Sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi vài giờ, chúng tôi bắt đầu một phiên khác vào khoảng 3 giờ chiều. Tôi dùng từ khóa của Janice để đưa cô ấy vào trạng thái xuất thần dễ dàng. Sau đó, tôi hướng dẫn cô ấy để cố gắng định vị cùng một thực thể. Lần này khi tôi đếm xong, Janice không còn ở trên một con tàu vũ trụ nữa. Thay vào đó, cô ấy đang trôi lơ lửng trong không gian, không chắc lắm về việc cô ấy đang định đi đâu, hay cô ấy đang muốn tìm kiếm điều gì. Tôi đưa ra thêm một số hướng dẫn, và cô ấy nhìn thấy một ánh sáng. “Có một vùng ánh sáng tập trung. Một khu vực rộng lớn giống như con ngươi của một con mắt nào đó, nhưng mà nó sáng. Và tôi chưa nhìn qua nó được. Tôi đang ở trong đó, hoặc là nó đang tỏa ra trên mặt tôi.” Dù đó là gì thì nó đang tạo ra những cảm giác rõ ràng về mặt vật lý. “Ánh sáng thay đổi màu sắc. Đầu tôi cảm thấy rất là buồn cười.” Tất nhiên việc tôi quan tâm đầu tiên là nó có gây hại gì cho sức khỏe của cô ấy không, nên tôi đã đưa ra những hướng dẫn để loại bỏ bất kỳ tổn hại thể chất nào có thể. Tôi tiếp tục hỏi cô ấy xem có ai ở xung quanh cô ấy không, để chúng tôi có thể nói chuyện và họ có thể giải thích về mục đích của ánh sáng đó.
Janice có vẻ bị đông cứng và không thể làm gì trừ việc tập trung vào ánh sáng đó. “Tôi không thể nhìn xuyên qua nó. Tôi nghĩ có ai đó đang ở đây nhưng tôi không thể ngừng nhìn vào ánh sáng được.” Cô ấy đang hít thở rất mạnh. “Nó đang làm gì đó. Ánh sáng rất là mạnh. Nó đang chờ đợi điều gì đó. Tôi không chắc.” Chuyện này diễn ra trong vài giây, và dù tôi đã đưa ra những hướng dẫn để cô ấy vượt qua nhưng không được. “Giống như tôi đang bị giữ lại hay sao đó. Tôi cần phải vượt qua nó.”
D: Cô có muốn làm vậy không?
J: Tôi nghĩ tôi có. Nó đang ở ngay trên mặt tôi.
D: Tôi chỉ muốn cô làm gì mà cô thấy thoải mái. Nếu đi vào đó thì cô sẽ cảm thấy như thế nào?
J: Một đám mây. Giống như hơi nước vậy. Nó làm cơ thể tôi thấy buồn cười. Không phải cảm giác ngứa ran nhưng giống như khi ta buồn ngủ vậy. Bà hiểu không, cảm giác buồn cười ấy. Cả cơ thể tôi đều đang cảm thấy như vậy. Và đôi khi ánh sáng đó hiện ra một vành xung quanh nó. Ánh sáng tập trung ở giữa rồi trong đó có một vùng tối, nó di chuyển, tiến về phía tôi. Rất là đẹp. Nhiều màu sắc, và giờ thì nó trông giống như hơi nước, nhưng không phải màu của hơi nước. Mặc dù nó có màu tối nhưng không phải giống như quỷ dữ và không có cảm giác xấu xa, mà là cảm giác dễ chịu.
D: Cô đi qua nó chưa?
J: Tôi không biết đã đi qua hay chưa. Tôi không nhìn thấy, hay là tôi đang ở trong nó. Cơ thể tôi không còn thấy buồn cười nữa. Một cảm giác thật sự kỳ lạ. Tôi nghĩ tôi đã từng làm việc này trước đây rồi. Giờ tôi đã biết nó là gì. Đó là giai đoạn đầu tiên. Giống như khi ta tan biến đi. (Cười) Trong một giây tôi cảm thấy cảm giác rất yo-yo. Bà hiểu không, bonnngg! (Cười)
D: Chà, dù sao thì cô cũng còn nguyên vẹn. Được rồi. Hãy xem có ai đó xung quanh cô để trả lời câu hỏi của chúng ta không. (Ngừng một chút) Có ai ở đó không?
Được một lúc thì rất là bất ngờ khi thực thể kia trả lời tôi. Janice đã hoàn toàn biến mất, bởi vì giọng nói này khá nhẹ nhàng và ngọt ngào.
J: Bà muốn biết điều gì?
D: Chà, câu đầu tiên là: mục đích của ánh sáng đó là để làm gì?
J: Đó là một nguồn liên lạc.
Sinh mệnh nữ này chắc chắn đã trở lại. Tôi dễ dàng nhận ra chất giọng nữ ngọt ngào êm ái đó.
D: Ánh sáng đó có ảnh hưởng tới Janice một chút bởi vì nó làm cô ấy có những cảm giác lạ.
J: Ánh sáng đó làm cho cơ thể vật lý cảm giác lạ, nhưng rất nhẹ nhàng với trạng thái tinh thần của thực thể. Đó cũng là một bước cơ bản trong việc du hành song phương.
D: Cô có phải là người mà tôi nói chuyện lúc nãy không?
J: Vâng là tôi đây.
D: Tôi đã nói là chúng tôi sẽ quay lại ngay.
J: Nhưng tôi không ở nơi mà bà đã rời đi, nên có một chút khác biệt khi tìm tôi.
D: Ồ? Có phải là vì vậy mà lần này tôi tìm cô khó hơn?
J: Không phải là vấn đề dễ hay khó. Chỉ là vấn đề về việc thay đổi các điểm quan hệ tương đối trong thời gian và không gian.
D: Vậy thời gian của chúng ta đang ở đây không giống với thời gian mà lúc trước cô đã ở?
J: Đúng rồi. Và đó là một phần của những gì mà Janice đã trải qua. Như cô ấy đã nói với bà, về sự thay đổi đó, cô ấy đã trải qua cảm giác thay đổi về thể chất cùng với sự thay đổi về thời gian và không gian. Chuyện đó xảy ra đi kèm với một số cảm giác về thể chất. Giống như trong thuật ngữ của bà, mà có thể bà cân nhắc sử dụng, là sẽ bị tạm ngừng. Bà có hiểu thuật ngữ đó không?
D: Vâng. Tôi tin là nó giống như khi thời gian dừng lại.
J: Điều đó tương tự như những gì phải xảy ra khi có sự thay đổi. Vậy nên nó tác động lên cơ thể vật lý giống như một cảm giác kỳ lạ, khi nhận thức có sự chuyển dịch.
D: Chà, tôi tò mò một chút, thời gian xảy ra sự thay đổi đó với tôi là rất ngắn, nó có phải là thời gian dài đối với cô không?
J: Ý bà là sao?
D: Vì tôi đã nói chuyện với cô lúc trước đó.
J: Ồ, vâng. Bà đang nói đến thực tế rằng trong thời gian của bà thì điều đó đã xảy ra khoảng một hoặc hai giờ. (Đúng rồi). Còn trong thời gian của tôi thì nó đã là một năm rồi. Nên bà thấy đó, đã có một sự thay đổi nhất định diễn ra.
D: Khi tôi nói rằng tôi sẽ quay lại sau vài giờ nữa, tôi không hề biết là cô sẽ phải đợi lâu đến như vậy.
J: Vâng, tôi vẫn tiếp tục cuộc sống của tôi, giống như bà vậy.
D: Thật là khó cho tôi để hiểu được chuyện này. Chà, lần cuối khi tôi nói chuyện với cô, cô đang mô tả về cô và cô hỏi tôi muốn biết cô sống thế nào. Và tôi đã sợ rằng câu trả lời sẽ quá dài vào lúc đó. Cô có thể kể cho tôi điều đó vào lúc này được không?
J: Bà có câu hỏi cụ thể nào không, hay bà mong muốn tôi tóm lược lại về những gì mà tôi đã trải qua, hay bà muốn biết về thời thơ ấu của tôi? Bà muốn biết từ đâu? Chỉ cần có một điểm khởi đầu để có thể kể được.
D: Chỉ cần khái quát trước rồi tôi sẽ hỏi thêm các câu hỏi.
J: Trong các hoạt động thường ngày, tôi thường tham gia vào các nhiệm vụ khác nhau ở hành tinh của bà. Công việc của tôi liên quan nhiều đến một số thí nghiệm mà Janice đã tham gia. Cô ấy biết tôi, bởi vì chúng tôi đã tham gia cùng nhau nhiều lần. Tôi biết nhiều về khoa học trên Trái Đất. Như tôi nói với bà lúc trước, trong hệ quy chiếu của bà, tôi có thể được xem là một bác sĩ y khoa. Nhưng đồng thời trong nền văn hóa của chúng tôi thì bác sĩ y khoa không chỉ làm về thuốc. Chúng tôi tích hợp toàn bộ những gì được dạy và những chuyên môn của chúng tôi vào thực thể thay vì y khoa chung chung hay chuyên biệt. Giống như khi bà đi đến một bác sĩ chuyên khoa thận. Vì chúng tôi là những chuyên gia về hệ thống. Điều đó sẽ bao gồm cả các hệ thống, từ cấu trúc vật chất, tinh thần, phân tử. Tôi có thể tiến xa hơn nữa. Các cấu trúc khoa học Trái Đất, các hệ thống cấu trúc truyền thông và các khía cạnh khác nhau của các hệ thống đó khi chúng tương tác với nhau giữa các chiều.
D: Nghe có vẻ phức tạp quá. Cô hẳn là rất thông minh.
J: (Khiêm tốn) Chà, tôi được coi là đã toàn vẹn.
D: Cô có sống trên con tàu không hay cô du hành đi và về nhà của mình?
J: Tôi đi và về nhà của mình, nhưng có những lúc tôi sống hoàn toàn trên tàu. Đôi khi, nhiệm vụ của tôi được đặt ở một căn cứ, giống như Aleathin được giao nhiệm vụ ở một căn cứ lúc trước. Đó là lý do tại sao tôi đang nói chuyện với bà, bởi vì tôi là một thành viên của nhóm năng lượng không gian hoạt động với Janice.
D: Cô cũng làm việc với những người khác nữa?
J: Tôi làm việc với nhiều người. Chúng tôi có nhiệm vụ với những người trên hành tinh của bà, có thể nói vậy.
D: Tôi tò mò về nhà của cô.
J: Nhà của tôi không ở trong dải ngân hà này.
D: Nhưng cô nói cô đi và về mỗi ngày? Làm thế nào cô du hành được?
J: Tôi du hành bằng tốc độ ánh sáng.
D: Chúng tôi thường nghĩ rằng tốc độ ánh sáng có giới hạn.
J: Đó là lý do tại sao loài người không du hành giữa các chiều không gian được.
D: Vì những giới hạn của chúng tôi.
J: Chính xác.
D: Hành tinh của cô có phải là một hành tinh vật chất không?
J: Có, đó là một hành tinh vật lý.
D: Cô có ăn thực phẩm không?
J: Chúng tôi có nhiều loại thức ăn. Thật ra trong các khu vườn trên Trái Đất, bà gắn nhãn cho mọi thứ trong khi chúng tôi không cần phải như vậy. Chúng tôi không gọi một loại rau củ màu cam là “cà rốt.”
D: Nhưng cô có tiêu thụ thực phẩm giống như chúng tôi không?
J: Chúng tôi có tiêu thụ thức ăn. Nhưng thức ăn của chúng tôi khác, vì cấu trúc của nó khác. Nói cách khác, chúng tôi không có động vật để ăn. Nhưng có những trạng thái khác nhau của những thực thể ở chỗ chúng tôi. Trẻ em của bà thì lớn lên bằng sữa, còn chúng tôi ăn một thứ gì đó khi chúng tôi còn nhỏ. Rồi lớn lên chúng tôi học cách tồn tại bằng cách…chúng tôi sẽ không ăn những thứ mà trên Trái Đất gọi là thức ăn “thông thường.”
D: Nhưng cô có tiêu thụ nó giống như chúng tôi bằng đường tiêu hóa không?
J: Đường tiêu hóa của chúng tôi không giống như của bà, dù chúng tôi cũng có đường tiêu hóa.
D: Cô có hệ thống hô hấp không?
J: Có.
D: Hệ thống tuần hoàn?
J: Chúng tôi có. Nhưng theo đúng nghĩa thông thường của từ này.
D: Ý cô là gì?
J: Ý tôi là khi ở trong thiên hà và ở trong chính nguyên tố của chúng tôi, những hệ thống này không có hoạt động như những gì đang xảy ra trên Trái Đất của bà. Nên có một sự khác biệt nhất định, ở chỗ, hai cấu trúc, hai hệ thống, ở bất cứ môi trường nào, các hệ thống này hoạt động khác nhau. So với hệ thống của bà, đường tiêu hóa của bà chỉ có một chức năng và chỉ hoạt động theo đúng cách đó. Còn chúng tôi thì khác.
D: Ý cô là cô sẽ thích nghi với bất cứ nơi nào mà cô ở? (Đúng) Và cô sẽ điều chỉnh để phù hợp với bất cứ yếu tố nào trong không khí hay trong thực phẩm hay thứ gì như vậy?
J: Vâng. Đó là lý do tại sao chúng tôi có thể đến và sống trên Trái Đất mà không bị phát hiện.
D: You mean, live in the base?
D: Ý cô là sống ở đây?
J: Hoặc ở giữa loài người.
D: Không phải cô nói cô sẽ bị chú ý sao?
J: Chà, chỉ những người có thể nhận biết được sự khác nhau giữa các sinh mệnh này.
D: Cô nói rằng mắt của cô có thể đưa cô đi.
J: Không phải những người bình thường.
D: Vậy cô phải có rất nhiều năng lực thích ứng.
J: Vâng, chúng tôi có. Những gì mà tôi đang mô tả cho bà chỉ là những kiểu nhận biết thoáng qua. Nghĩa là, bà có thể đang ở trên đường phố, trong một nhà hàng hoặc một nơi nào đó, và đi ngang qua một người của chúng tôi. Trong một giây, với hệ thống hiểu biết của bà — và những cá nhân giống như Janice sẽ nhận ra điều đó — giống như nhận ra một sự quen thuộc. Giống như là một người mẹ sẽ nhận ra con mình dù không nhìn thấy nó vậy. Kiểu nhận ra như vậy. Và những người trên Trái Đất thì sẽ quên đi những khoảnh khắc thoáng qua đó khi nó xảy ra, và chưa nhất thiết kết nối với nó. Giống như khi ta nói, “Tôi hình như có biết người đó. Có gì đó quen quen.”
D: Tôi đã từng cảm thấy như vậy.
J: Nhưng những cá nhân nào nhạy cảm hơn, và đã từng tham gia các lớp học nhận diện, và có thể làm điều đó và quên đi mà không ảnh hưởng gì. Bởi vì họ chấp nhận sự thật này đang hiện hữu. Và đó cũng là sự hòa quyện của hai thực tại. Bởi vì sự thật là chúng cũng tương tác lẫn nhau tại thời điểm ở trên chiều không gian Trái Đất. Bà thấy đó, họ sẽ dễ chấp nhận điều đó hơn. Một người bình thường thậm chí sẽ không bao giờ nghĩ đến việc tham gia dù chỉ một thực tại.
D: Thật là như vậy. Vậy những thực thể không gian khác không có khả năng thích ứng này sao?
J: Một số thì không. Các chủng tộc không gian khác nhau thì có những hệ thống khác nhau, giống như các dân tộc khác nhau trên hành tinh của bà. Nên những gì đặc biệt với chủng tộc này chưa chắc đặc biệt với chủng tộc khác. Bà đã từng nói chuyện với thực thể người máy lúc trước, họ hoàn toàn khác với bất cứ trải nghiệm nào trên hành tinh của bà.
D: Hệ thống của anh ấy và những thứ khác?
J: Vâng. Anh ấy không hoạt động giống như chúng ta ở chỗ là anh ấy không tiêu thụ thức ăn.
D: Vậy anh ấy sống nhờ vào gì? Thực phẩm của anh ấy là gì?
J: Anh ấy không cần thức ăn để sống.
D: Anh ta cần phải có gì đó để tạo ra năng lượng sống chứ?
J: (Thở dài) Tôi đang vận mọi nỗ lực để giải thích cho bà. Sinh mệnh máy móc vận hành một cách máy móc, nên ở bên trong anh ấy là một …Ôi từ ngữ! Cần phải dịch những từ ngữ này. (Tạm ngừng) Có lẽ tôi nên giải thích thế này, trong những thiết bị cơ khí của bà, bà bỏ pin vào để chúng hoạt động. Nên với kiểu cá thể này, khi anh ta tương tác với hành tinh của bà, anh ta được tiếp thêm năng lượng. Bà thấy đó, có thể giải thích như thế cho một dạng năng lượng điện đặc biệt.
D: Vậy anh ấy giống như một cỗ máy hơn. (Đúng) Điều đó có nghĩa là anh ấy được tạo ra bởi những thực thể khác, thay vì …Tôi đang nghĩ là anh ta được tạo ra bằng cách nào về mặt sinh học. Có phải anh ấy đã được tạo ra như một cỗ máy bởi những người khác?
J: Anh ấy không được tạo ra như một cỗ máy, bởi vì anh ấy không phải là một cỗ máy. Anh ấy là một sinh mệnh. Anh ấy chỉ hơi khác thôi. Và ở nơi mà anh ấy sống, có tồn tại những kiểu sinh mệnh như thế này.
D: Họ sinh sản bằng cách nào? Nhân bản lên chăng?
J: Điều này liên quan mật thiết đến điện từ ở khu vực của anh ấy. “Điện” không phải là một từ đúng vì nó ở trạng thái năng lượng.
D: Họ có cần nhân bản họ lên không?
J: Không cần. Họ nhân bản lên giống như chúng tôi hoặc bà đang làm, bởi vì tình dục của họ không giống như ở bà.
D: Vậy đó chính là những gì tôi đã tự hỏi. Nếu một cái gì đó giống như máy móc — Tôi biết có lẽ đó không phải là một ví dụ phù hợp. Tôi đã nghĩ rằng có lẽ họ sẽ không bao giờ chết. Và họ không phải sản sinh ra thêm.
J: Họ có chết.
D: Vậy là họ giống người phàm theo cách đó.
J: Trong khía cạnh đó. Vâng, trong không gian sinh tử của chính họ.
D: Vậy họ cũng có nhu cầu thay thế. Nhưng được thực hiện theo một cách khác. Chà, tôi có thể hỏi là loài của cô sinh sản như thế nào không?
J: Chúng tôi có hai cách tạo ra cá thể mới. (Tạm dừng) Chà, tôi cảm thấy mình không nên thảo luận về vấn đề này vào lúc này. Nhưng tôi sẽ nói cho bà biết là một trong những cách chúng tôi tạo ra cá thể mới cũng giống như cách của bà.
D: Tại sao các cô lại có hai cách khác nhau?
J: Vì tùy vào loài sinh mệnh cần được tạo ra ở mỗi quá trình.
D: Tôi cũng được nghe rằng nhiều thực thể thuộc lưỡng tính
J: Vâng đúng vậy.
D: Tôi luôn tò mò về nhiều thứ khác nhau. (Thật là khó và lúng túng khi đặt câu hỏi về một chủ đề mà cô ấy rõ ràng là không muốn nói đến.) Nhưng nếu cô không muốn đề cập thì không sao cả.
J: Không phải là vấn đề tôi không muốn nói đến. Mà tôi không được tự do thảo luận về nó.
D: Được rồi. Bất cứ khi nào câu hỏi của tôi làm cô không thể trả lời, thì nói cho tôi biết, vậy thôi. Tôi có nhiều câu hỏi mà tôi đã viết ra đây, và tôi muốn hỏi. Tôi không biết cô có thể cung cấp thông tin cho tôi hay không. Một thứ mà tôi đã muốn biết, là các hành tinh khác trong hệ mặt trời của chúng ta. Cô có thông tin về chúng không? Hoặc cô đang ở một lĩnh vực khác?
J: Tôi sẽ có một ít thông tin cho bà. Tôi có thể nói với bà rằng đã từng có sự sống trên sao Hỏa như bà đã biết.
D: Đã từng?
J: Đã từng.
D: Có phải đó là trước khi có sự sống trên Trái Đất?
J: Vâng, đó là trước khi có sự sống tồn tại tren Trái Đất như bây giờ.
D: Những nền văn minh đó đã tiến bộ đến mức nào?
J: Những nền văn minh đó rất là tiến bộ. Có thời điểm ở trên sao Hỏa — trước khi khí quyển thay đổi — một hành tinh rất giống như hành tinh của bà. Tuy nhiên có một sự thay đổi lớn đã diễn ra sau một trận đại hồng thủy. Nên như ta đã biết, sự sống đó đã tuyệt chủng trên hành tinh đó. Điều đó không có nghĩa là bây giờ không có sự sống trên đó. Chỉ là bà không nhìn thấy thôi.
D: Trận đại hồng thủy đó là gì?
J: Có một điểm giao nhau, hai hành tinh va vào nhau. Và bụi phóng xạ từ đợt va chạm đó đã làm thay đổi bầu khí quyển của sao Hỏa.
D: Và họ không thể sống sót?
J: Họ không thể sống được vì sẽ bị đốt cháy.
D: Kiểu sinh mệnh đã từng sống ở đó là gì?
J: Một kiểu giống như của bà.
D: Một kiểu giống người?
J: Vâng. Họ có những hệ thống tiến bộ hơn của bà về mặt vật lý, sinh lý. Xã hội của họ cũng tiến bộ hơn. Sự tương tác giữa những người của họ đã được tiến bộ hơn nhiều. Họ không có chiến tranh và giết người và những thứ đang diễn ra trên hành tinh của bà. Nên đó là một thế giới bình yên của các sinh mệnh, bởi vì nhận thức của họ ở một mức độ khác. Họ không gây nên những chuyện đã xảy ra trên hành tinh của họ, không giống như những gì con người đang làm với hành tinh của bà.
D: Họ có các thành phố chứ?
J: Vâng, họ có các thành phố, còn những tàn tích mà bà có thể nhìn thấy.
D: Có một hiện tượng mà mọi người nói rằng họ có thể nhìn thấy trên sao Hỏa. Nó được gọi là “Khuôn mặt trên sao Hỏa”. Cô biết gì về điều này không?
J: Có. Đó là một biểu tượng để bà biết rằng khuôn mặt của bà đã ở đó. Nghĩa là: khuông mặt của loài người. Một bản thể giống như chính bà.
D: Nó đã được tạo ra như thế nào?
J: Tôi không thể nói về điều đó. Tôi không biết như thế nào.
D: Nhưng có phải những tộc người sống ở đó đã tạo ra nó?
J: Không phải.
D: Vậy thì nó đã được tạo ra sau đó. (Vâng) Nhưng cô không biết ai đã đặt ở đó hay là ….
J: Không, tôi không biết. Nó mang tính biểu tượng.
D: Người ta cũng nói rằng có vẻ như có những kim tự tháp gần đó.
J: Như tôi đang nói với bà, nền văn minh giống như của bà đã từng tồn tại trên hành tinh đó. Hành tinh của bà có thể trở thành một sao Hỏa thứ hai trong hệ mặt trời này nếu không cẩn thận. (Thở dài) Một tình huống rất tế nhị đang tồn tại lúc này. Đó là lý do vì sao đang có một số dự án và thử nghiệm diễn ra ngay bây giờ.
D: Họ nghĩ chuyện đó có thể xảy ra? (Vâng) Nhưng cô nói là cũng có những sự sống trên sao Hỏa mà chúng tôi không nhìn thấy?
J: Đúng vậy.
D: Cô kể cho tôi nghe được không?
J: Tôi có thể kể cho bà về chuyện này, nhưng tôi …(Cô ấy ngập ngừng như thể chúng tôi đang nói về một vùng cấm.)
D: Có nhiều nhà khoa học muốn biết về những điều này.
J: Vâng. Chà…(Lại dừng một lúc và do dự.) Tôi phải được hướng dẫn để xem liệu tôi có thể nói với bà về điều này hay không, vì tôi không cảm thấy rằng tôi có thể độc lập nói ra mà không được phép.
D: Tôi không muốn cô gặp bất cứ trục trặc nào. Tôi chỉ tò mò là cô có biết gì về điều đó không thôi.
J: Tôi có thể kể cho bà nghe là có một nền văn minh trên sao Hỏa.
D: Ồ? Tôi đang nghĩ đến một cuộc sống thô sơ, rất đơn giản, cơ bản. Hay tiến bộ hơn?
J: Có một nền văn minh, trong đó có các thuộc địa của nó. Nhiều dự án đang được diễn ra. Nếu tôi nói với bà rằng, có một kế toán viên từ hành tinh của bà, và gia đình của anh ấy đang sống trên sao Hỏa thì bà có tin không?
D: Tôi tin là điều gì cũng có thể xảy ra. Anh ta sẽ cần một kiểu không khí và những điều kiện thích hợp để sống ở đó.
J: Chính xác rồi.
D: Tôi cho rằng sao Hỏa không có bầu khí quyển mà chúng ta có thể sống được.
J: Không sống được chỉ là đối với những người ở mức độ phát triển hiện tại trong hệ thống của bà. Không có cách nào để bà có thể sống trên bề mặt của sao Hỏa giống như cách bà đang sống trên bề mặt của Trái Đất.
D: Vậy những thành phố không phải ở trên bề mặt. Đúng vậy không?
J: Chính xác.
D: Những tàn tích của nền văn minh cũ đã từng ở trên bề mặt khi trận đại hồng thủy xảy ra đúng không?
J: Một số có và một số không.
D: Vậy một số thành phố đã sống sót?
J: Đúng rồi.
D: Những thành phố khác có phải được xây dựng bởi những sinh mệnh khác đến để chiếm hữu hành tinh không?
J: Đúng rồi.
D: Chà, anh nhân viên kế toán, anh ta có muốn đi không?
J: (Nhấn mạnh) Có
D: Tôi nghĩ đó sẽ là một cuộc phiêu lưu, nhưng anh ta sẽ bỏ lại mọi thứ.
J: Và anh ta đã làm vậy.
D: Tôi đã được kể rằng đôi khi rất khó để điều chỉnh con người, bởi vì mọi thứ quá khác nhau.
J: Không phải ở trong bầu khí quyển được kiểm soát về mặt môi trường.
D: Thật thú vị. Cô có biết chúng tôi đang có kế hoạch gửi …chúng tôi đã thực sự bắn một cái gì đó đi, đúng không nhỉ? Đó có phải là một cuộc thăm dò không? Và chúng tôi đã chụp ảnh trên sao Hỏa.
J: Người Mỹ các bạn đang đi mọi hướng trong không gian. Có lẽ các bạn nên tập trung vào một dự án cho đến khi hoàn thành và đi làm cái khác.
D: Tôi tin là người Mỹ đang nghĩ đến việc đặt một căn cứ trên sao Hỏa, đúng chứ?
J: Họ đang nghĩ đến việc đặt một căn cứ trên sao Hỏa, và họ cũng cân nhắc đặt căn cứ trên các hành tinh khác. Họ cũng đang nghĩ đến việc đặt một căn cứ trên mặt trăng.
D: Tôi đã được kể rằng họ muốn gửi một nhiệm vụ có người lái lên sao Hỏa.
J: Đó là một kiểu hợp tác liên ngành. Tôi không tin người Mỹ sẽ làm được điều đó một cách kỳ lạ.
D: Cô có nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra không?
J: Ồ, có chứ, tôi tin là chuyện đó sẽ xảy ra.
D: Cô có nghĩ rằng nó sẽ xảy ra trong tương lai gần với những người đang sống trên Trái Đất bây giờ không?
J: Có, tôi nghĩ nó sẽ xảy ra.
D: Tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra khi họ đến đó và phát hiện rằng có những sinh mệnh khác đang sinh sống?
J: Họ không nhìn thấy những sinh mệnh đó. Họ đã không nhìn thấy, họ không thể thấy. Không lâu sau họ sẽ biết. Những sinh mệnh của sao Hỏa sẽ biết, nhưng người Mỹ và người Pháp, người Nga sẽ không biết.
D: Tôi nghĩ họ sẽ sốc khi hạ cánh xuống đó và phát hiện có những sinh mệnh khác.
J: Chà, chúng tôi không thể hạ cánh xuống đất nước của bà mà không bị sốc, nên cũng tương tự, bà không thể đến những nơi khác mà không bị sốc. Bởi vì nhận thức của bà không thể vượt qua …điểm dịch chuyển. Những hạn chế của trí óc.
D: Chà, có sự sống nào ở trên bề mặt của sao Hỏa không?
J: Sự sống, nhưng không giống như cách bà biết. Theo như bà biết thì chỉ có một cách để nhìn vào thảm thực vật: thực vật có lá, có màu xanh. Nên vì vậy, bởi vì kiểu của thảm thực vật tồn tại trên bề mặt của sao Hỏa, không thể được nhận ra bởi mắt của con người. Bà chỉ có thể thấy thực vật ở một hệ quy chiếu, nhưng những sinh mệnh khác có thể đi đến sao Hỏa và trải nghiệm điều này, bởi vì họ nhìn thấy nó ở một hệ quy chiếu khác.
D: Liệu chúng ta có biết sau khi kiểm tra không?
J: Không, bởi vì mọi thứ rất là khác. Cấu trúc của thực vật ở hai khái niệm là khác nhau không thể so sánh được, nên các bạn sẽ không gọi nó là thực vật.
D: Tôi nghĩ những bức ảnh chụp ở sao Hỏa chỉ toàn đá.
J: Vâng, bởi vì các bạn nhìn nhận đó chỉ toàn là một cục đá. Có sự khác nhau ở những hòn đá. Đó là biết đến những sự khác biệt mà chúng ta có thể nhận ra trái ngược với những gì bạn có thể nhận ra.
D: Vậy còn những kiểu sống khác thì sao?
J: Tôi nghĩ tôi đã nói với bà về các loại sự sống.
D: Tôi đang nghĩ đến bề mặt sao Hỏa, có thứ gì giống như động vật, côn trùng hay …
J: Không. Có thực vật, nhưng không có động vật sống trên bề mặt của sao Hỏa.
D: Chúng ở dưới bề mặt? (Vâng) Có thứ gì có thể giúp tôi xác định được không?
J: Có. Tôi đã kể với bà là có một bầu không khí được kiểm soát về mặt môi trường, nơi mà một kế toán viên từ hành tinh của bà có thể sống ở đó. Nếu một kế toán viên có thể sống trên sao Hỏa, bà nghĩ anh ta có thể có một bầu khí quyển, môi trường sống được tạo ra cho anh ta không?
D: Vâng, nhưng tôi đang nghĩ đến một thứ gì đó như là bản địa của hành tinh, hoặc đã ở đó kể từ trận đại hồng thủy. Thứ gì đó không cần bầu khí quyển nhân tạo được tạo ra bên dưới bề mặt.
J: Có những khu vực bên trong hành tinh vẫn là những thứ bản địa, giống như những khu rừng của các bạn ở một số khu vực vẫn là rừng nguyên sinh. Tuy nhiên, sự phát triển diễn ra làm cho toàn bộ bề mặt hành tinh không còn ở trạng thái nguyên sơ của nó.
D: Vậy động vật bản địa hoặc côn trùng vẫn còn tồn tại?
J: Trong môi trường được tạo ra một cách tự nhiên.
D: Tôi nghĩ có thể những sinh mệnh đến từ nơi khác đã mang lại sự sống dưới những hình thức khác nhau cho hành tinh này. Có loài động vật hoặc côn trùng nào mà tôi có thể quen thuộc không? (Không) Chà, vậy còn những hành tinh khác trong hệ mặt trời của chúng ta thì sao? Đã từng có sự sống trên đó bao giờ chưa?
J: Có, đã có sự sống trên các hành tinh khác.
D: Cái nào cơ?
J: Sao Mộc, sao Kim.
D: Còn sao Thủy?
J: Sao Thủy, tôi không quen lắm.
D: Chà, chúng ta có thể nói về sao Kim không?
J: Có sự sống trên sao Kim. Tôi thực sự đang nói với bà những điều mà tôi không nên nói. Tuy nhiên, tôi vẫn đang tiếp tục bởi vì tôi đã không nhận được thông tin nào về việc tôi không được nói. Vì vậy…
D: Cô có nghĩ ai đó sẽ ngăn cô nếu …
J: Có, tôi tin là sẽ có trường hợp đó.
D: Bởi vì từ lâu chúng tôi đã tò mò liệu sự sống có tồn tại ở những hành tinh khác hay không. Để xem nào, sao Kim được bao phủ bởi những đám mây, tôi tin là như vậy. Tôi đang cố gắng xem tôi biết những gì và chưa biết những gì. Sự sống ở đó có từ khi nào?
J: (Dừng một lúc và do dự) Tôi nghĩ có lẽ chúng ta sẽ cần thay đổi chủ đề.
D: Được rồi. Một điều tôi muốn hỏi cô là về Vết Đỏ trên sao Mộc. Cô có thể kể gì với tôi về điều đó không, hay nó bị cấm?
J: Sao Mộc là một hành tinh rất đáng để các bạn xem xét khám phá. Và tại thời điểm này tôi đang …Bà cho phép tôi một chút.
D: Được rồi. Tôi không muốn cô gặp bất kỳ rắc rối nào. Có lẽ có người nào đó có thể trả lời dòng câu hỏi này nếu được phép?
J: Có những người khác có nhiều kiến thức hơn tôi. Đó là lĩnh vực chuyên môn của nhiều người khác chứ không phải tôi. Tuy nhiên tôi không nên nói thêm với bà về vấn đề này vào lúc này.
D: Cô có nghĩ có ai đó có nhiều kiến thức hơn có thể nói chuyện với tôi không?
J: Thời điểm này thì không.
D: Được rồi. Có lẽ chúng ta sẽ trở lại vào một thời điểm khác.
J: Vâng. Để tôi nói với bà điều này…Chờ một chút.
Dường như cô ấy đang nói chuyện với người khác, và cô ấy thì thầm, “Vâng…Được rồi.” Sau đó nghe như một ngôn ngữ khác. m thanh rất nhỏ và khó nghe, nhưng cuộn băng cũng bắt được: Vashusha. (?? phiên âm: Va-sha hay là Ra-shu-sha. Không có trọng âm.) m thanh đó vẫn như thể cô ấy đang nói chuyện với người khác bởi vì nó thoảng qua, và rõ ràng là không phải đang nói với tôi. Rồi lại ngôn ngữ đó. Lần này giống như có nhiều từ hơn: Temtem tensesavene (?? phiên âm: tem-tem tense-sa-ve-ne ??) Nói rất nhanh, từ ngữ láy lại với nhau. m tiết có thể không chính xác.
Giọng cô ấy to hơn. Cô ấy lại nói chuyện với tôi: “Tôi muốn nói với bà rằng, trong chuỗi các hành tinh, Trái Đất là hành tinh có vị trí chiến lược nhất. Trong chuỗi dẫn đến …” Có một khoảng ngừng khi cô ấy lại chú ý đến cái gì khác. Cô ấy thì thầm, “Cái gì?” Rồi cô ấy lại quay lại với tôi. “Những gì xảy ra trên Trái Đất sẽ ảnh hưởng đến mọi hành tinh trong hệ mặt trời của các bạn. Do đó điều quan trọng là Trái Đất vẫn tồn tại.”
D: Có phải ai đó đang nói với cô những thông tin cần phải nói không?
J: Vâng. Tôi không thể tiếp tục nói ngoài những gì tôi được bảo.
D: Vậy có ổn không nếu tôi hỏi cô về Vết Đỏ, hay cô muốn tôi dừng trao đổi về các hành tinh?
J: Điều này sẽ được trao đổi với bà từ một khu vực khác của sự phát triển của chúng tôi.
D: Được rồi. Ai đó sẽ có những thông tin này?
J: Vâng, bởi vì những thông tin đến với bà là rất quan trọng để tìm hiểu về sao Mộc và mối quan hệ của nó với Trái Đất.
D: Và những thông tin này sẽ đến sau này? (Vâng)
Vì chủ đề này đã bị đóng lại, tôi quyết định sẽ chuyển sang một chủ đề khác.
D: Tôi đã thảo luận với các sinh mệnh khác về những bộ phận cấy ghép được đưa vào cơ thể nhiều người trên Trái Đất. Và họ đã cho tôi một số thông tin về những thứ này.
J: Bà muốn biết điều gì?
D: Có phải tất cả mọi người đều bị cấy ghép không?
J: Không.
D: Chỉ một số người?
J: Chính xác.
D: Những người này được chọn như thế nào?
J: Vấn đề không phải là sự lựa chọn mà là sự thỏa thuận.
D: Tôi đang cố gắng hiểu mục đích của việc đó. Tôi tin rằng đó là một thiết bị giám sát.
J: Trong một số trường hợp, đó đúng là những thiết bị giám sát.
D: Trong những trường hợp khác thì nó là gì?
J: Để tôi giải thích cho bà một điều mà tôi nghĩ có thể liên tưởng được. Bà có những miếng dán mà bà đặt trên vết mổ hoặc sau giai đoạn hậu phẫu, để giải phóng một lượng thuốc cần thiết cho bà. Nên việc cấy ghép có hai mục đích. Có nhiều hơn hai mục đích nhưng mà tôi có thể thảo luận với bà về hai mục đích trong số đó, là: nó được coi là, và được bà hiểu đơn giản là, một thiết bị giám sát. Trong một số trường hợp, chúng cũng là các thiết bị mà các hệ thống cụ thể của cá nhân được bảo dưỡng, kiểu vậy, sau một thời gian hoạt động thì cần được bảo dưỡng.
D: Vậy ý cô là các cá nhân này đang được phẫu thuật? Có những cuộc phẫu thuật được thực hiện?
J: Trong một số trường hợp.
D: Vì đây là công việc của cô, cô có thể cho tôi biết về lý do của các cuộc phẫu thuật này không?
J: Chúng ta đã thảo luận về các hệ thống, và con người có tất cả các hệ thống bên trong cơ thể. Từ hệ tuần hoàn đến hệ hô hấp, hệ tiêu hóa, hệ thần kinh, và hơn nữa. Nên tùy thuộc vào kiểu tiến hóa cần thiết để nâng cấp người đó đến một điểm mà họ có thể xử lý được các khối lượng công việc như, a: thông tin, b: tốc độ dao động, hoặc c: các điều kiện khí quyển như chúng ta đã từng nói một ít trước đó. Nên bà thấy đó, đó không hẳn hoàn toàn là các thiết bị giám sát, mà còn tùy vào loại nào.
D: Nhưng mục đích của việc điều chỉnh họ là gì?
J: Cũng giống như đến lúc giải phóng các vitamin vậy.
D: Để họ có thể điều chỉnh các điều kiện của thế giới hay sao?
J: Họ có thể điều chỉnh để di chuyển xuyên các chiều không gian. Họ có thể điều chỉnh để tái cấu trúc phân tử với tốc độ nhanh hơn. Có nhiều lý do khác nhau để giải thích cho các thiết bị, nên loài người ở cấp độ con người có thể đồng hóa mọi thứ phù hợp nhằm tiếp tục các chương trình mà họ đã chọn tham gia.
D: Các thiết bị này có khi nào gây ra sự cố không?
J: Đôi khi, mặc dù đây không phải là những vấn đề gây ảnh hưởng đến tính mạng. Khi ta nói “những vấn đề” thì bà có thể nói cho tôi nghe bà nghĩ đến những vấn đề gì được không?
D: Chà, bất kỳ vấn đề nào ảnh hưởng đến hoạt dộng của cơ thể người. Bất cứ thứ gì có thể nhận ra được.
J: Thirng thoảng, cá nhân đó sẽ nhận thấy một vấn đề. Và đó không phải là một loại vấn đề nguy hiểm đến tính mạng. Tôi đang cô gắng nghĩ về một câu chuyện ngụ ngôn để giúp bà liên tưởng, nó có thể tương tự trong môi trường hoặc văn hóa của bà. (Suy nghĩ) Giống như là khi ta cho trẻ uống dầu của cây thầu dầu, và khiến đứa trẻ cảm thấy buồn nôn vậy, nhưng nó sẽ giúp chữa khỏi bệnh. Vì vậy, khi nói về một vấn đề, tùy vào hệ thống được tác động, sẽ có những vấn đề liên kết kết hợp với chức năng của bộ phận cấy ghép.
D: Cô có thể nói cho tôi biết một số vấn đề mà họ có thể nhận ra là gì không?
J: Đôi khi người đó có thể trải nghiệm một cảm giác bồn chồn. Cũng có thể có các triệu chứng thực tế diễn ra. Người đó có thể có cảm giác như đang đi bộ hàng trăm dặm dù anh ta đang không tập thể dục. Có nhiều thứ có thể xảy ra với hệ tiêu hóa. Khi cá nhân điều chỉnh với tần số ngày càng cao, họ phải điều chỉnh lượng thức ăn mỗi ngày. Để tỷ lệ rung động cao hơn có thể truyền qua cá thể này. Bà sẽ thấy rằng một số cá nhân đã thay đổi chế độ ăn uống của họ. Một số người có thể coi đó là một vấn đề. Nếu bà thích ăn thịt, và hút thuốc, và thích làm những thứ như vậy, thì bà cần một khoảng thời gian để điều chỉnh. Giống như một người sẽ ăn kiêng và từ bỏ đồ ngọt. Nghĩa là con người sẽ trải qua những thay đổi về mặt sinh lý và thể chất.
D: Có phải những vấn đề này xảy ra khi lần đầu tiên thiết bị đó được cấy ghép vào cơ thể?
J: Không hẳn. Nó có thể xảy ra khi bộ phận cấy ghép được đưa vào trong cơ thể. Tuy nhiên nó cũng có thể xảy ra một cách từ từ trong khoảng thời gian, tức là thời điểm mà bà giải phóng thiết bị.
D: Vậy nó không cần phải được điều chỉnh?
J: Có, theo thời gian, sẽ có những điều chỉnh.
D: Có phải việc này phải được thực hiện trên con tàu?
J: Phần lớn các trường hợp được thực hiện trên cơ thể vật lý.
D: Tôi băn khoăn về các vấn đề tiêu hóa mà cô đề cập. Nó có nghĩa là ta bị đau bụng hay các triệu chứng cảm cúm hay như thế nào?
J: Chà, cơ thể đang trải qua những thay đổi. Có lẽ giống như một người đang ở chế độ ăn uống chủ yếu là thịt, khi người đó thay đổi qua ăn rau và củ quả, thì sẽ có một số triệu chứng thay đổi về tiêu hóa. Và có một quá trình làm sạch diễn ra. Để điều đó xảy ra thì có thể có một số trường hợp bị tiêu chảy, nếu đó là những gì bà đã nghĩ đến. Nên việc này có liên quan đến việc thanh lọc các hệ thống.
D: Vậy không nhất thiết là điều đó xảy ra bởi sự thay đổi trong chế độ ăn uống mà là do hoạt động của những bộ phận cấy ghép này.
J: Các bộ phận cấy ghép giúp ảnh hưởng đến sự thay đổi trong chế độ ăn uống. Nên đó là sự kết hợp của cả hai. Nó không phải hoàn toàn là cái này hay cái khác.
D: Tôi hiểu. Có những niềm tin phổ biến rằng là những bộ phận cấy ghép này là xấu. Mọi người nghĩ rằng cơ thể của họ đang bị xâm phạm khi phát hiện có những bộ phận cấy ghép trong cơ thể.
J: Đó là bởi vì nhận thức của họ chưa ở mức độ để hiểu về những gì mà họ đang tham gia, họ có quyền lựa chọn không tham gia.
D: Họ có quyền chọn không bị như vậy nữa?
J: Đúng rồi.
D: Bởi vì một số người cảm thấy rất tức giận khi cơ thể của họ bị xâm phạm mà không có sự đồng ý của họ.
J: Có lẽ điều đó là có thể hiểu được, bởi vì một sự mất cân bằng đã xảy ra. Nhiều người đồng ý tham gia vào một việc gì đó, rồi phát hiện ra rằng, “Ồ, tôi không muốn tham gia nữa.” Nào, nếu họ không sẵn sàng phát triển theo những cách nhất định hoặc năng lực tinh thần của họ không đạt được những tiến bộ trong lĩnh vực hoạt động ở mức độ cao hơn, họ sẽ phản ứng theo cách này. Lúc này, những điều khác nhau có thể xảy ra bởi sự lựa chọn của mỗi cá nhân, nhưng đó là sự lựa chọn của chính họ.
D: Đây không phải là một sự lựa chọn có ý thức, phải vậy không?
J: Không.
D: Nhưng sẽ có thể có ý thức nếu họ phát hiện ra. Vậy ở độ tuổi nào thì thường những cấy ghép này được đưa vào cơ thể?
J: Không có độ tuổi cụ thể.
D: Không nhất thiết là nó xảy ra khi họ còn là một đứa trẻ đúng không?
J: Điều này không xảy ra khi họ là một đứa trẻ. Nó có thể thực hiện ở bất kỳ độ tuổi nào tùy vào từng cá nhân.
D: Tôi cho rằng tôi nghĩ họ bị theo dõi trong suốt cuộc đời của họ.
J: Không nhất thiết. Có những cá nhân sẽ là như vậy. Bây giờ chúng ta đã biết là trong hầu hết những trường hợp mà những cá nhân đã được giám sát trong suốt cuộc đời của họ, là những cá nhân mà thông qua sự tham gia của họ, có thể chuyển đổi và làm việc với mức năng lượng cao hơn. Không nhất thiết là phải từ điều kiện nào, cũng như từ quan điểm phát triển nào.
D: Các bộ phận cấy ghép này phổ biến được đặt vào bộ phận nào trên cơ thể?
J: Có nhiều bộ phận. Trên thực tế, có rất nhiều bài kiểm tra trước khi đạt đến cấp độ được cấy ghép. (Cô ấy thể hiện sự thất vọng.) Làm sao để tôi có thể nói cho bà hiểu nhỉ? Các thiết bị cấy ghép được sử dụng như thiết bị giám sát cho một số cá nhân chính. Mục đích kép của việc cấy ghép là nhằm hỗ trợ cá nhân đó trong công việc mà họ đã chọn để thực hiện. Các cá nhân cảm thấy bị xâm phạm bởi những thiết bị cấy ghép này đã không phát triển ý thức của họ đến mức có thể nhận biết hoặc đủ tin cậy để biết toàn bộ quá trình dự án. Và họ sẽ có một cảm giác tức giận. Nếu họ vẫn tiếp tục chìm vào cơn tức giận đó, thì họ không phải là — và tôi rất ngại khi sử dụng từ “chất lượng,” nhưng tôi không thể nghĩ ra một từ tốt hơn lúc này để mô tả sự thật rằng họ sẽ ở trong cơn thịnh nộ đó hay họ vượt qua nó. Nếu họ vẫn mắc kẹt trong đó thì họ sẽ bị loại khỏi dự án, bởi vì cơn thịnh nộ đó là một phần sự lựa chọn mà họ đã chọn.
D: Hoặc nếu họ quá tức giận đến mức nói ra là, “Tôi không muốn bạn làm việc này nữa.”
J: Thì chuyện đó sẽ không xảy ra. Cơn thịnh nộ đó cũng là một giai đoạn chuyển tiếp, bởi vì có một điểm cắt đứt con người cũ. Trong quá trình nhận thức được nâng cao lên nhiều lần — như bà đã từng nghe câu nói, “Sự bất mãn thúc đẩy sự tiến bộ.” Nên cá nhân đó sẽ bắt đầu tò mò muốn biết cấp độ nhận thức đó. Khi họ bắt đầu muốn biết, chúng tôi biết họ có thể và đã sẵn sàng để xử lý các bước tiếp theo. Điều này có dễ hiểu không?
D: Vâng, tôi có thể hiểu được điều đó.
J: Chúng tôi không thích khoảng thời gian này, giống như một người đã làm phẫu thuật đang trải qua cảm giác khi vết mổ đang lành.
D: Vâng, quá trình phục hồi.
J: Nhưng đó là ví dụ duy nhất tôi có thể nghĩ đến vào lúc này. Và tôi đang gặp một chút khó khăn trong quá trình dịch lại những suy nghĩ của tôi sang hệ quy chiếu của bà, mong bà thứ lỗi cho sự do dự của tôi.
D: Không sao cả. Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là mọi người biết đây không phải là một sự xâm phạm và họ sẽ không nên cảm thấy tức giận.
J: Họ không thể cảm thấy gì khác ngoài sự tức giận đó, vì ở mức độ ý thức của họ, họ không thể hiểu được sự thật.
D: Họ chỉ nghĩ rằng điều gì đó rất tệ đã xảy ra với họ.
J: Vâng. Và họ chỉ nhìn thấy trong ánh sáng đó, bởi vì họ bị ảnh hưởng rất nhiều bởi các phương tiện truyền thông trên hành tinh của bà. Một người ở cấp độ sinh mệnh đó đang sống hoàn toàn cho chính họ sẽ cảm thấy rất là bị xâm phạm. Bởi vì thực tế là họ quá coi trọng con người của họ, thứ duy nhất họ đang nghĩ đến chỉ là chính họ.
D: Vâng. Nhưng cô nói có nhiều bài kiểm tra được thực hiện trước ở vùng cơ thể sẽ được chọn để cấy ghép?
J: Chà, tùy vào hệ thống. Và tùy vào hệ thống sẽ bị ảnh hưởng như hệ tuần hoàn hay hệ thần kinh.
D: Có khu vực nào phổ biến được chọn không?
J: Có. Có những khu vực thường được chọn. Một thiết bị giám sát được đặt ở lỗ mũi. Đó là bởi vì nó được đặt ở chỗ gần với dây thần kinh nhất, dẫn đến dây thần kinh thị giác và não.
D: Thiết bị đó được dùng để làm gì?
J: Có hai mục đích cho việc này. Một là để ghi lại những gì mà người đó nhìn thấy. Và mục đích thứ hai là để giám sát những mục đích, bởi vì não bộ sẽ truyền những suy nghĩ của người đó ở bất cứ đâu và vào bất cứ lúc nào. Chúng tôi có thể sử dụng như một thiết bị giao tiếp nữa.
D: Còn những vị trí phổ biến khác thì sao?
J: Một vị trí phổ biến khác nữa là ở trực tràng.
D: (Thật là ngạc nhiên.) Ồ? Thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi đang nghĩ là, chẳng phải ở đó nó sẽ bị đi ra ngoài sao?
J: Không, nó sẽ không bị tụt ra, bởi vì nó được đặt trong da. Một vị trí phổ biến khác là phía sau tai. Một vị trí phổ biến nữa là ở đỉnh đầu hoặc trên da đầu. Một vị trí phổ biến nữa là — thực ra là không phổ biến lắm — ở các khớp.
D: Khớp giống như khuỷu tay hay đầu gối ấy à?
J: Vâng. Và cổ tay, cổ chân.
D: Mục đích của thiết bị trong trực tràng là để làm gì?
J: Tôi không nói được.
D: Đó là một trong những thứ cô không được nói à? Chà, còn cái sau tai thì sao?
J: Có các điểm khí trên khắp các kinh mạch trong cơ thể. Và các thiết bị được định vị liên quan đến các điểm này. Bà có quen thuộc với việc bấm huyệt?
D: Tôi từng nghe nói.
J: Dọc theo các đường kinh mạch, có những điểm trung tâm — như chúng ta đã từng nói về sự chuyển dịch thời gian, có những đường kinh mạch. Về mặt điện thì, tùy vào dự án mà người đó tham gia, sẽ quyết định vị trí để đặt các thiết bị.
D: Vậy thiết bị ở trên đỉnh đầu thì sao?
J: Đó là một thiết bị giám sát. Và cũng là một phần của dự án về thần kinh.
D: Nó có ảnh hưởng đến người đó không?
J: Không nhất thiết nó phải ảnh hưởng. Một số thiết bị được sử dụng, như tôi đã nói với bà, cho mục đích giao tiếp. Có nhiều loại giao tiếp cần được thực hiện giữa cá nhân đó và …(do dự) các năng lượng trong không gian. Trong đó…
Giọng cô ấy ngập ngừng như thể đang nghe, rồi trở nên nhẹ nhàng hơn. Việc này cũng giống như khi cô ấy bị can thiệp khi đang nói với tôi về các hành tinh.
D: Có phải ai đó đang nói gì đó với cô không?
J: Vâng. Tôi đang được giao tiếp với một âm thanh rất lớn bên tai trái của tôi vào lúc này.
Phía đó của Janice đang đối diện với cái bàn đặt máy ghi âm. Nhưng tôi không thấy có sự liên quan nào vì căn phòng rất yên tĩnh.
J: Đó là vấn đề khi giao tiếp từ xa của tôi.
D: Ồ. Bởi vì tiếng ồn đó không phải từ căn phòng của chúng tôi.
J: Không, bà không nghe thấy, bởi vì bà đang không ở chỗ mà tôi đang ở. Đó là vấn đề của sự giao tiếp giữa một người của chúng tôi với một người khác. Khi tôi nói chuyện với bà, tôi đang nhận thông tin, mặc dù tôi không cần phải biết nội dung của thông tin đó.
D: Ý cô là nó được tự động đưa vào tâm trí cô?
J: Nó sẽ đến với tôi thông qua một âm thanh rất là lớn, nên tôi sẽ cho bà biết nó là gì hoặc sẽ có chỉ dẫn gì đó cho tôi. Khi chúng ta nói chuyện có hai quá trình đang xảy ra. Tôi đang giao tiếp với bà và tôi đang được giao tiếp. Nhưng tôi không cần phải tập trung vào giao tiếp đang diễn ra.
D: Đó có phải là thứ gì đó mà tôi cần phải biết không hay nó chỉ dành cho cô?
J: Nếu có thì chúng ta sẽ nói về nó. Tại thời điểm này tôi không biết nó là gì.
D: Được rồi. Tôi tò mò về thiết bị cấy ghép ở trên đỉnh não…
J: (Ngắt lời) Vâng, tôi đang nói với bà — (Thở lớn) Để thảo luận về các mục đích khác nhau đối với việc cấy ghép — như tôi đã nói với bà rằng việc cấy ghép ở mỗi cá nhân là không giống nhau. Nên bộ phận cấy ghép ở đỉnh sọ như ở Janice sẽ không nhất thiết được sử dụng giống như bộ phận cấy ghép ở đỉnh sọ của một người tên John hoặc George hoặc bất kỳ ai. Vì vậy, một số chỉ đơn giản là thiết bị điều chỉnh. Ý tôi là điều chỉnh đến mức độ mà cá nhân đó cần tập trung vào. Và đó là một nguồn liên lạc về mặt cảm xạ cho chúng tôi.
D: Tôi luôn rất kỹ lưỡng. Đó là lý do tại sao tôi hỏi nhiều câu hỏi. Và đôi khi việc đó trở nên khó chịu.
J: Nó không phải là điều gây khó chịu cho tôi. Tôi chỉ luôn cần phải cẩn thận, bởi vì tôi đã được bảo rằng tôi không phải là người độc lập để nói về mọi thứ tôi muốn nói với bà.
D: Chà, vậy về những thiết bị cấy ghép khác thì sao? Cô nói là có một số thiết bị cấy ghép ở các khớp?
J: Vâng, nếu bà biết về kinh mạch của cơ thể. Nếu bà biết về những đường ley của hành tinh. Nếu bà biết con người có đường kinh mạch trong cơ thể tương ứng với đường ley của hành tinh. Thì bà sẽ hiểu một trong các dự án chuyển giao năng lượng mà tôi đang tham gia. Tôi có thể nói với bà về các phần của dự án. Tuy nhiên, tôi sẽ không thể tiết lộ chi tiết. Tôi có thể nói với bà rằng các thiết bị cụ thể cần thiết hơn ở một giai đoạn cụ thể liên quan đến chương trình vũ trụ. Nào, nếu người đó xác định họ muốn tiếp tục, thì không cần thiết phải cấy ghép.
D: Họ không cần chúng sao?
J: Đôi khi sẽ cần thiết, đơn giản là khi các hệ thống phát triển và các điều chỉnh dao động cần được thực hiện trên thể chất của con người.
Sự tò mò của tôi xâm chiếm.
D: Cô có được phép nói cho tôi biết nếu có bất kỳ bộ phận cấy ghép nào trong cơ thể tôi không? Hay cô không được phép nói?
J: (Tạm ngừng) Tôi không thấy có cái nào cả, nhưng không có nghĩa là bà không có.
D: Tôi không biết liệu có phương pháp nào cô có thể …
J: (Gián đoạn) Tôi có một cách. Có lẽ tôi có thể quét cơ thể bà nếu tôi được phép.
D: Vâng, miễn là nó không gây ra sự khó chịu nào. (Cảm thấy xấu hổ cười khúc khích) Tôi chỉ tò mò là tôi có cái nào không.
J: (Ngừng một lúc lâu) Tôi không tìm thấy cái nào.
D: Không sao? Được rồi. Bởi vì đôi khi tôi cảm thấy không thoải mái ở trên đỉnh đầu, và tôi tự hỏi liệu đó có phải là một thiết bị không.
J: Tôi không tin rằng đó là một thiết bị. Tô tin là có nhiều thay đổi phân tử đang diễn ra trong hộp sọ của bà.
D: Có gì mà tôi cần biết không nhỉ?
J: Bà thật là một phụ nữ tò mò.
D: (Cười to) Chắc chắn rồi. Có lẽ đó là lý do tôi được chọn cho việc này. (Cười to)
J: Tôi có thể nói với bà rằng năng lượng mà bà đang làm việc cùng …để có thể làm được những gì mà bà đang làm, bà không thể không bị ảnh hưởng ở một khía cạnh nào đó. Nào, bất cứ điều chỉnh nào đang diễn ra trong hộp sọ của bà, đó là vì để bà có thể tiếp tục công việc mà bà đang làm. Bởi vì nó sẽ có thể trở nên dữ dội hơn một chút.
D: Tôi đã nghĩ rằng có thể có một thiết bị cấy ghép, và đã khiến gây ra sự khó chịu.
J: (Bị gián đoạn) Kiểu khó chịu nào?
D: Ồ, đôi khi…không phải bị đau nhưng bị nhức, giống như khi cổ và cơ của tôi bị đau vậy. Đôi khi có một cơn đau nhói, nhưng không kéo dài. Tôi đã thắc mắc về điều đó.
J: Có lẽ nên kiểm tra đỉnh đầu của bà.
Một đoạn ngưng dài, cô ấy đang làm gì đó. Những gì xảy ra tiếp theo thật là bất ngờ. Khi các sinh mệnh đang quét qua cơ thể tôi, tôi cảm thấy ngứa ran, nhưng giống như cảm giác tôi có thể lờ đi vì có lẽ nó chỉ là tưởng tượng của tôi, khi tôi đang tập trung vào những chuyện xảy ra. Trong những phiên làm việc khác với Janice, tôi cảm nhận một chút nóng hoặc hơi rung trên đỉnh đầu nhưng thường rất nhanh và không gây khó chịu gì cả. Lần này tôi cứ mong đợi cảm giác sẽ tương tự nhưng nó dữ dội hơn. Đỉnh đầu của tôi đột nhiên cảm thấy nóng như thể có một ngọn đèn hoặc một nguồn nhiệt nào đó được chiếu trực tiếp vào đó. Và không thể là do tôi tưởng tượng được. Chuyện này kéo dài vào giây và tôi kêu lên, “Ohhhh! Tôi thấy nóng!”
Tôi bật cười vì mặc dù nó nóng nhưng không có cảm giác khó chịu và tôi cảm nhận được rằng sinh mệnh này sẽ không gây hại cho mình.
D: (Dừng một lúc lâu) Đầu tôi có gì không?
J: Nếu bà hỏi xem bà có bị cấy ghép không thì hiện tại không có cái nào. Và bất kể là mục đích của việc cấy ghép là gì thì có thể việc đó đã hoàn thành vì não của bà có sự gia tăng hoạt động.
D: Vậy ý cô là có thể tại một thời điểm nào đó đã có thiết bị cấy ghép trên đầu tôi?
J: Có thể lắm. Không phải là tôi đã làm việc này. Điều đó không có nghĩa là …
D: Tại sao khi cô quét cơ thể tôi thì lại có nguồn nóng như vậy?
J: Vì tôi đang xem bên trong.
D: Ồ. Vậy nghĩa là dù sao não của tôi vẫn còn ở trong đó. (Cười lớn) Đó là một cảm giác kỳ lạ.
J: (Nói ngọt ngào) Vì tôi đã được bà cho phép, bà biết đấy.
Cô ấy nói đúng. Tôi không thể phàn nàn về cảm giác nóng lên khi tôi đã đồng ý cho cô ấy xem. Tôi chỉ không biết là cảm giác sẽ như thế nào. Lúc này tôi lại chú ý đến cái đồng hồ.
D: Tôi nghĩ là tôi lại phải rời đi một lúc. Tôi muốn có thêm một phiên làm việc nữa ngày hôm nay, vì tôi phải di chuyển khá xa để làm việc này.
J: Vâng, tôi biết. Và bà đang làm một việc tốt. Rất là tốt khi tiếp tục. Chúng ta có nhiều thứ quan trọng để thảo luận thông qu sinh mệnh này. Và chúng tôi mong muốn có cách nào đó để việc này diễn ra thuận tiện hơn…
D: Khi tôi có thể gặp cô ấy thường xuyên hơn. (Vâng) Nhưng khi tôi gặp cô ấy, nếu tôi có thể thực hiện nhiều phiên thì sẽ rất hữu ích.
J: Bà sẽ được tiếp tục làm.
D: Miền là tôi không làm gì khiến năng lượng tiêu hao hoặc gây khó chịu cho chủ thể này.
J: Điều đó không xảy ra đâu, bởi vì cô ấy hoàn toàn được bảo vệ, như bà đã từng nói. Tôi cảm thấy có những chủ đề quan trọng khác mà chúng ta cần trao đổi.
D: Tôi đang cố gắng tìm ra một số chủ đề. Tôi sẽ quay lại sau vài giờ nữa, theo khung thời gian của tôi, và có thể cô cũng sẽ nghĩ ra một số chủ đề đề chúng ta trao đổi. (Vâng) Tất cả những gì tôi cần là một chủ đề và tôi sẽ tìm ra các câu hỏi. (Cười)
J: Tôi có thể không phải là người…
D: (Tôi không nghe thấy cô ấy nói gì) Có thể tôi sẽ ghi chú và xem liệu tôi có thể đưa ra một số câu hỏi. Rồi khi tôi trở lại, tôi sẽ xem liệu chúng tôi có thể tìm ra cô không. Và tôi cảm kích cô đã dành thời gian nói chuyện với tôi. Mọi chuyện rất thú vị và quan trọng. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đang phát triển tốt.
J: Chúc bà bình yên.
D: Cảm ơn.
Sau đó tôi đưa Janice trở lại trạng thái tỉnh thức.
Sau phiên này, chúng tôi xuống cầu thang và ăn tối với Patsy. Trong bữa ăn, tôi nhận thấy lòng bàn tay của Janice có vẻ đổi màu nhưng không thực sự rõ ràng. Trông giống như có một vết bẩn khi ta cầm tờ báo và bị dính mực. Không có thông tin để nói về nó, nhưng tôi đã tự hỏi vết này đến từ đâu, bởi vì cô ấy không có đụng đến một tờ báo hay bất cứ thứ gì tương tự sau khi xuống lầu. Sau khi ăn tối và đi dạo trong vài giờ, chúng tôi quyết định thực hiện phiên cuối cùng. Cô ấy trông rất ổn. Tôi mới là người thấm mệt, nhưng quyết định sẽ cố gắng. Tôi có thể ngủ muộn vào buổi sáng hôm sau để lấy lại sức trước khi di chuyển về nhà. Chúng tôi đã thảo luận về các câu hỏi và lập một danh sách. Một điều mà Janice quan tâm là: Cô ấy thường có cảm giác khác biệt vào buổi sáng khi đang ngủ, cô ấy đang đi đâu đó hoặc tham gia vào một số công việc gì đó. Cô ấy hỏi, “Tôi đã làm gì vào ban đêm khi tôi đang ngủ? Hay tôi đang làm gì?”
Phiên tiếp theo bắt đầu vào khoảng 7:30 hay 8 giờ đêm đó. Chúng tôi hoàn thành sau 10 giờ. Thậm chí sau đó chúng tôi còn ngồi lại nói chuyện trước khi Janice về nhà. Đó là một ngày dài và nếu tính cả ngày trước đó khi tôi làm việc với Linda, thì đây là một cuối tuần rất dài và chăm chỉ của tôi. Nhưng phải nói rằng thông tin thu được cực kỳ quý giá khiến mọi thứ đều xứng đáng.