TỪ SAU KHI CHẾT ĐẾN TÁI SINH – Chương 16: Trở về (Kết thúc)

0
380

Trước khi bắt đầu hành trình trở về cuộc sống vật chất, linh hồn không chỉ trải qua các buổi lập kế hoạch với các thầy và các giáo viên và tham khảo ý kiến những người mà họ sẽ tạo dựng nghiệp cùng, mà còn nghiên cứu gia đình mà họ quyết định sinh ra ở đó. Tôi đã từng nói với một người phụ nữ về suy nghĩ này và cô nói rằng ý nghĩ này rất kỳ lạ. “Ý bà là em bé của tôi đang quan sát tôi trong suốt thời gian tôi mang thai sao?”, cô ấy hỏi, tròn mắt ngạc nhiên. Ý tưởng hơi rùng rợn nhưng rõ ràng đó là một phần của kế hoạch, và cho thấy rằng linh hồn hoàn toàn kiểm soát hoàn cảnh ra đời của chính mình. Sau đây là một vài ví dụ về một linh hồn đã nghiên cứu mọi thứ trước khi được sinh ra trong một gia đình.

D: Cô đang làm gì đó?

S: Tôi đang quan sát gia đình mà tôi sẽ sinh ra.

D: Cô chưa trở lại Trái đất sao?

S: Chưa. Tôi vẫn đang học tập và nghiên cứu về họ để tôi sẽ biết cách đối phó với họ.

D: Cô đang quan sát họ từ đâu?

S: Ở đây.

Cô ấy đã mô tả nơi mà gia đình đó sống. Cô ấy sắp được sinh ra trong một gia đình nông dân ở Trung Quốc.

D: Cô có biết tại sao cô lại chọn gia đình này không?

S: Chúng tôi có biết nhau từ trước và tôi có những điều mà tôi phải hoàn thành. Họ là những người mà tôi phải làm những việc đó cùng họ, và theo cách đó, họ sẽ giúp tôi hoàn thành nhiều việc.

D: Cô sẽ làm gì? Chỉ đợi ở đây cho đến khi được sinh ra?

S: Không. Chúng tôi đang quan sát và học và đôi khi đến gặp các bậc thầy và họ dạy chúng tôi nhiều thứ.

D: Vậy cô không phải đến với gia đình ngay. Chà, khi nào cô sẽ nhập vào cơ thể mới?

S: Đôi khi trước lúc sinh ra, đôi khi ngay lúc sinh ra, đôi khi sau đó một chút.

D: Vậy cô không cần phải ở trong cơ thể của đứa trẻ trước khi nó sinh ra?

S: Không. Nhiều người không vào cơ thể đứa bé cho đến hôm sau khi đứa trẻ được sinh ra. Tùy vào bài học phải được học. Lần này có lẽ tôi sẽ chọn nhập vào trước khi sinh ra.

D: Ý cô là linh hồn chỉ quẩn quanh đứa bé vậy thôi?

S: Vâng. Hoặc một số người đã nhập vào sẽ rời đi một thời gian ngắn. Có lẽ họ không muốn ở, họ đang tranh luận. Trong phần lớn các trường hợp, luôn có sự lựa chọn về việc ở lại hay không, hoặc liệu người đó quyết định rằng, vì một số lý do, không phù hợp với việc ở lại và quyết định rời đi.

D: Có lý do gì khiến họ thay đổi quyết định?

S: Có. Có một số thứ nhất định đã thay đổi kể từ khi họ quyết định nhập vào cơ thể đó. Có lẽ họ đã quyết định rằng cha mẹ đứa bé không sẵn sàng cho họ, hoặc chưa sẵn sàng cho những gì mà họ cần. Hoặc chính họ chưa sẵn sàng.

D: Vậy đó không hẳn là một hệ thống dễ hiểu. Có nhiều cách để rút lui. Cô nói đôi khi người ta rời đi một thời gian và rồi trở lại. Điều này có an toàn cho cơ thể đó không?

S: Thường thì việc này chỉ xảy ra khi cơ thể đó ngủ và không có gây hại gì, cho đến khi người ta đi quá lâu. Điều này có thể gây hại, cơ thể đó có thể chết.

D: Nhưng phần lớn thời gian họ rời đi và quay lại?

S: Đó là một trải nghiệm mới. Không phải mới về bản chất mà là họ chưa từng làm vậy trước đây, nhưng có lẽ đã bị lãng quên từ lâu. Đặc biệt là nếu họ đã tồn tại trong cõi linh hồn một quãng thời gian lâu. Bây giờ họ cảm thấy mắc kẹt.

D: Tôi có thể hiểu tại sao họ làm như vậy. Vậy họ được phép rời đi một thời gian khi đứa bé vẫn còn nhỏ và không có gây hại gì. Có độ tuổi nhất định nào mà ta không được phép làm điều này và phải ở lại với đứa bé không? Có quy định nào về điều này không?

S: Thường là phải ưu tiên chấm dứt việc này vào tầm một tuổi. Nhưng cũng có những trường hợp người ta làm điều đó tới tận ba tuổi và có khi tận năm tuổi. Có những người nhớ lâu hơn người khác về những gì từ phía bên này.

D: Nhưng cơ thể sẽ không biết về những chuyện đang xảy ra này đúng không?

S: Không. Cơ thể vẫn tồn tại với sự tồn tại của riêng nó trong khoảng thời gian đó.

D: Cô có biết cô phải học những gì trong cuộc đời mà cô sắp bước vào không?

S: Tôi sẽ phải học ý nghĩa của việc…tôi không muốn nhiều như vậy. Học về cách đối xử với mọi người trên cơ sở của một đối một và không thèm muốn, như đã nhắc đến trong một cuốn sách.

D: Một cuốn sách? Ý cô là gì?

S: Một trong số những cách mà chúng ta có thể học, là hướng dẫn. Hy vọng là tôi sẽ thành thạo những thứ này.

D: Trong quá khứ cô đã ham muốn quá mức?

S: Có, đôi khi. Đó là một trong những điều mà có lẽ hơi khó học hỏi hơn những thứ khác. Bởi vì nếu ta không có gì cả và ta thấy những người xung quanh có những thứ đó, ta sẽ khao khát. Bởi vì ta nói là, “Tại sao người này giỏi hơn tôi và họ có nhiều thứ hơn tôi.” Đó là thứ mà tôi phải học và đối phó với nó.

D: Điều đó rất là con người. Cô không cần nhưng vẫn muốn.

S: Ta phải học sự khác biệt giữa nhu cầu và ham muốn, và đạt đến sự hạnh phúc ở giữa những thứ đó.

D: Đó là một trong những điều mà cô sẽ hy vọng học được trong cuộc đời này?

S: Tôi sẽ cố gắng.

D: Và cô nghĩ gia đình này sẽ giúp được cô?

S: Tôi có thể hy vọng vậy.

D: Okay, nhưng ngay lúc này cô chỉ quan sát họ, chuẩn bị sẵn sàng cho thời gian khi cô quay lại. Cô ít nhiều đã được giao vào gia đình đó?

S: Vâng, đó đã là sự lựa chọn.

D: Sẽ mất một thời gian để kết hợp tất cả những thứ này lại với nhau và những yếu tố khác nhau này hoạt động bình thường?

S: Vâng, và thời điểm sinh ra cũng phải đúng.

D: Có vẻ phức tạp. Với tôi, tất nhiên. Tôi đoán nó sẽ không phức tạp với những người phụ trách việc này.

S: Ít nhất thì nó có vẻ đang hoạt động.

Thật trớ trêu khi cuộc sống này không diễn ra theo cách mà sinh mệnh đã lập kế hoạch trước khi hóa thân vào cơ thể. Bài học chính của anh ta đáng ra là không nên thèm muốn nhưng khi sống trong cuộc đời, sức hút xác thịt quá lớn và tất nhiên anh ấy không có chút ký ức gì về hình mẫu được sắp xếp cẩn thận mà linh hồn đã chuẩn bị phía bên kia. Anh ấy đã trở thành một thương nhân Trung Quốc rất khôn ngoan. Tôi xem anh ta là một tên trộm thì đúng hơn, hoặc ít nhất là một kẻ “lừa đảo” với tài ăn nói. Anh ta chỉ nghĩ mình là một thương nhân thông minh. Sự sụp đổ đến với anh ta khi anh ta thèm muốn một viên ngọc trai đen và đã lấy được nó thành công. Nhưng nó khiến anh ta bị bắt và chết chìm. Như một thực thể khác đã nói, mọi thứ trông rất đơn giản trên cõi linh hồn, nhưng khi ta ở trong cơ thể vật lý thì mọi thử trở nên phức tạp hơn, và ta mất dấu mục tiêu của mình.

Một ví dụ khác về trước khi sinh:

S: Tôi quan sát người phụ nữ sẽ là mẹ tôi. Theo cách này, tôi sẽ biết điều gì sẽ xảy ra.

Cô ấy tả về gia đình và về ngôi nhà.

D: Cô nghĩ gì về gia đình đó?

S: Tôi khá là không chắc chắn. Họ rất khắt khe. Họ có những ý tưởng chắc chắn về việc gì họ muốn làm. Quyết định cuối cùng vẫn chưa được đưa ra.

D: Khi nào mới quyết định?

S: Sớm thôi. Tôi có một sự lựa chọn. Tôi phải quyết định về các bài học. Tôi cảm thấy điều tôi cần học phải được dạy trong trường hợp cụ thể này.

D: Cô đã quan sát họ bao lâu trước khi đưa ra quyết định?

S: Đôi khi một vài ngày, đôi khi lâu hơn.

D: Nếu cô đã quyết định không muốn sinh ra ở đó thì có một linh hồn khác sẽ đến không?

S: Có. Nhưng cần có tôi trong hoàn cảnh này. Tôi có thể học được nhiều từ đây.

D: Cô hy vọng sẽ học được gì trong cuộc đời này?

S: Sự khiêm tốn. Và đối phó với những mối quan hệ ở mức độ hàng ngày, học sự khoan dung với người khác. Tôi phải học cách cho đi một cách tự do. Để không kìm hãm, làm việc và có mối quan hệ tốt với những người khác thay vì quá tự cao.

D: Đó có phải là những gì cô đã từng làm trong quá khứ?

S: Vâng, và tôi phải học để sửa lỗi.

D: Có những người nào trong cuộc sống này mà cô sẽ tạo nghiệp cùng không?

S: Có. Có những vấn đề trong mối quan hệ của tôi với linh hồn là mẹ tôi. Chúng tôi phải học cách giải quyết và học cách yêu thương bất chấp lỗi lầm.

D: Có những người nào khác trong cuộc đời này mà cô đã sắp xếp cùng?

S: Có, có những người sẽ ở đó cùng với tôi. Tôi thấy ai đó sẽ tìm đến tôi để được hướng dẫn, và tôi phải cố gắng cho đi. Có những lỗi lầm và cần phải đền đáp.

D: Cô có biết cô sẽ trở thành ai trong cõi đời này không?

S: Tôi sẽ trở thành linh mục. Điều này là cần thiết cho tôi để đi theo con đường đó và trả những món nợ mà tôi phải trả.

D: Tôi cho rằng đó là những món nợ mà cô đã gánh chịu trong tiền kiếp. Cuộc đời đã được lên kế hoạch?

S: Ở mức độ rằng mọi thứ được lên kế hoạch và đã được phong chức. Vẫn còn ý chí tự do phải được đưa vào.

D: Tôi đã nghe rằng có một số việc phải được xảy ra. Rằng không có cách nào có thể thay đổi được điều đó.

S: Nếu ta cần điều đó cho sự tiến bộ của ta, điều đó sẽ xảy ra bất kể ta mong muốn gì.

D: Nhưng họ nói rằng kế hoạch được sắp đặt tốt nhất thường trở nên tồi tệ. Có đúng vậy không? Cô có hiểu ý tôi không?

S: Cuốn “Of mice and men?” Một số người sẽ nói rằng…Nhưng mà, đó không phải là một kế hoạch do con người tạo ra; vì vậy không phải mọi thứ đã được lên kế hoạch đều có thể thay đổi được. Nếu nó đã được chứng minh là cần thiết thì nó sẽ xảy ra.

D: Cô không thể khiến mọi thứ trở nên ngu ngốc đến mức không có cách thoát ra đúng không. Điều đó không cho cô được sử dụng ý chí tự do chút nào. Vậy ngay cả khi cô lên kế hoạch cho mọi việc rất cẩn thận, không phải mọi lúc nó đều xảy ra theo cách cô muốn, đúng không?

S: Đôi khi thì không.

D: Nhưng cô có thể hy vọng, tôi cho là vậy.

S: Ta không được hy vọng, ta phải tin. Hy vọng không có chút sức mạnh hay năng lượng gì. Nhưng niềm tin thì có. Với niềm tin, ta có thể hành động hướng tới số phận tối thượng của mình.

Một lần nữa, thật trớ trêu khi các kế hoạch cho cuộc sống này trở nên phức tạp trong thực tế hơn là trên lý thuyết. Anh ấy thực ra đã trở thành một linh mục, nhưng đó không phải là lựa chọn của anh ấy. Trong khoảng thời gian anh ấy sống, nếu một gia đình có nhiều con, một người con trai thường sẽ được đưa đến tu viện để trở thành một linh mục thay vì đi làm ăn. Đó là số phận của nhiều người trong giáo hội vào thời điểm đó, và vì họ không gia nhập tôn giáo với mong muốn giúp đỡ loài người, các bề trên thường trở nên cay đắng và sử dụng quyền lực đối với các tu sĩ đến mức tàn nhẫn. Do vậy sinh mệnh đó đã trở thành một linh mục, nhưng không phải để trợ giúp. Anh ấy sống một cuộc đời cơ cực, cô đơn và bất hạnh cho đến khi thoát khỏi nó vì một cơn đau tim. Một lần nữa, kế hoạch tốt nhất của ‘mice and men’ đã trở nên tồi tệ.

Tôi đã thực hiện nhiều đối tượng hồi quy thông qua trải nghiệm sinh ra. Nó xác định những gì đã được giải thích, rằng linh hồn đôi khi sẽ chọn quan sát sự ra đời và nhập vào cơ thể đứa trẻ sau khi đó được sinh ra. Hoặc họ có thể quyết định nhập vào đứa bé khi nó đang ở trong cơ thể người mẹ và trải qua quá trình sinh nở. Họ không thích phải ở trong bào thai đang phát triển; đó là một cảm giác chật chội, khó chịu. Họ có cảm giác ấm áp nhưng lại ở trong bóng tối. Họ cũng có thể mô tả tất cả các cảm giác mà người mẹ trải nghiệm. Tôi đã có một số trải nghiệm hồi quy đáng buồn khi người mẹ không muốn có con và linh hồn rất ý thức được về điều này. Nhưng họ cảm thấy không có gì phải thối lui và họ có thể sẽ khắc phục tình trạng này sau khi sinh ra. Họ vẫn cảm thấy được sự cần thiết của việc sinh ra trong gia đình đó vì một lý do nào đó, có lẽ đó là nghiệp.

Rất là lạ khi xem ai đó trải qua quá trình sinh nở thực sự. Họ thường gặp áp lực mạnh về đầu và vai. Đôi khi họ thở hổn hển như cảm  thấy khó thở. Chính những lúc này tôi phải cố giảm thiểu mọi khó chịu về thể chất cho họ. Họ không nhìn thấy gì cho đến khi bước ra ánh sáng. Rồi họ thấy rất lạnh và hoàn toàn bối rối. Một đối tượng nhìn thấy những người mặc đồ trắng nhưng nói rằng họ ăn mặc rất khác với những người ở “nhà” cũng mặc đồ trắng. Họ ý thức được suy nghĩ của mọi người và họ không thích bị tách ra khỏi người mẹ.

Những tiếng khóc đầu tiên của họ là sự thất vọng vì không thể giao tiếp với những sinh vật kỳ lạ trong môi trường mới này. Rồi một làn sóng lãng quên nhẹ nhàng dường như quét qua khiến phản ứng của họ trở nên buồn tẻ và ký ức về những cõi khác và sự tồn tại khác dần biến mất.

Nhiều người đã thắc mắc về cái gọi là “câu hỏi dân số”. Họ nói hiện nay có nhiều người trên Trái đất hơn tổng dân số tích lũy đã từng sống trên Trái đất, và nó vẫn không ngừng tăng lên. Nếu đây chỉ là những linh hồn giống nhau quay đi quay lại nhiều lần, ta sẽ giải thích như thế nào về sự tăng dân số? Những người hỏi câu hỏi này rõ ràng là bị giới hạn về tầm nhìn hẹp. Họ nghĩ rằng các linh hồn đã nhập thể từ thời lịch sử, như ta biết, là tất cả những linh hồn tồn tại.

S: Chúng tôi hiểu câu hỏi của bà. Những linh hồn mới này đến từ đâu? Chúng tôi muốn bà hiểu rằng có nhiều linh hồn hơn những cơ thể có sẵn. Nếu đảo ngược lại, bà có thể tưởng tượng những cơ thể bước đi mà không có linh hồn? Hẳn đó sẽ là một tình huống thú vị. Tuy nhiên, như chúng tôi đã nói, có nhiều linh hồn hơn những cơ thể để hóa thân. Và do đó có một quá trình chờ đợi những cơ thể chính xác xuất hiện.

D: Tôi nghĩ lập luận của họ là hiện nay dân số nhiêu hơn chúng ta từng có. Và nếu đây là tất cả những người đã từng sống…

S: Điều đó không chính xác. Vì tất cả mọi người đều hóa thân thì sẽ không còn ai ở lại trong thế giới linh hồn, có thể nói vậy. Phải luôn có những người ở bên này hỗ trợ và hướng dẫn, chỉ đạo. Vì nhiều việc cần phải được thực hiện ở đây, hiểu theo nghĩa chính phủ hay nghĩa quan chức, chắc chắn giống như trên hành tinh của bà.

D: Đó là những gì tôi đã cố nói với họ. Rằng tất cả các linh hồn đã được tạo ra chưa nhập thể.

S: Chính xác. Chưa bao giờ có chuyện tất cả các linh hồn tràn vào hành tinh này. Nếu có việc đó, chắc chắn bà sẽ đứng cách người khác chỉ vài bước chân, vai kề vai với cả toàn bộ Trái đất.

D: Chúng tôi không muốn điều đó.

S: Chúng tôi cũng vậy. Vì vậy chúng tôi chỉ đơn thuần nói rằng các linh hồn đang được hóa thân với tốc độ tương ứng với số lượng cơ thể hiện có.

Có rất nhiều bài học cần được học trên Trái đất. Nếu một số bài học được học, sẽ giúp các bài học khác dễ hơn.

S: Bây giờ chúng tôi sẽ nói với bà về tình yêu vô điều kiện. Chúng tôi muốn nói rằng để trải nghiệm khái niệm này người ta nhất thiết phải trải qua sự thiếu hụt năng lượng tương tự mà chúng tôi gọi là tình yêu vô điều kiện. Vậy, trong kế hoạch của mọi vật, trong kiến tạo vĩ đại, người ta thấy mình trở lại từ bóng tối và thiếu tình yêu và sự thấu hiểu. Và từ đó trở lại ánh sáng một lần nữa phía bên này, và được bao bọc bởi những người cho đi tình yêu vô điều kiện này. Và rồi người ta có thể dễ dàng nhớ lại sự thiếu hụt đó với sự thừa thãi hiện tại một cách hài hòa nhất. Đây là bài học mà cả hành tinh này nói chung đều đang học hỏi. Sự nhầm lẫn và bất hòa hiện nay trên hành tinh này đã làm vẩn đục và bóp méo tình yêu đến mức gần như không  thể nhận ra. Sự chuyển dịch từ tình yêu có điều kiện sang vô điều kiện hiện đang ở giai đoạn tiếp theo.

D: Cô có thể định nghĩa tình yêu vô điều kiện cho tôi không?

S: Điều này sẽ hơi khó xác định chính xác trong hệ thống các khái niệm và từ ngữ của bà, không có sẵn khái niệm nào để diễn tả. Có thể mô tả nó nhưng không thể được xác định.

D: Vậy cô có thể mô tả nó hoặc cho tôi một ví dụ được không?

S: Chúng tôi muốn nói rằng sự mô tả hoặc ví dụ chính xác nhất về điều này trên hành tinh của bà sẽ là tình yêu của một người mẹ dành cho con mình, bà ấy yêu đứa trẻ bất kể có hòa nhập và tuân thủ xã hội hay không. Khi người ta phát hiện con mình đã vi phạm luật lệ của xã hội và phải đền tội, thì thậm chí tình yêu được cho đi nhiều hơn, sự thấu hiểu lại được tuôn trào. Và điều này xảy ra đúng như những gì nó nên như vậy, vì từ quan điểm của đứa trẻ, nhu cầu về tình yêu và sự thấu hiểu này lớn hơn nhiều. Vì vậy, tình yêu được trao đi vô điều kiện bất kể hoàn cảnh vi phạm như thế nào. Tình yêu này được cho đi đơn giản là vì bản chất gắn kết giữa hai người. Đây là một ví dụ về tình yêu vô điều kiện.

D: Đó là những gì chúng ta phải học hỏi lẫn nhau?

S: Đúng rồi.

S: Nhưng cô biết mọi người thế nào rồi đấy. Yêu đã là khó với nhiều người, huống hồ là yêu vô điều kiện. Đó là một khái niệm rất khó hiểu với một số người.

S: Chính xác. Đó là những sự khôn ngoan được thể hiện khi sử dụng nó như một bài học bởi vì đó là một bài học rất khó học.

D: Đó chẳng phải là điều mà Jesus đã cố gắng dạy mọi người khi Ngài đến Trái Đất sao?

S: Đó là một sự thật không thể bàn cãi! Ngài ấy hóa thân là hiện thân của tình yêu vô điều kiện. Nhiều người hiện đang thích nghi với thực tế này và nhận thức được sự tinh tế trong những lời dạy của Đấng Christ. Có nhiều hơn bao giờ hết những bài học trên một cõi tinh tế có thể được hy vọng theo nghĩa đen.

D: Có bài học nào khác mà cô muốn thể hiện không?

S: Chúng tôi muốn nói rằng lòng khoan dung và sự kiên nhẫn giống như anh em sinh đôi, mỗi thứ là một sự cổ vũ cho cái kia. Không có cái này thì không thể có cái kia.

D: Đây có phải là một số bài học mà chúng ta nên cố gắng học khi đến Trái Đất?

S: Chính xác. Một nhân cách toàn diện và lành mạnh sẽ không thể thiếu những phẩm chất này.

S: Chúng tôi sẽ nói chuyện với những người cảm thấy rằng có lẽ cuộc sống còn nhiều điều hơn những gì họ đã trải qua. Ta mong muốn nhiều hơn nhưng dường như ta không tìm thấy cánh cửa, có lẽ, phải đi qua để trải nghiệm nó. Cánh cửa của ta, nếu ta chọn sử dụng ví dụ này, là tâm trí của chính ta, và đơn giản là không có gì khác hơn. Mục tiêu tối thượng trên cõi vật chất này là để hiểu chính ta. Ta sẽ được cung cấp nhiều bài học để thách thức ta hiểu về chính mình. Và đôi khi những điều này sẽ gây đau đớn. Chúng tôi muốn bạn chiêm nghiệm bông hồng để thấy rằng trong vẻ đẹp như vậy luôn có sự tổn thương. Để thực sự thưởng thức được vẻ đẹp của hoa hồng, phải được nhổ từ cuống. Và sẽ có nguy cơ bị đứt tay vì gai hoa hồng. Ví dụ này thường được sử dụng để minh họa cho cuộc sống trên cõi vật chất. Tuy nhiên, trong những lúc khó khăn và nguy cấp đó, chúng tôi muốn bạn luôn nhớ rằng những trải nghiệm này là được chính bạn lựa chọn. Bạn, chính bạn, chọn điều gì để trải nghiệm, để bạn được học những bài học mà bạn cần. Vì vậy, qua những kinh nghiệm đau đớn này, chúng sẽ không vô ích. Bạn thực sự là người làm chủ số phận và định mệnh của chính mình. Bạn, chính bạn, hoàn toàn kiểm soát những gì bạn gọi là cuộc đời của bạn. Bạn là người đưa ra những quyết định khi nào, ở đâu và như thế nào cho những việc xảy ra. Chúng tôi, từ quan điểm của chúng tôi, có thể thấy tất cả những lựa chọn trải ra trước mắt bạn. Nhưng bạn, chính bạn mới là người phải đưa ra những quyết định cuối cùng. Bạn cũng không thể không ảnh hưởng đến những cá nhân khác khi bạn đang sống trên cõi này. Bạn liên tục ảnh hưởng đến các cá nhân khác.

D: Tôi nghĩ rằng chúng tôi không nên ảnh hưởng đến một cá nhân khác.

S: Đó là một thứ chi phối, nhưng có những thứ gì đó khác để ảnh hưởng. Liệu có thể dạy dỗ mà không gây ảnh hưởng? Ảnh hưởng không có gì xấu. Với mỗi người có khả năng phân biệt giữa cái nào tốt và cái nào không tốt. Bà chỉ đơn giản đặt mảnh của mình lên bàn và cho phép người khác quyết định chọn cái nào.

Dường như luôn có quá nhiều xáo trộn trên Trái đất. Điều này là hoàn toàn tự nhiên trong tính chất chu kỳ của các sự kiện đã được định sẵn để xảy ra trên hành tinh này. Tuy nhiên, từ quan điểm của bạn, điều này khá là không tự nhiên, vì ta có vẻ thích thời gian mà mọi thứ đều diễn ra bình thường. Tuy nhiên, tất cả vẫn như bình thường, không có gì thay đổi. Mọi thứ sẽ như vậy mãi mãi. Đó không phải là mục đích của Trái đất. Vì Trái đất là một khu thử nghiệm, một trận địa, một sân chơi, và nhiều khái niệm khác nữa. Nên để phù hợp với nhiều biểu hiện trải nghiệm đa dạng này – vì chưa có một khái niệm nào tốt hơn – điều cần thiết là đôi khi thay đổi các thực tại sao cho ít chú trọng hơn vào cái này và nhiều hơn cho cái khác. Có lẽ sẽ ít sân chơi hơn mà nhiều trận địa hơn, vân vân. Các ưu tiên chỉ được thay đổi khi cần thiết. Và điều mà bạn cho là biến động thực chất chỉ là biểu hiện vật chất của việc thay đổi các ưu tiên mà thôi. Chúng tôi muốn nói rằng bạn nên làm theo những hướng dẫn trực quan của riêng mình khi ở trên Trái đất. Đó sẽ là cách thích hợp nhất. Vì điều mà người này rất không mong muốn trên thực tế có thể lại là rất mong muốn với một người khác. Không thể sắp đặt hoặc một thực tại chắc chắn. Không có sự thật thực sự, vì tất cả trong thực tế là tương đối. Vì vậy, người ta phải cẩn thận trong việc phân định sự thật và thực tế, để thấy rằng những thực tế và sự thật đó không ảnh hưởng đến người khác. Khi tạo ra các thực tại, điều quan trọng là phải luôn nhớ bao gồm Tuyên bố giảm trừ trách nhiệm, rằng chỉ những gì phù hợp nhất mới được hiển thị. Chúng tôi sẽ nói rằng, cần thiết để cho điều đó được hiển thị.

D: Thật khó cho chúng tôi ở trên Trái đất này nhìn thấy nỗi thống khổ, nỗi đau, và tổn thương của người khác, và nhận ra đó là sự tiến hóa.

S: Điều đó đúng với quan điểm của trải nghiệm ở cõi trần. Chúng tôi cảm thấy đây có lẽ là một lĩnh vực mà nhiều người hiện đang ở trên cõi của bà chưa thực sự hiểu rõ. Việc mô tả về thời điểm mà bà đang ở trên Trái đất lúc này không có lợi cho quá trình tiến hóa. Vì chúng tôi phải nói rằng đó mới chỉ là sự khởi đầu, rồi sẽ là một trái tim nặng nề, điều không nên có. Và chúng tôi đã nói rằng ở cuối cùng, sẽ có một dự đoán hăng hái không phù hợp trong một thời gian. Nên sẽ thích hợp nhất nếu chỉ cần chấp nhận rằng chúng ta đang ở trong sự biến động và hỗn loạn ở bất kỳ thời điểm nào mà ta đang ở. Và cứ làm việc trong giai đoạn mà chúng ta đang tồn tại và để cho chu kỳ được tiếp tục. Giai đoạn quan trọng nhất để làm việc là hiện tại. Và cũng không cần quan tâm chu kỳ của bạn đang ở chu kỳ giặt hay vắt khô. Chỉ cần chắc chắn việc giặt giũ sẽ được thực hiện.

D: (Cười lớn) Nhưng chúng tôi không biết mình đang ở chu kỳ nào.

S: Những linh hồn quyết định đi xuống và có một vòng đời khác trong thời đại của bà, thì hoặc là ngu ngốc hoặc là dũng cảm, tùy vào quan điểm của họ. Một số người trong số đó thì làm điều này chỉ là vì nghĩa vụ vì họ biết rằng họ cần trải qua một số kiếp nhất định để có thể tiến bộ đến một điểm nhất định. Hầu hết những người này có cuộc sống khá buồn tẻ và tầm thường trong thế giới của bà. Những linh hồn khác tiến bộ hơn thì làm điều đó với đôi mắt mở to, biết rõ điều đó sẽ rất khó khăn. Nhưng họ biết rằng điều này sẽ thúc đẩy nghiệp của họ từ lúc họ bước vào cuộc đời đó đã rất tiến bộ rồi và họ biết họ sẽ có thể thăng tiến được hai đến ba kiếp trong một cuộc đời. Điều này có thể xảy ra bằng cách đi xuống Trái đất vào thời điểm cụ thể này, khi mà rất khó để tiến bộ về mặt tâm linh theo chủ nghĩa duy vật ở thế giới của bà. Những tâm hồn tiến bộ hơn này có thể giữ liên lạc và hòa hợp, và họ tiến bộ nhiều về mặt tâm linh nhờ những việc mà họ phải làm. Với sự kháng cự của thế giới chung này, khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, tương đương với mức trưởng thành của hai hoặc ba kiếp sống. Khi họ quay trở lại phía bên này, họ sẽ cực kỳ tiến bộ, và họ thường được yêu cầu ở lại phía bên này một thời gian để giúp đỡ chuẩn bị cho những người trong chúng tôi muốn xuống Trái đất. Sau một thời gian, họ nói, “Chà, bạn biết đấy, tôi cũng muốn quay trở lại đó và tiến bộ thêm một số bậc nữa”, và họ lại làm như vậy. Chúng tôi muốn nói với các bạn đang tập trung trong căn phòng lúc này rằng, với mỗi người trong các bạn, theo cách cụ thể của riêng mình, bây giờ có thể nhìn thấy bằng một hình thức nào đó, một hành trình phía trước của các bạn. Chúng tôi muốn nói rằng, thực ra, nói một cách đơn giản, tất cả mọi người trên hành tinh này đều có hành trình giống nhau. Tuy nhiên, nhiều người nhận thức được điều đó hơn những người khác.

D: Chúng ta đều đi trên cùng một con đường, chỉ đi theo những hướng khác nhau.

S: Đúng rồi. Tuy nhiên, mọi con đường đến cuối cùng sẽ đều hội tụ và gặp nhau ở một nơi duy nhất.

D: Chỉ là tạo nhiều vòng xoắn hơn trên đường đi.

S: Chính xác.

Đáng ngạc nhiên là tất cả thông tin trong cuốn sách này được thu thập từ nhiều người khác nhau và họ không quen biết nhau. Họ thuộc nhiều tôn giáo và nghề nghiệp cũng khác nhau. Tuy nhiên, bất chấp sự khác biệt này, thông tin họ đưa ra trong lúc xuất thần không hề mâu thuẫn mà ngược lại còn cổ vũ cho nhau. Nhiều lúc thông tin còn phù hợp đến mức giống như nghe từ một người chứ không phải nhiều người. Đây là một hiện tượng kinh ngạc, khi kết hợp lại với nhau, nó tạo ra một cuốn sách có thông tin gắn kết vững chắc. Với tôi, đây là bằng chứng cho thấy họ đã cùng thấy và cùng cung cấp những cảnh tương tự khi được đưa trở lại trạng thái gọi là “chết”. Nếu tất cả bọn họ đều nhìn thấy những điều giống nhau thì tôi tin rằng thế giới bên kia phải là một nơi rất thực, có thể nhận dạng được với các quy định nhất định và một hệ thống phân cấp giữ cho mọi thứ đều theo trật tự.

Tôi không khẳng định là đã có tất cả câu trả lời – những câu hỏi về chủ đề như sự sống sau cái chết quá phức tạp và sâu. Người đọc có thể sẽ nghĩ ra nhiều câu hỏi mà họ muốn, và tôi thậm chí còn không nghĩ ra. Nhưng đó là cách mà mọi thứ diễn ra khi ta mở rộng cánh cửa để tìm kiếm kiến thức, và tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi mà hầu hết mọi người từ chối thừa nhận thậm chí là chúng có tồn tại. Thông tin mà tôi nhận được trong công việc của mình có lẽ chỉ là cưỡi ngựa xem hoa. Nó cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về những gì nằm trong thế giới khác mà một ngày nào đó tất cả chúng ta đều phải ghé thăm. Không thể có chuyện tình cờ mà những thông tin giống nhau lại đến từ nhiều đối tượng trong lúc hôn mê. Họ phải thực sự nhìn thấy những địa điểm và hoàn cảnh giống nhau thì mô tả của họ mới giống nhau như vậy. Không phải lúc nào cũng dễ dàng để chấp nhận một lối suy nghĩ khác phá vỡ một phần hoặc hoàn toàn khuôn mẫu đã đặt ra cho chúng ta từ thời thơ ấu. Nhưng nếu nó chứa đựng những chân lý thì rất đáng để xem xét và khám phá. Một lần nữa, thông tin này chỉ là tin đồn và chúng ta sẽ không bao giờ biết được cho đến khi chúng ta tự mình thực hiện một cuộc hành trình. Nhưng nếu chúng ta có thể tìm hiểu nhiều kiến thức này từ những người đã thực hiện những trải nghiệm này và mang theo những trải nghiệm trong ký ức tâm linh của họ, thì ít nhất chúng ta đã tiến gần hơn một bước để hiểu được những điều chưa biết đáng sợ. Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều mang trong mình những ký ức này và có thể chúng sẽ được đánh thức vào lúc chúng ta cần chúng nhất.

Tôi nghĩ nghiên cứu của tôi giống như đọc một cuốn sách địa lý về một đất nước kỳ lạ nằm xa ngoài đại dương kia. Đó là một nơi thực sự mà chúng ta đều biết là có tồn tại bởi vì cuốn sách mô tả nó và cho chúng ta thấy những hình ảnh về nó cũng như kể về những hoạt động của những cư dân đang sống trên đó. Nhưng cho đến khi ta thực sự đến đó và tận mắt chứng kiến, thông tin vẫn chỉ là lời nói và hình ảnh trong một cuốn sách. Có thể tác giả phóng đại lên, có thể giảm bớt, có thể chỉ tường thuật theo quan điểm của mình, trong khi một cuốn sách địa lý khác sẽ kể về sự việc theo một cách khác. Bất cứ khi nào chúng ta đi đến một đất nước xa lạ, chúng ta nhìn nó bằng ánh mắt của chính chúng ta, và chúng ta có thể thấy một cái gì đó khác hoàn toàn không nằm trong sự chú ý của những người khác. Mọi thứ xảy ra với chúng ta đều được tô màu bởi những suy nghĩ và trải nghiệm của chính chúng ta.

Vậy nên chúng ta sẽ không bao giờ thực sự biết được cho đến khi chúng ta rời khỏi cơ thể và bước vào hành trình đi về phía ánh sáng rực rỡ đánh dấu cánh cửa giữa thế giới này và thế giới tiếp theo. Ngay cả với những kiến thức tôi có được thông qua công việc của mình, tôi không quá lo lắng để tham gia vào hành trình đó. Ít nhất là chưa. Tôi cảm thấy mình còn nhiều điều phải hoàn thành ở đây trên cõi vật chất này. Trong nghiên cứu về cái hết, tôi đã tìm thấy sự tán dương dành cho cuộc sống.

Nhưng tôi nghĩ khi đến lúc, cuộc hành trình sẽ không còn nhiều sợ hãi như trước đây nữa. Bởi vì tôi biết tôi không đi đến một nơi xa lạ, tối tăm, đầy những điều chưa biết đáng sợ. Tôi chỉ đơn thuần là trở về nhà và sẽ có nhiều người và cảnh tượng quen thuộc trên những cõi linh hồn đó cũng như ở cõi vật chất này. Có thể thông tin mà tôi tìm thấy cho phép chúng ta vén tấm màn lên một chút và nhìn ra xa hơn, cho phép chúng ta nhìn qua quá khứ vào trong bóng tối và khiến chúng không còn tối như trước nữa. Đó là sự thức tỉnh những ký ức đã bị chôn vùi từ lâu. Và những ký ức thực sự tuyệt vời, bởi vì những gì chúng ta thấy là một cảnh đẹp để chiêm ngưỡng.

Tôi biết ơn vì đã được phép trò chuyện với những linh hồn. Những gì họ đã nói với tôi đã khuyến khích tôi và đánh bay nỗi sợ và nghi ngờ và mang đến nhận thức rằng những gì nằm bên kia cánh cửa chỉ là một niềm vui được “trở về nhà”.

Thông tin về tác giả

Dolores Cannon sinh năm 1931 tại St. Louis, Missouri. Cô sống và học tập ở Missouri cho đến khi kết hôn vào năm 1951 với một lính Hải quân. Cô đã dành 20 năm tiếp theo để đi khắp nơi trên thế giới với tư cách là một người vợ Hải quân điển hình và nuôi nấng gia đình.

Năm 1968, cô lần đầu tiên tiếp xúc với luân hồi thông qua thôi miên hồi quy khi chồng cô, một nhà thôi miên nghiệp dư, tình cờ gặp lại tiền kiếp khi làm việc với một phụ nữ (được ghi chép trong cuốn sách Năm Cuộc đời được ghi nhớ). Vào thời điểm đó, chủ đề “tiền kiếp” là không chính thống và rất ít người thử nghiệm trong lĩnh vực này. Nó khiến cô rất thích thú, nhưng phải gạt sang một bên vì nhu cầu của cuộc sống gia đình được ưu tiên hơn.

Năm 1970, chồng cô giải ngũ vì trở thành một cựu binh tàn tật, họ nghỉ hưu ở vùng đồi Arkansas. Sau đó, cô bắt đầu sự nghiệp viết văn của mình và bắt đầu bán các bài báo của mình cho các tạp chí và tờ báo khác nhau. Khi các con của cô bắt đầu cuộc sống riêng, niềm quan tâm của cô đối với thôi miên hồi quy và luân hồi đã được đánh thức. Cô ấy đã nghiên cứu các phương pháp thôi miên khác nhau và do đó đã phát triển kỹ thuật độc đáo của riêng mình để giúp cô ấy thu thập thông tin hiệu quả nhất từ ​​các đối tượng nghiên cứu. Kể từ năm 1979, cô đã thực hiện hồi quy và lập danh mục thông tin thu được từ hàng trăm tình nguyện viên. Cô ấy tự gọi mình là một người theo thuyết hồi quy và một nhà nghiên cứu tâm linh, người ghi lại những kiến thức “đã mất”. Cô cũng đã làm việc với Mạng lưới UFO tương hỗ (MUFON) trong nhiều năm.

Các cuốn sách đã xuất bản của cô bao gồm: Trò chuyện với Nostradamus (3 tập),  Những người giữ vườn, và Jesus và the Essenses (do Gateway Books xuất bản ở Anh). Cô ấy đã viết một số cuốn sách khác (sẽ được xuất bản) về những trường hợp thú vị nhất mà cô làm việc cùng.

Dolores có bốn người con và mười hai đứa cháu, giúp bà cân bằng vững chắc giữa thế giới “thực” của gia đình và thế giới “vô hình” trong công việc của bà. Nếu bạn muốn trao đổi với Dolores về công việc của cô ấy, bạn có thể viết thư cho cô ấy theo địa chỉ sau.

(Vui lòng gửi kèm một phong bì có dán tem địa chỉ riêng để cô ấy trả lời.)

Dolores Cannon, P.O. Hộp 754

Huntsville, AR 72740-0754

ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Please enter your comment!
Please enter your name here