Thỉnh thoảng có những lúc Nostradamus sẽ dừng những buổi thôi miên lại, nếu ông ấy cảm thấy rằng phương tiện (Brenda) đang cảm thấy không đủ khỏe. Ông ấy rất bảo vệ cô, và như một bác sĩ, thường khuyên nhủ cô về những cách để giúp được cô. Một vài lần ông ấy đã dừng buổi thôi miên để cố gắng chữa lành cho cô ấy bằng cách hướng năng lượng đến nhiều phần khác nhau của cơ thể cô ấy. Ông ấy nói rằng điều đó rất khó thực hiện bởi vì khoảng cách thời gian (giữa ông và Brenda) có liên quan, nhưng ông ấy thường thành công trong việc giảm bớt bất kỳ sự khó chịu nào trong một khoảng thời gian đủ lâu, để chúng tôi có thể hoàn thành một buổi thôi miên. Bởi vì cô ấy không có triệu chứng thể chất nào khi tôi theo dõi cô ấy, tôi không có cách nào để biết được liệu có điều gì bất thường hay không, cho tới khi cô ấy tỉnh dậy và mô tả lại những gì đã làm phiền cô ấy.
Nostradamus đã nói nhiều lần rằng dự án này là rất cấp bách và ông ấy đã vô cùng lo lắng về việc truyền đạt lại thông tin với chúng tôi kịp thời, bởi vì đối với ông ấy, dường như những sự kiện đang cận kề, một cách đầy nguy hiểm. Chúng tôi đã đạt đến mức độ mà trong đó, ông ấy đã lướt qua 30 bài thơ bốn câu với tốc độ chóng mặt, trong suốt một buổi thôi miên kéo dài một giờ. Chúng tôi có ấn tượng rõ ràng rằng ông ấy đang cố gắng nhồi nhét nhiều (thông tin) nhất có thể, và rời đi chỉ khi mà ông ấy nhất định phải đi. Ông ấy nói có thể đẩy tất cả thông tin qua cùng một lúc, nhưng ông ấy không muốn phương tiện (Brenda) bị kiệt sức. Ông ấy biết rằng rất khó để tìm được phương tiện tốt và ông ấy không cho rằng dự án này gấp gáp đến mức cần phải làm hại cô ấy như vậy. Ông ấy muốn chăm sóc cô ấy để đảm bảo được rằng thông tin được làm sáng tỏ, mặc dù nó tốn nhiều thời gian hơn ông ấy dự đoán. Tất nhiên, Brenda rất vui vì ông ấy đã qua tâm đến sức khỏe của cô ấy. Ông ấy cảm thấy thoải mái khi truyền đạt thông tin qua cô ấy, bởi vì trình độ học vấn của cô ấy đã cung cấp cấu trúc ngữ vựng rất tốt và một nền tảng rộng để nắm bắt được các khái niệm, nhưng ông ấy cảnh báo chúng tôi rằng những trường hợp ngoài tầm kiểm soát có thể làm gián đoạn dự án. Tôi không thể đoán trước được bất kỳ lý do gì cho sự chậm trễ có thể xảy ra, nhưng rồi đúng là, tôi cũng chưa từng đoán trước được bất cứ điều gì có liên quan tới dự án này cả.
Khi Nostradamus viết các câu thơ của mình, chúng có thể phù hợp với một cuốn sách lớn một cách dễ dàng, đặc biệt là vì chúng không bao gồm những phần diễn giải. Tôi nhận ra rằng không thể chứa hết lượng thông tin được truyền đạt lại trong một quyển sách. Ông ấy cũng đã đồng ý rằng những lời giải thích bằng văn xuôi mà ông ấy đưa ra đã làm những bài thơ bốn câu dài thêm. Nhưng ông ấy nói rằng nó là tùy thuộc vào tôi, để quyết định sẽ kết hợp nó lại với nhau như thế nào, miễn là những phần quan trọng có liên quan đến hiện tại và tương lai gần của chúng ta không bị bỏ sót. Ông ấy hài lòng rằng lĩnh vực truyền thông đã rõ ràng hơn trong thời của chúng ta, với nhiều tài liệu được in ấn và phân phối hơn, bởi vì tỉ lệ người biết đọc viết cao hơn, nhưng ông ấy cũng đã phiền lòng vì quá trình in một quyển sách phức tạp hơn. Ông ấy đã không cân nhắc đến những điều này khi ông ấy yêu cầu tôi phải in nó càng sớm càng tốt. Vào thời của ông ấy, điều đó dễ dàng hơn nhiều, bởi vì không có nhiều sách, hoặc cũng không có nhiều người có khả năng viết chúng. Tuy nhiên, ông ấy tự tin rằng sách sẽ được in kịp thời bởi vì ông ấy có thể nhìn thấy trước được điều này. Tôi đã rất cần sự trấn an của ông ấy trong những giây phút hoài nghi của tôi.
D: Tôi đã tự hỏi tại sao ông ấy lại lựa chọn tôi để thực hiện việc này. Tôi đã có bất kỳ mối liên hệ gì với ông ấy trong tiền kiếp không?
B: Ông ấy nói lý do tại sao ông ấy đã chọn bà không phải bởi vì bất kỳ môi liên hệ nhân quả nào trong quá khứ. Trong số nhiều người khác nhau mà ông ấy đã có thể nhìn thấy trong thời tương lai, mà có kết nối với cảnh giới này như vầy, liên quan đến những con đường thời gian khác nhau và các chiều thời gian khác nhau và cách chúng tương tác, bà chính là người ở vị trí chiến lược nhất. Những người khác cũng ở những vị trí tốt nhưng ông ấy biết ông ấy tốt nhất là nên cô đọng sự giao tiếp của mình với một người mà thôi, nếu có thể, hoặc thông qua một người, nếu có thể. Vì vậy, ông ấy có thể tập trung năng lượng để thiết lập sự giao tiếp. Ông ấy nói rằng ở vị trí của bà, bà tham gia vào công việc này, thêm vào đó, bà có liên hệ với những tâm hồn có kiểu trí tuệ mà có thể xử lý thông tin và truyền đạt lại nó một cách rõ ràng để nó được tiếp xúc với thế giới, cho những người khác học hỏi.
D: Ban đầu ông ấy đã thực sự khiến tôi kinh ngạc khi tôi đang nói chuyện với học trò của ông ấy, Dyonisus, và ông ấy đã xuất hiện.
B: Vâng. Ông ấy nói rằng do tính chất của công việc của bà, điều này là cần thiết để thiết lập mối liên lạc chính với bà. Ông ấy đã biết rằng bà sẽ không bao giờ biết được rằng phương tiện này (*Brenda) có thể được dùng trong loại hình giao tiếp như vầy, trừ phi ông ấy liên lạc với bà trước, thông qua những kênh giao tiếp đã thiết lập mà bà đã quen thuộc (*Elena).
D: Dường như đó là một cách thực hiện dự án vô cùng lạ lùng, với tỉ lệ thành công rất thấp.
B: Ông ấy nói chỉ khi bà nhìn vào nó một cách lý trí. Nếu bà có thể dựa vào trực giác của mình và nhìn thấy những đường đi của thời gian như ông ấy có thể nhìn thấy chúng, ông ấy nói rằng nó sẽ thành công, như cách mà ông ấy đã nhìn thấy trước rằng nó sẽ thành công.
D: Ông ấy có bao giờ từng thử liên lạc với nhiều người trong những giai đoạn khác và truyền đạt những thông điệp này tới họ không? Tôi nảy ra ý tưởng rằng có thể ông ấy đã liên lạc với ai đó trong mọi khoảng thời gian mà ông ấy đã nhìn thấy điều gì đó xảy ra.
B: Ông ấy nói rằng đây là mối liên lạc chính cho hành tinh này. Ông ấy đã liên lạc với nhiều người khác trong những khoảng thời gian ở tương lai, không phải bởi vì điều này đã thất bại, mà bởi vì những người khác trong những khoảng thời gian khác đang ở trên những hành tinh khác. Ông ấy muốn cố gắng phân tán thông tin đến cho những người mà cũng có kiến thức về những ghi chép của ông ấy, cũng để giúp làm rõ những thông tin ở đó nữa. Ông ấy nói nào giờ ông ấy đã liên lạc với những Người Khác, và họ quan tâm đến những ghi chép và linh ảnh của ông ấy, bởi vì ông ấy cũng có thể nhìn thấy nhiều thứ cho họ nữa. Và ông ấy sẽ gởi cho họ những bài thơ bốn câu mà chúng ta không biết đến ở đây, vì chúng không liên quan đến thế giới này, mà liên quan đến hành tinh của họ.
D: Vậy là ông ấy đã không chỉ lo lắng về thế giới của chúng ta mà thôi. Tôi biết rằng khi thông tin này được đưa ra, sẽ có những người tiên phong và nhiều người nói rằng họ cũng liên lạc với Nostradamus. Nhưng ông ấy nói là không liên lạc qua bất kỳ ai khác phải không?
B: Chính xác là vậy. Ông ấy nói rằng liên lạc với nhiều kênh sẽ phân tán năng lượng của ông ấy, vậy nên việc giao tiếp sẽ không còn được thông suốt và sẽ có những kết quả mâu thuẫn nhau. Ông ấy chỉ muốn một kênh giao tiếp thông suốt mà thôi. Ban đầu, ông ấy đã thử những hướng tương tự để thiết lập một kênh (giao tiếp). Nhưng một khi kênh giao tiếp này được thiết lập, ông ấy đã từ bỏ những nỗ lực khác, bởi vì chúng không cần thiết.
D: Biết được bản chất con người là vậy, những người khác sẽ xuất hiện và nói rằng họ cũng liên lạc được với ông ấy.
B: Sẽ có những người khác xuất hiện và nói rằng, “Ồ, nhưng đây là những gì mà Nostradamus đã tiết lộ với tôi.” Và ông ấy nói những người này đang hành động theo sự ảo tưởng của chính họ, và phần lớn họ là những kẻ cuồng tín thuộc nhiều thể loại khác nhau.
D: Tôi tin rằng chúng ta có nhiều bằng chứng hơn là cần thiết cho việc chúng ta thực sự liên lạc được với ông ấy rồi.
B: Ông ấy nói rằng không có thứ gì gọi là “đủ bằng chứng” khi bà đang gặp phải một kẻ nghi ngờ thật sự đâu. Ông ấy nói rằng những quyển sách sẽ được xuất bản. Ông ấy thực sự không quan tâm nếu những kẻ nghi ngờ tin hay không, bởi vì mong muốn chính của ông ấy là để những người đầu óc cởi mở nghĩ về những sự kiện sắp xảy ra và có một cái nhìn khác về chúng. Ông ấy nói một hay nhiều những nhà tư tưởng này sẽ ở vị thế để làm được điều gì đó về nó. Và một số quyết định họ đưa ra sẽ được điểm tô bởi những gì mà họ đã đọc từ sách của bà. Ông ấy nói rằng điều này là đủ để thay đổi các sự kiện để dẫn đến những kết quả thuận lợi.
Đây dễ dàng là trường hợp tuyệt vời nhất mà tôi từng tiến hành. Nếu không có những cuốn băng ghi âm và những người làm chứng, thì cũng khó cho tôi để có thể tin được nó. Nhìn bề ngoài, đối với bất kỳ người lý trí nào, mọi góc độ của nó đều hoàn toàn bất khả thi. Tôi hoàn toàn lường trước được rằng tôi và những thân chủ của tôi sẽ bị buộc tội đã thực hiện một trò lừa bịp khổng lồ. Nhưng ngay cả khi điều đó là khả thi, nó không bao giờ có thể giải thích được về những thông tin đã xuất hiện. Dù sao thì tôi cũng sẽ để những người nghi ngờ tranh luận về điều đó. Đối với tôi, dường như vẫn rất khó tin rằng tất cả những điều này đã xảy ra chỉ trong vài tháng ngắn ngủi. Khi tôi bắt đầu làm việc với Elena, tôi thậm chí còn không biết “bài thơ bốn câu” (quatrain) là gì. Mặc dù tôi là một nhà văn, tôi không phải là một nhà thơ, và tôi không có bất kỳ kinh nghiệm gì trong lĩnh vực đó cả. Và định nghĩa duy nhất mà tôi biết dành cho từ “thế kỷ” (century) là định nghĩa truyền thống nào giờ. Vậy làm thế nào, logic thông thường có thể giải thích được việc bằng cách nào chúng ta rõ ràng đã trở thành chuyên gia về các tác phẩm của Nostradamus, chỉ trong vòng vài tháng như vậy không? Làm thế nào chúng ta đã có khả năng gỡ rối và giải thích một cách hợp lý những câu đó đã khiến nhân loại hoang mang trong suốt 400 năm rồi? Không, rõ ràng rằng điều này đã không xảy ra bởi vì bất kỳ trí tuệ siêu việt nào của Brenda, Elena hay bản thân tôi. Một cái gì đó đang hoạt động ở đây, một chi nhánh bên ngoài. Đây là lời giải thích duy nhất có ý nghĩa. Bằng cách nào đó, thông qua các phương pháp mà chỉ có chính bản thân người thầy vĩ đại, Nostradamus, mới có khả năng nhìn thấy rằng ông ấy đã cải trang hoàn hảo cho các bài thơ bốn câu của mình, để bảo vệ chúng khỏi việc bị thiêu rụi bởi Tòa Án Công giáo, đến nỗi mà ông ấy cũng đã khiến chúng hoàn toàn tối nghĩa đối với các thế hệ tương lai, những thế hệ mà ông ấy đã hy vọng có thể cảnh báo cho họ. Dường như ông ấy đã quyết định cố gắng tiếp cận một người sống trong khoảng thời gian mà ông ấy đã nhìn thấy rằng rối loạn nhất, một người sống vào thời mà người ta có thể giác ngộ hơn và sẵn lòng chấp nhận những lời tiên tri của ông ấy. Ông ấy đã hy vọng rằng nếu ông ấy có thể làm sáng tỏ những linh ảnh (khải tượng) thực sự đối với chúng ta, thì có lẽ sẽ không quá muộn màng để ngăn chúng xảy ra. Chắc hẳn rằng ông ấy đã rất đau lòng khi thấy những người trong tương lai không thể hiểu được những gì ông ấy đang cố gắng hết mực để nói với họ. Ông ấy đã mạo hiểm mạng sống của mình để viết ra những điều này cho hậu thế, và ông ấy đã dành hằng nhiều năm trời để làm điều này. Lẽ ra ông ấy có thể chỉ việc nhún vai và nói, “Chà, ít nhất thì tôi đã cố gắng. Tôi đã cố gắng hết sức. Nếu họ không hiểu, thì đó là lỗi của họ. Hãy cứ để họ gánh chịu những hậu quả thôi.”
Giờ đây, khi tôi đã viết về phẩm chất của Nostradamus, tôi biết rằng lòng yêu thương của ông ấy dành cho nhân loại sẽ không cho phép ông ấy làm điều đó. Chỉ nhìn thấy được tương lai thôi không còn đủ nữa. Ông ấy đã cảm thấy mình phải trò chuyện cùng tương lai nữa. Tôi tự hỏi ông ấy đã ngồi tìm kiếm trong chiếc gương mầu nhiệm của mình trong bao lâu, mò mẫm tìm cách nào đó để liên lạc? Tôi tự hỏi có bao nhiêu kế hoạch và khả năng đã trôi qua trong tâm trí của ông ấy, cho tới khi ông ấy chọn lựa được một kế hoạch thành công? Tôi biết rằng tôi hẳn đã không được chọn và tôi sẽ không bao giờ được liên lạc nếu tôi đã không làm việc với thời gian và không gian thông qua việc thôi miên hồi quy trước đấy rồi. Bây giờ tôi có thể thấy rằng Elena chính là một cầu nối. Tỷ lệ mà tôi có thể tìm được ai đó là một trong những học trò của ông ấy trong tiền kiếp là vô cùng thấp. Liệu ông ấy có thể nhìn thấy mối liên hệ tương lai này của học sinh của mình, Dyonisus, thông qua chiếc gương của ông ấy không? Liệu ông ấy có thể bằng cách nào đấy liên hệ với người hướng dẫn của Elena, Andy, để giúp chúng tôi thiết lập toàn bộ dự án này không? Ông ấy có hy vọng rằng sự tò mò của tôi sẽ được khơi dậy và tôi sẽ cảm thấy bị thôi thúc phải tiếp tục và tìm kiếm cho tới khi tôi tìm ra được một kết nối khác (*thông qua Brenda) không?
Nhiều câu hỏi, câu trả lời cho những điều đó rất có thể sẽ không bao giờ được biết. Tôi biết rằng tôi chỉ là một công cụ trong cuộc phiêu lưu xuất sắc này. Tôi tin chắc rằng chính Nostradamus đã khởi xướng dự án này. Từ tháng Bảy năm 1986 cho đến tháng Hai năm 1987, chúng tôi đã dịch nghĩa hơn 300 bài thơ bốn câu. Gần như không thể tin được rằng quá nhiều việc đã được hoàn thành trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy. Tôi chỉ đưa vào quyển sách này một vài trong số những bài thơ bốn câu, bởi vì quá dài. Tôi đã cố tình chọn những bài mà những chuyên gia đã nói rằng không thể giải thích được và những bài mà họ nghĩ rằng có liên quan đến tương lai. Sự thông thái ẩn chứa trong một phần nhỏ được trích ngang này thật vô cùng đáng kinh ngạc. Tôi tin rằng ông ấy còn rất nhiều, nhiều điều để nói với con người trong những bài thơ bốn câu còn lại đó. Vì vậy, tôi dự định sẽ tiếp tục với dự án này cho đến khi tất cả những bài thơ bốn câu đều được dịch nghĩa hết và kỳ quan của Nostradamus cuối cùng cũng được tiết lộ với thế giới.
Tôi giới thiệu cuốn sách của Erika Cheetham như một tài liệu tham khảo chéo, bởi vì bản dịch của cô ấy và lời giải thích của cô ấy về những từ khó hiểu và những từ tiếng nước ngoài (ví dụ như tiếng Latin, Hy Lạp, và tiếng Pháp cổ) được đặt nằm xen kẽ giữa các bài thơ bốn câu. Như Brenda đã từng nói, “Ông ấy đã tạo ra một sự tôn sùng và rời khỏi.” Nhưng vì những gì tốt đẹp nhất, ông ấy đã không đi mất. Trong các phần tiếp theo của quyển sách này, ông ấy sẽ tiếp tục khiến cho chúng ta phải kinh ngạc với tầm nhìn xa trông rộng đáng kinh ngạc của mình. Liệu ông ấy có thành công trong việc cảnh báo chúng ta không? Liệu có còn đủ thời gian để thay đổi tương lai của chúng ta không? Liệu chúng ta có thể chấp nhận được khả năng ông ấy đã sai không? Liệu nhân loại sẽ lắng nghe chứ? Tôi cầu nguyện rằng chúng ta sẽ lắng nghe. Bởi vì những điều Nostradamus đã nhìn thấy trước cho thế giới của chúng ta là quá khủng khiếp đến nỗi chúng không nên bị bỏ qua. Và, sau tất cả, đó là thế giới duy nhất mà chúng ta có.
KẾT THÚC PHẦN MỘT.