Tôi cảm thấy tôi có thể đi bất cứ nơi nào tôi muốn đi. Tôi cảm thấy tôi chỉ quan sát những gì đang diễn ra trên khắp hành tinh. Xuất hiện và biến mất. Đi, tạt vào và nhìn ra ngoài, nhìn vào nhiều nơi khác nhau.” Rồi cô thấy cô đã chuyển đổi điểm nhìn của mình và đang nhìn vào sa mạc nước Úc. “Tôi cảm thấy tôi chỉ hưởng thụ bản thân mình.” Rõ ràng tôi đã gặp một tinh thần không ở trong thân thể vật lý. Đây nghe rất giống với trường hợp trong Chương 19, nơi khách hàng thấy mình đang trôi nổi và quan sát mọi thứ, không có mục đích thực sự.
Vì vậy, tôi yêu cầu Jasmin lùi lại để xem cô ấy bắt đầu từ đâu, nơi cô bắt đầu cuộc hành trình này. Cô thấy mình nổi trong không gian, đang quan sát. Đó đẹp, với những ngôi sao sáng loáng và mặt trăng ở đằng xa.
D: Bạn có ở một mình không?
J: Có, nhưng tôi được kết nối với mọi thứ.
D: Đó cảm thấy như thế nào?
J: Ủng hộ. Yêu thương. An toàn. Bảo vệ.
D: Bạn nói bạn cảm thấy như bạn là tất cả mọi thứ. Bạn có thể thấy nó như thế nào không?
J: Có một mạng lưới mà tôi nối vào, được kết nối với mọi thứ. Giống như một mạng nhện, nhưng nó chỉ là một mạng lưới năng lượng được kết nối với mọi thứ.
D: Nhưng bạn cũng vẫn là một cá nhân, phải không?
J: Vâng. Khi tập trung vào một thứ cụ thể, tôi có thể là một cá nhân. Nó phụ thuộc vào vị trí tập trung của bạn. Tôi chỉ có cảm giác rằng tôi kết nối với Vạn Hữu, mọi thứ.
D: Và cảm giác đó tốt? (Vâng) Vậy tại sao bạn lại quyết định tự đi ra làm người quan sát?
J: Là một người quan sát cũng giúp tôi cho phép sự cá nhân. Trở thành một phần thay vì toàn bộ. Tôi cảm thấy cả hai đều quan trọng.
D: Có vẻ bạn đã tách biệt khi bạn đang lơ lửng xung quanh và nhìn vào mọi thứ trên hành tinh.
J: Vẫn còn trên cái mạng đó, cái mà tôi đã kết nối, do đó tôi vẫn kết nối với mọi thứ. Giống như… nếu bạn nhìn vào nước, nó được kết nối với mọi thứ. Tất cả các phân tử và mọi thứ đều được kết nối, nhưng nó phụ thuộc vào vị trí của bạn. Bạn có thể là một phân tử cụ thể, nhưng đồng thời bạn có thể cảm nhận mọi thứ, toàn thể một thứ. Đó chỉ là vấn đề chỗ mà tôi thực sự chú ý đến. Theo cách đó, tôi có thể nói tôi là một phân tử, hoặc đồng thời tôi có thể là cả đại dương. Nó là cùng một thứ.
D: Vậy bạn chỉ quyết định đi, khám phá, và quan sát? Không có lý do gì?
J: Tôi nghĩ tôi là một người lữ hành, một nhà thám hiểm. Tôi muốn biết nó như thế nào trong chiều kích này.
D: Chiều kích này có khác với những chiều kích khác không?
J: Vâng. Tôi cảm thấy nơi tôi xuất xứ trông sáng hơn. Chỉ là ánh sáng thuần khiết và nhanh hơn. Xuống đây có vẻ hơi dính và chậm hơn. Nó chỉ là một mạng lưới khác, nhưng nó được kết nối giống nhau.
D: Nó vẫn nối với nhau theo cùng một cách.
J: Vâng, đúng vậy.
D: Nhưng bạn có thể tách biệt và tập trung sự chú ý của bạn ở một nơi khác?
J: Vâng. Cũng giống như một phần nông của đại dương. Đó là nông cạn, và bạn thực sự có thể thấy chỉ là lớp mỏng. Và đi xuống thì cảm thấy giống như một lớp dày của sự vật. Nó sâu hơn và dày hơn.
D: Bạn có lý do gì để quyết định đi, quan sát và khám phá?
J: Tôi không biết. Chỉ để chơi.
Sau đó tôi đưa cô trở lại cảnh nơi cô không còn ở trong không gian nữa, mà đang quan sát mọi thứ trên Trái Đất.
D: Bạn nghĩ gì về Trái Đất, và những thứ bạn đang thấy?
J: Nó bị ô nhiễm. Trái Đất đẹp và đáng yêu, nhưng nó bị hư hại. Con người làm bẩn nó. Nước và sa mạc, hóa chất và mọi thứ. Tôi có thể thấy toàn cảnh. Tôi cảm thấy Mẹ Trái Đất như tình yêu vô điều kiện. Nó chỉ ở đó, nhưng đồng thời cũng có những người sống bất công. Tôi cảm thấy buồn, nhưng tôi cảm thấy họ phải nâng cao nhận thức của mình. Họ phải chú ý đến những gì họ đang làm đối với ngôi nhà của họ. Tôi muốn nói rằng họ không biết họ đang làm gì với Trái Đất.
D: Nhưng bạn chỉ quan sát chuyện này?
J: Vâng. Tôi nghĩ tôi muốn trở thành một phần của nó. Nếu tôi tình nguyện, tôi cảm thấy tôi có thể.
D: Bạn muốn là một phần của những gì đang xảy ra?
J: Vâng. Tôi cảm thấy như có một sự khẩn cấp, rằng chúng ta phải phân loại nó ra, bởi vì những thứ khác sẽ bị ảnh hưởng. Toàn bộ hệ thống sự sống bị ảnh hưởng bởi hành tinh này, và những gì con người đang làm cho Trái Đất. Bởi vì nếu toàn bộ không khí, trọng lực và các trường năng lượng từ này hỏng, thì các hệ thống khác sẽ bị ảnh hưởng. Ra ngoài không gian. Cả thiên hà này, và toàn bộ những thứ khác —— Họ bảo tôi đi. Tôi thực sự cũng đã lựa chọn.
D: Ai bảo bạn đi?
J: Hội đồng. Họ đã có một cuộc họp. Họ kêu gọi. Tình huống khẩn cấp. Có vẻ như nó đã được phân bổ cho nhiều hành tinh khác nhau. Và họ đặc biệt chọn Trái Đất. Có nhiều hành tinh khác cần sự giúp đỡ, nhưng tôi tình nguyện đến đây. Khi tôi quan sát các hành tinh khác nhau bao gồm cả Trái Đất, thì Trái Đất trông thú vị hơn với cây cối, nước và con người. Nó được bao phủ bởi nhiều thứ khác nhau. Vì vậy, tôi chính là quyết định.
D: Vậy không chỉ Trái Đất, các hành tinh khác cũng có vấn đề?
J: Nhưng tôi nghĩ Trái Đất là cấp bách nhất. Tôi thấy một trường hợp khẩn cấp.
D: Vậy đó là lý do bạn quyết định đến. (Vâng) Bạn sẽ đi như thế nào? Họ nói với bạn làm thế nào bạn làm điều đó?
J: Người hướng dẫn của tôi chỉ ra, đến hòn đảo Nhật Bản này, sau đó cô ấy nói với tôi rằng tôi sẽ sống ở đó. Và người hướng dẫn của tôi thực sự đã đẩy tôi, cô ấy nói năng lượng thay đổi. Và rồi tôi vào trong. Tôi lúc khởi đầu không hiểu cô ấy nói “sống” nghĩa là gì. Nhưng cô ấy nói, “Bạn sẽ biết.” Sau đó tôi chỉ bước vào, rồi tôi được sinh ra trong cơ thể con người. Nó giống như một vụ bắn năng lượng, giống như một chùm năng lượng ánh sáng, rồi họ ném tôi vào chùm ánh sáng năng lượng đó. Và giống như một ngôi sao băng, tôi chỉ bắn vào hòn đảo Nhật Bản, hòn đảo này. Và sau đó tôi được sinh ra.
D: Bạn có lựa chọn cha mẹ mình sẽ là ai không?
J: Tôi cảm thấy họ đã chọn người cha – người luôn quan tâm đến thiên văn học. Ông luôn nhìn vào hình ảnh của các hành tinh, ông làm kính thiên văn và học toán. Vì vậy, họ nói đó là một lựa chọn tốt. Ông ấy có một trái tim tốt.
D: Và họ nghĩ Nhật Bản sẽ là một nơi tốt để bắt đầu, để đến.
J: Vâng, họ đã chọn hòn đảo này cho tôi.
D: Khi bạn tiến vào cơ thể, đó như thế nào?
J: Người mẹ có rất nhiều cảm xúc sợ hãi; cảm giác nặng nề và tiêu cực. Lo lắng. Vì vậy, tôi đã học được rằng họ có cảm xúc. Tôi nghĩ lúc đầu tôi cảm thấy tôi đã bước vào cơ thể. Và rồi nó giống như đang ở trong cơ thể của một người khác, cảm thấy toàn bộ cảm xúc từ bà ấy. Và có lẽ đích đến của tôi là cảm giác cái cách mà nó đang cảm giác khi tôi chọn cơ thể này. Bởi vậy, tôi sẽ bị dội bom bởi xúc cảm, cảm giác và suy nghĩ. Và tất cả những thứ nặng nề.
D: Nó khác với cách của bạn trước đây.
J: Vâng, nó rất khác.
D: Bạn có nghĩ mình sẽ thích ở trong cơ thể này không?
J: Lúc đầu, họ cảnh báo rằng tôi sẽ hỗn loạn. Không biết cái nào là tôi, cái nào là những cảm xúc dội bom từ những người khác. Tôi nghĩ tôi phải khôn ngoan để đối xử phân biệt năng lượng nào là của tôi, và cái nào thì không. Hoặc cái nào là từ những người khác. Bởi vì trong một thân thể, nó được gây ra bởi nhiều xúc cảm, hệ thống niềm tin và suy nghĩ khác nhau. Tất cả các loại.
D: Vì vậy, bạn tiếp nhận những cảm xúc đó. (Vâng) Càng khó tắt chúng hơn.
J: Vâng. Có lẽ đó có nghĩa là tôi không nên tắt chúng, vì tôi phải học và hợp nhập, giống như những người khác.
D: Đây có phải lần đầu tiên bạn làm một nhân loại không?
J: Lần đầu tiên. Họ nói, “Đây là lần đầu tiên của bạn.” Giống như một khởi đầu. Tôi đã đến các dạng sống khác nhau, nhưng không có gì giống như thế này.
D: Họ có cung cấp cho bạn bất kỳ hướng dẫn nào không?
J: Họ đã cho tôi hướng dẫn để chấp nhận cơ thể con người. Tôi chú ý đến thai nhi, đứa bé và cách nó phát triển, cách các cơ quan được tạo ra, cách năng lượng đang lưu chuyển. Cách thứ này phát triển thành nhiều cơ quan khác nhau. Và cách nó lớn lên. Quan sát cách cơ thể này hoạt động. Thật thú vị. Thật khác biệt. Giống như quan sát, như dưới kính hiển vi. Chỉ quan sát toàn bộ hệ thống. Nó khác biệt.
D: Nhưng khi đi vào cơ thể, bạn không nhớ mình đã ở đâu trước đó, phải không?
J: Có lẽ tôi không được phép nhớ nhiều.
D: Có lý do gì không?
J: Bởi tôi phải vờ là một con người. Tôi phải là một nhân loại. Có lẽ tốt hơn là không nên có những ký ức khác.
D: Nó sẽ gây hỗn loạn, phải không?
J: Vâng, đúng vậy. Thật vui khi quan sát nhịp tim của đứa bé này, và cách xương… Tôi thích cách trái tim của nó bơm. Bơm máu. Trông thật thú vị. Bơm, di chuyển.
D: Khi bảo bạn tiến vào, họ có nói cho bạn biết họ muốn bạn làm gì không?
J: Họ bảo tôi căn chỉnh cơ thể con người. Và làm thế nào các thực thể hoặc linh hồn phóng chiếu dòng sự sống của họ vào cơ thể. Và cách thao tác với cơ thể, học về cách toàn bộ hệ thống hoạt động. Như thế sau này tôi có thể mang kiến thức đến một nơi khác, để những người khác cũng có thể học hỏi. Bởi không có gì là giống như thế này. Nó là bất thường, và rất hiếm. Tất nhiên, có những hành tinh như thế này, nhưng đây có vẻ hấp dẫn hơn với tôi.
D: Tại sao nó hiếm?
J: Trái Đất này… cảm thấy như đây đã được tiến hành như một thử nghiệm vì một lý do nào đó. Nhưng nó có nhiều dạng sống khác nhau. Và đó là sự phức tạp của những gì nhân loại đang làm. Và họ có khái niệm riêng của họ về những gì họ gọi là “ngôn ngữ”. Và toàn bộ điều này, nó hoàn toàn khác biệt. Trong khi các hành tinh khác mang tính thần giao cách cảm hơn, thì người ở đây có các thân thể khác nhau và các ngôn ngữ khác nhau.
D: Sẽ dễ dàng hơn khi nó là thần giao cách cảm, phải không? (Vâng) Bạn không phải giao tiếp bằng lời —— Bạn nghĩ gì về phần việc này?
J: Thật thú vị, hấp dẫn. Và tôi đã sẵn sàng để học. Nhưng họ nói với tôi nó sẽ là công việc rất khó khăn, nhưng đó là cái khiến cho nó thú vị hơn. Và có vẻ phức tạp. Vì vậy, khi tôi thay đổi một cái gì đó phức tạp, tôi có thể có thêm kiến thức và kỹ năng, vì vậy tôi có thể mở rộng. Họ muốn tôi chuyển giao kiến thức, nhưng hăng hái hơn, có vẻ như vậy. Truyền năng lượng kiến thức. Tôi nghĩ tôi cần sự giáo dục, để mọi người có thể hiểu tôi tốt hơn. Tôi biết khi tôi đi vào con người, tôi chuyển giao kiến thức. Năng lượng và trí tuệ, để mọi người trở nên biết được các thứ một cách vô thức.
D: Bạn nói, khi bạn đi vào con người. Ý bạn là gì?
J: Tôi chỉ chạm vào mọi người, nói chuyện với mọi người. Chỉ cần ở quanh đó. Bất cứ nơi nào tôi đi, tôi cảm thấy như tôi đang là cái neo của một số năng lượng. Vì vậy, những người khác cũng có thể kết nối lại với năng lượng mà họ sử dụng để kết nối. Vì vậy, khi tôi ở đó, tôi chỉ tự nhiên kích hoạt hoặc neo mọi người, kết nối họ với năng lượng. Vì vậy, bất cứ khi nào tôi đi quanh mọi người, người ta tự nhiên cảm thấy tôi, và họ có thể kết nối lại với năng lượng.
D: Bởi vì họ đã quên kết nối của mình?
J: Vâng, có vẻ như vậy, hoặc họ quyết định ngắt kết nối. Họ đã quên.
Sau đó nó nói với tôi rằng nó biết nó đang nói qua một con người, được gọi là Jasmin. Nó nói rằng khi chữa bệnh cho mọi người, cô ấy đang khai thác năng lượng mà cô ấy đến từ đó. “Cô ấy cảm thấy nó mang lại năng lượng mà phù hợp nhất cho người đó. Một số người cần rung động thấp hơn, vì vậy cô ấy đặt một rung động năng lượng thấp hơn, nhưng họ vẫn được chữa lành.
Và những người dùng hết năng lượng của mình, họ vẫn có thể có được năng lượng thuần khiết và cao hơn. Họ cũng được chữa lành. Vì vậy, cô ấy có thể điều chỉnh năng lượng mà họ lựa chọn một cách tự nhiên. Họ điều chỉnh, hoặc cô ấy điều chỉnh, hoặc năng lượng tự điều chỉnh.”
D: Điều gì xảy ra nếu cô ấy cho họ quá nhiều?
J: Cô ấy không cho quá nhiều, hoặc năng lượng không cho quá nhiều. Hoặc một số người có thể có phản ứng mạnh hoặc phản ứng phụ.
D: Vậy khi cô ấy làm điều này, cô ấy sẽ tự động biết cần bao nhiêu năng lượng để cung cấp cho người đó.
J: Vâng. Giống như điện… trước khi cô ấy chạm vào người khác… giống như một dây dẫn năng lượng. Nó giống như nước. Nếu bạn thực sự có một cái gì đó thay đổi hướng của nước, thông qua liên hợp, kết nối và điều hướng dòng chảy của năng lượng.
D: Cô ấy có ý thức được nguồn năng lượng đến từ đâu không?
J: Cô ấy không cần phải biết, hiểu từng chi tiết đơn lẻ về năng lượng đến từ đâu là vô ích. Bởi vì mọi người đến từ các hành tinh khác nhau, và các chiều kích khác nhau. Và nếu tập trung vào từng chi tiết, tâm trí cô ấy sẽ bị choáng ngợp. Điều cốt yếu là mọi người được chữa lành và tái kết nối. Cô ấy đang làm việc đó để giúp cho mọi người. Nó vượt ra ngoài lời nói.
D: Cô ấy gần gũi với năng lượng này bởi vì cô ấy không trải qua nhiều kiếp sống khác?
J: Vâng, đây là một người lần đầu. Cô ấy đang trải nghiệm cuộc sống đồng thời với những người khác thông qua năng lượng. Cô ấy cũng có những trải nghiệm đồng thời mà những sinh mệnh nhân loại khác đang tiến hành, để cô ấy có thể điều chỉnh tốt hơn.
D: Đó có phải lí do năng lượng cô ấy sử dụng là tinh khiết, bởi vì cô ấy đã không sống trên Trái Đất nhiều lần?
J: Năng lượng của cô ấy vẫn còn rất tinh khiết. Và rất dễ dàng để chúng tôi sử dụng cô ấy, vì chúng tôi có thể mang những chuỗi năng lượng khác cần thiết cho những sinh mệnh nhân loại mà cô ấy gặp gỡ.
D: Bạn biết khi một người có rất nhiều kiếp sống, họ bị sa lầy trong nghiệp quả.
J: Cô ấy không có nghiệp, thật dễ dàng cho cô ấy, bạn biết cô ấy muốn là một với tôi mọi lúc, tôi đã nói chuyện qua cô ấy khi cô ấy nói chuyện với mọi người Vì vậy, cô ấy là công cụ thuần khiết cho chúng tôi. Chúng tôi thường nói qua cô ấy, cô ấy đang làm một công việc tốt, cô ấy cho phép chúng tôi ở bên cô ấy, đó là một điều tốt, vì không nhiều người có thể làm điều này cho lắm. Lúc này cô ấy phải bước một bước nhẹ nhàng, giống như một con người bình thường Những người khác không thể chịu được mọi năng lượng đột ngột đi qua họ. Vì vậy, đôi khi cô ấy phải chậm lại, bởi vì đó là một quá trình tiến hóa. Cô ấy không thể đi và kích hoạt năng lượng, DNA và rung động của mọi người. Vì vậy, chúng tôi đang dạy cô ấy chậm lại, bởi cô ấy muốn tức thì đột ngột cung cấp cho tất cả những người được chữa trị. Nhưng bạn biết đấy, một số người phải xử lý nghiệp lực của họ và những thứ khác. Cô ấy sẽ hiểu những khó khăn, vướng mắc và các vấn đề mà con người khác phải phân loại ra. Chúng tôi biết đôi khi cô ấy cảm thấy thất vọng khi không thể chữa lành người ta ngay lập tức. Nhưng thông thường chúng ta phải mất thời gian, bởi vì đó là một sự lựa chọn cá nhân. Họ có thể muốn giữ mình lại trong bệnh tật, và các thứ trì hoãn khác. Cô ấy phải làm điều này từ từ và làm đến cùng, bởi vì cô ấy cũng cần dạy những người khác cách nhìn vào bên trong cơ thể, và cách chữa trị. Chúng tôi cho cô ấy khả năng làm như vậy, nhưng cô ấy phải chậm lại. Nó không quá nhiều với cô ấy. Tuy nhiên, nó sẽ là quá nhiều đối với người khác. Cô ấy có rất nhiều học sinh, nhưng họ phải dành thời gian để học. Vì vậy cô ấy phải chậm lại. Nếu không, tất cả các học sinh sẽ cảm thấy cô lập và bị bỏ lại một mình, trong khi cô ấy tiến bộ. Cô ấy phải học hỏi từ những khó khăn của người khác, những vấn đề của người khác. Đó là lý do tại sao họ không thể làm điều này. Quá trình từng bước. Vì vậy, cô ấy phải đồng thời là một nhân loại. Cuối cùng cô ấy sẽ ghép tất cả kiến thức của mình lại với nhau, để làm một hội thảo, một khóa học, một chương trình giáo dục. Cô ấy sẽ thực hiện điều đó, như thế những người bình thường —— người lớn, và thậm chí trẻ con, cũng có thể học cách mở rộng ý thức. Ở giai đoạn này, cô ấy trước phải học cách trở thành nhân loại. Trong Trái Đất mới, mọi người sẽ có thể làm những việc này: chữa lành, nhìn vào bên trong cơ thể, giao tiếp bằng thần giao cách cảm, để vật chất hóa các vật thể, có mặt hai nơi cùng lúc.
Kiến thức này là cần thiết, và mọi người sẽ học những điều này. Kiến thức này có thể cho bất kỳ ai truy cập. Những khả năng thức tỉnh. Chúng tôi không thể cung cấp cho bạn thang chia thời gian, nhưng tất cả các bạn cuối cùng có thể làm điều đó.
D: Bạn nói, ở hai nơi cùng lúc?
J: Ở hai nơi cùng lúc có thể là một hiện tượng kỳ lạ đối với bạn, nhưng nó đang xảy ra mọi lúc. Vấn đề là ở chỗ bạn nâng cao hiểu biết của mình. Nó là tự nhiên đối với chúng tôi. Chúng tôi làm cả ngày. Chỉ là tâm trí ý thức của bạn rất hạn chế. Nó sẽ được tiết lộ cho cô ấy, và cũng cho tất cả mọi người, khi thời gian đến.
D: Cô ấy cũng muốn biết về cuộc sống mà không cần ăn.
J: Cô ấy có thể. Bạn không nhất thiết phải ăn. Nó không cần thiết. Nhưng tất cả các bạn cuối cùng sẽ có thể sống mà không ăn, trong Trái Đất mới. Mọi người đang chuyển đổi và thay đổi. Nhiều người chỉ ăn hoa quả và rau.
Vì vậy, tôi đã bất ngờ tìm thấy một người-lần-đầu khác trong một chuyến đi nửa vòng thế giới. Nếu mail của tôi là bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy có những con số chưa được kể ra ở đó —— những người đã tình nguyện hoặc được gửi đến giúp Trái Đất trong thời gian khủng hoảng.
Trên bề mặt, những người này trông giống như bất kỳ người nào khác, và họ hoàn toàn không ý thức về nhiệm vụ quan trọng mình đã được giao.
Người-Lần-Đầu Anh Quốc
Phiên này được thực hiện tại khách sạn của tôi ở London vào năm 2005. Tôi đã tham gia nhiều buổi giảng và hội thảo, cũng chìm ngập trong các yêu cầu cho những phiên cá nhân. Francine đã thuyết phục tôi rằng làm một phiên là rất quan trọng đối với cô ấy, bởi vậy tôi đã cố nhét cô ấy vào lịch làm việc kín mít của mình. Tôi rất vui vì đã làm phiên, bởi phiên này rất có lợi cho cô ấy. Tôi không nghĩ những điều này xảy ra một cách tình cờ. “Họ” luôn chịu trách nhiệm và kết nối tôi với những người tôi nên giúp.
Francine đã rất chán nản từ khi còn nhỏ, hiện đang dùng thuốc chống trầm cảm. Cô ấy nói với tôi rằng mình muốn tự tử. Cô ấy không muốn ở đây nữa, mặc dù có một cuộc sống tốt đẹp (theo tiêu chuẩn của chúng ta). Cô ấy đã kết hôn và có con, người chồng rất hiểu về tình trạng của cô. Nhưng cô ấy là một trong những người cảm thấy họ không thuộc về nơi này mà tôi đang ngày càng gặp nhiều thêm. Họ không thoải mái với sự bạo lực và kinh dị của thế giới chúng ta. Họ muốn về nhà, dù không biết nhà ở đâu. Cô ấy cảm thấy đã đến giới hạn chịu đựng của mình. Cô thật sự muốn giết chết bản thân. Thuốc có thể kéo cô về lại một chút, nhưng nó chỉ là dằn xuống nguyên nhân đích thực. Tôi đã có một ý tưởng về những gì tôi sẽ tìm thấy, vì hiện tôi gặp nhiều linh hồn dịu dàng hơn khi chúng ta đang tiếp cận sự chuyển đổi vào Trái Đất Mới sắp tới. Tôi được cho biết họ là những người tiên phong, những người mở đường đặt nền tảng cho những người khác bước theo. Rất khó cho những người đến trước, vì họ có rất nhiều thứ phải thích ứng. Những người đến sau không gặp nhiều khó khăn như vậy. Tôi đã có một cảm giác rõ ràng rằng Francine sẽ là một trong những tình nguyện viên đến trước để mở đường cho những người khác.
Khi đang ở trong trạng thái thôi miên sâu, thay vì đi đến một tiền kiếp, Francine thấy mình đang ở trong một tình huống rất khó chịu. Cô không thể nhìn thấy bất cứ gì, thông tin đến qua ấn tượng và cảm xúc. “Tôi cảm thấy đột nhiên rất rất nặng, và không có gì ở đó cả. Đó là màu đen. Tôi cảm thấy lo lắng. Có vẻ như tim tôi đập nhanh hơn. Tôi cảm thấy như thể mọi thứ đang chịu áp lực. Tôi cảm thấy cơ thể mình đang bị siết, cảm thấy chặt và siết.”
Tôi đưa ra những gợi ý giảm bớt cảm giác vật lý, như vậy cô ấy sẽ không có cảm giác khó chịu. “Bạn nghĩ cái gì gây ra điều đó?”
F: Tôi không biết. Tôi cảm thấy như thể mình đang được sinh ra, hoặc tôi sắp được sinh ra. Cảm thấy như tôi tuột qua tất cả, một cảm giác bị ép và đè. Trái tim tôi cảm thấy kỳ lạ.
Tôi thấy cô ấy không cần phải tiếp tục cảm thấy không thoải mái. Nếu cô ấy đang trải qua sự chào đời của mình, nó có thể kéo dài một lúc lâu. Vì vậy, tôi chuyển cô ấy tiến tới để xem điều gì đã gây ra cảm giác.
F: Tôi thấy một em bé sơ sinh bị chân của chính nó cản trở và bị đứt gãy ở phía dưới —— Tôi nghĩ tôi là đứa bé.
D: Bạn đang ở đâu khi điều này xảy ra?
F: Tôi nghĩ đó là bệnh viện. Tôi không thấy gì rõ ràng cả.
D: Bây giờ khi ra ngoài có cảm thấy tốt hơn không?
F: Tôi cảm thấy có gì đó không ổn, không cảm thấy tốt hơn. Tôi không cảm thấy siết chặt, nhưng trái tim tôi cảm thấy sai sai.
D: Bạn có cảm giác lạ khi ở trong cơ thể?
F: Vâng, tôi đơn độc và sợ hãi. Tôi cảm thấy nước mắt đang rơi. Đó là một cú sốc. Nó không công bằng theo cách đó. Tôi bối rối. Tôi không thể nhớ tại sao tôi ở đây hoặc những gì đang xảy ra. Tại sao mọi thứ lạnh và khắc nghiệt như vậy? Nhưng tôi không thấy nhiều. Tôi chỉ cảm thấy tất cả những điều này.
D: Bạn nói rằng bạn có cảm giác đơn độc?
F: Vâng, bởi vì nó không phải là cảm giác được ôm ấp hay dung chứa. Tôi cảm thấy như mình đang ở một mình.
D: Mẹ của bạn đâu?
F: Tôi không biết. Bà ấy không ở đây. Tôi muốn được dung chứa. Tôi muốn cảm thấy mình thuộc về ai đó.
D: Trước đó bạn đến từ đâu, bạn có cảm thấy cô đơn không? (Không) Nó như thế nào?
F: Tôi cảm thấy mình không bao giờ cô đơn ở đó. Mọi thứ đều sáng và trắng, như thể tôi là một phần của thứ gì đó thực sự lớn. Tôi biết mình đã kết nối với nó và cảm thấy đó chỉ là tình yêu. Và thật đau khổ khi rời xa điều đó.
D: Có người ở đó không?
F: Cảm thấy rằng trong chính nó chỉ là ánh sáng. Nhưng tôi nghĩ bạn có thể tách biệt, theo một cách nào đó. Bạn có thể có thân thể, nhưng nó sẽ được làm bằng ánh sáng. Vâng, tôi có cảm giác rằng có những sinh mệnh ánh sáng khác xung quanh tôi. Và chúng tôi có thể cảm thấy giống như một khối ánh sáng nếu chúng tôi muốn. Và được kết nối với họ mọi lúc, không bao giờ cảm thấy một mình, luôn luôn được thấu hiểu, và chúng tôi luôn làm việc cùng nhau. Tôi không bị hạn chế và mọi thứ nhanh hơn nhiều, nhưng thông thường, và nó là ánh sáng. Thật khó giải thích vì không có gì ngoài ánh sáng này, và thỉnh thoảng cảm giác rằng tôi có thể thấy hình dạng của những sinh mệnh ánh sáng khác. Nhưng đó là nó. Có nghĩa là có một cảm giác yêu thương và cùng nhau ở đó, như thể chúng tôi đều là một phần của cùng một năng lượng. Cảm thấy tất cả ở cùng nhau.
D: Chuyện gì xảy ra mà bạn phải đi vào cơ thể?
F: Tôi cảm thấy đã đến lúc phải đi. Tôi phải dũng cảm, và tôi phải làm điều này, nhưng tôi biết tôi sẽ quên tôi là ai và tôi sẽ đi như thế nào. Điều quan trọng là tôi đã đi. Tôi có cái gì đó để trao cho và mang ánh sáng. Tôi thật may mắn. Tôi sống trong ánh sáng mọi lúc, và tôi sống ở đó trong một thời gian dài. Và giống như nếu ai đó yêu cầu giúp đỡ, bạn sẽ không phớt lờ họ. Và tôi phải đi. Tôi nói tôi sẽ tình nguyện đi. Tôi nói tôi sẽ đi và giúp đỡ.
D: Có ai đó yêu cầu bạn đi? Hay bạn tự quyết định?
F: Tôi nghĩ tôi tình nguyện đi, vì tôi cảm thấy tôi muốn giúp đỡ. Tôi không nghĩ tôi được bảo phải đi. Tôi đã có một sự lựa chọn và tôi muốn đi. Tôi cảm thấy tôi có thể giúp khắc phục vấn đề bằng cách trao cho ánh sáng của tôi, tình yêu của tôi.
D: Bạn có biết nó sẽ như thế nào không?
F: Tôi nghĩ tôi đã được cho biết. Tôi có ấn tượng rằng nó sẽ cảm thấy khó khăn, và tôi cảm thấy như thể tôi được chuẩn bị cho điều đó. Nhưng tôi biết tôi sẽ phải quên một lúc, và tôi sẽ dần dần nhớ ra.
D: Quên mất có phải là một phần khó khăn không?
F: Vâng, vì sau đó bạn cảm thấy cô đơn. Và tôi không biết tôi là ai nữa.
D: Tại sao chuyện quên đi khi tiến vào cơ thể lại là quan trọng?
F: Tôi đã hoàn toàn nhập thể như một nhân loại, và trong một cơ thể, để tôi nghĩ tôi hoàn toàn là con người. Nhớ lại tất cả mọi thứ trong một lần sẽ là quá nhiều cho tâm trí con người của tôi.
D: Bạn đã từng ở trong một cơ thể trước cái này chưa?
F: Tôi nghĩ tôi có. Nhưng tôi không nghĩ rằng mình đã từng ở trên Trái Đất trước đây, bởi vì thật khó tưởng tượng sẽ như thế nào trong một cơ thể đậm đặc như vậy. Tôi quen cảm thấy tự do và nhẹ nhàng, và sau đó thình lình cảm thấy rất nặng nề. Nó rất hỗn loạn và khó khăn. Họ nói sẽ rất khó khăn cho tôi, và tôi nói mình sẵn sàng đi, bởi vì tôi muốn giúp đỡ. Tôi đã sẵn sàng chịu đựng bất kỳ khó khăn nào có thể xảy ra để làm điều đó. Tôi nghĩ có một kế hoạch lớn. Tôi nghĩ mọi người đã được yêu cầu giúp đỡ. Đó là vì có rất nhiều bóng tối ở đây, và nhiều sự đơn độc trong phần này của vũ trụ. Và đây là thời gian để ánh sáng đến. Tôi được hỏi và tôi nói tôi sẽ tình nguyện làm việc này. Tôi không nghĩ mình là một mình. Tôi nghĩ có những người khác từ nơi tôi xuất xứ mà cũng tình nguyện đến.
D: Họ yêu cầu tình nguyện viên như thế nào?
F: Có một hội đồng hay cuộc họp lớn, không chỉ là người của chúng tôi, những ánh sáng, cũng có những người khác. Và trong cuộc họp, kế hoạch lớn này đã được tổ chức, và họ nói họ đang yêu cầu các tình nguyện viên. Rằng chúng tôi không có nghĩa vụ phải đi, điều đó tùy thuộc vào chúng tôi. Nếu chúng tôi cảm thấy đó sẽ là những gì mình có thể làm, thì chúng tôi có thể đi, nhưng có một kế hoạch lớn hơn. Và tôi nhớ rằng trái tim tôi cảm thấy rất lớn, tràn đầy tình yêu. Tôi chỉ cảm thấy, “Vâng, tôi sẽ đi làm điều này. Đây là điều tôi muốn làm.” Tôi cảm thấy nếu tôi đi, tôi có thể giúp kế hoạch cân lại cán cân cân bằng, vì sự tiến hóa của Trái Đất đang bị chậm lại bởi quá nhiều sự mất cân bằng của bóng tối ở đó. Và chỉ bằng cách sống ở đó, tôi sẽ giúp cân bằng ánh sáng để sự tiến hóa có thể tiến triển theo cách chính xác và thích hợp.
D: Họ có cho bạn thấy nó sẽ như thế nào không?
F: Họ tóm tắt cho chúng tôi về chuyện ở trong một cơ thể sẽ như thế nào. Họ nói sẽ rất khó thích ứng, bởi chúng tôi cảm thấy bị hạn chế và giới hạn theo cách mà trước đây mình chưa từng trải qua. Ở đây có tự do hoàn toàn. Không có hạn chế nào cả. Chỉ có tình yêu và không giới hạn. Tôi nói tôi sẵn sàng làm điều đó nếu nó giúp cho kế hoạch.
D: Nhưng trên Trái Đất thì sẽ khác. Sẽ có những hạn chế.
F: Vâng. Thật khó tưởng tượng nó thực sự khó khăn như thế nào. Tôi tin tưởng vào kế hoạch, và tôi tin mình đã có đủ can đảm và tình yêu để làm cho nó hoạt động.
D: Nhưng khi bạn trải qua trải nghiệm chào đời, nó khác, phải không?
F: Vâng, nó khác. Ngay cả trong bụng mẹ tôi, trong tử cung, tôi vẫn cảm thấy bóng tối đang hạn chế, như thể có điều gì đó sai, như thể tôi không nhận được đủ dinh dưỡng. Hay chỉ là sự căng thẳng. Tôi có thể cảm thấy căng thẳng.
D: Nhưng đã quá trễ để quay trở lại.
F: Không, tôi biết đây là một phần của thỏa thuận. Tôi đã tự cam kết vào lúc đó, chính là vậy. Tôi sẽ làm điều đó và tôi không muốn quay trở lại. Họ nói sẽ có sự giúp đỡ. Họ nói tôi sẽ cảm thấy rất mạnh mẽ về một số người, và tôi sẽ nói chuyện với họ, tôi sẽ cảm thấy ít cô đơn hơn. Điều đó sẽ có ích.
D: Dù ngay khi tiến vào cơ thể đó, bạn liền quên đi.
F: Vâng, như thể tất cả những kiến thức không giới hạn đó đều biến mất. Nó chỉ bị vắt vào sự trống không, và tôi cũng phải học cách thở. Và vâng, nó thực sự khó khăn. Tôi không tưởng tượng được nó sẽ vất vả như thế. Tôi không biết nó sẽ đau đến mức này. Tôi không biết nó sẽ bị ngắt kết nối khỏi cảm giác yêu thương thế này. Ngoài ra, sự đau đớn về thể chất. Khi được sinh ra đầu tiên, tôi đã có một nỗi đau trong trái tim mình. Trái tim không hoạt động đúng cách. Có một cái lỗ ở một khoang bên trong tim. Tôi đã không phát triển đúng khi còn đang trong bụng mẹ. Tôi nghĩ chức năng nhau thai đã bị tổn hại, và thiếu dinh dưỡng. Và vùng đó của cơ thể cũng bị tổn thương bởi nó cũng cảm thấy bị cắt đứt khỏi tình yêu. Biểu hiện vật lý của việc bị cắt đứt khỏi tình yêu mà tôi luôn biết.
D: Điều gì đã xảy ra? Bạn có thể sửa chữa trái tim?
F: Vâng. Đó là một phần của kế hoạch. Đó là để giúp mọi người hiểu được sức mạnh của họ và tình yêu đó có thể chữa lành.
D: Bạn có biết là bạn tự mình làm, hay bạn có giúp đỡ?
F: Nó đã được sắp xếp ở tầng thứ cao hơn, điều này sẽ xảy ra, và tất cả chúng tôi đều tham gia vào đó. Tôi đã tham gia vào đó, và tất cả những người đang cầu nguyện cho tôi cũng vậy. Năng lượng của mọi người đến với nhau và sự chữa lành đã diễn ra. Tôi nghĩ nó cũng giúp tái cân bằng những thứ không hoàn chỉnh trong cơ thể tôi.
D: Nếu không, cơ thể sẽ không thể sống được.
F: Nó sẽ cần một hoạt động tối thiểu. Nhưng đó là kế hoạch, để chữa lành.
D: Đi vào bằng cách dạy cho mọi người những bài học ngay cả khi còn là một em bé.
F: Vâng. Đó là một bài học hay. Tôi cảm thấy tình yêu khi tôi được chữa lành. Tôi cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình. Tôi cảm thấy lời cầu nguyện của mọi người và tôi cảm thấy tình yêu đang tràn ngập tôi. Và đó cảm thấy tốt.
D: Vậy bạn không hoàn toàn bị cắt đứt khỏi tình yêu.
F: Cảm giác, nó đã ở đó. Thật là tốt khi tìm thấy tình yêu đó. Có tình yêu ở đây.
D: Nhưng có nhiều bài học được học trên Trái Đất?
F: Vâng. Đó là công việc khó khăn ở đây. Tôi đã học cách trốn khỏi cuộc sống. Khi còn là một đứa trẻ, tôi đã học được cách đóng lại một phần nào đó của bản thân mình để tồn tại. Để bảo vệ bản thân khỏi nỗi đau khi mọi người đáng sợ và ghê tởm, và khi tôi cảm thấy nỗi đau của người khác quá mạnh mẽ. Tôi cảm thấy đó là quá mức chịu đựng, và tôi đã phải đóng phần đó lại một lúc.
D: Bạn không mong muốn những người khác có thể làm điều tàn nhẫn.
F: Không, không. Nó chỉ làm tôi bối rối, tôi không biết tại sao. Khi tôi lớn lên, tôi bắt đầu hiểu rằng mọi người đã là nạn nhân của sự tàn ác đối với bản thân. Điều đó trở thành cay đắng và giận dữ, nó tràn ra và lây sang những người khác xung quanh họ. Và nó lây lan như một căn bệnh sợ hãi, sợ rằng sẽ thành nạn nhân cho sự tức giận của người khác.
D: Tất cả họ đều có bài học riêng. (Vâng) Bạn có gặp những người khác đến từ cùng nơi với bạn không?
F: Vâng. Tôi đã gặp nhiều người, vài người trong số họ đến từ nơi tôi xuất xứ. Một số người thấy nó thực sự khó khăn, và không ứng phó tốt. Tôi đã cố gắng giúp đỡ. Họ có một thời gian khó thích ứng.
D: Đây có phải nguyên nhân gây ra trầm cảm khi bạn còn nhỏ? (Vâng) Nói về điều đó đi! Bạn nói mình đã bị trong nhiều năm?
F: Vâng, tôi đã trầm cảm trong một thời gian dài. Khi còn là một đứa trẻ. Đó là khi tôi bắt đầu đóng lại. Tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Rất khó để hoạt động như một con người. Tôi đã cố gắng để là ánh sáng. Và tôi thấy thật khó để trở thành ánh sáng khi mọi thứ quanh tôi đều quá đau đớn, cảm thấy tất cả những nỗi đau này. Tôi cứ nghĩ về lý do tại sao tôi đến đây, nhưng tôi không thể thấy tôi đã tạo ra sự khác biệt như thế nào. Thật khó để nhìn ra ngoài cuộc đời của tôi, nhìn vào bức tranh lớn của Trái Đất trong kế hoạch. Tôi muốn biết kế hoạch là gì và tại sao tôi không thể nhớ được. Tôi luôn biết một ngày nào đó tôi sẽ nhớ, ngày nào đó tôi sẽ có một số câu trả lời.
Luôn luôn có một cái gì đó nhiều hơn nữa. Tôi cũng cảm thấy tội lỗi, bởi vì tôi cũng đang cố gắng trở thành một sinh mệnh nhân loại. Và nhân loại thì có hiểu biết rất hạn chế về cách thức hoạt động của sự sống, và chúng ta phạm sai lầm. Tôi sẽ cảm thấy rất tệ khi tôi nhận ra mình đã phạm sai lầm khiến người khác đau đớn. Tôi đã không xử lý điều đó tốt lắm. Tôi luôn cảm thấy khó khăn với bản thân mình, nên vậy, bởi tôi đã có công việc này để làm. Tôi đã nghĩ mình có thể làm điều đó, và sau đó tôi nhận ra rằng sẽ không dễ dàng. Cơ thể con người có những hạn chế như vậy, và chiều kích này là chậm chạp. Mọi thứ di chuyển rất chậm. Và tôi phải học cách không mong đợi quá nhiều, và đó là một bài học khốn khó.
D: Bạn không thể tự mình thay đổi tất cả, phải không?
F: Không thể, tôi là một phần của một đội, nhưng tôi cảm thấy cô đơn. Tôi nghĩ tôi phải tự làm tất cả.
D: Ở một tầng thứ khác bạn có nhận ra rằng có một đội không?
F: Dần dần, rất từ tốn. Lúc đầu, tôi nghĩ nhóm của tôi là đạo Cơ đốc. Tôi nghĩ vậy vì họ nói về ánh sáng, và nó thắp sáng thứ gì đó bên trong tôi. Phần tôi đóng lại, tôi cố mở ra. Điều đó thật khó. Dù đã đáp ứng với ánh sáng, trong nhà thờ, nhưng tôi cảm thấy quá tổn thương bởi những người ở đó. Tôi tiếp tục mở rộng trong tình yêu và ánh sáng, và phải ký hợp đồng lại mọi lúc. Tôi cảm thấy tôi đã liên hệ với ánh sáng lần nữa. Có một cái nhìn thoáng qua về nó. Tuy nhiên, nó đã bị nhiễm độc bởi các hạn chế không có cảm giác đúng. Tôi biết có nhiều hơn; tôi biết nó lớn hơn nhiều. Giống như họ thấy Thượng Đế như một mạng lưới cấu trúc, trong khi tôi có thể thấy Thượng Đế không có cấu trúc. Không cần phải có bất kỳ hạn chế nào. Nhưng họ không hiểu điều đó, và họ không thích điều đó về tôi. Sau đó tôi biết đã đến lúc phải tiếp tục. Tôi cảm thấy rất đau đớn bởi những điều họ nói.
D: Bạn có nghĩ họ đều đến từ cùng một nơi với bạn, hoặc bạn có biết không?
F: Tôi nghĩ mọi người, chung quy, đều đến từ cùng một nơi. Khi bạn quay lại đúng, mọi người đến từ cùng một nơi. Nhưng đó là các cấp độ khác nhau của việc quên đi khi bạn đến những nơi như Trái Đất. Một số trong họ đã ở trong cơ thể con người hàng triệu triệu năm, và họ bị tê liệt bởi những hạn chế.
D: Bạn có nghĩ đó là chuyện đã xảy ra, họ sống trong cơ thể quá lâu?
F: Vâng, tôi nghĩ họ đã sống ở đây rất lâu, họ chỉ quên họ là ai. Họ đã quên mất ánh sáng. Có lẽ họ cần một kỳ nghỉ. (Cười) Họ cần phải nhớ lại không giới hạn và mở rộng là như thế nào.
Francine đã quay sang dùng ma túy một thời điểm trong đời như một lối thoát.
D: Bạn có nghĩ các loại thuốc có trợ giúp khi bạn cảm thấy bị mất đi?
F: Tôi nghĩ tôi đã sử dụng chúng vào những thời điểm như một công cụ để truy cập vào các phần trong tâm trí mà tôi cần phải mở. Các phần cho phép tôi nhìn thấy mọi thứ lại một lần nữa. Tôi cảm thấy như thể tôi bị dẫn đến những phần đó trong đầu. Các loại thuốc giúp mở một cánh cửa. Tôi đang tìm cách để cảm nhận được nhất thể lần nữa. Rằng tôi là một phần của ánh sáng và tất cả thông tin vẫn còn đó, chẳng qua khó khăn hơn để có được nó. Nhiều người nghĩ tôi rất kỳ lạ vì tôi luôn thấy điều gì đó sâu sắc hơn. Thật khó để họ hiểu được.
D: Bởi vì họ bị cuốn vào thế giới vật lý.
F: Vâng. Tôi đoán tôi dễ thấy các trò chơi đang diễn ra hơn những người khác. Như thể có một trò chơi của chiến thắng ở tầng thứ vật lý, và có một trò chơi của kết nối với ánh sáng một lần nữa. Nó rất hủy hoại. Và rõ ràng khi phải hoàn toàn làm một nhân loại, tôi luôn luôn phá hoại. Nhưng tôi nghĩ đã đến lúc ngừng công kích bản thân về điều đó.
D: Bạn có nghĩ sẽ dễ dàng hơn nếu bạn từng có những kiếp sống khác trong cơ thể nhân loại không?
F: Vâng, nó có thể trợ giúp có một sự chạy thử, có thể. (Cười)
D: Nhưng đôi lúc bạn vẫn sẽ phải tiến vào cơ thể lần đầu tiên.
F: Vâng, nó sẽ luôn khó khăn, phải không? (Vào thời điểm này tiềm thức đã tiếp nhận đầy đủ.) Điều quan trọng đối với hành trình của Francine như một linh hồn để có trải nghiệm này, bởi vì nó chỉ giúp Một Ánh Sáng biết nhiều hơn. Gia thêm trải nghiệm luôn luôn tốt. Và nó đã giúp một phần cho kế hoạch lớn. Nó không chỉ giúp cô ấy. Cô ấy đang giúp ánh sáng phát triển trong nhận thức nhiều hơn bằng cách làm điều này. Cô ấy biết nó sẽ không dễ dàng. Cô ấy cảm thấy mọi thứ quá mãnh liệt. Cô ấy đi lòng vòng trong đau đớn, và không thể tìm được lối ra. Cách duy nhất cô ấy có thể nhìn thấy chính là chết, bởi cô biết mình sẽ được tự do sau đó. Nhưng cô ấy không thể chết vào thời điểm cô ấy cố gắng. Họ sẽ nói, “Không, chưa đến lúc. Bạn vẫn cần phải ở lại.” Mỗi lần, họ sẽ dừng nó lại, bởi vì họ yêu cô ấy và muốn cô thành công trong kế hoạch. Nếu rời đi, cô ấy sẽ thất vọng. Và cô ấy biết đó là tốt cho cô ấy ở lại.
D: Nó không được phép, vì cô ấy phải hoàn thành những gì đã tình nguyện làm.
F: Vâng, và cô ấy muốn ở lại. Nhưng có một phần thuộc nhân loại buồn, đau đớn, tức giận và muốn rời đi, muốn kết thúc nỗi đau. Nhưng cô ấy có một công việc để làm, và cô ấy sẽ thông suốt. Đó là phần khó nhất.
Tôi biết tôi đã liên hệ được với tiềm thức, vì vậy tôi đến với những câu hỏi của mình.
D: Bạn đã trực tiếp vào vấn đề này với cô ấy. Đó có phải những gì bạn muốn cô ấy biết ngày hôm nay không?
F: Vâng. Đã đến lúc cô ấy biết. Đã đến lúc để hiểu.
D: Suốt đời cô ấy đã gặp khó khăn vì có cảm giác khác biệt. (Vâng) Cô ấy nói cảm thấy như mình không thuộc về nơi đây.
F: Đúng vậy. Đó là lý do.
D: Cô ấy đã từng có kiếp sống nào trong cơ thể vật lý chưa?
F: Từ rất lâu rồi. Cô ấy có nhiều kiếp sống trong cơ thể, nhưng nó ít đậm đặc hơn cơ thể hiện giờ. Họ xây dựng các thành phố, và sống cuộc sống hài hòa.
D: Có những thân thể trên Trái Đất không?
F: Không. Xa lắc.
D: Cô ấy biết về điều này có tốt không, cho sự tò mò của cô ấy?
F: Vâng. Cô ấy đã trải qua một loạt sự tiến hóa, nơi cô ấy trở nên ngày càng sáng hơn, cho đến khi cuối cùng toàn bộ nền văn minh trở thành ánh sáng. Cô ấy ở trong ánh sáng đó trong rất rất nhiều thiên niên kỷ. Họ đã tiến tới ngưỡng mà họ là ý thức đồng nhất. Họ luôn cảm thấy được sự đồng nhất, và không cần phải tạo ra cơ thể vật lý trừ khi họ cảm thấy thích nó. Và sau đó họ sẽ tạo ra những cơ thể ánh sáng. Họ đã vượt qua hầu hết các thách thức xuyên suốt sự tiến hóa của mình, đó là một nơi của niềm vui và tình yêu hòa hợp. Đó là một nơi rất thoải mái, và một cảm giác trọn vẹn nữa. Do đó, rất khó cho cô ấy ở trong một trạng thái không tiến hóa như vậy.
D: Điều gì xảy ra khiến cô ấy đến Trái Đất?
F: Có nhiều vấn đề trong khu vực thiên hà nơi Trái Đất ở. Với bóng tối, nó mất cân bằng. Hội Đồng Lớn tập hợp lại, và đã đến lúc bắt đầu thâm nhập vào hệ thống. Và bằng cách nhập thể trên hành tinh, sinh mệnh ánh sáng có cơ hội để trao ánh sáng của họ cho một hành tinh bị bóng tối tràn ngập. Cô ấy tình nguyện cho công việc, vì biết mình có thể làm điều đó.
D: Nhưng khi bạn xuống đây trong cơ thể, mọi thứ trở nên khác, phải không?
F: Vâng, cô ấy thấy rất khó thích ứng. Thật khó để rời đi đến đâu đó thật yên bình khi tới một hành tinh quá đậm đặc chậm chạp thế này với nhiều nỗi đau như vậy. Những người như cô ấy cảm thấy rất mãnh liệt với điều đó vì cô ấy rất mở.
D: Họ là những người rất hiền lành, và họ đã không có lập trình từ những kiếp sống khác trên Trái Đất để giảm xóc điều đó.
F: Vâng. Họ phải có can đảm lớn để đi. Và chúng tôi rất biết ơn vì họ đến, bởi nó làm cho kế hoạch diễn ra. Và nó đang hoạt động. Kế hoạch đang hoạt động.
D: Có nhiều người khác đã tình nguyện đến?
F: Có rất rất nhiều. Hàng ngàn hàng ngàn và hàng triệu. Và có rất nhiều trẻ em đang được sinh ra bây giờ, xếp hàng chờ đợi, để đến. Đó là lý do tại sao Francine có cặp song sinh, bởi họ muốn đến cùng nhau.
D: Cặp song sinh là tình nguyện viên? (Vâng) Họ đến từ cùng một nơi? (Vâng) Và họ cũng không có những kiếp sống khác?
F: Họ được điều chỉnh thích ứng tốt hơn, họ đang được giúp đỡ. Họ đã giúp đỡ trước khi họ bắt đầu, và họ có sự giúp đỡ của những người mà đã làm rất nhiều nền tảng và lát ra con đường trước họ. Và họ có một người mẹ đã thực hiện rất nhiều điều chỉnh cho bản thân, và biết cách dẫn nhập họ tốt hơn vào cuộc sống trên Trái Đất.
D: Đây là những gì tôi đã nhận thấy trong công việc của mình. Một số người trong thế hệ của Francine, hoặc thậm chí lớn hơn, đã có khó khăn lớn trong việc thích ứng. Nhiều người trong họ muốn tự sát và ra đi.
F: Vâng, đó là một vấn đề.
D: Sau đó, những người bắt đầu đến sau cô ấy dường như sẽ dễ dàng hơn.
F: Vâng, phương thức đang được chuẩn bị cho họ. Đó là một phần của kế hoạch, rằng những người trong độ tuổi của Francine nên đến với can đảm lớn lao để khắc ra một con đường mới. Họ biết điều đó sẽ khó khăn vì họ đã phá vỡ cấu trúc cũ và thiết kế lại những cái mới theo một cách thức siêu phàm trần. Tôi đang có một hình ảnh về hành tinh có một mạng lưới xung quanh nó, và năng lượng của bản thân mà họ mang lại đang giúp chuyển đổi mạng lưới vào một vị trí mới. Nhiều tình yêu hơn đang chảy dễ dàng hơn và bỏ chặn các kênh.
D: Năng lượng của họ đang tạo ra sự khác biệt.
F: Vâng, bây giờ ánh sáng lần đầu tiên lớn hơn bóng tối, và có khả năng là loài người sẽ tiến hóa qua điểm mà nó sẽ tự hủy diệt bản thân. Nó đã đi về hướng đó, và đấy là lý do tại sao họ được yêu cầu đến. Nhưng họ phải quên họ là ai, bởi nhân loại cần phải cảm thấy rằng nó phải tự phát triển bản thân. Cô ấy phải trở thành con người để trở thành một phần của nhân loại, để thay đổi nó từ bên trong. Cô ấy không thể thay đổi nó từ bên ngoài, vì điều đó trái với quy tắc.
D: Quy tắc nào?
F: Chỉ thị tối căn bản của việc không can thiệp.
D: Điều này không được coi là can thiệp?
F: Vâng, đây là một phần của kế hoạch. Đó là một kế hoạch tốt, vì mọi người quên rằng họ là một phần của ánh sáng. Nhưng họ đang bắt đầu nhớ lại, và ánh sáng mà họ mang lại, chỉ bằng việc làm người họ là, thực sự tạo nên sự khác biệt lớn, chỉ bằng cách giữ ánh sáng bên trong họ. Họ là một tia lửa nhỏ kết nối với tất cả các tia lửa nhỏ khác trên toàn cầu và nó trở nên sáng hơn và sáng hơn.
D: Và những đứa trẻ đang đến bây giờ đã có phương thức chuẩn bị cho mình, vì thế sẽ dễ dàng hơn. (Vâng) Nhưng họ vẫn gặp khó khăn, vì một số trong họ đã tiến hóa rất nhiều. Và người lớn không hiểu họ. (Vâng) Nhiều giáo viên hỏi tôi làm thế nào mình có thể giúp đỡ đám trẻ. Bạn có đề nghị nào không?
F: Những hạn chế của hệ thống giáo dục cần được viết lại để sự tự do tinh thần của mỗi đứa trẻ có thể được thể hiện một cách sáng tạo. Cần phải giới thiệu ít cấu trúc hơn cho thời gian biểu, cho phép di chuyển tự do nhiều hơn giữa các môn học, để những đứa trẻ có thể thấy mọi thứ được kết nối với nhau như thế nào. Thật khó để họ ngồi yên học con số và chữ cái, như thế họ không thể nhìn thấy toàn cảnh. Họ cần phải biết làm thế nào những thứ này ăn khớp với nhau.
D: Tôi không tin rằng họ nên dùng những loại thuốc kia.
F: Chúng không hữu ích. Chúng sẽ đóng họ lại. Những đứa trẻ cần thay đổi hệ thống, và người ta đang cố giữ cho đám trẻ bị khuất phục và đàn áp.
D: Cái gọi là “bình thường”.
F: Chuẩn hóa, vâng. Nhưng có quá nhiều đứa trẻ như thế bây giờ. Mọi thứ đang chuyển đổi.
D: Tôi không nghĩ người ta sẽ có thể ngăn chặn tất cả đám trẻ.
F: Không, làn sóng thay đổi đã bắt đầu.
D: Bây giờ chúng ta có thể thấy trầm cảm đã ảnh hưởng đến cơ thể của Francine đến từ đâu. (Vâng) Bạn có nghĩ việc học những điều này sẽ giúp cho cô ấy?
F: Vâng, cô ấy đã bắt đầu một số công việc cơ thể mà đang giúp cân bằng lại những thứ đã mất cân bằng, do ô nhiễm. Môi trường độc hại mà con người sống trong đó đang có ảnh hưởng khủng khiếp, khi cơ thể họ đang thay đổi bây giờ. Các chất gây ô nhiễm đã tích tụ trong cơ thể họ khiến họ cảm thấy khó chịu và các triệu chứng này xảy ra.
D: Francine có một số triệu chứng mà các bác sĩ đã cố gắng chẩn đoán: chóng mặt, mệt mỏi, nhức mỏi và đau cơ bắp, khớp cứng.
F: Vâng, đây là một phần của những điều chỉnh trong cơ thể cô ấy, và nó đang xảy ra khắp nơi. Mọi người cần phải chậm xuống và chăm sóc cơ thể họ bởi sự ô nhiễm. Chúng tôi đang giúp cô ấy, và khi hết trầm cảm, cô ấy sẽ muốn ở đây nhiều hơn, vì cô ấy sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn ở đây. Ô nhiễm trên hành tinh này đã làm cô ấy mất cân bằng. Các hóa chất trong não, và cơ thể mất thăng bằng. Các loại thuốc mà cô ấy đang sử dụng đã giúp cô ấy ổn định điều đó.
D: Sau đó, khi hết trầm cảm sau phiên này, cô ấy hiểu chuyện gì đang diễn ra, các triệu chứng khác sẽ biến mất?
F: Vâng, dần dần khi cô ấy hợp nhập những thứ đã học được, cơ thể sẽ điều chỉnh. Tôi đang nhận được hình ảnh thân thể tinh thần của cô ấy chưa bao giờ hoàn toàn được kết nối hoặc trú trong cơ thể vật lý, vì cô ấy phải đóng một phần của nó lại. Và khi mở nó ra, nó không tái kết nối đúng cách. Thật khó cho cô ấy khi tái kết nối, hệ thống mạch đều sai. Nhưng cô ấy đang tái mắc mạch nó lúc này, điều đó sẽ chữa lành cho cô ấy. Cô sẽ hiểu mục đích của mình lần nữa, và sự trầm cảm sẽ mất đi. Nó cũng dạy cô ấy tiếp tục và tìm hiểu những hạn chế của việc ở trong cơ thể này. Đây là một bài học quan trọng, thông qua căn bệnh này, cô ấy học được cách đạt được sự cân bằng theo cách mà trước đây mình chưa bao giờ biết. Và nó giúp cho cô ấy. Cô ấy kiểm soát toàn bộ tình huống. Cô ấy đã tạo ra tất cả, ngay cả sự khó chịu của các triệu chứng ở đó làm công cụ cho cô ấy. Và cô ấy sẽ không cần nó trong tương lai. Cơ thể đang được tái mắc mạch trong khi cô ấy ngủ.
D: Phần đó của DNA có thay đổi không?
F: Vâng, đó là một phần của tái mắc mạch, DNA thay đổi. Và lý do nó không hài hòa diễn ra với Francine là vì sự tích tụ chất độc và chất ô nhiễm xung quanh và trong cơ thể cô ấy. Việc tái mắc mạch là khó khăn hơn. Giống như một phần thân thể tinh thần của cô ấy rung động cao hơn nhiều so với cơ thể vật lí, và đó không kết nối đúng cách.
D: Điều này có xảy ra với mọi người trên thế giới không?
F: Một số người đang thấy dễ thay đổi biến đổi hơn, khi cấu trúc DNA đang thay đổi. Và những người khác đang thấy khó hơn. Những người sống trong các khu vực bị ô nhiễm nhiều hơn, và những người mà sự nhập thể gặp nhiều khó khăn hơn.
D: Bạn có nghĩ tất cả mọi người đang trải qua một cái gì đó?
F: Nó phụ thuộc vào tầng thứ người ta nhận thức được. Nhưng vâng, có những thay đổi xảy ra trên khắp hành tinh trên diện rộng.
D: Đó là một điều tốt khi chúng ta không nhận thức được chúng ở tầng thứ ý thức. Có lẽ chúng tôi sẽ không thể xử lý nó.
F: Quan trọng là cô ấy phải nhớ mình là một phần của một kế hoạch vĩ đại, và cô ấy là một phần của ánh sáng. Điều quan trọng là cô ấy nhớ phải tiếp tục, và không bỏ cuộc. Bây giờ là lúc cô ấy nhớ lại. Thông tin này được lưu trữ trong tâm trí cô ấy, không thể truy cập vào ở giai đoạn này, nhưng sẽ hữu ích trong tương lai. Cô ấy sẽ quen thuộc một khuôn mẫu mới vào lúc đó. Cơ thể cô ấy sẽ được tái mắc mạch, cô ấy sẽ nhớ lại những thứ cần biết dễ dàng hơn. Thông tin thường được cấy ghép trong những giấc mơ, đặc biệt là những giấc mơ của nhiều biểu tượng khác nhau. Những biểu tượng này chứa cả khối thông tin, và điều này đang được đưa vào tâm trí. Ngay sau năm 2012, các thân thể sẽ được tái mắc mạch và những ký ức sẽ xuất hiện. Thông tin sẽ đến sau đó. Nó đã được mắc nối vào bộ nhớ, và sẽ đến khi nó sẵn sàng.
Thông tin tương tự đã được trao khi tôi hoạt động trong các cuộc điều tra UFO hai mươi năm qua. Điều này đã được báo cáo trong cuốn The Custodians. Tôi được cho biết đây là cách người ngoài hành tinh giao tiếp —— không phải bằng lời nói, mà bằng những biểu tượng. Họ sử dụng các khái niệm, khối thông tin được chứa trong một biểu tượng duy nhất. Tâm trí ý thức có thể không nhận thức được những gì đang xảy ra, nhưng tiềm thức nhận ra và hiểu thông tin mà biểu tượng đại diện. Các biểu tượng cực kỳ xa xưa, và đã được sử dụng lưu truyền xuyên suốt thời xưa. Khi người đó nhìn thấy biểu tượng, nó chuyển toàn bộ khái niệm vào trong tiềm thức nơi nó được hấp thụ ở tầng thứ tế bào. Họ nói nó sẽ nằm im cho tới khi thời điểm đến —— khi nó được cần đến. Sau đó thông tin sẽ xuất hiện, và người đó thậm chí sẽ không nhận biết nó đến từ đâu. Đây là một phần ý nghĩa của các Vòng Tròn Lúa Mì, bởi các biểu tượng chứa thông tin.
Bạn không cần phải ở trong Vòng Tròn Lúa Mì để được chuyển giao. Điều này có thể xảy ra bằng cách nhìn vào một bức hình của Vòng Tròn Lúa Mì. Vì vậy, phiên này xác nhận lại những gì tôi đã nhận được trong hai mươi năm. Đây luôn luôn bổ sung thêm giá trị khi nó được lặp đi lặp lại bởi những người ở bán cầu bên kia, những người không biết nhau, và không biết những gì tôi đã tích lũy.
F: Bất cứ nơi nào Francine đến, cô ấy đóng vai trò như một chất xúc tác cho phép ánh sáng của con người được thắp lên trong họ. Và đôi khi điều đó không dễ dàng đối với một số người, và nó thách thức họ. Nhưng chỉ bằng cách là, người mà cô ấy là, cô ấy đang thực hiện kế hoạch.
Ngay cả khi nó ở tầng thứ tiềm thức, thứ gì đó bên trong họ bật lên, và một ánh sáng bật lên. Họ tìm thấy nó dễ dàng hơn để tin rằng ánh sáng có thể giành chiến thắng khi họ có được ảnh hưởng của Francine và những người khác như cô ấy. Nhưng một số người bị mắc kẹt và cảm thấy khó khăn khi thực hiện việc này. Nếu cô ấy biết mình làm được bao nhiêu, cô ấy sẽ rất vui vì kế hoạch đã được thực hiện theo cách nó được thiết kế. Nó sẽ giúp cô ấy biết bản thân đang làm công việc của mình rất tốt chỉ bằng cách là người mà cô ấy là. Bởi vì cô ấy không thể rời đi cho đến khi công việc kết thúc, cho đến khi kế hoạch vào đúng chỗ. Cô ấy sẽ hạnh phúc hơn khi ở lại lúc này rằng cô ấy biết. Rất buồn khi một số người bị choáng ngợp bởi nhiệm vụ. Tuy nhiên, chúng tôi luôn ở đó để giúp đỡ. Nó rất buồn. Nó giống như họ bị cuốn vào hóa thân của Trái Đất, và đi lòng vòng trong vòng tròn và không biết cách tái kết nối với mục đích.
D: Và thế giới đang trở nên bớt tiêu cực hơn nhờ kiểu người này.
F: Chúng tôi muốn nói với cô ấy: Bạn đang làm rất tốt và được khuyến khích. Không có gì phải sợ nữa. Cơ thể bạn chỉ đang được tái mắc nối, bạn không cần phải lo lắng về điều đó. Thư giãn đi. Đi và làm những việc mà bạn cảm thấy bắt buộc phải làm. Và chỉ cần giữ đôi mắt bạn cố định vào mục tiêu mà bạn đã đến để làm, đó là mang lại ánh sáng. Hãy là chính bạn. Và biết rằng bạn được yêu rất nhiều, bạn không bao giờ đơn độc.
Hơn một tháng sau, tôi nhận được một bức thư mỹ miều từ Francine. Tôi không phải luôn luôn nghe được về khách hàng của mình sau phiên, và bao giờ cũng vui mừng khi biết họ đã thực sự được giúp đỡ bởi phương pháp không chính thống này. Dưới đây là trích dẫn từ bức thư của cô ấy:
“Cảm ơn rất nhiều vì đã đưa tôi vào lịch trình kín chỗ của bạn. Tôi đã thấy nó mang đến lợi ích to lớn. Bệnh trầm cảm đã được dỡ bỏ, bác sĩ hài lòng vì tôi có thể không cần thuốc chống trầm cảm đang dùng nữa. Phiên làm việc đã giúp ích rất nhiều để tôi có thể thấy TẠI SAO tôi ở đây. Rằng tôi tình nguyện ở đây, và tôi có một quyết tâm mới để nhìn xuyên công việc. Tôi cũng thấy dễ dàng hơn để tán dương những điều tốt đẹp về cuộc sống trên Trái Đất. Các mối quan hệ tốt đẹp của tôi có đầy đủ tình yêu, và vẻ đẹp trong tự nhiên mà truyền cảm hứng. Tôi nói với chồng, Eddie, “Em rất vui vì em đã đến!” Và anh ấy cười khúc khích, vui mừng khi thấy tôi trông hạnh phúc hơn. Anh đã lưu ý với tôi và những người khác rằng phiên làm việc, tuy nhiên khái niệm lạ lùng, nhưng rõ ràng giúp ích.”
“Trong suốt phiên, tôi cảm thấy nhiều hơn những gì tôi có thể diễn tả bằng lời nói, và mỗi lần nghe băng, toàn bộ cảm xúc trở lại rõ ràng. Tôi cảm thấy rõ ràng rằng cảm giác cô đơn trước giờ chỉ là một ảo ảnh của 3D. Rằng hầu hết thời gian tôi thực tế đã được bao quanh bởi những sinh mệnh ánh sáng, và có nhiều công tác viên ánh sáng khác xung quanh tôi mọi lúc. Chỉ là thấy được các kết nối ở đây thì khó khăn hơn.”
“Khi bạn hỏi tiềm thức của tôi về những kiếp khác mà tôi đã sống, tôi đã có thể nhìn thấy trong nháy mắt toàn bộ câu chuyện về chủng tộc mà tôi đã thuộc về. Tôi không mô tả nó trong phiên, nhưng tôi nhớ nhìn thấy một hành tinh có trọng lực thấp. Sinh mệnh cao mảnh, thông minh, yêu thương và rất giỏi trong việc hợp tác với nhau. Thành phố tôi nhìn thấy trong nháy mắt đó dường như có những ngọn tháp cao và những tòa nhà mà trông không khắc nghiệt hay lạc lõng giữa thiên nhiên xung quanh. Có những cây cao dẻo. Tôi thấy cái cách chủng tộc tiến hóa đến một giai đoạn mà không cần vật chất, các thân thể trở nên sáng nhẹ và hòa hợp với nhau trong ý thức thống nhất.”
“Khi đi nghỉ vào tuần trước, tôi nhìn ra từ sân hiên nơi tôi ăn sáng, và có một ký ức linh hồn rất mạnh đến với tôi. Ở nơi tôi đang ở, có rất nhiều cây cao dẻo, và những hạt trắng mịn của chúng trôi nổi bồng bềnh khắp nơi trên làn gió nhẹ nhàng. Khoảnh khắc lần đầu tiên thấy chúng, tôi biết chúng đã nhắc tôi về một điều gì đó, nhưng mãi đến lúc kia tôi mới nhớ. Trên hành tinh lực hút thấp, những cây này mong manh và dẻo hơn. Và khi trời mưa, những giọt nước lớn gần như không trọng lượng treo trong không khí rất giống những hạt giống ở đây. Đó là một ký ức đáng yêu về sự thân thuộc ấm áp.”
“Cảm ơn lần nữa. Tôi cảm thấy dường như bây giờ tôi biết tôi là ai, và tôi có một sự tự tin vững chắc trong đó.”