Đối thoại với Thượng Đế những mặc khải mới – Chương 6.

0
223

Được rồi, con hiểu rồi ạ. Con bị thuyết phục rồi đấy. Vì vậy chúng ta hãy quay trở lại với điều đó nào. Cho đến giờ chúng ta vẫn chưa thực sự thảo luận Năm Bước Đến Hòa Bình đó. Ta có thể xem xét chúng được chưa?

Được. Các con có thể chọn lựa thực hiện các bước này ngay bây giờ, nếu các con muốn thay đổi thế giới và làm chệch hướng đi tới sự tự hủy diệt hiện thời của nó. Hãy tuyên bố rằng:

1. Con thừa nhận rằng một số niềm tin cũ của con về Thượng Đế và về Cuộc Sống không còn phù hợp nữa.

2. Con thừa nhận rằng có điều gì đó con không hiểu về Thượng Đế và về Cuộc Sống, những hiểu biết này có thể biến đổi mọi chuyện.

3. Con sẵn sàng cho những hiểu biết mới về Thượng Đế và Sự Sống được mang ra ngay bây giờ, những hiểu biết này có thể hình thành nên một lối sống mới trên hành tinh này.

4. Con sẵn sàng khám phá và kiểm nghiệm những hiểu biết mới này, và nếu chúng phù hợp với sự thật và hiểu biết bên trong của con, con sẽ mở rộng hệ thống niềm tin của con để thêm chúng vào.

5. Con sẵn sàng sống cuộc sống của mình như một minh chứng cho niềm tin của mình.

Được rồi, chúng ta hãy xem xét điều đầu tiên. Có nhiều người hoàn toàn không sẵn sàng thừa nhận rằng niềm tin của họ không phù hợp. Đặc biệt là niềm tin về tôn giáo. Trên thực tế, họ nói rằng Tôn Giáo Cũ mới chính xác là những gì thế giới này đamg cần ngay bây giờ, rằng mọi thứ sẽ đều tốt đẹp nếu tất cả chịu lắng nghe, tuân theo và làm những gì được bảo.

Vâng. Một nhóm các tín đồ tôn giáo đã nói điều này đã được gọi là “những người theo trào lưu chính thống”. Đây là những gì một số người đã gọi là những người theo chủ nghĩa tôn giáo thuần túy, những người tin rằng con đường tiến về phía trước chính là con đường đi lùi vào những lời chính xác trích trong Kinh thánh gốc — bất cứ câu Kinh thánh nào mà họ tình cờ tin vào — được đọc nguyên văn và áp dụng theo nghĩa đen. Luôn có những người làm nòng cốt tin vào truyền thống trong mọi phong trào tín ngưỡng. 

Họ có đúng không? Thế giới sẽ tốt đẹp hơn chứ, nếu chúng con chỉ cần lắng nghe chính xác những lời đó và tuân theo chúng?

Khó khăn đầu tiên là chỉ lắng nghe chúng thôi là chưa đủ. Các con phải diễn giải chúng — và ngay lúc các con làm như thế, các con trở thành người quyết định ý nghĩa của chúng. Trong khoảnh khắc đó, chúng không còn là Lời của Thượng Đế nữa. Chúng là những lời của chính các con về Lời của Thượng Đế. Và mọi người tự cho rằng biết mình đang nói gì. Lẽ dĩ nhiên, đơn giản là không có cách nào để biết được điều này cả, vì vậy người khác phải nghe theo lời con nói mà thôi.

Một số tôn giáo tìm cách ban tính chất bất khả sai phạm cho kinh thánh, hoặc ban quyền lực tối cao đối với những cá nhân ở các vị trí lãnh đạo tinh thần, để giải quyết vấn đề này.

Người Công giáo La Mã đã chưa từng làm điều này với Giáo Hoàng hay sao?

Họ đã làm như thế đấy. Trong thần học Công giáo La Mã, người ta tuyên bố rằng Giáo Hoàng, đóng vai trò là người thầy tối cao và trong những điều kiện nhất định – khi ông ấy đang ngồi giảng trên ngai thánh, nói cách khác là “từ chiếc ghế của mình” – ông ấy không thể sai sót, khi ông ấy giảng dạy về các vấn đề tín ngưỡng hoặc đạo đức.

Và trong chí tôn ca Bhagavad-Gita, không phải cũng có một số tuyên bố về những lời được cho là của Thần Krishna là không thể sai phạm được hay sao?

Có đúng là trong chí tôn ca Bhagavad- Gita, Arjuna nói với vị Thần Sri Krishna rằng anh chấp nhận bất cứ điều gì Krishna nói là hoàn toàn hoàn hảo.

“Sarvam etad rtam manye,” là những từ chính xác, hoặc là, “Con chấp nhận mọi lời Ngài nói là đúng.”

Và chẳng phải những người theo đạo Hồi đã tuyên bố Kinh Qur’an là không thể sai được, và họ cũng ban cho những người giảng dạy tôn giáo và “những người có học” nội trong umma, hoặc cộng đồng, tính bất khả sai phạm hay sao?

Thật vậy. Trong Hồi giáo, những người có học (ulamaare) được trao quyền rộng khắp trong cả các vấn đề về tinh thần lẫn các vấn đề trần tục trong cuộc sống của người Hồi giáo, kể từ khi sinh ra cho đến khi chết đi.

Không phải cũng có suy nghĩ, theo một số cách hiểu nhất định về Hồi giáo, rằng người Hồi giáo phải luôn tuân theo cách thức của đa số cộng đồng, vốn đã được kinh Qur’an giao cho một sứ mệnh và được lệnh chấp nhận một thử thách, vốn chính là việc luôn được bảo vệ bởi bàn tay của Thượng Đế — và do đó được ban cho sự bất khả sai phạm hay sao?

Ta thấy rằng con đã nghiên cứu những lí thuyết so sánh.

Vâng ạ.

Và con đã kết luận được điều gì?

Rằng không con người nào là không sai lầm cả, và việc gán cho bất kỳ người hoặc nhóm người nào sự bất khả sai phạm có thể rất nguy hiểm.

Con nhận thấy rằng học thuyết về sự bất khả sai phạm — ý tưởng rằng “chúng ta luôn đúng” — luôn dẫn đến việc làm cho người khác sai. Nó tạo ra bất đồng và xung đột. Nó cũng có thể tạo ra một sự kiêu ngạo nhất định, trái ngược với sự khiêm tốn, mà vốn được cho là nền tảng của tất cả các tôn giáo.

Trên thực tế, nó đã dẫn đến xung đột. 

Nhưng con tò mò. Ngài sẽ nói gì với những người khẳng định rằng làm theo nguyên văn những lời trong Kinh thánh của họ và giải thích chúng theo nghĩa đen, là cách duy nhất?

Ta sẽ yêu cầu họ lưu ý rằng những lời này được viết vào một thời điểm khác, ở một nơi chốn và hoàn cảnh rất khác. Ta nhận thấy rằng, mặc dù những lời dạy này dựa trên một bộ nguyên tắc vững chắc, giờ đây, việc giải thích chúng theo nghĩa đen, thay vì tìm cách hiểu nguyên tắc cơ bản ẩn chứa dưới những lời mà chúng tiết lộ, có thể dẫn đến sự hiểu lầm – là tối thiểu, và trong trường hợp xấu nhất, có thể làm mất đi trí tuệ nguyên thủy ban đầu, vốn là cơ sở của những giáo lý Kinh Thánh này.

Ta sẽ mời con người khám phá xem liệu họ có thể thu được nhiều lợi ích hơn từ những giáo lý nguyên thủy của tất cả các truyền thống đức tin hay không, nếu những giáo lý đó được áp dụng trong bối cảnh của một xã hội liên tục tiến hóa.

Nói cách khác, hãy luôn cởi mở đối với khả năng rằng có những cách lý giải mới mà có thể cho phép chúng ta áp dụng trí tuệ cổ đại vào cuộc sống đương đại tốt hơn.

Chính xác.

Cuối cùng, Ta muốn nói với mọi người ở khắp mọi nơi: 

Hãy tin như các con muốn, hãy đi tới nơi trái tim và linh hồn của các con dẫn lối, nhưng đừng tìm cách áp đặt quan điểm của các con lên người khác — và hãy chắc chắn rằng các con không tìm cách làm như vậy bằng vũ lực.

Nhưng làm thế nào nếu họ vẫn khăng khăng rằng cách của họ là cách duy nhất “đúng đắn” để sống? Và làm thế nào nếu như họ vẫn tin rằng họ được yêu cầu phải làm cho những người khác sống theo cách tương tự với họ

Ta sẽ hỏi, “Ai đang yêu cầu?”

Và nếu họ trả lời, “Thượng Đế” – thì sao ạ?

Ta sẽ nói, “Các con hoàn toàn hiểu sai về Ta hết rồi. Ta không nhờ các con làm điều đó. Ta không yêu cầu các con phải làm điều đó. Ta sẽ không bao giờ trao cho các con quyền Tự Do Ý Chí để cho các tước đi quyền Tự Do Ý Chí của kẻ khác.”

Đó là một lời tuyên bố thật hùng hồn. Nó rất có tác động đấy, bởi vì ngay cả những người theo chủ nghĩa chính thống cấp tiến cũng tin vào học thuyết về Tự Do Ý Chí. Nhưng bây giờ con muốn hiểu một chuyện, để con tìm ra “trường hợp cụ thể” để có thể hiểu được nó nhé.

Con nói đi.

Làm thế nào mà những người theo trào lưu chính thống trong tôn giáo như người Taliban của Afghanistan lại yêu cầu tất cả phụ nữ phải trùm khăn kín mít từ đầu đến chân, và nói rằng tất cả đàn ông phải để râu có độ dài nhất định, và nói với phụ nữ rằng họ không được ra khỏi nhà mà không đi cùng với một người đàn ông có quan hệ huyết thống, và không được làm việc, và rằng các cô gái có thể không được đi học cho đến khi họ điều chỉnh lại chương trình giảng dạy để chỉ dạy cho họ những gì họ vốn nên nghe mà thôi? Con không hiểu nổi điều này. Con đang cố để hiểu được điều này mà con không thể hiểu nổi. 

Có những câu trong kinh Qur’an và trong kinh Hadith đọc lên là nghe như thể kinh sách ủng hộ tất cả các điều lệnh đó. Nhưng những điều lệnh đó lại là những yêu cầu cưỡng ép. Tại sao những thứ như vậy lại được (*Thượng Đế) yêu cầu?

Các xã hội đàn áp đã tồn tại từ những ngày đầu lịch sử được ghi chép. Kẻ cai trị xã hội đòi hỏi và hạn chế như vậy không hề dựa trên ý muốn của Thượng Đế, mà dựa trên những gì mà các nhà lãnh đạo tôn giáo tuyên bố là “Luật của Thượng Đế”, dựa trên nỗi sợ hãi của chính họ rằng sự tự do trọn vẹn sẽ cho phép mọi người đi lạc khỏi con đường mà những nhà lãnh đạo muốn họ đi. 

Và thực tế là có nhiều người sẽ chọn đi một con đường khác, vì lý do đơn giản là họ thích lối đi khác hơn. Nhưng trong một xã hội đàn áp, sở thích cá nhân không có chỗ mà tồn tại. Và trong một xã hội đàn áp dựa trên các nguyên tắc của một tổ chức tôn giáo, thì chỉ có chỗ cho những gì Thượng Đế muốn hoặc là không.

Nhưng ai có thể tuyên bố rằng mình thực sự biết những điều đó?

Các lãnh đạo và thầy giáo trong mọi xã hội bị đàn áp. Chỉ cần hỏỉ họ thôi!

Nhưng loại nhà lãnh đạo nào lại lãnh đạo bằng vũ lực chứ? Và loại thầy giáo nào phải sử dụng sự sợ hãi để thuyết phục học sinh của mình tin lời dạy của mình chứa đựng sự khôn ngoan?

Và kiểu xã hội nào sẽ không cho phép các công dân được giáo dục, hoặc tiếp xúc với bất kỳ suy nghĩ nào khác với những suy nghĩ mà xã hội đó đồng ý?

Đó không phải là một xã hội đang sống trong nỗi sợ hãi tuyệt vọng sao? Lo lắng rằng, một khi người ta nghe được những suy nghĩ khác thì họ sẽ thấy chúng có vẻ hấp dẫn hơn? Ngoài nỗi sợ ra thì một xã hội run rẩy như thế còn có thể sử dụng công cụ nào khác để mà định hướng nữa chứ?

Tuy nhiên, không có gì đáng ngạc nhiên khi các xã hội loài người như thế này sẽ xuất hiện, vì đây là cách các con hình dung về vương quốc của Thượng Đế. Các con tưởng tượng rằng Thượng Đế yêu cầu các con yêu thương Ngài, không thì đừng trách. Một Thượng Đế yêu cầu các con chấp nhận những giáo lý của Ngài, không thì đừng trách. Một Thượng Đế yêu cầu các con cư xử theo một lối của Ngài, không thì đừng trách.

Chỉ có một Thượng Đế đang sợ hãi mới làm điều này mà thôi. Một Thượng Đế giàu lòng yêu thương sẽ không bao giờ đòi hỏi như thế. Một Thượng Đế giàu lòng yêu thương chẳng bao giờ buộc phải làm thế đâu. Vì tình yêu sinh ra lòng trung thành, còn nỗi sợ hãi lại chối bỏ nó. 

Nhưng nếu Thượng Đế cư xử theo kiểu đầy sợ hãi như thế, lại dùng nỗi sợ để đạt được những gì Ngài muốn và cần, thì chẳng lẽ các con lại không nên làm theo như thế sao? Thật vậy đấy, có lí nào các con lại không nên làm theo như vậy, nhân danh Ngài?

Đây chính là vòng lô-gíc mà các con đã tạo ra, và đã tự mình mắc kẹt trong đó. Đó là một vòng luẩn quẩn, và các con đang luẩn quẩn trong nó ngay lúc này đây, trên hành tinh của các con.

Con biết! Đó là lý do tại sao con yêu cầu ngài giúp đỡ. Hãy nói cho chúng con biết chúng con phải làm gì ở đây. Tất cả chúng con đều muốn hòa bình. Tất cả chúng con đều muốn chấm dứt sự buồn bã và thống khổ, và tất cả sự giết hại lẫn nhau mà chúng con đang làm và dường như không thể dừng lại. Chúng con tìm kiếm một thế giới mới mẻ hơn. Hãy nói cho chúng con biết cách nào làm được đi. Làm ơn. 

Ta đã nói với con rồi. Đầu tiên, các con phải thừa nhận rằng những gì các con đang làm là không phù hợp.Và không phải chỉ mỗi tôn giáo của các con là không phù hợp thôi đâu. Cấu trúc chính trị của các con cũng không phù hợp. Các chương trình giáo dục của các con cũng không phù hợp nữa. Không có công trình nào mà các con đã thiết lập trong xã hội của mình đang giữ vững được xã hội các con. Thật vậy, chúng đang kéo xã hội các con đi xuống. 

Tất cả những cấu trúc này đều hoàn toàn dựa trên những niềm tin mà không phản ánh thực tế. Chúng không còn có ích gì cho các con nữa. Hãy loại bỏ chúng. 

Loại bỏ chúng ư? Phá bỏ mọi thứ mà chúng con đã làm để tạo ra một nền văn minh ư?

Những gì các con đã tạo ra, không phải là một nền văn minh. Gọi nó là thứ gì khác cũng được, ngoài từ “văn minh”. Nhưng Ta không hề nói phải “phá bỏ mọi thứ” đâu nhé. Ta đang không hề nói rằng phải đập đi xây lại toàn bộ kết cấu xã hội của các con. Khi Ta nói “loại bỏ chúng”, Ta đang nhắc tới một vài niềm tin mà đã tạo nên kết cấu xã hội của các con theo cách thức hiện tại.

Hãy thay đổi những niềm tin đó. Đừng phá hủy các cấu trúc của chính trị, kinh tế và giáo dục mà hãy bổ sung vào, thay đổi chúng, cải thiện chúng.

Ngay cả các tôn giáo của chúng con sao?

Đặc biệt là tôn giáo của các con đấy. 

Các con được mời gọi hãy tạo ra một cách trải nghiệm tôn giáo mới, bằng cách nhìn sâu vào phần trí tuệ bên trong giáo lí ấy, rồi sử dụng trí tuệ đấy ​​để thể hiện bản chất tâm linh mới của các con.

Các con được mời gọi hãy mở lòng đón nhận những ý tưởng mới, suy nghĩ mới và những khám phá mới khi các con khám phá về sự thể hiện tâm linh mới này.

Vậy là, chúng con đang cần một cuộc đại trùng tu triệt để, phải vậy không?

Nếu những gì các con chọn là những gì mà các con nói rằng các con chọn – một thế giới sống trong hòa bình, chan hòa và hạnh phúc – thì câu trả lời là, có. 

Các con phải tu sửa lại thế giới và xã hội của mình từ mọi cấp độ.

Vũ trụ giờ đây mời các con sáng tạo lại chính mình một lần nữa, trong phiên bản vĩ đại nhất, trong hình dung vĩ đại nhất mà các con từng có về Các Con Là Ai.

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here