JESUS VÀ NHỮNG NGƯỜI ESSENSE – CHƯƠNG 14 – CUỘN SÁCH VÀ NHỮNG MẨU CHUYỆN KINH THÁNH

0
195

 

CHƯƠNG 14 – CUỘN SÁCH VÀ NHỮNG MẨU CHUYỆN KINH THÁNH

Một trong những hoạt động của cộng đồng là viết và sao chép các cuộn sách để chúng có thể được truyền đến các nơi khác trên thế giới. Đó là một trung tâm xuất bản, có thể nói như vậy.

S: Chúng tôi chịu trách nhiệm lưu trữ các bản ghi, để từ ngữ không bị mất đi. Đó là những gì họ làm ở thư viện. Sau đó, họ lấy các cuộn sách và chúng được gửi đến nhiều quốc gia và nhiều nơi để bảo vệ, với hy vọng rằng ít nhất một số trong số chúng sẽ vẫn tồn tại. Có quá nhiều thứ ở đây. Có tất cả những câu chuyện, thông tin liên lạc của các cung điện, lịch sử và sự tồn tại của cuộc sống thường ngày. Một người sẽ rất lớn tuổi khi có thể đọc tất cả các cuộn sách. 

D: Bạn có biết nơi nào khác trong thế giới của bạn các cuộn sách được giữ? Có thư viện nào khác không? 

S: Tôi cho rằng có. Tôi không có cách nào để biết.  (Sự nghi ngờ cũ đã trở lại.) Tại sao bạn muốn biết?

Tôi đã cố gắng tìm cách vượt qua bằng cách nói rằng tôi tò mò và thích đọc. Nếu có thứ gì đó họ không có, tôi muốn biết nơi để có thể tìm nó. Mưu mẹo của tôi đã không thuyết phục được anh ta. Anh hỏi: “Bạn có thể đọc chúng không?” Tôi phải suy nghĩ thật nhanh. Tôi nói với anh ấy nếu tôi không thể, tôi luôn có thể có ai đó dịch chúng cho tôi. Điều này cũng không hiệu quả.

S: Rất ít người thậm chí được phép xem các cuộn sách. Họ phải có lý do.  

Điều này làm tôi ngạc nhiên bởi vì tôi nghĩ rằng bất cứ ai cũng có thể xem chúng, giống như trong các thư viện của chúng ta ngày nay. 

S: Những người quản sách sẽ muốn biết lý do tại sao. Nếu mọi người đều có kiến thức này, họ có thể sử dụng nó để gây hại. 

Trong các phiên, có rất nhiều tài liệu tham chiếu bằng các ngôn ngữ được nói vào thời điểm đó. Tôi nghĩ đa số nói tiếng Aramaic.

S: Không, họ cũng nói tiếng Do Thái, tiếng Ả Rập, tiếng Ai Cập. Ngôn ngữ của người La Mã. Có rất nhiều, rất nhiều ngôn ngữ khác nhau. 

Việc liên hệ đến ngôn ngữ La Mã làm tôi ngạc nhiên bởi vì tôi biết đây là những gì người Gypsy gọi là ngôn ngữ của họ ngày nay. 

S: Họ là những kẻ lãng du. Người ta nói rằng họ là hai trong số các bộ lạc bị thất lạc của Israel. Điều này đúng như thế nào, tôi không biết. 

D: Người La Mã nói ngôn ngữ gì? 

S: Latin Vulgate. Một vài người nói tiếng Hy Lạp. Ngoài ra còn có nhiều phương ngữ của Aramaic. Từ mỗi tỉnh nhỏ bạn đến, nó là khác nhau. Mỗi người đều có cách thể hiện riêng. Phương ngữ của tôi chỉ đơn giản là, tôi tin rằng, là Galilean. (Phát âm nhanh: Galilayan.)

Suddi đã có thể hiểu các phương ngữ khác nhưng đôi khi nó rất khó khăn. Những khác biệt này cũng ảnh hưởng đến việc đọc Aramaic. 

S: Có rất nhiều cách thể hiện và cách viết cũng khác nhau. Trừ khi bạn rất quen thuộc, bạn có thể đọc được thứ gì đó mà hoàn toàn chẳng có ở đó. Bạn thấy đấy, nó là như thế này, một từ sẽ có một nghĩa đối với tôi và nó có thể có nghĩa hoàn toàn khác với bạn. Nó phụ thuộc vào cách nó ở trong cấu trúc văn bản. Ngoài ra, nếu nó được nói, còn phụ thuộc vào cách giọng nói phát ra khi nó được nói. Nó có thể mang rất nhiều nghĩa. Có một số từ có năm, sáu, bảy ý nghĩa. Tất cả đều khác nhau và đa dạng.

Điều này đã có trong các phiên khác, khi anh nói là âm thanh chứ không phải các chữ cái tạo nên các từ. Tôi thấy nó như một loại tốc ký nơi các biểu tượng đại diện cho âm thanh.   Nếu có nhiều phương ngữ khác nhau, các từ sẽ có âm thanh khác nhau theo người nói chúng. Người đang viết sẽ tạo ra các biểu tượng theo cách anh ta nói ngôn ngữ. Tôi đã hỏi một người Iran về điều này, và ông ấy nói rằng đúng là trong ngôn ngữ của mình, cùng một từ có thể có nhiều ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Ví dụ, cùng một từ có nghĩa là: sư tử, vòi nước và sữa, mỗi từ hoàn toàn khác nhau. Tôi hỏi ông ta làm thế nào họ biết đó là từ chính xác. Ông nói rằng nó phụ thuộc vào câu văn mà nó được sử dụng. Khi bạn xem xét điều này cộng với thực tế là các dấu chấm câu không được phát minh cho đến thế kỷ 15, nó cho thấy rõ công việc dịch thuật là một cơn ác mộng như thế nào.

D: Vậy thì nếu ai đó đọc một trong những cuộn sách của bạn, họ có thể nhận được một ý nghĩa khác từ nó? 

S: Rất có thể, vâng, để thấy một thứ hoàn toàn khác với những gì đã được dự định. 

Mặc dù các biểu tượng về cơ bản giống nhau, người đọc có thể có được một câu chuyện khác nếu họ không biết cuộn sách được viết bằng phương ngữ nào. Tôi tự hỏi làm thế nào mọi người có thể biết nhà văn thực sự nói ý gì.

S: Bạn sẽ phải xem nó như một toàn thể và tìm cách để mọi thứ phù hợp với nhau. Nếu một từ không có ý nghĩa khi ở trong một phần, thì bạn sẽ phải tìm một ý nghĩa khác cho điều này.

Điều này sẽ giải thích tại sao một số câu chuyện của chúng ta trong Kinh Thánh có thể khác với bản gốc. Nếu ai đó chèn một từ khác trong nhiều bản dịch trong lịch sử, sẽ rất khó để biết câu chuyện ban đầu được đọc theo cách nào. 

D: Có phải một số cuộn sách của bạn bằng tiếng Do Thái không? 

S: Vâng, có tất cả các ngôn ngữ ở trên đời. 

D: Có những lỗi được tạo ra do tiếng Do Thái? 

S: Vâng, nó gần như cũng dễ dàng có lỗi trong tiếng Do Thái như trong Aramaic. Lời nói có nhiều ý nghĩa.

Tiếng Do Thái sử dụng chữ cái nhưng họ không sử dụng nguyên âm, chỉ có phụ âm, vì vậy nhiều từ cũng có thể. 

Tất cả điều này sẽ làm cho nó rất khó khăn với người ghi chép. Nếu họ phạm một sai lầm, họ có thể thay đổi toàn bộ câu chuyện, ngay cả thông qua sự thiếu hiểu biết đơn giản. 

S: Hoặc sợ hãi, vâng. Tôi không phải là một học giả. Tôi không biết lý do người ta làm những điều này.

Với thông tin này trong tâm trí, tôi sẽ trình bày các phiên bản của Suddi của những câu chuyện từ các cuộn sách và Ngũ Thư. Có rất nhiều khác biệt so với Kinh Thánh hiện đại của chúng ta. Phải nhớ rằng đây là những gì anh đã được dạy bởi các bậc thầy của mình, vì vậy đó là sự thật như anh đã nhìn thấy nó. Nhưng anh ta gần hơn với bản gốc, vậy nên ai biết được? Hãy chấp nhận chúng như một món mới cho suy nghĩ. 

D: Chúng tôi có một cuốn sách ngày nay có một số giáo lý của bạn trong đó, nhưng nó được cho là đã được viết bởi nhiều người khác nhau. Họ có tên cho các phần khác nhau của cuốn sách. Một trong số đó được gọi là Isaiah.

S: Vâng, có nhà tiên tri Isaiah. Bạn đang nói “sách”; nó không phải là một cuốn sách, nó là một phần của Ngũ Thư. Nó nói về nhà tiên tri Isaiah. Và có Ezekiel và Deborah và Benjamin và câu chuyện của Moses và Ruth, và nhiều, rất nhiều người khác. (Deborah là một nhân vật Trong Kinh Thánh mà tôi không quen thuộc.). Đó là phần của các thẩm phán của Israel. Cô ấy là một trong số đó. Cô ấy là một trong những lập pháp. Đối với người Israel để có một người phụ nữ ở trên họ là một cái gì đó bất thường. Và nhiều người trong số họ không thể chịu đựng được thực tế là họ đang bị cai trị bởi phụ nữ. Cô ấy là một người rất khôn ngoan. Câu chuyện của cô không phải là một phần của Ngũ Thư, nó nằm trong một số cuộn sách.

Trong Kinh Thánh, Deborah hầu như không được đề cập trong chương 4 và 5 của các chương Thẩm Phán (Các Quan Xét). Tôi hỏi anh ta đã bao giờ nghe nói về một phần được gọi là Sáng thế ký, nhưng anh ta không quen thuộc với cái tên đó. Khi tôi giải thích rằng nó nói về cách thế giới được hình thành, ông nói, “Ý bạn là về nền tảng? Đó mới chỉ là Khởi Nguồn”. Ông cũng không nhận ra cái tên Exodus, nhưng họ có câu chuyện về Moses. Nó rất quan trọng đối với họ. Tôi không quen thuộc với Ngũ Thư được sử dụng ngày nay trong tôn giáo Do Thái nhưng tôi hỏi anh ta những phần nào được bao gồm trong phiên bản của anh ta.

S: Ngũ Thư, nó bao gồm các luật lệ và những lời tiên tri. Và sau đó về cơ bản từ thời Abraham. Có rất ít những gì đã xảy ra trước đó. Những câu chuyện nằm trong các ghi chép, nhưng không phải trong Ngũ Thư. Nó bắt đầu với quan điểm tạo tác về Abraham và rằng ông là lãnh đạo của nhân dân (của Israel) và nó tiếp tục từ đó. 

D: Nó có kết thúc với những câu chuyện của Moses không? 

S: Không, nó kết thúc với các nhà tiên tri. Một số trong số họ trong Ngũ Thư, một số họ chỉ ở trong các cuộn sách khác. Nhưng đó là công việc kết hợp chúng lại với nhau. Tôi đang cố gắn chúng lại với nhau cho phù hợp với những lời hẹn ước. 

D: Ai là nhà tiên tri cuối cùng trong Ngũ Thư? 

S: Để tôi nghĩ. Tôi tin là Zechariah.

Tôi đã nghĩ rằng sẽ dễ dàng hơn nếu tất cả các câu chuyện nằm trong một cuộn sách. 

Câu trả lời của ông đã gây ra tiếng cười với nhóm lắng nghe. 

S: Nếu tất cả chúng đều ở trên một cuộn, đó sẽ là một cuộn rất lớn. Nó sẽ là quá lớn để nhấc nổi.

Chúng tôi phát hiện ra khả năng kể chuyện của anh ấy khá tình cờ. Tôi chưa bao giờ hỏi Suddi về thông tin loại này. Những câu chuyện sau đây ban đầu được rải khắp các bản ghi chép và xuất hiện trong khoảng thời gian ba tháng một cách ngẫu nhiên. Tôi đã kết hợp chúng trong phần này để đọc theo nội dung. Vì có một thực tế đã biết là Kinh Thánh của chúng ta đã trải qua nhiều thay đổi trong những năm qua, có thể có nhiều sự thật ở đây hơn chúng ta muốn thừa nhận. Nên ít nhất hãy đọc chúng với một tâm trí cởi mở.

SODOM VÀ GOMORRAH

Tôi đã hỏi anh ta những câu hỏi về Biển Chết, hay ‘Biển tử thần’ như cách anh ta gọi nó. Cộng đồng Qumran nằm trên những vách đá ở rìa của vùng nước này. Tất cả những gì tôi từng nghe về nó là nó rất mặn và không duy trì sự sống. Sự đặc biệt này chưa bao giờ thực sự được giải thích thỏa đáng. Với suy nghĩ này, tôi hỏi liệu biển đó có bất kỳ đặc thù nào về nó không. Tôi đã mất cảnh giác bởi câu trả lời của anh ấy. 

S: Đôi khi nó có mùi hắc ín, nhựa, hoặc có những hố như vậy, vâng. Họ nói rằng về phía Nam có những hố hắc ín và đây là một phần của nó. Không có gì phát triển ở Biển Tử Thần. Có một vài cây dọc theo các bờ. 

D: Đây có phải là lý do tại sao bạn gọi nó là Biển Chết?

S: Nó được gọi là như vậy bởi vì chính trên những bờ biển này mà Gomorrah và Sodomon đã bị hủy diệt. Và nó là để nhắc nhở chúng ta về điều này. 

Tôi liếc nhanh nhìn Harriet và thấy cô ấy cũng ngạc nhiên như tôi. Điều này chắc chắn là bất ngờ. Chúng tôi đã nghe câu chuyện Kinh Thánh, nhưng không biết hai thành phố nổi tiếng này có liên quan đến Biển Chết. Lưu ý sự đảo ngược của các tên khi chúng tôi đã quen với việc nghe chúng và cách phát âm khác nhau của Sodom. Rõ ràng là không có gì trong số này đến một cách thần giao cách cảm từ tâm trí của chúng tôi.

D: Ồ? Chúng tôi luôn nghĩ rằng cái tên có nghĩa là không có gì sẽ phát triển ở đó. 

S: (Ngắt lời) Đấy là lý do tại sao không có gì phát triển ở đó. 

D: Những thành phố này đã bị phá hủy như thế nào? 

Suddi trả lời một cách hờ hững, “Phóng xạ”. Một lần nữa tôi mất cảnh giác, và hỏi liệu anh ấy có thể kể cho chúng tôi câu chuyện về những gì đã xảy ra không.

S: Chuyện kể lại rằng họ trở nên buồn lòng trong mắt Yahweh, vì họ rời khỏi con đường của sự thật. Và khi đó họ được cảnh báo nhiều, rất nhiều lần để trở lại con đường công bình, và rằng họ đã cười. Và người ta nói rằng Lot đã ở thành phố này và anh ta được hai thực thể vĩ đại đến thăm, người đã bảo anh ta đưa gia đình rời đi và họ sẽ được bảo vệ. Và anh ấy buồn vì, ý tôi là, đây dù sao cũng là thành phố của anh ấy, và mặc dù nó tồi tệ, nhưng đây vẫn là người của anh ấy. Nhưng họ nói với anh rằng những người đó không đáng để được cứu rỗi, rằng họ phải bắt đầu lại và bắt đầu lần nữa từ đầu. Vì vậy, ông đã đưa hai cô con gái và vợ của mình rời đi. Người ta nói rằng vợ ông quay lại nhìn thành phố và điều đó dẫn tới cái chết của bà, từ những gì bà nhìn thấy, nhìn vào khuôn mặt của sự hủy diệt bằng đôi mắt của mình.

Tôi nhớ câu chuyện quen thuộc về việc cô ấy biến thành một cột muối, nhưng Suddi nói rằng không có gì bất thường về cái chết của bà ấy ngoài việc bà ấy quay đầu lại nhìn và thấy sự hủy diệt. Tôi hỏi liệu anh ta có lời giải thích nào cho sự hủy diệt không.

S: Nơi vị trí của các thành phố, có những túi hắc ín nhựa đường và một lượng nhiệt lớn được tạo ra. Những tia sét, chúng đánh từ trên trời xuống. Và khi chúng đánh trúng nơi đó, chúng đã gây ra sự hủy diệt để ngự trị (reign) (hoặc từ này có thể là ‘mưa’ (rain)? Một sự khác biệt thú vị trong định nghĩa.) Và nó gây ra. .. nổ. Và các thành phố, chúng bị đánh chìm xuống, và chúng chìm cho đến khi không còn gì. 

D: Vậy thì anh nghĩ rằng Yahweh đã khiến tất cả những điều này xảy ra? 

S: Đó là sự lựa chọn của ông ấy, vâng.

Đây là điều tôi không thể trì hoãn nghiên cứu. Anh ấy đã khơi dậy sự tò mò của tôi. Tôi thấy rằng nó sẽ không gây nguy hiểm cho câu chuyện của người Essene nếu tôi tìm kiếm thông tin về Sodom và Gomorrah. Một số đã có sẵn trong từ điển bách khoa toàn thư của tôi. Điều cần nhớ là chúng tôi không có hứng thú tìm kiếm nó trước đây, chúng tôi chưa bao giờ nghĩ có một sự kết nối.

Bằng chứng khảo cổ học và Kinh Thánh ủng hộ việc định vị năm thành phố của đồng bằng (trong đó Sodom và Gomorrah là hai) trong Thung lũng Siddim. Đây là một đồng bằng màu mỡ một thời nằm ở cuối phía nam của Thung lũng Biển Chết sông Jordan. Những kẻ xâm lược đầu tiên của khu vực phát hiện ra rằng thung lũng đầy những giếng nhựa đường – ‘Hố slime’ trong các bản dịch cũ hơn. Các nhà văn cổ đại và hiện đại chứng thực sự hiện diện của nhựa đường (Hy Lạp) và bitumen (Latin) xung quanh Biển Chết, đặc biệt là xung quanh phần phía nam. Trong thời cổ đại, nó được gọi là Biển Muối và Hồ Asphaltitis. Ở góc tây nam mọc lên một ngọn núi thấp được tạo thành trong một phần của muối tinh thể tinh khiết, mà người Ả Rập hiện đại gọi là Jebel Usdum, Núi Sodom.

Các cuộc điều tra gần đây của các nhà địa chất đã tiết lộ sự hiện diện của dầu mỏ cũng như rò rỉ nhựa đường. Họ cũng nghi ngờ sự hiện diện của uranium nhưng cảm thấy sẽ quá khó để khai thác. Các nhà văn cổ đại đã viết về mùi hôi thối và bồ hóng phát sinh từ Biển. Nó mạnh đến nỗi nó làm hoen ố kim loại. Các nhà địa chất hiện đại nói rằng đây là khí tự nhiên, điều mà người dân trong quá khứ không biết. Họ đưa ra lời giải thích có thể về sự phá hủy của Sodom và Gomorrah là dầu khí có thể đã bị sét đánh cháy, hoặc một trận động đất đã làm bùng lên đám cháy gây ra vụ nổ. Trong Kinh Thánh, Abraham thấy khói bốc lên từ đồng bằng, bốc lên “như khói của lò nung”, một mô tả phù hợp về việc đốt dầu và khí đốt.  Nó cũng có thể phù hợp với một vụ nổ nguyên tử.

Bề mặt của Biển Chết, thấp hơn 395m dưới mực nước biển, thấp hơn bất kỳ nơi nào được biết đến trên mặt đất. Biển sau đó giảm xuống độ sâu tối đa 400m và mặn hơn sáu lần so với nước biển, khiến nó cũng là nơi mặn nhất trên trái đất. Đây là một hiện tượng địa chất độc đáo. Không có phần nào khác trên thế giới, không nằm dưới nước, nằm sâu hơn 90m dưới mực nước biển. Hoàn toàn không có gì sống trong nước.

Theo Werner Keller trong “Cuốn Kinh Thánh Như Lịch sử”, các khám phá trong khu vực đó đã đưa ra một cái gì đó kỳ lạ. Mặc dù biển cực kỳ sâu, cuối phía nam thì nông, không quá 15m hoặc 16m sâu. Khi mặt trời chiếu sáng đúng hướng, các đường viền của rừng có thể được nhìn thấy dưới nước. Chúng đã được bảo tồn bởi hàm lượng muối cao trong nước. Đây là bằng chứng cho thấy trước khi Sodom và Gomorrah bị phá hủy, khu vực này là một đồng bằng tươi tốt và màu mỡ.  Người ta tin rằng các thành phố chìm dưới nước trong khu vực này và điều này sẽ giải thích tại sao nó nông hơn ở đó.

Muối có trong không khí, và mọi thứ trong khu vực (bao gồm cả con người) nhanh chóng được bao phủ bởi một lớp vỏ muối. Đây có thể là một lời giải thích cho câu chuyện vợ của Lot biến thành muối. Khi vụ nổ xảy ra, chắc hẳn đã có một lượng muối khổng lồ được ném vào không khí từ ngọn núi muối nằm gần các thành phố.

Tôi muốn mạo hiểm rút ra kết luận của riêng mình về những gì đã xảy ra ở đó. Để các thành phố chìm và khu vực này trở nên vô hồn và hoang vắng trong mọi thời gian sau, tôi tin rằng một vụ nổ nguyên tử tự nhiên đã xảy ra. Điều này cũng có thể giải thích cho độ sâu đáng kinh ngạc của biển? Có thể với sự hiện diện của uranium cũng như các hóa chất dễ bay hơi khác trong khu vực. Thật thú vị khi lưu ý rằng đo lường bộ đếm Geiger không có kết quả cho hoạt động phóng xạ đã từng được thực hiện trong khu vực, theo nhà văn Erich von Daniken.

Nhưng điều này không giải thích sự hiện diện của hai sinh mệnh đã đến để cảnh báo Lot và gia đình anh ta. Tôi xem nó là một hiện tượng tự nhiên, làm thế nào họ biết trước về nó? Có ý kiến cho rằng thay vì sét kích hoạt vụ nổ, nó có thể đã bị đốt cháy bởi các chùm tia laser từ một tàu ngoài vũ trụ. Một tâm trí cởi mở có thể thấy nhiều khả năng khác ngoài thông tin chính thống.

Một lĩnh vực khám phá mới trong khoảng thời gian này đã mở ra. Có lẽ Suddi có thể cho chúng ta nhiều câu chuyện hơn và mở ra những hướng suy nghĩ mới.

DANIEL

Khi tôi hỏi về câu chuyện Lò Lửa (Fiery Furnace, Daniel 3), anh ấy nói rằng anh ấy không quen thuộc với nó. Vì vậy, tôi hỏi anh ta liệu anh ta có biết ai đó bị ném vào hang sư tử không.

S: Bạn nói về Daniel. Câu chuyện của ông ấy nằm trong các cuộn sách. Ông là một người khôn ngoan và một nhà tiên tri. Người dân sợ ảnh hưởng của ông với vị vua này. Bởi vì ông ta là người Do Thái và không có niềm tin như họ, họ đã ném ông vào những con sư tử. Và vì vậy, khi ông ta sống sót ra ngoài, họ sợ hãi vì họ biết rằng Thiên Chúa của ông ta là Thiên Chúa thực sự. Người ta nói rằng thiên thần đã đến và khóa miệng sư tử lại. Tôi nghĩ rằng Daniel đã nói chuyện với những con sư tử. Điều này là có thể. Con người có thể chia sẻ cuộc trò chuyện với động vật. Chẳng lẽ chúng không phải là sinh vật của Chúa sao?

DAVID

Suddi đã nói với tôi một lần rằng anh ta là hậu duệ của David, vì vậy tôi hỏi liệu anh ta có nghe nói về một câu chuyện về David liên quan đến một người khổng lồ không. 

S: Bạn nói về Goliath. Người ta nói rằng Goliath là người đứng đầu quân đội của … Tôi tin đó là người Philistine. Và những người dân của… để tôi nghĩ, nhà vua là ai nhỉ? Tôi tin rằng Saul chính là vua, và họ đang có chiến tranh. Và mỗi ngày quân đội Israel sẽ ra ngoài và bị đánh bại và nhiều người sẽ chết, vì người đứng đầu Goliath này. Ông ấy ra ngoài và ông ấy thách thức tất cả và giành chiến thắng. 

D: Ông ấy có thực sự là một người khổng lồ không?

S: Ông ta lớn hơn hầu hết so với đa số đàn ông. Ông đã ở với người Philistines, nhưng ông không phải là một người Philistine. Nói cách khác, ông ta đến từ một nơi khác. Và người ta nói rằng David quyết định rằng anh ta sẽ đấu với ông ta và sẽ giết ông ta, và anh ta đã làm. Nó nói rằng anh đã sử dụng ná của mình. Rằng anh ta là một người chăn cừu đã dùng sức mạnh của ná để giết chết những con sói. Nó giữ cho những con sói và chó rừng tránh xa cừu nếu bạn bắn tốt. Để bạn không mất nhiều thịt cừu. David chỉ vừa bước vào ngưỡng cửa thành niên. Tôi tin anh ấy mới 14 tuổi. Đó là điều mà anh ta đã được bảo rằng anh ta có thể làm. Không khó để đánh bại một người như vậy khi bạn ở bên chính nghĩa và họ thì sai. Trong trường hợp đó, tốt hơn là giết một người để ngừng giết chóc, hơn là để một người giết rất nhiều người. Nên nó được viết như vậy.

JOSEPH

S: Câu chuyện về Joseph không thuộc Ngũ Thư. Người ta nói rằng ông có nhiều anh em khác mẹ. Nhưng chỉ có một người em cùng mẹ, người trẻ hơn anh ta. Hoặc có lẽ ông ấy là người trẻ nhất, tôi không nhớ. Đã lâu lắm rồi kể từ khi tôi đọc nó. Người ta nói rằng ông đã bị bán làm nô lệ bởi các anh em của mình, bởi vì anh em của ông ghen tị với sự chú ý của cha ông dành cho ông. Bởi vì ông ta là. .. Để tôi suy nghĩ một lát. Vâng, tôi nhớ, ông ấy là đứa con út của mẹ ông ấy, và mẹ ông ấy đã chết khi sinh ra ông ấy. Và bà ấy là một người vợ rất được yêu mến. Và do đó, điều này là, nói thế nào nhỉ … ? Có lẽ là quyền lợi. Ông đã nhận được nhiều điều mà các anh em không nghĩ là khá công bằng. Và do đó, cha ông đã tặng ông một chiếc áo khoác có tay áo và ông đã …

Chờ chút! Trong câu chuyện Kinh Thánh của chúng tôi, cha ông đã tặng ông một chiếc áo khoác nhiều màu sắc. Tôi ngắt lời: “Một chiếc áo khoác có gì?”

S: Một chiếc áo khoác có tay áo. Một chiếc áo choàng có tay áo. Thông thường áo choàng không có tay áo, nó chỉ là một chiếc áo choàng mở. Dù sao, nó rất đẹp và mới mẻ và vì vậy họ ghen tị và họ quyết định họ muốn lấy nó từ ông và ông nói, “Không! Cha tôi đã đưa cái này cho tôi”. Và họ đã có một cuộc tranh cãi về nó và rồi họ ném ông ta xuống giếng, tôi tin là như vậy, hoặc dìm ông ta xuống, tôi không nhớ. Và họ nói rằng, “Chà, chúng ta không thể để hắn trở về với cha. Hắn sẽ nói những gì chúng ta đã làm”. Vì vậy, họ quyết định họ sẽ giết ông ta. Anh trai cùng người mẹ nói, “Không, không, chúng ta không thể làm điều này. Đó là em trai của chúng ta. Bạn biết đấy, chúng ta không thể làm điều này”. Và do đó, họ quyết định rằng họ sẽ bán ông cho những người buồn nô lệ Ai Cập và họ sẽ không bao giờ gặp lại ông nữa. Vì vậy, họ đã bán ông ta.

D: Các anh em đã nói gì với người cha? 

S: Họ mang áo khoác trở lại và họ bôi máu cừu, tôi tin vậy, trên áo khoác và nói rằng ông ta đã bị một con sư tử tấn công và ông ta không còn nữa. Đó là tất cả những gì họ đã tìm thấy. 

D: Vậy điều gì đã xảy ra sau khi những người buôn nô lệ bán ông ta?

S: Chủ nhân của ông ta nhận ra đó một người đàn ông thông minh và đưa ông ta công việc để làm. Để xem, người kiểm kê, tôi tin vậy, (Tôi cho rằng là từ đó. Nó được phát âm một cách kỳ lạ.) và chịu trách nhiệm về đất đai của mình. Và vợ của ông quyết định cô muốn Joseph và ông nói, “Không, không, không”. Vì vậy, bà khiến ông ta gặp rắc rối với chủ nhân, và chủ nhân ném ông ta vào tù. Và, để tôi suy nghĩ một lát …  Có một cố vấn cho Pharaoh đã bị thất sủng, người cũng có mặt trong tù, người có những giấc mơ. Và Joseph có thể hiểu được những giấc mơ, nói với anh ta chúng có nghĩa là gì. Và vì vậy, khi cố vấn của Pharaoh được thả ra khỏi nhà tù, ông nói với anh hãy nhớ đến ông. Và trong một khoảng thời gian, anh ấy đã làm. Và khi Pharaoh có một giấc mơ, Joseph đã được nhớ đến và đưa đến để giải thích và ông đã làm vậy. Và khi đó, ông đã cứu Ai Cập, bởi vì Ai Cập đã có bảy năm sung túc và bảy năm nạn đói. Và Ai Cập là nước duy nhất được chuẩn bị, và tất cả các vùng đất xung quanh đều chết đói. Vì vậy, người ta nói rằng khi không còn thức ăn cho gia đình ônh ăn: ông ta (cha của Joseph) đã gửi chúng (anh em) đến Ai Cập. Và Joseph được cho là đã phát hiện ra rằng họ đã ở đó và buộc tội họ ăn cắp. Và nói rằng họ phải để lại đứa con trai út, đó là người anh trai cùng mẹ của ông. Họ không thể nhận ra Joseph vì ông đã thay đổi quá nhiều.

D: Đã nhiều năm rồi sao? 

S: Vâng, và. . . để tôi nghĩ. Vì vậy, họ về nhà và họ nói với cha của họ, và ông phải trở lại với họ hoặc với thứ gì đó. Tôi không thể nhớ. Dù sao, cuối cùng họ đã gặp nhau và mọi người phải thừa nhận những gì đã xảy ra. Nhưng Joseph, là người đàn ông vĩ đại, đã tha thứ cho họ và cha của họ cũng vậy. Vì vậy, họ đã từng rất cao quý ở Ai Cập. Đây là cách mà gia đình họ đã chuyển đến Ai Cập. Đó là một câu chuyện rất dài và là một phần của lịch sử của chúng tôi.

ADAM VÀ EVE

Suddi đã đề cập đến Adam và Eve trước đó, vì vậy tôi đã hỏi anh ấy về câu chuyện đó.  

S: Câu chuyện về sự sáng tạo của người đàn ông và người phụ nữ, vâng. Được làm từ đất sét của trái đất khi nó còn mới, là Adam. Và khi Chúa thấy rằng Adam cô đơn và cần một phần của anh ta, người ta nói rằng xương sườn của anh ta đã được rút ra. Mặc dù tôi không thể nhìn thấy điều này, đàn ông có nhiều như phụ nữ. Nhưng, dù sao, xương sườn của anh ta đã được rút ra và một người phụ nữ đã được tạo ra, để trở thành người bạn tâm giao của anh ta, một nửa còn lại của anh.

D: Tôi tự hỏi tầm quan trọng của xương sườn sẽ là gì? 

S: Người phụ nữ là người bạn đời cuối cùng, là một phần của bạn và là một phần của toàn thể. 

D: Bạn có nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện hay họ đã thực sự … 

S: (Ngắt lời) Tôi không biết. Tôi không có ở đó!  

Anh nói tên của nơi này là Thiên Đường. Khi tôi hỏi anh ta về Vườn Địa đàng, anh ta đã không nghe nói về cái tên đó.

D: Adam và Eve có sống ở Thiên Đàng suốt quãng đời còn lại không? 

S: Theo truyền thuyết, họ bị đuổi vì cố gắng lấy từ Thiên Chúa những gì Thiên Chúa muốn giữ cho chính Người, đó là kiến thức về sự xấu hổ. Họ ăn từ cây kiến thức, điều này rất tò mò. Tại sao bạn muốn chọn kiến thức nếu bạn có quyền giữa lựa chọn giữa sự sống và sự lựa chọn kiến thức? Có bao nhiêu người sẽ không chọn cuộc sống vĩnh cửu? (Tôi không hiểu và yêu cầu anh ấy giải thích.) Có hai cái cây. Đó là một cây tri thức và một cây sự sống. Vậy nên, tại sao họ nói rằng họ đã ăn trái của cây kiến thức? Chẳng phải hầu hết người muốn sống mãi mãi sao? Điều này làm tôi tò mò. Tôi xem đó là một chút không khôn ngoan. Nếu bạn sống mãi mãi, bạn có cơ hội lớn hơn nhiều để đạt được sự khôn ngoan trong khoảng thời gian đó.

Triết lý kỳ lạ của ông làm tôi thích thú, nhưng nó có ý nghĩa. Tôi hỏi những cái cây trông như thế nào.

 S: Chúng là cùng một loại và chúng có kích thước khổng lồ. Tôi đã nghe nói rằng chúng được làm từ cây lựu, nhưng đây là, một lần nữa, một huyền thoại.

 D: Có điều gì trong câu chuyện của bạn về việc họ bị cám dỗ ăn hết trái của một cây không?

S: Người ta nói rằng con rắn đã cám dỗ người phụ nữ. Và vì không chống lại được sự cám dỗ, đó là một phần của truyền thuyết, lý do tại sao phụ nữ phải chịu đựng khi sinh con. Tôi không tin điều này, vì phụ nữ không cần phải chịu đựng. Đây là điều mà đàn ông đã thêm vào câu chuyện này, tôi nghĩ vậy. Tại sao việc mang sự sống đến thế giới lại là đau khổ? Tất nhiên họ không cần phải chịu đựng! Có nhiều cách để đưa đứa trẻ đến thế giới này mà không làm người mẹ đau đớn. Bạn sẽ học cách thở êm và nhẹ nhàng, và sử dụng … sự thu hút sự tập trung ra khỏi cơ thể, nhưng đồng thời vẫn giữ các chuyển động. Và thay vào đó, bạn sẽ tập trung vào những gì rất tốt đẹp và bình yên với bạn. Và cơ thể càng bình yên, đứa trẻ càng dễ dàng được sinh ra. (Nghe có vẻ rất giống với các phương pháp Lamaze hiện đại.)

D: Phụ nữ có được chỉ dạy để tự thực hiện không? 

S: Có những người phụ nữ biết cách làm điều này. Và tất nhiên có những người phụ nữ khác và thường là người bạn đời ở đó với họ. Nhưng tôi chưa bao giờ tham dự một cuộc sinh nở. 

D: Anh đã đề cập đến con rắn.  Ý anh là đó là một con rắn thực sự? 

S: Một số người nói rằng nó là một thực thể ánh sáng đã rơi xuống. Anh ta nhập linh hồn của mình vào con rắn. Có rất nhiều truyền thuyết về điều này nhưng tôi không tin vào điều này. Tôi tin rằng con người đã tạo ra sự sụp đổ của chính mình thông qua việc tiếp thu lòng tham và ham muốn. Bạn càng có nhiều, bạn càng muốn. Và con người đã tạo ra sự sụp đổ của chính mình từ thiên đường đó. Nói rằng bị con rắn cám dỗ, dễ dàng hơn là thừa nhận rằng con rắn đó là một phần thấp hơn của chính bạn.

D: Điều gì đã xảy ra khi họ ăn trái cây? 

S: Người ta nói rằng họ đã bị đuổi ra khỏi Thiên đường. Và họ nhận ra rằng họ không có quần áo, và đây là khởi đầu sự xấu hổ trên thế giới. Và kể từ đó, họ đã cố gắng che đậy bản thân. Xấu hổ về cơ thể trong khi đây là đền thờ của bạn, đây không phải là một điều tốt. Đây là những gì Chúa đã ban cho bạn cả cuộc đời. Bạn phải đối xử tốt với nó, và đối xử với nó để nó ở cùng bạn suốt đời. Và xấu hổ về một món quà do Thiên Chúa ban tặng là một tội lỗi lớn.  

Tham chiếu này về cơ thể như một ngôi đền nghe giống như những nhận xét của Chúa Jesus trong Tân Ước.

D: Nhưng bạn cũng che đậy cơ thể của mình. 

S: Nhưng chúng tôi không che giấu. Khi chúng tôi còn nhỏ, có một sự tự do đi lại như ngày bạn được sinh ra. Nó có thể chấp nhận được. Không có gì đáng xấu hổ khi cởi mở về cơ thể của bạn. Bạn không chạy và trốn để che giấu cho ai đó nhìn thấy bạn mà không có quần áo. 

D: Trong một số cộng đồng, điều này không được tán thành. 

S: Và họ thường là những người gặp rắc rối nhất.

Điều này giải thích việc tắm khỏa thân hỗn hợp hàng ngày ở Qumran. Đó là một điều được chấp nhận. Anh đã đề cập đến một thực thể ánh sáng đã rơi xuống và tôi ngay lập tức nghĩ về những câu chuyện của Lucifer như một thiên thần sa ngã.  Nhưng anh ta chưa bao giờ nghe về bất kỳ câu chuyện nào như vậy. Tuy nhiên, anh biết về tổng lãnh thiên thần Michael. 

S: Tôi biết Michael. Người ta nói rằng Michael đứng bên phải của Chúa. Anh ấy là một trong những thực thể không bao giờ đến đây. Anh ấy luôn ở bên Chúa vì anh ấy không mạo hiểm rời đi. Và do đó, anh ấy vẫn hoàn hảo như trong ngày Sáng tạo. Và anh ấy giống như một sứ giả của Chúa. Nếu Người muốn nói chuyện với ai đó, có lẽ không hoàn toàn trực tiếp, đôi khi Chúa sẽ gửi Michael hoặc Gabriel. (Phát âm rất nhanh.)

D: Anh ấy nói chuyện với bạn như thế nào? 

S: Từ tâm trí đến tâm trí. Sao lại không? 

D: Bạn không thực sự nhìn thấy anh ta? 

S: Có những người từng thấy. Có những người cần. Nhưng không phải lúc nào cũng cần phải biết những ai có thể nghe thấy anh ấy. Anh ấy sẽ xuất hiện với bạn hoặc tôi khác nhau. Anh ấy sẽ xuất hiện có lẽ như một dạng mặc quần áo với ánh sáng vàng, hoặc có lẽ chỉ là một tia nắng mặt trời hé lộ, hoặc có lẽ là một người đàn ông trẻ hoặc thậm chí là một người già. Đó là tất cả tùy cách bạn nhìn nhận anh ấy, làm thế nào bạn cần phải có hình ảnh này của anh ấy. Nó cũng có thể là những người khác. Có rất nhiều người chưa đến. Có rất nhiều người đã không quyết định rằng đây là những gì họ muốn làm. Họ ngồi lại và quan sát.

Trở lại câu chuyện của Adam và Eve, tôi nói rằng tôi đã nghe một câu chuyện rằng có những người khổng lồ trên thế giới vào những ngày đó.

S: Nó được kể lại như vậy. Theo những câu chuyện đã được truyền lại, Chúa quyết định Adam là hình dáng cuối cùng mà con người nên có. Rằng có rất nhiều, rất nhiều người trước đó không hoàn hảo, nên đã có sự thay đổi. Và trong trước đây cũng có rất nhiều điều thứ không như bây giờ. Vậy nên điều đó là rất có thể. 

D: Có rất nhiều truyền thuyết về động vật kỳ lạ. Bạn có nghĩ rằng đó là nơi các truyền thuyết đến từ? 

S: Tôi cũng nghe như vậy. Đó là điều có khả năng lớn. 

Có nhiều hơn về điều này trong câu chuyện về sự sáng tạo của thế giới trong Chương 15.

RUTH

Trong một phiên khi tôi nói chuyện với Suddi lúc còn nhỏ, tôi đã hỏi anh ấy câu chuyện yêu thích của anh ấy là gì. Tôi ngạc nhiên khi anh ấy nói, “Tôi thích Ruth.” Tôi nghĩ rằng đây là một lựa chọn khá kỳ lạ cho một đứa trẻ. Tôi có thể nghĩ ra rất nhiều câu chuyện từ Kinh Thánh của chúng tôi có vẻ thú vị hơn đối với một đứa trẻ. Tôi hỏi anh ta liệu anh ta có thể kể nó không và sau đây là một hiện tượng kỳ lạ. Thông thường, nhà thôi miên phải hỏi rất nhiều câu hỏi để giữ cho chủ đề nói chuyện. Khi họ trở nên quá thoải mái, luôn có khả năng họ có thể trôi dạt vào giấc ngủ tự nhiên. Tôi chưa bao giờ gặp điều đó xảy ra, nhưng điều đó vẫn có thể. Katie luôn hoạt ngôn trong khi “chìm sâu” bất kỳ lúc nào. Nhưng lần này, Suddi kể câu chuyện này và tới bảy phút rưỡi mà không bị gián đoạn. Tôi đã không hỏi bất kỳ câu hỏi hoặc làm bất kỳ thúc giục nào để giữ cho câu chuyện trôi chảy. Tôi tin rằng đây là kỷ lục, nếu có bất kỳ trường hợp nào khác xảy ra. Đó là một ví dụ khác về việc Katie đã hòa nhập chặt chẽ với nhân cách từ quá khứ như thế nào.

Suddi háo hức kể câu chuyện với sự nhiệt tình sôi nổi của một đứa trẻ muốn chia sẻ kiến thức của mình.

S: Người ta kể rằng Naomi, chồng và hai con trai của bà đã đi vào vùng đất Moab (phát âm gần như trong một âm tiết) để kiếm sống. Và rồi sau đó, khi hai đứa con trai lớn lên đến tuổi và quyết định lấy vợ. Bấy giờ người ta nói trong các cuộn sách rằng chúng ta không được lấy vợ bên ngoài. Nhưng họ đã nói chuyện với linh mục về điều đó và họ được cho biết, miễn là họ (người phụ nữ) chấp nhận Yahweh là Thiên Chúa của họ, họ sẽ được phép kết hôn. Vì vậy, họ đã chọn hai người vợ mà họ sẽ chọn kết hôn, và họ tình cờ là chị em. Một là Ruth và tôi không thể nhớ tên của em gái cô ấy nữa.

Dù sao đi nữa! Nhiều năm trôi qua và có một dịch bệnh lớn xảy ra. Chồng của Naomi bị bệnh và chết, và cả hai đứa con trai của bà. Bà quyết định sẽ trở lại vùng đất của mình, đó là Israel, mang theo những ít của cải mà bà có, quay trở lại với người dân của mình. Sau đó, bà nói với các con gái của mình rằng chúng còn trẻ và chúng nên ở lại đây, kết hôn và ở cùng những người của chúng. Và em gái của Ruth đồng ý trở về nhà cha mẹ cô. Nhưng Ruth nói với bà rằng khi cô rời khỏi nhà của cha mẹ cô, cô không còn là con gái của họ, và Naomi là gia đình của cô.

Vì vậy, nếu bà rời đi, Ruth cũng sẽ theo cùng. Naomi tiếp tục nói, “Không, không, con không thể làm điều này. Thật kỳ lạ. Người dân nơi đó rất khác “. Và Ruth nói, “Con không theo Yahweh như người của mẹ sao?” Và bà ấy nói, “Có”. “Con không tuân thủ luật pháp sao?”  Và bà ấy nói, “Có”. “Vì vậy, con là một trong số mọi người.” Và vì vậy bà quyết định rằng thay vì đi một mình, vì đó sẽ là một hành trình rất khó khăn, thì họ sẽ đi cùng nhau. Và họ đã đi cùng nhau. Và họ đã về nhà. Và khi họ đến đó, tất nhiên mọi người đều thương tiếc vì thực tế là Naomi không có chồng và không có con trai để mang tên. Bà ấy trở về nhà. Họ không thực sự nghèo, nhưng không có nhiều tiền hoặc đồ ăn hoặc bất cứ thứ gì. Và đó là cách họ sống trong một thời gian.

Và Naomi có một người họ hàng, tên là Boaz, một người đàn ông thủ lĩnh trong cộng đồng của mình. Ông thuộc Dòng họ David, rất quan trọng và là một người rất tốt và chính trực. Ông sở hữu nhiều cánh đồng và Naomi gửi Ruth ra đồng để lượm lặt, và được cho phép. Và nói với cô ấy rằng đây sẽ là một việc tốt để làm, biết rằng điều này sẽ thu hút sự chú ý. Bởi vì khi họ nghèo, là một sự xấu hổ cho dòng họ, nếu họ bị nhìn thấy. Rằng họ đang sống trong cùng một thị trấn với anh họ mà họ phải đi đến các cánh đồng để lượm lặt. Do đó, điều đó sẽ gây sự chú ý. Bà ấy đã hy vọng rằng một điều gì đó sẽ xảy. Hoặc có lẽ, nhiều người nói rằng bà biết về điều đó nên bà cô ý gây ra nó.

Dù sao đi nữa! Cô đi ra ngoài đồng và lượm lặt, những người trông coi đã cố gắng làm cô nản lòng và cô nói rằng theo luật, cô có quyền làm điều này. Bởi vì chúng là những chiếc lá đã bị bỏ lại. Và điều này đã thu hút sự chú ý của Boaz và anh thấy rằng cô là em dâu của anh, đã kết hôn với em họ của anh. Vì vậy, họ là một gia đình. Và anh, nhìn thấy vấn đề của họ, đã gửi nhiều đồ ăn đến nhà của họ để họ không phải làm điều này. 

Bấy giờ, có một người anh họ gần hơn khác, người mà nếu Ruth muốn kết hôn, sẽ phải kết hôn. Bởi vì có luật là người đàn ông gần nhất, so với người đàn ông đã chết chưa có con, phải lấy vợ của của người đó nếu anh ta chưa cưới. Và anh không chấp nhận ý nghĩ rằng cô là một người Moabite (phát âm là Mobite), khác với gia đình anh. Nhưng anh cũng không thể chịu đựng được rằng có lẽ Boaz muốn Ruth cho chính mình. Do đó, anh ta đang ở trong tình trạng khó nhằn.

Nếu anh nói rằng anh ta lấy cô ấy làm vợ mình, anh sẽ phải lấy một người không thuộc cùng dòng với anh. Nhưng nếu anh để Boaz có cô, anh lại biết rằng đây là điều Boaz muốn. Vậy nên anh ta không thể quyết định. Và do đó thử thách đã được tạo ra. Thử thách trước mặt người phán xét. Rằng anh ta phải chấp nhận cô ấy làm vợ hoặc đưa ra đôi dép. Điều đó có nghĩa là giao kết đã gỡ bỏ và họ quyết định nó sẽ được giao lại. Nhằm hợp thức hóa, đôi đép sẽ được giao lại. Vậy nên, anh xấu hổ khi làm điều này trước mặt người dân.

Nhưng bởi anh không… không có cách nào, mặc dù bất bình với Boaz rằng ông sẽ lấy một người vợ đã tạo ra rất nhiều ồn ào. Và cô ấy là người ngoài và khác biệt, những thứ tương tự. 

Cuối cùng, họ đã được sống cùng nhau. Chính từ hội ngộ của Ruth và Boaz mà Nhà David được thành lập. Họ rất quan trọng. Họ là người của tôi, nhà của họ. Và, con trai họ đã…  để tôi nghĩ.  Đó là… David là cháu trai của họ, con trai của con trai họ. Và nó tiếp tục từ đó.

Đây là toàn bộ bảy phút rưỡi được nói mà không bị gián đoạn. 

D: Tại sao đó là câu chuyện yêu thích của bạn? 

S: Đó là câu chuyện của gia đình tôi. Và đây là sự khởi đầu của dòng họ của chúng tôi, (dòng tổ tiên, gia phả) 

D: Ruth có hài lòng với quyết định này, hay các cuộn sách có nói tới? 

S: Vâng, cô ấy hạnh phúc vì người ta nói rằng, một phần, cô ấy đã ra ngoài và làm Boaz biết tới mình, để anh ấy biết rằng đây là sự lựa chọn của cô ấy. Đây cũng là một phần của mọi thứ. Và họ cùng nhau chia sẻ miếng ăn và điều đó đã được quyết định. Sau đó họ đã trải qua việc công khai từ bỏ quyền.

D: Phải, nếu cô ấy không cùng Naomi trở lại, cô ấy sẽ không bao giờ gặp anh ấy. 

S: Cô ấy sẽ gặp. Dù bằng cách này hay cách khác. 

D: Những thứ như thế này được định sẵn, cách mọi người đến với nhau? 

S: Nếu có những khoản nợ phải trả, cho dù đó là tốt hay xấu, chúng phải được trả. Và do đó những điều này sẽ xảy ra. Và chúng ta phải học hỏi từ chúng. Và học cách không thách thức chúng, vì điều này gây ra nhiều đau lòng và nhiều đau đớn. Bạn chỉ làm tốt nhất trong các tình huống và học hỏi từ chúng, có những điều tốt đẹp đáng kinh ngạc để có được. 

D: Chỉ cần không chống đối nó và nương theo nó. 

S: Vâng.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here