CHƯƠNG 5 – MỐI QUAN HỆ KHÔNG TÌNH DỤC
Nâng cao năng lượng [overlighting] là hiện tượng mà trong đó một thực thể phi vật chất —ví dụ như một người hướng dẫn tinh thần—bao bọc một người – một thực thể vật chất – trong cơ thể năng lượng của họ. Bởi vì thực thể phi vật chất ở tần số rung động cao hơn, nên người được bao bọc cảm thấy một sự nâng cao năng lượng rõ rệt. Về cơ bản, người được bao bọc trong một tấm chăn ấm áp của tình yêu, có thể có cảm giác vui vẻ, bình yên và thậm chí là hạnh phúc. Một sự thay đổi trong nhận thức cũng có thể diễn ra: người đó nhìn thế giới bằng đôi mắt yêu thương hơn.
Tôi đã trải qua hiện tượng nâng cao năng lượng ngay từ lúc đầu và trong suốt phần lớn cuộc trò chuyện với Sarah, người đã đồng ý chia sẻ câu chuyện về cuộc hôn nhân không tình dục nhưng đầy yêu thương của cô với Jim. Mặc dù tôi chưa bao giờ trải qua hiện tượng nâng cao năng lượng, nhưng tôi biết ngay điều gì đang xảy ra. Thần tính đã nói với tôi: Câu chuyện của Sarah rất quan trọng. Chúng tôi đề nghị bạn đưa nó vào cuốn sách của mình. Tôi cũng hiểu một cách trực giác tại sao Thần tính lại cảm thấy như vậy: các mối quan hệ không tình dục (nghĩa là hai người không có quan hệ tình dục) là phổ biến và thường tràn ngập tình yêu, nhưng những người trong các mối quan hệ như vậy phải đấu tranh với những phán xét của bản thân về sự bình thường [ND: của họ và của mối quan hệ].
Sarah và Jim kết hôn khi cả hai đều bốn mươi tám tuổi. Mặc dù họ thực sự yêu và tôn trọng nhau, và mặc dù cả hai đều cảm thấy cuộc hôn nhân là phù hợp với họ, nhưng việc không quan hệ tình dục là một vấn đề mà Sarah cảm thấy chưa bao giờ được giải thích thỏa đáng.
Khi Sarah và tôi bắt đầu cuộc trò chuyện, và khi tôi đắm mình trong nguồn năng lượng tuyệt đẹp, gần như say đắm của thực thể đang chiếu sáng tôi, tôi đã biết từ sự thúc đẩy yêu thương của Thần tính rằng Sarah và Jim đã cùng nhau đồng ý về việc sống cùng nhau mà không quan hệ tình dục trước khi cả hai được sinh ra. Tuy nhiên, tại sao bất kỳ cặp đôi nào lại muốn trải qua một thử thách như vậy, đặc biệt là một thử thách thường bị xã hội phán xét là “bất thường”? Những bài học hoặc sự chữa lành nào có thể có từ điều này? Tôi háo hức muốn xem Thần tính sẽ dẫn dắt chúng tôi đến đâu.
Sarah
Sarah đã sáu mươi hai tuổi vào thời điểm chúng tôi trò chuyện. Là con giữa trong số mười một người con trong một gia đình Công giáo Ireland, có “rất nhiều tình yêu thương trong nhà”, bà nói với tôi, “cùng với bí mật lớn của tôi, đó là bị anh trai Steve xâm hại tình dục trong hầu hết thời thơ ấu của mình. Tôi may mắn và biết ơn vì tôi có bảy người anh trai, tất cả, trừ một người, đều rất tình cảm. Bố tôi ấm áp, luôn cư xử đúng mực và phần lớn ủng hộ các con.” Vì vậy, đã có sự kết hợp giữa rất nhiều tình yêu thương và rất nhiều thử thách trong gia đình gốc của bà.
“Tôi làm việc trong bộ phận tiếp thị tại một tập đoàn lớn ở Thành phố New York. Chồng tôi, Jim, cũng làm việc ở đó. Chúng tôi làm việc ở các bộ phận khác nhau của công ty, nhưng chúng tôi có một số dự án liên bộ phận. Thật tuyệt; chúng tôi hiểu công việc kinh doanh của nhau và có rất nhiều điểm chung.”
Sarah và Jim gặp nhau thông qua công việc của bà với nhiều chi nhánh khác nhau của công ty trên khắp Hoa Kỳ. Jim là một giám đốc tiếp thị có tiếng tại một trong những chi nhánh đó. Công việc của ông đã nhận được nhiều giải thưởng và ông được những người trong cùng lĩnh vực ngưỡng mộ.
“Sự thu hút dành cho Jim bắt đầu từ một hội nghị mà chúng tôi tổ chức vào mỗi mùa hè”, Sarah nhớ lại. “Tất cả những người làm tiếp thị từ tất cả chi nhánh đều tụ họp lại. Có một bữa tiệc vào cuối hội nghị. Hàng năm, ngay cả khi chúng tôi chưa biết nhau nhiều, Jim vẫn đến thẳng tôi để mời tôi khiêu vũ.
“Một sự thật thú vị về Jim là anh ấy là người Mỹ gốc Phi và một nửa là người Nhật. Vì vậy, anh ấy rất nổi bật và khác biệt. Tôi là một phụ nữ Công giáo Ireland với mái tóc vàng—luôn là linh hồn của bữa tiệc.
“Dù sao thì, tại bữa tiệc đó, chúng tôi đã khiêu vũ. Đột nhiên tôi nhận ra anh ấy thu hút đến mức nào. Tôi nghĩ, Ồ, thật tuyệt khi được khiêu vũ cùng anh ấy! Anh ấy thật cơ bắp; cánh tay của anh ấy thật quyến rũ.”
Sarah và Jim tiếp tục gặp nhau khi ông đến New York để công tác. Trong mỗi chuyến đi, ông đều mời Sarah đi ăn trưa. Cuối cùng, trong lần hẹn hò thứ năm, ông đã mời bà đi ăn tối.
“Lúc này, tôi đã đeo một tấm biển ghi rằng, ‘Hôn em cũng được mà’, Sarah cười. Khi bà và Jim đi tàu điện ngầm đến địa điểm ăn tối, bà xích lại gần ông để thể hiện sự quan tâm của mình. Sau bữa tối, khi họ đi bộ vào trung tâm thành phố, Jim nắm tay bà. “Đó là lúc tôi biết chúng tôi sẽ là ‘một cặp'”, bà nói. Và rồi điều đó đã xảy ra: nụ hôn đầu tiên của họ.
“Chúng tôi ở Greenwich Village, nhìn qua cửa sổ của các cửa hàng, chỉ đi dạo,” Sarah hồi tưởng lại. “Tôi đứng trên một bậc thang cao. Khi tôi quay lại, cuối cùng anh ấy đã hôn tôi lần đầu tiên. Khi Jim kể lại câu chuyện, anh ấy nói về mái tóc ngược sáng của tôi. Anh ấy thật điện ảnh! Tôi nói, ‘Được rồi, đã đến lúc rồi!’ Sau đó, chúng tôi đi bộ nhiều hơn. Một lúc sau, chúng tôi ngồi trên một chiếc ghế dài trong công viên. Thật lãng mạn. Tôi hỏi, ‘Anh nghĩ tại sao cả hai chúng ta đều chưa từng kết hôn?’ Anh ấy nói, ‘Để bây giờ chúng ta có thể ngồi trên chiếc ghế dài này cùng nhau.’ Tôi đã bị mê hoặc!”
Ngay sau đó họ bắt đầu hẹn hò, Sarah và Jim biết rằng họ đã lớn lên ở phía bắc New York trong những ngôi nhà chỉ cách nhau ba phút lái xe. Họ đã dành một ngày chạy xe để chỉ cho nhau những ngôi nhà đó. Trong khi lái xe, Sarah chia sẻ với Jim những kỷ niệm đẹp của bà về sân trượt băng gần nhà của gia đình nơi bà đã học trượt băng. Bà kể với ông rằng bà thích nghe bài hát “Nowhere Man” của Beatles được phát khi bà trượt băng. Chỉ vài giây sau, “Nowhere Man” vang lên trên radio trên xe của họ. Sarah và Jim đã sửng sốt. “Jim đã rợn người vì điều đó!” Sarah nói với tôi. “Chúng tôi đã nhận được những tín hiệu từ Vũ trụ.”
Không lâu sau nụ hôn đầu tiên, Sarah và Jim đã trở nên thân mật. “Chúng tôi đã quan hệ tình dục gần như mỗi ngày,” bà nói. “Nhưng có một phần trong tôi khiến tôi dè dặt. Tôi đã có vấn đề về lòng tự trọng vì bị lạm dụng tình dục. Tôi sợ rằng nếu tôi thể hiện hết con người mình với Jim trong thời gian chúng tôi hẹn hò, anh ấy sẽ không còn muốn tôi nữa.”
Vào lễ Giáng sinh, bốn tháng sau nụ hôn đầu tiên của họ, Jim đã đến New York trong hai tuần để thăm Sarah. Vào đêm Giáng sinh, ông nói với bà rằng có điều gì đó không ổn với một tấm biển quảng cáo lớn ở Quảng trường Thời đại—một tấm biển quảng cáo mà ông chịu trách nhiệm trong công việc của mình—và ông sẽ phải xem xét nó. Ông thuyết phục Sarah tham gia cùng.
“Tôi đang cố gắng giúp tìm ra vấn đề là gì”, Sarah kể lại, “và đột nhiên khuôn mặt của tôi xuất hiện trên tấm biển quảng cáo lớn bằng hai ngôi nhà! Sau đó, một bài thơ anh ấy viết cho tôi hiện lên trên màn hình. Tôi nghĩ, Thật tuyệt vời! Toàn bộ bài thơ đẹp đẽ cứ tiếp tục cho đến khi kết thúc, ‘Sarah, em sẽ lấy anh chứ?’ bằng những chữ cái to như một tòa nhà! Tôi ngay lập tức nói đồng ý. Anh ấy đã đeo nhẫn cho tôi ngay tại đó.
“Lễ Giáng sinh đó thật tuyệt vời. Trong suốt thời gian này, đời sống tình dục của chúng tôi rất mặn nồng. Nó giống như một giấc mơ về tình yêu, nhưng chuyện tình dục không phải lúc nào cũng hòa hợp. Nhưng tôi nghĩ điều đó không quan trọng vì chúng tôi mới chỉ ở giai đoạn đầu của mối quan hệ.”
Một trong những khía cạnh mà họ không đồng điệu là Jim muốn giao hợp với Sarah mà không cần nhiều thời gian dạo đầu. Ngoài ra, Jim muốn Sarah đạt cực khoái nhiều lần. Sarah cảm thấy Jim đang cố gắng thể hiện với bà, và bà cảm thấy áp lực phải thể hiện lại cho ông ấy. Bà ngần ngại thảo luận về mối bận tâm của mình. Khi bà làm vậy, bà cảm thấy ông hiểu sai ý của mình.
“Tôi sợ nói chuyện cởi mở về những điều này,” Sarah thừa nhận, “và phản ứng thái quá của anh ấy khi tôi đề cập đến bất kỳ điều gì. Tôi cảm thấy mình phải rất cẩn thận. Anh ấy sẽ nói, ‘Em nghĩ anh cảm thấy thế nào khi em nói anh không làm em hài lòng?’ Cả hai chúng tôi đều quá nhạy cảm. Đây là một trong những khía cạnh mà chúng tôi rất giống nhau và rất hợp nhau, nhưng sự nhạy cảm cao độ của chúng tôi khiến việc giao tiếp trở nên khó khăn hơn.
“Ngoài ra, ngay khi anh ấy đạt đỉnh, chuyện làm tình cũng kết thúc. Sau một thời gian, mọi chuyện trở nên khó khăn và bực bội đối với anh ấy, bởi vì mặc dù anh ấy muốn làm tình với tôi trong vài giờ, nhưng anh ấy thực sự không còn đủ sức nữa. Tất cả những điều đó xảy ra ngay cả trước khi chúng tôi kết hôn.”
Ngày cưới đã đến, Sarah và Jim đã trao lời thề trong một buổi lễ tuyệt đẹp. Họ đã làm tình vào đêm đó và mọi đêm trong tuần trăng mật của họ— cho đến đêm cuối cùng. Sáng sớm ngày hôm đó, họ đã cãi nhau về chuyện tiền bạc. Trên chuyến bay về nhà, Jim đã không nói chuyện với Sarah. Sau khi họ trở về nhà, Jim rơi vào trầm cảm. Sau đó, trong sáu tháng đầu tiên sau tuần trăng mật, họ không hề quan hệ tình dục.
Sarah nói với Jim, “Anh kết hôn là có lý do. Một phần lý do đó là để cho người khác thấy đôi khi anh phải trải qua những gì. Anh không cần phải tự mình trải qua điều này. Em ở đây. Em sẽ không đi đâu cả.”
Jim đã gặp bác sĩ. Thuốc ông nhận được đã giúp ông thoát khỏi trầm cảm, nhưng cũng làm giảm ham muốn tình dục. Sarah và Jim bắt đầu làm tình trở lại. Lúc đầu, cứ vài tuần một lần. “Sau đó, cứ ba, bốn, sáu tháng một lần,” Sarah buồn bã nói. “Tôi thực sự không biết chuyện này dừng lại khi nào. Tôi cảm thấy tồi tệ, bị phản bội. Tôi đã nghĩ rằng cuối cùng tôi cũng sẽ có một mối quan hệ tình dục tuyệt vời với một người đàn ông mà tôi yêu, nhưng đây lại là một trong những trải nghiệm tình dục tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Và chồng tôi ở đây!” Tôi nghe thấy nỗi đau trong giọng nói của bà khi bà nói.
Theo thời gian, Sarah nhận ra rằng việc liên tục buồn bã vì không được quan hệ tình dục là vô ích. Bà tham gia một nhóm hỗ trợ phụ nữ, nhóm này giúp bà không còn tập trung vào Jim và thay vào đó tập trung vào việc làm cho bản thân hạnh phúc. Một người bạn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chân thành, đặc biệt về việc thể hiện tình cảm khi bà cảm thấy có cảm xúc.
“Điều đó dẫn đến một sự cởi mở thoải mái, dễ chịu về cảm xúc tình dục, đã kéo dài và tốt đẹp cho đến ngày nay,” Sarah vui vẻ nói. “Chúng tôi nắm tay nhau khi xem phim. Chúng tôi ôm nhau trong nhà. Chúng tôi hôn nhau. Chúng tôi vuốt ve cơ thể nhau—không đến mức đạt cực khoái, nhưng thường liên quan đến sự kích thích. Chúng tôi nói với nhau rằng chúng tôi cam kết trẻ hóa đời sống cảm xúc của mình, nhưng cho đến thời điểm này, việc quan hệ tình dục vẫn chưa xảy ra.”
“Sarah, đã bao lâu rồi kể từ khi hai người dừng việc quan hệ tình dục?” Tôi hỏi.
“Trời ạ, tôi đã quên mất rồi, Rob. Nhiều năm rồi. Buồn thật, nhưng tôi vẫn hy vọng. Việc chúng tôi âu yếm, yêu thương và vuốt ve nhau mỗi ngày đủ sống động để tôi không cảm thấy mình không được yêu thương hoặc không được mong muốn. Cảm giác giống như khi mọi người già đi vậy.”
Một phần khó khăn đối với Sarah và Jim là họ ngủ phòng riêng. Jim, người có giấc ngủ nông, cần phải ngủ riêng để ngủ ngon, điều này giúp ngăn ngừa chứng trầm cảm. Vào các ngày trong tuần, Sarah và Jim ra khỏi nhà sớm và về nhà muộn, lúc đó cả hai đều không còn năng lượng để bắt đầu chuyện quan hệ tình dục. “Giờ tôi nghĩ,” Sarah nói, “và tôi đã hỏi Jim về điều này, là ‘Chúng ta hãy ngủ với nhau chỉ một hoặc hai đêm một tuần.’ Anh ấy nói, ‘Chắc là cũng được.’ Nhưng chúng tôi chưa bao giờ thực sự làm vậy, bởi vì thực sự cả hai chúng tôi đều sợ.”
Đôi khi Sarah đã thử hóa trang để khởi động đời sống tình dục của họ. Có lúc Jim thích điều này. Lúc khác thì ông phản ứng lại bằng sự khó chịu hoặc tức giận, đặc biệt là khi trong cơn trầm cảm, ông nói rằng, “Bây giờ điều đó có nghĩa là anh phải quan hệ tình dục với em sao?”
“Tôi đã nhận được tất cả những thông điệp trái chiều này,” Sarah nhớ lại. “Vì vậy, bây giờ tôi có những bộ trang phục nhỏ này và tôi muốn mặc chúng, nhưng tôi sợ bị từ chối.”
“Chúng ta hãy nói về điều này ngay từ góc độ lập kế hoạch trước khi sinh,” tôi gợi ý. “Bà có tin rằng bà và Jim đã lên kế hoạch để mọi chuyện diễn ra theo cách này không?”
“Tôi tin, bởi vì việc này đóng vai trò rất quan trọng trong cuộc sống của chúng tôi đến nỗi nó phải là điều mà chúng tôi đã lên kế hoạch.”
“Tại sao bà tin rằng mình và Jim đã lên kế hoạch cho điều đó?”
“Jim cần học cách kết hợp tình yêu và tình dục,” Sarah giải thích. “Trong cuộc sống tình dục của anh ấy trước khi có tôi, anh ấy không bao giờ thỏa mãn. Có rất nhiều thử nghiệm, rất nhiều phụ nữ. Anh ấy đang học được rằng có tình yêu mà không cần tình dục. Ngoài ra, thách thức lớn nhất trong cuộc sống của Jim là cảm thấy được thuộc về.” Ở đây Sarah đang nói đến chủng tộc hỗn hợp của Jim. “Đây có lẽ là lần đầu tiên trong cả cuộc đời anh ấy cảm thấy như vậy. Nếu anh ấy có thể kết hợp cảm giác được thuộc về mà anh ấy cảm thấy với tôi và tình yêu mà anh ấy dành cho tôi vào biểu hiện tình dục, thì điều đó sẽ rất thỏa mãn đối với anh ấy. Đối với tôi, tôi cần phải học rằng có thể có tình dục đi kèm tình yêu. Đó là biết được giá trị cốt lõi của mình—có thể yêu bản thân mình, tin rằng tôi xứng đáng được yêu thương và trải nghiệm bản thân như một tạo vật được Thiên Chúa yêu thương.”
Tôi đã yêu cầu Sarah nói thêm về cách bà cảm thấy việc không có tình dục có thể giúp bà trưởng thành.
“Mối quan hệ này là chốt chặn cuối cùng đối với tôi. Trong tất cả các mối quan hệ khác, tôi có thể hoàn toàn là chính mình và nói những gì tôi thực sự nghĩ. Đến giờ tôi vẫn chưa thể làm điều đó, hoặc bằng cách nào đó tôi vẫn không chọn làm điều đó, với Jim. Giống như có quá nhiều thứ đang bị đe dọa. Mong muốn của tôi là vượt qua điều đó. Tôi luôn nhắc nhở bản thân mình phải nói ra những gì tôi thực sự nghĩ. Giống như thói quen che giấu xuất phát từ việc bị quấy rối tình dục, cảm thấy không xứng đáng, kém cỏi. Tôi không muốn có thói quen đó nữa. Tôi muốn hoàn toàn cởi mở trong mối quan hệ thách thức nhất, trải nghiệm khó khăn nhất và đáng giá nhất. Điều trong cuộc sống mà tôi tự hào nhất là tôi đã biến một cuộc hôn nhân rất không hạnh phúc thành một cuộc hôn nhân rất hạnh phúc—dù là có quan hệ tình dục hay không. Đó là một thành tựu ở cấp độ linh hồn mà tôi có thể mang theo bất kể chuyện gì xảy ra.”
Khi Sarah nói, tôi tự nhắc nhở mình rằng chúng ta mời gọi các mối quan hệ là để chữa lành và mở rộng bản thân. Ở Jim, bà đã tìm thấy người bạn đời hoàn hảo để chữa lành vết thương do bị quấy rối thời thơ ấu và mở rộng thành tình yêu bản thân mà linh hồn bà mong muốn bà biết.
“Sarah, sẽ có những người đọc câu chuyện của bà không hoặc không thường xuyên quan hệ tình dục trong mối quan hệ của họ, nhưng họ yêu bạn đời của mình và muốn mối quan hệ đó hạnh phúc và yêu thương nhất có thể. Bà sẽ đưa ra những lời khuyên nào cho họ?”
“Đầu tiên và quan trọng nhất, đừng đổ lỗi cho người bạn đời của bạn. Bất cứ khi nào chúng ta trút giận, thường là vì có điều gì đó trong chúng ta mà chúng ta không tập trung vào. Trước tiên hãy nhìn vào bản thân. Khám phá sự gợi cảm của riêng bạn trong thời gian của riêng bạn. Tôi sẽ khuyến khích việc tự thỏa mãn [ND: thủ dâm]. Tôi sẽ tiết lộ cho bạn một bí mật. Vào những lúc tôi khám phá sự gợi cảm và tự thỏa mãn của riêng mình một cách thường xuyên, đó là những lúc chồng tôi đến và muốn quan hệ tình dục với tôi. Đó là vì tình yêu bản thân rất hấp dẫn. Nếu bạn không nghĩ tốt về bản thân, đôi khi người bạn đời của bạn sẽ tin bạn và sẽ bắt đầu đối xử với bạn không tốt lắm. Đối xử tốt với bản thân sẽ giúp ích.”
Ở đây chúng ta đã đi đến một sự thật quan trọng và cơ bản về cuộc sống: Vũ trụ là tấm gương phản chiếu chính bản thân ta. Khi chúng ta yêu bản thân mình, điều đó được phản ánh với chúng ta trong các mối quan hệ của chúng ta. Khi chúng ta không yêu bản thân mình, điều đó cũng được phản ánh với chúng ta qua cách người khác đối xử với chúng ta.
“Sarah, bạn đã nói về tầm quan trọng của việc không đổ lỗi cho người bạn đời của mình. Bạn sẽ nói gì với những người tự đổ lỗi hoặc phán xét bản thân mình?”
“Hãy tập trung vào bức tranh toàn cảnh”, bà khuyên. “Chúng ta ở trong những tình huống này vì một điều gì đó mà chúng ta muốn học hỏi như những linh hồn. Hãy tìm kiếm trong trái tim bạn lý do tại sao điều này lại có giá trị. Có điều gì đó rất quan trọng mà bạn phải tự mình làm trong khi bạn đang ở trong sự an toàn và phước lành của mối quan hệ với người bạn đời. Không có quy tắc nào cả. Mọi người có một bức tranh về việc hôn nhân nên như thế nào, nhưng có vô số cách mà một linh hồn có thể thể hiện chính mình. Hôn nhân là một phương tiện. Cách linh hồn bạn quyết định thể hiện bản thân trong hôn nhân có thể rất khác so với bức tranh mà xã hội thường đưa ra — như bạn biết đấy, Hoàng tử quyến rũ và Lọ Lem. Tôi nhìn nhận vấn đề từ góc nhìn của hơn một kiếp người. Đó là cách nhanh nhất để đạt đến điểm mà bạn hạnh phúc cùng nhau bất kể hoàn cảnh nào vì bạn đang đồng hành cùng nhau. Và bất kể bạn chia sẻ bao nhiêu hành trình với nhau, bạn đang chia sẻ tất cả ở cấp độ linh hồn. Đôi khi tôi nói chuyện với linh hồn của Jim. ‘Hỡi linh hồn của Jim ở phía bên kia bức màn, em chỉ muốn anh biết rằng em yêu anh nhiều như thế nào và muốn cởi mở và trung thực với anh trong cuộc sống này.’ Thật sự việc này đôi khi rất hữu ích.
“Sarah, giả sử một số người đọc câu chuyện của bà đã áp dụng quan điểm của xã hội rằng chúng ta được cho là phải quan hệ tình dục với tần suất nhất định trong một mối quan hệ. Họ cảm thấy có điều gì đó sai trái, tồi tệ hoặc bất thường về mối quan hệ của họ vì họ không làm được như vậy. Bà sẽ nói gì với họ?”
“Nếu bạn có một đứa con hoặc một người bạn tự nhủ rằng có điều gì đó tồi tệ hoặc sai trái trong mối quan hệ của họ vì họ không quan hệ tình dục đủ, bạn sẽ nhìn vào họ và thấy vẻ đẹp của họ. Trên thực tế, bạn sẽ thấy vẻ đẹp của cả hai người và biết trong lòng rằng họ đang đi trên con đường của họ theo cách họ nên đi. Vì vậy, tôi sẽ khuyến khích người đó tìm kiếm và tạo ra ý nghĩa. Chấp nhận trải nghiệm và cố gắng xem trải nghiệm đó đang dạy cho bạn điều gì. Nếu bạn kháng cự lại trải nghiệm đó, bạn sẽ chẳng học được gì và khiến mọi chuyện tệ hơn, nhưng nếu bạn mở rộng tâm trí và trái tim với chính mình và người bạn đời, bạn sẽ có cơ hội tốt hơn nhiều để trải nghiệm những gì đáng lẽ phải trở thành sự thật đối với bạn.”
Phiên hồi quy giữa các kiếp sống của Sarah
Với lòng dũng cảm và sự trung thực, Sarah đã chia sẻ với tôi cả tình yêu của bà dành cho Jim và nỗi đau mà bà cảm thấy liên quan đến việc không quan hệ tình dục của họ. Bà đã lên kế hoạch trước khi sinh ra để trải qua thử thách khó khăn này chưa, và nếu có thì tại sao? Chúng tôi bắt đầu tìm hiểu về bản thiết kế cuộc đời của bà bằng Phiên hồi quy giữa các kiếp sống (BLSR).
Tôi bắt đầu phiên bằng một lời cầu nguyện, yêu cầu những người thân yêu của Sarah, người hướng dẫn, các thiên thần và tất cả những sinh thể trong Thần tính yêu thương và hướng dẫn cho bà tham gia cùng chúng tôi. Sau đó, tôi hướng dẫn Sarah thực hiện các bước thư giãn về tinh thần và thể chất thông thường và phần hồi quy tiền kiếp của BLSR. Tôi hướng dẫn bà đi ra khỏi đường hầm vào một cảnh có ý nghĩa trong một tiền kiếp quan trọng. Sau đó, tôi yêu cầu bà mô tả những gì bà nhìn thấy.
“Tôi ở bên ngoài,” bà bắt đầu, “ở vùng nông thôn, ban ngày, mùa hè ấm áp. Tôi đang ở cùng một người. Tôi đi chân trần, mặc váy nâu, thô, tạp dề và áo cánh trắng, có lỗ: trang phục thường ngày của nông dân.”
“Tốt. Bây giờ tôi muốn bà thấy mình đang đứng trước gương để bà có thể nhìn rõ khuôn mặt và mái tóc của mình. Hãy mô tả khuôn mặt và mái tóc của bà cho tôi biết.”
“Tóc nâu, dài, nhưng không quá dài. Mũi khoằm, nhưng hấp dẫn. Tôi trông có vẻ hơi ngạc nhiên và sợ hãi. Tôi là phụ nữ, có lẽ ba mươi tuổi. Tôi da trắng với làn da rám nắng. Vóc dáng trung bình.”
“Hãy để chiếc gương tan ra,” tôi nhắc, “sau đó mô tả cho tôi mọi thứ bà nhận thức được và mọi thứ bà làm để tôi có thể dõi theo.”
“Có một người đàn ông đi cùng tôi,” Sarah tiếp tục. “Anh ta đang cố gắng kiểm soát tôi theo cách mà tôi không muốn. Tôi phục tùng anh ta. Anh ta có vẻ quan tâm đến tôi, nhưng anh ta không nhận ra anh ta làm tổn thương tôi nhiều như thế nào. Tôi chỉ quan trọng với anh ta theo cách hời hợt. Anh ta nghĩ rằng anh ta yêu tôi, nhưng tôi không cảm thấy được anh ta yêu. Tôi nghĩ anh ta là chủ nhân của tôi. Anh ta không phải là chồng tôi.”
“Bà đã nói rằng trông bà ngạc nhiên và sợ hãi,” tôi lặp lại. “Tại sao vậy?”
“Không có ai khác ngoài anh ta. Chúng tôi đang ở trong một trang trại. Anh ta chỉ cố gắng lợi dụng tôi.”
“Tôi muốn bà nhìn kỹ khuôn mặt và đôi mắt của người đàn ông này và nói cho tôi biết, bà có nhận ra linh hồn này là ai đang ở trong kiếp sống hiện tại của bà không?”
“Steve. Anh trai tôi Steve,” Sarah chỉ ra, giọng nói chắc chắn.
“Tốt. Chúng ta hãy để cảnh này tiếp tục. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?”
“Anh ta cố thuyết phục tôi làm tình với anh ta. Tôi không muốn chút nào, nhưng anh ta to lớn hơn tôi rất nhiều, rất nhiều—rất to và khỏe—và anh ta ép buộc tôi. Mặc dù tôi khóc vì đau đớn và sợ hãi, nhưng bằng cách nào đó anh ta nghĩ rằng tôi thích điều đó. Anh ta cười rất nhiều, rồi kéo quần lại. Tôi nằm trên mặt đất. Tôi kéo váy lên trên chân. Tôi khóc. Anh ta nói rằng tôi thích điều đó, rồi anh ta bỏ đi.”
“Bà cảm thấy thế nào?”
“Tôi cảm thấy rất tệ,” bà nói, bắt đầu khóc. “Tôi cảm thấy tổn thương, bị hạ thấp, cô đơn. Tôi cảm thấy sợ hãi như thể anh ta có thể làm điều đó một lần nữa. Tôi không cảm thấy có ai để mình có thể nói chuyện về điều này.”
“Tôi hiểu. Tôi muốn bà tin rằng linh hồn và những người hướng dẫn của bà đang cho bà thấy cảnh này vì một lý do cụ thể. Điều quan trọng mà bà cần biết hoặc hiểu về cảnh mà bà đang được cho xem là gì? Hãy tin rằng bà biết câu trả lời.”
“Tôi cần hiểu rằng điều đó không đúng,” Sarah nói với tôi. “Và rằng tôi không đáng bị đổ lỗi. Tôi không yêu cầu điều đó. Tôi không đáng phải chịu như vậy. Ngay cả khi tôi muốn trở nên hấp dẫn, điều đó không có nghĩa là tôi phải bị đối xử theo cách đó.”
“Có điều gì quan trọng hơn mà bà cần trải nghiệm trong cảnh này không, hay bà cảm thấy trọn vẹn và sẵn sàng tiến về phía trước?”
“Tôi cảm thấy trọn vẹn.”
“Khi tôi đếm đến ba, bà sẽ tự động tiến về phía trước đến sự kiện hoặc cảnh quan trọng tiếp theo trong cùng kiếp sống đó. Một . . . hai . . . và ba! Nói cho tôi biết, bây giờ bà đang ở đâu và chuyện gì đang xảy ra?”
“Tôi đang ở một thành phố nhỏ. Tôi đội mũ và mặc quần áo sang trọng hơn. Tôi có lẽ già hơn mười tuổi. Tôi thấy một cỗ xe ngựa. Tôi sắp lên cỗ xe ngựa đó thì… tôi nhìn thấy anh ta! Tôi không ngờ lại nhìn thấy anh ta!”
“Cũng là người đàn ông đó sao?”
“Mmm hmm. Anh ta đang đứng trên phố, cách tôi một chút. Anh ta nhìn thấy tôi.”
“Đã bao lâu rồi bà không gặp anh ta?”
“Mười năm rồi.”
“Hai người có tiến đến gần nhau không?”
“Không.”
“Bà cảm thấy thế nào khi nhìn thấy anh ta?”
“Rất tự hào.”
“Tại sao bà lại cảm thấy tự hào?”
“Tôi đã kết hôn với một người có địa vị ở thành phố nhỏ này. Anh ta [kẻ hiếp dâm] nghĩ rằng tôi chẳng là gì, nhưng tôi không phải là kẻ chẳng ra gì! Tôi tự hào vì mình được người khác coi trọng, yêu thương và chăm sóc, và anh ta [kẻ hiếp dâm] không còn có quyền lực nào đối với tôi nữa.”
Sau đó, Sarah nói với tôi rằng bà đã sẵn sàng để tiến về phía trước. Tôi đưa bà đến cảnh quan trọng tiếp theo trong kiếp sống đó.
“Tôi đang nằm trên giường bệnh”, bà nói. “Có một luồng sáng rực rỡ trong phòng. Tôi nghĩ là từ Thần tính. Tôi có gia đình xung quanh, và tôi không sợ hãi. Chồng tôi ở đó, nhưng tôi không thể biết anh ấy đang ở trong Thần tính hay ở đó [trong cơ thể]. Con trai tôi đã lớn và vợ cậu ấy cũng ở đó.”
Tôi hướng dẫn Sarah nhìn kỹ khuôn mặt của tất cả những người ở đó. “Bà có nhận ra bất kỳ linh hồn nào trong số này là những người ở bên bà trong kiếp sống hiện tại của bà không?” Tôi hỏi.
“Con trai tôi trong kiếp trước là chị gái tôi, Claire, trong kiếp này. Vợ cậu ấy là Danny, con trai của chị gái tôi trong kiếp này.”
“Bà khoảng bao nhiêu tuổi?”
“Bảy mươi.”
“Năm đó là năm nào? Hãy nhìn vào những con số trong đầu bà.”
“1882.”
“Bà đã sống ở quốc gia nào trong hầu hết cuộc đời mình?”
“Nước Áo.”
“Điều gì đang diễn ra xung quanh hoặc bên trong bà cho thấy cái chết về thể xác của bà sẽ đến vào cuối ngày?”
“Tôi cảm thấy chắc chắn trong lòng mình.”
“Bà cảm thấy thế nào về cuộc đời vừa trải qua?”
“Tôi cảm thấy mình đã đi một chặng đường dài,” Sarah nói với vẻ hài lòng. “Khi bắt đầu cuộc đời, tôi rất cô đơn. Tôi nghĩ đó là lý do tại sao tôi chọn trong kiếp sống [hiện tại] này để được bao quanh bởi rất nhiều anh chị em. Tôi không muốn trải qua điều đó một lần nữa khi tôi không có tình yêu thương và sự hỗ trợ xung quanh mình. Cuối cùng tôi đã thụ thai một đứa con trai sau này, và vợ của đứa bé cũng trở thành nguồn an ủi rất lớn đối với tôi. Nó là đứa con duy nhất của tôi. Tôi rất vui khi cuối cùng cũng tạo dựng được một gia đình sau thời gian sống trong nghèo đói và không được chào đón. Bằng cách nào đó, tôi đã tìm được một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi cảm thấy bình yên với kiếp sống này và vui mừng vì đã quyết định làm như vậy.”
Tôi hướng dẫn Sarah rời khỏi cơ thể vật lý trong kiếp trước.
“Bây giờ bà đang ở đâu so với cơ thể của mình?” Tôi hỏi bà.
“Trên ngôi làng. Tôi đang nói lời tạm biệt và cảm ơn gia đình tôi.” Bà lại bắt đầu khóc.
“Hãy dành cho mình thời gian.”
“Thật khó để rời đi,” bà thở dài. Và sau một lúc, “Được rồi.”
“Trước khi chúng ta chuẩn bị rời xa cơ thể bà và bắt đầu cuộc hành trình trở về Ngôi nhà Tinh thần, bà có muốn giải quyết bất kỳ việc gì còn dang dở trên Trái đất không?” Tôi hỏi.
“Có chuyện gì đó với chồng tôi.”
“Hãy đến với ông ấy ngay bây giờ. Bà có khả năng đến với ông ấy. Bà muốn chăm lo điều gì cho ông ấy?”
“Tôi muốn nói với anh ấy rằng tôi xin lỗi vì đã không yêu anh ấy trọn vẹn như cách anh ấy yêu tôi hoặc theo cách tôi ước mình có thể. Tôi muốn nói với anh ấy rằng tôi biết ơn vì cuộc sống mà anh ấy đã cho tôi, rằng tôi thực sự yêu anh ấy rất, rất nhiều, rằng tôi xin lỗi vì đã từ chối anh ấy về mặt thể xác và rằng tôi không thể nhận được khoái cảm mà anh ấy muốn trao cho tôi.”
Sarah đã không đề cập đến bất kỳ điều nào trong số những điều này trong mô tả của bà về cảnh tiền kiếp, nhưng tầm quan trọng của chúng vẫn rất rõ ràng. Tôi đã thúc giục bà du hành trong cơ thể tinh thần của mình đến với chồng bà trong tiền kiếp. Chúng tôi dừng lại một vài phút khi bà làm như vậy.
“Tôi đã tìm thấy anh ấy,” bà nói với tôi.
“Bà có khả năng giao tiếp bằng thần giao cách cảm với ông ấy,” tôi hướng dẫn.
“Bây giờ hãy chia sẻ với ông ấy những gì bà vừa nói với tôi. Hãy dành nhiều thời gian nhất có thể.”
“Đó là Kevin,” Sarah nói khi bà đột nhiên nhận ra người chồng kiếp trước của mình. “Kevin là người đàn ông tôi đã hẹn hò khi tôi còn trẻ trong kiếp sống hiện tại.”
“Nói với ông ấy mọi điều bà muốn. Nói với tôi khi nào bà sẵn sàng tiếp tục.”
Sau một hồi im lặng, “Tôi đã sẵn sàng.”
Tôi hướng dẫn Sarah di chuyển lên cao khỏi mặt phẳng Trái đất và trở về Ngôi nhà phi vật chất của chúng ta. Bà nói với tôi rằng bà nhìn thấy ánh sáng rực rỡ phía trên mình, và tôi khuyến khích bà di chuyển vào nơi có ánh sáng.
“Điều đầu tiên tôi nhận thấy,” bà nói, “là những đám mây màu xanh nhạt và hồng. Tôi đang di chuyển về phía một tòa nhà có một số cột và đỉnh tròn. Có một quảng trường [thị trấn] nhỏ ở phía trước. Có một vài người đang đợi tôi ở đó. Đó là bà tôi, bố tôi,” (ở đây Sarah bật khóc) “Chú Jim và mẹ tôi. Mẹ tôi thực sự rất vui. Bà ấy nhảy cẫng lên như thể bà ấy thực sự nhớ tôi. Bà ấy giống như một cô tiên nhỏ. Đã lâu lắm rồi chúng tôi mới có thể nói chuyện! Chú Jim của tôi đang mỉm cười. Bà của tôi rất quan trọng đối với tôi.”
Tôi bảo Sarah hãy dành một chút thời gian riêng tư với gia đình để cảm ơn họ đã đến, để bày tỏ tình yêu của bà dành cho họ và để họ có thể bày tỏ tình yêu của họ dành cho bà. Sau một vài phút im lặng, Sarah bắt đầu kể lại cho tôi nghe nguyên văn những gì gia đình đã nói với bà. Mỗi lần bà nói, bà bắt đầu bằng cách nói cho tôi biết ai đang nói.
“Bố thực sự thích được làm bố của con,” bố của Sarah nói với bà và thông qua bà. “Thật vui khi được nhìn thấy con và chơi với con, đặc biệt là khi con còn nhỏ. Con là một đứa trẻ ngốc nghếch tràn đầy năng lượng và thông minh. Và con rất đòi hỏi.”
“Khi con còn nhỏ và tập đi,” mẹ của Sarah nói xen vào, “Mẹ đã phải đưa những đồng xu năm xu cho các anh trai của con để giúp con. Con sẽ nắm lấy ngón tay của họ và đi, đi mãi, đi mãi. Nếu họ chán và đặt con xuống, con sẽ la lên” (mẹ bà đang cười) “cho đến khi mẹ trả tiền cho họ dắt con đi lần nữa. Con đã là một người tìm kiếm [tâm linh] ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên khi còn là một đứa trẻ. Mẹ rất vui khi được đưa con đi khắp nơi. Mẹ sẽ đưa con đi bất cứ đâu. Mẹ thích nhìn con thử mọi thứ.” Sarah khóc khẽ khi mẹ bà nói thông qua mình.
“Sarah,” tôi nhắc, “Tôi muốn bà hỏi họ tại sao bà lại được cho xem kiếp sống trước.”
“Con được cho xem kiếp đó vì nó có liên quan đến kiếp sống [hiện tại] này,” bà của bà nói. “Người đàn ông to lớn đã hãm hiếp con—trong kiếp hiện tại mà con đang sống, anh ta đã xâm hại con trong nhiều năm khi con còn nhỏ, và điều này làm con bối rối. Bởi vì đó là một phần rất lớn trong cuộc sống của con, con nghĩ con phải chịu trách nhiệm. Con cảm thấy tội lỗi, và đó là lý do tại sao con không muốn nói với bất kỳ ai. Điều quan trọng là phải nhìn thấy kiếp sống khác đó, bởi vì dễ dàng hơn nhiều để thấy rằng những gì anh ấy đã làm là sai, rằng con không phải chịu trách nhiệm, và rằng đó là hành vi của anh ấy chứ không phải của con. Sự giống nhau trong tính cách và ngoại hình của con—ngay cả khi còn là một cô bé—đã thu hút anh trai con làm điều đó. Nhưng ánh sáng của con là ánh sáng của con; không phải của bất kỳ ai để dập tắt.” Sarah khóc to hơn khi nghe những lời này. Tôi dừng lại để cho bà một chút thời gian.
“Sarah,” tôi gợi ý, “Tôi muốn bà hỏi gia đình xem anh trai bà đang học hỏi điều gì trong kiếp này.”
“Anh trai con đang học cách chịu trách nhiệm về con người của mình và những gì mình làm,” bố của Sarah trả lời. “Anh ấy đang làm việc để hồi đáp một động lực cao hơn bên trong mình. Hiện tại anh ấy đang đấu tranh với điều này.”
“Mối liên kết dẫn đến tình huống lạm dụng đó đang tan vỡ,” chú của Sarah chen vào. “Đó là mối liên kết nhiều hơn về phía anh trai con. Anh ấy đã bị ám ảnh bởi con. Con muốn cho anh ấy cơ hội để tự cứu chuộc mình.”
Ở đây chúng ta đã có một sự tiết lộ quan trọng. Vì tình yêu thương lớn lao của mình dành cho, và để phụng sự cho, linh hồn của người anh trai hiện tại, Sarah đã đồng ý chấp nhận khả năng chịu sự loạn luân như một phần trong kế hoạch trước khi sinh của mình. Là những linh hồn, chúng ta thường sẵn sàng chấp nhận những rủi ro như vậy để trao cho những linh hồn đồng loại của mình những cơ hội phát triển mà họ cần. (Các bạn có thể đọc chương về loạn luân trong cuốn sách thứ hai của tôi, Your Soul’s Gift [Món quà của Linh hồn].)
Cả gia đình của Sarah sau đó cùng giải thích rằng trong kiếp trước, Sarah cảm thấy tội lỗi vì không quan hệ tình dục thường xuyên hơn với chồng mình và cũng như cảm thấy bị thu hút bởi anh trai của chồng, người là Jim trong kiếp sống hiện tại của bà. Cả hai hình thức tội lỗi này đều được chuyển tiếp về mặt năng lượng và hiện đang ngăn cản sự gần gũi về thể xác với Jim.
“Sarah,” tôi gợi ý, “hãy hỏi gia đình bà xem cụ thể bà và Jim đã lên kế hoạch gì về tình dục cho kiếp sống hiện tại của bà và tại sao.” Với điều này, Sarah thông báo rằng linh hồn của Jim đã hiện diện và muốn nói qua bà.
“Cả Jim và Sarah đều muốn kết hợp tình dục và tình yêu,” linh hồn của Jim nói. “Cả hai đều sợ hãi. Cả hai đều không muốn cảm thấy bị từ chối. Jim yêu cô ấy. Một phần của anh ấy cuối cùng cũng đủ thư giãn để cảm nhận tình yêu đó khi nó được thể hiện hàng ngày, theo cách trần tục.”
“Sarah và Jim có biết trước khi nhập thể rằng họ sẽ có khoảng thời gian mà họ hầu như không có quan hệ tình dục không?” Tôi hỏi.
“Hoàn toàn có,” linh hồn của Jim xác nhận. “Đó là khoảng thời gian để anh ấy thay đổi sự hiểu biết của mình từ ham muốn thuần túy sang tình yêu có tình dục và cũng để hiểu rõ hơn về tình yêu là gì. Cả Sarah và Jim đều gặp khó khăn trong việc tin vào tình yêu từ người khác giới. Đây là chủ đề trong nhiều kiếp. Cả hai đều rất có khả năng thao túng người khác giới. Cả hai đều rất cứng rắn với người khác giới. Họ cần phải học rằng một tình yêu và hôn nhân sâu sắc có thể được duy trì mà không cần tình dục để có thể hoàn toàn tích hợp tình yêu vào tình dục – biểu hiện tiếp sau [ND: của tình yêu].”
Tôi hỏi linh hồn của Jim rằng Sarah và Jim đã học được bài học này đầy đủ chưa hay họ còn phải học thêm.
“‘Phần cần ‘học thêm’ là sự trung thực,” linh hồn của Jim trả lời. “Họ không gian dối với nhau, nhưng họ không cởi mở như họ có thể. Vì vậy, ‘thêm’ ở đây là chia sẻ và cho phép bản thân họ hoàn toàn cởi mở với nhau. Không chỉ là ‘Tôi sẽ cởi mở ngay bây giờ,’ mà là ‘Tôi sẽ để ranh giới tan biến. Tôi sẽ hoàn toàn nhận thức rằng mặc dù tôi lo lắng, bạn là người mà tôi muốn hoàn toàn cởi mở chia sẻ.’ Điều đó khác với việc nói ra những gì họ nghĩ hoặc cảm thấy. Đó là cảm giác không có sự dè dặt và một sự tin tưởng sâu sắc, lâu dài. Họ chưa có được điều đó.”
“Sarah và Jim sẽ tạo ra sự cởi mở và tin tưởng hoàn toàn như thế này bằng cách nào?” Tôi thắc mắc.
“Tiếp tục đẩy ranh giới từng chút một để sự cởi mở trở nên thực sự,” linh hồn của Jim khuyên. “Nếu họ cảm thấy sợ hãi, hãy hướng tới tình yêu. Khi họ sợ hãi, hãy nghĩ đến điều gì yêu thương nhất và làm điều đó. Mong muốn của Jim là cảm thấy mình xứng đáng được yêu thương sâu sắc và cảm nhận tình yêu sâu sắc trong cuộc sống này.”
“Vậy thì,” tôi nói, “những điều đang cản trở Sarah và Jim có một đời sống tình dục tích cực hơn và sự cởi mở và thân mật hơn chính là hai dạng tội lỗi mà Sarah đã mang theo một cách mạnh mẽ từ kiếp trước cũng như một nỗi sợ chung về việc làm người kia thất vọng?”
“Đúng vậy,” linh hồn của Jim nói.
“Điều quan trọng trong một mối quan hệ là biết được bạn đang hành động vì sợ hãi hay vì tình yêu,” bà của Sarah nói thêm. “Nếu bạn cảm thấy sợ hãi, hãy đảo ngược điều đó và tự hỏi bản thân, ‘Hành động yêu thương trong khoảnh khắc này là gì?’ và hãy làm điều đó thay vì sợ hãi.
“Không có quy tắc nào trong hôn nhân cả,” bà tiếp tục. “Không có cách nào ‘phải’ hoặc ‘nên’ cả. Chỉ có tình yêu. Hãy để tình yêu dẫn lối cho bạn. Khi bạn cảm thấy bất an về việc thiếu tình dục, hãy nhắc nhở bản thân về suy nghĩ yêu thương nhiều hơn đối với bản thân hoặc chồng bạn. Khi bạn rèn luyện bản thân suy nghĩ yêu thương nhiều hơn, điều đó sẽ giúp ích cho bạn.”
“Sarah,” tôi hỏi, “gia đình bà có thể cho chúng ta biết thêm điều gì về những gì bà và Jim đã lên kế hoạch trước khi bà chào đời liên quan đến tình dục và tình yêu không?”
“Jim tin rằng mối quan hệ này sẽ rất quan trọng đối với Sarah đến nỗi cô ấy sẽ không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ từ bỏ,” gia đình Sarah đồng thanh nói. “Anh ấy không chỉ biết rằng cô ấy sẽ không bao giờ từ bỏ khi họ tìm thấy nhau, mà còn biết rằng cô ấy sẽ không bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm anh ấy ngay từ đầu. Cả cả hai đều biết rằng điều đó sẽ mất nhiều thời gian, và điều đó ổn thôi vì cả hai đều biết rằng họ có rất nhiều nền tảng mối quan hệ cần giải quyết trước khi họ đến với nhau; nếu họ đến với nhau quá sớm trong cuộc đời này, mối quan hệ của họ sẽ thất bại. Cả hai đều phải đạt đến thời điểm mà họ có đủ kinh nghiệm với người khác và trải qua một số bài học trước khi họ đến được với nhau, nơi họ hy vọng sẽ học được bài học cuối cùng.”
“Bài học cuối cùng là gì?” Tôi hỏi họ.
“Yêu bản thân đủ để cảm nhận được giá trị mà họ mang lại để họ không lo sợ, và phản ứng của họ với nhau không phải là phản ứng từ nỗi sợ.”
“Tôi thấy rằng thời điểm duy nhất tôi bị xúc phạm hoặc tổn thương là khi tôi không thực sự yêu bản thân mình,” Sarah nhận xét, và như nói với chính mình. “Đó thực sự là một vấn đề lớn cần học. Nếu như Jim vô tâm, thì đó là anh ấy. Nếu tôi chọn bị tổn thương, thì đó là do tôi.”
Tôi hỏi gia đình Sarah rằng bà và Jim còn phải học gì nữa về tình dục và tình yêu.
“Những gì họ muốn học về tình dục và tình yêu,” bà của Sarah trả lời, “là cách thể hiện đầy đủ các cung bậc của tiếng khóc, niềm vui, chiều sâu, vẻ đẹp nội tại và sức mạnh sáng tạo trong tình yêu—và tình yêu là như vậy. Họ ở bên nhau để kéo sức mạnh sáng tạo của tình yêu từ Thần tính vào cơ thể, chữa lành cho bản thân và chữa lành cho nhau, và đem sức mạnh đó vào thế giới theo những cách sáng tạo mà họ chưa từng tưởng tượng ra.”
Một nguyên tắc cơ bản của Cuộc sống là những gì chúng ta tập trung vào sẽ tăng lên. Khi chúng ta thêm tình yêu vào sự tập trung của mình, chúng ta thấm nhuần sự chú ý của mình bằng sức mạnh chuyển hóa của Đấng thiêng liêng. Sự kết hợp giữa sự tập trung và tình yêu ban phước và nâng đỡ tất cả. Thông qua mối quan hệ của họ, Sarah và Jim đang trong quá trình ghi nhớ sức mạnh này, một sức mạnh mà họ đã biết trước khi sinh ra và sau đó chọn quên đi. Khi họ nhớ về nó, họ đi vào sự hiểu biết sâu sắc hơn về sức mạnh của tình yêu, một sự hiểu biết sẽ không thể nào có được nếu không có sự quên đi tạm thời.
“Thực sự an ủi người khác có nghĩa là gì?” Sau đó tôi hỏi gia đình Sarah. “Cần phải làm gì để làm được điều đó?”
“Yêu cầu quan trọng nhất,” gia đình bà đồng thanh nói, “là tin vào người khác và phản ánh cho họ thấy vẻ đẹp, giá trị và lòng tốt tột cùng của họ, và một hiểu biết chắc chắn rằng mọi điều đều tốt đẹp và sẽ luôn tốt đẹp. Và sự tiếp xúc cơ thể rất quan trọng: hãy mang tất cả sức mạnh sáng tạo của tình yêu vào vòng tay bạn, và hãy vòng tay ôm lấy người khác.”
“Tôi muốn có được góc nhìn cao nhất có thể,” tôi nói với họ. “Vai trò của tình dục trong các mối quan hệ lãng mạn của con người là gì? Tại sao chúng ta lại là những sinh thể có tính dục ngay từ đầu?”
Sau đó, Sarah tuyên bố rằng linh hồn bà hiện diện và sẽ nói thông qua bà.
“Vai trò chính của tình dục là [giúp bạn] nhớ rằng bạn là Linh hồn, để chia sẻ trải nghiệm ngày càng tăng về chính sự sáng tạo. Tình yêu của con người chỉ là một phần nhỏ của Tất cả những gì hiện hữu, và Tất cả những gì hiện hữu là Tình yêu. Không có gì khác. Vì vậy, khi bạn ở trong cơ thể, thật tự nhiên khi bạn muốn chạm vào nguồn sáng tạo. Vì nguồn sáng tạo là Tình yêu, nên việc bạn tái hợp linh hồn với linh hồn trong cuộc sống vật chất khi bạn gặp lại nhau sẽ làm bật lên tia lửa Tình yêu đó. Bạn theo ngọn lửa đó như một con thiêu thân để đến một điểm mà bạn có thể chạm vào sự sáng tạo. Bạn đang bóc tách ranh giới, và trải nghiệm cuộc sống tại nơi nó bắt đầu, phần giữa cái hữu hình và cái vô hình. Vì vậy, mục đích của tình dục thực sự là mục đích cao nhất của cuộc sống: thể hiện tình yêu và chạm vào nguồn sáng tạo.”
“Sarah, khi chúng ta lần đầu hỏi về tần suất quan hệ tình dục giữa bà và Jim, chúng ta được bảo rằng không có quy tắc, không có điều gì phải làm,” tôi nhớ lại. “Linh hồn có thể giải thích thêm về điều đó không?”
“Điều rất quan trọng,” bà của Sarah khuyên, “là không nên bị ràng buộc vào kỳ vọng từ cuộc sống của bạn, bản thân bạn hoặc người khác về việc đạt được một ảo tưởng. Hãy sống trong khoảnh khắc của tình yêu. Mỗi khoảnh khắc đều là biểu hiện của tình yêu hoặc là sự thất bại tương đối của tình yêu, vì tình yêu là tất cả những gì hiện hữu.”
“Gần gũi và chấp nhận bản thể tình dục của bạn là một cách để kết nối với Linh hồn,” bố của Sarah nói thêm. “Linh hồn là tình yêu, và thế giới là vật chất. Vì vậy, tình yêu thể xác—khoái cảm tình dục—là biểu hiện trọn vẹn của tình yêu trong thế giới vật chất.”
“Chúng ta cần kết thúc bây giờ,” tôi nói với Sarah. “Tôi muốn bà dành một khoảnh khắc riêng tư với mọi người ở đó và bày tỏ lòng biết ơn đối với họ vì tất cả tình yêu và sự thông thái mà họ đã chia sẻ với bà ngày hôm nay, và cho phép họ bày tỏ tình yêu và lòng biết ơn của họ đối với bà. Hãy dành nhiều thời gian nhất có thể. Hãy cho tôi biết khi nào bà sẵn sàng tiếp tục.”
“Con rất vui khi được gặp tất cả mọi người,” Sarah nói với gia đình của bà. Chúng tôi dừng lại một phút khi bà khẽ khóc. “Cảm ơn vì đã hiện diện ở đây vì con. Tôi đã sẵn sàng.”
“Trước khi chúng ta rời khỏi họ,” tôi nhắc nhở, “tôi muốn bà yêu cầu họ cung cấp cho bà một phương pháp chữa lành năng lượng ở mọi cấp độ: thể chất, cảm xúc, tâm trí và tâm linh. Hãy cho tôi biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.”
“Bốn người trong số họ giờ trông giống như những thực thể ánh sáng,” Sarah mô tả. “Họ đang nâng cao lên. Họ đang trở thành một dòng thác ánh sáng. Bốn người trong số họ đang bao quanh cơ thể tôi và đổ đầy ánh sáng vào tôi. Họ tạo thành một viên nang hình kén bao quanh tôi. Tôi cảm thấy trái tim mình đang mở ra và đón nhận. Tôi cảm thấy sự hài hước, tình yêu và niềm vui của họ khi được ở bên nhau một lần nữa và được ở bên tôi. Tôi cảm thấy mẹ và bố tôi, rằng họ rất hạnh phúc khi ở bên nhau. Họ là một phần của nhau như khi họ là bố mẹ tôi. Tôi cảm thấy cả tính cá nhân và sự thống nhất của họ với nhau và với tôi. Tôi cảm thấy niềm vui thực sự trong sự thông thái.”
Việc chữa lành giờ đã hoàn tất, tôi gợi ý với Sarah rằng bà sẽ nhớ tất cả những gì bà đã trải qua hôm nay. Sau đó, tôi từ từ và dần dần hướng dẫn bà thoát khỏi trạng thái xuất thần và trở lại trạng thái tỉnh táo hoàn toàn. Chúng tôi im lặng trong một vài phút khi bà định hướng lại bản thân.
“Chào Rob; tôi đã sẵn sàng,” bà thông báo.
“Vậy, trải nghiệm này như thế nào đối với bà?”
“Có một số lần tôi biết rằng mình đang nhận được những hiểu biết mới hoặc cấp tiến đã có ở trong tôi nhưng trước đó tôi chưa ý thức được.”
“Làm sao bà biết được điều đó?”
“Tôi cảm thấy như mình đang hòa nhập với một thứ gì đó khác. Sự hiểu biết có một phần ở đó trong tôi, nhưng nó vượt quá khả năng hiểu của tôi. Thật sự rất cảm động. Tôi đã khóc rất nhiều trong suốt trải nghiệm,” Sarah nói, bây giờ cười. “Ngay cả khi có vẻ như tôi không khóc, thì vẫn có những giọt nước mắt chảy ra.
“Khi cậu cầu nguyện lúc đầu, giống như—bùm!—tất cả họ đều ở đó, và họ đập cửa để vào, như thể họ không muốn đợi đến khi việc cầu nguyện kết thúc. Thêm nữa, đó là cảm xúc về việc cuối cùng cũng được ở bên người có thể an ủi tôi. Không phải là Jim không thể an ủi tôi, nhưng tôi cảm thấy mình đã ở bên những người hoàn toàn hiểu tôi và rất muốn giúp đỡ tôi.”
Tôi hỏi Sarah rằng bà cảm thấy mình đạt được điều gì nhiều nhất từ trải nghiệm này.
“Hiểu rằng có một lý do thực sự cho những gì đang diễn ra trong cuộc sống của tôi và cuộc hôn nhân của tôi. Ý tưởng rằng phải có một khoảng thời gian không quan hệ tình dục để tôn vinh tình yêu. Trong hầu hết các mối quan hệ của Jim trước khi đến với tôi, tất cả đều là về tình dục và không có nhiều tình yêu. Tôi nghĩ tôi là người đầu tiên anh ấy thực sự yêu.”
“Sarah, sự hiểu biết của bà về vai trò của tình dục trong các mối quan hệ của con người có khác biệt sau những gì bà nghe thấy hôm nay không?”
“Có, rất nhiều. Tôi chưa bao giờ thực sự tập trung vào biểu hiện vật chất của nguồn sáng tạo ban đầu. Giống như việc đưa tình yêu từ cái phi biểu hiện đến cái biểu hiện. Đó là ‘khoảng cách’ xa nhất mà bạn có thể đi! Vì vậy, việc đem tình yêu đến và thể hiện tình yêu dưới dạng vật chất thực sự là một điều rất tâm linh. Tôi đã từng nói về điều đó, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự hiểu hoặc cảm nhận được điều đó. Bây giờ, tôi đã hiểu. Tôi hiểu về điều này sâu sắc hơn và theo cách cụ thể thực sự liên quan đến cuộc sống của tôi.”
“Bà có cảm nhận được mối quan hệ của bà với Jim có thể khác đi như thế nào trong tương lai không?”
“Bây giờ tôi đã cảm thấy thoải mái hơn với sự hiểu biết mới và sự an tâm đã được trao. Nó giúp tôi tự tin hơn rằng mọi thứ thực sự ổn.”
“Bà còn cảm thấy gì khác từ buổi hồi quy này không?”
“Trong kiếp trước khi bị cưỡng hiếp, tôi đã cảm thấy khoái cảm. Điều đó rất khó hiểu [với tôi trong kiếp đó], vì tôi không biết gì về tình dục, và sau đó người đàn ông này đã cưỡng hiếp tôi, và mặc dù có đau đớn và sợ hãi, cũng có khoái cảm xen lẫn. Điều đó khiến tôi không muốn quan hệ tình dục với chồng mình, nhưng nó cũng khiến tôi muốn cảm giác [khoái cảm] mà tôi không bao giờ cho phép mình có lại trong kiếp đó. Vì vậy, tôi nghĩ rằng tôi đang cố gắng kết hợp trải nghiệm đó với Jim để cuối cùng tôi có thể có được khoái cảm cùng với tình yêu thay vì chỉ có tình yêu mà không khoái cảm hoặc có khoái cảm mà không có tình yêu. Tôi đang cố gắng để hai điều đó hòa hợp với nhau trong chính mình.”
“Bà có cảm thấy những gì bà học được hôm nay sẽ giúp bà làm được điều đó không?”
“Có, tôi nghĩ vậy.”
Phiên dẫn kênh của Pamela và Jeshua về Sarah
Phiên hồi quy linh hồn giữa các kiếp sống của Sarah đã cho chúng tôi nhiều hiểu biết sâu sắc về kế hoạch của Sarah cho cuộc sống hiện tại của bà. Tiếp đó, Sarah và tôi đã nói chuyện với Pamela và Jeshua để xem chúng tôi có thể học hỏi được điều gì khác,.
“Tôi sẽ bắt đầu bằng một câu hỏi,” tôi bắt đầu. “Sarah và Jim có lên kế hoạch trước khi họ sinh ra để có, hoặc ít nhất là có khả năng có, một mối quan hệ lãng mạn mà trong đó sẽ có rất ít hoạt động tình dục không? Câu hỏi rộng hơn là: Các cặp đôi có lên kế hoạch cho tình huống này không, và nếu có thì tại sao?”
Pamela nhắm mắt lại để tập trung vào Jeshua. Cả ba chúng tôi im lặng trong vài phút. Như thường lệ, tôi rất trông chờ sự hiện diện của Jeshua.
“Bạn có rất nhiều tình yêu bên trong mình,” Jeshua nói với Sarah khi ông bắt đầu nói thông qua Pamela. “Có một ánh sáng lớn chiếu rọi trong trái tim bạn; tuy nhiên, bạn vẫn chưa nhận thức sâu sắc về ý nghĩa của ánh sáng này. Đặc biệt, bạn có xu hướng muốn đưa người khác ra ánh sáng, chăm sóc họ, nhưng điều này có thể dẫn đến việc mất đi ranh giới trung tâm của bạn. Sau đó, bạn trở nên mất nền tảng [ND: không vững vàng], không tiếp xúc được một cách trọn vẹn với nhu cầu và mong muốn của chính mình. Điều quan trọng là phải quay lại với chính mình, trở nên vững vàng hơn và nhìn nhận mối quan hệ của bạn từ góc nhìn này. Hiện tại, có một sự vướng mắc giữa [năng lượng] của bạn và năng lượng của Jim; bạn muốn chăm sóc anh ấy từ một cảm giác yêu thương và trắc ẩn sâu sắc. Nhưng đôi khi tình yêu có thể trở thành gánh nặng hoặc quá sức đối với người kia [Jim], và điều này có thể tạo ra vấn đề. Điều này có đúng với bạn không?”
“Đúng vậy,” Sarah xác nhận. “Tôi thường quy phục trong mối quan hệ với Jim vì điều đó dễ hơn là phải có quá nhiều xung đột. Tôi thực sự cảm thấy phục tùng. Tôi từ bỏ những mong muốn của mình vì lợi ích của Jim.”
“Không chỉ đơn giản là sự phục tùng,” Jeshua giải thích rõ. “Có một nỗi sợ cô đơn bên trong bạn. Bạn đang đóng vai yếm thế. Bạn đang hành động như thể phần phục tùng này của bạn không thực sự là bạn, nhưng bạn vẫn làm vậy vì bạn sợ cô đơn.”
“Và sự cô đơn này về cơ bản liên quan đến việc chấp nhận cuộc sống của chính bạn,” Pamela nói thêm. “Bạn sợ ánh sáng của chính mình, nghĩa là sức mạnh sáng tạo của chính bạn và cả năng lượng nam tính của chính bạn.”
“Đúng vậy,” Sarah thừa nhận. “Tôi không biết cách chấp nhận sức mạnh của mình.”
“Điều này đã ăn sâu vào nhận thức chung của phụ nữ,” Jeshua tiếp tục, “rằng khi là một phụ nữ, bạn cần phải phục vụ hoặc chăm sóc nhu cầu của người khác, đặc biệt là nhu cầu của đàn ông, và vì vậy, nó đã trở thành một phần đặc tính [ND: nhân dạng] của phụ nữ. Việc ở trong vai trò đồng cảm và thấu hiểu này, luôn cảnh giác và luôn hấp thụ năng lượng của người khác, đang ngăn cản phụ nữ thực sự nắm lấy quyền tự chủ, sức mạnh của họ.
“Năng lượng tình dục là năng lượng sống. Về cơ bản, tình dục là sự sống. Đó là một năng lượng sáng tạo sâu sắc, và nó không chỉ được cảm nhận trong phòng ngủ khi quan hệ tình dục. Đó là một ý niệm rộng hơn và lớn hơn nhiều. Đó là về sự đổi mới, tính nguyên bản và sáng tạo, tạo ra một cái gì đó mới. Bất cứ khi nào hai người gặp nhau và cảm thấy sự thu hút, thì có điều gì đó cần được khám phá, cần được phát hiện, và điều này có thể giống như một lực hút nam châm giữa hai người. Có một mong muốn mãnh liệt không chỉ đối với các giác quan cơ thể, mà còn là khao khát tìm hiểu nhau, và thông qua việc tìm hiểu nhau, cả hai đều phát triển. Vì vậy, quá trình bước vào một mối quan hệ là một quá trình sáng tạo sâu sắc. Đây chính là bản chất của tình dục ở cấp độ sâu hơn.
“Trong trường hợp của bạn, Sarah, điều bạn cảm thấy là ở cấp độ sâu hơn hay cấp độ linh hồn, là bạn và Jim không đi cạnh nhau. Bạn đang đi trên một con đường khác, nhưng các bạn yêu nhau. Các bạn muốn đến với nhau; tuy nhiên, cả hai bạn cần tự mình đối mặt với một số vấn đề nhất định. Không phải mọi thứ đều có thể chia sẻ.
“Bất cứ khi nào sự hấp dẫn và sự thân mật ngày càng ít đi, điều quan trọng là phải giải quyết nó ở cấp độ bên trong. Có hai lý do tại sao sự hấp dẫn và sự thân mật lại giảm bớt hoặc biến mất. Một lý do có thể là một hoặc cả hai người đều sợ phải đối mặt với bóng tối của chính mình, điều này chắc chắn sẽ xuất hiện trong một mối quan hệ gần gũi. Khi họ không thể làm việc với khía cạnh này một cách trung thực hoặc cởi mở, một hoặc cả hai có thể ngắt kết nối và giao tiếp có thể không còn cởi mở và mới mẻ. Sau đó, các cặp đôi dần đi vào lối mòn thói quen và khuôn mẫu nhất định, và họ loay hoay, họ tồn tại, nhưng không có điều gì tươi mới thực sự xảy ra nữa.
“Có một lý do khác khiến sức hấp dẫn có thể dừng lại hoặc dần phai nhạt. Đôi khi hai linh hồn gặp nhau trong cuộc sống trên Trái đất, và họ có điều gì đó đặc biệt để chia sẻ. Họ khuyến khích nhau ở cấp độ sâu hơn để đối mặt với một số vấn đề nhất định, và họ cũng cảm thấy niềm vui sáng tạo này cùng nhau. Tuy nhiên, không phải tất cả những cuộc gặp gỡ hoặc mối quan hệ này đều có ý nghĩa kéo dài như trong một cuộc hôn nhân kéo dài ba mươi năm. Vì vậy, đôi khi cũng có thể có một kết thúc tự nhiên cho một mối quan hệ vì động lực đưa hai người đến với nhau đã hoàn tất. Nó tự nhiên kết thúc. Con người thường nghĩ về điều này như một sự thất bại, nhưng từ cấp độ linh hồn thì không nhất thiết là như vậy.”
Những lời của Jeshua nhắc nhở tôi rằng có rất nhiều khía cạnh cuộc sống của con người không giống như vẻ bề ngoài. Khi nhân cách thường cho rằng đó là thất bại, thì linh hồn lại nhìn nhận đó sự phát triển được hoàn thành.
“Sarah,” Jeshua nói thêm, “bạn kìm giữ bản thân lại vì bạn nhìn thấy sức mạnh của chính mình, và bạn cảm thấy nó sẽ thổi bay anh ấy nếu bạn thể hiện hết ánh sáng, trí tuệ của mình. Có một chút e thẹn hoặc khiêm tốn về điều đó, nhưng bạn không thể ngăn cản được. Bạn phải thể hiện con người thật của mình. Giống như thể bạn muốn bảo vệ anh ấy, và mặt khác điều này làm bạn thất vọng, và rồi bạn lại kiềm giữ sự thất vọng.”
Sau đó, tôi hỏi Pamela và Jeshua cụ thể Sarah và Jim đã lên kế hoạch gì liên quan đến tình dục. Chúng tôi im lặng một lúc khi Jeshua bước sang một bên và Pamela truy cập vào một trong những kiếp trước của Sarah.
“Tôi thấy kiếp trước mà bạn và Jim quen biết nhau,” Pamela nói Sarah. “Jim là bố của bạn, rất yêu quý bạn. Trong kiếp trước này, khi còn là một đứa trẻ, bạn rất hướng nội. Bạn là một người mơ mộng và có một cuộc sống nội tâm phong phú, nhưng bạn giữ nó cho riêng mình. Vì vậy, bạn hơi khép kín và nhút nhát.
“Bố của bạn luôn khuyến khích bạn. Ông ấy cởi mở hơn bạn, có thể nói là hướng ngoại hơn, nhưng rồi ông ấy trở nên dính mắc vào bạn. Bạn trở nên rất quan trọng, như bông hoa của cuộc đời của ông. Nhưng sau đó, bạn cảm thấy có phần bị giam cầm bởi mối quan hệ cha-con này. Khi bạn trở thành một thiếu nữ, bạn muốn thoát khỏi sự ràng buộc này. Vào thời điểm đó, năng lượng của bố bạn, vốn từng rất ấm áp và yêu thương, trở nên quá bảo vệ, thậm chí là thống trị và gò bó.
“Bạn đã rời xa bố bạn. Một người đàn ông khác đã bước vào cuộc đời của bạn. Bố bạn không thích anh ta chút nào; ông ghen tị và chỉ trích. Bạn cảm thấy bị chia rẽ bên trong. Có một vấn đề về lòng trung thành.
“Ngoài ra, trong kiếp đó, bạn muốn viết lách. Bạn có một kết nối mạnh mẽ với một năng lượng cao hơn, với sự hướng dẫn. Bạn muốn mang thông tin này, trí tuệ này xuống và viết về nó. Điều này rất liên quan đến những gì Jeshua gọi là ánh sáng của bạn. Đó là về việc muốn mang lại nhận thức mới vào xã hội. Bạn đã làm điều đó trong kiếp trước, nhưng thật khó khăn. Bạn đã gặp rắc rối [với bố mình].
“Vào đầu kiếp đó, bạn có vẻ là một cô gái nhút nhát, hướng nội, nhạy cảm, nhưng trong sự nhạy cảm này, bạn có tiềm năng lớn vì bạn có tầm nhìn nội tâm mạnh mẽ. Về sau trong kiếp sống này, bạn muốn thể hiện điều đó, nhưng lúc đó bố bạn không ủng hộ bạn vì ông ấy không biết bạn theo khía cạnh này. Vậy nên, việc này kết thúc với những cảm xúc lẫn lộn. Bạn luôn yêu bố và muốn có hòa bình giữa hai người, nhưng ông ấy cứ đổ lỗi cho bạn vì bạn đã rời bỏ ông.”
“Tất cả đều có lý,” Sarah xác nhận. “Trong cuộc sống [hiện tại] này, anh ấy cứ cho tôi đủ thứ lời khuyên, như thể anh ấy không nghĩ tôi biết cách cư xử hay làm thế nào để thành công.”
“Tôi nghĩ anh ấy biết rất rõ rằng bạn hoàn toàn có khả năng tự mình làm được điều đó,” Pamela trả lời, “nhưng tôi cảm thấy anh ấy sợ rằng nếu bạn biết mình không cần anh ấy, thì điều gì sẽ xảy ra? Tôi cảm thấy đó là nỗi sợ bị bỏ rơi, nỗi sợ bị bỏ lại một mình.”
“Nhưng cả hai chúng tôi đều có cùng nỗi sợ,” Sarah nói với chúng tôi. “Anh ấy sợ tôi bỏ rơi anh ấy, và tôi sợ cô đơn khi không có anh ấy.”
Sau đó, Pamela thông báo với chúng tôi rằng Jeshua muốn nói chuyện lại.
“Linh hồn của bạn muốn gặp lại anh ấy trong cuộc sống này,” ông thông báo với Sarah. “Lúc đầu, các bạn đã cho nhau cảm giác ấm áp, dịu dàng và thân thuộc. Nhưng sau đó, các bạn dần dần lại rơi vào khuôn mẫu cũ này, điều thường xảy ra khi có điều gì đó chưa được giải quyết trong kiếp trước. Nó sẽ lặp lại vì bạn muốn giải quyết nó. ‘Giải quyết’ có nghĩa là xử lý cho chính bạn. Bạn không thể giải quyết mọi việc đồng thời [ND: ý là không thể giải quyết vấn đề của người khác]. Con đường của bạn là của riêng bạn. Linh hồn bạn muốn bạn giải quyết ánh sáng độc đáo của bạn trong kiếp sống này.
“Ngoài ra, [linh hồn bạn muốn bạn giải quyết] ý nghĩa của việc bạn đối đầu với mọi người, rằng bạn là người không theo khuôn mẫu, rằng bạn nói những điều mà một số người có thể sợ hoặc phản đối. Đây là điều mà linh hồn bạn muốn, và cũng là để được giải thoát khỏi sự [khuôn mẫu] phục tùng tập thể của phụ nữ.”
“Điều thú vị là,” Sarah trả lời, “Jim và tôi tham gia vào một chương trình, Trao quyền cho phụ nữ và Hiểu biết về giới, chúng tôi đã bắt đầu chương trình này ở công ty. Chúng tôi đang dạy các lớp học hiểu biết về giới cho cả nam và nữ. Tôi đang cố gắng vượt qua điều đó trong cuộc sống này, được là chính mình một cách trọn vẹn và thoát khỏi khuôn mẫu để, đặc biệt là anh ấy, tiếp nhận được. Nhưng tôi cần phải cẩn thận và làm điều đó một cách nhẹ nhàng để anh ấy biết rằng tôi không làm bất cứ điều gì chống lại anh ấy, bởi vì anh ấy hay cảm thấy như vậy.”
“Theo một cách nào đó, bạn không trung thực,” Jeshua chỉ ra, “vì một phần của bạn đang phục tùng. Ở cấp độ sâu hơn, bạn có một số phán xét nhất định về Jim, và phần này bạn giữ lại trong lòng để giữ hòa khí [ND: trên bề mặt]; tuy nhiên, anh ấy cảm nhận được điều đó, và nó khiến anh ấy bất an. Từ sự bất an này, anh ấy có thể bắt đầu hành động theo cách không hay hoặc trở nên chỉ trích hoặc lấn át. Bạn phải tự mình đối mặt với vấn đề ẩn sâu này. Vị thế của bạn mơ hồ, không rõ ràng. Bạn nên nắm lấy quyền lực của mình và xem điều gì sẽ xảy ra. Bạn không thể kiểm soát được điều gì sẽ xảy ra với mối quan hệ, nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất của bạn theo góc nhìn của linh hồn là chấp nhận sức mạnh, ánh sáng, nguồn cảm hứng của bạn, để thực sự thể hiện bản thân và không bị kìm hãm bởi sự tước quyền đối với phụ nữ.”
“Sarah, khi bạn và Jim cãi nhau,” Pamela nói, giờ thì nói theo giọng điệu và ngữ điệu của riêng cô, “bạn có sợ mình nổi giận vào lúc đó không?”
“Rất sợ,” bà xác nhận. “Tôi sợ lắm. Ngay khi anh ấy chuẩn nói những điều đại loại như, ‘Anh không thể sống như thế này’ hoặc ‘Anh sẽ không ở trong một cuộc hôn nhân mà chúng ta cãi nhau.’ Anh ấy đã nói thế với tôi nhiều hơn một lần. Anh ấy lớn lên [trong một gia đình] nơi bố mẹ anh ấy luôn cãi vã, và anh ấy sẽ không làm vậy. Tôi biết anh ấy sẽ không rời xa tôi, nhưng tôi không chịu được việc cãi vã. Tôi cần tìm ra cách nói sao cho anh ấy có thể hiểu được.”
“Nhưng trong ví dụ cụ thể này, anh ấy tức giận và cảm thấy thoải mái khi bày tỏ với bạn,” Pamela nói. “Sau đó, bạn phải chịu trách nhiệm về nỗi sợ cãi vã của anh ấy và của bạn nữa. Bạn gánh hết mọi gánh nặng, rồi bạn quyết định, ‘Tôi sẽ giữ giọng nói nhỏ nhẹ.’ Điều này có thể giúp ích trong ngắn hạn nhưng sẽ không ổn trong dài hạn vì bạn kiềm giữ điều này bên trong.”
Sau khi nói xong điều này, ý thức của Pamela bước sang một bên, và Jeshua quay lại.
“Cứ tức giận đi,” ông khuyên.
“Ôi trời, điều đó thật đáng sợ với tôi!” Sarah bắt đầu khóc. “Và tôi biết nó . . . Tôi biết điều đó đáng sợ với hầu hết phụ nữ.”
“Bạn có thể giải thích tại sao nó lại đáng sợ như vậy không?” Jeshua nhẹ nhàng hỏi.
“Đó là nỗi sợ cô đơn. Tôi sẽ ở trong nỗi cô đơn nếu tôi tức giận đến mức anh ấy ngắt kết nối, vì đó là điều anh ấy luôn làm. Nếu tôi tức giận, anh ấy sẽ không thể chịu đựng được.”
“Hiện giờ bạn đang cô đơn trong mối quan hệ này,” Jeshua nhận xét. “Nhưng nỗi cô đơn cơ bản nhất là thiếu kết nối với chính mình, với bản thể thực sự của bạn, với linh hồn bạn, với nguồn cảm hứng của bạn, với trực giác của bạn. Ngay khi bạn cư xử yếm thế và cố gắng giữ hòa khí, bạn đã không trung thực với chính mình và với hoàn cảnh. Điều này cũng có thể tạo ra cảm giác cô đơn, và nó tệ hơn nhiều so với việc ở một mình.”
“Đúng vậy. Hiện giờ tôi cảm thấy cô đơn bất cứ khi nào tôi không nói ra những gì tôi thực sự nghĩ, và tôi cảm thấy gắn kết với Jim khi tôi nói ra những gì tôi thực sự nghĩ.”
“Đây là vấn đề của lòng dũng cảm,” Jeshua nói với Sarah. “Toàn bộ vấn đề này là về lòng dũng cảm, bởi vì bạn đã biết mọi thứ [bạn cần làm].”
“Bạn muốn nghe điều gì đó buồn cười không? Một trong những bài tập tôi thực hiện với những người phụ nữ trong lớp của tôi có tên là The Courage Finder [ND: Người tìm kiếm dũng cảm],” Sarah cười nói.
“Vấn đề về sự thống trị của nam giới rất quan trọng; tuy nhiên, nó có hai mặt,” Jeshua nói. “Trước đây, phụ nữ không có quyền lực vì những vai trò mà họ phải hoàn thành, như làm vợ và làm mẹ. Họ không thể thể hiện bản thân mình trước công chúng. Tuy nhiên, đàn ông cũng bị hạn chế nghiêm trọng trong việc thể hiện bản thân. Họ được phép—hoặc đó là nghĩa vụ của họ—làm việc, kiếm tiền, chiến đấu trong quân đội, ra trận. Tất cả những vai trò điển hình này của nam giới không thực sự giải phóng cho họ. Vì vậy, mặc dù họ là giới tính thống trị, nhưng điều đó không có nghĩa là bản thể bên trong hoặc linh hồn của họ được nuôi dưỡng bởi những vai trò mà họ phải hoàn thành. Đàn ông đã bị cắt đứt khỏi cảm xúc của họ—trái tim của họ—một công cụ thiết yếu để kết nối với linh hồn.
“Cả nam giới và nữ giới đều đã và đang phải chịu đựng rất nhiều từ những vai trò rất hạn chế của mình. Đã đến lúc phải thoát khỏi những vai trò này, bởi vì đây là cách duy nhất để cả nam giới và nữ giới có thể tiếp xúc sâu sắc hơn với cốt lõi linh hồn của họ, với năng lượng linh hồn riêng biệt của họ. Ngay khi bạn định danh bản thân mình gắn với vai trò nam tính hoặc nữ tính quá mạnh mẽ giống như cách theo truyền thống, bạn sẽ hạn chế sức mạnh biểu đạt của linh hồn mình. Điều này đúng với cả nam giới và nữ giới.
“Điều quan trọng là phụ nữ phải hiểu vai trò của họ ngày nay,” ông tiếp tục. “Nếu họ quá đồng nhất mình với việc trở thành nạn nhân của đàn ông và trở nên tức giận và thất vọng về điều đó, thì đó không phải là động lực đúng đắn để giải quyết vấn đề vì đàn ông cũng đã bị tổn thương. Khi đàn ông ngắt kết nối hoặc bị khóa chặn về mặt cảm xúc, hoặc khi họ trở nên hung hăng hoặc thất vọng vì những yêu cầu đặt ra cho họ trong các mối quan hệ, thì điều rất quan trọng là phụ nữ phải nhìn thấy và bắt đầu hiểu lịch sử năng lượng tập thể của đàn ông. Phụ nữ có vai trò chủ đạo ở đây. Chỉ bằng cách này, phụ nữ mới có thể tạo ra một cây cầu chữa lành giữa các giới tính.”
“Điều này ảnh hưởng như thế nào đến mối quan hệ tình dục đối với tôi và những người khác?” Sarah hỏi.
“Cần nhau về mặt tình dục nên là biểu hiện của mong muốn của linh hồn về sự kết nối và niềm vui,” Jeshua trả lời, “và những vai trò truyền thống được quy định cho nam giới và nữ giới nên được từ bỏ. Con người nên tập trung nhiều hơn vào sự biểu hiện của cá nhân và thực sự kết nối, giao tiếp ở mức độ rất thân mật. Bản dạng giới đã gắn chặt với vấn đề quyền lực và việc lạm dụng quyền lực. Có rất nhiều sang chấn về mặt cảm xúc liên quan đến bản dạng giới. Giao tiếp là chìa khóa để giải quyết vấn đề này.
“Thêm nữa, điều quan trọng là phụ nữ phải trưởng thành, thoát khỏi vai trò nạn nhân hoặc đổ lỗi, và thực sự nắm lấy sức mạnh sáng tạo của riêng họ. Sau đó, sẽ có sự tái sinh năng lượng nữ tính ở phụ nữ, và nó sẽ tự nhiên hòa nhập với khía cạnh nam tính, vốn cũng có ở phụ nữ. Như vậy, bạn là cả hai [ND: nam tính và nữ tính]. Khi sự hòa hợp tự nhiên này xảy ra ở phụ nữ, họ sẽ trở nên độc lập và tự chủ hơn, và mối quan hệ của họ với đàn ông sẽ trở nên ít căng thẳng hơn nhiều. Sẽ có ít kỳ vọng hơn. Theo một cách nào đó, phụ nữ sẽ giải phóng đàn ông để họ được là chính họ; đàn ông sẽ không còn phải hoàn thành một vai trò theo nguyên mẫu. Sau đó, đàn ông có thể trở thành các cá tính của riêng họ, giống như những người phụ nữ vậy.”
Tôi ngắt lời. “Tôi muốn quay lại câu hỏi chính mà tôi nghĩ chúng ta đã trả lời một phần: Tại sao Sarah và Jim không quan hệ tình dục với nhau? Điều này có được lên kế hoạch trước khi sinh không, và nếu có thì tại sao?”
“Lúc đầu có một sự thu hút mạnh mẽ, một sự nhận ra nhau về mặt linh hồn,” Jeshua nói. “Một phần trong ý định của họ là khó khăn hay xung đột mà họ đã đối mặt trong kiếp trước sẽ được tái hiện và rằng giờ đây họ sẽ chọn một cách giải quyết mang tính giải thoát hơn. Sarah, linh hồn của bạn muốn bạn đối mặt với vấn đề này để được giải thoát khỏi những nỗi sợ hãi rất xưa cũ: nỗi sợ thể hiện bản thân, đặc biệt là nỗi sợ thể hiện bản thân với tư cách là một người phụ nữ. Bạn đã lên kế hoạch đối mặt với vấn đề này. Vấn đề về sự gần gũi về mặt tình dục chỉ là thứ yếu so với vấn đề tổng quan hơn về cách bạn xây dựng mối quan hệ với người khác. Đây không phải là vấn đề riêng lẻ; nó liên quan đến toàn bộ động lực của mối quan hệ.
“Sarah, bạn nên quyết định, sau khi đi sâu vào bên trong mình, liệu những gì đang xảy ra giữa hai người là một giai đoạn tạm thời hay động lực đã đạt đến một cái kết tự nhiên. Nhưng tôi không thể nói điều này với bạn; đó là một phần trong quá trình tự tìm hiểu của bạn.”
“Jeshua, ông có thể khuyên Sarah và Jim điều gì khác về cách tiếp cận đời sống tình dục của họ bây giờ không?” Tôi hỏi. “Làm thế nào để họ có thể làm mới nó? Cụ thể, ông sẽ khuyên họ xử lý bất kỳ nỗi buồn, nỗi sợ hãi hoặc sự phán xét nào về bản thân hoặc về nhau như thế nào?”
“Nếu cả hai thực sự muốn giải quyết vấn đề, các bạn phải cởi mở,” ông khuyên Sarah. “Bạn không nên quá quan tâm đến cảm xúc của anh ấy, vì khi đó bạn đang ngăn cản bản thân thể hiện bản thân, và điều này sẽ không giúp ích cho mối quan hệ. Hãy cởi mở ngay cả với những cảm xúc thô mộc. Khi đó, bạn sẽ xem anh ấy là người bình đẳng. Vấn đề cơ bản là cảm xúc, không phải tình dục, nhưng cảm xúc hướng dẫn tình dục. Cảm thấy hấp dẫn hoặc kích thích về mặt cơ thể không phải là một quá trình độc lập; nó khá liên quan đến cảm xúc.
“Tình dục rất trực tiếp, rất bản năng, đến nỗi bạn không thể che giấu bản thân mình trong chuyện này. Ví dụ, nếu bạn cố gắng giữ hòa khí trong suốt cả ngày, năng lượng của bạn sẽ bị khóa lại. Bạn không còn tự phát nữa, và vì vậy tình dục cũng sẽ không còn tự phát khi cả hai đều có cảm xúc bị dồn nén. Tình dục của riêng bạn, Sarah, bị mắc kẹt theo cách này. Nếu bạn từ chối việc cởi mở ở mức độ cảm xúc cơ bản, như trở nên thực sự tức giận, thì thứ trong cơn giận chính là năng lượng tình dục của bạn. Đó là sự gợi cảm, ngọn lửa, đam mê của bạn. Nếu bạn liên tục đẩy nó ra vì muốn giữ hòa khí hoặc tỏ ra rất có trách nhiệm hoặc nhằm bảo vệ anh ấy, thì bạn đang kìm nén năng lượng tình dục – chính là năng lượng sáng tạo – của chính mình. Năng lượng tình dục cũng là năng lượng của linh hồn. Nó không tách rời khỏi năng lượng của linh hồn.”
“Năng lượng tình dục của tôi đã khiến tôi gặp rắc rối lớn khi còn nhỏ,” Sarah buồn bã nói.
“Vâng, tôi thấy điều này,” Pamela nói, giờ như đang nói với chính mình. Cô ấy đang điều chỉnh vào năng lượng bị lạm dụng tình dục thời thơ ấu của Sarah. “Tôi thấy bạn giống như một đám mây đen. Đây là cơn giận dữ, sự thất vọng của bạn, nhưng có những song sắt nhà tù xung quanh nó, những song sắt nhà tù rất cũ. Bạn đã quen với việc không thể thể hiện cảm xúc, nhưng tôi phải nói rằng trong mối quan hệ đặc biệt này với Jim, ký ức nghiệp quả của bạn, ký ức của linh hồn bạn, là bạn không thể tự do thể hiện bản thân trong kiếp trước. Vì vậy, bạn có một ký ức rằng bạn không thể thực sự là chính mình với anh ấy. Có thể bạn thấy khó để bộc lộ cảm xúc thô sơ trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nhưng với anh ấy, bạn còn thấy khó khăn hơn vì lịch sử nghiệp quả của mình.”
“Tôi muốn nhờ Jeshua nói chuyện với độc giả ngay bây giờ,” tôi nói. “Ông sẽ nói gì với những người đang trong một mối quan hệ có cam kết [ND: ràng buộc] mà họ có ít hoặc không có tình dục?”
“Hãy tìm hiểu lý do tại sao và cởi mở với nhau mà không phán xét,” ông gợi ý. “Tình dục và sự thân mật bị bao quanh bởi [cảm giác] xấu hổ, thất bại và rằng bản thân không đủ tốt. Đó là một vấn đề rất tế nhị. Bước đầu tiên mà hai người nên thực hiện là quyết định thực sự giải quyết và thừa nhận rằng mỗi người đều đang phải chịu nhiều nỗi đau.
“Hãy nhận ra rằng vấn đề tình dục liên quan đến toàn bộ năng lượng của một người. Đó không phải là một phần riêng biệt. Nó liên quan đến năng lượng sống của bạn—cảm thấy thoải mái với chính mình, với năng lượng chân thực và độc đáo nhất của bạn. Đó là lý do tại sao tình dục lại vô cùng quan trọng: nó gắn liền với sự biểu lộ của linh hồn.
“Khoảnh khắc bạn cảm thấy năng lượng tình dục của mình bị chặn lại—và điều này xảy ra với rất, rất nhiều người—thì có điều gì đó đang diễn ra bên trong. Điều quan trọng là phải đi vào đó, cùng với người bạn đời và riêng với cá nhân bạn. Bước đầu tiên là cởi mở và giải phóng những phán xét, và kết nối ở cấp độ linh hồn. Đừng chỉ nhìn thấy nhau như những người đàn ông và phụ nữ mà hãy kết nối ở cấp độ vượt ra ngoài điều này. Chia sẻ với nhau như những con người, giống như là giữa những người bạn, để hai bạn có thể kết nối với nhau nhiều hơn.
“Đừng giải quyết vấn đề này chỉ ở mức độ cơ thể. Thực sự giải quyết cuộc sống hàng ngày: cách bạn tương tác; cách bạn nói chuyện với nhau; hy vọng, mong muốn, khao khát của bạn là gì. Thường thì khi mọi người đã ở bên nhau lâu ngày, họ đã quá quen với những khuôn mẫu được tạo dựng. Cuộc sống hàng ngày cũng có thể rất bận rộn và họ bị cuốn vào nhiều thứ.
“Vì vậy, điều quan trọng là một mối quan hệ không bao giờ được trở thành thói quen, bởi vì khi đó vẻ đẹp lấp lánh của sự ngạc nhiên, phấn khích và tò mò sẽ bị chôn vùi. Sẽ có rất nhiều bụi bám trên đó, và ngọn lửa tình dục sẽ suy tàn. Vì vậy —và điều này rất quan trọng trong mọi cuộc sống—hãy tự hỏi bản thân rằng bạn thực sự đang trải nghiệm ý nghĩa gì trong những việc bạn làm, bởi vì món quà tuyệt vời nhất của bạn là ngọn lửa linh hồn, niềm đam mê của linh hồn bạn trong bất cứ điều gì bạn làm.”
“Jeshua, làm thế nào các cặp đôi có thể tạo ra sự gần gũi về mặt cảm xúc mà không cần tình dục?” Tôi thắc mắc.
“Sự cởi mở là chìa khóa. Sự thân mật. Sự thân mật có nghĩa là bạn rất thoải mái với ai đó đến mức bạn cho phép bản thân tự nhiên chia sẻ những cảm xúc sâu sắc nhất của mình. Bạn không sợ bị phán xét. Hai trường năng lượng của những người gần gũi về mặt tình cảm sẽ mở lòng với nhau theo cách rất yêu thương. Họ thực sự có cảm giác thán phục và tò mò về nhau thay vì nhìn nhau qua lăng kính của sự bình thường [ND: ý không có gì đặc biệt] hoặc phân loại người kia là người thành đạt hay giàu có, hay thế này, thế kia. Tất cả những phán xét chung chung này đều không còn nữa.
“Đó là phép màu! Khi mọi người gặp nhau trong sự gần gũi, họ mở ra một chiều không gian của sự ngạc nhiên và thực sự nhìn thấy nhau một cách tươi mới. Cần phải nỗ lực để đạt được điều này, bởi vì mọi người thường dễ bị nỗi sợ hãi và sau đó là năng lượng tâm trí muốn kiểm soát và muốn cho mọi việc diễn ra như ý. Vì vậy, sự gần gũi luôn đòi hỏi bạn phải buông bỏ tương lai để hiện diện trong hiện tại. Bạn buông bỏ mọi cơ chế kiểm soát. Ví dụ, trong hôn nhân, bạn phải ở bên nhau, bạn phải cùng nhau làm một số việc nhất định. Có rất nhiều quy tắc và kỳ vọng giết chết cảm giác cởi mở này khi muốn tìm hiểu nhau, hiện giờ bạn đang ở đâu, bạn đang cảm thấy như thế nào. Điều này thường bị mất đi trong hành trình hôn nhân. Vì vậy, mọi người cần tạo không gian cho điều đó [ND: hiện hữu trong hiện tại, gần gũi, khám phá điều tươi mới] và trải nghiệm sự kỳ diệu của nó.
“Nếu bạn muốn gần gũi, cho dù bạn làm điều đó để làm mới sự gần gũi về tình dục hay chỉ với một người bạn, sự gần gũi luôn đòi hỏi lòng can đảm để mở lòng và từ bỏ nỗi sợ hãi về khả năng bị người kia từ chối hoặc phán xét. Sự gần gũi là một bước tiến lớn. Đó là dám chấp nhận rủi ro.”
“Jeshua, vai trò của tình dục trong các mối quan hệ của con người là gì?” Tôi hỏi. “Tại sao chúng ta là những sinh thể có nhu cầu tình dục ngay từ đầu?”
“Tình dục bị hiểu lầm rất nhiều trong xã hội”, ông nhận xét. “Đó là vì hệ hình khoa học hiện đang thống trị trong xã hội các bạn. Bạn xem tình dục là một cơ chế sinh học để sinh tồn, nhưng bản chất thực sự của tình dục vi tế hơn nhiều và gắn kết với linh hồn nhiều hơn.
“Linh hồn muốn phát triển, có thêm nhiều hiểu biết và kinh nghiệm về bản thân, và mở lòng thông qua các mối quan hệ. Bạn gặp một người khác, và trong cuộc gặp gỡ đó, bạn đối mặt với chính mình, nhưng theo cách vui vẻ, người kia có thể giúp bạn nhìn nhận bản thân theo một cách khác. Cả phần sáng và phần tối đều hiện diện sâu sắc trong điệu nhảy của một mối quan hệ. Đó là một phương tiện mạnh mẽ để phát triển. Thực sự, tình dục là niềm vui của sự sáng tạo. Từ góc nhìn của linh hồn, tình dục không chủ yếu nhằm mục đích sinh tồn. Đó là lý do tại sao linh hồn không quan tâm đến việc bạn đang trong một mối quan hệ đồng tính hay dị tính. Ý nghĩa cơ bản chính là điệu nhảy của cuộc sống. Tình dục liên quan đến việc tôn vinh sự độc đáo của riêng bạn và chia sẻ nó với người khác.
“Một sự kết nối sâu sắc xảy ra giữa hai cá nhân khi họ kết nối ở mọi cấp độ, nghĩa là cả về mặt cơ thể và cảm xúc. Điều này tạo ra một phép màu giữa hai cá nhân, giúp tăng cường sự phát triển của họ nhưng cũng tác động đến thế giới xung quanh họ. Tình dục là phép màu ở chỗ nó thu hút một năng lượng sáng tạo sâu sắc. Đây là nguồn cảm hứng cơ bản cho mọi người; tuy nhiên, tình dục không chỉ là mối quan hệ giữa hai người. Ví dụ, bất cứ khi nào một nghệ sĩ thực sự cảm thấy được truyền cảm hứng, một họa sĩ hay nhà văn hoặc bất cứ điều gì cô ấy đang làm, thì thực sự có một dòng chảy tình dục vào cảm giác hòa nhập và phấn khích này. Cảm hứng sáng tạo có bản chất là tình dục. Vì vậy, điều quan trọng là phải nhìn nhận thế giới tình dục không chỉ giới hạn ở cơ thể hoặc việc có con. ”
“Ông có thể giải thích sâu hơn được không?” Sarah yêu cầu.
“Khi bạn sáng tạo hoặc được truyền cảm hứng sâu sắc, đó là mức năng lượng cao nhất, luân xa đỉnh đầu,” Jeshua nói với chúng tôi. “Nó gọi vào một vòng tròn kết nối với luân xa gốc của bạn ở phía cuối cột sống. Đó là một dòng chảy năng lượng. Nó bắt đầu chảy lên và xuống. Trong một số truyền thống, điều này được gọi là trải nghiệm kundalini.
“Khi tất cả các cấp độ bên trong bạn tham gia và linh hồn thực sự hòa nhập với cơ thể và năng lượng cảm xúc của bạn, nó trở nên giống như một ánh sáng, một ngọn lửa, chảy qua bạn. Linh hồn đi xuống các luân xa cao hơn, xuống đầu, trái tim, và sau đó nó muốn chảy xuống các trung tâm năng lượng thấp hơn. Bụng và luân xa gốc là những tắc nghẽn chính vì mọi người trong quá khứ đã bị ngăn cản không được thực sự thể hiện sự sáng tạo của họ. Nó liên quan đến lịch sử và cách mọi người bị cai trị bởi các thể chế, toàn bộ sự phân chia giữa nam và nữ trong quá khứ, cách họ bị đè ép vào những vai trò rất hạn chế. Đây là một phần lý do tại sao mọi người gặp nhiều khó khăn như vậy khi cho phép sự sáng tạo của họ, cũng là cho phép sự toàn vẹn, tính dục của họ, được tự do tuôn chảy. Vì vậy, đây là một vấn đề sâu sắc hơn nhiều so với vấn đề các mối quan hệ. Đó là về việc trở nên tự do—thực sự tự do—để thể hiện bản thân.”
Jeshua sau đó bước sang một bên để Pamela có thể bình luận. “Khi chúng ta hòa hợp một cách cá nhân,” cô ấy nói thêm, “khi một người phụ nữ hòa hợp với năng lượng nam tính của mình và một người đàn ông hòa hợp với năng lượng nữ tính của mình, thì khi đó chúng ta thực sự trở nên sáng tạo và mối quan hệ của chúng ta cũng sẽ phát triển. Chúng ta sẽ không rơi vào những khuôn mẫu cố định, cũ kỹ. Đó là một bước tiến rất lớn.”
“Tôi có một câu hỏi khác cho Jeshua,” tôi nói. “Vai trò và tầm quan trọng của hoạt động tình dục ở các cặp đôi lớn tuổi, bao gồm cả các cặp đôi đã ở bên nhau trong một thời gian rất dài, những trường hợp mà họ có thể cần phải suy nghĩ và lập kế hoạch nhiều hơn?”
“Đôi khi, điều quan trọng là phải lên kế hoạch về thời gian và không gian cho nhau,” Jeshua nói với chúng tôi, “bởi vì khi các bạn đã ở bên nhau trong một thời gian dài, các bạn có thể quên đi bản thân và người kia. Điều quan trọng là phải giữ được cảm giác mới mẻ và ngạc nhiên về nhau, và điều đó là có thể.
“Tất cả phụ thuộc vào cách hai linh hồn giữ mối quan hệ với nhau. Khi bạn già đi, sự gần gũi về mặt tình dục có thể đạt được chiều sâu hoặc chiều kích mà khi bạn còn trẻ, bạn khó có thể đạt được. Ngoài ra, khi bạn còn trẻ và có con, sự chú ý của bạn cũng bị dồn vào việc khác. Bạn rất tập trung vào cuộc sống hàng ngày, những vấn đề thực tế. Giống như bạn đã nhập thể hoàn toàn vào thế giới vật chất khi bạn đang chăm sóc một gia đình.
“Khi bạn già đi, bạn sẽ dần thoát ra. Sự tập trung của bạn vào thế giới vật chất trở giảm xuống. Bạn ít bị ám ảnh bởi các mục tiêu cho tương lai. Vì vậy, có nhiều sự cởi mở hơn với thế giới tâm linh, và trong đời sống tình dục của bạn, bạn có thể thực sự có được cảm giác thân mật thậm chí còn sâu sắc hơn, bao gồm khía cạnh cơ thể nhưng ít tập trung vào các cảm giác của cơ thể. Các cảm giác của cơ thể vẫn quan trọng, nhưng giờ chúng liên quan nhiều hơn đến sự dịu dàng và cảm thấy hoàn toàn thoải mái bên nhau. Thường thì cảm giác thân mật này chỉ có thể có nếu các bạn đã biết nhau trong một thời gian dài. Giống như cơ thể trở nên trôi chảy trong một cuộc gặp gỡ như vậy. Đó cũng là một loại trải nghiệm huyền bí mà bạn cảm thấy trong những khoảnh khắc thân mật như vậy. Nó có thể bao gồm hành vi tình dục hoặc đạt cực khoái, nhưng không nhất thiết phải là như vậy. Những điều đó thực sự không quan trọng lắm. Đó là về việc chạm vào nhau để tiếp cận một thế giới vượt ra ngoài thể chất và mang lại cảm giác ấm áp và thoải mái tuyệt vời cho cả hai.”
Sau đó, tôi hỏi một câu hỏi mà tôi biết là Sarah đặc biệt quan tâm. “Jeshua, tại sao ‘việc theo đuổi’ lại quan trọng đến vậy trong các mối quan hệ tình dục? Thông thường, là một người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ. Ngoài ra, làm thế nào mọi người có thể chuyển từ việc theo đuổi sang một mối quan hệ tình dục thân mật, liên tục? Nói cách khác, thường thì người đàn ông trở nên ít bị thu hút bởi người phụ nữ hơn vì anh ta đã ‘có’ cô ấy nên việc theo đuổi cũng kết thúc.”
“Toàn bộ ý tưởng về một người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ là không tự nhiên,” Jeshua lưu ý. “Điều này đã được dựng nên. Có một niềm tin hoặc định kiến rằng một người đàn ông nên thực hiện hoạt động tình dục và do đó nên theo đuổi một người phụ nữ. Tất nhiên, có một mong muốn tự nhiên là mong muốn kết nối với một người khác giới, nhưng thực tế thì điều đó cũng có ở cả phụ nữ lẫn ở đàn ông. Nhưng trong quá khứ, về mặt xã hội, đàn ông chủ động hơn. Đó là điều gì đó rất không tự nhiên.
“Điều nên xảy ra khi nói đến tình dục là cả nữ và nam đều được nuôi dạy để cảm thấy thoải mái khi thể hiện bản thân với nhau. Khi đó, khái niệm về sự theo đuổi sẽ không còn rõ ràng nữa. Khi đàn ông tin rằng họ phải thể hiện hoặc theo đuổi và có được một người phụ nữ là một thành tựu, thì họ quá tập trung vào hành động này. Không có sự kết nối thực sự, và sau đó sự phấn khích biến mất. Khi một người đàn ông hành động theo cách này như một khuôn mẫu, thì có điều gì đó phức tạp hơn đang diễn ra bên trong anh ta, những vấn đề giải thích tại sao anh ta lại khó có thể kết nối thân mật với một người phụ nữ. Bạn phải nhìn vào cá nhân đó để thấy điều gì thực sự đang diễn ra.”
“Trong trường hợp của Jim, đây là một vấn đề rất lớn”, Sarah chia sẻ. “Anh ấy rất tập trung vào việc thể hiện. Ví dụ, bất cứ khi nào chúng tôi gần gũi về mặt tình dục, anh ấy muốn tôi đạt cực khoái càng nhiều lần càng tốt. Điều này trở thành một áp lực. Việc làm tình của chúng tôi đôi khi kéo dài hơn hai giờ. Tại sao? Đó là do vai trò được đặt định của nam giới khi họ cứ phải thể hiện mình. Chúng tôi không thực sự kết nối với nhau. Tôi đang cố gắng làm hài lòng anh ấy, và anh ấy đang cố gắng làm hài lòng tôi, đó là hai điều rất khác nhau [ND: tức việc làm hài lòng nhau không phải là sự kết nối với nhau].”
“Tôi cảm thấy rằng nhu cầu đạt được thành tựu hoặc gây ấn tượng của Jim với bạn xuất phát từ một mức độ khá sâu sắc của cảm giác bản thân không đủ tốt, cảm thấy bất an,” Pamela nói với Sarah. Pamela hiện đang sử dụng khả năng thấu thị của mình để cảm nhận năng lượng của Sarah và Jim. “Nó phức tạp, bởi vì khi bạn nói rằng bạn không cần phải làm điều đó, thì anh ấy có thể cảm thấy đó là sự từ chối.”
“Đúng, chính xác,” Sarah xác nhận.
“Đây là một ví dụ điển hình về những gì đàn ông đã được dạy phải làm,” Pamela nói thêm. “Đây là hình mẫu người đàn ông không xuất phát từ trái tim họ. Có thể phụ nữ có xu hướng nói rằng, ‘Hãy từ bỏ thứ thành tích đó,’ nhưng đối với đàn ông, điều đó không dễ dàng vì nó là một phần trong định nghĩa của họ về nam tính. Thật đáng sợ khi phải từ bỏ tất cả.”
“Jeshua,” tôi hỏi, “khi mọi người lên kế hoạch cho cuộc sống của họ ở cấp độ linh hồn, và họ nói về việc bước vào các mối quan hệ lãng mạn có cam kết, thường thì cuộc thảo luận về việc đời sống tình dục của họ sẽ như thế nào? Và khi họ lên kế hoạch quan hệ tình dục ít hoặc không quan hệ tình dục, thì điều đó thường được lên kế hoạch như một khả năng, một xác suất hay một điều chắc chắn?”
“Đôi khi, một phần trong kế hoạch của linh hồn là có một cuộc hôn nhân hoặc mối quan hệ thân mật không xoay quanh quá nhiều vấn đề thể xác,” ông nói với chúng tôi. “Các mối quan hệ thường có một hoặc hai điểm tập trung hoặc những vấn đề trọng tâm. Khi hai người gặp nhau ở cấp độ linh hồn, họ muốn giải quyết hoặc xử lý một số vấn đề nhất định, và đôi khi tình dục đơn giản là không liên quan. Trong trường hợp đó, việc không hoạt động tình dục sẽ không phải là vấn đề.
“Tuy nhiên, có rất nhiều mối quan hệ mà động lực tình dục được lên kế hoạch là một vấn đề quan trọng. Điều quan trọng là phải xem xét động lực ẩn đằng sau, bởi vì khi bạn nói rằng một cặp đôi được lên kế hoạch không có nhiều sự thân mật về tình dục, nếu họ không quan hệ tình dục nhiều, thì đó chỉ là một tác động, nhưng động lực năng lượng ẩn đằng sau mới là vấn đề.
“Vì vậy, có thể có những vấn đề nghiệp quả giữa hai người, nhưng các vấn đề nghiệp quả luôn chỉ ra những vấn đề chung trong lịch sử linh hồn của một người. Ví dụ, có thể là linh hồn muốn đào sâu hoặc trải qua các vấn đề bị lạm dụng. Trên thực tế, có một danh sách dài các vấn đề liên quan đến tình dục trong lĩnh vực này. Nếu mọi người coi việc không hoạt động tình dục là một vấn đề, thì họ cần xem xét vấn đề đó, và chắc chắn đó là một phần trong kế hoạch của linh hồn để đối mặt với nó. Điều này sẽ gợi lên rất nhiều điều: nỗi đau cũ hoặc sự phán xét, việc trở thành một người đàn ông hay một người phụ nữ như thế nào. Tất cả những vấn đề này đều được chạm đến; đó là một phần trong mục đích của linh hồn. Khi bạn nhìn nhận vấn đề này ở cấp độ cao hơn theo cách này, ý thức tập thể được giải phóng dần khỏi gánh nặng của quá khứ liên quan đến tình dục. Vì vậy, các vấn đề về tình dục luôn liên quan đến toàn xã hội. Tình dục vẫn bị vấy bẩn rất nhiều bởi bóng tối, nỗi sợ hãi, sự lạm dụng và những giáo điều của quá khứ.”
“Chỉ ở cấp độ cá nhân, chúng ta mới có thể tạo ra sự thay đổi, hay có cách nào để tạo ra sự thay đổi ở cấp độ xã hội không?” Sarah hỏi Jeshua.
“Phụ nữ có thể đóng vai trò chủ đạo trong việc mở ra cuộc thảo luận về vấn đề này,” ông trả lời. “Thông qua sự giải phóng của mình, phụ nữ đã trở nên độc lập hơn, gắn bó hơn với cuộc sống của chính mình và có sự hiểu biết tự nhiên rằng tình dục không chỉ là sự thỏa mãn về thể xác, ham muốn hay dục vọng. Họ có sự hiểu biết bẩm sinh về sự kết nối giữa trái tim và phần bụng và về vai trò tâm linh của tình dục, điều thực sự là một trải nghiệm thiêng liêng. Điều quan trọng ở cấp độ tập thể là phải nhận được nhiều thông tin hơn và hiểu rõ hơn về bản chất cốt lõi của quan hệ tình dục, và tại thời điểm này, phụ nữ được tự do hơn để làm điều này.
“Theo một cách nào đó, đàn ông vẫn bị ám ảnh, tổn thương nhiều hơn bởi những định nghĩa truyền thống về nam tính. Họ hơi bối rối trong thời đại này. Hình ảnh cũ về một người đàn ông mạnh mẽ, cứng rắn và thích kiểm soát—ngày càng bị chỉ trích. Vì vậy, đàn ông được bảo rằng họ cần kết nối với sự nhạy cảm và mặt nữ tính của mình; tuy nhiên, điều đó giống như việc vượt ngục. Không dễ thực hiện. Theo một cách nào đó, phụ nữ có vị thế tốt hơn để tạo ra không gian chữa lành cho cả bản thân họ và cho đàn ông, đồng thời cho xã hội biết về những cách khác của sự thân mật và kết nối sự thân mật với toàn thể con người.”
“Vai trò của phim khiêu dâm trong chuyện này là gì?” Sarah hỏi Jeshua, “bởi vì rất nhiều lần khi các cặp đôi quan hệ tình dục, người đàn ông sử dụng phim khiêu dâm. Điều đó khá phổ biến.”
“Trong phim khiêu dâm, người ta nhấn mạnh vào thành tích”, Jeshua bình luận, “và thiếu hẳn sự thân mật và cởi mở thực sự. Khi đàn ông cảm thấy bất an nhưng vẫn có ham muốn tình dục, thì xem phim khiêu dâm có thể là một cách dễ dàng để thoát khỏi tình trạng này vì nó không liên quan đến bất kỳ nhu cầu cởi mở nào. Những người đàn ông bất an cũng có thể nghĩ rằng đó là điều họ cần: thành tích. Sau đó, họ bắt đầu tập trung vào việc lập thành tích và điều đó làm giảm sút hoặc hạ thấp ý nghĩa thực sự của sự thân mật.
“Vấn đề này liên quan chặt chẽ đến cách xã hội nuôi dạy và cung cấp thông tin cho trẻ em: cách bạn nói chuyện với chúng về tình dục. Người ta thường nói rằng đó là điều vô đạo đức hoặc xấu xa. Có bao nhiêu không gian cho một cuộc trò chuyện chân thành, cởi mở về cảm xúc của thanh thiếu niên? Các cuộc trò chuyện không có thông tin về ý nghĩa của sự thân mật. Thực sự mở ra cuộc thảo luận đó sẽ có tác động mạnh mẽ đến tâm trí của những thanh niên trẻ tuổi, trẻ em trai và trẻ em gái—và sức hấp dẫn của phim khiêu dâm sẽ chấm dứt. Tình dục bao gồm sự gần gũi thực sự, cởi mở, và cảm giác ngạc nhiên, khám phá; và sự kết nối chân thành thỏa mãn hơn nhiều so với phim khiêu dâm”.
“Cảm giác muốn xem phim khiêu dâm là một kiểu chạy trốn”, Pamela nói thêm. “Nó gây đau đớn cho người đó, nếu anh ta nhận thức được điều đó”.
“Tôi luôn cảm thấy lo lắng về việc chồng tôi sử dụng phim khiêu dâm”, Sarah nói với chúng tôi. “Tôi nhận thấy rằng khi chúng tôi gần gũi nhiều hơn, khi chúng tôi cảm thấy thân mật với nhau nhiều hơn, không chỉ về riêng mặt cơ thể mà nói chung [ND: về mặt tâm hồn], anh ấy có xu hướng ít xem phim khiêu dâm hơn”.
“Đúng vậy, vì sự thân mật đáp ứng được nhu cầu thực sự”, Pamela xác nhận.
*********
Trên cõi Trái đất, mọi thứ không như vẻ bề ngoài. Theo tiêu chuẩn của nền văn hóa hiện đại, việc không quan hệ tình dục trong mối quan hệ giữa Sarah và Jim có thể được một số người coi là thất bại, rối loạn chức năng, bất thường hoặc thậm chí là thiếu tình yêu. Tuy nhiên, chính vì theo đuổi sự hiểu biết cao hơn và cuối cùng là thể hiện tình yêu mà Sarah và Jim đã lên kế hoạch cho việc không quan hệ tình dục – điều có thể bị hiểu nhầm là sự vắng bóng của tình yêu. Như linh hồn của Jim đã nói với chúng ta, Jim đang trở nên sáng tỏ hơn về tình yêu là gì, và cả Sarah và Jim đều đang học được rằng tình yêu sâu sắc có thể được duy trì mà không cần tình dục. Sự sáng tỏ và học hỏi theo thời gian sẽ cho phép họ thể hiện tình yêu một cách trọn vẹn vào hình thức tình dục.
Là những linh hồn, Sarah và Jim đã tạo ra một kế hoạch cuộc sống học hỏi thông qua những điều đối lập. Bằng cách trải nghiệm điều ngược lại với những gì họ mong muốn biết, họ sẽ hiểu rõ hơn và coi trọng cả tình dục và tình yêu hơn. Thực hiện một kế hoạch như vậy khi biết rằng nó sẽ gây ra nhiều nỗi đau khổ dù chỉ trong tạm thời [ND: tạm thời xét trên bình diện linh hồn] là một hành động dũng cảm. Sống theo một kế hoạch như vậy trong thời đại và xã hội chưa có nhiều hiểu biết về mục đích thiêng liêng của việc không quan hệ tình dục là một hành động dũng cảm phi thường.
Cũng giống như xã hội đương đại đánh giá sai về việc không quan hệ tình dục, xã hội thường cũng hiểu sai về sự yếu đuối. Khả năng tự vệ bị hiểu nhầm là có sức mạnh; việc dễ bị tổn thương bị hiểu nhầm với sự yếu đuối. Trên thực tế, điều ngược lại mới đúng: phòng thủ/kháng cự là một hình thức tấn công, và sức mạnh to lớn nằm ở việc để bản thân có thể bị tổn thương. Để tìm kiếm những chân lý này, Sarah và Jim đã chọn việc không quan hệ tình dục như một con đường để hoàn toàn cởi mở, trung thực và dễ bị tổn thương. Khi họ đạt được những phẩm chất đó, họ sẽ làm chủ được điều mà gia đình Sarah gọi là “bài học cuối cùng”: một sự tự tôn sâu sắc đến mức họ có thể có mối quan hệ với nhau mà không sợ hãi. Khi họ loại bỏ nỗi sợ hãi khỏi mối quan hệ của mình, Sarah và Jim mở ra một con đường tràn đầy năng lượng mà các cặp đôi khác có thể đi theo. Việc không quan hệ tình dục của Sarah và Jim, hoàn toàn không phải là một thất bại, mà là chất xúc tác cho sự thay đổi mang tính cá nhân và xã hội trong các mối quan hệ lãng mạn. Đó chính là sự tiến hóa: từ tình yêu bị ô nhiễm và pha tạp nỗi sợ thành tình yêu thuần khiết.
Khi chúng ta tạo ra bản thiết kế trước khi sinh, chúng ta thường lên kế hoạch dạy cho chúng ta những gì chúng ta cần học nhất. Các bài học trước tiên dành cho người thầy. Trong phạm vi người thầy học và sống những bài học đó, anh ấy hoặc cô ấy sẽ trở thành một giáo viên có nhiều sức mạnh hơn. Đó chính là con đường mà Sarah đi khi bà hướng dẫn một lớp học về sự trao quyền cho phụ nữ tại công ty nơi bà làm việc. Đáng chú ý, bài tập mà bà sử dụng trong lớp học của mình được gọi là Người tìm kiếm dũng cảm. Lớp học nói chung và bài tập nói riêng là những cách mà Sarah đang học để bước vào sức mạnh của chính mình và giải phóng bản thân khỏi sự bất lực tập thể của phụ nữ mà Jeshua đã nói đến. Trong kiếp sống này, linh hồn của Sarah muốn bà hiểu rõ hơn về sức mạnh và quyền năng của chính mình. Ý định trước khi sinh của linh hồn bà là vun đắp một số đức tính hoặc hiểu biết nhất định và sau đó thể hiện chúng dưới một hình thức phục vụ người khác. Đối với Sarah, việc thể hiện sức mạnh của phụ nữ trong lớp học là bồi đắp sự hiểu biết về sức mạnh đó. Ở đây hai ý định song hành của việc bồi đắp và thể hiện trở thành một.
Điều quan trọng là, một phần trong tuyên bố về sức mạnh nữ tính của Sarah là cởi mở với cơn tức giận. Nếu không, thì năng lượng tình dục của bà sẽ chuyển thành cơn giận. Như Jeshua đã nói với chúng ta, linh hồn của Sarah muốn được giải thoát khỏi nỗi sợ cũ về việc thể hiện bản thân (đặc biệt là khi là phụ nữ) mà Sarah đã có trong kiếp trước với Jim. Trong mức độ Sarah có thể trung thực về sự tức giận với cả bản thân và Jim, bà sẽ giải phóng nghiệp quả từ kiếp trước; nghĩa là, bà sẽ chữa lành khuynh hướng tiềm ẩn đã tạo ra nghiệp quả ngay từ đầu. Bà cũng sẽ cân bằng nghiệp quả đó bằng cách giải phóng năng lượng tình dục để thể hiện tình dục, thay vì tức giận, với Jim.
Việc Sarah vun đắp và thể hiện sức mạnh của mình cho phép bà vượt qua những khái niệm hạn hẹp, hạn chế của xã hội chúng ta về các vai trò giới tính truyền thống. Như Jeshua đã nói với chúng ta, việc đồng nhất quá mức với những vai trò như vậy sẽ “hạn chế sức mạnh thể hiện của linh hồn bạn”. Và linh hồn chúng ta muốn thể hiện điều gì? Đó là sự kết nối, niềm vui, và sự tôn vinh và chia sẻ sự độc đáo của một người với người bạn đời của mình. Tất cả những cảm xúc này có thể được thể hiện thông qua tình dục, nhưng không có cảm xúc nào đòi hỏi điều đó. Sự thể hiện sáng tạo có bản chất là tình dục và do đó đóng vai trò là một hình thức khác mà chúng ta với tư cách là linh hồn thể hiện bản thân mình. Ngay cả khi sự thể hiện mang hình thức tình dục, thì “linh hồn không quan tâm đến việc bạn đang trong một mối quan hệ đồng tính hay dị tính”. Đối với linh hồn, tình yêu là tình yêu dưới mọi hình thức của nó.
Một nhóm thiên thần đã phát biểu qua thông tác giả kiêm nhà ngoại cảm Michelle McCann:
“Bất kỳ hoàn cảnh nào mà một cá nhân không tham gia vào hoạt động tình dục thường xuyên đều là một lựa chọn trước khi sinh. [Lý do] phổ biến nhất là linh hồn muốn biết cảm giác sống trong một cơ thể và không phải trải qua sự xấu hổ về tình dục. Những linh hồn chọn sống không tình dục đang chữa lành nỗi xấu hổ và nỗi đau của những hành động trong quá khứ chống lại người khác liên quan đến tình dục bằng cách sống một cuộc sống giản dị và yêu thương mà không có tình dục. Không có gì sai sót với những người lựa chọn điều này. Trên nhiều phương diện, họ là những linh hồn tiến hóa hơn vì mong muốn trước khi sinh của họ là chữa lành phần này của chính họ và của cả tập thể. Những linh hồn tiến hóa nhất sống cuộc sống khiến họ hạnh phúc, bất kể xã hội và văn hóa bảo họ nên làm gì.”
Các thiên thần, hướng dẫn tinh thần và những thực thể phi vật chất khác yêu thương chúng ta không hề phán xét bất kỳ điều gì chúng ta làm hoặc không làm. Theo nghĩa đen, không có bất kỳ điều gì mà ta làm có thể bị xem là không xứng đáng được yêu thương. Tuy nhiên, ở cấp độ nhân cách [con người], chúng ta có những phán xét mạnh mẽ như vậy đối với cả bản thân và người khác, bao gồm cả những người thách thức các chuẩn mực về tình dục. Giống như Sarah và Jim, những người chọn không tuân theo các tiêu chuẩn hành vi được xã hội chấp nhận, đã làm như vậy vì sự chữa lành cho chính họ và cho tập thể nhân loại.
Đó là những cuộc đời phụng sự anh hùng.
LỜI KẾT
Trái đất là hành tinh khó nhất trong vũ trụ của chúng ta để đầu thai. Sau khi bạn đã có một cuộc đời ở đây, nó trở thành một phần của dấu ấn năng lượng của bạn, bao gồm sự kết hợp giữa màu sắc độc đáo và âm thanh độc đáo của bạn. Chính thông qua dấu ấn năng lượng của bạn mà các sinh thể trong thế giới phi vật chất nhận ra bạn. Tên gọi không quan trọng bằng các dấu ấn này.
Sau khi cuộc đời này kết thúc, khi bạn du hành khắp vũ trụ để làm bất cứ điều gì bạn chọn làm tiếp theo, những sinh thể khác sẽ thấy trong dấu ấn năng lượng của bạn rằng bạn đã ở Trái đất. Và phản ứng của họ sẽ theo kiểu “Bạn đã đến Trái đất ư?? Wow!” Nghĩa là, họ vô cùng ấn tượng! Họ biết rằng cần phải có lòng dũng cảm phi thường để lên kế hoạch cho một cuộc đời trên Trái đất và thậm chí còn phải có lòng dũng cảm hơn nữa để thực hiện các kế hoạch trước khi sinh khi bạn đã nhập thể ở đây.
Tôi chia sẻ điều này với bạn như một cách để mời gọi bạn thấy vô cùng ấn tượng với chính mình. Hãy tôn vinh và tự hào bản thân vì đã có lòng dũng cảm để lên kế hoạch cho những thử thách lớn và học hỏi cũng như chữa lành từ những thử thách đó. Việc bạn đang ở trong một cơ thể trên hành tinh Trái đất đã đưa bạn vào những sinh vật dũng cảm nhất trong vũ trụ.
Và bất kể bạn đã, đang hoặc sẽ có một mối quan hệ lãng mạn trong kiếp sống này hay chưa, hãy biết điều này: Bạn đã lên kế hoạch vun đắp tình yêu sâu sắc, đẹp đẽ, kỳ diệu và rực rỡ cho chính mình. Kiếp sống này là kiếp sống mà những khái niệm rỗng tuếch, vô nghĩa như “không xứng đáng” và “thấp kém hơn” bị cho vào thùng rác tâm linh. Trong nhiều thiên niên kỷ, con người đã tìm kiếm từ bên ngoài những gì thực sự chỉ có thể tìm thấy từ bên trong. Bạn đã đến đây để mở ra một kỷ nguyên của tình yêu bản thân sâu sắc và được mong đợi từ lâu. Bạn là chất xúc tác cho sự khởi đầu của sự công nhận trên toàn hành tinh rằng mỗi và tất cả chúng ta đều là Đấng thiêng liêng nhập thể.
Bạn chính là tình yêu vĩ đại của cuộc đời mình.