CHƯƠNG 11 – CHỊ CỦA SUDDI, SARAH
Hầu như, có rất ít người lạ ở Qumran.
D: Còn những người chỉ lang thang trong khu vực sa mạc thì sao? Họ có được phép vào và ở lại một thời gian không?
S: Không được vào khu chính trừ khi họ đã được xác nhận bởi các trưởng lão. Họ sẽ được cung cấp thức ăn và quần áo, sau đó được tiễn lên đường.
Điều này giải thích sự miễn cưỡng của anh ấy khi nói chuyện với tôi về những điều họ xem là bí mật: đối với anh ấy, tôi là một người xa lạ. Dù chúng tôi làm việc cùng nhau bao lâu, vẫn rất khó để vượt qua hàng phòng thủ cố hữu tự nhiên này.
Hầu hết những người từ bên ngoài đến vì họ muốn trở thành học viên. Họ là những người đeo băng đỏ. Thật không dễ dàng để trở thành một học viên tại Qumran. Các trưởng lão cần biết lý do của người xin gia nhập, và họ sẽ phải vượt qua một kỳ thi. “Chưa bao giờ tham gia vào”, Suddi không có cách nào để biết kỳ thi bao gồm những gì. Phần lớn các học viên được sinh ra ở đó, chẳng hạn như trường hợp của Suddi và chị gái Sarah.
Sarah không còn ở Qumran nữa. Cô sống tại Bethesda, nằm trong khu vực Jerusalem. Tôi đã rất ngạc nhiên khi cô ấy được phép rời khỏi cộng đồng và sống ở nơi khác.
S: Tất nhiên rồi! Đây không phải là nhà tù! Đó là mong muốn của chị ấy. Đây không phải là con đường của chị ấy để đi theo vào thời điểm này. Chị ấy có một cuộc sống khác cần hướng tới. Chị đã gặp một học viên ở đây, người đã… Họ quyết định rằng họ muốn ở bên nhau, và đã kết hôn và rời đi.
D: Vậy có những người không sống cả đời trong cộng đồng?
S: Có rất nhiều người trên thế giới. Tất nhiên, không phải tất cả những ai sinh ra ở đây đều muốn ở lại đây. Và một số người không sinh ra ở đây, lại muốn đến. Do đó, đây là trường hợp cho và nhận. Anh ấy là một học viên. Một trong những người không thuộc về chúng tôi, anh ở đây chỉ để tìm hiểu về chúng tôi và niềm tin của chúng tôi, và được chúng tôi chia sẻ kiến thức. Anh là một học viên đến từ nơi khác. Anh tin vào một số niềm tin và giáo lý của chúng tôi, nhưng anh không thuộc về chúng tôi. Cha anh muốn anh học hỏi với chúng tôi, và do đó họ gửi anh đến để có kinh nghiệm.
Anh ấy là một người đeo băng màu đỏ. Anh có thể đã phải trả một thứ gì đó cho trải nghiệm này, nhưng Suddi không biết chắc chắn. Anh ở đó trong năm năm trước khi anh và Sarah kết hôn và chuyển đi để sống ở Bethesda. Một học viên có thể hoàn thành khóa học của mình trong năm năm, nhưng nó thường tốn nhiều thời gian hơn thế. Nó phụ thuộc vào học viên, vào mong muốn học hỏi và khả năng nắm bắt các khái niệm của anh ta. Tôi hỏi chồng của Sarah làm công việc gì ở Bethesda. “Anh ấy không làm gì cả. Anh ấy rất giàu”.
Tôi có cảm giác anh nhớ chị gái mình và bực bội vì cô ấy đã rời đi và đi rất xa. Giọng nói của anh cho thấy anh không thích thảo luận về nó.
S: Gia đình anh ta khá giả, và họ là thành viên của Tòa Công Luận (ngữ âm: ‘Sanhadrin’). Nó cũng tương tự như thượng viện La Mã đối với Israel.
D: Anh nói rằng người của anh không được phép có nhiều tài sản vật chất. Khi ai đó đến, một học viên từ bên ngoài như anh ta, và họ giàu có, họ có được phép giữ tài sản của họ không?
S: Nó phụ thuộc vào việc họ có muốn coi đây là cách sống của họ hay không. Một số người muốn đến và chỉ cần học hỏi và rời đi. Những người khác muốn đến và được chấp nhận trở thành một thành viên, sau đó họ phải trao tài sản của họ cho tất cả. Nhưng đó là sự lựa chọn của họ. Nếu họ trở thành một thành viên, ở lại đây, vâng, sau đó nó sẽ được chia sẻ giữa tất cả mọi người, để tất cả mọi người sẽ có được những gì được coi là cần thiết. Nếu không nó vẫn là của họ. Vì anh ta không có ý định ở lại, anh ta không bắt buộc phải từ bỏ những gì là của mình. Anh ấy không trở thành thành viên. Tất cả mọi thứ được giữ trong một nhà kho và nếu có bất kỳ nhu cầu, bạn sẽ đề xuất, và nếu nó được xem là thứ bạn thực sự cần, bạn sẽ được cung cấp đủ để mua nó. Nhu cầu được đáp ứng với những gì thuộc về tất cả mọi người.
Đây rõ ràng là nguồn gốc số tiền mà Suddi mang theo trong chuyến đi đầu tiên đến Nazareth.
D: Tài sản hoặc tiền đã bao giờ được trả lại cho chủ sở hữu?
S: Tôi chưa bao giờ nghe nói về điều này xảy ra. Quyết định ở lại mất nhiều thời gian để được đưa ra. Với rất nhiều suy nghĩ của cả hai bên, một là họ có được chấp nhận như một thành viên hay không, và hai là sự lựa chọn của riêng họ. Vì vậy, tôi chưa bao giờ nghe nói về bất cứ ai, sau khi trở thành một thành viên, muốn rời đi. Quyết định ở lại không được đưa ra một cách nhẹ nhàng hoặc nhanh chóng. Nó chỉ được đưa ra sau nhiều suy tư, yêu cầu sự chỉ dẫn, sau đó là thiền định. Tất cả các quyết định được đưa ra, dù theo cách nào, không phải lúc nào cũng đòi hỏi thời gian để đưa ra quyết định đúng đắn, một số người khác biệt. Chúng tôi cho họ cơ hội để tự đưa ra quyết định. Không phải lúc nào cần nhiều thời gian, nhưng ít nhất là tự vấn lương tâm cần được hoàn thành trước khi quyết định được đưa ra. Mỗi một người đều khác nhau. Có những người biết ngay rằng đây là những gì họ mong muốn cho phần còn lại của cuộc đời. Như thể họ đã được sinh ra cho chúng ta. Những người khác, phải mất một thời gian để chấp nhận.
D: Còn những người không bao giờ trở thành bậc thầy thì sao?
S: Có rất nhiều việc phải làm bởi những người không phải là bậc thầy. Mục đích (phát âm kỳ lạ) của sự vật. Chỉ là những việc hàng ngày cần phải làm. Có rất nhiều việc phải làm. Trở thành một bậc thầy không phải là con đường của tất cả mọi người.
D: Nếu một người đàn ông và một người phụ nữ đã kết hôn, sống trong cộng đồng và có con, những đứa trẻ có được mong đợi ở lại không?
S: Họ cũng có sự lựa chọn, chẳng hạn như điều chị tôi đã thực hiện. Đó là quyết định của chị ấy rằng chị ấy muốn đi với người đàn ông mà chị ấy yêu, để chia sẻ cuộc sống với anh ấy. Đây là lựa chọn của chị, và tất cả đàn ông và phụ nữ đều được lựa chọn giống nhau, cho dù họ có muốn ở lại hay không. Sự lựa chọn thường không được đưa ra trước lễ Barmitzvah hoặc Botmitzvah, nhưng đôi khi họ biết điều này nhiều năm trước, rằng đây là những gì họ không muốn làm. Và họ sẽ tìm thấy một cái gì đó khác. Có nhiều lối rẽ trên một con đường mòn. Rồi cuối cùng tất cả đều hòa quyện với nhau.
Bởi vì tôi không biết gì về phong tục Do Thái, tôi đã không nắm bắt được tầm quan trọng của đoạn văn này ngay lập tức. Sau đó tôi được cho biết barmitzvah là buổi lễ cho các chàng trai bước vào tuổi trưởng thành, vì ‘Bar’ có nghĩa là ‘con trai’. “Bot” có nghĩa là “con gái”. Botmitzvah là một nghi lễ tương tự cho con gái, gần đây mới được thiết lập chủ yếu do bởi phong trào Giải phóng Phụ nữ. Tôi đã được một giáo sĩ Do Thái nói rằng nghi lễ này không được cho phép vì, “Làm thế nào một cô gái có thể bước vào tuổi nam trưởng thành?” Tôi cảm thấy rằng mặc dù Botmitzvah mới được quan sát thấy gần đây, không có nghĩa là người Essene tự do đã không quan sát thấy nó vào thời của họ ở Qumran. Họ tin vào sự bình đẳng của phụ nữ. Phụ nữ được phép giảng dạy và giữ bất kỳ chức vụ nào mà họ đủ điều kiện. Điều quan trọng khi Suddi đề cập đến cả hai nghi lễ ở đó. Nó có thể là đại diện của một trong hai giới tính sắp đến tuổi trưởng thành.
Tôi tự hỏi tại sao Suddi chưa bao giờ kết hôn. Anh có nói trước đây rằng các biểu đồ sinh phải phù hợp để một cặp vợ chồng được phép kết hôn. Đây có lẽ là lý do? Không có ai có biểu đồ được coi là tương thích với anh ta?
S: Tôi không muốn… không phải là tôi không muốn. Tôi không kết hôn vì đó không phải là con đường của tôi vào thời điểm này, (thở dài) Người hợp biểu đồ với tôi đã được sinh ra là chị gái tôi.
Anh ấy trở nên thiếu kiên nhẫn với tôi; anh không muốn thảo luận về nó.
S: Tôi có thể đã kết hôn, nhưng lần nữa tôi nhắc rằng đó không phải là con đường của tôi. Khi tôi quyết định con đường của mình sẽ là gì, nó đã được thảo luận và nó đã được chọn, rằng tôi nên là một người thầy lần này.
Tôi nghĩ rằng nghiên cứu để xác định vị trí Bethesda sẽ là một vấn đề đơn giản bởi vì nó là một cái tên gắn liền với Kinh Thánh. Chúng tôi có các thành phố ở Hoa Kỳ được đặt theo tên của nó, đáng chú ý nhất: Bethesda. Maryland. Nhưng khi chúng ta đi đến các giả định, chúng tôi thường thấy rằng chúng sai khi chúng tôi tìm kiếm sâu hơn một chút. Bethesda chỉ được đề cập một lần trong Kinh Thánh, trong John 5:2, và được mô tả là một hồ nằm gần Jerusalem. Suddi nói về nó như thể đó là một nơi, một thành phố. Tôi có khuynh hướng nghĩ như vậy, bởi vì tôi thấy rằng ‘Beth’ ở phía trước của một cái tên có nghĩa là ‘ngôi nhà của, chẳng hạn như Bethlehem (Nhà bánh mì), Bethany (Nhà của Quả sung) và Bethesda dịch là ‘Ngôi nhà của lòng khoan dung’.
Không nơi nào có tiền tố liên quan đến nước ngoại trừ trong trường hợp này. Nghiên cứu Kinh Thánh cho thấy cái hồ nằm bên ngoài các bức tường cũ của Jerusalem và bên trong các bức tường ngày nay. Có một khu vực biết đến là Bezetha và Bethzatha trong các cuốn sách và bản đồ khác nhau, và dường như là một khu vực tương tự như một vùng ngoại ô của Jerusalem. Tôi nghĩ từ câu chuyện của chúng tôi rằng chúng có lẽ là một và cùng một nơi, đặc biệt là vì cách phát âm kỳ lạ của anh ấy thường gây khó khăn cho việc phiên âm chính xác. Nó phải ở gần Jerusalem vì anh nói rằng chị gái ông, Sarah, đã kết hôn trong một gia đình nơi người cha là thành viên của Tòa Công Luận và tòa này được đặt tại Jerusalem. Họ là công cụ trong phiên tòa và cuối cùng là sự đóng đinh của Chúa Jesus.