Đó thực sự là sự lựa chọn mà chúng con có, phải không?
Thực sự là nó đấy. Ta đã diễn đạt nó một cách rõ ràng như vậy để con có thể nhanh chóng nắm bắt được mức độ nghiêm trọng của tình hình hiện tại. Đừng nhầm lẫn về điều này. Các con đã đặt mình vào hoàn cảnh tồi tệ nhất. Trái tim của hàng triệu con người đã bị lấp đầy bởi sự tuyệt vọng, sự tức giận, với sự hận thù và với những ý định tuyệt vọng. Và bây giờ, nhờ vào cuộc chạy đua phát triển công nghệ hiện đại, các con đã trao vào tay những con người giận dữ đó khả năng trút bỏ sự tiêu cực của họ bằng những công cụ hủy diệt vượt xa bất cứ thứ gì mà con có thể mơ thấy trong những cơn ác mộng tồi tệ nhất của mình.
Ngài cứ nói lại điểm này! Ngài đang cố gắng làm chúng con nhụt chí không còn một tia hi vọng nào có phải không?
Không, Ta đang cố gắng đánh thức các con.
Được rồi, được rồi, con đã tỉnh rồi. Nhưng bây giờ khi đã tỉnh táo và nhận thức được, tất cả có vẻ tồi tệ hơn chứ không phải tốt đẹp hơn. Liệu chúng con còn có hy vọng nào không?
Còn rất nhiều hy vọng! Các con có cơ hội phi thường! Một khả năng cực kì ngoạn mục! Nhưng các con phải sẵn sàng ngay bây giờ, ngay bây giờ, để nắm bắt thời điểm, nắm bắt nó từ hôm nay.
Các con phải quyết định — ở đây và bây giờ, trong chính những ngày này và thời gian này,không phải trong một tương lai xa xôi, viễn cảnh nào đó — liệu rồi thế giới sẽ được xây dựng nên ra bởi chất liệu gì? Bởi những công cụ tàn phá hay những công cụ tái sáng tạo, bằng những lời căm ghét hay những lời hy vọng, bởi hành động gây chiến hay hành động vì hòa bình, bởi những tư tưởng sợ hãi hay những tư tưởng yêu thương.
Con phải quyết định xem con sẽ là người hủy hoại nó hay là kẻ kiến tạo nó.
Giờ đây, các con có thể tự hủy diệt mình hoàn toàn, hoặc các con có thể tái tạo lại chính mình trong phiên bản vĩ đại nhất kế tiếp với tầm nhìn vĩ đại nhất mà con từng có về con là ai — với tư cách một cá nhân, và với tư cách là một giống loài mang tên là Nhân Loại.
Làm thế nào chúng con có thể tạo lại chính mình một lần nữa? Làm thế nào để chúng con có thể tạo ra một con người mới? Một xã hội mới? Một Linh Đạo mới? Một nền chính trị mới? Nền kinh tế mới? Một thế giới mới? Làm thế nào để chúng con có thể thực hiện được điều này?
Con đã hỏi lại, vì vậy Ta sẽ trả lời lại. Hãy bắt đầu ở mức độ niềm tin.
Ta đang nói với con rằng nguyên nhân sâu xa dẫn đến những vấn đề của nhân loại là những gì các con tin tưởng. Tuy nhiên, nhiều người sẽ không tin điều này. Họ thà tin vào những niềm tin đã tạo ra điều không thể tin nổi.
Hệ thống niềm tin hiện tại của con đã tạo ra nỗi kinh hoàng không thể tin nổi , sự tàn phá không thể tin nổi, sự tàn ác không thể tin nổi, nỗi buồn và đau khổ không thể tin nổi , sự áp bức và giận dữ không thể tin nổi, hận thù và xung đột và chiến tranh và giết chóc.
Cách mà con người cư xử, những việc con người làm với nhau, thật không thể tin được. Tuy nhiên, nhiều người thà chấp nhận những thứ không thể tin nổi này còn hơn là thay đổi hành vi của họ.
Vậy là, vô vọng rồi ư…
Không, không phải vậy, bởi vì lần đầu tiên sau một thời gian dài , số lượng những người đó giảm xuống.
Số người thấy rằng niềm tin cũ của họ không còn hiệu quả ngày càng tăng. Số lượng người sẵn sàng nói, “Phải có một cách khác” ngày càng tăng.
Con số đó đang nhanh chóng đạt đến khối lượng quyết định — và những gì con có thể làm là giúp nó đạt được mốc đó.
Bây giờ, đây là một điều con nên biết. “Khối lượng quyết định” không hề khó để đạt được. Nó không phải là một con số cao như hầu hết mọi người nghĩ. Cần một tỷ lệ rất nhỏ của cái tổng để tạo thành khối lượng đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ.
Khối lượng tới hạn không quá một nửa, không phải là 25 hoặc 30 phần trăm, nó thậm chí không phải là 10 phần trăm. Khối lượng tới hạn có thể đạt được với ít hơn 5 phần trăm của toàn bộ chuyển động theo một hướng bất kỳ.
Nói cách khác, chỉ cần một quân cờ domino để làm cho toàn bộ các quân cờ domino còn lại đổ xuống.
Và như vậy, nó giống như Ta đã nói hai lần trước đây. Điều cần thiết bây giờ là một số ít người, một tỷ lệ rất nhỏ, những người sẵn sàng trở thành — ở quốc gia của họ, trong thành phố của họ, thị trấn của họ , trong làng và khu phố của họ, nhà thờ và giáo đường, đền thờ và nhà thờ Hồi giáo và hội trường cộng đồng và các cuộc họp của đảng phái chính trị và thậm chí tại nhà của họ — Quân Domino Đầu Tiên.
Nó sẽ là như thế nào? Làm thế nào mọi người có thể trở thành quân cờ đó?
Mọi người sẽ đứng lên ủng hộ những gì họ tin tưởng – nhưng trước hết, họ phải sẵn sàng nhìn vào những niềm tin của mình, để kiểm tra xem những niềm tin đó sẽ tạo ra kết quả như thế nào rồi thay đổi niềm tin ấy, nếu nó rõ ràng là cần phải được thay đổi.
Nói cách khác, nó giống như thực hiện Năm Bước Để Đạt Được Hòa Bình.
Đúng vậy. Mỗi người, mỗi cá nhân, phải làm được điều đó.
Sau đó, sẽ là cởi mở và can đảm để khám phá và xem xét, một cách nghiêm túc, bất kì khám phá mới nào được trao cho linh hồn người ấy khi trái tim con người mở ra để tạo ra một tâm trí rộng mở.
Con có thể bắt đầu bằng việc xem xét Những Mặc Khải Mới mà Ta đã trao cho con ở đây. Không bác bỏ chúng cho là không thể thực hiện được, cũng đừng khen ngợi chúng lên tận mây xanh, nhưng đúng hơn, hãy xem xét chúng thật sâu sắc. Xem xem liệu có thể có bất kỳ sự thật nào trong đây là dành cho con không. Hãy xác định xem chúng có thể có bất kỳ giá trị nào đối với nhân loại hay không.
Con nợ chính mình điều đó. Con nợ chính mình bấy nhiêu đấy. Trong suốt nhiều thiên niên kỷ, không hề có một cấu trúc thần học mới mẻ, nghiêm túc nào đã được trình bày cho loài người. Trong suốt 100 thế hệ, thần học của các con đã không hề được mở rộng một chút nào. Con đã không thử thách Thượng Đế của mình trong một thời gian rất dài.
Đã đến lúc con cần có nhiều dũng khí hơn bất kỳ cuộc chiến nào từng xướng tên con, hơn bất kỳ khó khăn nào từng đòi hỏi con có, hơn bất kỳ nỗi đau khổ cần thiết nào. Đã đến lúc con phải đối đầu với chính mình ở mức độ niềm tin. Lý do mà điều này sẽ đòi hỏi rất nhiều can đảm là vì niềm tin của con tạo nên cơ sở cho việc các con nghĩ các con là ai.
Các con phải thử thách bản thân mình.
Các con phải thách thức xã hội mình.
Các con phải thách thức thế giới của mình.
Các con phải hỏi với tư cách là một tập thể:
“Loài người là như thế này sao? Đây có phải là người chúng ta chọn trở thành hay không? Đây có phải là cách duy nhất chúng ta có thể sống hay không? Đây có phải là cách ứng xử duy nhất mà chúng ta biết hay không? Có thể là vẫn còn có một cách khác? Cách khác này có thể đưa chúng ta đến gần hơn với những gì chúng ta nói rằng chúng ta thực sự muốn có với tư cách là một giống loài? Chúng ta đang thiếu một cái gì đó ở đây. Liệu chúng ta có đủ can đảm để nghiêm túc nhìn vào điều mà nó có thể là hay không? Liệu chúng ta có đủ can đảm để chấp nhận câu trả lời mà chúng ta sẽ tìm và khám phá ra không? Làm thế nào chúng ta có thể thực hiện việc tìm kiếm này, yêu cầu này, theo cách mà tạo ra những sự khác biệt?”
Mọi người đã tự hỏi mình những câu hỏi này từ muốn kiếp. Con không thấy việc đặt câu hỏi, việc tìm kiếm, hay thậm chí việc tìm ra câu trả lời mới sẽ thay đổi điều gì trong cách thế giới này vận hành hoặc cách cuộc sống sẽ diễn ra. Mọi thứ vẫn chẳng khác gì trước.
Việc này đòi hỏi các con phải hành động theo nhóm vào lúc này. Con không thể làm điều này một mình, cũng như một nhà lãnh đạo có sức lôi cuốn hoặc một người thầy tâm linh không thể tạo ra phép màu. Thời đại dành cho những bậc thầy tâm linh đơn độc đến để thay đổi thế giới đã kết thúc. Bây giờ là thời điểm mà ý thức tập thể và hành động tập thể sẽ thay đổi thực trạng chung của thế giới.
Nó nên là như vậy, vì thực trạng hiện tại của các con đã được tạo ra bởi tất cả các con. Bây giờ là lúc để các con cùng nhau tái tạo nó thêm một lần nữa.
Vậy nên hãy làm việc như một tập thể. Đừng đi theo bậc thầy nào của riêng con cả, thay vào đó, từng người trong các con hãy làm chủ ý thức tập thể.
Sau đó làm việc cùng nhau để đánh thức tập thể được gọi là Nhân Loại.
Thế giới hiện đã sẵn sàng và có thể thực hiện những hành động như vậy, giao tiếp nhóm giờ đây đã có thể thực hiện được vì trước đây chưa từng có. Toàn bộ thế giới bây giờ được liên kết. Toàn bộ hành tinh hiện đã được kết nối. Các con có những công cụ mà các con chưa từng có trước đây.
Ý Ngài là Internet à?
Tất cả các công nghệ hiện đại của các con. Tất cả chúng. Từ Internet, đến điện thoại di động. Các bản fax. E-mail. Dễ dàng quay video ở nhà. Đĩa CD mà con có thể ghi ngay trên máy tính ở nhà và gửi đi mọi nơi.
Các con có thể kể ra một danh sách dài. Các con đã chuyển sang kỷ nguyên giao tiếp toàn cầu nhanh chóng và dễ dàng. Người ta nói rằng các công nghệ tiến bộ nhanh chóng của con đang đe dọa tiêu diệt nhân loại. Chúng cũng là thứ có thể cứu lấy các con.
Hãy sử dụng chúng để tạo ra Thực Tại mới mà con muốn trải nghiệm. Sử dụng chúng để tạo ra Con người Mới mà con muốn trở thành. Sử dụng chúng để xây dựng Linh Đạo Mới mà con muốn thể hiện.
Nhưng hãy nhớ sử dụng chúng cùng nhau. Hành động của cả tập thể đang phá hủy thế giới. Chỉ có hành động của cả tập thể mới có thể cứu được nó.
Đúng. Đó là lý do tại sao trong quyển sách này đã có đề xuất rằng mọi người thành lập các nhóm sẽ cùng cam kết thực hiện Năm Bước Để Đạt Được Hòa Bình. Tạo ra bản kiến nghị cùng ký tên vào. Các cuộc thảo luận và đối thoại với các nhà tài trợ. In sách nhỏ và tờ rơi.
Đăng Năm Bước trên báo, đại loại như sau: VÌ CHÚNG TA MUỐN TẠO NÊN MỘT THẾ GIỚI HÀI HÒA, CHÚNG TA, NGƯỜI KÝ TÊN DƯỚI ĐÂY, CAM KẾT CÔNG KHAI RẰNG CHÚNG TA SẼ THỰC HÀNH NĂM BƯỚC ĐỂ ĐẠT ĐẾN HÒA BÌNH :
1.Chúng ta thừa nhận rằng một số niềm tin cũ về Cuộc sống và về Thượng Đế không còn hoạt động hiệu quả nữa.
2.Chúng ta thừa nhận rằng có điều gì đó chúng ta không hiểu về Thượng Đế và về Cuộc sống, hiểu biết này có thể thay đổi mọi thứ.
3.Chúng ta sẵn sàng cho những hiểu biết mới về Thượng Đế và Sự sống được mang đến bây giờ, những hiểu biết có thể tạo ra một lối sống mới trên hành tinh này.
4.Chúng ta sẵn sàng khám phá và kiểm tra những hiểu biết mới này , và nếu chúng phù hợp với sự thật và hiểu biết bên trong chúng ta, chúng ta sẽ mở rộng hệ thống niềm tin của chúng ta để bao gồm chúng.
5.Chúng ta sẵn sàng sống cuộc đời mình như một minh chứng cho niềm tin của chúng ta.
Yêu cầu các nhân vật nổi tiếng trong cộng đồng — bao gồm các nhà lãnh đạo chính trị và doanh nghiệp — ký tên vào nó trước khi nó được xuất bản và có chữ ký của họ ở dưới cùng.
Tạo một làn sóng. Thu hút các nhóm tham gia. Các nhóm công dân, các nhóm, các nhóm dân sự và dịch vụ, các nhóm nhà thờ và tôn giáo, các nhóm văn hóa và giáo dục, các nhóm cao niên và thanh niên, các nhóm chính phủ và lập pháp. Tạo liên minh của các nhóm hiện có. Thành lập các nhóm mới.
Đừng để ý tưởng này lạc mất nhé.
Tuy nhiên, làm sao để thúc đẩy mọi người bước vào hàng ngũ như vậy?
Sự phấn khích của những khả năng mới. Và sự đảm bảo rằng họ có sức mạnh để thay đổi thế giới. Nếu mọi người nghĩ rằng họ bất lực, họ sẽ không làm gì cả. Nếu mọi người thực sự tin rằng họ có thể làm được gì, họ sẽ làm.
Con phải thuyết phục mọi người rằng họ có thể làm được điều gì đó . Sau đó, chỉ cho họ cách nó có thể được thực hiện dễ dàng hơn, hơn cả những gì họ có thể tưởng tượng. Trước tiên họ định hình ra một trạng thái cảm xúc hiện hữu, sau đó hãy để những gì họ làm chảy đến một cách tự nhiên từ trạng thái mà họ đang hiện hữu, thay vì cố gắng tìm kiếm điều gì đó để làm chỉ để “làm điều gì đó”, hãy thay đổi trạng thái cảm xúc của mình.
“LÀM” gì đó không phải là câu trả lời. Cả cộng đồng thế giới đã cố gắng “làm điều gì đó” về những vấn đề của họ trong một thời gian rất dài. Không có gì tạo ra sự thay đổi lâu dài . Loài người vẫn đang hành động như cũ trong nhiều thế kỷ.
“LÀ” một điều gì đo mới là câu trả lời. Cả cộng đồng thế giới đã không cố gắng “trở thành một cái gì đó” để đáp ứng các vấn đề của nó trong một thời gian rất dài. Tuy nhiên, đây mới là điều sẽ tạo ra sự thay đổi lâu dài. Loài người sau đó có thể ngừng hành động theo cách nó đã hoạt động trong nhiều thế kỷ.
Khi những gì con đang làm phản ánh những gì con đang là, thay vì một nỗ lực để tạo ra những gì con mong muốn, con sẽ biết rằng con đã tạo ra sự thay đổi lâu dài trong bản thân. Đây là điều tạo ra sự thay đổi lâu dài trên thế giới.
Hãy nhớ những gì đã được nói trước đó. Con không thể “đang làm” bình an, con chỉ có thể “đang là” bình an. Con không thể “làm” yêu thương, con chỉ có thể “là” yêu thương. Con không thể “làm” hợp nhất, con chỉ có thể “là” hợp nhất.
Sau đó, hãy tìm cách thay đổi trạng thái hiện tại của con. Đừng tìm cách thay đổi thế giới trước, hãy tìm cách thay đổi bản thân con trước.
Khi con đạt tới đó, hành vi của con sẽ tự động thay đổi.
Hãy chờ đã nào. Không tìm cách thay đổi thế giới ư? Toàn bộ cuộc nói chuyện này đều là về chuyện thay đổi thế giới cơ mà!
Ta đã nói, trước tiên đừng tìm cách thay đổi thế giới. Con sẽ không thay đổi thế giới bằng cách cố gắng thay đổi thế giới trước. Con sẽ thay đổi thế giới bằng cách thay đổi chính mình trước tiên. Trước tiên, con phải quyết định một số điều quan trọng về bản thân, đi đến một số kết luận mới trong bản thân về con người của con, về Thượng Đế và về Cuộc sống, và sau đó bắt đầu thực hiện những quyết định đó.
Trên thực tế, quá trình bên trong này có thể tạo ra những thay đổi ở thế giới xung quanh con, vì thế giới mà con chạm vào bị ảnh hưởng bởi cách con chạm vào nó.
Con là ai, và con đang là như thế nào, ảnh hưởng đến thế giới đến một mức độ lớn hơn con có thể tưởng tượng nhiều. Tuy nhiên, hãy nhớ điều này. Con không thể đạt được sự bình an bên trong bằng cách bị kích động khi con không đạt được sự bình yên bên ngoài.
Do đó, đừng trói những nỗ lực của con trong việc chuyển hóa bản thân cùng với một kết quả được gọi là sự biến đổi hành tinh, nếu không con có thể không đạt được kết quả.
Con có thể chia sẻ với mọi người trên thế giới, nếu như con muốn, nhưng chia sẻ với họ không phải những gì con nghĩ trải nghiệm của họ nên có, mà là những gì con biết kinh nghiệm của con đã có. Dạy người khác nếu họ hỏi, nhưng không dạy họ rằng con có câu trả lời của họ, mà họ có câu trả lời riêng của họ.
Và hãy bỏ đi bất kỳ kỳ vọng nào rằng bất kỳ quyết định nào con đang thực hiện hoặc bất kỳ thông tin nào con đang chia sẻ, về con người của con và những gì con chọn sẽ có bất kỳ tác động nào đến bất kỳ điều gì hoặc bất kỳ ai khác.
Đừng mong cầu những kết quả đó.
Tại sao? Con chỉ không hiểu điều này. Chẳng phải kết quả mang lại cho chúng ta cảm giác hài lòng và cho phép chúng ta tiếp tục sao?
Nếu kết quả mang lại cho con cảm giác hài lòng cho phép con tiếp tục, thì thiếu kết quả sẽ mang lại cho con cảm giác thất vọng khiến con không thể tiếp tục. Và như thế, con sẽ đánh bại chính mình.
Con thấy được điều đó, nhưng chúng con phải làm thế nào để vượt qua nó?
Bắt đầu bằng cách định hình rõ ràng tại sao con lại chọn con là như thế và đang làm những việc như thế.
Là vì điều gì?
Vì để có thể tự giác ngộ. Để ngộ ra Bản thể con ở trạm cao nhất kế tiếp. Để biết con thực sự là ai và để trải nghiệm điều đó.
Đây được gọi là sự tiến hóa.
Đây là công việc của cả nhân loại. Và đây là niềm vui của nó.
Vì niềm vui của con là trở nên vĩ đại hơn con đang là, và biết được chính mình khi ấy. Toàn bộ các loài tiến hóa theo cách này và không theo cách nào khác.
Đừng thay đổi niềm tin của con vì con muốn người khác thay đổi niềm tin của họ. Thay đổi niềm tin của con bởi vì niềm tin mới của con sẽ tuyên bố chính xác hơn về con là ai.
Tuy nhiên, ngay cả khi con thay đổi, đừng ngạc nhiên nếu người khác thay đổi, và nếu thế giới xung quanh con thay đổi. Vì sự thay đổi trong con sẽ đóng vai trò như một chất xúc tác tạo ra sự thay đổi ở người khác. Không phải vì con đã tìm cách tạo ra sự thay đổi ở người khác, mà có lẽ nhiều hơn là vì con đã không làm như vậy.
Mọi người không thay đổi bởi vì họ được bảo là phải thay đổi.
Mọi người có thể tạm thời thay đổi hành vi của họ bởi vì họ đã được những người có quyền lực trên họ yêu cầu làm như vậy, nhưng đó không phải là thay đổi thực sự. Đó chỉ đơn thuần là một sự thay đổi bề ngoài, phong thái bên ngoài. Sự thật bên trong không hề thay đổi. Ngay sau khi người đó không còn có quyền tác động đối với họ nữa, hoặc không thể phát huy quyền lực được nữa, hành vi của con người sẽ trở lại với hành vi được thúc đẩy bởi sự thật bên trong họ thôi.
Cha mẹ của mọi thanh thiếu niên đều biết điều này.
Kẻ Bạo Chúa cai trị bất kỳ quốc gia nào rồi sẽ phát hiện ra điều đó.
Thay đổi là một hành động tự do, không phải là một hành động tuân thủ.
Vâng lời không phải là sáng tạo, và sáng tạo là hành động duy nhất của sự tiến hóa.
Do đó, đừng tìm cách thay đổi thế giới. Hãy tìm cách trở thành sự thay đổi mà con muốn THẤY trên thế giới.
Chẳng phải lời đó là Gandhi nói sao?
Đúng vậy. Và ông ấy đã chứng minh điều đó.
Đầu tiên, ông ta đạt được trạng thái hiện hữu. Đây là công việc mà ông ấy đã làm từ bên trong. Sau đó, và chỉ sau đó, những gì ông ấy đã “làm” bên ngoài mới trở thành kiểu “hành động” thay đổi thế giới.
Ông ấy đã không đạt được trạng thái hiện hữu đó thông qua hành động của mình. Hành động của ông ấy phản ánh trạng thái hiện hữu mà ông ấy đã đạt tới.
Bây giờ con đã hiểu điều này chưa?
Con hiểu – Ngài đã giải thích nó khá rõ – nhưng con không hiểu làm thế nào để nó đi vào hoạt động. Ý con là, con không hiểu làm thế nào để nó diễn ra, làm thế nào để nó xảy ra. Làm thế nào để con thay đổi trạng thái bên trong của con? Và không thể những gì con đang làm ảnh hưởng đến trạng thái cảm xúc mà con đang hiện hữu?
Chẳng phải nghe nhạc nhẹ chẳng phải giúp con “bình tĩnh” hơn sao?
Chẳng phải cầu nguyện hoặc thiền định không giúp con “ bình an” sao?
Đúng. Con có thể đạt được trạng thái hiện hữu qua những gì con đang làm. Con khá đúng trong điều này. Con đã nhận thấy nó, và nó là sự thật. Tuy nhiên, để đạt đến được trạng thái hiện hữu thông qua làm việc gì đó là một chặng đường rất dài. Và, quan trọng hơn nhiều , con hiếm khi có thể giữ được nó lâu dài.
Hầu hết mọi người không bật một bản nhạc nhẹ nhàng và giữ bình tĩnh trong phần đời còn lại của họ. Hầu hết mọi người không cầu nguyện và tiếp tục bình an trong mọi khoảnh khắc liền theo sau đó.
Khi quyết định rằng mọi hành động đều xuất phát từ an bình và yêu thương, thay vì cố gắng đạt đến an bình và yêu thương sẽ xoay chuyển tình hình. Nó hoàn toàn thay đổi trục trải nghiệm của con. Nó đặt nguồn gốc của những gì con mong muốn bên trong con, thay vì bên ngoài con. Điều đó giúp con có thể truy cập vào mọi lúc và mọi nơi.
Đây là sức mạnh thực sự. Loại sức mạnh thay đổi cuộc sống và thay đổi thế giới.
Mức độ bình an nội tâm và yêu thương hoàn toàn dành cho tất cả nhân loại có thể đạt được trong một khoảnh khắc. Nó cũng có thể mất cả đời. Mọi thứ phụ thuộc vào con. Mọi thứ phụ thuộc vào mức độ con mong muốn nó.
Con có thể đạt được bất kỳ trạng thái nội tâm nào mà con mong muốn chỉ bằng cách chọn nó và gọi nó ra.
Hiện tại, hầu hết các trạng thái của con là “phản ứng”. Chúng không cần phải là như thế này đâu. Con có thể biến chúng thành “tạo tác”.
Giúp con với. Ý Ngài là gì? Ngài đang nói về cái gì vậy?
Hãy để Ta cho con một ví dụ như một phương tiện giải thích.
Ngay bây giờ khi con bước vào bất kỳ thời điểm nào, con hiếm khi làm như vậy với trạng thái xác định trước thời hạn. Con đợi cho đến khi con nhìn thấy khoảnh khắc chứa đựng và cung cấp những gì , sau đó con phản hồi bằng cách trở thành một thứ gì đó.
Có lẽ con cảm thấy buồn. Có lẽ con sẽ cảm thấy hạnh phúc. Có lẽ con cảm thấy thất vọng hoặc phấn khích.
Nhưng bây giờ, giả sử con đã quyết định trước xem mình sẽ như thế nào khi bước vào thời điểm đó.
Giả sử con đã quyết định rằng con sẽ bình yên, bất kể khoảnh khắc đó xuất hiện như thế nào. Con có nghĩ rằng nó sẽ tạo ra sự khác biệt nào trong cách con trải nghiệm chính khoảnh khắc đó không?
Tất nhiên rồi.
Để Ta nói cho con chuyện này. Đó là khi con quyết định mình sẽ xuất hiện như thế nào trước thời điểm này cho thấy rằng con đã bắt đầu chuyển sang giai đoạn làm chủ. Con đã học cách làm chủ thời điểm, và đó là khởi đầu của việc làm chủ cuộc sống.
Khi con quyết định trước rằng trạng thái bên trong của con sẽ là yên bình và yêu thương, thấu hiểu và nhân ái, chia sẻ và tha thứ, bất kể khoảnh khắc bên ngoài mang lại điều gì , thì thế giới bên ngoài sẽ mất quyền lực đối với con.
Người khác không thể thuyết phục con tham gia vào hành vi của họ nếu hành vi của họ không trùng khớp với trạng thái nội tâm của con . Các nhà lãnh đạo chính trị hoặc tôn giáo sẽ tìm cách tập hợp con cho chính nghĩa của họ, nhưng điều đó sẽ không có ích lợi gì — trừ khi con hòa hợp ở phần sâu nhất của con người con với những gì họ đang nói hoặc đang làm.
Điều này nghe thật tuyệt vời! Nhưng điều gì có thể khiến con chọn một trạng thái bên trong khác với những gì thế giới bên ngoài gửi đến cho con? Ý con là, làm sao con có thể “trở thành” thứ mà thế giới không cho phép con trở thành? Ngài có hiểu câu hỏi này không? Làm sao con có thể “an bình” nếu thế giới đang tự hủy diệt? Chỉ là một ví dụ thôi.
Con có thể bình anh cho dù thế giới bên ngoài đang như thế nào — và điều trớ trêu tuyệt vời ở đây là — thế giới bên ngoài của con đang ra sao sẽ rất thường xuyên bị ảnh hưởng bởi việc con đang ra sao.
Ta chắc rằng con đã nghe lời khuyên rằng nếu con tình cờ bắt gặp một con rắn đuôi chuông, điều tốt nhất nên làm là hãy bình tĩnh, lùi lại từ từ, và con sẽ không bị hại. Điều cuối cùng con làm là quay đầu và chạy.
Ta chắc rằng con đã nghe lời khuyên rằng khi con lên ngựa, điều cuối cùng cần làm là để con ngựa nghĩ rằng con đang sợ. Nếu con không cho ngựa biết rằng con đang chịu trách nhiệm, con ngựa sẽ giành trách nhiệm của con.
Con đã nghe những điều này, phải không?
Vâng ạ.
Tốt. Ta đang sử dụng chúng ở đây như một phép ẩn dụ cho cuộc sống.
Làm thế nào để con duy trì sự an bình khi thế giới đang là mọi điều khác không phải là hòa bình? Yêu thương, khi thế giới đang minh chứng cho tất cả mọi thứ khác trừ đang yêu thương? Tha thứ, khi thế giới đang chứng minh tất cả mọi thứ khác trừ sự tha thứ?
Con khăng khăng con cứ là chính con bất kể phần còn lại của thế giới đang như thế nào. Từ từ, thế giới con tiếp xúc sẽ thay đổi.
Bây giờ hãy tưởng tượng xem điều gì sẽ xảy ra nếu mọi người đều làm điều này.
Tuy nhiên, con không thể khẳng định mình là ai nếu con không biết mình là ai. Vì vậy, quyết định này phải được thực hiện từ trước khi sự việc xảy ra.
Hãy luôn nhớ điều này: Con đang là điều gì thì con là người như thế.
Con không phải là cái con đang làm.
Con là một con người, đang là.