Khi Anna tiến vào trạng thái thôi miên, cảnh tượng đầu tiên cô nhìn thấy là mọi người đang làm việc, họ đang xây dựng một tòa tháp bằng vàng rất cao. Cô ấy nói rằng công trình này được xây dựng cho các vị thần. Cô ấy mô tả: “Nó tương tự như một kim tự tháp, nhưng hẹp hơn, cao hơn. Những phiến đá bằng vàng, tương tự như gạch lát đang được ốp bên ngoài ”. Các khối vàng hình vuông có kích thước khoảng 25 – 30 * 25 – 30 cm, trông rất bóng bẩy và được trang trí họa tiết. Những người da vàng, người Ai Cập hoặc người Babylon, mặc áo dài màu trắng thon gọn. Họ có giàn giáo để họ có thể gắn các phiến vàng hình vuông.
D: Bạn nói rằng tòa tháp được xây dựng cho các vị thần? (Đúng) Bạn nghĩ điều này có ý nghĩa gì?
A: Đó là những người đến từ một nơi nào đó khác. Cư dân ở đây đã được kể về những đấng thần linh này, và họ không phải lúc nào cũng nhìn thấy những vị thần đó, nhưng họ đã được chỉ dẫn rằng họ phải xây dựng tòa tháp.
D: Tòa tháp được xây dựng với mục đích gì?
A: Phục vụ mong muốn kết nối của các vị thần. Họ muốn có một tòa tháp.
D: Bạn có biết ai đã nói với họ rằng họ phải xây dựng tòa tháp này cho các vị thần không?
A: Có cảm giác rằng các linh mục hoặc những người đã tiếp xúc trực tiếp. Ai đó có các bản kế hoạch hoặc thiết kế và họ đang bắt buộc những người này làm theo các chỉ dẫn.
Tôi yêu cầu cô ấy mô tả về bản thân. Cô là một chàng trai trẻ đi dép bằng vàng, mặc áo choàng ngắn màu trắng và đeo một cái thắt lưng vàng. Tóc cô ấy sẫm màu với những lọn tóc màu ánh bạc. Cô bỗng hoảng hốt khi phát hiện ra mình có đôi cánh bằng vàng to khổng lồ gắn sau lưng. “Chúng là của tôi, nhưng tôi không hiểu vì sao tôi lại có cánh. Chúng to rộng, và thật đẹp!” Cô nhận thấy mình có một chiếc vòng cổ bằng vàng có đính một viên ngọc màu xanh đậm. “Ồ! Trên thắt lưng vàng cũng có châu báu. Chúng trông giống như đồ trang sức, nhưng thật ra là các nút bấm hoặc thiết bị, giống như các mặt số và bộ điều khiển. Tôi cũng đang đeo một cái mũ sắt. Nó không chỉ là một vật trang trí.
Nó giống như một cái máy phát tín hiệu. Nó phục vụ cho một mục đích nào đó. Tôi đang đứng trên gờ của tầng cao của một tòa tháp ở phía đối diện với tòa tháp mà họ đang gắn các phiến vàng. Xung quanh tôi không có gì cản trở tầm nhìn. Tôi đang quan sát những công việc họ làm và báo cáo tiến độ. Tôi phải đảm bảo sự chính xác, bởi vì mỗi miếng vàng, mỗi phiến vuông, phải được đặt chính xác vào đúng vị trí và đúng thứ tự. Điều này rất quan trọng, bởi vì đây là một cái máy phát điện. Nó liên quan đến cách thức mà dòng năng lượng di chuyển từ mặt đất lên đến tòa tháp và ra thoát ra phía trên đỉnh. Có chóp nhọn hình nón sẽ được đặt ở trên cùng và năng lượng di chuyển theo hình tròn xoắn ốc hướng lên trên tòa tháp. Và mỗi phiến vàng sẽ được kích hoạt hoặc bật sáng. Bằng cách nào đó, các phiến vàng giúp năng lượng lưu thông; dịch chuyển, và khuếch đại. Mọi thứ phải thật chính xác. ”
D: Bạn đã đề cập rằng có ai đó đang chỉ bảo cho những người này để họ biết phải làm những gì.
A: Những người đó ở đây một thời gian ngắn; họ không ở đây lâu. Một số sẽ ở lại lâu hơn. Để hướng dẫn; để giúp truyền bá kiến thức; để đem tới một số công nghệ có thể giúp những cư dân ở đây. Họ đã yêu cầu sự trợ giúp. Đó là công nghệ đơn giản, nhưng nó sẽ giúp thay đổi cuộc sống của họ.
D: Và bạn đang giao tiếp với họ, đang báo cáo tiến độ? (Đúng) Vậy tại sao họ cần thiết bị liên lạc lớn hơn này?
A: Khi chúng tôi rời đi. Sẽ có một số ở lại. Họ sẽ có thể sử dụng suy nghĩ của mình và truyền tải chúng hoặc gửi chúng đi để tiếp tục liên lạc thông tin.
D: Vậy thì thông tin và báo cáo tiến độ mà bạn đang gửi đi không phải gửi về nhà sao?
A: Nó được truyền tới một nơi nào đó. Nó không liên quan đến những người trên hành tinh này. Nó đang truyền ra khỏi đầu của tôi tới đâu đó phía trên kia.
D: Vậy đây không phải là quê hương của bạn.
A: Đây là một dự án mà tôi đang tham gia, nhưng đây không phải là quê hương của tôi.
D: Bạn có phải là một trong những người sẽ ở lại?
A: Không. Tôi chỉ đang quan sát. Tôi phải theo dõi và báo cáo tiến độ thực hiện như thế nào. Những người khác đang thực hiện phần việc của họ như thế nào.
D: Khi việc này hoàn thành, bạn sẽ làm gì sau đó?
A: (Cười thầm) Tôi phải rời đi. Chúng tôi đã từng làm công việc này trước đây rồi.
D: Ở nơi này ư?
A: Không, ở những nơi khác. Chúng tôi đến với một nhóm người. Và có những người có tầm vóc rất cao có nhiệm vụ giao tiếp với cư dân. Họ hòa nhập và chia sẻ, dạy dỗ và hướng dẫn, bởi vì họ có kỹ năng làm những việc đó. Họ dạy bất cứ điều gì thiết yếu. Các thế giới khác nhau có các tiêu chí khác nhau. Một số thế giới đã sẵn sàng cho sự phức tạp hơn, cho nhiều công nghệ hơn, cho sự cân bằng hơn.
D: Những người tiến bộ hơn nghĩ gì khi bạn đến?
A: Họ biết ơn vì họ đã được dạy về chúng tôi. Có nhiều cấp độ giảng dạy khác nhau. Những người tiến bộ được dạy về thế giới khác, về khoa học, về tinh thần bất tử, về ngôn ngữ, về tâm trí. Và họ là những người được ban tặng các công cụ để giúp đỡ những người dân thường. Những người này, sự xuất hiện của họ được coi là những vị thần.
D: Những người tiến bộ hơn có coi bạn như những vị thần không?
A: Không. Chúng tôi liên lạc với những linh hồn tiến bộ và họ biết chúng tôi sẽ đến. Họ đã chuẩn bị sẵn sàng. Chúng tôi cho họ thời gian để chuẩn bị, nhưng cách duy nhất để họ có thể giao tiếp với những người khác là gọi những vị khách là “Thần”, vì đó là cách của họ.
D: Vậy ở những nơi mà bạn đến từ đa thế giới, bạn có phải tạo ra một thiết bị liên lạc như thế này không?
A: Chúng hơi khác một chút. Một số thế giới, năng lượng rõ ràng hơn. Có những thứ giống như những vòng xoáy được sử dụng. Thiết bị mỗi nơi một khác.
D: Vậy có một số người, nhiệm vụ của họ là ở lại và giúp đỡ hành tinh, hoặc là người dân trên hành tinh đó?
A: Họ có ý định ở lại một thời gian và đôi khi họ cố tình gieo mầm sự sống, để những thực thể nguyên thủy có thể sinh sống.
D: Để tiếp tục công việc. Những người ở lại đó có biết cách sử dụng thiết bị liên lạc không?
A: Những người được lai tạo – người lai – sẽ biết sử dụng ở một độ tuổi nhất định. Chương trình được kích hoạt và họ biết phải làm gì.
D: Tôi tưởng rằng thiết bị vận hành tự động và liên tục thu thập thông tin.
A: Nó liên tục thu thập thông tin, nhưng có một sự khuếch đại bổ sung mà những thực thể khác này dẫn nhập vào. Nhưng nó chỉ tồn tại chừng nào năng lượng vẫn giữ được sự thuần khiết.
D: Điều gì xảy ra nếu năng lượng không còn thuần khiết?
A: Tín hiệu bị suy yếu và bị biến dạng theo thời gian ngoài không gian. Có những địa điểm họ duy trì được tín hiệu lâu hơn, vì vậy những kiến thức được truyền dạy có cơ hội lan tỏa mà không bị biến dạng. Ở những nơi khác, sự biến dạng diễn ra nhanh chóng, đó là lý do tại sao một số người phải ở lại lâu hơn. Họ chỉ rời đi khi họ cảm thấy mình đã thiết lập được điều gì đó.
D: Vậy bạn có truyền lại kiến thức về cách mà các nhóm hoặc những người đang sử dụng và xử lý thông tin không?
A: Có, nó như một bản báo cáo về sự tiến bộ nhanh chóng của họ; cách họ sử dụng những thông tin mà họ được cung cấp; cho dù họ xem đó là sự thiêng liêng hay quý giá hoặc thậm chí là họ xuyên tạc nó. Nó giống như một cuộc thử nghiệm; một sự học hỏi, nghiên cứu, đối với các dạng sống của thế giới này.
D: Sau đó, bất cứ khi nào những người hướng dẫn rời đi, điều gì sẽ xảy ra với thiết bị liên lạc đó?
A: Nó hoạt động trong một khoảng thời gian vì nó sử dụng năng lượng của hành tinh. Chính những biến dạng của con người đã làm thay đổi năng lượng của hành tinh trong khu vực đó, điều đó là làm sai lệch tín hiệu. Đó là lý do tại sao trong tâm trí người dân họ như được định hình sẵn rằng nơi này rất linh thiêng. Miễn là sự thiêng liêng đó được gìn giữ, thì các tín hiệu sẽ truyền đi. Nhưng khi con người trở nên tha hóa, biến chất, và bắt đầu làm ô nhiễm năng lượng của sự thiêng liêng, nó bắt đầu làm biến dạng năng lượng trong quá trình truyền tải. Và khi sự truyền tải đó trở nên quá yếu ớt, những người khác phải đến và làm lại tất cả ở một địa điểm khác.
D: Thiết bị đầu tiên có còn tồn tại không hay nó đã gặp vấn đề gì đó rồi?
A: Nó vẫn còn, nhưng vì sức sống của năng lượng biến mất đã làm thay đổi diện mạo của cấu trúc của nó theo thời gian. Nó trở thành một cấu trúc chết. Vàng bắt đầu tan biến. Bằng cách nào đó mà năng lượng yếu dần, và những gì còn lại chỉ là đá, như một bộ xương vậy. Như kiểu làn da cứ dần tan biến mất đi và những gì sót lại chỉ là một bức tượng.
D: Vậy thì nếu sau này ai đó nhìn thấy thiết bị này họ sẽ không biết được công dụng của nó là gì.
A: Đúng vậy, và họ cũng sẽ không biết trạng thái ban đầu của nó trông như thế nào.
Điều này khiến tôi băn khoăn về các kim tự tháp và các di tích cổ khác. Người ta nói rằng Đại kim tự tháp đã từng có một viên đá vàng. Khi năng lượng thay đổi, liệu chúng có chuyển hóa thành những tượng đài đá đơn thuần để che đậy mục đích thực sự của chúng?
D: Vậy là bạn không đến từ nơi đó. Bạn đến từ đâu?
A: (Cô ấy mỉm cười.) Tôi đến từ các vì sao; từ một thế giới vàng. (Thì thầm) Thế giới vàng. Đó là một thế giới có nhiều mặt trời, cụ thể là có năm mặt trời trong thế giới của chúng tôi.
D: Điều đó có tạo ra vấn đề gì với bức xạ không?
A: Không, bởi vì chúng tôi thay đổi hình dạng của mình. Chúng tôi không cần phải có thể chất. Các mặt trời giống như vật chất plasma và bức xạ của chúng là tri thức. Ở đó, mặt trời không tỏa nhiệt. Chúng tỏa ra ánh sáng, nhưng ánh sáng của mặt trời được ban tặng vì kiến thức. Kiến thức là ánh sáng của mặt trời. Đó là một thế giới rất tươi sáng.
D: Có nghĩa là bạn không cần một cơ thể vật lý trong thế giới đó.
A: Ta không cần có, nhưng ta vẫn có thể mặc lên mình bất cứ kiểu cơ thể nào nếu ta muốn.
D: Vậy trong trạng thái bình thường thì bạn trông như thế nào?
A: (Thở dài) Đó là một trường năng lượng trông hơi giống một con sứa. Thay vì các xúc tu, thì chúng tôi có các trường điện từ lấp lánh và chúng tỏa ra khi giao tiếp. Một số người trong chúng tôi giữ những hình dạng đó , nhưng chúng tôi có thể thay đổi. Chúng tôi có thể biến thành bất cứ thứ gì chỉ bằng ý nghĩ. Chúng tôi có thể là bất cứ thứ gì, điều đó rất vui. Chúng tôi còn có thể lựa chọn mọi hình dạng và thử nghiệm chúng, bởi vì kiến thức mà các mặt trời trao cho chúng tôi là để làm điều đó. Không có giới hạn nào cả. Nó luôn luôn thay đổi. Là một thế giới của sự biến động, của điều kỳ diệu và sự giao tiếp có tính chất phi thường.
D: Địa hình ở một nơi như thế sẽ trông như thế nào?
A: Nó nhấp nhô. Có những thứ trông giống như những ngọn núi, những đỉnh núi, nhưng chúng lại chuyển động như những con sóng tần số. Chúng đến và đi, chúng nổi lên và chúng hạ xuống.
D: Nơi đó có cây cối hay thảm thực vật nào không?
A: Không trừ khi chúng tôi cần đến nó cho nhu cầu làm đẹp. Đó là những bức tranh luôn thay đổi, và đó không phải là thế giới của con người.
D: Sau khi bạn rời đi để thực hiện một nhiệm vụ, bạn có được ai đó cho biết bạn phải làm gì không?
A: Có, chúng tôi nhận được những hướng dẫn. Chúng tôi tình nguyện cho những nhiệm vụ này để mang kiến thức từ các mặt trời đến thế giới khác.
D: Bạn du hành đến các thế giới bằng cách nào?
D: Bạn không cần đến tàu vũ trụ ư?
A: Không, ngoại trừ việc khi năng lượng của thế giới mà chúng tôi đến có tần số sai lệch có thể làm hỏng suy nghĩ của chúng tôi. Chúng tôi sẽ tạo ra các con tàu để giữ cho suy nghĩ của chúng tôi thông suốt, và các con tàu thì làm lệch hướng những biến dạng. Nó giống như một lá chắn cho phép chúng tôi giữ nguyên vẹn lý do tại sao chúng tôi ở đó.
D: Nếu không thì sẽ rất khó khăn?
A: Sẽ là một thử thách. Một số tầng khí quyển rất dày với những suy nghĩ phức tạp về nền văn minh mà chúng tôi tiến vào. Một số tầng khí quyển thì rõ ràng hơn tùy thuộc vào sự phát triển của thế giới đó.
D: Bạn có được cảnh báo về những điều này trước khi bạn đi đến một nơi nào đó không?
A: Hầu hết là có, nhưng nếu đó là một thế giới chưa được nghiên cứu đầy đủ, đôi khi chúng tôi bị bất ngờ.
D: Vậy thì khi bạn đến một thế giới, bạn tạo ra một cơ thể vật lý. Tại sao bạn phải làm như vậy?
A: Để chúng tôi có thể trông giống như họ. Họ sẽ không nhìn thấy hay nghe thấy chúng tôi nếu chúng tôi là vật chất plasma, và họ sẽ thấy sợ hãi. Họ sẽ không hiểu được. Do đó mà chúng tôi biến đổi thành các dạng sống tương tự khi cần thiết, để giao tiếp và được chấp nhận nhiều nhất có thể mà không làm ảnh hưởng đến chúng tôi.
D: Nhưng bạn đã tạo ra một cơ thể có đôi cánh.
A: Tôi thích đôi cánh của mình. Có rất ít người trong số chúng tôi có được đôi cánh. Chúng cũng ở đó, để làm lệch hướng biến dạng và truyền tải thông tin. Sự sai lệch tần số đến từ con người và hành tinh. Chúng cũng có thể tiếp nhận và phiên dịch suy nghĩ của những ai đang nhìn về phía chúng tôi. Chúng gần giống như một đĩa vệ tinh. Gần giống như một máy tính hữu cơ có thể thu thập và phân tích thông tin.
D: Vì vậy, đây là lý do tại sao bạn chọn một cơ thể như vậy. Nó rất đẹp và còn có công dụng đặc thù.
A: Vâng. Tôi không phải tiếp xúc quá nhiều với người khác nên giữ được hình dạng như vậy. Họ nghĩ rằng có lẽ tôi giống một con chim hơn, khi họ nhìn thấy tôi từ xa. Một số người đã nhìn thấy tôi ở khoảng cách gần hơn, nhưng những người đó ở xa bên dưới chỉ nghĩ rằng tôi là một con chim khổng lồ thuộc một giống loài nào đó. Điều đó giúp cho tôi an toàn và tôi có thể làm những việc cần làm mà không bị gián đoạn.
D: Vì vậy, bạn sẽ ở lại cho đến khi công việc hoàn thành, và sau đó bạn phải trở về hay là đi đến một nơi khác?
A: Tôi ở lại cho đến khi công trình được hoàn thành, và công nghệ được chuyển giao hoặc đạt được mức độ đạt yêu cầu. Và rồi tôi rời đi trước những người khác. Tôi đã xong việc ở đó.
Sau đó tôi chuyển cô ấy tới thời điểm khi công việc kết thúc và cô ấy sẽ phải đi đến địa điểm khác. “Bạn giữ lại hay thay đổi hình dạng này?”
A: Tôi từ bỏ hình dạng này. Tôi không cần nó nữa. Nó chỉ giống như một bộ trang phục mà thôi.
D: Bạn có cần một con tàu vũ trụ không?
A: Trong thế giới này có một con tàu vũ trụ, vì tần số khí quyển. Vì vậy, tôi chỉ đơn giản là loại bỏ ngoại hình và tự dịch chuyển vào con tàu.
D: Bạn là người duy nhất rời đi, hay còn những người khác?
A: Có những người khác nữa.
D: Vậy là bạn sẽ đi đến một nơi khác. Bạn có nhận được những chỉ dẫn không?
A: Tôi không biết gì cả cho đến khi tôi trở lại con tàu và nhận được những báo cáo gửi về từ người khác.
D: Họ báo cáo trở lại hành tinh có năm mặt trời à?
A: Những người khác làm điều đó. Chúng tôi không cần phải báo cáo cho họ. Có những người khác ở trên chúng tôi làm những báo cáo đó. Sau đó, các quyết định được chuyển đến.
D: Bạn có biết tiếp theo bạn sẽ đi đâu không?
A: À ừ. Tôi nghe nói rằng tôi phải đến Trái đất.
D: Bạn có biết Trái đất ở đâu không?
A: Phía bên kia của vũ trụ. Cách đây rất xa.
D: Bạn đã từng đến đó chưa?
A: Rất lâu rồi. Tôi đến đó để truyền dạy, để giáo dục, để phục hồi. Tôi là một trong số những người phải ở lại lâu hơn. Tôi đã đến Trái đất gần với sự khởi đầu của các dạng sống, khi nhiều dạng sống đang được thử nghiệm ở đó. Và chúng tôi đã kiến tạo thiên nhiên và gieo hạt cho thảm thực vật cho Trái đất … những dạng sống đầu tiên đã từng tồn tại.
D: Để xem xét những gì sẽ sinh trưởng; những gì sẽ phát triển?
A: Và chọn một số khu vực cằn cỗi rồi trải thảm xanh lên để tạo ra những môi trường tiềm năng cho các dạng sống. Nhiều địa điểm từng có đại dương với nước nóng và không thích hợp để chứa nước. Và những khu vực này phải được làm lạnh và thay đổi để bầu khí quyển ngưng tụ lại để tạo ra những hồ nước mang lại sự sống cho các dạng sống khác.
D: Vì vậy, bạn cũng phải có nước.
A: Vâng, những đám mây. Hạt giống của những đám mây đã được đưa vào vị trí trước khi chúng tôi đến đó. Đó là một dự án bao gồm nhiều đấng sáng tạo khác nhau cùng với nhau để tạo ra thế giới được gọi là Trái đất. Có những nền văn hóa khác nhau và những thế giới khác nhau có chuyên môn và kinh nghiệm trong những lĩnh vực mà chúng tôi không có. Và chúng tôi đến với nhau như một nỗ lực thống nhất để tạo ra những thế giới mới này.
D: Ai là người hướng dẫn bạn? Và cho bạn biết bạn phải làm gì?
A: Có một hội đồng. Tôi sẽ gọi đó là một hội đồng, nhưng nó cao hơn một hội đồng. Có một cộng đồng gồm nhiều thế giới khác nhau có thể rà soát sự sống trong các vũ trụ. Và biết đến thời điểm nào và ở đâu để tạo ra các thế giới có sự sống sẽ có tác động trong tương lai đến phần không gian cụ thể mà họ đang trú ngụ. Và hội đồng này, nhóm các thế giới này, có thể nhìn thấy tiềm năng trong tương lai. Họ có thể nhìn thấy ma trận xuyên thời gian để nắm bắt được những điều sẽ xảy ra tiềm năng.
D: Nhưng tương lai không phải lúc nào cũng diễn ra theo những gì họ hy vọng, phải không?
A: Không, thực sự là không.
D: Sẽ mất một khoảng thời gian đáng kinh ngạc để phát triển một thế giới đến mức nó có thể có sự sống ở trên đó.
A: Trong vũ trụ chứa Trái đất, thời gian khác với các thế giới khác ở các vũ trụ khác. Các quy luật của vũ trụ đó có một thời gian thú vị và dài hơn đối với chúng tôi. Đối với chúng tôi, nó nhanh, nhưng đối với thế giới đang phát triển, là cả “hàng triệu năm”. Năm hoặc một khung thời gian được xây dựng bởi các quy luật của vũ trụ đó.
D: Theo suy nghĩ của con người, sẽ mất một khoảng thời gian đáng kinh ngạc. Nhưng người của bạn và những người khác có thể đến và đi ở các giai đoạn phát triển khác nhau?
A: Điều đó không nằm trong khung thời gian của chúng tôi. Chúng tôi có thể đến và đi. Nó gần giống như bước vào một căn phòng và có một bầu khí quyển thời gian khác trong căn phòng đó. Gần giống như một căn phòng holodeck (căn phòng thực tế ảo) có khả năng kéo dài thời gian thành nhiều đợt tiến triển, nhưng đó chỉ là một quãng nghỉ ngắn trong thời gian của chúng tôi.
D: Vì vậy, mọi thứ đã thay đổi một cách tự nhiên mỗi khi bạn trở về. (Đúng) Vì vậy, bạn đã nói rằng bạn đang được yêu cầu trở lại Trái đất. Bây giờ là giai đoạn nào trong quá trình phát triển của Trái đất khi bạn trở lại? Bạn có thể thấy những gì đang xảy ra ở đó không?
A: Nhiều đau khổ. Bầu khí quyển rất ô nhiễm. Có nhiều đau đớn. Bầu không khí đang gào thét. Những linh hồn đang kêu cứu.
D: Đây là lý do tại sao họ yêu cầu bạn đến?
A: Thời điểm này có rất nhiều người đang đến.
D: Sau đó mọi thứ không tiến triển theo ý muốn của bạn?
A: Không, đã có sự can thiệp. Những người khác đã đến và can thiệp vào các thử nghiệm trong quá trình phát triển của hành tinh. Những người muốn sử dụng tài nguyên và cư dân cho một cái gì đó khác hơn là niềm vui thiêng liêng của sự tiến hóa. Họ là những thế lực tối tăm không tôn trọng sự tiến hóa tự nhiên.
D: Hội đồng không thể làm điều gì đó để ngăn chặn họ ư?
A: Có một sự tự do ý chí. Hội đồng chỉ có thể tìm cách giáo dục những người khác về lợi ích của việc để cho kế hoạch xảy ra. Họ không thể thúc ép, bởi vì vũ trụ có quyền tự do cho tất cả mọi người. Đó là một sự khác biệt về quan điểm về sự tiến hóa.
D: Vậy bạn phải làm gì?
A: Nhiều người đến từ nhiều thế giới khác nhau. Bầu khí quyển phải được chữa lành. Những tiếng thở than phải được lắng nghe. Hành tinh đang gào khóc; cô ấy đang đau khổ. Có nhiều thứ cần được sửa chữa.
D: Lần này bạn có biết bạn sẽ phải làm gì để giúp đỡ không ?
A: Tôi phải ngụy trang sao cho giống mọi người. Chúng tôi cần trà trộn nhiều người hơn nữa xen kẽ giữa các cư dân để thực hiện những công việc chúng tôi phải hoàn thành. Lần này chúng tôi phải tiếp nhận các cơ thể và ít xa rời thân xác hơn.
D: Vậy bạn sẽ không xuất hiện với vẻ ngoài khác biệt?
A: Như vậy, chúng tôi sẽ có sức mạnh để giúp đỡ được nhiều hơn. Trở nên khác biệt không đạt được bất cứ điều gì khi có quá nhiều đau đớn. Có quá nhiều nỗi sợ hãi.
D: Bạn phải xuất hiện như một con người bình thường.
A: Sẽ nhanh hơn nếu làm theo cách đó.
D: Chà, hãy tiếp tục và xem bạn sẽ làm gì. Làm thế nào để bạn trở thành một trong số họ?
A: (Dừng lại một lúc) Tôi không thích điều đó. Đó là thân hình chật hẹp và là một năng lượng rất nặng nề. Đó không phải là chất lỏng. Các thân thể chứa đầy nỗi sợ hãi và nghi ngờ được di truyền, với sự dễ đổi thay, với sự do dự. Và để đưa năng lượng vào và thay đổi các chương trình, thay đổi di truyền học là một thách thức lớn. Có quá nhiều biến dạng.
D: Khi nào bạn nhập vào cơ thể này? Đó có phải là một đứa trẻ không?
A: Có một nỗ lực nhập vào một đứa bé, nhưng không thành công. Đó là do sự sai lệch tần số so với cơ thể đó. Tôi phải thay đổi tần số của mình.
D: Bạn có được chỉ định nhập vào một đứa trẻ cụ thể nào đó khi nó được sinh ra không? Tôi băn khoăn không biết làm thế nào mà bạn quyết định chọn một cơ thể nào đó.
A: Có một quá trình quét lịch sử di truyền DNA của các đối tượng tiềm năng – của người bố và người mẹ – và nếu có vẻ như có khả năng đã tiếp xúc trong quá khứ thông qua chủng di truyền đó, thì tần số của nó vẫn tồn tại trong người bố và người mẹ đó.
D: Vì vậy, thực hiện điều đó khi còn bé sẽ dễ dàng hơn?
A: Đôi khi thực hiện điều đó dễ dàng hơn khi còn bé, nhưng còn phụ thuộc vào trạng thái cảm xúc của người mẹ có ngăn cản việc kích hoạt gen đó hay không.
D: Nhưng trong trường hợp này, bạn không thể nhập vào cơ thể đứa bé đó?
A: Tôi đã không thành công. Tần suất quá nặng. Tôi không thể kích hoạt đúng tần số bên trong cơ thể, và nó đã bị hủy bỏ.
D: Khi nào thì bạn nhập vào thành công?
A: Lần tiếp theo. Có một thỏa thuận được thực hiện với một linh hồn khác; một khía cạnh khác của tâm hồn.
D: Đó cũng là một đứa trẻ à?
A: Đó là một sự hóa kiếp một phần – không hoàn toàn – để phát triển cơ thể, để giúp nó phát triển, nhưng không hiện diện hoàn toàn ở bên trong. Nó đã hoàn thiện cơ thể vào đúng thời điểm. Không cần phải có mặt đầy đủ vì tần số trong cơ thể được chuyển ra khỏi nó.
D: Điều đó có nghĩa là tần suất của bạn quá mạnh? (Đúng) Nó có gây hại cho cơ thể nếu nó đến sớm hơn không?
A: Nó có thể đã gây ra sự gián đoạn một số chức năng cần thiết trong cơ thể. Các mạch điện – các điện tích bên trong cơ thể – có thể bị đốt cháy hoặc biến dạng, gây ra rối loạn chức năng. Cơ thể con người, hệ thống bên trong con người rất mỏng manh, và có thể gây ra mối nguy hại lớn nếu tần suất quá nhiều khiến cơ thể bị chảy máu trong mà không có bất cứ sự phòng bị nào.
D: Quá nhiều năng lượng. (Đúng) Vì vậy, bạn nói rằng nó chỉ được thực hiện một phần?
A: Đủ để duy trì sự tồn tại, nhưng không hoàn toàn trong cơ thể và không hoàn toàn tham gia.
D: Vậy, khi nào bạn nhập vào hoàn toàn, hoặc đầy đủ nhất có thể?
A: Khởi đầu của điều đó là trải nghiệm trên du thuyền.
Trong cuộc trò chuyện trước phiên thôi miên, Anna đã đề cập đến một trải nghiệm kỳ lạ xảy ra khi cô ở trên biển trong một chuyến du thuyền. Cô ấy nói rằng cô ấy đã đi ra ngoài ban công qua buồng thuyền trưởng, và cảm thấy giống như cô ấy rời khỏi cơ thể của mình. Sau đó, cô cảm thấy mình trở thành một con người khác. Cô băn khoăn không biết chuyện xảy ra đêm đó có phải là một sự nhập hồn không.
D: Vậy chúng ta đang nói về cơ thể của Anna mà bạn đang thông qua đó để trò chuyện. (Đúng) Tại sao thời điểm cụ thể đó lại được chọn?
A: Cô ấy tránh xa tất cả những ảnh hưởng có thể ngăn cản hoặc nhận diện cô ấy với quá khứ của mình. Cô ấy ở trong một trường plasmic mà người ta gọi là “các đại dương”, và rất dễ dàng để thực hiện chuyển đổi.
D: Cô ấy nói rằng cô ấy có một cảm giác kỳ lạ rằng có điều gì đó đã xảy ra vào lúc ấy.
A: Đã có một số ký ức được trao cho cô ấy, để giúp cô ấy hiểu được sự thay đổi đã xảy ra.
D: Nhưng đó không phải là nhập hồn đúng không?
A: Không phải.
D: Tôi không biết bạn có từ nào diễn tả cho việc này không, nhưng giống như là bạn đã luôn ở đó, nhưng không hoàn toàn. Đúng không?
A: Chính xác. Đó là một sự chuyển giao của ý thức. Một sự chuyển giao danh tính đã được đưa vào cơ thể. Và một lần nữa, vì sự mỏng manh của tâm trí, vì nó phải hoạt động trong trường Trái đất, nên việc đó phải được thực hiện một cách từ từ và nhẹ nhàng. Những lần quá trình được thực hiện quá đột ngột, đã có một nguy cơ quá tải; nguy cơ của sự tuyệt vọng về hai thực tại chồng chéo lên nhau. Tâm trí bắt đầu nhìn thấy những tia chớp và những linh ảnh về những thực tại khác được đưa đến từ năm mặt trời, đặc biệt là trong cơ thể này.
D: Cô ấy nói rằng cô ấy có rất nhiều ký ức, và cô ấy không hiểu chúng đến từ đâu.
A: Rất rõ ràng. Và chúng đã phải được tải xuống rất nhẹ nhàng cho đến thời điểm này để cô ấy bắt đầu hiểu rằng cô có quyền truy cập vào thế giới khác và kho tàng kiến thức khác.
D: Có ổn không nếu hiện tại cô ấy đạt được những kiến thức đó? (Ổn chứ) Đó là lý do tại sao cô ấy được phép đến đây? (Đúng) Cô ấy nói rằng cô ấy có cảm giác rằng có thứ gì đó khác bên trong cơ thể cô ấy đang nhìn ra ngoài bằng đôi mắt của cô ấy. Đó có phải bạn không?
A: Vâng, đó là ý thức từ thế giới vàng – từ thế giới năm mặt trời.
D: Và cô ấy cũng có cảm giác cô ấy đang báo cáo lại theo một cách nào đó.
A: Đúng vậy.
D: Bởi vì nhiệm vụ của bạn là báo cáo lại. (Đúng) Nhưng phần lớn điều này khiến cô ấy rất bối rối.
A: Chúng tôi hiểu điều đó, nhưng chúng tôi không thể để cô ấy biết, bởi vì cô ấy đã phải đối phó với các yếu tố con người; các yếu tố nghiệp của cơ thể phải được dọn sạch.
D: Cô ấy cảm thấy có điều gì đó cô ấy cần phải làm.
A: Điều quan trọng là cô ấy biết rằng cô ấy có quyền truy cập vào kiến thức này; đây là điều tiên quyết. Thứ hai là để cô ấy không khó chịu khi tôi tiếp quản thị lực của cô ấy để báo cáo. Có những lúc cô ấy nhận được thông điệp mở kênh liên lạc. Có những lúc cô ấy mất tập trung và tôi phải bước vào, và khi đó cô ấy mới biết có sự hiện diện của tôi.
D: Bây giờ cô ấy đã hiểu điều đó, sẽ dễ dàng hơn để chấp nhận, đúng không? Việc khó khăn ở đây là cô ấy không biết.
A: Nó sẽ rất dễ dàng cho cô ấy. Trên thực tế, cô ấy thích báo cáo; cô ấy thích tham gia. Trong báo cáo đó, cô ấy sẽ nhận được thông tin cần thiết về những hành động cần thực hiện và đi đâu và tương tác với ai.
D: Có công việc cụ thể nào mà bạn muốn cô ấy thực hiện không?
A: Cô ấy phải ở bên cạnh mọi người. Đã đến lúc cô ấy bước ra ngoài và truyền bá những gì cô ấy biết. Để lắng nghe và chia sẻ.
D: Mọi người sẽ lắng nghe cô ấy chứ?
A: Họ sẽ lắng nghe miễn là cô ấy nói những lời từ trái tim. Chúng tôi sẽ không cung cấp cho cô ấy những thông tin xa lạ đến mức có thể khiến cô ấy gặp nguy hiểm. Cô ấy ở đây để giúp những người đang lắng nghe hiểu rằng đã đến lúc phải thay đổi. Rằng các vật chất tinh thần khác ngăn ngừa các biến dạng không nhất thiết phải là vật chất tinh thần mà họ dung dưỡng. Có một vật chất tinh thần song song có sẵn. Có một bầu khí quyển ý thức song song có sẵn. Và có một sự lựa chọn về bầu khí quyển nào để lấy đi, bởi vì mỗi bầu khí quyển có một ma trận tư tưởng quan trọng đối với sự trường tồn của chủng tộc. Một bầu khí quyển có hại cho quá trình tiến hóa. Bầu khí quyển khác liên quan đến sự vĩ đại. Kiến thức lượng tử giữa các chiều-giữa đa thiên hà đang bắt đầu thâm nhập vào thế giới này. Cuộc hành trình của cô ấy luôn là một người du hành, và không có gì thay đổi khi ở đây, mặc dù cô ấy đang ở trong một cơ thể. Có một điều cô ấy phải hiểu là tác dụng của vật chất tinh thần của nổi sợ hãi, bởi vì người ta không thể chống lại tinh thần của sự sợ hãi nếu người ta không hiểu biết nhiều khía cạnh của nó.
D: Anna nói rằng cô ấy thậm chí có lúc cảm thấy muốn tự tử. Cô muốn thoát
khỏi thế giới này.
A: Khi cô ấy kết nối nhầm tinh thần – với vật chất tinh thần tối; tinh thần sợ hãi – và rồi nó cắt đứt các mạch liên lạc của cô ấy. Và chúng tôi phải thường xuyên can thiệp để có thể giúp cô ấy cân bằng lại, nhưng đã có lúc nhập vào để can thiệp cũng là một thách thức.
D: Bởi vì cô ấy nói rằng cô ấy cảm thấy nơi đây không phải là nhà. Cô ấy không muốn ở đây. Và tôi đã nghe điều đó rất nhiều lần.
A: Có một sự cản trở đối với tần số này. Bây giờ cô ấy hiểu hơn rồi, rằng đó không phải là tần số tự nhiên mà cô ấy cộng hưởng vào. Nhưng đó là một nhiệm vụ ngắn hạn – ngắn hạn từ phía chúng tôi – mặc dù nó là dài hạn theo quan điểm của cô ấy về thời gian trong thực tại này. Ở đây quan điểm thời gian là rất chậm. Chậm chạp và nặng nề.
D: Đây là một trong những lý do khiến cô ấy cảm thấy trống rỗng, như thể cô ấy không thuộc về nơi này.
A: Thuộc về là một khái niệm thú vị. Theo một nghĩa nào đó, không có thứ gì được gọi là thuộc về. Khi sự duy nhất được hợp nhất, khi đó có từ “thuộc về”, khái niệm thuộc về là một sự nhầm lẫn, bởi vì duy nhất là tất cả. Tất cả các kiến thức; tất cả các kinh nghiệm. Duy nhất được kết nối. Người ta chỉ cần thuộc về khi họ cảm thấy xa lạ và không thân thuộc. Khi cô ấy bước vào sự hiểu biết về mối liên hệ của mình, thì sự thuộc về là không cần thiết.
Anna chưa bao giờ kết hôn và cảm thấy rằng cô ấy không bao giờ nên như vậy. Tôi yêu cầu một lời giải thích.
A: Cô ấy đầy nỗi sợ hãi bị cuốn vào chuyện tình cảm. Điều quan trọng là cô ấy phải hiểu rằng nỗi sợ hãi không phải là tinh thần mà cô ấy cần phải dung dưỡng. Khi cô ấy nghĩ về thứ được gọi là “hôn nhân”, khi đó có hai, thứ mà bà gọi là “dòng thời gian” – hai sự lựa chọn – và cả hai đều có những thực tế rất khác nhau. Cô ấy đang nhìn nhầm về tinh thần. Nếu sự lựa chọn là từ vật chất tinh thần dày đặc hơn, thì hôn nhân sẽ là cái chết đối với cô ấy. Hôn nhân là cạm bẫy đối với cô ấy. Có một nỗi sợ hãi trong thực tế đó về một sự thẩm thấu, sự trói buộc, của sự trao đi năng lượng cho một dạng thức – cho một ma trận – đã được thiết lập trong chủng tộc loài người này trong một thời gian dài. Và cô ấy sẽ chấp thuận toàn bộ trọng lượng và sức nặng của vật chất tinh thần cụ thể đó. Các tinh thần khác là một trong những tia sáng của sự đồng hành. Của sự hiểu biết rằng thực thể này giống như cô ấy; là một trong số chúng tôi; là gia đình đến từ cõi khác. Đó là tình yêu mà họ chia sẻ là bằng tinh thần, và đó là điều mà cô ấy phải nuôi dưỡng và điều đó đem lại tuổi thọ dài lâu. Nó có niềm vui; và nó có mục đích của cô ấy khi đến nơi này. Đó là một tình bạn vượt thời gian với thực thể này để hỗ trợ và giúp đỡ cô ấy. Và trong tình bạn đó, không có sự sợ hãi. Có nhiều niềm vui; có nhiều ích lợi; một tình bạn thân thiết. Cô ấy cần một người bạn đồng hành. Đó là một hành trình dài và nặng nề đối với cô.
D: Bạn đã nói về hai cấp độ của tinh thần. Điều này có gần giống với những thông tin tôi nhận được về Trái đất cũ và Trái đất mới không? (Có) Trái đất Cũ là nơi có sự tàn phá của nỗi sợ hãi và tất cả các thảm họa.
A: Trái đất cũ đang hoạt động. Nó gần giống như một hố đen. Nó đang tự sụp đổ. Thật là đáng buồn. Nó đang suy đồi. Đó là Trái đất cũ. Nó tràn đầy đau khổ: bầu trời, vật chất tinh thần, bầu khí quyển gào khóc trong Trái đất cũ. Có nhiều nỗi bất hạnh. Một số Trái đất Mới được mô phỏng trên hành tinh vàng với năm mặt trời. Nhưng có rất nhiều thế giới đang đóng góp kiến thức, hình ảnh, tài nguyên cho Trái đất mới. Đó là một thiên đường. Đó là một viên ngọc quý. Anna có thể dễ dàng truy cập tần số đó, bởi vì cô ấy đã nhận được hình ảnh của nó. Cô ấy biết nó là thật. Cô ấy chỉ không hiểu rằng đó là một nhịp tim lượng tử xuất phát từ nơi cô ấy đang hiện diện. – Thật tốt khi cô ấy biết rằng tôi đang ở đây. Thật tốt khi cô ấy biết tới và nhớ ra được hành tinh vàng với năm mặt trời. Rằng cô ấy hiểu được đây là một sự tiến triển. Rằng cô ấy đến đây vào thời điểm này vì một mục đích cụ thể và điều tối quan trọng là cô ấy phải nắm giữ Trái đất Mới – vật chất tinh thần còn lại, tinh thần ánh sáng – trong tâm trí cô ấy. Và cho phép những hình ảnh từ đó bắt đầu thấm vào và làm tan biến những hình ảnh cũ.