ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ 4 – CHƯƠNG 20

0
156

 CHƯƠNG 19

Đó là điều tràn đầy hy vọng nhất mà con từng đọc được.

Điều đó có nghĩa là tất cả chúng con – ngay cả những người “tồi tệ nhất” trong chúng con – đều có một ngôi nhà trong trái tim của Ngài, nếu chúng ta tuyên bố mình có nó. Và đây hẳn là ý nghĩa của một tình bạn với Thượng Đế. Khi con bắt đầu cuốn sách này, con đã nói rằng con hy vọng sẽ tập trung vào hai điều: 

làm thế nào để biến cuộc trò chuyện với Thượng Đế thành một tình bạn thực sự và có hiệu quả, và làm thế nào để áp dụng sự khôn ngoan của quyển Đối Thoại cùng Thượng Đế vào cuộc sống hàng ngày.

Và bây giờ con đang học những gì mà Ta đã nói với con trước đây – rằng mối quan hệ của con với Thượng Đế không khác gì mối quan hệ của các con với nhau. 

Giống như trong mối quan hệ của con với những người khác, con bắt đầu bằng một cuộc trò chuyện. Nếu cuộc trò chuyện diễn ra tốt đẹp, các con sẽ phát triển một tình bạn. Nếu tình bạn diễn ra tốt đẹp, các con sẽ trải nghiệm được sự Trở Thành Một chân thực. Đây là điều mà tất cả các linh hồn đều mong muốn với nhau. Đó là điều mà tất cả các linh hồn đều tìm kiếm với Ta.

Ý tưởng đằng sau quyển sách này là chỉ cho con cách phát triển tình bạn đó, một khi con đã trò chuyện. Con đã có cuộc đối thoại trong ba cuốn sách trước đó. Bây giờ là lúc để có một tình bạn. 

Ta xin lỗi phải nói rằng tuy nhiên, nhiều người, sẽ không thực hiện được bước đầu tiên trong mối quan hệ của họ với Ta. Họ cảm thấy không thể tin rằng Ta sẽ có một cuộc trò chuyện thực sự với họ, và vì vậy họ giới hạn trải nghiệm của họ về Ta trong những tương tác một chiều — điều mà hầu hết gọi là cầu nguyện. Họ nói chuyện với Ta, nhưng không nói chuyện cùng Ta.

Một số người nói chuyện với Ta có niềm tin chắc chắn rằng Ta đang nghe những lời họ nói. Tuy nhiên, ngay cả họ cũng không mong sẽ nghe thấy lời của Ta. Vì vậy họ tìm kiếm các dấu hiệu. Họ nói, “Chúa ơi, hãy cho con một dấu hiệu đi.” Tuy nhiên, khi Ta đưa cho họ một dấu hiệu theo cách phổ biến nhất mà họ có thể nghĩ ra — bằng cách sử dụng chính ngôn ngữ mà họ nói — thì họ lại phủ nhận Ta. Và để Ta nói với con điều này: một vài trong số các con vẫn sẽ phủ nhận Ta. Các con không chỉ phủ nhận rằng đây là một dấu hiệu, mà các con còn phủ nhận cả khả năng của việc nhận được một dấu hiệu như vậy. 

Tuy nhiên, để Ta nói với con điều này: không có gì là không thể trong thế giới của Thượng Đế, Ta đã không ngừng lại việc nói chuyện trực tiếp với các con, và Ta sẽ không bao giờ làm như vậy. 

Không phải lúc nào các con cũng có thể nghe rõ hoặc diễn giải hoàn toàn chính xác những gì Ta phải nói, nhưng chỉ cần các con cố gắng, miễn là các con giữ cho cuộc đối thoại cởi mở, thì các con đã cho tình bạn của chúng ta một cơ hội rồi. Và miễn là các con cho Thượng Đế cơ hội, các con sẽ không bao giờ phải một mình, không bao giờ phải đối mặt với bất kỳ câu hỏi quan trọng nào một mình, không bao giờ thiếu nguồn lực tức thì trong lúc cần thiết, và, phải, sẽ luôn có một tổ ấm trong trái tim Ta. Đây là ý nghĩa của một tình bạn với Thượng Đế.

Và tình bạn đó là dành cho tất cả mọi người sao ạ?

Tất cả mọi người. 

Bất kể tín ngưỡng của họ, bất kể tôn giáo của họ sao ạ?

Bất kể tín ngưỡng của họ, bất kể tôn giáo của họ.

Hay không có tôn giáo ạ?

Hay là không có tôn giáo nữa.

Bất kỳ ai cũng có thể có một tình bạn với Thượng Đế, vào bất cứ lúc nào, có phải vậy không ạ?

Tất cả các con đều thực sự có một tình bạn với Thượng Đế.

Một số trong các con chỉ không biết điều đó mà thôi. Như Ta đã nói đấy.

Con biết rằng chúng ta đang lặp lại chính mình, nhưng con muốn chắc chắn, con muốn hoàn toàn chắc chắn rằng con hiểu đúng. Ngài vừa nói về việc chúng ta không phải lúc nào cũng diễn giải mọi thứ một cách hoàn toàn chính xác, và đây là một điều con muốn hiểu chính xác nhất có thể. Con không muốn có sai lầm gì về điều này. Ngài đang nói rằng không có thứ gọi là “con đường đúng” để đến với Thượng Đế phải không ạ?

Đó là những gì Ta nói. 

Chính xác, chuẩn xác, rõ ràng. Có một nghìn con đường đến với Thượng Đế, và mỗi con đường đều đưa các con đến đó. Vì vậy, cuối cùng chúng ta có thể kết thúc ý niệm về một Thượng Đế “tốt hơn” được rồi. Chúng ta có thể ngừng nói rằng “Thượng Đế của chúng ta là vị Thượng Đế tốt hơn”.

Phải, các con có thể dừng lại. Nhưng các con sẽ dừng chứ? Đó là câu hỏi đấy. Nó sẽ yêu cầu các con từ bỏ những ý tưởng về tính vượt trội của mình, và đó là ý tưởng hấp dẫn nhất mà con người từng có. Nó đã hấp dẫn loài người. Nó đã biện minh cho việc tàn sát các thành viên thuộc giống loài của các con trên diện rộng, và mọi chúng sinh khác trên hành tinh của các con. Một ý nghĩ duy nhất này, một ý tưởng mà con có, rằng con bằng cách nào đó tốt hơn người khác, đã gây ra tất cả đau lòng, tất cả đau khổ, tất cả sự tàn ác, tất cả sự vô nhân đạo mà các con đã gây ra cho nhau. 

Ngài đã nói đến luận điểm này trước đây.

Và giống như nhiều luận điểm khác mà Ta đã nói với con trong cuộc đối thoại này, Ta sẽ nói đi nói lại. Đặc biệt, bây giờ Ta muốn nhấn mạnh luận điểm này, bằng những thuật ngữ rõ ràng, bằng ngôn ngữ rõ ràng và cụ thể đến mức con không bao giờ có thể quên được. Từ bao đời nay, con người đã hỏi Ta, đâu là cách dẫn đến một thế giới hoàn hảo hơn? Làm sao để chúng ta có thể chung sống hòa thuận với nhau? Bí quyết để có được hòa bình lâu dài là gì? Và trong suốt thời gian qua, Ta đã cho các con câu trả lời. Trong suốt nhiều thời đại, Ta đã mang lại cho các con trí tuệ này, một nghìn lần trong một nghìn cách. Tuy nhiên, các con lại không lắng nghe. 

Bây giờ Ta tuyên bố nó lặp đi lặp lại ở đây, trong cuộc đối thoại này, bằng ngôn ngữ đơn giản đến mức các con sẽ không bao giờ có thể bỏ qua nó nữa, mà sẽ hiểu nó hoàn toàn và thẩm thấu nó sâu sắc, đến nỗi các con sẽ từ chối và mãi mãi từ chối bất kỳ đề nghị nào về việc một nhóm của các con bằng cách nào đó, giỏi hơn một nhóm khác.

Một lần nữa, con nói: đặt một kết thúc cho điều ‘tốt hơn’. 

Vì đây là một Phúc  m Mới: Không có chủng tộc nào làm chủ. Không có quốc gia nào vĩ đại nhất. Không có một tôn giáo thực sự nào. Không có triết lý nào vốn dĩ hoàn hảo. Không có đảng phái chính trị nào luôn đúng, hệ thống kinh tế nào tối cao về mặt đạo đức, hay con đường duy nhất dẫn đến Thiên Đường. 

Hãy xóa những ý tưởng này khỏi bộ nhớ của các con đi. Hãy loại bỏ chúng khỏi trải nghiệm của các con. Hãy loại bỏ chúng khỏi nền văn hóa của các con. Vì đây là những suy nghĩ về sự chia rẽ và tách biệt, và các con đã giết nhau vì những suy nghĩ này.

Chỉ có sự thật mà Ta đưa ra ở đây mới cứu rỗi được các con: TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU LÀ MỘT. 

Mang thông điệp này đi xa và rộng khắp, trên các đại dương và qua các lục địa, khắp các ngõ ngách và trên toàn thế giới.

Con sẽ mang. Bất cứ nơi nào con đi, và bất cứ nơi nào con ở, con sẽ nói dõng dạc và rõ ràng. 

Và với lời tuyên bố Phúc  m Mới này, hãy xóa tan vĩnh viễn ý tưởng nguy hiểm thứ hai mà loài người dựa vào để thực hiện các hành vi của họ: ý nghĩ rằng các con phải làm gì đó để tồn tại. 

Các con không phải làm gì cả. Sự sống còn của các con được đảm bảo. Nó là một hiện thực, không phải là một hy vọng. Đó là một thực tế, không phải là một lời hứa. 

Các con đã luôn, đang, và sẽ luôn như vậy. 

Cuộc sống là vĩnh cửu, tình yêu là bất tử, và cái chết chỉ là một chân trời.

Con đã nghe thấy câu đó trong lời của một bài hát tuyệt vời do Carly Simon thu âm.

Không phải Ta đã nói với con rằng Ta sẽ giao tiếp với con bằng nhiều cách sao — một bài báo trên tạp chí đã ra ba tháng tại tiệm tóc, một lời phát biểu tình cờ của một người bạn, lời bài hát tiếp theo mà con nghe? 

Thông qua chính những hình thức tiếp tục “trò chuyện với Thượng Đế” này mà Ta gửi đến con thông điệp vĩnh cửu của Ta: sự sống còn của các con được đảm bảo.

Câu hỏi không phải là liệu các con có sống sót được hay không, mà là kinh nghiệm của các con trong khi sống sót là gì? 

Các con đang trả lời câu hỏi đó ngay bây giờ, trong thứ mà các con gọi là kiếp sống này, và thứ mà các con gọi là kiếp sống tiếp theo. Bởi vì những gì các con trải nghiệm trong kiếp sau chỉ có thể là ảnh chiếu của những gì các con đã tạo ra trong kiếp này, bởi vì, sự thực là, chỉ có Một Cuộc Sống Vĩnh Cửu, với mỗi khoảnh khắc tạo ra khoảnh khắc tiếp theo.

Và vì vậy chúng con tạo ra thiên đường, và địa ngục của chính mình!

Phải – bây giờ, và thậm chí là mãi mãi. Tuy nhiên, một khi các con đã rõ ràng rằng sự sống còn của các con không phải là một nghi vấn, các con có thể ngừng lo lắng về việc ai trong số các các con là tốt hơn. Các con không cần phải trừng phạt bản thân mãi mãi, tranh giành vị trí dẫn đầu hoặc tiêu diệt người khác để đảm bảo rằng các con là một trong những người thích nghi tốt nhất. Và như vậy, cuối cùng, các con có thể “thoát khỏi đó.” 

Theo đúng nghĩa đen.

Giờ thì, đến đây. Hãy cùng Ta bước vào một tình bạn sâu sắc và gắn kết. Ta đã cung cấp cho các con những bước ở đây. Và Ta đã chia sẻ với các con những Thái độ của Thượng Đế, thứ mà sẽ thay đổi cuộc đời của các con. 

Hãy đến đây nào. Hãy loại trừ “địa ngục” đi. Hãy mang phước lành và niềm vui và thiên đường đến. Vì Vương quốc, sức mạnh và sự vinh hiển là của các con, mãi mãi. 

Ta sẽ không nói điều này với các con nếu nó không phải là sự thật. 

Con chấp nhận! Con chấp nhận lời mời của Ngài để thực sự làm bạn với Thượng Đế. Con sẽ làm theo Bảy Bước. Con sẽ áp dụng Năm Thái Độ. Và con sẽ không bao giờ tin rằng Ngài đã ngừng nói chuyện với con, hay con không thể nói chuyện trực tiếp với Ngài nữa.

Tốt.

Và, vì chúng ta bây giờ đã là bạn thân của nhau, con có một yêu cầu đặc biệt dành cho Ngài.

Cứ hỏi, và con sẽ nhận được.

Ngài sẽ giải thích về cách triển khai một số chân lý lớn nhất ở đây trong cuộc Đối thoại cùng Thượng Đế chứ? Con muốn mọi người hiểu được cách làm cho trí tuệ đó vận hành trong cuộc sống hàng ngày.

Con muốn thảo luận phần nào của trí tuệ này? Hãy tập trung vào vài phần cụ thể của thông điệp và Ta sẽ cho con biết cách sử dụng chức năng của nó trong những tương tác ở từng khoảnh khắc của con.

Tốt. Bây giờ chúng ta đang tập trung vào nó! Được rồi, ở phần cuối của bộ ba quyển Đối thoại cùng Thượng Đế, Ngài đã nói rằng toàn bộ cuộc đối thoại dài hơn 800 trang có thể được tóm tắt trong Ba Điểm: (1) Tất Cả Chúng Ta đều là Một, (2) Có đủ, và (3) Chúng ta không phải làm gì cả. Ngài đã quay trở lại Luận Điểm Một và Luận Điểm Ba ở đây, ngay bây giờ, khi Ngài nói về việc kết thúc sự ‘tốt hơn’— Phải. 

Nhưng Ngài có thể cho con biết điều này sẽ vận hành như thế nào trong cuộc sống hàng ngày được không ạ? Ngoài ra, còn Luận Điểm Hai thì thế nào ạ? Làm thế nào để con áp dụng điều đó vào cuộc sống hàng ngày? Làm thế nào để con áp dụng tất cả những luận điểm này?

Cảm ơn con vì đã hỏi. Chúng ta hiện đang tập trung vào nó. 

Thông điệp đầu tiên rất dễ áp ​​dụng. Đơn giản chỉ cần đi qua cuộc sống của con như thể tất cả mọi người, và thực sự, mọi thứ, là một phần mở rộng của chính con. Đối xử với tất cả những người khác như thể họ là một phần của con. Đối xử với tất cả những thứ khác theo cùng cách này.

Đợi, đợi chút ạ. Ở đó. Ngay ở đó. Đó là một ví dụ điển hình về những gì mà con có ý nói. Làm cách nào để áp dụng một câu nói như vậy vào cuộc sống hàng ngày của con được ạ? Điều đó có nghĩa là con không thể tiêu diệt một con muỗi sao ạ?

Không có những thứ gọi là không hay không thể ở đây. Không có những thứ gọi là nên hay không nên. Con có thể làm như con muốn. Mỗi quyết định là một tuyên bố về Con Người của Con.

À, “con người của con” là một người không muốn bị muỗi đốt!

Tốt. Vậy thì hãy làm những gì cần thiết để trải nghiệm bản thân con như vậy. Nó đơn giản mà, con thấy không?

Nhưng nếu con là một với tất cả mọi thứ, chẳng phải con đang giết chết một phần của bản thân mình khi đập muỗi sao ạ?

Không có gì chết, mà chỉ thay đổi dạng thức mà thôi. Tuy nhiên, hãy để chúng ta sử dụng các định nghĩa của con vào lúc này, cho những mục đích của cuộc thảo luận này. Phải, theo định nghĩa của con, thì con đang giết chết một phần của chính mình khi con đập muỗi. Con đang làm điều tương tự khi con chặt một cái cây. Hoặc hái một bông hoa. Hoặc giết thịt một con bò và ăn nó.

Vậy thì con không thể chạm vào bất cứ thứ gì! Con phải để mọi thứ theo đúng nguyên trạng của nó! Nếu mối mọt đang phá hoại ngôi nhà của con, con phải dọn đi và cho chúng căn nhà, bởi vì, sau tất cả, con không muốn giết chúng.  Người ta sẽ tiếp nhận điều này đến mức độ nào?

Đó là một câu hỏi hay đấy. Người ta sẽ tiếp nhận điều này đến mức độ nào? Sự thật là người ta không giết người liệu có nghĩa là người ta không giết mối mọt không? Ngược lại, sự thật là người ta giết mối mọt, có nghĩa là giết người là đúng không? 

Tất nhiên là không rồi.

Vậy thì con đã hiểu rồi đấy. Con đã trả lời câu hỏi của chính con.  

Vâng, bởi vì con đã sử dụng một hệ thống giá trị khác. Nó không giống với hệ thống mà Ngài đang sử dụng ở đây. Con không nói rằng “tất cả chúng ta đều là Một.” Mà con đang nói rằng con người và mối một không phải là Một, con người và cây cối cũng không. Và vì vậy, đưa ra sự phân biệt đó, con đang đối xử với chúng khác nhau! Dưới hệ thống giá trị của Ngài, con không thể làm vậy. 

Tất nhiên là con có thể. Hãy nhớ, rằng Ta đã nói tất cả các con đều là Một, nhưng Ta không hề nói rằng tất cả các con là giống như nhau. Tóc của con có giống với trái tim của con không?

Xin Ngài vui lòng lặp lại được không ạ?

Bởi vì con cắt tóc của mình, vậy điều đó có nghĩa là con sẽ cắt trái tim của con không?

Con hiểu những gì mà Ngài đang nói.

Con có hiểu không? Con hiểu, thật sao? Bởi vì nhiều người hành động như thể họ không hiểu. Họ đối xử với mọi người và mọi thứ như thể nó là giống nhau. Họ đối xử với cuộc sống của con người như thể nó không có giá trị gì hơn cuộc sống của một con muỗi. Một con mối. Nếu họ thấy cắt tóc cũng ổn thôi, thì họ sẽ cắt cả trái tim của họ. Họ tự cắn mũi để tỏ lòng thù oán với gương mặt mình.

Không có nhiều người hành động như vậy đâu ạ.

Để Ta nói với con điều này: mỗi người trong số các con đều đã hành động như vậy, theo cách này hay cách khác. Mỗi người trong các con đều đã hành động một cách bừa bãi, đối xử với một thứ như thể nó giống như một thứ khác — thậm chí đối xử với một người như thể người đó là ai đó khác. Các con bước xuống phố và nhìn thấy một người da trắng, và nghĩ rằng cô ấy giống như những gì các con tưởng tượng về tất cả những người da trắng khác. Các con đi bộ xuống phố và nhìn thấy một người da đen và nghĩ rằng anh ta cũng giống như những gì các con tưởng tượng về tất cả những người da đen khác. Trong trường hợp này, các con mắc phải hai sai lầm. Các con đã rập khuôn người da trắng và da đen, người Do Thái và người Gentile, đàn ông và phụ nữ, người Nga và người Mỹ, người Serbia và người Albania, ông chủ và công nhân, thậm chí cả những cô gái tóc vàng và tóc nâu. Và các con sẽ không ngừng rập khuôn, bởi vì ngừng rập khuôn có nghĩa là các con sẽ phải ngừng biện minh cho cách mà các con đối xử với nhau.

Được rồi, vậy chúng ta đang muốn nói tới điều gì với tất cả những thứ này?

Làm thế nào để con có thể đối xử với mọi người và mọi thứ như thể đó là một phần của con? Điều gì sẽ xảy ra nếu con quyết định rằng ai đó, hoặc một nhóm nào đó, là khối u quái ác trên cơ thể con? Con không cắt nó ra sao? Đó không phải là những gì chúng ta gọi là sự thanh lọc, xóa sổ, hay di dời của cả một dân tộc sao?

Thật vậy, con đã đưa ra những quyết định như vậy.

Phải, về người Albania ở Kosovo, về người Do Thái ở Đức. 

Ta đã suy nghĩ nhiều hơn về các dân tộc bản địa của Mỹ. 

Ồ, thật vậy. Xóa sổ một dân tộc là xóa sổ một dân tộc, cho dù là ở trại Auschwitz hay ở Wounded Knee 

Như Ngài đã quan sát thấy trước đây.

Như Ta đã quan sát trước đây. 

Tuy nhiên, nếu tất cả chúng ta là một phần của cùng một cơ thể, điều gì sẽ xảy ra nếu con quyết định rằng một thứ gì đó hoặc ai đó là “ung thư”? Làm thế nào để xử lý điều đó? Đó là những gì con đang hỏi ở đây.

Con có thể cố gắng chữa lành ung thư.

Làm thế nào để làm được điều đó ạ?

Con có thể thử bằng tình yêu.

Nhưng một số điều và một số người không đáp lại tình yêu. Đôi khi chữa lành ung thư có nghĩa là tiêu diệt nó, đưa nó ra khỏi cơ thể. Cơ thể là thứ chúng ta đang cố gắng chữa lành, không phải ung thư. 

Nếu cơ thể không cần chữa lành thì sao?

Sao cơ ạ?

Các con luôn biện minh cho sự tàn ác đối với người khác, ngay cả việc giết người khác, như một phương tiện để tồn tại, chính các con đấy. Tuy nhiên, điều này đưa chúng ta trở lại một câu hỏi khác, một vấn đề khác. Ta đã nói trước đây về ý tưởng nguy hiểm thứ hai mà con người nắm giữ. Bây giờ, hãy khép lại vấn đề ở đây. Con tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra với con nếu con không loại trừ được căn bệnh ung thư mà con đang nói đến?

Con sẽ chết.

Và do đó, để tránh phải chết, con cắt bỏ đi khối ung thư. Đó là vấn đề sống còn. 

Chính xác ạ.

Và đó cũng là lý do mà người ta giết người khác, xóa sổ toàn bộ nhóm người khác, di dời toàn bộ dân cư và các dân tộc thiểu số. Họ nghĩ rằng họ phải làm như vậy, đó là vấn đề sống còn của họ.

Vâng ạ. 

Tuy nhiên, để Ta nói với con điều này: con không phải làm gì để sống sót cả. Sự sống còn của con được đảm bảo. Con đã, đang và sẽ luôn là một thế giới không có hồi kết. 

Sự sống sót của con là một sự thật, không phải là một hy vọng. Một thực tế, không phải là một lời hứa. Vì vậy, mọi thứ con đang làm để “sống sót” đều không cần thiết. Con đã và đang tạo ra một địa ngục trần gian cho chính mình để tránh cái địa ngục mà con tưởng tượng rằng con sẽ tránh được bằng cách tạo ra cái địa ngục mà con đang tạo ra. 

Ngài đang nói về một hình thức tồn tại — cuộc sống vĩnh cửu — và con đang nói về một hình thức tồn tại khác: Chúng Con Là Ai ngay lúc này, ngay tại đây. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta thích con người của chúng ta ngay tại đây, ngay bây giờ, và chúng ta không muốn thấy bất cứ điều gì hoặc bất kỳ ai thay đổi điều đó?

Con không biết con thực sự là ai, ngay tại đây, ngay bây giờ. Nếu con biết, thì con sẽ không bao giờ làm những việc mà con đang làm. Con sẽ không bao giờ phải làm như vậy.

Nhưng Ngài đang không giải quyết vấn đề. ‘Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng con thích con người của chúng con ở đây, ngay bây giờ, và không muốn thấy bất cứ điều gì hoặc bất kỳ ai thay đổi điều đó?’

Vậy thì con sẽ không phải là Con người thật của con. Con sẽ chỉ là con người mà con nghĩ con là, ở đây và bây giờ. Và con sẽ cố gắng làm điều không thể, đó là, cứ luôn là người mà con nghĩ rằng con là. Điều này con không thể làm.

Con không hiểu. Ngài đã lạc mất con rồi đấy ạ. 

Con Người của Con chính là cuộc sống. Con chính là cuộc sống! Và cuộc sống là gì? Nó là một quá trình. Và quá trình đó là gì? Đó là quá trình tiến hóa, hoặc thứ mà các con sẽ gọi là thay đổi. 

Mọi thứ trong cuộc sống đều thay đổi! Mọi thứ!

Cuộc sống là sự thay đổi. Đó là những gì về Cuộc Sống. Khi con chấm dứt sự thay đổi, thì con cũng chấm dứt cuộc sống. Nhưng con không thể làm điều đó. Và do đó, con tạo ra một địa ngục trần gian, cố gắng làm điều con không thể làm, cố gắng đến kiệt quệ để giữ cho mình không thay đổi, trong khi bản chất Con Người của con chính là thay đổi. Con chính là điều đang thay đổi. 

Nhưng một số thứ thay đổi theo chiều hướng tốt hơn và một số thứ thay đổi theo chiều hướng tệ hơn! Tất cả những gì con đang làm là cố gắng ngăn chặn những thay đổi thành điều tồi tệ hơn.

Không có cái gọi là “tốt hơn” hay “tệ hơn”. Con chỉ đang bịa đặt ra tất cả mà thôi. Con quyết định gọi cái gì là tốt hơn và cái gì là tệ hơn. 

Được rồi, nhưng nếu con gọi tốt hơn là sống trong hình dạng thể chất hiện tại của con hơn là chết thì sao ạ? Con gọi đó là một sự thay đổi vì điều tồi tệ hơn! Chắc chắn Ngài không nói rằng nếu cơ thể con bị ung thư thì con không nên làm gì cả, bởi vì sự sống là vĩnh cửu, và nếu sự sống của con trong cơ thể này kết thúc vì sự không hành động của con, vậy thì sao ạ? Chắc chắn là Ngài không nói thế — phải không ạ?

Ta đang nói rằng mỗi hành động là một hành động Tự định nghĩa. Đó là tất cả những gì con đang làm ở đây. Con đang xác định và sáng tạo, thể hiện và trải nghiệm, con người mà con nghĩ con là. Tóm lại, con đang tiến hóa. Việc con tiến hóa như thế nào là do con lựa chọn. Còn việc con tiến hóa thì không phải do con lựa chọn. 

Nếu con là một sinh vật chọn loại bỏ ung thư bên trong mình để bảo tồn dạng thức sống lớn hơn của mình, thì con sẽ chứng minh điều đó. 

Nếu con là một sinh vật coi những người khác giống loài của con là một căn bệnh ung thư vì họ khác với con, hoặc không đồng ý với con, thì con sẽ chứng minh điều đó. Thật vậy, nhiều người trong số các con đã chứng minh điều đó. 

Bây giờ Ta sẽ mời con nhìn cuộc sống theo một cách hoàn toàn mới. Ta sẽ mời con nhìn cuộc sống như không hơn gì một quá trình thay đổi liên tục. 

Hãy nghĩ theo cách này: mọi thứ luôn thay đổi, toàn bộ thời gian. Điều đó bao gồm cả con. Con là nhân tố thay đổi và bị thay đổi. Đó là bởi vì, ngay cả khi con đang thay đổi, con đang gây ra sự thay đổi trong Bản Thân của con và thế giới xung quanh con. 

Khi con thức dậy vào buổi sáng, Ta mời con nghĩ về một điều. Điều gì sẽ thay đổi ngày hôm nay? Không, sẽ có một sự thay đổi ngày hôm nay chứ? Điều đó đã được định trước rồi! Nhưng thay đổi đó sẽ là gì? Và con sẽ đóng vai trò nào trong việc tạo ra sự thay đổi đó, trong khi là nguyên nhân có ý thức của nó?

Mỗi giây của mỗi phút của mỗi giờ của mỗi ngày, con đều đang đưa ra quyết định. Những lựa chọn này là về những gì sẽ thay đổi, và như thế nào. Chúng không hề là thứ gì khác cả. 

Ngay cả một sự lựa chọn đơn giản như chải tóc của con. Chúng ta hãy sử dụng nó, bởi vì nó là một trong những ví dụ dễ dàng. Con tưởng tượng rằng con đang chải đầu theo cùng một cách mỗi ngày, và vì vậy con không thay đổi gì cả. Tuy nhiên, chính hành động chải đầu là một hành động của sự thay đổi. Con đi đến gương và nhìn vào mái tóc của mình ngay sau khi con thức dậy và con nói, “Ugh. Nó là một mớ hỗn độn.” Con không thể đi ra ngoài như vậy. Con đã phải thay đổi nó. Con phải thay đổi cách mình trông như thế nào. Vậy là con rửa mặt, chải đầu, chuẩn bị cho ngày mới. 

Trong tất cả lúc này, con đều đang đưa ra quyết định. Giờ thì một số trong số những quyết định đó là những quyết định để thay đổi nhiều thứ lại như cũ, như cách chúng đã từng là. Tuy nhiên, con chỉ đơn giản là đang tạo ra chính mình một lần nữa, trong phiên bản vĩ đại nhất của tầm nhìn vĩ đại nhất mà con từng nắm giữ về Con người của con! 

Tất cả cuộc sống là một quá trình tái tạo! Đây là niềm vui lớn nhất của Thượng Đế. Đây là sự tái tạo của Thượng Đế! 

Bây giờ những tác động của điều này đối với cuộc sống của con là một hiện tượng. Khi con nghĩ về nó, thì đây là một tiết lộ phi thường. Con không làm gì khác ngoài thay đổi, con không làm gì khác ngoài tiến hóa. Con đang thay đổi như thế nào là tùy thuộc vào con. Con đang tiến hóa thành điều gì là tùy thuộc vào con. Tuy nhiên, thực tế là con đang tiến hóa là không phải nghi vấn gì nữa. Nó đã được định. Đó chỉ là những gì đang diễn ra. Đó chính là những điều về Cuộc Sống này. Đó chính là những gì mà Thượng Đế là. Nó là những gì mà con là. 

Cuộc sống, Thượng Đế, Con = Điều đang Thay đổi.

Nhưng Ngài vẫn chưa giải quyết được tình huống khó xử. Nếu con là Một với tất cả mọi thứ, vậy việc đập muỗi thì sao ạ?

Con chọn loại thay đổi nào để tạo ra phần Bản thể mà con gọi là con muỗi? Đó là câu hỏi mà con đang hỏi, và đó là ngụ ý của trí tuệ mà trong đó Tất Cả Chúng Ta Đều Là Một.

Con đang “thay đổi” cái phần của Tất Cả mà con gọi là con muỗi. Con không thể “giết” muỗi, con thấy không? Cuộc sống là vĩnh cửu, con không thể kết thúc nó. Con có sức mạnh để thay đổi dạng thức của con. Như trong các truyện khoa học viễn tưởng của các con, con có thể tự gọi mình là người biến hình. Nhưng hãy biết điều này: tất cả ý thức hành động cùng nhau. Theo nghĩa cao nhất, một trong số các con không thể thống trị hoặc kiểm soát đối với người khác. Mọi khía cạnh của thần tính đều có sự đồng sáng tạo kiểm soát số phận của nó. Do đó, con không thể giết muỗi trái với ý muốn của nó. Ở một mức độ nào đó, con muỗi đã chọn điều đó. Tất cả sự thay đổi trong vũ trụ xảy ra với sự đồng ý của chính vũ trụ, dưới nhiều hình thức khác nhau của nó. Vũ trụ không thể bất đồng với chính mình. Điều đó là không thể. 

Đây là một cuộc nói chuyện đầy nguy hiểm. Đây là một sự dạy dỗ đầy nguy hiểm. Mọi người có thể dùng câu này để nói, “Vậy thì tôi có thể làm bất cứ điều gì với bất kỳ ai tôi muốn, vì họ đã cho phép tôi! Rốt cuộc thì, họ đang đồng sáng tạo ra nó với tôi mà!” Đó sẽ là hành vi vô lối.

Các con đã có điều đó rồi. Cuộc sống là thứ mà các con gọi là “hành vi vô lối”, các con không thấy vậy sao? Tất cả các con đang làm những gì các con muốn, khi các con muốn, theo cách các con muốn và Ta sẽ không ngăn cản các con. Các con không thấy điều đó sao? Loài người đã làm những điều mà nó gọi là những điều ghê tởm, và họ đã làm chúng lặp đi lặp lại, và Thượng Đế không hề ngăn cản họ làm như vậy. Con có bao giờ từng tự hỏi tại sao không?

Tất nhiên là con đã từng hỏi. Tất cả chúng con đều đã.  Chúng con đã kêu lên trong trái tim của mình, “Thượng Đế ơi, tại sao ngài lại cho phép điều này?” Tất nhiên là chúng con đã hỏi. 

Chà, con không muốn có câu trả lời sao?

Tất nhiên là con muốn có câu trả lời.

Tốt, bởi vì Ta vừa đưa nó cho con đó.

Nếu đúng là thế, thì con sẽ phải suy nghĩ về điều này. Nếu đúng là vậy, cảm giác có vẻ như bây giờ không có gì có thể ngăn cản chúng ta gây ra những thiệt hại đáng kinh ngạc cho nhau, tất cả đều dưới chiêu bài của việc đơn giản là tin rằng mọi thứ trong Vũ Trụ đều đồng ý với những gì chúng ta đang làm. Con chỉ là đang vô cùng lo lắng về điều đó. Con không biết phải giải quyết nó như thế nào. Giáo lý về đúng và sai, về tội ác và hình phạt, thiện và ác, phần thưởng vĩnh hằng và sự trừng phạt vĩnh viễn — tất cả những điều kiểm soát chúng ta, tất cả những điều mang lại hy vọng cho những người bị áp bức, tất cả chúng đều bị xóa sổ bởi thông điệp này. Nếu chúng ta không có một thông điệp mới để thay thế nó, con e ngại cho loài người, và những hố sâu mới của sự sa đọa mà họ có thể đi đến.

Nhưng con thực sự có một thông điệp mới. Cuối cùng, nó cũng là Sự Thật. Và thông điệp này là thông điệp duy nhất có thể cứu thế giới. Thông điệp cũ đã không làm được điều đó. Con không thấy điều này sao? Điều này không rõ ràng với con sao? Thông điệp cũ, mà con nói rằng đã trao hy vọng cho nhân loại, đã không hề mang lại cho con kết quả nào mà con đã hy vọng cả. 

Thông điệp cũ về đúng và sai, tội ác và trừng phạt, thiện và ác, phần thưởng vĩnh hằng và sự trừng phạt vĩnh viễn đó, đã không làm được gì để chấm dứt đau khổ, chấm dứt sự giết chóc trên hành tinh của các con, chấm dứt sự tra tấn mà các con đang tự gây ra cho chính mình cả. Và đó là bởi vì nó là một thông điệp của sự chia cách. 

Chỉ có một thông điệp duy nhất có thể thay đổi tiến trình lịch sử loài người mãi mãi, chấm dứt sự tra tấn và đưa các con trở về với Thượng Đế. Thông điệp đó là Phúc  m Mới: TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU LÀ MỘT.

Từ Phúc  m Mới này xuất hiện một thông điệp mới về trách nhiệm toàn diện, nói với các con rằng các con hoàn toàn chịu trách nhiệm về những gì các con đang chọn, rằng các con đang chọn tất cả cùng nhau, và rằng cách duy nhất để thay đổi lựa chọn của các con là thay đổi tất cả cùng với nhau. 

Các con sẽ không kết thúc sự tra tấn của chính mình, chừng nào các con còn tưởng tượng mình chỉ đang tra tấn người khác. Con sẽ chỉ kết thúc sự tra tấn khi con rõ ràng rằng trên thực tế, con đang tự tra tấn chính mình. 

Con chỉ có thể thấy điều này khi con hoàn toàn hiểu rằng không thể làm bất cứ điều gì trái với ý nguyện của người khác. Chỉ trong khoảnh khắc sáng tỏ đó, con mới có thể nhìn thấy điều mà con lẽ ra từng nghĩ là sự thật không thể xảy ra. Con đang làm tất cả những điều này với chính mình. 

Và con không thể nhìn thấy sự thật này trừ phi con hiểu, chấp nhận và sống theo Phúc  m Mới.

TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU LÀ MỘT.

Vì vậy, tất nhiên các con không thể làm bất cứ điều gì đối với người khác mà không phải đã được đồng tạo ra cùng với các con, ở một mức độ nào đó. Chỉ có một người Chúng Ta mà thôi. Chúng ta đang tạo ra hiện thực này cùng với nhau. 

Con có hiểu ý nghĩa của điều ngụ ý này không? Con có thấy tác động tuyệt vời của nó không? 

Vì vậy, hãy đi ngay bây giờ và dạy cho tất cả các quốc gia. Hãy dạy rằng những gì con làm cho người khác, là con đang làm cho chính Bản Thân mình, và điều con không làm cho người khác, con không làm cho chính Bản Thân mình. Hãy đối xử với người khác như con vốn sẽ đối xử với chính mình, bởi vì nó đang đối xử như vậy với con! 

Đó là Quy tắc Vàng. Và bây giờ con đã hiểu nó, hoàn toàn.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here